Âm Quan Minh Thê

Chương 123: Môn chủ quỷ mộ môn



Vũ minh uyên,đương nhiên là chỉ môn chủ của quỷ mô môn,đồng thời cũng là người giam cầm tạ chính đức trong quỷ mộ,chính vì lẽ đó,tạ chính đức sau khi nghe thấy âm thanh này,mới phản ứng mãnh liệt như vậy

“ chính đức huynh,năm đó huynh đã giết đứa con trai duy nhất của ta,ta trong lúc giận dữ đã giam cầm huynh 30 năm trong quỷ mộ,thâm chí không màng rạn nứt tình cảm với quỷ gian,ân oán giữa chúng ta,không dễ dàng xóa sạch như thế được,bây giờ huynh đại khai sát giới,cũng phải hỏi xem ta có đồng ý hay không”

Âm thanh ấy lần nữa vang lên,cùng với đó là một linh hồn

Âm khí trên người linh hồn nay mỏng manh,trông vô cùng yếu đuối,dường như chỉ cần có một tia dương khí thổi qua,cũng đủ làm ông ta tan thành mây khói

Nhưng trong này,không có ai dám coi thường linh hồn này,sắc mặt mọi người ai nấy nghiêm túc,cung kính cúi người “ bái kiến môn chủ”

Nghe vật,trong lòng tôi giật mình,linh hồn nhỏ bé trông có chút yếu đuối này,lại là môn chủ quỷ mộ môn kề vai sát cánh cufgn âm quan môn,còn tạ chính đức dường như lại có thù giết con với ông ta

Chuyện bây giờ,hoàn toàn vượt xa dự liệu của tôi,thậm chí ngoài phạm vi khống chế của tạ chính đức

Tôi vốn dĩ chỉ muốn trốn thoát khỏi quỷ mộ,sau đó nghĩ cách giành lại cơ thể của mình,rời khỏi nơi chết tiệt này,nhưng thật không ngờ vì tạ chsinh đức,chuyện lại làm lớn như vật,đến nối môn chủ của quỷ mộ môn cũng đến rồi

Xem ra,hôm nay náo nhiệt rồi

“ không,Vũ Minh Uyên,cái chết của con trai ngươi chỉ là một sự hiểu lầm,ta không có ý giết nó,ngươi đã giam ta 30 năm,nếu như ngươi vẫn ghi thù,chi bằng bây giờ cho ta được chết thoải mái,ta không muốn tiếp tục bị giam cầm trong kia nữa”

Vũ minh uyên hiện tại làm cho ông ta vô cùng sợ hãi,dường như trước mặt linh hồn này,Tạ chính đức chỉ như một con kiến,yếu đuối không làm được gì

Sắc mặt linh hồn kia không hề có biểu cảm gì,ông ta chỉ yên tĩnh nhìn trong mắt không gợn sóng

Linh hồn không nói chuyện,người quỷ mộ môn vây quanh ai nấy đều không dám thở mạnh,duy chỉ có linh hồn của Giang hoài bên cạnh đang đau khổ giãy dụa trên nền đất,vừa nãy thủ đoạn của tạ chính đức,làm cho linh hồn hắn ta trọng thương

Lúc này,ánh mắt của môn chủ nhìn tôi,quan sát tôi một lượt,sau đó có chút phát hiện kinh ngạc

“ tên ngươi là đỗ minh” ông ta hỏi,dương như có chút hứng thú với tôi

Tôi cung kính nói: “ vãn bối đỗ minh bái kiến môn chủy quỷ mộ môn”

Ông ta gật đầu hỏi: “ chùa thừa duyên gần đây thế nào,nhất niệm đại sư còn khỏe không”

Nghe vậy,trong lòng tôi hơi kinh ngạc,lẽ nào,môn chủ quỷ mộ môn và nhất niệm đại sư quen biết nhau

Trong lòng tôi lập tức mừng thầm vội vàng trả lời: “ môn chủ,nhất niệm đại sư đã rời khỏi chùa thừa duyên,du ngoạn nhân gian,còn trụ trì hiện tại của chùa thừa duyên là nhất phàm cao tăng”

“ ừm,phạm tội lớn như thế,quả thực không có duyên làm trụ trì”

Những lời này làm cho tôi thấy bất ngờ,dườn như chuyện nhất niệm đại sư rời khỏi chùa thừa duyên đã trong dự tính của ông ta

Lúc này,tạ chính dức cũng tạm thời bình tĩnh,khuôn mặt kinh ngạc nhìn tôi: “ đỗ minh,con quen nhất niệm?”

tôi gật đầu: “ thực ra,trước khi đến quỷ mộ môn,con vẫn luôn ở trong chùa thừa duyên,vừa này minh quỷ mà mọi người nhìn thấy,thực ta nó chính là lời nguyền thuộc về nhất niệm đại sư,nhất niệm đại sư cũng vì thế mà áy náy tâm can,vì vậy mới từ bỏ chứ trụ trì,rời khỏi chùa thừa duyên”

“ hóa ra là như vật,hóa ra là như vật,ta nói con ma kia sao lại quen đến thế,hóa ra bắt nguồn từ nhất niệm đại sư”

Tôi nghi hoặc: sư phụ,người cũng quen nhất niệm đại sư”

Nhưng mà,tạ chính đức không trả lời

Sau đó,môn chủ mở miệng nói: ‘ đỗ minh,tất cả những chuyện vừa nãy rốt cuộc là sao?”

Từ trong ngữ khí vừa nãy của môn chủ,ông ta dường như có giao tình với nhất niệm,trong lòng tôi thầm vui mừng,xem ea,sự náo nhiệt hôm nay không khó khống chế như trong tưởng tượng của tôi

Tôi vội vàng nói hết thật thà những chuyện đã trải qua,từ việc tôi ở núi âm tiếu bị giang hoài cướp đi xác thịt như thế nào,rồi sao lại bị nhốt vào quỷ mộ,cùng với việc tạ chính đức ra tay giúp tôi thoát khỏi đây,tất cả đều nói ra,đồng thời,tôi cũng khong quên nói những gì Lưu trường vân đã đối xử với mình

“ xem ra,quỷ mộ môn chúng tôi đối đãi khách không chu đáo rồi”

Nghe tôi kể xong,mon chủ gật đầu,ông ta không chất vấn thật giả những gì tôi nói,cũng không hỏi những người có mặt tại đấy,sau đó đưa ra một quyết định làm người ta thấy kì lạ

“ tạ chính đức…ngươi…có thể rời đ rồi” ông ta nhìn tạ chính đức,nói

Nghe vậy,tất cả mọi người đều bất ngờ

“ môn chủ,tạ chính đức có thù giết con với ngài,ngài nếu như tha cho hắn,sao có thể xứng với lời hứa với thiếu chủ” đàm bính khôn đứng lên trước vội vã nói

Nhưng mà môn chủ lắc đầu: “ bất kì thù hận nào,cũng có nặng nhẹ,chính đức đã bị giam cầm 30 năm,duyên phận đã đến,ông ta đương nhiên được rời đi”

“ vũ minh uyên,sao những lời này của ngươi ta nghe lại có chút khong hiểu”

Không chỉ đám người đàm bính khôn,ngay cả tạ chính đức bên cạnh cuxg kinh ngạc,dương như không ngờ rằng môn chủ sẽ tha cho ông ta

Môn chủ nhìn tạ chính đức sau đó lại nhìn tôi: ‘ ta thả ngươi,không phải hết thù hận rồi,mà là vì chàng trai này,nếu ngươi đã làm sư phụ của hắn,nếu như ta tiếp tục giam cầm ngươi,thì thất lễ quá”

“ haha,thật không ngờ,đồ đệ mới thu nạp này của ta lại có để làm môn chủ quỷ mộ môn nể mặt,thật làm người ta mở mang tầm mắt” tạ chính đức nhìn tôi nở nụ cười khó hiểu

Trên mặt môn chủ không hề gợn sóng nói: “ chính đức,lẽ nào đến bay giờ,người vẫn chưa nhận ra hắn là ai”

Lúc này,tôi khong hiểu mô tê gì,chuyện hai đại nhân vật như họ,vì sao càng nói lại càng quy về người tôi vật

Còn tạ chính đức cũng theo đó nhìn tôi,trong ánh mắt tràn đầy khó hiểu,sau đó đột nhiên bừng tỉnh,cuối cùng là kinh ngạc

“ hóa ra là vậy,hóa ra là vật,ta biết hắn là ai rồi” lúc này,tạ chính đức đột nhiên cười lớn

“ sư phụ,chuyện này rốt cuộc là ssao,con rốt cuộc làm sao?”

tạ chính đức bất thường làm tôi càng thêm khó hiểu,tôi hỏi

Tạ chính đức thu lại nụ cười nhìn tôi lắc đầu: “ đỗ minh,rất nhiều chuyện sớm muộn cũng phải biết,nhưng với đạo hành hiện tại của con,con không xứng được biết,vì vậy,ta không thể nói với con”

tôi ngơ ngẩn,lúc này,môn chủ nhìn tạ chính đức nói: “ 30 năm đã trôi qua,quỷ mộ môn và quỷ gian không thể vì một mình tạ chính đức huynh mà đoạt tuyệt quan hệ,chính đức,bây giờ ta cho phép huynh về lại quỷ gian,sau khi gặp chủ nhân của quỷ gian,phiền huynh thay ta truyền đạt một tiếng, người đó…đến rồi”

Lúc môn chủ nói câu cuối cùng,ánh mắt lại nhìn tôi,còn “ người đó”,dường như đang chỉ tôi

Tạ chính đức gật đầu: “ yên tâm,cho dù ngươi không nói,chuyện này cũng sẽ được ta bẩm báo,chỉ có điều trướ đó,ta và một số người ở đây có chút ân oán,giải quyết đã rồi noi’

Nói xong,tạ chính đức quay đầu nhìn giang hoài đang đau khổ giãy dụa,rồi lại nhìn lưu trường vân co rúm sau đám người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện