Ảnh Hậu Trùng Sinh Chi Sủng Phu

Chương 6



(Vui lòng vote cho mình sau mỗi chương_Raamad)

Bàn xong chuyện công, An Tuệ liền nói đến chuyện riêng, Hoàng Phủ Tử Y lao động quá nhiều nên bị cảm nắng, cho nên phải nghỉ ngơi 2 ngày, chỉ là người này không muốn nằm viện, cho nên để cho An Tuệ làm thủ tục xuất viện.

"Cô sống ở đâu, có cần công ty sắp xếp chỗ ở cho không? " An Tuệ đưa Hoàng Phủ Tử Y về nhà, lúc này cô mới nhớ là mình không biết Hoàng Phủ Tử Y sống ở đâu.

" Thiên Dã hoàng cư.", nói đến đây, cô dừng lại một lát, vì cô nghĩ đến một việc rất trùng hợp, phòng ốc của Thiên Dã hoàng cư đều là tài sản dưới danh nghĩa tập đoàn Sở thị, mà lúc cô mua nhà ở Thiên Dã hoàng cư, cũng là do viện trưởng của cô nhi viện giới thiệu, nói là quen biết với nhân viên ở đó, có thể lấy được giảm giá, có thể trả trước một nửa, sau khi cô đi xem thì cảm thấy khá ưng ý, thế là mua luôn căn phòng đó.

Hoàng Phủ Tử Y lúc chuyển khỏi cô nhi viện, mới có 16 tuổi, chỉ là lúc đó đã vượt cấp, lên học tại đại học Đại học Hoa Hạ khoa công nghệ thông tin, vì có gia sản không ít cho nên lúc cô chọn phòng cũng không dựa theo lời giới thiệu của nhân viên, mà lựa chọn một căn biệt thự ba tầng giá hơn năm ngàn vạn, nói là căn biệt thự này mua để cô ở, giám đốc của công ty đó thấy thế liền gửi cho cô báo cáo, sau một hồi mới quyết định bán cho cô, còn bán cho cô với giá ưu đãi nữa, rõ ràng là căn biệt thự hơn năm ngàn vạn, sau khi trừ đi chỉ còn ba ngàn vạn, còn phái đến cho cô một đội sửa chữa nhà cửa, để họ lắp đặt dây điện và dụng cụ cho cô, giảm bớt cho cô bao nhiêu là phiền toái.

Lúc đó cô nghĩ rằng, viện trường thật đáng tin, nhưng bây giờ nghĩ lại, viện trưởng quen biết người ở trong nội bộ, có thể là Sở Ngao Dư, nếu không thì làm sao có sự trùng hợp như vậy được.

Nghĩ đến điểm này, Hoàng Phủ Tử Y không nhịn được nghĩ nhiều hơn nữa, từ chuyện bố mẹ cô bị tông xe năm cô 6 tuổi, tuy bố mẹ cô đều có những người thân thiết, nhưng không ai chịu nhận nuôi cô cả, sau đó cô bị đưa vào cô nhi viện, mà ngân sách của cô nhi viện có hạn, dù cho viện trưởng có tốt thế nào đi chăng nữa, cũng không thể lo nghĩ hết cho những đứa trẻ trong cô nhi viện được, chứ đừng nói đến mang lại cuộc sống tốt đẹp cho tụi nó, nhưng từ khi bà ấy cứu Sở Ngao Dư năm anh ta 8 tuổi, thì cuộc sống của cô nhi viện có rất nhiều đổi thay.

Sau khi bà cứu anh ta xong, toàn bộ cô nhi viện như được đập đi xây lại một lần nữa, thức ăn của những đứa trẻ trong đó cũng có dinh dưỡng hơn, cũng vào lúc đó, viện trưởng nói có người muốn nhận nuôi cô, nhà họ có gia cảnh tốt, chỉ là chỉ có con trai không có con gái, nhất định sẽ đối xử với cô như con đẻ, nhưng mà lúc đó cô đã quen với môi trường của cô nhi viện rồi, cho nên kiên quyết từ chối họ, nếu cô đoán không lầm, thì nhà muốn nhận nuôi cô, là gia đình nhà họ Sở, hoặc nếu không phải Sở gia thì cũng là nhà có quan hệ với Sở gia.

Mà từ đó về sau, cô nhận thấy cuộc sống của mình thuận lợi hơn rất nhiều, tuy là ở cô nhi viện, nhưng về phương diện cá nhân của cô như ăn, mặc hoặc phương diện giáo dục không bao giờ kém với người khác, đặc biệt là nếu cô muốn thứ gì, chỉ cần nói ra thì không lâu sau sẽ xuất hiện trước mặt cô.

Ví dụ cô thích đọc sách, cô nhi viện sẽ xuất hiện một phòng đọc sách, bên trong đều là sách; cô thích vẽ, cô nhi viện sẽ xuất hiện một phòng vẽ tranh, không những có tất cả những đồ vẽ, còn có thầy giáo đến dạy cho bọn họ nữa, rồi ví như cô thích máy tính, cô nhi viện sẽ có nhà hảo tâm tặng cho những dàn máy tính, rồi lại ví như cô thích ăn đồ ngọt, cô nhi viện sẽ có đầu bếp tới làm đồ ăn như cô muốn, rồi lại ví như...

Bao nhiêu điều như thế, có thể nói là không đếm hết, hồi trước cô còn chưa cảm nhận được cái gì, cho là những thứ xuất hiện trước mặt cô đều là tự nhiên, sau này mới nghĩ lại, thì ra có nhiều sự trùng hợp nhứ thế, mà cái loại trùng hợp này thì có khoảng 99% là do Sở Ngao Dư làm hoặc do Sở gia làm.

Trên thực tế lúc đầu Hoàng Phủ Tử Y dù có rất thích những thứ ấy, cũng không tỏ ra rõ ràng lắm, như thích đọc sách, những cũng chỉ là thường xuyên coi sách, thích vé, thì cũng chỉ là vẽ đại hai ba bức tranh, Hoàng Phủ Tử Y là đứa trẻ khá yên tĩnh, sau khi vào cô nhi viện, lại càng cố thu nhỏ sự tồn tịa của mình, cô muốn giấu đi trí thông minh của bản thân, nhưng cho dù là như vậy, thì những cái cô thích cũng bị đối phương chú ý tới, như thế có thể thấy, sự quan sát của đối phương, có thể nói là cẩn thận kĩ càng.

"Peng peng" Tim cô đập nhanh thêm hai nhịp, chỉ nhìn sơ qua mà cũng có thể nắm rõ như hay gặp vậy, chỉ là một cái là ý xấu, một cái là ý tốt, cho nên cô mới không phát hiện ra, chỉ là không biết đối phương hiểu rõ về cô bao nhiêu, đặc biệt là thân phận giấu kín của cô, nếu để người đó biết....

Nghĩ tới đây, Hoảng Phủ Tử Y lắc đầu nguầy nguậy, cô lợi dụng internet để giấu đi thân phận của mình, người đó coi như là có chú ý tới cô, cũng không rảnh để lên mạng điều tra về cô đâu nhỉ, mà có điều tra đi chăng nữa, thì với kĩ năng của cô, thì người đó chắc cũng không tra ra được thông tin gì có ích đâu, cho nên chắc là vẫn chưa biết.

Lúc Hoàng Phủ Tử Y mười tuổi, đột nhiên có hứng thú với máy tính, vài năm sau, cô vừa học với giáo viên trong cô nhi viện, vừa tự học, từ một đứa không biết gì trở thành một người tinh thông về máy tính, sau cùng cô còn thả một con virus trên mạng, lấy tên của cô, cũng lập nên một văn phòng nhỏ, nghiên cứu phát triển nhiều phần mềm có tính ứng dụng, cho nên đến năm mười sáu tuổi, cô đã có trong tay vài tỷ, còn được vào học tại đại học Hoa Hạ.

Lúc Hoàng Phủ Tử Y học đại học tuy là bốn năm đều chỉ đọc sách về máy tính, nhưng cô cũng được làm nghiên cứu sinh, hơn nữa còn lấy được thành tích đứng đầu, có thể nói cô là nhân vật xuất chúng ở trong trường, trước khi tốt nghiệp, cô còn được rất nhiều công ty săn đón với mức lương hấp dẫn, chỉ là không biết cô bị điên cái gì mà từ chối tất cả, kiên quyết bước vào giới giải trí, trở thành một trong những diễn viên được yêu thích nhất màn ảnh, thật khiến người ta kinh ngạc, xem chút nữa là dẫn cô tới khoa thần kinh để khám rồi!

Cô mà có bệnh sao? Đương nhiên là không rồi, mà nếu tìm ra nguyên nhân thì chắc cũng là sự khác biệt giữa thần đồng và người thường, người ta đều nói, không thể phân biệt người điên và tbây giờ, cô gia nhập vào giới giải trí này, người thường đều không lý giải được, nhưng đối với cô mà nói, là có lý do cả.

Hoàng Phủ Tử Y trong thế giới mạng, có một biệt hiệu, đó là "Hoàng", cô từ chú chim nhỏ trở thành thế lực tối cao trong thế giới ảo, trở thành hacker số một, hành tung xuất quỷ nhập thần, cũng được dân mạng công nhận là hoàng đế, lật tay là có thể hô mưa gọi gió, năng lực của cô chắc có thể sánh với những bậc đế vương thời xưa.

Nhưng mà loại nổi tiếng này, cô âm thầm giấu trong thế giới đó, ngoài đời thực, cô đều dựa vào bản thân, cũng không ai biết cô là hoàng đế của thế giới đó, nhưng với những cái đó, cô không hề để ý, đây là sự lựa chọn của cô, nhưng trước đêm tốt nghiệp, cô xem được một tiếp mục phỏng vấn, làm cô thay đổi suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện