Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1980



Chương 1980

Hơn nữa, còn vượt xa người ông ta.

Bây giờ cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao Vương Nhất có thể giết chết Hồng Giác Lâm lặng yên không tiếng động.

Sức phá hoại của nội kìn vô cùng lớn, đủ để phá hỏng kết cấu mạch máu và kinh mạch trong cơ thể.

Thực lực của anh, đã lên đến đỉnh điểm!

Yên lặng Tĩnh lặng như tờ.

Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người trong sân vận động cũng không tưởng tượng nổi nhìn cánh tay bị đứt lìa của Hồng Giác Hải.

Trông quá thê thảm!

Mạch máu vỡ tung, máu nổ tung thành sương máu, da thịt ở hai bên cổ tay cuộn ra ngoài giống như mảnh giấy bị đốt cháy.

Này đã phải chịu đựng bao nhiêu đau khổ?

Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ, nhìn chàng trai được gọi là “Ấn chủ” với ánh mắt gần như kinh hãi.

Anh trẻ tuổi hơn so với Hồng Giác Hải, nhưng thực lực của anh lại mạnh mẽ hơn Hồng Giác Lâm rất nhiều.

Đám người Lý Khinh Hồng, Diệp Thúy Như, Diệp Ân Thi đều trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc.

“Ạ Trong sân vận động yên tĩnh, chỉ có tiếng kêu thảm thiết của Hồng Giác Hải, không ngừng kích thích các giác quan và nội tâm của những người có mặt tại đây.

Đây chính là hội trưởng của hiệp hội võ đạo Giang Thành!

Thực lực mạnh mẽ, nhưng khi đối mặt với Vương Nhất thì cú đấm thứ nhất đã tránh né được, nhưng cú đấm thứ hai không chỉ bị Vương Nhất tiếp được toàn bộ mà anh còn phế đi cánh tay kia của ông tai “Người nên đi đoàn tụ với Hồng Giác Lâm phải là ông mới đúng.”

Giọng nói của Vương Nhất lạnh lùng, tiếng bước chân giống như âm thanh của cái chết, vang vọng trong lòng Hồng Giác Hải.

“Dựa theo quy tắc của võ đạo, trước khi chết sẽ có thời gian để nói lời trăn trối.”

Vương Nhất lạnh lùng nói với Hồng Giác Hải.

“Nếu anh dám giết tôi thì toàn bộ hiệp hội võ đạo Giang Thành sẽ không bỏ qua anhl”

Ánh mắt Hồng Giác Hải hoảng sợ nhìn Vương Nhất, mặc dù trong mắt có sự tức giận, nhưng phần nhiều chính là hoảng sợ.

Vương Nhất khế mỉm cười, trong mắt tràn đầy khinh thường: “Tôi dám giết hội trưởng của hiệp hội vũ đạo, ông cảm thấy tôi sẽ sợ đám thuộc hạ của ông sao?”

Những lời nói này vô cùng cuồng ngạo, hiệp hội võ đạo Giang Thành đứng bên kia cũng cực kỳ phân nộ.

“Buông hội trưởng rai”

“Nếu anh dám giết hội trưởng thì chúng tôi sẽ không buông tha cho anh đâu!”

Từng người bọn họ rống lên giận dữ.

Nhưng Vương Nhất hoàn toàn không để tâm đến, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chằm ông ta.

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi…

Hồng Giác Hải che lại cánh tay, nằm trên mặt đất và không ngừng cầu xin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện