Bánh Bao Mai Mối: PaPa Tổng Tài Theo Đuổi Lại MaMi!

Chương 109: Có muốn thịt em thì anh sẽ báo trước



" Tiền thuê? " Đỗ Dương Xuân Hy nhìn nhìn bàn tay bị nắm chặt nói.

" Vợ chồng với nhau tiền gì chứ Hy Hy? " Khổng Bắc Trình cười cười nói.

Tay cô rất ấm nha, đôi tay nhỏ nhỏ xinh xinh mềm mềm nữa chứ.

Đỗ Dương Xuân Hy cố giật tay ra khỏi bàn tay biến thái của Khổng Bắc Trình nhưng lại không thành. Hai mắt cô trừng to ra đầy lửa giận.

" Chủ Tịch Khổng, anh chẳng qua cũng chỉ là người tình một đêm thôi bớt nói mấy lời vô bổ đó đi. "

" Hy Hy... hay em muốn anh dùng biện pháp mạnh? " Khổng Bắc Trình tự nhận bản thân rất rất kiên trì và nhẫn nhịn Đỗ Dương Xuân Hy.

Nếu như người khác dám nói anh là " trai bao " " ngựa giống hay heo giống " " người tình một đêm " gì đấy thì chắc chắn anh đã làm họ sống dở chết dở rồi nhưng ai mượn người luôn nói anh thế này thế kia lại là mẹ của bốn đứa con của anh, vợ của anh, tiểu bảo bối của anh làm chi a?

" Biện pháp mạnh? Chủ tịch Khổng à? Anh muốn dùng biện pháp gì? " Đỗ Dương Xuân Hy không sợ chết nói.

Khổng Bắc Trình nhếch mép, cười đến không có gì tươi bằng nói.

" Hy Hy... em đang là dùng trứng chọi đá? " nói xong, Khổng Bắc Trình nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Đỗ Dương Xuân Hy chạm lên đũng quần của anh.

" Anh anh... " Đỗ Dương Xuân Hy hai mắt trừng to ra không tin vào những gì đang diễn ra.

Cô chỉ cảm thấy có thứ gì đó rất cứng và lớn ở dưới lớp quần.

Cả người Đỗ Dương Xuân Hy run lên vì sợ hãi.

Lúc có bốn cục thịt và lúc bị thịt thì cô trong trạng thái " men say " nên không cảm thấy sợ.

Nhưng hôm nay... cảm nhận thứ đó Đỗ Dương Xuân Hy không nhịn được mà đỏ mắt.

Khổng Bắc Trình nhìn hai mắt Đỗ Dương Xuân Hy đỏ lên vừa lòng, anh cúi xuống áp sát tay cô nói.

" Hy Hy... đừng để anh phải dùng biện pháp này! "

" Anh đừng có mà quá đáng. " Đỗ Dương Xuân Hy nghẹn ngào nói.

" Quá đáng? " Khổng Bắc Trình nhíu mày lại hỏi.

" Thế em gọi anh là heo giống là trai bao thì không quá đáng? "

Đỗ Dương Xuân Hy mím môi lại không nói gì.

Khổng Bắc Trình muốn nổi giận với Đỗ Dương Xuân Hy nhưng khi nhìn thấy cô như vậy anh không đành lòng.

Hít một hơi sâu, ôm cô vào lòng vỗ về nói.

" Đừng sợ... đừng sợ... có muốn thịt em thì anh sẽ báo trước sẽ không đột ngột như lúc nãy. "

" Ngoan Ngoan đừng khóc nha. "

" Đồ... đồ xấu xa... " Đỗ Dương Xuân Hy mím chặt môi mắng một câu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện