Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù

Chương 15: Lấy lòng



Lúc Bùi Anh đang xem báo cáo, Tống Nam Xuyên cũng từ chỗ Tiểu Trương biết được chuyện đó.

Tiểu Trương thấy Tống Nam Xuyên sau khi xem xong tin tức liền ngồi trầm mặc trước bàn làm việc, trong lòng hơi thấp thỏm. Nhịn nửa ngày, cuối cùng cũng không chịu được mà hỏi: “Tống tổng, anh xem việc này phải làm sao bây giờ? Có cần phát thông báo làm rõ mối quan hệ giữa anh và Bùi tiểu thư không?”

Tống Nam Xuyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Không cần, bây giờ nếu làm sáng tỏ, sau này khi chúng tôi thực sự ở bên nhau, đây không phải là tự vả vào mặt mình rồi sao?”

Tiểu Trương: “...”

Đợi chút, có phải anh đã chưa biết chuyện gì không đây?

Anh yên lặng cúi đầu không nói gì nữa.

Đầu ngón tay của Tống Nam Xuyên ở trên bàn gõ hai cái, rồi hướng anh phân phó: “Nhưng mà nhân vật Thi Tĩnh này không phải tôi giúp cô ấy tranh thủ, chuyện này cần giải thích rõ, cậu đi nói với phụ trách weibo Hoàn Vũ gửi tin tức, nói nhân vật này là chính Bùi Anh tranh thủ.” Anh nói đến đây thì dừng một cái, có vài phần buồn cười nhìn tin tức trên màn ảnh: “Phóng viên viết bài báo này có phải bị ngốc rồi hay không , tôi tốn 200 vạn* để nhập cổ phần, lại chỉ giúp Bùi Anh tranh thủ được một vai diễn viên quần chúng? Thật thú vị.”

*200 vạn: 2 tỷ VNĐ

Tiểu Trương: “...”

“Tôi sẽ đi xử lý ngay bây giờ.” Anh lễ phép chào Tống Nam Xuyên một câu, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Tống Nam Xuyên xem hết báo cáo, trong lòng có chút bận tâm đến Bùi Anh. Anh thuận tay nhấn vào weibo của Bùi Anh, muốn nhìn một chút trên trang weibo mọi người đánh giá chuyện này như thế nào.

“Tôi tự hỏi Thi Tĩnh chỉ là một vai quần chúng sao có thể nổi tiếng như vậy, hoá ra là đằng sau có người làm chỗ dựa.”

“Trước kia còn liên tục giả bộ thanh cao, kết quả không phải cũng chỉ là một loại mặt hàng thôi.” [mỉm cười]

“Những người nói kỹ năng diễn xuất của cô ta so với Đào Đào của chúng ta tốt hơn, còn không phải là bị mất mặt.”

“Các người đủ rồi đó! Logic hỗn loạn còn nói ra tự làm mình mất mặt! Chuyện này rõ ràng là trước đây Thi Tĩnh nổi danh ở trên mạng mới có người lấy cô ấy và Tống Nam Xuyên viết bài! Đêm hôm đó nhiều người bị Thi Tĩnh làm cho kinh diễm từ tức giận chuyển thành hâm mộ, tất cả đều là giả? Mấy người đang đùa à???”

“Mấy người các cậu chỉ bắt nạt người hâm mộ của Bùi Bùi là tôi [tạm biệt], mỗi lần có chút chuyện lớn nhỏ đều đi qua mắng cô ấy [mỉm cười] không phải tôi nói bừa, chờ sau khi Bùi Bùi của tôi nổi tiếng, cho các người đều quỳ xuống mà kêu to bái phục [mỉm cười].”

“Tỉ lệ người xem TV không thể là giả đi? Cô ấy diễn rất tốt a, người lại xinh đẹp, tôi chính là bị Thi Tĩnh hấp dẫn, còn chuyện tình cá nhân của cô ấy tôi không quan tâm.”

“Ơ, đây là Tống tổng mua đội quân cho cô sao? [mỉm cười] Đây không phải là phí bồi ngủ sao, còn cố rửa sạch làm gì? [ngoáy mũi]”

Đằng sau còn mấy ngàn bình luận, Tống Nam Xuyên không xem hết được.

Trên weibo có vài người nói chuyện hết sức ác độc, một chuyện hoàn toàn không có căn cứ xác thực, cũng có thể nói năng đầy lý lẽ hùng hồn. Anhlàmột người đàn ông xem những bình luận này còn hết sức tức giận chứ đừng nói gì đến một cô bé như Bùi Anh, nhìn thấy những bình luận công kích cô như này, sẽ rất đau khổ đi?

Tiểu Trương vừa đi vào phòng làm việc đã nhìn thấy Tống Nam Xuyên ánh mắt trầm lặng ngồi trước bàn làm việc, không tự chủ bị khí thế của anh ảnh hưởng mà khẩn trương lên.

“Tống tổng.” Anh ấy dè dặt gọi một tiếng, rất sợ chọc giận anh: “Hoàn Vũ bên kia vừa nói sẽ ngay lập tức cho đăng tin tức lên weibo.”

Tống Nam Xuyên gật đầu: “Ừ, còn có bài báo này, lập tức tìm người xoá bỏ đi.”

“Dạ rõ.”

Tiểu Trương nói xong vừa muốn đi, Tống Nam Xuyên ở sau lưng gọi cậu lại: “Chờ một chút.”

“Tống tổng, anh còn dặn dò gì ạ?” Tiểu Trương dừng chân, xoay người lại nhìn anh.

Tống Nam Xuyên nhẹ nhàng nhíu lông mày lại, giống như có chuyện gì buồn rầu, tiểu Trương rất ít khi thấy anh lộ ra vẻ mặt này không khỏi tò mò chuyện gì lại khiến anh phiền não như thế.

“Làm thế nào để dỗ cho một cô gái trở nên vui vẻ?” Tống Nam Xuyên hỏi.

Hả???

Tiểu Trương trong lòng có vô số chủ ý, trên mặt lại là vẻ trấn định tự nhiên trả lời vấn đề của ông chủ: “Cái này, những cô gái khác nhau đều có những cách dỗ dành khác nhau, nhưng việc tặng quần áo, túi xách hay giày đều không được thiếu.”

Lông mày Tống Nam Xuyên nhíu lại: “Như vậy có phải là quá đơn giản thô lỗ không?” Loại phương pháp trình độ này anh cũng đã nghĩ tới, có thể hay không sẽ tỏ ra anh hết sức không có thành ý?

Tiểu Trương nghiêm mặt nói: “Không đâu, các cô gái đều thích cách yêu đơn giản thô lỗ như vậy.”

Tống Nam Xuyên: “....”

Anh bỗng như phát hiện trên người tiểu Trương như có một điểm sáng mới, rất hứng thú nhìn anh ta: “Cậu có bạn gái sao?”

“Khụ, lúc học đại học có quen vài người.” Tiểu Trương thấy lửa muốn cháy đến người mình, vội né đi: “Tống tổng, anh đang muốn dụ dỗ Bùi tiểu thư đi?”
Tống Nam Xuyên nhíu mày không lên tiếng.

Tiểu Trương cảm giác mình đã đúng, ra vẻ suy nghĩ một hồi: “Kỳ thật chọn quần áo, túi xách hay giầy dép cũng là một kỹ thuật, lỡ như chọn thứ người ta không thích mới là vừa phí sức lại chẳng có kết quả tốt.”

Tống Nam Xuyên hơi gật đầu ý bảo cậu tiếp tục.

“Bùi tiểu thư không phải cũng chơi trò chơi sao? Anh có thể đưa kim cương cho cô ấy.”

“Kim cương?”

“Không phải kim cương thật, là kim cương trong trò chơi.”

“Ừ.” Tống Nam Xuyên đáp một tiếng, dù là đưa kim cương thật anh cũng chẳng để ý.

“Chơi trò chơi còn có thể buông lỏng tâm trạng, đúng là biện pháp xử lý một công đôi việc.” Tiểu Trương càng nói càng cảm thấy đây là một ý hay: “Mấy cô gái bên phòng thư ký thường chơi trò chơi kia, lần trước tôi cho Tiểu Trịnh thêm năm mươi viên, cô ấy liền vui mừng đến nỗi muốn hôn tôi luôn.”

Tống Nam Xuyên: “...”

Nhìn không ra tiểu Trương còn có tài này, anh trước kia không phải là đã lãng phí một nhân tài sao?

Cái đề nghị này....nghe còn rất mê người.

Anh cân nhắc một chút, bảo tiểu Trương: “Cậu giúp tôi mua hai vạn khối kim cương cho Bùi Anh đi.”

Tiểu Trương: “..... Dạ.”

Sớm biết như vậy, ngay từ đầu anh nên kiên trì bảo ông chủ mua quần áo.

Bùi Anh giờ phút này đang ngồi trước máy vi tính xem bình luận trên weibo, buổi sáng bài báo tin tức vừa ra weibo của cô liền trở thành nơi hết sức nặng nề. Cô xem những lời mắng chửi về con người của cô, lòng nghĩ trong số họ có bao nhiêu người hai ngày trước còn nói thích cô đây?

Giới giải trí quá bạc bẽo, thích và ghét đều là những chuyện đơn giản nhất.

Lần này mắng chửi kịch liệt hơn so với lần trước, thứ nhất số người tham gia cũng tăng lên, thứ hai, lần trước là mắng nhân vật còn lần này cơ bản là đều trực tiếp mắng con người của cô.

Nhưng nếu so sánh thì vẫn có điều khiến cô vui vẻ, ít nhất lần này số người hâm mộ nói giúp cô so với lần trước thì hơn rất nhiều a.

Khi cô đang hơi thất thần thì Wechat liền vang lên hai, ba âm báo liên tiếp. Bùi Anh lấy di động nhìn thoáng qua, là tin nhắn từ Tống Nam Xuyên gửi đến cho cô.

Đều là một hàng số và chữ kì quái.

Bùi Anh không hiểu ra sao liền gửi cho anh một biểu cảm nghi vấn.

Xuyên Xuyên: Đây là mã đổi kim cương.

Bùi Anh: (⊙v⊙ ) Có phải là trò chơi thời trang đổi kim cương mà tôi chơi không?

Xuyên Xuyên: Đúng vậy, tiểu Trương nói đưa mã đổi vào là có thể lĩnh được kim cương.

Mắt Bùi Anh nhấp nháy hai cái, đây là chuyện gì? Vì cái gì anh đột nhiên đưa mã đổi kim cương cho cô? Chẳng lẽ anh cũng biết trò chơi chỉ có hai ngày sự kiện sao?

Cô điền mã vào trò chơi, nhận được hơn năm vạn viên kim cương.

Bùi Anh: “...”

Trò chơi đổi kim cương này với đồng nhân dân tệ tỷ lệ là 10:1, nói cách khác, năm vạn viên kim cương chính là năm nghìn đồng....

Cô chơi lâu rồi nhưng cũng chưa bao giờ dám nạp vào đó nhiều tiền như vậy!

Hơn nữa đằng sau vẫn còn ba cái mã đổi nữa!

Cô không dám đổi tiếp, những mã đổi này khẳn định là mã số dùng một lần, đổi xong sẽ không còn. Cô vội quay về mục tin nhắn trên Wechat chọc Tống Nam Xuyên: “Nhiều kim cương như vậy!!! Thật là đắt a!!!”

Xuyên Xuyên: Tiểu Trương mua.

Bùi Anh: “...”_(:з」∠)_

Cô mới không tin tiểu Trương không có chuyện gì lại mua cho cô năm vạn viên kim cương chơi!

Bùi Anh: Không được, thứ này quá quý trọng, tôi không nhận nổi [t^t].

Xuyên Xuyên: Nhưng đã mua, trò chơi cũng không cho trả lại, em không cần thì với tôi nó cũng vô dụng thôi.

Bùi Anh: ....

Bùi Anh: Mấy cái mã sau sẽ không phải đều có năm vạn viên đi?

Xuyên Xuyên: Tiểu Trương nói có tổng cộng khoảng hai mươi vạn viên.

Bùi Anh: “<>”

Cô rốt cuộc đã hiểu cái gì là người chơi RMB*.

*Người chơi RMB: là người chơi đầu tư nhiều tiền vào trò chơi, trang bị, sức mạnh,... luôn cao cấp hơn game thủ bình thường.

Xuyên Xuyên: Em không vui mừng sao?

Tống Nam Xuyên khẽ rũ mi, phương pháp này của anh là tiểu Trương nói cho biết, nếu như không làm cho Bùi Anh vui vẻ được thì anh sẽ xem xét việc trừ tiền thưởng của tiểu Trương.

Bùi Anh: Không có, nhiều kim cương như vậy đương nhiên là vui vẻ [t^t] chỉ là có nhiều lúc bị giật mình [t^t] những viên kim cương này đủ cho tôi dùng vài năm rồi.

Tống Nam Xuyên nhìn tin nhắn Bùi Anh mới gửi đến, nhịn không được hơi cười ra tiếng. Anh thoát khỏi Wechat, gọi một cú điện thoại cho Bùi Anh.

Bùi Anh rất nhanh đã nghe máy, nghe được giọng của cô, Tống Nam Xuyên không kìm nổi cười cười: “Tâm trạng đã khá hơn chút nào chưa?”

“À... Là vì bài báo ngày hôm đó sao?” Bùi Anh hỏi.

“Ừ, bài báo hôm đó tôi cũng nhìn thấy, tôi đã báo cho weibo Hoàn Vũ bên cạnh rồi, họ rất nhanh sẽ ra mặt trả lời, còn những người trên web đó thì em không cầm để ý tới lời nói của họ.”

Bùi Anh khẽ mím môi, trên khoé miệng mang một nụ cười vui vẻ: “Kỳ thật tôi vốn không thèm để ý những người đó nói thế nào a, hơn nữa cũng không cần thiết phải làm sáng tỏ cái gì, dù sao thứ bọn họ quan tâm cũng không phải chân tướng mà họ chỉ muốn ở trên Internet được trút bỏ tâm trạng và cảm xúc của mình thôi.”

Tống Nam Xuyên: “Tuy nói như vậy nhưng có một số việc vẫn phải nói cho rõ ràng, vai Thi Tĩnh này là em hoàn toàn dựa vào chính mình mà có được, tôi không muốn cướp đi công lao của em .”

Bùi Anh cười hai tiếng: “Cảm ơn anh đã vì tôi mà làm nhiều việc như vậy, nhưng mà lần sau nếu muốn làm tôi vui thì không cần tốn nhiều tiền vậy nữa, như thế tôi cũng không còn dám tuỳ tiện tức giận đâu.”

Lời nói này ngược lại làm cho Tống Nam Xuyên bị chọc cười: “ Không liên quan gì cả, tôi thích được tiêu tiền vì em.”

“......” Mặt Bùi Anh bị anh nói đến mặt đỏ bừng, cô quả thực không phải là đối thủ của Tống Nam Xuyên a!

“Đúng rồi, mặc dù hiện giờ đúng là đang đứng trên đầu sóng ngọn gió nhưng ngày mai là sinh nhật em, tôi có vinh hạnh được cùng ăn cơm với em không?” Bữa cơm này anh đã mời đúng ba lượt, nếu lần này còn thất bại làm nữa thì anh thật muốn cho công ty của mấy tên săn ảnh kia phá sản.

Không nghĩ tới Bùi Anh đáp ứng hết sức thoải mái: “Tôi không thành vấn đề, thời gian địa điểm ở đâu?” Mỗi năm có một lần sinh nhật, cô cũng không muốn vì vấn đề này mà làm hỏng hứng thú, hơn nữa đây là cái sinh nhật đầu tiên sau khi cô quen biết Tống Nam Xuyên đi.

Tống Nam Xuyên nói: "Sáu giờ tối mai, tôi đến dưới lầu nhà em đón em."

"Được."

Sau khi cúp máy, cô đem mã đổi mà Tống Nam Xuyên cho mình đem đổi hết, trong nháy mắt liền lọt vào top có thành tích cao nhất, nhận được một bộ đồ có thành tích cao cấp.

Cô trước kia trong trò chơi có gặp người có bộ đồ này, dù cực kỳ hâm mộ nhưng lại thuỷ chung không bỏ được nhiều tiền cho trò chơi như vậy. Hiện tại đây , cô cũng trở thành người chơi RMB siêu cấp rồi! Cô đã có thể thả ra kim cương vù vù!

Bùi Anh bên này đang hào hứng ngẩng cao đầu dùng kim cương tạo quần áo, bên kia Hoàn Vũ đã đăng lên weibo tin tức mới nhất.

Công ty điện ảnh Hoàn Vũ: (tuyên bố) Nhân vật Thi Tĩnh làphòng làm việc Thắng Cảnh đề cử với tổ quay phim, Phiến Phương đã chấp thuận cho diễn viên Bùi Anh nhận vai diễn, sau khi phát sóng lên truyền hình, nhân vật cùng diễn viên một đêm bỗng nhiên nổi tiếng cũng không phải do chúng tôi cố tình quảng bá. Tổ đạo diễn bày tỏ, Bùi Anh bề ngoài lẫn tài năng đều xuất sắc cho nên kết quả này cũng là nằm trong dự đoán, rất hợp tình hợp lý. Cuối cùng tiểu biên muốn thay thế cho chính mình châm chọc một câu. Có vài người đừng không ăn được nho liền nói nho xanh, bạn không được thì đừng nói người khác không được. Tống tổng dùng 200 vạn nhập cổ phần vào Hoàn Vũ liền chỉ nâng một người lên đảm nhiệm vai diễn viên quần chúng, các bạn cho rằng người người đều giống các bạn sao! Cảm ơn mọi người ^_^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện