Chương 202: 202: Tôi Có Tên
“Là mình.
” – Mộ An An trả lời rất thẳng thắn.
Mà Trần Hoa và Hoắc Hiển vẫn chưa thể phản ứng lại.
Hôm nay, Mộ An An mặc một chiếc áo len trắng đơn giản cùng với chiếc váy xếp li kẻ sọc, buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc vô cùng
đơn giản và tươi mát.
Khuôn mặt gọn gàng, trắng trẻo, xinh đẹp như một tiểu tiên nữ của Mộ An An khiến cho Trần Hoa và Hoắc Hiển có phản ứng như vậy.
Bởi vì chỉ đến biệt thự nhỏ ăn lẩu, nên Mộ An An cũng không hóa trang xấu xí, Hoắc Hiển và Trần Hoa cũng đã nhìn thấy gương mặt thật của cô.
Nhưng kết quả vẫn khiến người ta kinh ngạc đến như vậy.
Mộ An An cười nhẹ: “Có định thần lại được không? Có cần tôi
biến hình thành cô gái xấu xí rồi quay trở lại không?”
Với câu nói đùa này của Mộ An An, Hoắc Hiển đã lấy lại được tinh thần trước.
Hắn cười to một tiếng, sau đó đặt bát đĩa sang một bên rồi đi về phía Mộ An An: “Tiểu tiên nữa, người đột nhiên hạ phàm, tôi có chút thích ứng không kịp.
”
“Anh là người phàm, đừng có dựa sát vào tôi như vậy.
” – Mộ An An rất không khách khí trừng mắt liếc Hoắc Hiển một cái khi hắn định đưa tay về phía cô.
Hoắc Hiển bật cười, thu tay lại: “Đúng vậy, tiểu tiên nói đúng”
“Tôi có tên.
”
“Chị An.
”
Mô An An phớt lờ hắn, rồi nhìn về phía Trần Hoa
Trần Hoa hoàn hồn lại sau cú sốc vừa rồi, liền cẩn thận nói: “Mặc dù trước đó tham gia yến tiệc mình đã nhìn thấy dáng vẻ này của cậu rồi, nhưng cậu đột nhiên xuất hiện như thế này, mình có chút không quen.
”
Khi Trần Hoa nói lại nhìn trộm Mộ An An.
Thật sự là quá xinh đẹp.
Nói xong, lại không nhịn được nói tiếp: “Mình rất muốn Giang cầm đến trường y học, để cô ta có thể nhìn thấy cậu xinh đẹp như thế nào, cố ta căn bản thua xa.
”
Những lời Trần Hoa nói rất chân thực.
Giang cầm ở trường được mọi người quá tang bốc.
Giang cầm mặc dù xinh đẹp,
nhưng tuyệt đối không có đến mức như tiên nữ, chẳng qua cô ta là con gái của tập đoàn đứng đầu về y dược ở Giang Thành, có địa vị cao, học giỏi, cho nên mới được nhiều người tâng bốc như vậy.
Tâng bốc đến tận tế đàn thần linh.
Trần Hoa rất tò mò, nếu những người trong trường từng chà đạp Mộ An An mà biết, cô gái mồ côi xấu xí từng bị bọn họ khinh thường, thậm chí là không tin tường vào thành tích của cố ấy.
Gương mặt thật không chỉ xinh đẹp như tiên nữ, mà còn là tiểu công chúa của Ngự Viên Loan, được Thất gia nâng niu trong lòng bàn tay, là người thực sự được cưng lên tận trời, không biết biểu hiện của bọn họ sẽ như thế nào?
Nghĩ đến điều này, Trần Hoa lại trộm nhìn Mộ An An.
Cô có chút ghen tị.
Nhưng sự ganh tị thoáng qua ấy, không đủ để phá hủy đi mối quan hệ tốt đẹp giữa cô và Mộ An An.
“An An, chúng ta lên lầu xem phòng đi, mình chờ cậu đến cùng nhau chọn.
” – Trần Hoa nhắc tới chuyện này.
Các món ăn ở trên bàn đã chuẩn bị xong hết rồi.
Thịt và rau trộn rất vừa miệng.
.
Bình luận truyện