Cầu Ma
Chương 1472: Cổ Táng, Man Thần Khởi
Mắt Xích Dương vô thần, là đại đạo tôn của Nhất Đạo tông, là cường giả đỉnh cao trong Cổ Táng quốc truyền thừa đạo khí vận, gã không ngờ có một ngày sẽ chết.
Xích Dương tuân theo thuật khí vận, bây giờ khí vận của Nhất Đạo tông hưng thịnh, khí vận của gã sẽ không xuất hiện mệnh tổn. Cho nên Tô Minh xuất hiện tuy Xích Dương để ý lại chưa từng cảm tấy nguy hiểm tính mạng.
Xích Dương tin khí vận, gã cho rằng mình không có nguy hiểm sẽ chết, gã tin rằng không ai phá được khí vận, quy tắc của Cổ Táng đại đế. Loại tự tin này đã kết thúc, kết thúc khi ngón tay phải của Tô Minh phá vỡ quy tắc Cổ Táng đại đế, xuyên thấu qua vách tường bán trong suốt điểm vào trán Xích Dương.
Một chỉ này phá vỡ hư vô, là quy tắc, như xuyên thấu năm tháng ấn vào trán Xích Dương. Trong ngón tay của Tô Minh có nhánh cây Chứng Đạo cổ thụ khoảnh khắc xâm nhập vào người Xích Dương, giây lát lan tràn. Khi Tô Minh nhấc ngón tay phải lên, trông thân thể Xích Dương bình thường nhưng bên trong đã bị vô số nhánh cây thay thế, đạo tiêu thần tán.
Một đại đạo tôn đã chết, thân thể rớt xuống đất, đôi mắt chất chứa không cam lòng, nhưng sâu bên trong tồn tại khó tin trước khi chết. Xích Dương thật sự là khó tin, bởi vì từ xưa đến nay gã là đại đạo tôn thứ nhất bị đại đạo tôn không phải cửu trọng Đạo Thần giết chết.
Cái chết này đánh vỡ quy tắc của Cổ Táng quốc.
Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn cảm thấy tương đương với lay động khí vận Cổ Táng quốc. Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc rung động nhìn Xích Dương rơi xuống, tinh thần chấn động, biến sắc mặt, hai con ngươi co rút, trầm trọng hơn lúc trước nhìn Tô Minh.
Tô Minh biểu tình bình tĩnh xoay người lại, ánh mắt lạnh băng nhìn Bạch Lộc.
- Người tiếp theo là ngươi.
Lời thốt ra, tim Bạch Lộc rớt cái bịch, cảm giác chết chóc chưa từng có tràn ngập trong lòng. Bạch Lộc lập tức lùi ra sau, vung tay phải trước mặt. Một cái trống trận to lớn xuất hiện trước mặt Bạch Lộc. Trống trận màu tím đen, vừa xuất hiện liền phát ra khí thế ngập trời, tang thương. Cảm giác thiên địa nặng nề tràn ngập trong thế giới Nhất Đạo tông.
Khi trống trận xuất hiện, Bạch Lộc vội vã nói với Sâm Mộc đại đạo tôn:
- Sâm Mộc, nếu hai chúng ta không dốc hết sức thì hôm nay là kiếp của chúng ta!
Khi thanh âm vang lên, tay phải của Bạch Lộc lập tức vỗ xuống trống trận to lớn. Tiếng nổ ầm ầm khuếch tán, kinh động thiên dịa. Đệ tử Nhất Đạo tông bên dưới mặt đỏ gấc, cùng khoanh chân ngồi, dù là tu sĩ gì cũng đều ngồi xếp bằng, từ đỉnh đầu xuất hiện từng tơ máu.
Đây mới là thần thông thật sự của Bạch Lộc. Thuật pháp của Bạch Lộc thiên biến vạn hóa nhưng trung tâm vẫn là khí vận, chẳng qua thuật khí vận thi triển trong tay gã có thể vận chuyển khí vận bản mệnh toàn bộ tu sĩ Nhất Đạo tông. Sợi tơ đỏ như vận mệnh của mỗi người lan tràn trong không khí. Giữa không trung, hai tay Bạch Lộc bấm pháp quyết, các sợi tơ ngưng tụ lại hóa thành một người đỏ máu.
Thân hình ấy tỏa ra từng lực lượng khủng bố như phân thân của Bạch Lộc, gã khống chế nó. Giờ phút này, thân hình kia ngẩng đầu lên, toàn thân tỏa ánh sáng đỏ máu rực rỡ vạn mét, hóa thành cầu vồng đỏ lao hướng Tô Minh.
Cùng lúc đó, ánh mắt Sâm Mộc đại đạo tôn lộ ra kiên quyết. Giờ phút này, khi Xích Dương chết thì cảm giác nguy hiểm đã tràn ngập trong lòng Sâm Mộc đại đạo tôn. Có thể nói đã tới phút sinh tử, Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc không thể đối kháng lại Tô Minh thì hôm nay hai người sẽ cùng kết cuộc như Xích Dương.
Tu hành nhiều năm từ nay tan biến, cảnh giới đại đạo tôn không còn, sinh mệnh leo loét không còn tồn tại trong thế gian. Sâm Mộc đại đạo tôn không thể chấpn hạn chuyện như vậy.
Khi bóng đỏ lao hướng Tô Minh thì Sâm Mộc đại đạo tôn hít sâu, giơ tay phải ấn trán.
Giọng Sâm Mộc đại đạo tôn vang vọng: Bạn đang xem tại Truyện Bất Hủ - truyenbathu.net
- Vài chục kỷ tu hành hóa thành muôn đời luân hồi... Mở... Lực lượng ba mươi kiếp luân hồi!
Người Sâm Mộc đại đạo tôn phát ra tiếng nổ, thanh âm qunh quẩn, xung quanh gã xuất hiện hai mươi chín ảo ảnh. Những thân hình có nam có nữ, dù hình dạng khác nhau nhưng đại khái nhìn ra hồn của họ giống nhau, đều là Sâm Mộc đại đạo tôn.
Mấy năm Sâm Mộc đại đạo tôn tu luyện dưa theo đạo khí vận đặc biệt đi trên con đường riêng, đó là con đường luân hồi.
Muôn đời luân hồi bị Sâm Mộc đại đạo tôn liên tục áp chế, thành phong ấn trói buộc gã. Giờ phút này, Sâm Mộc đại đạo tôn mở ra ba phần, bởi vì không thể lập tức giải hết phong ấn, nếu không tinh thần của gã sẽ thác loạn, chỉ có thể dần dần mở ra. Hiện giờ một hơi mở ra ba phần đã là cực hạn trong thời gian ngắn của Sâm Mộc đại đạo tôn.
Bao gồm thân thể Sâm Mộc đại đạo tôn, ba mươi ảo ảnh tràn ngập trong thiên địa, khí thế ngút trời kinh thiên động địa. Sâm Mộc đại đạo tôn nhúc nhích như có ba mươi người cùng cất bước lao nhanh hướng Tô Minh, vòng quanh hắn hình thành trận pháp.
Sâm Mộc đại đạo tôn lên tiếng:
- Ba mươi kiếp luân hồi đến, quay đầu trước kia... Đầy tang thương!
Giống như có ba mươi người cùng lên tiếng, thanh âm ngưng tụ lại chẳng những không có cảm giác sóng âm mà như tiếng rì rầm quanh quẩn, hình thành trận pháp vòng xoáy luân hồi.
Trong trận pháp là Tô Minh và cầu vồng đảo lao hướng hắn. Bên ngoài trận luân hồi, cùng với thuật pháp thần thông của Bạch Lộc, lại có ba bóng đỏ do tơ máu khí vận của đệ tử Nhất Đạo tông tổ thành xuất hiện, xuyên thấu xông hướng Tô Minh.
Vẻ mặt Tô Minh bình tĩnh nhìn tất cả, hờ hững. Trận luân hồi xoay tròn, bóng đỏ tới gần, Tô Minh khép mắt lại.
Khi nhắm mắt, trong lòng Tô Minh hiện ra đất Man tộc, hiện ra Man Thần ca.
Khi mở mắt, Tô Minh há mồm phát ra... Man Thần rống!
- Grao!
Tiếng rống khó tả phát ra, người Tô Minh bùng nổ khí thế ngập trời, sóng gợn nhanh chóng lan rộng. Giống như là thanh âm mãnh liệt đến cực hình thành không gian tan vỡ!
Trong tan vỡ, sau lưng Tô Minh xuất hiện ảo ảnh đất Man tộc.
Xích Dương tuân theo thuật khí vận, bây giờ khí vận của Nhất Đạo tông hưng thịnh, khí vận của gã sẽ không xuất hiện mệnh tổn. Cho nên Tô Minh xuất hiện tuy Xích Dương để ý lại chưa từng cảm tấy nguy hiểm tính mạng.
Xích Dương tin khí vận, gã cho rằng mình không có nguy hiểm sẽ chết, gã tin rằng không ai phá được khí vận, quy tắc của Cổ Táng đại đế. Loại tự tin này đã kết thúc, kết thúc khi ngón tay phải của Tô Minh phá vỡ quy tắc Cổ Táng đại đế, xuyên thấu qua vách tường bán trong suốt điểm vào trán Xích Dương.
Một chỉ này phá vỡ hư vô, là quy tắc, như xuyên thấu năm tháng ấn vào trán Xích Dương. Trong ngón tay của Tô Minh có nhánh cây Chứng Đạo cổ thụ khoảnh khắc xâm nhập vào người Xích Dương, giây lát lan tràn. Khi Tô Minh nhấc ngón tay phải lên, trông thân thể Xích Dương bình thường nhưng bên trong đã bị vô số nhánh cây thay thế, đạo tiêu thần tán.
Một đại đạo tôn đã chết, thân thể rớt xuống đất, đôi mắt chất chứa không cam lòng, nhưng sâu bên trong tồn tại khó tin trước khi chết. Xích Dương thật sự là khó tin, bởi vì từ xưa đến nay gã là đại đạo tôn thứ nhất bị đại đạo tôn không phải cửu trọng Đạo Thần giết chết.
Cái chết này đánh vỡ quy tắc của Cổ Táng quốc.
Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn cảm thấy tương đương với lay động khí vận Cổ Táng quốc. Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc rung động nhìn Xích Dương rơi xuống, tinh thần chấn động, biến sắc mặt, hai con ngươi co rút, trầm trọng hơn lúc trước nhìn Tô Minh.
Tô Minh biểu tình bình tĩnh xoay người lại, ánh mắt lạnh băng nhìn Bạch Lộc.
- Người tiếp theo là ngươi.
Lời thốt ra, tim Bạch Lộc rớt cái bịch, cảm giác chết chóc chưa từng có tràn ngập trong lòng. Bạch Lộc lập tức lùi ra sau, vung tay phải trước mặt. Một cái trống trận to lớn xuất hiện trước mặt Bạch Lộc. Trống trận màu tím đen, vừa xuất hiện liền phát ra khí thế ngập trời, tang thương. Cảm giác thiên địa nặng nề tràn ngập trong thế giới Nhất Đạo tông.
Khi trống trận xuất hiện, Bạch Lộc vội vã nói với Sâm Mộc đại đạo tôn:
- Sâm Mộc, nếu hai chúng ta không dốc hết sức thì hôm nay là kiếp của chúng ta!
Khi thanh âm vang lên, tay phải của Bạch Lộc lập tức vỗ xuống trống trận to lớn. Tiếng nổ ầm ầm khuếch tán, kinh động thiên dịa. Đệ tử Nhất Đạo tông bên dưới mặt đỏ gấc, cùng khoanh chân ngồi, dù là tu sĩ gì cũng đều ngồi xếp bằng, từ đỉnh đầu xuất hiện từng tơ máu.
Đây mới là thần thông thật sự của Bạch Lộc. Thuật pháp của Bạch Lộc thiên biến vạn hóa nhưng trung tâm vẫn là khí vận, chẳng qua thuật khí vận thi triển trong tay gã có thể vận chuyển khí vận bản mệnh toàn bộ tu sĩ Nhất Đạo tông. Sợi tơ đỏ như vận mệnh của mỗi người lan tràn trong không khí. Giữa không trung, hai tay Bạch Lộc bấm pháp quyết, các sợi tơ ngưng tụ lại hóa thành một người đỏ máu.
Thân hình ấy tỏa ra từng lực lượng khủng bố như phân thân của Bạch Lộc, gã khống chế nó. Giờ phút này, thân hình kia ngẩng đầu lên, toàn thân tỏa ánh sáng đỏ máu rực rỡ vạn mét, hóa thành cầu vồng đỏ lao hướng Tô Minh.
Cùng lúc đó, ánh mắt Sâm Mộc đại đạo tôn lộ ra kiên quyết. Giờ phút này, khi Xích Dương chết thì cảm giác nguy hiểm đã tràn ngập trong lòng Sâm Mộc đại đạo tôn. Có thể nói đã tới phút sinh tử, Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc không thể đối kháng lại Tô Minh thì hôm nay hai người sẽ cùng kết cuộc như Xích Dương.
Tu hành nhiều năm từ nay tan biến, cảnh giới đại đạo tôn không còn, sinh mệnh leo loét không còn tồn tại trong thế gian. Sâm Mộc đại đạo tôn không thể chấpn hạn chuyện như vậy.
Khi bóng đỏ lao hướng Tô Minh thì Sâm Mộc đại đạo tôn hít sâu, giơ tay phải ấn trán.
Giọng Sâm Mộc đại đạo tôn vang vọng: Bạn đang xem tại Truyện Bất Hủ - truyenbathu.net
- Vài chục kỷ tu hành hóa thành muôn đời luân hồi... Mở... Lực lượng ba mươi kiếp luân hồi!
Người Sâm Mộc đại đạo tôn phát ra tiếng nổ, thanh âm qunh quẩn, xung quanh gã xuất hiện hai mươi chín ảo ảnh. Những thân hình có nam có nữ, dù hình dạng khác nhau nhưng đại khái nhìn ra hồn của họ giống nhau, đều là Sâm Mộc đại đạo tôn.
Mấy năm Sâm Mộc đại đạo tôn tu luyện dưa theo đạo khí vận đặc biệt đi trên con đường riêng, đó là con đường luân hồi.
Muôn đời luân hồi bị Sâm Mộc đại đạo tôn liên tục áp chế, thành phong ấn trói buộc gã. Giờ phút này, Sâm Mộc đại đạo tôn mở ra ba phần, bởi vì không thể lập tức giải hết phong ấn, nếu không tinh thần của gã sẽ thác loạn, chỉ có thể dần dần mở ra. Hiện giờ một hơi mở ra ba phần đã là cực hạn trong thời gian ngắn của Sâm Mộc đại đạo tôn.
Bao gồm thân thể Sâm Mộc đại đạo tôn, ba mươi ảo ảnh tràn ngập trong thiên địa, khí thế ngút trời kinh thiên động địa. Sâm Mộc đại đạo tôn nhúc nhích như có ba mươi người cùng cất bước lao nhanh hướng Tô Minh, vòng quanh hắn hình thành trận pháp.
Sâm Mộc đại đạo tôn lên tiếng:
- Ba mươi kiếp luân hồi đến, quay đầu trước kia... Đầy tang thương!
Giống như có ba mươi người cùng lên tiếng, thanh âm ngưng tụ lại chẳng những không có cảm giác sóng âm mà như tiếng rì rầm quanh quẩn, hình thành trận pháp vòng xoáy luân hồi.
Trong trận pháp là Tô Minh và cầu vồng đảo lao hướng hắn. Bên ngoài trận luân hồi, cùng với thuật pháp thần thông của Bạch Lộc, lại có ba bóng đỏ do tơ máu khí vận của đệ tử Nhất Đạo tông tổ thành xuất hiện, xuyên thấu xông hướng Tô Minh.
Vẻ mặt Tô Minh bình tĩnh nhìn tất cả, hờ hững. Trận luân hồi xoay tròn, bóng đỏ tới gần, Tô Minh khép mắt lại.
Khi nhắm mắt, trong lòng Tô Minh hiện ra đất Man tộc, hiện ra Man Thần ca.
Khi mở mắt, Tô Minh há mồm phát ra... Man Thần rống!
- Grao!
Tiếng rống khó tả phát ra, người Tô Minh bùng nổ khí thế ngập trời, sóng gợn nhanh chóng lan rộng. Giống như là thanh âm mãnh liệt đến cực hình thành không gian tan vỡ!
Trong tan vỡ, sau lưng Tô Minh xuất hiện ảo ảnh đất Man tộc.
Bình luận truyện