Cặp Song Sinh Siêu Nghịch!

Chương 41



Ánh Nhật về nhà , Tuấn Kiệt vừa tắm xong đi ra nhùn thấy cô :

- Em đi đâu vậy ?

- Ánh Nguyệt hẹn em đi uống cà phê thôi ! Để em đi thay đồ rồi nói với anh sau !

Ánh Nhật nhanh chóng đi vào phòng tắm , Tuấn Kiệt nhìn thấy rõ trên cổ nàmg có vết hôn nhưng sao lại như vậy ?

Một lát sau , Ánh Nhật bước ra đi lại ra sau lưng anh xoa bóp vai cho anh :

- Anh sao rồi ? Mệt lắm đúng không ?

- Chỉ cần em bên anh , anh không biết mệt ! - Tuấn Kiệt dịu dàng nói với cô

Tuấn Kiệt đưa người lên hôn vào môi cô thật nhẹ nhàng , tay không tự chủ mò mẫn khắp người cô , Ánh Nhật cũng đaps trả anh nồng nhiệt , trong phòng ngập tràn dục khí .

Sáng hôm sau , Tuấn Kiệt đi làm sớm nói anh sẽ đi công tác vài ngày nhưng Ánh Nhật không đi , cô nói là sẽ nhờ phía Ánh Nguyệt giúp cho anh . Tuấn Kiệt cũng yên tâm khởi hành đi , Ánh Nhật mặc bộ đồ bó sát cơ thể lộ ra 3 vòng rõ ràng . Cô đi ra cổng lên xe hơi sang trọng , tài xế liền che kín ngăn cách . Minh Khang liền ôm cô hôn mạnh bạo , Ánh Nhật đánh vào người anh :

- Em khó thở !

- Ánh Nhật , cái gì đây ? - Minh Khang nhìn vào những vết lằn đỏ trên ngực cô

- Không gì , ta xuất phát thôi !

Ánh Nhật im lặng , Minh Khanh tuy thắc mắc nhưng cũng không hỏi vì những thứ cô không nói thì ép cô cũng không được . Chiếc xe chạy tới ngôi biệt thự mà Tuấn Tú mua cho Ngọc Huyền , cô bấm chuông thì có quản gia ra hỏi :

- Tiểu thư tìm ai ?

- Lập tức cút đi !

Ánh Nhật lạnh lùng đi vào trong , quản gia hoảng sợ nhìn cô . MinhbKhang liếc nhìn đám đàn em đã chuẩn bị thì đám đó nhanh chóng đi vào đạp tan mọi thứ .

Trên phòng , Ngọc Huyền nghe tiếng động liền đẩy tên con trai đang trên người ra :

- Ai đấy?

- Cô chủ , có người tìm cô ! - cô ngườu hầu lo sợ chạy lên

- Dám vào nhà của bổn tiểu thư , các ngươi muốn .. ! - Ngọc Huyền nhìn thấy Minh Khang và Ánh Nhật liền câm

- Muốn sao ? - Ánh Nhật ngã vào sô pha nói lạnh

- À , chị ! Chị đến tìm anh Tuấn Tú sao ? Anh ấy đi công tác rồi ạ !

- Cậu ta không đi công tác mà đang bên cạnh em tôi !

- Minh Khang , anh .. Anh ở đây luôn sao ? - Ngọc Huyền run

- Ai vậy em ? - trên phòng tên con trai cởi trần đi ra

- Lôi nó ra ngoài đánh cho tao ! - Minh Khang nhẹ nhàng ra lệnh tay mân mê vuốt tóc Ánh Nhật

Tên con trai bị kéo ra ngoài đánh kêu lên thê thảm , Ngọc Huyền lo lắng :

- Nghe nói cô có bầu mà còn tùm trai thoả mãn nhỉ ?

- Cô !

- Câm miệng ! Đánh cô ta quỳ cho tao !

2 tên đàn em của Minh Khang biết thân phận nàng đối với đại ca vô cùng quan trọng nên liền nghe lời đánh một gậy vào khuỷ chân Ngọc Huyền , cô quỳ xuống .

- Tát thật mạnh vào !

Vẫn như cũ làm theo mệnh lệnh , tát những cú tát thật mạnh máu từ khoé môi Ngọc Huyền chảy ra .

- Dừng !

- Cô .. Mày sao lại làm như vậy ? - Ngọc Huyền nói nhẹ như không

- Đây chính là cái giá mà mày đam lừa dối khiến cho em tao đau khổ , mày muốncos bầu chứ gì ! Tụi bây xé đồ nó ra !

Tụi đàn em nghe vậy , tay chân nhanh hơn hẳn , một lực mạnh xé toan đồ Ngọc Huyền ra :

- Aa !

- Hôm nay chị cho tụi bây hưởng thụ nó , nhớ là làm cho nó lên chín tầng mây , không được cho nó chết ! Để lại dùng sài !

Nói xong , Ánh Nhật kéo Minh Khang ra xe , tài xế liền cho xe chạy đi . Cô gối đầu lên đùi anh :

- Mệt lắm sao ?

- Ừ , rất mệt !

- Em nghỉ đi , anh đưa em về nhà !

Ánh Nhật nhắm mắt lại nghỉ ngơi .

Tại nơi nào đó , Tuấn Tú ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại cùng Ánh Nguyệt :

- Cô ta dám .. - Ánh Nguyệt siết chặt tay

- Ánh Nguyệt ! - Anh ôm chầm lấy cô

- Gì .. Gì thế ?

- Rốt cuộc anh có thể bên em rồi !

- Không !!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện