Bình Hoa Nghịch Tập
Chương 23
Tác giả: Ma Nữ Tiểu Yêu
Editor: Boss là bánh bèo
Tuy nói còn mấy tháng nữa hợp đồng mới hết hạn, nhưng cô muốn chuẩn bị công việc từ bây giờ, muốn bắt đầu làm ngay.
Tô Mạt Nhi hiện giờ thiếu người, nhưng lại càng thiếu tiền.
"Tiểu Lục, ta hiện tại nằm mơ cũng nghĩ tới có một người ngốc cho ta một bì lại một bì tiền."
Tiểu Lục trầm mặc một lát, nói: "Ngươi chỉ cần ra ngoài tìm đầu tư, bằng gương mặt này của ngươi, muốn có người đầu tư, rất đơn giản."
"Ha ha."
《 Thứ Nữ Toàn Cơ 》 đã kết thúc, bộ truyện này từ lúc mở đầu đến khi kết thúc, độc giả đọc truyện chỉ có một cảm giác, đó chính là sảng khoái! Đương nhiên, trong đó cũng không thiếu tình tiết cảm động như tình thân, tình bạn, tình yêu, mỗi một tình tiết đều rất logic, Tô Mạt Nhi đều cố gắng hết sức mình, còn có sinh tử đại nghĩa trên chiến trường, cũng được miêu tả vô cùng sinh động.
Không ít độc giả nhìn thấy truyện kết thúc đều kêu gào muốn thêm phiên ngoại, tuy bộ truyện này đối với vô số truyện cùng loại mà nói,
Đã là bộ nghịch thiên, nhưng các độc giả vẫn ngao ngao kêu muốn hơn nữa. Không thể nghi ngờ cốt truyện được Tô Mạt Nhi tưởng tượng, còn có Tiểu Lục biên tập lại, nhuộm đẫm năng lực max!
《 tiên đồ 》 cũng vững bước trong giai đoạn lên chương mới.
Kỳ thật [[ tiên đồ] ] so với 《 Thứ Nữ Toàn Cơ 》 thì dài hơn, càng dài thì mở đầu truyện cũng càng chậm nhiệt, đây cũng là một nữ chủ bắt đầu từ một giới phàm nhân, yên lặng phấn đấu, cuối cùng phi thăng thành tiên, rồi lại ở Tiên giới mở ra hành trình mới, cuối cùng cởi bỏ gông cùm xiềng xích của Tiên giới phi thăng, sau đó thành thần. Đi từng bước hiểu được Thiên Đạo cầu được vị thánh nhân!
Tô Mạt Nhi đem bản đồ sáng lập thật lớn, bởi vì có Tiểu Lục gian lận vô địch, bản đồ tuy rằng sáng lập có rộng lớn, Tô Mạt Nhi hoàn toàn không cảm thấy cố hết sức.
Hiện tại [[ tiên đồ] ] khó khăn lắm mới đăng được mười vạn chữ, không ít độc giả đã bình luận nói văn miêu tả thật sự là quá mức chân thật, làm người đọc có một loại cảm giác như lạc vào trong cảnh truyện. Hiện giờ đã viết đến đoạn nữ chủ lẩn tránh kẻ thù đuổi giết, lấy cầm nhập đạo, hiểu được tuyệt chiêu sát âm, đem những người bức nàng lâm vào tuyệt cảnh diệt sạch sẽ. Sau đó nữ chủ cũng hôn mê bất tỉnh, mà thần hồn của nàng lại vô cùng cường đại, hơn nữa còn có thể hiểu được linh khí chung quanh.
Rồi sau đó rơi vào bí cảnh, cơ duyên xảo hợp bước lên con đường tu chân.
Bí cảnh như một bản đồ nhỏ, Tô Mạt Nhi nghĩ liền đem bản đồ bí cảnh đăng lên Weibo. Fans sôi nổi nhắn lại -- ôi trời ơi, đây cùng tưởng tượng của tôi về bí cảnh cùng viên giống nhau! Quả thực đẹp muốn khóc!
Tô Mạt Nhi hơi mỉm cười, cô đã nhìn thấy cảnh Tiểu Lục làm ra rất thật, so với bản đồ cô nghĩ trong đầu, thì đây mới là xa hoa lộng lẫy, chân chính là bí cảnh của thần tiên. Ngay sau đó tâm cô động, trong đầu bỗng vang lên một giai điệu du dương.
Tùy tâm, tự tại, tiêu dao..
Tô Mạt Nhi biết, đây là linh cảm tới, lập tức cầm lấy bút viết viết đem giai điệu trong đầu viết xuống. Nhưng chỉ có một đoạn ngắn, cũng không hoàn chỉnh, kế tiếp Tô Mạt Nhi dành thời gian đơn giản là bắt đầu thử bổ sung một đoạn giai điệu này.
Cô học ở hệ thống cũng được kha khá thời gian về biên khúc, nền tảng tri thức và một ít kỹ xảo cô đều biết, thiên phú cô cũng có một ít, cho nên căn cứ vào linh cảm đem chỉnh sửa bổ xung đối với cô không phải việc khó gì.
Tô Mạt Nhi một ngày bỏ ra một chút thời gian, đem ca khúc bổ xung hoàn chỉnh.
Cô dùng đàn cổ đánh ra làn điệu bài hát, nghe xong khúc ca hoàn chỉnh, cô rất vừa lòng. Nếu tiểu thuyết có thể được cải biên thành trò chơi mà nói, ca khúc này dùng để làm ca khúc chính của tựa game cũng có thể.
Nhìn thời gian không còn sớm, Tô Mạt Nhi đi tắm rồi nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, rửa mặt song liền đem khúc phổ ra bắt đầu viết lời cho nó.
Ca từ cùng với cốt truyện 《 tiên đồ 》 giống nhau, thế lên Tô Mạt Nhi viết lời cũng rất thuận tay. Viết xong, bài hát này được Tô Mạt Nhi đặt tên là 《 hỏi tiên khúc 》. Nhưng lại là một ca khúc song ca, giọng nữ Tô Mạt Nhi có thể tự mình hát, nhưng giọng nam thì, trong lúc nhất thời Tô Mạt Nhi cũng không nghĩ đến ai.
Hiện tại quan hệ của cô và Mạc Hứa không tồi, nghiêm khắc tính thì cũng chỉ có thể xem như bằng hữu bình thường, lấy thân phận của hắn tìm hắn hỗ trợ hát bài hát này, Tô Mạt Nhi cũng không mở miệng được. Tuy rằng Tiểu Lục đối với bài hát này cho điểm rất cao, nhưng Mạc Hứa người ta dù sao cũng là cấp thiên vương thế giới a.
Trong giới còn có không ít nam ca sĩ tương đối thích hợp hát bài hát này, nhưng Tô Mạt Nhi cũng không có giao tình gì, Mạc Hứa thì cô cũng không mở miệng được, đừng nói đến người khác. Chẳng lẽ đi tìm Hà Văn Kiệt?
Nghĩ đến người này, Tô Mạt Nhi bỗng nhiên cảm thấy, người này cũng rất thích hợp a!
Giọng hắn âm sắc thuần hậu, làm người nghe phi thường thoải mái, hai ngày trước Từ tỷ cũng nói hắn đang vội phát hành đơn khúc, hẳn sẽ không có ca khúc mới nào. Hắn lại là nghệ sĩ bên người Từ tỷ, nếu bài hát không nổi, thì chính là cô mời hắn hỗ trợ, nếu nổi vừa đúng lúc dùng để mang người mới là hắn, một công đôi việc.
Tô Mạt Nhi càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này không tồi.
Thậm chí cô còn không cần nghĩ thêm, trực tiếp gọi cho Từ tỷ.
"Từ tỷ, hiện tại chị có bận không?"
"Còn bận một chút, sao vậy?"
Tô Mạt Nhi nghe thấy giọng Từ tỷ có chút mỏi mệt, trong lòng biết chắc bởi vì việc của Lưu Na Na, về chuyện này, cô cũng không biết nên nói thế nào. Chỉ có thể hỏi: "Hà Văn Kiệt hiện tại có ở công ty không ạ? Em có chút việc tìm hắn hỗ trợ."
"Uh, hắn hai ngày nữa có gameshow muốn quay, giờ đang chuẩn bị."
Hà Văn Kiệt lần đầu quay gameshow, nhiều chuyện Hà Văn Kiệt cũng không hiểu, cho nên Từ tỷ muốn hắn tìm hiểu một chút, cũng chỉ bảo cho hắn không ít hạng mục công việc nên chú ý. Mấy ngày nay cũng có người động viên hắn, bảo hắn không cần khẩn trương.
Hà Văn Kiệt thích ca hát, đóng phim cũng chỉ là vì muốn mọi người biết đến, biết hắn là ca hát. Nhưng ở rất nhiều thời điểm, tố chất tâm lý căn bản không giống như là một người trong giới giải trí. Hắn rất dễ dàng khẩn trương, nguyên bản Từ tỷ còn không phát hiện ra cái tật xấu này, nói với hắn muốn quay trước gameshow, mà đứng trên đài toàn là những người hắn không quen biết, Từ tỷ nhìn thấy phản ứng của hắn thì biết tố chất tâm lý của hắn thật sự là không được.
Tô Mạt Nhi nói: "Công việc song, Từ tỷ nghỉ ngơi cho tốt, hiện tại em liền tới đó tìm Hà Văn Kiệt."
"Có thể nói cho tôi biết cô tìm hắn có chuyện gì không?"
"Là mấy ngày nay em ở nhà có viết một bài hát, là song ca, cho nên muốn nhờ Hà Văn Kiệt giúp em một chút."
"Uh, đây là chuyện tốt. Cô đến đây đi, tôi bảo hắn ở phòng thu âm chờ cô."
Tô Mạt Nhi đến rất nhanh, nhìn thấy Từ tỷ đáy lòng Tô Mạt Nhi càng thêm lo lắng. Sắc mặt Từ tỷ thoạt nhìn không tốt, tái nhợt, đáy mắt cũng xuất hiện quầng thâm đậm màu, "Từ tỷ, công việc tuy rằng quan trọng, nhưng tỷ cũng phải bảo vệ tốt thân thể của mình a."
"Tôi biết, cô không cần lo lắng cho tôi. Hà Văn Kiệt ở phòng thu âm chờ cô, cô qua đó đi."
"Vâng, Từ tỷ đi nghỉ ngơi đi."
Cửa phòng thu âm mở ra, Hà Văn Kiệt lập tức đứng lên, "Mạt Nhi tỷ, nghe nói tỷ có một bài hát muốn tìm đệ cùng song ca, là bài hát gì ạ? Em biết chắc chắn là một bài hát hay, rất cảm ơn Mạt Nhi tỷ có thể nghĩ đến em."
Tô Mạt Nhi ngẩn ra, sau đó hỏi: "Sao cậu lại có thể tin tưởng tôi như vậy?"
Ca khúc chủ đề 《 thiên sứ ái nhân 》 gần đây phải gọi là bạo hỏa? Phố lớn ngõ nhỏ đều là bài hát nay, hiện tại ai không biết này bài hát này, sẽ bị trào phúng là không theo kịp thời đại. Chính ngươi cũng không biết được chỗ rực rỡ của bài hát này đi? "
Tô Mạt Nhi biết Tiểu Lục trước giờ đều không nói dối, cho nên lúc Tiểu Lục thẩm định cấp bậc, Tô Mạt Nhi có thể khẳng định tương lai bài hát này không tồi, nhưng không chắc chắn là sẽ rực rỡ đến mức này.
Cô cười nhìn Hà Văn Kiệt nói:" Bây giờ nghiêm túc mà nói là tôi tìm cậu hỗ trợ, cậu vẫn là lên xem qua rồi quyết định cũng không muộn. "
" Tuy đệ có thể xác định ca khúc của Mạt Nhi tỷ nhất định rất hay, nhưng nếu tỷ muốn em xem, thì em liền nhìn xem vậy, ha ha."
Nhận bản nhạc từ Tô Mạt Nhi, Hà Văn Kiệt nhanh chóng qua một lần. Sau đó dựa theo bản nhạc nhẹ nhàng mà ngâm nga, sau đó ngồi vào đàn dương cầm bắt đầu đánh. Nhìn vẻ mặt của hắn, lại là bộ dáng trầm mê.
* Bánh bèo: Dự là tiểu đệ sẽ không bật chế độ người xem trả tiền hay phải nhấn thích mới xem được chương mới nên mong các tiểu ca ủng hộ tớ bằng cách nhấn thích khi đọc xong chương mới nhé!
Editor: Boss là bánh bèo
Tuy nói còn mấy tháng nữa hợp đồng mới hết hạn, nhưng cô muốn chuẩn bị công việc từ bây giờ, muốn bắt đầu làm ngay.
Tô Mạt Nhi hiện giờ thiếu người, nhưng lại càng thiếu tiền.
"Tiểu Lục, ta hiện tại nằm mơ cũng nghĩ tới có một người ngốc cho ta một bì lại một bì tiền."
Tiểu Lục trầm mặc một lát, nói: "Ngươi chỉ cần ra ngoài tìm đầu tư, bằng gương mặt này của ngươi, muốn có người đầu tư, rất đơn giản."
"Ha ha."
《 Thứ Nữ Toàn Cơ 》 đã kết thúc, bộ truyện này từ lúc mở đầu đến khi kết thúc, độc giả đọc truyện chỉ có một cảm giác, đó chính là sảng khoái! Đương nhiên, trong đó cũng không thiếu tình tiết cảm động như tình thân, tình bạn, tình yêu, mỗi một tình tiết đều rất logic, Tô Mạt Nhi đều cố gắng hết sức mình, còn có sinh tử đại nghĩa trên chiến trường, cũng được miêu tả vô cùng sinh động.
Không ít độc giả nhìn thấy truyện kết thúc đều kêu gào muốn thêm phiên ngoại, tuy bộ truyện này đối với vô số truyện cùng loại mà nói,
Đã là bộ nghịch thiên, nhưng các độc giả vẫn ngao ngao kêu muốn hơn nữa. Không thể nghi ngờ cốt truyện được Tô Mạt Nhi tưởng tượng, còn có Tiểu Lục biên tập lại, nhuộm đẫm năng lực max!
《 tiên đồ 》 cũng vững bước trong giai đoạn lên chương mới.
Kỳ thật [[ tiên đồ] ] so với 《 Thứ Nữ Toàn Cơ 》 thì dài hơn, càng dài thì mở đầu truyện cũng càng chậm nhiệt, đây cũng là một nữ chủ bắt đầu từ một giới phàm nhân, yên lặng phấn đấu, cuối cùng phi thăng thành tiên, rồi lại ở Tiên giới mở ra hành trình mới, cuối cùng cởi bỏ gông cùm xiềng xích của Tiên giới phi thăng, sau đó thành thần. Đi từng bước hiểu được Thiên Đạo cầu được vị thánh nhân!
Tô Mạt Nhi đem bản đồ sáng lập thật lớn, bởi vì có Tiểu Lục gian lận vô địch, bản đồ tuy rằng sáng lập có rộng lớn, Tô Mạt Nhi hoàn toàn không cảm thấy cố hết sức.
Hiện tại [[ tiên đồ] ] khó khăn lắm mới đăng được mười vạn chữ, không ít độc giả đã bình luận nói văn miêu tả thật sự là quá mức chân thật, làm người đọc có một loại cảm giác như lạc vào trong cảnh truyện. Hiện giờ đã viết đến đoạn nữ chủ lẩn tránh kẻ thù đuổi giết, lấy cầm nhập đạo, hiểu được tuyệt chiêu sát âm, đem những người bức nàng lâm vào tuyệt cảnh diệt sạch sẽ. Sau đó nữ chủ cũng hôn mê bất tỉnh, mà thần hồn của nàng lại vô cùng cường đại, hơn nữa còn có thể hiểu được linh khí chung quanh.
Rồi sau đó rơi vào bí cảnh, cơ duyên xảo hợp bước lên con đường tu chân.
Bí cảnh như một bản đồ nhỏ, Tô Mạt Nhi nghĩ liền đem bản đồ bí cảnh đăng lên Weibo. Fans sôi nổi nhắn lại -- ôi trời ơi, đây cùng tưởng tượng của tôi về bí cảnh cùng viên giống nhau! Quả thực đẹp muốn khóc!
Tô Mạt Nhi hơi mỉm cười, cô đã nhìn thấy cảnh Tiểu Lục làm ra rất thật, so với bản đồ cô nghĩ trong đầu, thì đây mới là xa hoa lộng lẫy, chân chính là bí cảnh của thần tiên. Ngay sau đó tâm cô động, trong đầu bỗng vang lên một giai điệu du dương.
Tùy tâm, tự tại, tiêu dao..
Tô Mạt Nhi biết, đây là linh cảm tới, lập tức cầm lấy bút viết viết đem giai điệu trong đầu viết xuống. Nhưng chỉ có một đoạn ngắn, cũng không hoàn chỉnh, kế tiếp Tô Mạt Nhi dành thời gian đơn giản là bắt đầu thử bổ sung một đoạn giai điệu này.
Cô học ở hệ thống cũng được kha khá thời gian về biên khúc, nền tảng tri thức và một ít kỹ xảo cô đều biết, thiên phú cô cũng có một ít, cho nên căn cứ vào linh cảm đem chỉnh sửa bổ xung đối với cô không phải việc khó gì.
Tô Mạt Nhi một ngày bỏ ra một chút thời gian, đem ca khúc bổ xung hoàn chỉnh.
Cô dùng đàn cổ đánh ra làn điệu bài hát, nghe xong khúc ca hoàn chỉnh, cô rất vừa lòng. Nếu tiểu thuyết có thể được cải biên thành trò chơi mà nói, ca khúc này dùng để làm ca khúc chính của tựa game cũng có thể.
Nhìn thời gian không còn sớm, Tô Mạt Nhi đi tắm rồi nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, rửa mặt song liền đem khúc phổ ra bắt đầu viết lời cho nó.
Ca từ cùng với cốt truyện 《 tiên đồ 》 giống nhau, thế lên Tô Mạt Nhi viết lời cũng rất thuận tay. Viết xong, bài hát này được Tô Mạt Nhi đặt tên là 《 hỏi tiên khúc 》. Nhưng lại là một ca khúc song ca, giọng nữ Tô Mạt Nhi có thể tự mình hát, nhưng giọng nam thì, trong lúc nhất thời Tô Mạt Nhi cũng không nghĩ đến ai.
Hiện tại quan hệ của cô và Mạc Hứa không tồi, nghiêm khắc tính thì cũng chỉ có thể xem như bằng hữu bình thường, lấy thân phận của hắn tìm hắn hỗ trợ hát bài hát này, Tô Mạt Nhi cũng không mở miệng được. Tuy rằng Tiểu Lục đối với bài hát này cho điểm rất cao, nhưng Mạc Hứa người ta dù sao cũng là cấp thiên vương thế giới a.
Trong giới còn có không ít nam ca sĩ tương đối thích hợp hát bài hát này, nhưng Tô Mạt Nhi cũng không có giao tình gì, Mạc Hứa thì cô cũng không mở miệng được, đừng nói đến người khác. Chẳng lẽ đi tìm Hà Văn Kiệt?
Nghĩ đến người này, Tô Mạt Nhi bỗng nhiên cảm thấy, người này cũng rất thích hợp a!
Giọng hắn âm sắc thuần hậu, làm người nghe phi thường thoải mái, hai ngày trước Từ tỷ cũng nói hắn đang vội phát hành đơn khúc, hẳn sẽ không có ca khúc mới nào. Hắn lại là nghệ sĩ bên người Từ tỷ, nếu bài hát không nổi, thì chính là cô mời hắn hỗ trợ, nếu nổi vừa đúng lúc dùng để mang người mới là hắn, một công đôi việc.
Tô Mạt Nhi càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này không tồi.
Thậm chí cô còn không cần nghĩ thêm, trực tiếp gọi cho Từ tỷ.
"Từ tỷ, hiện tại chị có bận không?"
"Còn bận một chút, sao vậy?"
Tô Mạt Nhi nghe thấy giọng Từ tỷ có chút mỏi mệt, trong lòng biết chắc bởi vì việc của Lưu Na Na, về chuyện này, cô cũng không biết nên nói thế nào. Chỉ có thể hỏi: "Hà Văn Kiệt hiện tại có ở công ty không ạ? Em có chút việc tìm hắn hỗ trợ."
"Uh, hắn hai ngày nữa có gameshow muốn quay, giờ đang chuẩn bị."
Hà Văn Kiệt lần đầu quay gameshow, nhiều chuyện Hà Văn Kiệt cũng không hiểu, cho nên Từ tỷ muốn hắn tìm hiểu một chút, cũng chỉ bảo cho hắn không ít hạng mục công việc nên chú ý. Mấy ngày nay cũng có người động viên hắn, bảo hắn không cần khẩn trương.
Hà Văn Kiệt thích ca hát, đóng phim cũng chỉ là vì muốn mọi người biết đến, biết hắn là ca hát. Nhưng ở rất nhiều thời điểm, tố chất tâm lý căn bản không giống như là một người trong giới giải trí. Hắn rất dễ dàng khẩn trương, nguyên bản Từ tỷ còn không phát hiện ra cái tật xấu này, nói với hắn muốn quay trước gameshow, mà đứng trên đài toàn là những người hắn không quen biết, Từ tỷ nhìn thấy phản ứng của hắn thì biết tố chất tâm lý của hắn thật sự là không được.
Tô Mạt Nhi nói: "Công việc song, Từ tỷ nghỉ ngơi cho tốt, hiện tại em liền tới đó tìm Hà Văn Kiệt."
"Có thể nói cho tôi biết cô tìm hắn có chuyện gì không?"
"Là mấy ngày nay em ở nhà có viết một bài hát, là song ca, cho nên muốn nhờ Hà Văn Kiệt giúp em một chút."
"Uh, đây là chuyện tốt. Cô đến đây đi, tôi bảo hắn ở phòng thu âm chờ cô."
Tô Mạt Nhi đến rất nhanh, nhìn thấy Từ tỷ đáy lòng Tô Mạt Nhi càng thêm lo lắng. Sắc mặt Từ tỷ thoạt nhìn không tốt, tái nhợt, đáy mắt cũng xuất hiện quầng thâm đậm màu, "Từ tỷ, công việc tuy rằng quan trọng, nhưng tỷ cũng phải bảo vệ tốt thân thể của mình a."
"Tôi biết, cô không cần lo lắng cho tôi. Hà Văn Kiệt ở phòng thu âm chờ cô, cô qua đó đi."
"Vâng, Từ tỷ đi nghỉ ngơi đi."
Cửa phòng thu âm mở ra, Hà Văn Kiệt lập tức đứng lên, "Mạt Nhi tỷ, nghe nói tỷ có một bài hát muốn tìm đệ cùng song ca, là bài hát gì ạ? Em biết chắc chắn là một bài hát hay, rất cảm ơn Mạt Nhi tỷ có thể nghĩ đến em."
Tô Mạt Nhi ngẩn ra, sau đó hỏi: "Sao cậu lại có thể tin tưởng tôi như vậy?"
Ca khúc chủ đề 《 thiên sứ ái nhân 》 gần đây phải gọi là bạo hỏa? Phố lớn ngõ nhỏ đều là bài hát nay, hiện tại ai không biết này bài hát này, sẽ bị trào phúng là không theo kịp thời đại. Chính ngươi cũng không biết được chỗ rực rỡ của bài hát này đi? "
Tô Mạt Nhi biết Tiểu Lục trước giờ đều không nói dối, cho nên lúc Tiểu Lục thẩm định cấp bậc, Tô Mạt Nhi có thể khẳng định tương lai bài hát này không tồi, nhưng không chắc chắn là sẽ rực rỡ đến mức này.
Cô cười nhìn Hà Văn Kiệt nói:" Bây giờ nghiêm túc mà nói là tôi tìm cậu hỗ trợ, cậu vẫn là lên xem qua rồi quyết định cũng không muộn. "
" Tuy đệ có thể xác định ca khúc của Mạt Nhi tỷ nhất định rất hay, nhưng nếu tỷ muốn em xem, thì em liền nhìn xem vậy, ha ha."
Nhận bản nhạc từ Tô Mạt Nhi, Hà Văn Kiệt nhanh chóng qua một lần. Sau đó dựa theo bản nhạc nhẹ nhàng mà ngâm nga, sau đó ngồi vào đàn dương cầm bắt đầu đánh. Nhìn vẻ mặt của hắn, lại là bộ dáng trầm mê.
* Bánh bèo: Dự là tiểu đệ sẽ không bật chế độ người xem trả tiền hay phải nhấn thích mới xem được chương mới nên mong các tiểu ca ủng hộ tớ bằng cách nhấn thích khi đọc xong chương mới nhé!
Bình luận truyện