Bình Hoa Nghịch Tập

Chương 22



Tác giả: Ma Nữ Tiểu Yêu

Editor: Boss là bánh bèo

Từ tỷ nghe xong chỉ gật đầu, nói: "Uh, cũng tốt. Đúng rồi, gần đây giá trị con người cô tăng gấp bội, phía công ty bên kia có khả năng sẽ bàn bạc với cô chuyện gia hạn hợp đồng. Tôi biết cô đại khái cũng không nghĩ ở lại công ty, nhưng cô vẫn lên cùng công ty nói chuyện rõ ràng, đừng vì mấy tháng này công ty hố cô một phen mà tỏ thái độ gì đó."

Công ty để Tô Mạt Nhi tự sinh tự diệt, đây cũng xuất phát từ suy nghĩ của lý trí, nhưng đối với Tô Mạt Nhi mà nói thì chuyện này làm cô rất thất vọng. Cho nên dù Tô Mạt Nhi muốn lựa chọn như thế nào, Từ tỷ đều có thể thông cảm được.

Ngắt điện thoại, tính bát quái trong lòng Tô Mạt Nhi trỗi dậy.

"Tiểu Lục, ngươi nói chuyện này với Dư Tâm Nhụy có liên quan gì?"

Tiểu Lục rất có tính người ngáp một cái: "Ta là hệ thống đại nhân siêu việt, lại không phải loại cuồng bát quái như cô, chuyện này thuộc về quyền con người ta làm sao biết? Tuy rằng bổn hệ thống hy vọng không gì là không làm được, nhưng nhập gia tùy tục, bổn hệ thống vẫn rất tôn trọng quyền con người của các ngươi."

Rõ ràng là không làm được, còn muốn viện cớ.

Tiểu Lục khẩu khí có chút lười biếng nói: "Nhân mạch của ngươi với Lưu Na Na như nhau, ngươi thế còn giúp người ta xuất đầu lộ diện? Đầu óc ngươi không có bệnh chứ? Ngươi xem lại địa vị hiện tại trong giới của mình đi, nhân mạch còn không đủ dùng còn giúp người ta?"

Tô Mạt Nhi thấy mình đã chịu một đòn ngay tim, "Ta vào hệ thống tiếp tục học thôi."

"Uh, ý này cũng hay. Xét thấy thế giới này là thế giới pháp trị, ta kiến nghị ngươi lên học thuật phòng thân trước, sau đó còn học phân biệt dược vật cơ bản."

Về thế giới này, trong lòng Tiểu Lục có chút không thể tiếp thu.

Nói xã hội pháp trị tốt? Vì sao hở ra là có thể bị ghen ghét, vì ích lợi của bản thân, làm ra những chuyện con người khó lòng chấp nhận được. Tiểu Lục thấy hiện tại mặc dù ký chủ có chỗ ngốc, thì nó vẫn lên làm tốt công tác bảo hộ là tốt rồi.

Tô Mạt Nhi thầm chấp nhận gật đầu, tuy rằng cô không trải qua chuyện gì như bắt cóc tống tiền, nhưng đây cũng coi như là phòng còn hơn trống.

Sau thời gian mấy ngày, Tô Mạt Nhi đều không có thông cáo gì.

Liên tiếp ba ngày học võ thuật, tiến bộ kinh người. Tô Mạt Nhi cũng không phải là kỳ tài luyện võ, nhưng có cái bàn tay vàng của Tiểu Lục mở quá lớn. Đang lúc chuẩn bị lần nữa tiến vào hệ thống học tập, phía bên kia công ty lại điện thoại đến.

Tới công ty, Tô Mạt Nhi lần đầu tiên tiến vào loại phòng họp cao cấp này. Mà vài người ở đây, cơ hồ đều là lãnh đạo công ty, gọi cô đến đây làm gì đáy lòng cô cũng có đoán được.

Xem ra gần đây cô phát triển không tồi, bởi thế chắc là muốn cô gia hạn hợp đồng.

"Vương tổng, Lưu tổng giám, các vị khỏe."

"Tô tiểu thư, nói vậy hôm nay cũng biết chúng tôi tìm cô đến đây làm gì, trong lòng cô hẳn là rất rõ ràng đi?"

Tô Mạt Nhi gật đầu: "Là muốn gia hạn hợp đồng?"

Vương tổng cười: "Chúng tôi đã thương lượng sau đó định ra cho cô một bản hợp đồng cấp A, hợp đồng có kỳ hạn 5 năm, đương nhiên bên trong cũng có sửa chữa một số điều khoản tương ứng, tính ra đây cũng không xem là một hợp đồng cấp A, so với công ty bình thường tốt hơn rất nhiều, Tô tiểu thư cũng có nhiều hơn quyền tự chủ."

Đây là công ty cấp chỗ tốt, xem ra thật đúng là để mắt cô.

Chính cô nếu đã quyết định, tất nhiên sẽ không dao động. Nhưng trong lòng cô cũng biết, chuyện này nếu xử lý không tốt, sẽ dễ dàng dẫn đến scandal. Tuy rằng lấy trình độ hắc hiện tại, bị hắc thêm vài cái hoàn toàn không cần để ý. Nhưng trong lòng lại không thoải mái.

Mặc kệ thế nào, cô cũng đồng ý cách nói của Từ tỷ, không nên cùng ông chủ xé rách da mặt.

Nhưng cô ở công ty mấy năm nay, đã xảy ra quá nhiều việc. Công ty lại không có che chở cô, cũng không giúp cô đòi lại công đạo, mà Trần Mỹ Hinh cũng ở trong công ty này, nếu sau này muốn cùng người ta đấu võ đài, cô vẫn nên rời khỏi công ty thì tốt hơn.

Tô Mạt Nhi cũng không vội đem hợp đồng nhận lấy, mà chỉ mỉm cười nhìn Vương tổng nói: "Suy nghĩ trong lòng tôi, Vương tổng và các vị ở đây khẳng định có thể biết."

"Về những chuyện trước kia, xác thật là công ty sử lý không có đạo nghĩa, điểm này chúng tôi không thể phủ nhận. Chung quy cô cũng lăn lê bò lết mấy năm trong giới, công ty chúng ta cũng còn xem như một dòng nước trong ở trong giới. Đối lập cùng các công ty giải trí khác, chúng tôi đối với việc bảo hộ nghệ sĩ đã xem như cố hết khả năng."

Lời nói trong ngoài rất rõ ràng, từ bỏ công ty bọn họ, về sau Tô Mạt Nhi ở cái công ty giải trí nào, đều có khả năng sẽ gặp phải những chuyện dơ bẩn.

Tô Mạt Nhi nói: "Vương tổng, xác thật là có một số công ty khác cũng cùng tôi bàn bạc qua, hy vọng tôi có thể đi ăn máng khác. Bất quá như lời Vương tổng ngài vừa nói, tôi ở công ty mấy năm, đối với hoàn cảnh công ty rất là vừa lòng. Cho nên tôi cũng sẽ không cùng bất cứ một công ty giải trí nào ký hợp đồng, điểm này Vương tổng có thể yên tâm."

Vương tổng cùng vài người khác cho nhau cái nhìn thoáng qua, đối với suy nghĩ của Tô Mạt Nhi cũng có hiểu một ít.

Bất quá lại không tức giận, mà lại cười nói: "Xem ra Tô tiểu thư đối với sự phát triển của chính mình về sau đã có kế hoạch đại khái. Cô sẽ không lựa chọn công ty khác, cũng sẽ không cùng chúng tôi ký hợp đồng có đúng hay không?"

"Đúng vậy."

"Cô đây là muốn thành lập phòng làm việc thuộc về chính mình?"

Vương tổng trong lòng tuy rằng đã có suy đoán, nhưng vẫn có chút không dám tin hỏi.

Bọn họ trước kia vì Tô Mạt Nhi thảo ra bản hợp đồng, cũng đã điều tra tình huống lúc đó của Tô Mạt Nhi, biết cô lúc đó thiếu cái gì, muốn cái gì, bảo đảm nội dung bên trong hợp đồng có thể đả động cô. Lấy nhân lực và tài lực cùng nhân mạch tài nguyên, muốn thành lập phòng làm việc, thật sự là không có khả năng.

Có mấy Tổng giám đổng sự nhìn Tô Mạt Nhi trong ánh mắt đã mang theo mười phần khinh thường.

Đối với tình huống này Tô Mạt Nhi hoàn toàn không để trong lòng, cô không phải Tô Mạt Nhi của trước kia, cô biết muốn làm một việc gì thì phải nỗ lực tranh thủ, mà không phải chưa làm gì, đã phủ định chính mình. Ngươi không nỗ lực, vĩnh viễn không biết mình đến cùng có bao nhiêu tiềm lực.

Tuy rằng không cùng Tô Mạt Nhi gia hạn hợp đồng xác thật có chút tiếc nuối, nhưng biết Tô Mạt Nhi cũng không tính toán đi công ty khác, Vương tổng trong lòng cũng không có khó chịu gì. Tô Mạt Nhi hiện tại phát triển không tồi, cùng cô bảo trì tốt quan hệ, nếu có thể có cơ hội vươn ra quốc tế, cũng có thể cấp cho một đám người trong công ty tranh thủ một chút, xé rách mặt ngược lại không có chỗ tốt gì.

Bởi thế Vương tổng thập phần thân thiện đứng lên, vươn tay ra đối với Tô Mạt Nhi, rất thân sĩ nói: "Nếu như vậy, chúc cô thành công."

"Đa tạ."

"Bất quá hiện tại hợp đồng đến kỳ hết hạn còn mấy tháng, mấy tháng này công ty sẽ an bài cho cô mang một số người mới của công ty. Yên tâm, đều sẽ lấy người trong tay Từ tỷ là chính, tất nhiên đây cũng phải xem ý của cô thế nào, cô sẽ không cự tuyệt chứ?"

Tô Mạt Nhi biết, chuyện gia hạn hợp đồng Vương tổng đã lui một bước, đương nhiên cô sẽ không phải không biết tốt xấu.

Cô gật đầu nói: "Tất nhiên sẽ không. Đa tạ Vương tổng, sau này nếu phòng làm việc thật sự có thể làm lên, còn cần Vương tổng ngài hỗ trợ. Rốt cuộc thì khi tính thành lập phòng làm việc, muốn quay phim điện ảnh, vẫn muốn hỏi Vương tổng mượn một ít diễn viên đạo diễn minh tinh."

"Ha ha ha, cái này không dám, không dám."

Nhìn Tô Mạt Nhi ra về một lúc, liền có người lập tức đứng lên, cau mày nhìn qua nhìn lại rất khinh thường: "Thật không biết trời cao đất dày, cho rằng làm điện ảnh thật sự đơn giản như vậy sao?"

Tưởng tượng đến cảnh mình thức đêm tăng ca định ra hợp đồng cũng không phát huy được giá trị của nó, trong lòng hắn đổ một bụng hỏa.

Vương tổng lại cười nói: "Tốt, đừng nghĩ quá nhiều. Tôi thật ra cảm thấy Tô Mạt Nhi có thể thành công, trước đây cô ấy trời phú cho một khuôn mặt, nhưng tâm tư hoàn toàn không để ở trên khuôn mặt này; lúc này nghĩ thông suốt, tất nhiên sẽ một bước lên trời."

Tô Mạt Nhi từ phòng họp ra, nhìn ở bên ngoài người chờ đợi mình là Từ tỷ, nhìn đáy mắt hàm chứa một mảnh thân thiết lo lắng, đáy lòng Tô Mạt Nhi ấm áp. Đi qua, ôm Từ tỷ nói: "Làm tỷ lo lắng."

"Thoạt nhìn đàm phán rất thuận lợi?"

Tô Mạt Nhi gật đầu: "Là rất thuận lợi, Vương tổng bọn họ cũng không có làm khó em."

"Thế thì tốt rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện