Chương 410: 410: “cậu Có Biết Cậu Đang Làm Cái Gì Không”
Với sức mạnh đã đạt đến trình độ này, Lạc cảm thấy may mắn vì lần trước khi bị Trần Hạo lục soát người, hắn ta không làm ra phản ứng gì thái quá! Nếu không, e rằng ngày đó mình đã bị Trần Hạo giết chết chỉ trong một giây!
Ánh mắt Cảnh Điền Hoành Thứ trở nên u ám, một lúc lâu sau mới phản ứng lại!
“Đáng chết… Giết chết thằng khốn này cho tôi…”, Cảnh Điền Hoành Thứ tức giận hét lớn.
Một đám người Tịch lập tức xông lên.
Bang bang rầm! Cảnh tượng tiếp theo thật giống như đang ngược đãi chó…
Đám người được gọi là tinh anh của Hắc Long Hội không ai có thể chống đỡ được một chiêu của Trần Hạo!
Anh giết người chỉ trong một chiêu!
Một người bị Trần Hạo đá vào bụng, ruột gan lòi cả ra ngoài.
Lại còn có một tên ngốc định cầm dao đánh lén phía sau lưng Trần Hạo, kết quả, giây tiếp theo, thanh dao trên tay hắn ta đã nằm trong tay Trần Hạo, sau đó, tên ngu xuẩn này mới phát hiện ra, nửa thân trên của mình đã đứt lìa khỏi hai chân!
Có dao trong tay, Trần Hạo càng trở nên khủng bố, thanh dao vung lên hạ xuống, không ai có thể đến gần anh trong phạm vi một mét!
Máy chảy thành sông…
Máu loãng dọc theo lối đi chảy xuống chỗ trũng, mấy người phụ nữ nước Tịch mặc kimono hoảng sợ đến mức hồn lìa khỏi xác! Trên hành lang vang lên những tiếng thét chói tai.
Cảnh Điền Hoành Thứ sợ đến ngây người, ông ta không tin trên đời này lại có người mạnh đến thế!
Người này từ đâu chui ra thế?
Cảnh Điền Hoành Thứ chưa từng nghe nói ở Hải Dương xuất hiện một cao thủ như vậy!
Sau một hồi chém giết, đã không còn người Hắc Long Hội nào dám tiến lên!
Trần Hạo cười khanh khách nhìn đám người nước Tịch, thanh dao trên tay hơi nghiêng, máu tươi tích tích chảy xuống theo lưỡi dao, nhỏ giọt trên mặt đất.
Cảnh Điền Hoành Thứ lạnh lùng nhìn Trần Hạo: “Cậu có biết cậu đang làm cái gì không?”
“Biết! Giết chó…”, Trần Hạo cười tủm tỉm nói.
“Cậu…Tôi là người của Hắc Long Hội, một thế lực hùng mạnh ở Châu Á, đắc tội với Hắc Long Hội, cậu chỉ có thể bị huỷ diệt trong nháy mắt!”, Cảnh Điền Hoành Thứ đe doạ nói.
“Nơi này là nước Hoa, ông cho rằng đây là nước Tịch của các người sao? Hơn nữa, Hắc Long Hội rất mạnh? Hôm nay, ông đã gọi tới đây toàn bộ người của hội ở trong tỉnh để giúp ông ra oai, không phải cuối cùng vẫn bị tôi giết như giết chó sao? Cho dù đến thêm mấy người nữa thì cũng có gì khác nhau?”, Trần Hạo nói.
Cảnh Điền Hoành Thứ nhìn chằm chằm Trần Hạo bằng ánh mắt u ám: “Láo xược! Tôi cảnh cáo cậu, bây giờ dừng tay vẫn còn kịp!”
Trần Hạo khinh thường cười lạnh: “Ông đường đường là người phụ trách Hắc Long Hội ở Hải Dương, sao lại nói năng như thể đầu óc kém phát triển thế? Chẳng lẽ bây giờ tôi dừng tay, Hắc Long Hội sẽ bỏ qua cho tôi sao? Thà rằng hôm nay tôi làm cho các người hoàn toàn ngậm miệng, ai mà biết được hôm nay đã xảy ra chuyện gì?”
Ngay khi Cảnh Điền Hoành Thứ bị Trần Hạo làm cho nói không nên lời thì không khí phía sau lưng Trần Hạo bỗng nhiên dao động, một bóng người bay vụt đến.
Lưỡi dao màu bạc nhắm ngay cổ Trần Hạo, mang theo một luồng sát khí mãnh liệt!
Không biết từ khi nào một ninja đã vòng ra phía sau Trần Hạo, chuẩn bị một chiêu giết chết anh!
Trần Hạo cười tủm tỉm, anh đột nhiên xoay người lại, lưỡi dao dứt khoát vung lên.
Soạt soạt! Tất cả mọi người đều không thấy rõ chuyện gì vừa xảy ra, chỉ thấy, lưỡi dao trong tay Trần Hạo đã đâm xuyên qua cổ tay cầm dao của ninja.
.
Bình luận truyện