Chân Tiên
Cổ Thần nhìn chăm chú vào Hồng, thần thông vô thượng Đạo gia Kình Ca ẩn chứa đại đạo tự nhiên bộc phát, cũng vang lên thanh âm to rõ không gì sánh được:
- Lúc này đây, ta vì hủy diệt mà đến, vì giết chóc mà đến, đánh chết Kim Ô, ai cũng không thể ngăn cản được, cổ thần Thiên Địa cũng không có khả năng ngăn cản, Hồng, ngươi cho là, chỉ bằng ngươi có thể ngăn cản được ta sao?
- Ha ha ha ha ha ha ha…
Hồng cười ha hả, sóng âm truyền đi, nhấc lên phong bạo không gian vô cùng vô tận, khắp thiên địa đều vang vọng tiếng cười của hắn, bạo loạn, run rẩy.
Cười to qua đi, trong ánh mắt của Hồng nhìn Cổ Thần nhiều hơn vài phần lãng ý phải giết, nói:
- Cổ Thần, ngươi thực ra đã kế thừa vài phần cuồng ngạo của Côn Ngô, đáng tiếc, ta đã tìm hiểu được bí mật đại đạo vĩnh sinh bất tử, đã tới gần đại thành, giờ khắc này, cho dù là Côn Ngô trên đời cũng không thể so sánh được với ta, thực lực của ngươi tuy rằng mạnh hơn đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn một chút, thế nhưng so với Côn Ngô năm đó lại kém hơn nhiều, ta chưa tìm hiểu được đại đạo vĩnh sinh bất tử đã có thể hủy diệt được thân thể của Côn Ngô, cuối cùng vẫn lạc, hôm nay đã đạt thành vĩnh sinh bất tử, trở thành tồn tại siêu thoát kỷ nguyên từ trước tới nay, thiên địa vũ trụ đều nằm trong lòng bàn tay của ta, ngươi… Bất quá là truyền nhân do Côn Ngô bồi dưỡng ra, ta không thể ngăn cản? Ha ha ha… Ha ha ha ha… Thế giới này, chẳng lẽ còn có chuyện Hồng ta không thể làm được sao? Ha ha ha ha…
Vừa nói, Hồng vừa điên cuồng cười lên ha hả, như tự điên cuồng, giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian.
Thiên đế Kim Ô xa xa phía sau Hồng nhìn thấy bóng lưng cuồng tiếu của hồng, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, người này, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đều tràn ngập tính không biết đối với hắn, không thể phán đoán được thực lực của hắn, đến tột cùng đã cường đại tới trình độ như thế nào!
Dĩ nhiên cho rằng chính mình không gì không làm được, bất đầu coi rẻ thiên địa, điều này cần phải tự tin cỡ nào?
Cổ Thần nhìn Hồng cuồng tiếu không ngừng, phòng bị trong lòng đối với hắn lại tăng thêm vài phần. Tuy rằng bộ dáng của Hồng giống như điên như cuồng, thế nhưng Cổ Thần biết, không có thực lực tuyệt đối, Hồng quyết không có tự tin tuyệt đối như vậy!
Lúc này, Thái, Thủy, Huyền, Nhất, mấy vị đại cự đầu trận doanh Chư Thiên đều đã tới Thiên Cung, cùng với các cường giả Thiên Cung khác đứng cách mấy trăm ức dặm xa xa, quan sát thật kỹ.
Khoảng cách như vậy, cũng chỉ có cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn mới có thể thấy rõ, các cường giả còn lại, cho dù là cường giả âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn cũng chỉ có thể thấy một điểm bóng hình mờ nhạt không rõ ràng, càng không thể nhìn thấy thân ảnh, thế nhưng quang mạc kéo dài vô cùng vô tận cũng từ hàng tỉ dặm kéo tới tận đây, sau đó lại khuếch tán tới hư không vô cùng vô tận xa xôi.
Chỉ cần nghìn vào quang mạng hầu như chia vũ trụ phàm gian thành hai nửa này đã có thể tưởng tượng được thực lực của Hồng đã đạt tới mức kinh khủng như thế nào.
Có Hồng ở đây, các cường giả Thiên Cung tự nhiên không hề lo lắng cho Thiên đế Kim Ô, đồng thời lực lượng của Hồng quá mức cường đại, bọn họ không dám tới gần, để tránh khỏi Hồng và Cổ Thần đánh nhau, ảnh hưởng tới ruồi muỗi xung quanh. Thực lực của Cổ Thần bọn họ đã hoàn toàn nhìn rõ trong mắt, tuy rằng không bằng Hồng, nhưng tuyệt đối có lực đánh một trận.
Tiếng cười to của Hồng rốt cuộc cũng dừng lại, chiến ý cường đại phóng lên cao, ánh mắt của hắn giống như nhật nguyệt thiên địa, nhìn Cổ Thần, hết lớn một tiếng:
- Nghịch tặc, cho rằng có chút lực lượng đặc thù là ta không thể làm gì được ngươi sao? Tiếp đại thần thông vô thượng của ta --- Trấn Cổ!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, pháp ấn hai tay hắn vừa kết, quang mang chia không gian thành hai nửa kia trong sát na ngưng tụ thu nhỏ vào trong lòng bàn tay của hắn.
Trong sát na, Hồng chống một chưởng lên trời, hai chân giậm mạnh, tạo thành tư thế chống trời.
Một chưởng khác cũng đồng thời giơ lên, bất quá, lòng chưởng lại quay xuống dưới, mạnh mẽ vỗ về phía Cổ Thần. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Hư không vô số tỉ tỉ dặm đột nhiên tối sầm lại, toàn bộ thương khung bị xét rách, một cự chưởng đảo qua thời không và vị diện vô cùng vô tận, bắt thẳng về phía Cổ Thần.
Cự chưởng kia do cương khí vô tận hạo hãn chí cực ngưng tụ thành, bên trong có vô số cung điện, bảo tháp, ngọc lâu, hắc nhục… Lực lượng kinh khủng, xuyên thấu qua thời không, đạt tới các vị diện khác nhau.
Mặc dù Cổ Thần đang ở trong vũ trụ bản nguyên, trên thực tế thân thể lại phân chia tại vô số thời không các xa nhau, đứng tại các vị diện khác nhau, thế nhưng, thế nhưng vẫn cảm thụ được khí tức kinh khủng của bàn tay khổng lồ từ bên bầu trời ập xuống kia.
Vừa ra tay, thời không vị diện vô tận đều bị bao phủ trong công kích.
Hồng tựa hồ nhìn ra được tất cả các thân ảnh của Cổ Thần, có mặt tại vô tận thời không vị diện, biết Cổ Thần sở hữu lực lượng không giống như người thường, vừa ra tay đã tiến hành phong tỏa lại vô số thời không vị diện, đối với Cổ Thần triển khai đả kích hủy diệt nhất.
Một chiêu đại thần thông vô thượng này tên là Trấn Cổ, cổ là quá khứ bất biết, ngay cả tồn tại đã từng đều vĩnh hằng bất biến, phải trấn áp, có thể nghĩ được,lực lượng của Trấn Cổ này kinh khủng tới mức nào.
Tựa hồ như Hồng đã nhìn ra được nội tình của Cổ Thần, chuyên môn nhằm vào sở trưởng của Cổ Thần triển khai đại diệt sát, vừa ra tay liền sử dụng thực lực chân chính, tuy rằng trong miệng nói khinh thường đối với Cổ Thần, trên thực tế càng thêm coi trọng hơn không chỉ mười lần so với đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế.
Một chiêu Trấn Cổ này, nếu như Cổ Thần chỉ tìm hiểu được cổ chi đại đạo mà nói, rất có khả năng sẽ bị một chưởng trấn áp, không thể xoay người.
Thế nhưng, bàn cổ đại đạo của Cổ Thần xa xa không chỉ đơn giản như vậy, cổ là quá khứ bất biến, bàn là tương lai bất diệt, quá khứ và tương lai, vĩnh hằng bất biến, vĩnh hằng bất diệt, hai tầng kết hợp, là "Bàn cổ".
Huống chi, Cổ Thần còn nắm giữ quy tắc không gian, lúc nào cũng có thể trở lại Côn Ngô Giới.
Thời gian và sinh mệnh, trong các lực lượng vô cùng vô tận của vũ trụ là hai loại thần bí nhất, so với quy tắc thiên địa càng thêm huyền ảo, không ai có thể triệt để nắm giữ, Cổ Thần đối với thời gian cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới pháp tắc thời gian đại viên mãn, hoàn toàn không đạt được cảnh giới quy tắc thời gian.
Hồng tìm hiểu vĩnh sinh bất tử chi đạo, chính là thuộc về lực lượng quy tắc sinh mệnh, vì vậy vô cùng kinh khủng, đối với lực lượng thời gian, tạo nghệ của Hồng không hề dưới Cổ Thần, cũng là pháp tắc thời gian đại viên mãn, đồng thời còn có chút vượt qua.
Chương 1000: Trận chiến mở màn với Hồng
Cổ Thần nhìn chăm chú vào Hồng, thần thông vô thượng Đạo gia Kình Ca ẩn chứa đại đạo tự nhiên bộc phát, cũng vang lên thanh âm to rõ không gì sánh được:
- Lúc này đây, ta vì hủy diệt mà đến, vì giết chóc mà đến, đánh chết Kim Ô, ai cũng không thể ngăn cản được, cổ thần Thiên Địa cũng không có khả năng ngăn cản, Hồng, ngươi cho là, chỉ bằng ngươi có thể ngăn cản được ta sao?
- Ha ha ha ha ha ha ha…
Hồng cười ha hả, sóng âm truyền đi, nhấc lên phong bạo không gian vô cùng vô tận, khắp thiên địa đều vang vọng tiếng cười của hắn, bạo loạn, run rẩy.
Cười to qua đi, trong ánh mắt của Hồng nhìn Cổ Thần nhiều hơn vài phần lãng ý phải giết, nói:
- Cổ Thần, ngươi thực ra đã kế thừa vài phần cuồng ngạo của Côn Ngô, đáng tiếc, ta đã tìm hiểu được bí mật đại đạo vĩnh sinh bất tử, đã tới gần đại thành, giờ khắc này, cho dù là Côn Ngô trên đời cũng không thể so sánh được với ta, thực lực của ngươi tuy rằng mạnh hơn đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn một chút, thế nhưng so với Côn Ngô năm đó lại kém hơn nhiều, ta chưa tìm hiểu được đại đạo vĩnh sinh bất tử đã có thể hủy diệt được thân thể của Côn Ngô, cuối cùng vẫn lạc, hôm nay đã đạt thành vĩnh sinh bất tử, trở thành tồn tại siêu thoát kỷ nguyên từ trước tới nay, thiên địa vũ trụ đều nằm trong lòng bàn tay của ta, ngươi… Bất quá là truyền nhân do Côn Ngô bồi dưỡng ra, ta không thể ngăn cản? Ha ha ha… Ha ha ha ha… Thế giới này, chẳng lẽ còn có chuyện Hồng ta không thể làm được sao? Ha ha ha ha…
Vừa nói, Hồng vừa điên cuồng cười lên ha hả, như tự điên cuồng, giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian.
Thiên đế Kim Ô xa xa phía sau Hồng nhìn thấy bóng lưng cuồng tiếu của hồng, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, người này, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đều tràn ngập tính không biết đối với hắn, không thể phán đoán được thực lực của hắn, đến tột cùng đã cường đại tới trình độ như thế nào!
Dĩ nhiên cho rằng chính mình không gì không làm được, bất đầu coi rẻ thiên địa, điều này cần phải tự tin cỡ nào?
Cổ Thần nhìn Hồng cuồng tiếu không ngừng, phòng bị trong lòng đối với hắn lại tăng thêm vài phần. Tuy rằng bộ dáng của Hồng giống như điên như cuồng, thế nhưng Cổ Thần biết, không có thực lực tuyệt đối, Hồng quyết không có tự tin tuyệt đối như vậy!
Lúc này, Thái, Thủy, Huyền, Nhất, mấy vị đại cự đầu trận doanh Chư Thiên đều đã tới Thiên Cung, cùng với các cường giả Thiên Cung khác đứng cách mấy trăm ức dặm xa xa, quan sát thật kỹ.
Khoảng cách như vậy, cũng chỉ có cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn mới có thể thấy rõ, các cường giả còn lại, cho dù là cường giả âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn cũng chỉ có thể thấy một điểm bóng hình mờ nhạt không rõ ràng, càng không thể nhìn thấy thân ảnh, thế nhưng quang mạc kéo dài vô cùng vô tận cũng từ hàng tỉ dặm kéo tới tận đây, sau đó lại khuếch tán tới hư không vô cùng vô tận xa xôi.
Chỉ cần nghìn vào quang mạng hầu như chia vũ trụ phàm gian thành hai nửa này đã có thể tưởng tượng được thực lực của Hồng đã đạt tới mức kinh khủng như thế nào.
Có Hồng ở đây, các cường giả Thiên Cung tự nhiên không hề lo lắng cho Thiên đế Kim Ô, đồng thời lực lượng của Hồng quá mức cường đại, bọn họ không dám tới gần, để tránh khỏi Hồng và Cổ Thần đánh nhau, ảnh hưởng tới ruồi muỗi xung quanh. Thực lực của Cổ Thần bọn họ đã hoàn toàn nhìn rõ trong mắt, tuy rằng không bằng Hồng, nhưng tuyệt đối có lực đánh một trận.
Tiếng cười to của Hồng rốt cuộc cũng dừng lại, chiến ý cường đại phóng lên cao, ánh mắt của hắn giống như nhật nguyệt thiên địa, nhìn Cổ Thần, hết lớn một tiếng:
- Nghịch tặc, cho rằng có chút lực lượng đặc thù là ta không thể làm gì được ngươi sao? Tiếp đại thần thông vô thượng của ta --- Trấn Cổ!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, pháp ấn hai tay hắn vừa kết, quang mang chia không gian thành hai nửa kia trong sát na ngưng tụ thu nhỏ vào trong lòng bàn tay của hắn.
Trong sát na, Hồng chống một chưởng lên trời, hai chân giậm mạnh, tạo thành tư thế chống trời.
Một chưởng khác cũng đồng thời giơ lên, bất quá, lòng chưởng lại quay xuống dưới, mạnh mẽ vỗ về phía Cổ Thần. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Hư không vô số tỉ tỉ dặm đột nhiên tối sầm lại, toàn bộ thương khung bị xét rách, một cự chưởng đảo qua thời không và vị diện vô cùng vô tận, bắt thẳng về phía Cổ Thần.
Cự chưởng kia do cương khí vô tận hạo hãn chí cực ngưng tụ thành, bên trong có vô số cung điện, bảo tháp, ngọc lâu, hắc nhục… Lực lượng kinh khủng, xuyên thấu qua thời không, đạt tới các vị diện khác nhau.
Mặc dù Cổ Thần đang ở trong vũ trụ bản nguyên, trên thực tế thân thể lại phân chia tại vô số thời không các xa nhau, đứng tại các vị diện khác nhau, thế nhưng, thế nhưng vẫn cảm thụ được khí tức kinh khủng của bàn tay khổng lồ từ bên bầu trời ập xuống kia.
Vừa ra tay, thời không vị diện vô tận đều bị bao phủ trong công kích.
Hồng tựa hồ nhìn ra được tất cả các thân ảnh của Cổ Thần, có mặt tại vô tận thời không vị diện, biết Cổ Thần sở hữu lực lượng không giống như người thường, vừa ra tay đã tiến hành phong tỏa lại vô số thời không vị diện, đối với Cổ Thần triển khai đả kích hủy diệt nhất.
Một chiêu đại thần thông vô thượng này tên là Trấn Cổ, cổ là quá khứ bất biết, ngay cả tồn tại đã từng đều vĩnh hằng bất biến, phải trấn áp, có thể nghĩ được,lực lượng của Trấn Cổ này kinh khủng tới mức nào.
Tựa hồ như Hồng đã nhìn ra được nội tình của Cổ Thần, chuyên môn nhằm vào sở trưởng của Cổ Thần triển khai đại diệt sát, vừa ra tay liền sử dụng thực lực chân chính, tuy rằng trong miệng nói khinh thường đối với Cổ Thần, trên thực tế càng thêm coi trọng hơn không chỉ mười lần so với đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế.
Một chiêu Trấn Cổ này, nếu như Cổ Thần chỉ tìm hiểu được cổ chi đại đạo mà nói, rất có khả năng sẽ bị một chưởng trấn áp, không thể xoay người.
Thế nhưng, bàn cổ đại đạo của Cổ Thần xa xa không chỉ đơn giản như vậy, cổ là quá khứ bất biến, bàn là tương lai bất diệt, quá khứ và tương lai, vĩnh hằng bất biến, vĩnh hằng bất diệt, hai tầng kết hợp, là "Bàn cổ".
Huống chi, Cổ Thần còn nắm giữ quy tắc không gian, lúc nào cũng có thể trở lại Côn Ngô Giới.
Thời gian và sinh mệnh, trong các lực lượng vô cùng vô tận của vũ trụ là hai loại thần bí nhất, so với quy tắc thiên địa càng thêm huyền ảo, không ai có thể triệt để nắm giữ, Cổ Thần đối với thời gian cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới pháp tắc thời gian đại viên mãn, hoàn toàn không đạt được cảnh giới quy tắc thời gian.
Hồng tìm hiểu vĩnh sinh bất tử chi đạo, chính là thuộc về lực lượng quy tắc sinh mệnh, vì vậy vô cùng kinh khủng, đối với lực lượng thời gian, tạo nghệ của Hồng không hề dưới Cổ Thần, cũng là pháp tắc thời gian đại viên mãn, đồng thời còn có chút vượt qua.
Bình luận truyện