Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 593: Rốt cuộc cưới được em



Đây căn bản phúc lợi của Mục Thiên Dương, biến thành Mục Thiên Dương không biết nên đáp như thế nào. Bất quá đầu choáng váng nặng nề nghĩ một chút, làm sao phải diễn thân thiết với nhiều người như vậy? Còn không bằng nhìn xem anh và Uyển Tình có bao nhiêu ăn ý.

Kế tiếp mọi người cùng nhau hỏi một chút vấn đề, Uyển Tình và Mục Thiên Dương rất ăn ý, vấn đề bình thường, tỷ như “Lần đầu tiên hẹn hò”, “Lần đầu tiên H” cái gì…..Đều đáp giống nhau, tuy rằng cũng có khả năng không phải sự thật.

Còn có sở thích của đối phương, mở đầu hỏi vài câu, cư nhiên đều đáp trúng, những người tinh quái không tin, hỏi rất nhiều, chỉ sai lầm hai câu, nhưng mà lại làm cho người ta rất hâm mộ ghen tị.

An Tiểu Kết với Quản Hạo Nhiên: “Anh khẳng định không hiểu em như vậy!”

“Em____”

Đương nhiên, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, lại đi náo loạn động phòng, khó tránh khỏi có chút……Hắc hắc, không kị dâm loạn.

Có người hỏi: thích tư thế nào nhất.

Uyển Tình và Mục Thiên Dương trừng mắt hắn, Mục Thiên Dương bất đắc dĩ nói: “Da mặt của vợ tôi mỏng, khả năng là không biết tên tư thế đâu.”

Uyển Tình lấy khửu tay hung hăng huých anh.

“Vậy được rồi, địa điểm thích nhất, cái này phải viết được chứ?”

Mục Thiên Dương tưởng, Uyển Tình khẳng định sẽ viết trên giường! Kỳ thật thế nào anh đều thích, viết rõ ràng “Phòng tắm”, sau đó được đến một khối băng hôn một cái.

Hôn xong, còn lại một khối băng không tan nhiều lắm, mọi người hỏi Uyển Tình thêm vài câu, chọc cô mặt đỏ bừng mới rời đi. Mục Thiên Dương đưa bọn họ ra đến cửa, trở lại mệt giống như tê liệt nằm ở trên giường, lôi kéo Uyển Tình nói: “Lão bà, em vất vả……”

Uyển Tình nghe âm thanh mệt mỏi của anh, khác một trời một vực so với bình thường, vội hỏi: “Anh làm sao vậy?”

“Đau đầu…….”

“Có phải rất khó chịu hay không?” Uyển Tình lo lắng hỏi, “Vậy anh còn để cho bọn họ náo loạn?”

“Ngô…..Ngày vui, tổng yếu để cho mọi người tận hứng. Hơn nữa bọn họ cũng rất dịu dàng, nhà khác náo loạn động phòng sẽ không nhẹ nhàng như vậy, cũng không có mang rượu tới phạt anh…….Bằng không hiện tại khẳng định anh say muốn chết, đêm động phòng liền ngâm nước nóng.”

Vốn Uyển Tình rất lo lắng, nghe thấy anh đã như vậy còn không quên được động phòng, nhịn không được đẩy anh một phen.

Anh vẫn nằm ở trên giường không nhúc nhích, Uyển Tình nói: “Em đi lấy nước mật ong cho anh.”

“Tốt.”

Uyển Tình đi xuống dưới lầu bưng nước mật ong, đi vào phòng, phát hiện anh vào phòng tắm, bên trong có tiếng nước róc rách. Cửa phòng tắm mở ra, hẳn là không phải là đang tắm, cô đi qua, thấy anh đứng ở trước bồn rửa tay, vội vàng đi lên hỏi: “Làm sao vậy? Uống miếng nước.”

“Uh.” Mục Thiên Dương bưng lên nước mật ong, uống vào miệng.

Uyển Tình vỗ về ngực cho anh, nói: “Về sau không có việc gì, uống ít rượu một chút, uống quá nhiều không tốt.”

“Yên tâm.” Mục Thiên Dương cười, buông cốc nước, ôm cô nói, “Anh sẽ giữ gìn sức khỏe thân thể thật tốt, tuyệt không đi sớm trước em……..”

Uyển Tình vừa nghe, đột nhiên muốn khóc. Kết quả Mục Thiên Dương lập tức phá hư không khí, vẻ mặt thèm nhỏ dãi nói: “Lão bà, chúng ta tắm cùng nhau đi?”

Uyển Tình muốn đá anh một cái, những mà đêm tân hôn, tự nhiên cái gì cũng thuận theo anh. Tắm cùng anh, triền miên lưu luyến, trở lại trên giường.

Lại mệt, Mục Thiên Dương sẽ không mệt ở đêm động phòng hoa chúc của bản thân, gặm Uyển Tình một lần lại một lần nữa, một mẩu vụn cũng không bỏ qua, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn ngủ.

Cả một đêm Uyển Tình không được thả lỏng, lại bị anh lăn qua lăn lại, mệt đến lỗi đến cử động đầu ngón tay cũng không tưởng động. Bị anh ôm thật chặt có chút không được tự nhiên, nhưng là lười nói, trong chớp mắt liền ngủ.

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, đã muộn một chút. Uyển Tình nghĩ đến buổi chiều phải lên máy bay, lập tức đứng lên. Còn chưa xuống giường, Mục Thiên Dương cũng tỉnh, một tay giữ chặt lấy cô, xoay người áp qua, hôn tới trên mặt của cô, khàn khàn nói: “Lão bà, anh rốt cuộc cưới được em.”

Uyển Tình nói: “Anh đã sớm lấy lấy em.”

Mục Thiên Dương dừng một chút nói: “Anh rốt cục làm cho toàn bộ thế giới biết em lấy được anh…….Không đúng, là anh lấy được em.”

Uyển Tình bật cười, hay tay ôm lấy cổ anh nói: “Anh lấy anh cũng không sai.”

“Phải, em nói như thế nào liền như thế đó.” Ánh mắt Mục Thiên Dương đưa xuống phía dưới, liếc mắt ngắm ngực cô một cái, nhất thời cảm thấy nước miếng tràn ra. Anh ngẩng đầu, “Đến, kêu tiếng ‘lão công’ nghe một chút.”

Uyển Tình sửng sốt, ngượng ngùng hô một tiếng, âm thanh rất nhỏ.

Anh nói: “Âm thanh lớn một chút, âm thanh lớn một chút, anh chưa nghe rõ đâu.”

“Lão công.” Uyển Tình rốt cuộc lớn tiếng một ít, âm thanh đặc biệt dịu dàng, còn mang theo một loại mề, mại đáng yêu và thẹn thùng.

Mục Thiên Dương mạnh ôm lấy cô, hốc mắt ướt: “Lão bà……Anh rốt cục lấy được em.”

“Uh.” Ngữ khí của anh, thật giống như mong muốn ngàn vạn năm, rốt cục có thể như ý nguyện, làm cho cổ họng Uyển Tình bị nghẹn.

Hai người ôm một lát, Mục Thiên Dương bắt đầu động thủ động cước.

Uyển Tình vội vàng đẩy anh ra: “Đừng làm rộn, mau rời giường.”

“Ngô…..Một lát nữa lại dậy. Lão bà, em nói em thích cái tư thế gì? Không nói cho bọn họ, liền nói cho anh biết.”

“Em cũng không thích!” Uyển Tình kêu lên.

Mục Thiên Dương: “…….”

“Được rồi, em đều thích~”

“Chúng ta đây…….”

“Em thích nhìn anh khiêu vũ!”

Mục Thiên Dương nhất thời hắc tuyến: “Anh không dọa người đi?”

“Nhảy rất khá.”

“Lúc ấy anh nhất định là điên rồi.” Dừng một chút, “Không có người chụp ảnh chứ?”

“Ách…….Em không biết. Em chỉ nhìn anh, quên mất xem người khác.”

Lời này lấy lòng Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương ôm cô một trân mãnh liệt, sau đó mây gió thất thường, vừa hoạt động vừa nói: “Thích xem anh khiêu vũ? Được rồi…..Về sau không mặc quần áo nhảy cho em xem, những mà em phải cùng với anh.”

“Anh……Đáng ghét!” Uyển Tình kêu lên.

Nửa giờ sau, hai người mới chậm rãi rời giường. Tân hôn của người hiện đại, không giống như tân hôn của người cổ đại, dù sao trước khi chính thức kết hôn không biết làm qua bao nhiêu thứ trên giường. Nhưng Mục Thiên Dương nhìn đến Uyển Tình, vẫn là đang vui sướng, giống như tối hôm qua thật sự là lần đầu tiên, tổng muốn ôm cô vào trong ngực hôn, áo đảo trên dường không muốn xuống dưới.

Uyển Tình thẹn thùng thuyết: “Chạy nhanh đi thu dọn, đều sắp giữa trưa, để cho ông nội bọn họ chê cười.”

“Ông nội không phải không kết hôn qua…….”

“Anh đủ!” Uyển Tình thẹn đến muốn chui xuống đất.

Mục Thiên Dương sờ sờ cái mũi, không dám lại đùa giỡn cô.

Rửa mặt xong, Uyển Tình đổi một bộ váy dài Bohemian, cho rằng mình có chút non nớt. Tuy rằng đã là mẹ của hai đứa nhỏ, nhưng tuổi của cô thật sự không tín là lớn đi? Hơn nữa là tân hôn, muốn sống ngang tàng một chút.

Mục Thiên Dương vừa thấy, đi qua hôn ở trên cổ cô một cái, nói: “Lão bà, em thật sự là càng ngày càng đẹp, lúc nào nhìn cũng càm giữ không được…..”

“Câm miệng! Sắc quỷ!” Uyển Tình thẹn quá hóa thành giận.

Mục Thiên Dương cười ha ha, ôm cô hôn một cái rồi mới xuất môn.

Buổi chiều, bọn họ xuất phát đi Châu Âu hưởng tuần trăng mật. Hai đứa nhỏ cũng đi theo, đi teo còn có hai bảo mẫu và hai vệ sĩ.

Thiên Tuyết và Mục Thiên Thành chờ một đám người đi đưa bọn họ, Mục lão gia và Kim lão phu nhân lớn tuổi, không có đi, chỉ là khi ở nhà trước khi xuất phát dặn dò bọn họ một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện