Bất Tử Đại Đế
Chương 26: Ta là Long Hắc Thiên
Tác giả: Tadashi Ringo
Long Sát mở hai mắt ra, hiện giờ đôi mắt của hắn có biến hóa cực lớn, không còn ngây thơ như một người trẻ con nữa.
Mà thay vào đó là một đôi mắt thâm thúy tràn đầy tri thức, nếu có người đạo tâm không đủ cường đại sẽ bị kiềm hãm vào sâu bên trong.
Hiện giờ biến hóa của hắn có một cỗ khí tức bá đạo, đây là do hắn tiếp nhận truyền thừa ký ức của Hắc Long Thiên.
Những thứ hắn trông thấy không khác gì tự bản thân hắn tự mình trải qua, hiện giờ hai linh hồn đối diện nhau, có một sự hài hòa như vốn hai người là một vậy.
Ngoại trừ tu vi hắn khá yếu thì không có điểm nào khác linh hồn của Long Hắc Thiên cả.
Long Sát ngẩn đầu lên nhìn linh hồn càng ngày càng trở lên mơ hồ của Long Hắc Thiên tràn đầy cảm xúc rung động.
Do tiếp nhận được truyền thừa ký ức lẫn truyền thừa mà cả đời Long Hắc Thiên lĩnh ngộ công pháp, luyện đan, luyện khí,....
Nên hắn biết được Long Hắc Thiên phải trả giá bằng cả tính mạng của mình, vốn dĩ Long Hắc Thiên có thể dựa vào linh hồn yếu ớt đó đến tồn tại thêm trăm năm.
Nhưng hắn không làm vậy, vì hắn ký thác ước nguyện cuối cùng của bản thân lên người Long Sát.
Dựa vào trí nhớ mà hắn nhận được từ Long Hắc Thiên, nên hắn có thể hiểu được cảm xúc của Long Hắc Thiên.
Hắn ta một đời thiên kiêu đi lên đỉnh cao nhưng cuối cùng khi hắn quay đầu lại thì chỉ còn mỗi bản thân hắn.
Ban đầu Long Sát cứ tưởng rằng hắn ta chỉ muốn hắn chiếu cố vị hôn kia, nhưng hắn quá ngây thơ, bây giờ thì hay rồi.
Long Sát hiện tại không những phải đơn giản là chiếu cố vị hôn thuê kia mà còn phải chiếu cố huynh đệ thân nhân của hắn.
Mà hắn không muốn làm cũng phải làm, bởi vì cảm xúc của Long Hắc Thiên quá mãnh liệt, khi hắn nghĩ đến việc từ chối ước nguyện này thì bản thân hắn vô cùng khó chịu.
Long Sát trầm mặc nhìn Long Hắc Thiên, hắn cũng không hề tức giận khi Long Hắc Thiên lừa hắn.
Hắn tiếp nhận truyền thừa của người ta thì làm chút gì đó cho người ta là chuyện bình thường.
Long Hắc Thiên dám từ bỏ mạng sống của mình thì vì sao hắn không dám thực hiện ước nguyện này.
Chẳng qua là hơi rắc rối mà thôi, nhưng không có nghĩa là hắn không làm được.
Long Sát hít sâu một hơi nhìn Long Hắc Thiên kìm chế những cảm xúc do truyền thừa nhìn linh hồn yếu ớt trước mặt mình nói.
“ Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi thực hiện ước nguyện này.”
Long Hắc Thiên dần dần mờ ảo cười to lên” Hahaha, tiểu tử quả nhiên ta không nhìn lầm nhân phẩm của ngươi.”
Long Hắc Thiên sau khi nói xong thì không tiếp tục dây dưa với Long Sát nữa hóa thành một đạo ánh sáng dung hợp vào linh hồn Long Sát.
Đạo ánh sáng bay thẳng về ngực của Long Sát hình thành một ấn ký có hình một thanh kiếm.
Long Sát sờ sờ ấn ký hình thanh kiếm nở một nụ cười, hắn có tri thức của một kẻ sống ngàn năm nên tri thức nhiều lắm.
Hắn nhận ra ấn ký này khiến hắn đỡ phiền phức, ấn ký này có liên hệ đến những món vật phẩm mà nhận Long Hắc Thiên đã nhận chủ.
Có một số thứ vĩnh viễn sẽ không nằm trong khống chế của hắn, nhưng nếu có thứ này thì hắn không cần tốn thời gian khiến những thứ đó nhận hắn làm chủ.
Long Sát quay đầu nhìn về phía giường đặt ở trong phòng, hắn đi về phía trước giường.
Mở phần giường đá đó lên thì thấy có một cái cầu thang đi xuống, Long Sát ung dung đi về phía dưới đó.
Bên dưới cũng không có gì đặt biệt, chỉ thấy một cổ quan tài bên trong chứa một bộ thân thể.
Đây là thân xác của Long Hắc Thiên, hắn muốn sử dụng thân thể này.
Bởi vì thân thể này có khuôn mặt giống hắn, khiến hắn nhìn thuận mắt hơn, chẳng có ai muốn sử dụng thân thể có khuôn mặt là lạ cả.
Với lại sau này hoàn thành ước nguyện của Long Hắc Thiên thì hắn cũng phải sử dụng thân thể này.
Nếu dùng cơ thể cũ thì không được hay lắm.
Thân thể này cường đại hơn thân thể kia nhiều, bộ thân thể này mang theo huyết mạch của Long tộc.
Nếu hắn muốn hắn có thể Long Hóa, tuy không thể hoàn toàn biến thành chân long nhưng biến thành bán long cũng không tệ rồi.
Long Sát mở nắp quan tài ra, ung dung bay vào trong đầu thân thể của Long Hắc Thiên.
Hắn mở đôi mắt ra ngồi dậy, thử cử động bàn tay thì thấy thân thể này vi diệu vô cùng.
Long Sát điều khiển thân thể này cực kỳ dễ dàng như đây vốn là cơ thể của hắn vậy.
Thường thì khi người nào đó đoạt xá thì cần phải tốn rất nhiều thời gian để thích ứng với thân xác.
Nhưng Long Sát thì không cần, bởi vì hắn có được ấn ký Long Hắc Thiên lưu lại trong ngực hắn nên bộ thân thể này chắc chắn sẽ không bài xích hắn.
Cùng với ký ức của Long Hắc Thiên khiến hắn hiểu rõ cơ thể này hơn ai hết.
“Hệ thống, cho ta xem thuộc tính.”
Điều Long Sát hiện tại bây giờ quan tâm là không biết khi hắn rời khỏi bộ thân thể trước kia thì cái Bất Tử Chi Thân có mất hay không.
Nếu mất thì hắn đến lúc đó chỉ có đi tự sát, thứ này chắc chắn phải có, không được phép mất.
“ Thông tin nhân vật.”
“ Tên: Long Hắc Thiên.”
“ Tu vi: Trúc Cơ( Hậu Kỳ).”
" Công pháp: Thiên Ma Công( tàn quyển), Phân Thân Thuật(sơ kỳ), Tử Vong Đồng Thuật, Huyết Hải Ma Công."
“ Buff: Bất Tử Chi Thân.”
“ Thần Ma rút thưởng: Đồng( linh thạch x10).”
Hắn nhìn bản hệ thống thì thở phào nhẹ nhõm, ít ra thì cái buff này vẫn còn, thật là khiến người ta nom nớt lo sợ.
Tuy hắn nhận được ký ức của Long Hắc Thiên khiến cho đạo tâm rất khó lay động.
Nhưng cái Bất Tử Chi Thân này lại khác, vì đây là bất tử, chân chính bất tử.
Không giống như trường sinh, những kẻ có tuổi thọ cao.
Những kẻ có tu vi cường đại thì tuổi thọ càng lớn, nhưng khi hết tuổi thọ bọn hắn chắc chắn sẽ chết.
Còn về Trường Sinh thì theo như người đời biết đây chẳng qua chỉ có truyền thuyết.
Nhưng hắn có trí nhớ của Long Hắc Thiên, hắn biết trường sinh là có thật, chẳng qua có một số kẻ sở hữu trường sinh thể.
Nhưng dù là bọn họ có tuổi thọ cao hay trường sinh, chẳng qua là không chết vì thọ nguyên mà thôi.
Nhưng nếu có người giết bọn hắn thì có trường sinh cũng như vậy mà thôi.
Còn Bất Tử Chi Thân của hắn là hoàn toàn nằm ở đẳng cấp khác, hắn không sợ tuổi thọ tiêu hao, cũng không sợ bị người khác giết.
Hắn nhìn thông tin thì thấy tên của mình bị sửa lại, có lẽ do hắn sử dụng thân xác nào thì sẽ có cái tên đó.
Giống như trước đó tên trên bẳng thông tin là Long Sát, hiện giờ là Long Hắc Thiên.
Hắn nhếch miệng lên thầm nghĩ
“ Cũng được, kể từ bây giờ tên ta là Long Hắc Thiên.”
Long Sát mở hai mắt ra, hiện giờ đôi mắt của hắn có biến hóa cực lớn, không còn ngây thơ như một người trẻ con nữa.
Mà thay vào đó là một đôi mắt thâm thúy tràn đầy tri thức, nếu có người đạo tâm không đủ cường đại sẽ bị kiềm hãm vào sâu bên trong.
Hiện giờ biến hóa của hắn có một cỗ khí tức bá đạo, đây là do hắn tiếp nhận truyền thừa ký ức của Hắc Long Thiên.
Những thứ hắn trông thấy không khác gì tự bản thân hắn tự mình trải qua, hiện giờ hai linh hồn đối diện nhau, có một sự hài hòa như vốn hai người là một vậy.
Ngoại trừ tu vi hắn khá yếu thì không có điểm nào khác linh hồn của Long Hắc Thiên cả.
Long Sát ngẩn đầu lên nhìn linh hồn càng ngày càng trở lên mơ hồ của Long Hắc Thiên tràn đầy cảm xúc rung động.
Do tiếp nhận được truyền thừa ký ức lẫn truyền thừa mà cả đời Long Hắc Thiên lĩnh ngộ công pháp, luyện đan, luyện khí,....
Nên hắn biết được Long Hắc Thiên phải trả giá bằng cả tính mạng của mình, vốn dĩ Long Hắc Thiên có thể dựa vào linh hồn yếu ớt đó đến tồn tại thêm trăm năm.
Nhưng hắn không làm vậy, vì hắn ký thác ước nguyện cuối cùng của bản thân lên người Long Sát.
Dựa vào trí nhớ mà hắn nhận được từ Long Hắc Thiên, nên hắn có thể hiểu được cảm xúc của Long Hắc Thiên.
Hắn ta một đời thiên kiêu đi lên đỉnh cao nhưng cuối cùng khi hắn quay đầu lại thì chỉ còn mỗi bản thân hắn.
Ban đầu Long Sát cứ tưởng rằng hắn ta chỉ muốn hắn chiếu cố vị hôn kia, nhưng hắn quá ngây thơ, bây giờ thì hay rồi.
Long Sát hiện tại không những phải đơn giản là chiếu cố vị hôn thuê kia mà còn phải chiếu cố huynh đệ thân nhân của hắn.
Mà hắn không muốn làm cũng phải làm, bởi vì cảm xúc của Long Hắc Thiên quá mãnh liệt, khi hắn nghĩ đến việc từ chối ước nguyện này thì bản thân hắn vô cùng khó chịu.
Long Sát trầm mặc nhìn Long Hắc Thiên, hắn cũng không hề tức giận khi Long Hắc Thiên lừa hắn.
Hắn tiếp nhận truyền thừa của người ta thì làm chút gì đó cho người ta là chuyện bình thường.
Long Hắc Thiên dám từ bỏ mạng sống của mình thì vì sao hắn không dám thực hiện ước nguyện này.
Chẳng qua là hơi rắc rối mà thôi, nhưng không có nghĩa là hắn không làm được.
Long Sát hít sâu một hơi nhìn Long Hắc Thiên kìm chế những cảm xúc do truyền thừa nhìn linh hồn yếu ớt trước mặt mình nói.
“ Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi thực hiện ước nguyện này.”
Long Hắc Thiên dần dần mờ ảo cười to lên” Hahaha, tiểu tử quả nhiên ta không nhìn lầm nhân phẩm của ngươi.”
Long Hắc Thiên sau khi nói xong thì không tiếp tục dây dưa với Long Sát nữa hóa thành một đạo ánh sáng dung hợp vào linh hồn Long Sát.
Đạo ánh sáng bay thẳng về ngực của Long Sát hình thành một ấn ký có hình một thanh kiếm.
Long Sát sờ sờ ấn ký hình thanh kiếm nở một nụ cười, hắn có tri thức của một kẻ sống ngàn năm nên tri thức nhiều lắm.
Hắn nhận ra ấn ký này khiến hắn đỡ phiền phức, ấn ký này có liên hệ đến những món vật phẩm mà nhận Long Hắc Thiên đã nhận chủ.
Có một số thứ vĩnh viễn sẽ không nằm trong khống chế của hắn, nhưng nếu có thứ này thì hắn không cần tốn thời gian khiến những thứ đó nhận hắn làm chủ.
Long Sát quay đầu nhìn về phía giường đặt ở trong phòng, hắn đi về phía trước giường.
Mở phần giường đá đó lên thì thấy có một cái cầu thang đi xuống, Long Sát ung dung đi về phía dưới đó.
Bên dưới cũng không có gì đặt biệt, chỉ thấy một cổ quan tài bên trong chứa một bộ thân thể.
Đây là thân xác của Long Hắc Thiên, hắn muốn sử dụng thân thể này.
Bởi vì thân thể này có khuôn mặt giống hắn, khiến hắn nhìn thuận mắt hơn, chẳng có ai muốn sử dụng thân thể có khuôn mặt là lạ cả.
Với lại sau này hoàn thành ước nguyện của Long Hắc Thiên thì hắn cũng phải sử dụng thân thể này.
Nếu dùng cơ thể cũ thì không được hay lắm.
Thân thể này cường đại hơn thân thể kia nhiều, bộ thân thể này mang theo huyết mạch của Long tộc.
Nếu hắn muốn hắn có thể Long Hóa, tuy không thể hoàn toàn biến thành chân long nhưng biến thành bán long cũng không tệ rồi.
Long Sát mở nắp quan tài ra, ung dung bay vào trong đầu thân thể của Long Hắc Thiên.
Hắn mở đôi mắt ra ngồi dậy, thử cử động bàn tay thì thấy thân thể này vi diệu vô cùng.
Long Sát điều khiển thân thể này cực kỳ dễ dàng như đây vốn là cơ thể của hắn vậy.
Thường thì khi người nào đó đoạt xá thì cần phải tốn rất nhiều thời gian để thích ứng với thân xác.
Nhưng Long Sát thì không cần, bởi vì hắn có được ấn ký Long Hắc Thiên lưu lại trong ngực hắn nên bộ thân thể này chắc chắn sẽ không bài xích hắn.
Cùng với ký ức của Long Hắc Thiên khiến hắn hiểu rõ cơ thể này hơn ai hết.
“Hệ thống, cho ta xem thuộc tính.”
Điều Long Sát hiện tại bây giờ quan tâm là không biết khi hắn rời khỏi bộ thân thể trước kia thì cái Bất Tử Chi Thân có mất hay không.
Nếu mất thì hắn đến lúc đó chỉ có đi tự sát, thứ này chắc chắn phải có, không được phép mất.
“ Thông tin nhân vật.”
“ Tên: Long Hắc Thiên.”
“ Tu vi: Trúc Cơ( Hậu Kỳ).”
" Công pháp: Thiên Ma Công( tàn quyển), Phân Thân Thuật(sơ kỳ), Tử Vong Đồng Thuật, Huyết Hải Ma Công."
“ Buff: Bất Tử Chi Thân.”
“ Thần Ma rút thưởng: Đồng( linh thạch x10).”
Hắn nhìn bản hệ thống thì thở phào nhẹ nhõm, ít ra thì cái buff này vẫn còn, thật là khiến người ta nom nớt lo sợ.
Tuy hắn nhận được ký ức của Long Hắc Thiên khiến cho đạo tâm rất khó lay động.
Nhưng cái Bất Tử Chi Thân này lại khác, vì đây là bất tử, chân chính bất tử.
Không giống như trường sinh, những kẻ có tuổi thọ cao.
Những kẻ có tu vi cường đại thì tuổi thọ càng lớn, nhưng khi hết tuổi thọ bọn hắn chắc chắn sẽ chết.
Còn về Trường Sinh thì theo như người đời biết đây chẳng qua chỉ có truyền thuyết.
Nhưng hắn có trí nhớ của Long Hắc Thiên, hắn biết trường sinh là có thật, chẳng qua có một số kẻ sở hữu trường sinh thể.
Nhưng dù là bọn họ có tuổi thọ cao hay trường sinh, chẳng qua là không chết vì thọ nguyên mà thôi.
Nhưng nếu có người giết bọn hắn thì có trường sinh cũng như vậy mà thôi.
Còn Bất Tử Chi Thân của hắn là hoàn toàn nằm ở đẳng cấp khác, hắn không sợ tuổi thọ tiêu hao, cũng không sợ bị người khác giết.
Hắn nhìn thông tin thì thấy tên của mình bị sửa lại, có lẽ do hắn sử dụng thân xác nào thì sẽ có cái tên đó.
Giống như trước đó tên trên bẳng thông tin là Long Sát, hiện giờ là Long Hắc Thiên.
Hắn nhếch miệng lên thầm nghĩ
“ Cũng được, kể từ bây giờ tên ta là Long Hắc Thiên.”
Bình luận truyện