Chân Tiên
Thương tổn do Phá Thiên Chỉ gây ra dù nặng, nhưng vết thương thông qua Hồng trị liệu cơ bản, vết thương đã thu nhỏ lại chừng ngón tay cái, tuy rằng vẫn liên tục chảy máu, thế nhưng lấy khí huyết tràn đầy của Thiên đế Kim Ô, vết thương như vậy tạo thành máu chảy ra còn xa mới bằng được tự bản thân khôi phục.
Vì vậy, thoạt nhìn Thiên đế chảy máu không ngừng, nhưng trên thực tế không đáng lo ngại lắm, tiếp tục chảy như vậy một trăm vạn năm, một nghìn vạn năm, Thiên đế Kim Ô cũng không bị ảnh hưởng, chỉ là thương tích trên người khiến thực lực của hắn bị giảm xuống một hai thành.
Cường giả Thiên Cung đang ở trong đại điện Thiên Cung nghị sự, tuy rằng vết thương trên người Thiên đế Kim Ô không ngừng chảy máu, nhưng khí thế vẫn thương khung thần ngạc, hạo hãn vô cùng như trước.
Bất quá, đột nhiên vang lên một tiếng bạo tạc, toàn bộ đại điện Thiên Cung bị hủy diệt, sụp đổ, tất cả điều này tới hoàn toàn không báo trước, tất cả cường giả Thiên cung đều không dự liệu, cho dù là Thiên đế Kim Ô cũng bị đại điện Thiên Cung đột nhiên hủy diệt dọa tới giật nảy mình.
Đại điện Thiên Cung, là tượng trưng của trận doanh Chư Thiên, lần trước đã bị Cổ Thần oanh phá đỉnh chóp, đánh nát mặt mũi trận doanh Chư Thiên, lúc này đây, dĩ nhiên toàn bộ đại điện Thiên Cung đều bị người khác hủy diệt trong nháy mắt, Thiên đế Kim Ô nhất thời giận dữ run người.
Thân thể hắn hơi chấn động, hàng tỉ đạo kim quang nổ bắn ra, hình thành một cương tráo kim quang thật lớn, khuếch tán bốn phương, tất cả phế tích bạo tạc đều bị cương tráo kim quang đánh văng đi hơn mười tỉ dặm, khắp thiên địa hoàn toàn trống không.
Tất cả các cường giả Thiên Cung đều có cảm giác, đều nhìn về phía Cổ Thần trên vòm trời, trong sát na thân thể của Cổ Thần hoàn toàn hiện rõ trong đường nhìn của chúng cường giả Thiên Cung.
Cổ Thần đạp giữa hư không, lăng không mà đứng, trong tay cầm theo hai đầu người chảy máu tươi đầm đìa, chính là đầu của Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử, thân thể hai người đều đã bị nổ tan thành vô số mảnh, hai cái đầu là thứ duy nhất còn sót lại.
- Cổ Thần, dĩ nhiên là tên nghịch tặc ngươi!
Ánh mắt Thiên đế Kim Ô vừa mới rơi vào mặt Cổ Thần, nhất thời vặn vẹo, lớn tiếng quát lên.
Vết thương trên người Thiên đế Kim Ô đều bắt nguồn từ Cổ Thần, Côn Ngô Tiên Đế đã vẫn lạc, toàn bộ oán hận tập trung hết lên trên người Cổ Thần, vì vậy vừa nhìn thấy Cổ Thần, Thiên đế Kim Ô giận dữ run người, không hề chú ý tới hai đầu người trong tay Cổ thần.
- Đế thượng, ngài nhìn đầu người trong tay nghịch tặc Cổ Thần!
Cự Phủ Thiên Vương đột nhiên lên tiếng, thanh âm tràn ngập kinh khủng.
Chúng cường giả Thiên Cung nghe vậy, ánh mắt đều rơi vào hai đầu người trên tay Cổ Thần.
Tuy rằng máu tươi chảy đầm đìa, huyết nhục mơ hồ, thế nhưng máu màu vàng kia, đầu tóc màu vàng, liếc mắt liền có thể nhận ra được, đây chính là đầu của hai thần điểu Kim Ô.
- A… Là đại thái tử và tam thái tử!
Cảm thụ được khí tức quen thuộc kia, chúng cường giả Thiên Cung nhất thời truyền ra tiếng kinh hô sợ hãi. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
- A… Cổ Thần, tên nghịch tặc muôn chết không hết tội ngươi…
Thiên đế Kim Ô vô cùng phẫn nộ, há miệng hét lớn, quát ầm ầm:
- Thập đại Thiên đế chi tử của bản đế dĩ nhiên vẫn lạc toàn bộ trong tay ngươi, ngươi phải chết, phải chết… Lần này, nhìn xem Côn Ngô Tiên Đế có thể cứu ngươi hay không!
Cổ Thần cười khẽ một tiếng, nói:
- Kim Ô chết sạch, đây chính là nguyện vọng cuối cùng của Côn Ngô Tiên Đế, ta không chỉ giết Thập đại Thiên đế chi tử, toàn bộ Kim Ô quân cũng không hề lưu lại một người, Kim Ô, còn có tên phản bội ngươi, giết chết ngươi mới chân chính là Kim Ô chết sạch!
- Tìm chết cho bản đế!
Thiên đế Kim Ô hoàn toàn cuồng bạo rồi, lửa giận ngập trời, cước bộ khẽ nhấc, liền thuấn di hàng tỉ dặm, bàn tay to đưa về phía trước, một cự trảo kim quang quay về phía Cổ Thần bắt mạnh.
Cự trảo kim quang này to lớn không gì sánh được, bao phủ hư không vô cùng vô tận, phương viên hàng tỉ tỉ dặm tựa hồ đều bị công kích của một trảo này phá nát, một trảo này đã đạt tới cảnh giới địa viên mãn của pháp tắc không gian, khiến hư không vô tận đều bị trói buộc hoàn toàn, tựa hồ trốn bất cứ nơi nào cũng không hể tránh khỏi công kích của cự trảo kim quang.
- Hừ!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bước chân vừa nhấc.
Trói buộc pháp tắc không gian đại viên mãn kia đối với Cổ Thần không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào, thân thể của hắn và không gian hòa hợp thành một thể, sử dụng quy tắc không gian, tiến hành xuyên toa, thân thể giống như điện quang thiểm thiểm, đón đỡ cự trảo kim quang của Thiên đế Kim Ô, một chưởng đánh mạnh lên trời.
Một chưởng cương càng thêm khổng lồ đột nhiên xuất hiện, chưởng cương này chia thành hai nửa, giống như thái cực, chia thành âm dương, trong đó có quy tắc ngũ hành vận chuyển, tinh thần vô tận đan xen, sông dài núi cao, tất cả đều ở trong đó.
Một chưởng ra, trời xanh diệt, địa địa thương, thiên địa đều không.
Cự trảo kim quang khắp bầu trời dưới một chưởng của Cổ Thần, tầng tầng bạo liệt, hóa thành hư vô.
Con ngươi của Thiên đế Kim Ô co rụt lại, Cổ Thần dĩ nhiên dễ dàng hóa giải được công kích của hắn, để hắn vô cùng khiếp sợ, trăm năm trước, cổ Thần dưới tay của Thiên đế Kim Ô còn không có sức đánh lại, ngắn ngủi trong vòng hơn trăm năm, thực lực dĩ nhiên đạt tới cấp độ này.
Trách không được Cổ Thần đơn thương độc mã giết vào Thiên Cung, nguyên lai là có thực lực cường đại làm hậu thuẫn.
Mà chúng cường giả Thiên Cung còn lại đều khiếp sợ trừng mắt há mồm, tốc độ phát triển của Cổ Thần hoàn toàn vượt qua thưởng thức của bọn họ, trong lúc nhất thời không thể lý giải được.
Thiên đế Kim Ô có thương thế trong người, tuy rằng thương tổn vĩnh hằng của Phá Thiên Chỉ không thể lấy được tính mệnh của hắn, nhưng cũng khiến thực lực bị giảm một hai thành, đối mặt với Cổ Thần dĩ nhiên sản sinh một loại cảm giác yếu thế.
Một chưởng của Cổ Thần phá vỡ cự trảo kim quang của Thiên đế Kim Ô, thế như lôi đình, toàn thân như tật quang thiểm điện, nổ bắn về phía Thiên đế Kim Ô, một quyền đánh ra.
Oanh…
Hư không đột nhiên sụp đổ, một quyền cương khổng lồ vô hạn đột nhiên xuất hiện, hư không vô tận dưới một quyền này ầm ầm tan vỡ, quyền ấn kia mang theo uy lực vô tận và lực lượng vô cùng, kích thẳng vào trước mặt Thiên đế Kim Ô.
- Kim Ô thần quang trảm!
Hai chưởng của Thiên đế Kim Ô hợp lại, toàn thân ngưng tụ thành một đạo kim quang, kim quang này thần thánh vô cùng, giống như một thanh thần khí khai thiên phách địa, mạnh mẽ chém xuống.
Oanh!
Chiến Thần Diệt Tinh quyền vạn chuyển hợp nhất bị thần quang của Thiên đế Kim Ô chém xuống chia thành hai nửa.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn quả nhiên có thực lực không bình thường, so với cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp cường đại hơn hẳn một đẳng cấp.
Bất quá, phá được quyền cương của Cổ Thần cũng không thể xoay chuyển được hoàn cảnh xấu của Thiên đế Kim Ô.
Cổ Thần đi nhanh về phía trước, toàn thân giống như lưu quang bay nhanh, cường thế về phía trước, khí thế khổng lồ, cái thiên áp địa mà đến, không có gì có thể ngăn cản.
Oanh!
Lại một quyền, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vạn quyền hợp nhất, ẩn chứa lực lượng Bàn cổ đại đạo, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, hạo hãn vô cùng, phách tuyệt thiên địa.
Cho dù Thiên đế Kim Ô đã tìm hiểu pháp tắc thiên địa tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng đối mặt với công kích vô cùng bá đạo của Cổ Thần vẫn phải liên tục lui về phía sau, Kim Ô thần quan trảm không ngừng chém xuống cũng không đỡ được hung uy tuyệt thế của Cổ Thần.
Chiến Thần Diệt Tinh quyền!
Nhất vĩnh hằng!
Nhị bất diệt!
…
Cổ Thần liên tục bước về phía trước, đại thần thông tuyệt thế, đại sát chiêu vô thượng liên miên không ngừng nghỉ công kích về phía Thiên đế Kim Ô.
Thiên đế Kim Ô chống đối công kích của Cổ Thần, thế lui càng lúc càng nhanh, hai người đại chiến mấy chục hiệp. Thiên đế Kim Ô đã lui hàng tỉ dặm, thế nhưng vẫn như trước không thể chống đỡ được khí thế bá đạo của Cổ Thần, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần.
Phụt…
Rốt cuộc, Thiên đế Kim Ô đối mặt với công kích mãnh liệt như mưa rền gió dữ từ phía Cổ Thần, hoàn cảnh xấu chuyển thành bại thế, một chiêu không địch lại, thân thể bị đánh trúng văng ngược lại hàng tỉ dặm, hộc ra một ngụm máu tươi, chiếu vào vòm trời, giống như cả một con sông lớn màu vàng.
Chính yếu là vết thương do Phá Thiên Chỉ gây ra, nguyên bản đã được ngăn chặn, sẽ không tiếp tục khuếch tán, nhưng dưới công kích của Cổ Thần lại chịu thêm thương mới, thương mới thương cũ đồng thời bạo phát, vết thương do Phá Thiên Chỉ tạo thành dần dần khuếch tán.
Phá Thiên Chỉ!
Thiên đế Kim Ô đang bị chỉ cương Phá Thiên Chỉ bộc phát lan rộng thương tổn, vô cùng phát sầu, thân ảnh Cổ Thần đột nhiên bạo tiến một lần nữa, trong sát na đã tới ngay phía trước Thiên đế Kim Ô nghìn van dặm, một chỉ điểm ra.
Quang mang ánh sáng ngọc lấp lánh giữa đầu ngón tay của Cổ Thần.
Trong mắt thiên đế Kim Ô nhất thời lộ vẻ sợ hãi vô tận, hắn chính là bị thương dưới đại thần thông vô thượng Phá Thiên Chỉ của Côn Ngô Tiên Đế, hầu như là một khi bị rắn cắn, mười năm sau cũng còn sợ cây cỏ, lúc này thấy Cổ Thần thi triển Phá Thiên Chỉ, trong lòng làm sao không sợ hãi.
Thế nhưng uy lực của Phá Thiên Chỉ kinh khủng tuyệt luân, đồng thời tốc độ nhanh tới cực điểm, căn bản không nhìn khoảng cách không gian. Đầu ngón tay của Cổ Thần vừa mới lấp lánh quang mang, một đạo chỉ cương vô cùng khổng lồ trong nháy mắt đã xuyên toa qua hư không, xuất hiện ngay trước mặt Thiên đế Kim Ô.
Thiên đế Kim Ô bị Cổ Thần dùng một quyền oanh kích bạo lui, bị quy tắc không gian bốn phía trói buộc hành động, trong lúc nhất thời không thể né tránh được, bị chỉ cương Phá Thiên Chỉ đẹp mắt đâm xuyên qua thân thể.
- A…
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương tới cực điểm, chấn động cửu tiêu.
Vết thương bằng ngón tay cái trên người Thiên đế Kim Ô đột nhiên bành trướng mãnh liệt gấp trăm lần, chớp mắt đã biến thành cái bát, máu tươi phun trào.
Trong sát na, Thiên đế Kim Ô bị thương nặng, bản thân bị trọng thương.
- Hồng…
Thiên đế Kim Ô từ trên vòm trời rơi xuống, phát sinh một tiếng gầm rú triệu hoán xé rách trời cao.
- Trên trời dưới đất, không người có thể cứu ngươi, Hồng cũng không được!
Trong ánh mắt Cổ Thần tràn ngập kiên nghị, nhìn Thiên đế Kim Ô, đã tồn tại tâm phải giết, thân thể giống như lưu quang tật điện, nổ bắn mạnh về phía thân thể Thiên đế Kim Ô đang rơi xuống.
- Nhị bất diệt!
Cổ Thần đã bạo phát thực lực tới trình độ cường đại nhất, phát ra một kích tuyệt thế.
- Làm càn!
Đột nhiên, một tiếng quát to vang lên, giống như sấm sét nổ giữa đất bằng, từ nơi xa vời hư vô mờ mịt truyền tới, lại vang lên từ ngay bên tai.
Một thiếu niên tóc bạc đột nhiên xuất hiện chính giữa Thiên đế Kim Ô và Cổ Thần.
Là Hồng xuất hiện rồi, Hồng hiện tại có khí thế cực thịnh, so với trăm năm trước càng thêm hạo hãn, càng thêm dâng trào!
Hắn mặc trường bào màu đen, tóc bạc phấp phới, cánh tay vung lên, tay áo phiêu đãng, một đạo quang mang từ trong tay áo lóe ra, hóa thành một đạo quang mạc.
Đạo quang mang này trên cập cửu thiên, hạ cập cửu u, nhìn trái nhìn phải, vô cùng vô tận, tựa hồ trong sát na Hồng đã phân chia vũ trụ phàm gian này thành hai nửa riêng biệt.
Công kích của Cổ Thần, Nhị bất diệt oanh kích vào đạo quang mang, quang mạc kia giống như mặt nước, bị đập vào một tảng đá, xuất hiện vô số vòng rung động, một vòng lại một vòng đẩy đi bốn phía, truyền tới vô số tỉ tỉ dặm, tới địa phương ngay cả ánh mắt cũng không nhìn thấy.
Quang mạc kia ba động giống như sóng nước, nhưng không hề có một chút dấu hiệu bị nghiền nát, tựa hồ có khả năng thừa nhận công kích vô cùng vô tận.
Lực công kích của Nhị bất diệt hiện tại so với cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn còn mạnh hơn một chút, so với công kích của đạo ý chí ảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế lưu lại không kém hơn bao nhiêu, Hồng hời hợt phân chia thiên địa thành hai nửa, cách trở công kích của Cổ Thần, thực lực cực mạnh, so với trăm năm trước tựa hồ lại có đột phá tăng cao.
Tỉ mỉ quan sát, có thể phát hiện được tuy rằng mái tóc của Hồng vẫn bay lượn như cũ, thế nhưng tại chỗ chân tóc đã có không ít điểm đen, quá trình phản lão hoàn đồng của hắn so với trăm năm trước tựa hồ đã tiến bộ hơn rồi, không chỉ thân thể đã chuyển biến thành thiếu niên, ngay mái tóc cũng chuyển biến theo màu đen.
Tuy rằng Hồng đã tìm hiểu ra bí mật lực lượng vĩnh sinh bất tử, thế nhưng còn chưa hoàn toàn nắm giữ, trăm năm trước mới chỉ là có chút thành tựu, trăm năm vừa qua, Hồng một mực hoàn thiện đại đạo vĩnh sinh bất tử trong vũ trụ chi tâm, ngắn ngủi trăm năm đã có chút tiến triển.
Nếu như không phải Thiên đế Kim Ô triệu hoán, Hồng cũng sẽ không rời khỏi vũ trụ chi tâm trở lại Thiên Cung.
Thế giới chi thụ, chính là do vũ trụ chi tâm sinh trưởng ra, có thể từ đại lục tán cây tùy thời tiến vào trong vũ trụ chi tâm, những người khác hoàn toàn không có lực lượng này.
- Con kiến hôi còn biết tham sống sợ chết, nghịch tặc, ngươi tránh được một mạng, không chết sống tạm, lại còn muốn tìm tới cái chết, thực sự đã chán sống rồi sao?
Hồng mở miệng nhẹ giọng nói, thanh âm to rõ vô cùng, lại từ bốn phương tám hướng ập tới, vang vọng khắp các thời không, vị diện, không gian vô tận.
Cổ Thần có Côn Ngô Giới trong tay, có thể tùy thời thoát thân, đồng thời nắm giữ quy tắc không gian, không ai có thể ngăn cản hắn tiến vào trong Côn Ngô Giới, vì vậy, đối với Hồng, Cổ Thần không hề có nửa điểm sợ hãi, cũng không hề chút khẩn trương nào.
Chương 999: Thiên đế đại bại
Thương tổn do Phá Thiên Chỉ gây ra dù nặng, nhưng vết thương thông qua Hồng trị liệu cơ bản, vết thương đã thu nhỏ lại chừng ngón tay cái, tuy rằng vẫn liên tục chảy máu, thế nhưng lấy khí huyết tràn đầy của Thiên đế Kim Ô, vết thương như vậy tạo thành máu chảy ra còn xa mới bằng được tự bản thân khôi phục.
Vì vậy, thoạt nhìn Thiên đế chảy máu không ngừng, nhưng trên thực tế không đáng lo ngại lắm, tiếp tục chảy như vậy một trăm vạn năm, một nghìn vạn năm, Thiên đế Kim Ô cũng không bị ảnh hưởng, chỉ là thương tích trên người khiến thực lực của hắn bị giảm xuống một hai thành.
Cường giả Thiên Cung đang ở trong đại điện Thiên Cung nghị sự, tuy rằng vết thương trên người Thiên đế Kim Ô không ngừng chảy máu, nhưng khí thế vẫn thương khung thần ngạc, hạo hãn vô cùng như trước.
Bất quá, đột nhiên vang lên một tiếng bạo tạc, toàn bộ đại điện Thiên Cung bị hủy diệt, sụp đổ, tất cả điều này tới hoàn toàn không báo trước, tất cả cường giả Thiên cung đều không dự liệu, cho dù là Thiên đế Kim Ô cũng bị đại điện Thiên Cung đột nhiên hủy diệt dọa tới giật nảy mình.
Đại điện Thiên Cung, là tượng trưng của trận doanh Chư Thiên, lần trước đã bị Cổ Thần oanh phá đỉnh chóp, đánh nát mặt mũi trận doanh Chư Thiên, lúc này đây, dĩ nhiên toàn bộ đại điện Thiên Cung đều bị người khác hủy diệt trong nháy mắt, Thiên đế Kim Ô nhất thời giận dữ run người.
Thân thể hắn hơi chấn động, hàng tỉ đạo kim quang nổ bắn ra, hình thành một cương tráo kim quang thật lớn, khuếch tán bốn phương, tất cả phế tích bạo tạc đều bị cương tráo kim quang đánh văng đi hơn mười tỉ dặm, khắp thiên địa hoàn toàn trống không.
Tất cả các cường giả Thiên Cung đều có cảm giác, đều nhìn về phía Cổ Thần trên vòm trời, trong sát na thân thể của Cổ Thần hoàn toàn hiện rõ trong đường nhìn của chúng cường giả Thiên Cung.
Cổ Thần đạp giữa hư không, lăng không mà đứng, trong tay cầm theo hai đầu người chảy máu tươi đầm đìa, chính là đầu của Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử, thân thể hai người đều đã bị nổ tan thành vô số mảnh, hai cái đầu là thứ duy nhất còn sót lại.
- Cổ Thần, dĩ nhiên là tên nghịch tặc ngươi!
Ánh mắt Thiên đế Kim Ô vừa mới rơi vào mặt Cổ Thần, nhất thời vặn vẹo, lớn tiếng quát lên.
Vết thương trên người Thiên đế Kim Ô đều bắt nguồn từ Cổ Thần, Côn Ngô Tiên Đế đã vẫn lạc, toàn bộ oán hận tập trung hết lên trên người Cổ Thần, vì vậy vừa nhìn thấy Cổ Thần, Thiên đế Kim Ô giận dữ run người, không hề chú ý tới hai đầu người trong tay Cổ thần.
- Đế thượng, ngài nhìn đầu người trong tay nghịch tặc Cổ Thần!
Cự Phủ Thiên Vương đột nhiên lên tiếng, thanh âm tràn ngập kinh khủng.
Chúng cường giả Thiên Cung nghe vậy, ánh mắt đều rơi vào hai đầu người trên tay Cổ Thần.
Tuy rằng máu tươi chảy đầm đìa, huyết nhục mơ hồ, thế nhưng máu màu vàng kia, đầu tóc màu vàng, liếc mắt liền có thể nhận ra được, đây chính là đầu của hai thần điểu Kim Ô.
- A… Là đại thái tử và tam thái tử!
Cảm thụ được khí tức quen thuộc kia, chúng cường giả Thiên Cung nhất thời truyền ra tiếng kinh hô sợ hãi. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
- A… Cổ Thần, tên nghịch tặc muôn chết không hết tội ngươi…
Thiên đế Kim Ô vô cùng phẫn nộ, há miệng hét lớn, quát ầm ầm:
- Thập đại Thiên đế chi tử của bản đế dĩ nhiên vẫn lạc toàn bộ trong tay ngươi, ngươi phải chết, phải chết… Lần này, nhìn xem Côn Ngô Tiên Đế có thể cứu ngươi hay không!
Cổ Thần cười khẽ một tiếng, nói:
- Kim Ô chết sạch, đây chính là nguyện vọng cuối cùng của Côn Ngô Tiên Đế, ta không chỉ giết Thập đại Thiên đế chi tử, toàn bộ Kim Ô quân cũng không hề lưu lại một người, Kim Ô, còn có tên phản bội ngươi, giết chết ngươi mới chân chính là Kim Ô chết sạch!
- Tìm chết cho bản đế!
Thiên đế Kim Ô hoàn toàn cuồng bạo rồi, lửa giận ngập trời, cước bộ khẽ nhấc, liền thuấn di hàng tỉ dặm, bàn tay to đưa về phía trước, một cự trảo kim quang quay về phía Cổ Thần bắt mạnh.
Cự trảo kim quang này to lớn không gì sánh được, bao phủ hư không vô cùng vô tận, phương viên hàng tỉ tỉ dặm tựa hồ đều bị công kích của một trảo này phá nát, một trảo này đã đạt tới cảnh giới địa viên mãn của pháp tắc không gian, khiến hư không vô tận đều bị trói buộc hoàn toàn, tựa hồ trốn bất cứ nơi nào cũng không hể tránh khỏi công kích của cự trảo kim quang.
- Hừ!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bước chân vừa nhấc.
Trói buộc pháp tắc không gian đại viên mãn kia đối với Cổ Thần không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào, thân thể của hắn và không gian hòa hợp thành một thể, sử dụng quy tắc không gian, tiến hành xuyên toa, thân thể giống như điện quang thiểm thiểm, đón đỡ cự trảo kim quang của Thiên đế Kim Ô, một chưởng đánh mạnh lên trời.
Một chưởng cương càng thêm khổng lồ đột nhiên xuất hiện, chưởng cương này chia thành hai nửa, giống như thái cực, chia thành âm dương, trong đó có quy tắc ngũ hành vận chuyển, tinh thần vô tận đan xen, sông dài núi cao, tất cả đều ở trong đó.
Một chưởng ra, trời xanh diệt, địa địa thương, thiên địa đều không.
Cự trảo kim quang khắp bầu trời dưới một chưởng của Cổ Thần, tầng tầng bạo liệt, hóa thành hư vô.
Con ngươi của Thiên đế Kim Ô co rụt lại, Cổ Thần dĩ nhiên dễ dàng hóa giải được công kích của hắn, để hắn vô cùng khiếp sợ, trăm năm trước, cổ Thần dưới tay của Thiên đế Kim Ô còn không có sức đánh lại, ngắn ngủi trong vòng hơn trăm năm, thực lực dĩ nhiên đạt tới cấp độ này.
Trách không được Cổ Thần đơn thương độc mã giết vào Thiên Cung, nguyên lai là có thực lực cường đại làm hậu thuẫn.
Mà chúng cường giả Thiên Cung còn lại đều khiếp sợ trừng mắt há mồm, tốc độ phát triển của Cổ Thần hoàn toàn vượt qua thưởng thức của bọn họ, trong lúc nhất thời không thể lý giải được.
Thiên đế Kim Ô có thương thế trong người, tuy rằng thương tổn vĩnh hằng của Phá Thiên Chỉ không thể lấy được tính mệnh của hắn, nhưng cũng khiến thực lực bị giảm một hai thành, đối mặt với Cổ Thần dĩ nhiên sản sinh một loại cảm giác yếu thế.
Một chưởng của Cổ Thần phá vỡ cự trảo kim quang của Thiên đế Kim Ô, thế như lôi đình, toàn thân như tật quang thiểm điện, nổ bắn về phía Thiên đế Kim Ô, một quyền đánh ra.
Oanh…
Hư không đột nhiên sụp đổ, một quyền cương khổng lồ vô hạn đột nhiên xuất hiện, hư không vô tận dưới một quyền này ầm ầm tan vỡ, quyền ấn kia mang theo uy lực vô tận và lực lượng vô cùng, kích thẳng vào trước mặt Thiên đế Kim Ô.
- Kim Ô thần quang trảm!
Hai chưởng của Thiên đế Kim Ô hợp lại, toàn thân ngưng tụ thành một đạo kim quang, kim quang này thần thánh vô cùng, giống như một thanh thần khí khai thiên phách địa, mạnh mẽ chém xuống.
Oanh!
Chiến Thần Diệt Tinh quyền vạn chuyển hợp nhất bị thần quang của Thiên đế Kim Ô chém xuống chia thành hai nửa.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn quả nhiên có thực lực không bình thường, so với cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp cường đại hơn hẳn một đẳng cấp.
Bất quá, phá được quyền cương của Cổ Thần cũng không thể xoay chuyển được hoàn cảnh xấu của Thiên đế Kim Ô.
Cổ Thần đi nhanh về phía trước, toàn thân giống như lưu quang bay nhanh, cường thế về phía trước, khí thế khổng lồ, cái thiên áp địa mà đến, không có gì có thể ngăn cản.
Oanh!
Lại một quyền, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vạn quyền hợp nhất, ẩn chứa lực lượng Bàn cổ đại đạo, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, hạo hãn vô cùng, phách tuyệt thiên địa.
Cho dù Thiên đế Kim Ô đã tìm hiểu pháp tắc thiên địa tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng đối mặt với công kích vô cùng bá đạo của Cổ Thần vẫn phải liên tục lui về phía sau, Kim Ô thần quan trảm không ngừng chém xuống cũng không đỡ được hung uy tuyệt thế của Cổ Thần.
Chiến Thần Diệt Tinh quyền!
Nhất vĩnh hằng!
Nhị bất diệt!
…
Cổ Thần liên tục bước về phía trước, đại thần thông tuyệt thế, đại sát chiêu vô thượng liên miên không ngừng nghỉ công kích về phía Thiên đế Kim Ô.
Thiên đế Kim Ô chống đối công kích của Cổ Thần, thế lui càng lúc càng nhanh, hai người đại chiến mấy chục hiệp. Thiên đế Kim Ô đã lui hàng tỉ dặm, thế nhưng vẫn như trước không thể chống đỡ được khí thế bá đạo của Cổ Thần, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần.
Phụt…
Rốt cuộc, Thiên đế Kim Ô đối mặt với công kích mãnh liệt như mưa rền gió dữ từ phía Cổ Thần, hoàn cảnh xấu chuyển thành bại thế, một chiêu không địch lại, thân thể bị đánh trúng văng ngược lại hàng tỉ dặm, hộc ra một ngụm máu tươi, chiếu vào vòm trời, giống như cả một con sông lớn màu vàng.
Chính yếu là vết thương do Phá Thiên Chỉ gây ra, nguyên bản đã được ngăn chặn, sẽ không tiếp tục khuếch tán, nhưng dưới công kích của Cổ Thần lại chịu thêm thương mới, thương mới thương cũ đồng thời bạo phát, vết thương do Phá Thiên Chỉ tạo thành dần dần khuếch tán.
Phá Thiên Chỉ!
Thiên đế Kim Ô đang bị chỉ cương Phá Thiên Chỉ bộc phát lan rộng thương tổn, vô cùng phát sầu, thân ảnh Cổ Thần đột nhiên bạo tiến một lần nữa, trong sát na đã tới ngay phía trước Thiên đế Kim Ô nghìn van dặm, một chỉ điểm ra.
Quang mang ánh sáng ngọc lấp lánh giữa đầu ngón tay của Cổ Thần.
Trong mắt thiên đế Kim Ô nhất thời lộ vẻ sợ hãi vô tận, hắn chính là bị thương dưới đại thần thông vô thượng Phá Thiên Chỉ của Côn Ngô Tiên Đế, hầu như là một khi bị rắn cắn, mười năm sau cũng còn sợ cây cỏ, lúc này thấy Cổ Thần thi triển Phá Thiên Chỉ, trong lòng làm sao không sợ hãi.
Thế nhưng uy lực của Phá Thiên Chỉ kinh khủng tuyệt luân, đồng thời tốc độ nhanh tới cực điểm, căn bản không nhìn khoảng cách không gian. Đầu ngón tay của Cổ Thần vừa mới lấp lánh quang mang, một đạo chỉ cương vô cùng khổng lồ trong nháy mắt đã xuyên toa qua hư không, xuất hiện ngay trước mặt Thiên đế Kim Ô.
Thiên đế Kim Ô bị Cổ Thần dùng một quyền oanh kích bạo lui, bị quy tắc không gian bốn phía trói buộc hành động, trong lúc nhất thời không thể né tránh được, bị chỉ cương Phá Thiên Chỉ đẹp mắt đâm xuyên qua thân thể.
- A…
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương tới cực điểm, chấn động cửu tiêu.
Vết thương bằng ngón tay cái trên người Thiên đế Kim Ô đột nhiên bành trướng mãnh liệt gấp trăm lần, chớp mắt đã biến thành cái bát, máu tươi phun trào.
Trong sát na, Thiên đế Kim Ô bị thương nặng, bản thân bị trọng thương.
- Hồng…
Thiên đế Kim Ô từ trên vòm trời rơi xuống, phát sinh một tiếng gầm rú triệu hoán xé rách trời cao.
- Trên trời dưới đất, không người có thể cứu ngươi, Hồng cũng không được!
Trong ánh mắt Cổ Thần tràn ngập kiên nghị, nhìn Thiên đế Kim Ô, đã tồn tại tâm phải giết, thân thể giống như lưu quang tật điện, nổ bắn mạnh về phía thân thể Thiên đế Kim Ô đang rơi xuống.
- Nhị bất diệt!
Cổ Thần đã bạo phát thực lực tới trình độ cường đại nhất, phát ra một kích tuyệt thế.
- Làm càn!
Đột nhiên, một tiếng quát to vang lên, giống như sấm sét nổ giữa đất bằng, từ nơi xa vời hư vô mờ mịt truyền tới, lại vang lên từ ngay bên tai.
Một thiếu niên tóc bạc đột nhiên xuất hiện chính giữa Thiên đế Kim Ô và Cổ Thần.
Là Hồng xuất hiện rồi, Hồng hiện tại có khí thế cực thịnh, so với trăm năm trước càng thêm hạo hãn, càng thêm dâng trào!
Hắn mặc trường bào màu đen, tóc bạc phấp phới, cánh tay vung lên, tay áo phiêu đãng, một đạo quang mang từ trong tay áo lóe ra, hóa thành một đạo quang mạc.
Đạo quang mang này trên cập cửu thiên, hạ cập cửu u, nhìn trái nhìn phải, vô cùng vô tận, tựa hồ trong sát na Hồng đã phân chia vũ trụ phàm gian này thành hai nửa riêng biệt.
Công kích của Cổ Thần, Nhị bất diệt oanh kích vào đạo quang mang, quang mạc kia giống như mặt nước, bị đập vào một tảng đá, xuất hiện vô số vòng rung động, một vòng lại một vòng đẩy đi bốn phía, truyền tới vô số tỉ tỉ dặm, tới địa phương ngay cả ánh mắt cũng không nhìn thấy.
Quang mạc kia ba động giống như sóng nước, nhưng không hề có một chút dấu hiệu bị nghiền nát, tựa hồ có khả năng thừa nhận công kích vô cùng vô tận.
Lực công kích của Nhị bất diệt hiện tại so với cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn còn mạnh hơn một chút, so với công kích của đạo ý chí ảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế lưu lại không kém hơn bao nhiêu, Hồng hời hợt phân chia thiên địa thành hai nửa, cách trở công kích của Cổ Thần, thực lực cực mạnh, so với trăm năm trước tựa hồ lại có đột phá tăng cao.
Tỉ mỉ quan sát, có thể phát hiện được tuy rằng mái tóc của Hồng vẫn bay lượn như cũ, thế nhưng tại chỗ chân tóc đã có không ít điểm đen, quá trình phản lão hoàn đồng của hắn so với trăm năm trước tựa hồ đã tiến bộ hơn rồi, không chỉ thân thể đã chuyển biến thành thiếu niên, ngay mái tóc cũng chuyển biến theo màu đen.
Tuy rằng Hồng đã tìm hiểu ra bí mật lực lượng vĩnh sinh bất tử, thế nhưng còn chưa hoàn toàn nắm giữ, trăm năm trước mới chỉ là có chút thành tựu, trăm năm vừa qua, Hồng một mực hoàn thiện đại đạo vĩnh sinh bất tử trong vũ trụ chi tâm, ngắn ngủi trăm năm đã có chút tiến triển.
Nếu như không phải Thiên đế Kim Ô triệu hoán, Hồng cũng sẽ không rời khỏi vũ trụ chi tâm trở lại Thiên Cung.
Thế giới chi thụ, chính là do vũ trụ chi tâm sinh trưởng ra, có thể từ đại lục tán cây tùy thời tiến vào trong vũ trụ chi tâm, những người khác hoàn toàn không có lực lượng này.
- Con kiến hôi còn biết tham sống sợ chết, nghịch tặc, ngươi tránh được một mạng, không chết sống tạm, lại còn muốn tìm tới cái chết, thực sự đã chán sống rồi sao?
Hồng mở miệng nhẹ giọng nói, thanh âm to rõ vô cùng, lại từ bốn phương tám hướng ập tới, vang vọng khắp các thời không, vị diện, không gian vô tận.
Cổ Thần có Côn Ngô Giới trong tay, có thể tùy thời thoát thân, đồng thời nắm giữ quy tắc không gian, không ai có thể ngăn cản hắn tiến vào trong Côn Ngô Giới, vì vậy, đối với Hồng, Cổ Thần không hề có nửa điểm sợ hãi, cũng không hề chút khẩn trương nào.
Bình luận truyện