Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 124
Edit: windy
Hai người trên sofa đồng thời quay đầu, nhìn Mặc Dận xuất hiện tại cửa, nhưng lại hoàn toàn không phản ứng kịp.
Anh, sao anh lại xuất hiện ở đây?
Mặc Dận nhíu mày, nhìn hai người ôm nhau, nhất là đầu vai trắng nõn của Hồng Thủy đang lộ ra, anh vừa cắt đứt cái gì, anh đương nhiên biết được rồi.
“Giác, thu dọn đồ xong đến nơi này với anh một chút.”
Đến vội vàng khi đi cũng vội vàng, cửa lại đóng lại.
Hai người trên sofa mắt to nhìn mắt nhỏ, vẫn là Hồng Thủy phản ứng kịp, vội vàng đẩy Mặc Giác ra, xấu hổ đem áo mặc lại.
“Mặc, Mặc Dận tìm anh, anh mau đi đi.”
Lắp bắp nói xong một câu, tóc dài trực tiếp che đi bản thân hoảng loạn, nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Mặc Giác đầu tiên là sửng sốt, sau đó là vui sướng, thấy Thủy Thủy như vậy, đây là hoàn toàn không bài xích anh nữa rồi, chỉ là... Nhíu mày, Mặc Dận trở về không đúng lúc gì, hừ hừ, xem xem sau này anh đáp lễ như thế nào.
Mặc Dận trở lại phòng bỏ hành lý xuống, cầm lấy di động suy nghĩ rồi lại buông xuống, cục cưng chắc đã đến tổ kịch rồi, cũng không biết toàn bộ có ổn không, ngược lại nghĩ nghĩ, nếu thực sự tất cả đều tốt, lại sao có thể là người thu hút chuyện xấu chứ...
Đúng lúc này, Mặc Giác sửa sang xong mở cửa đi đến.
“Anh, sao anh về không nói trước một chút?” Vẫn nên oán giận chút.
“Trước có nói cho chú một tiếng rồi, sao không tìm chỗ kín đáo mà làm việc?”
Xấu hổ ho một tiếng, trên thực tế anh không nghĩ chuyện sẽ xảy ra tới như thế, có lẽ là không khí tốt, dù sao cô nam quả nam ở chung một chỗ, nếu không tạo ra chút lửa, thì cũng không thể nào nói nổi rồi.
“Anh, không nói cái này, bên em gái không phải chuẩn bị quay bộ phim mới sao, anh không bồi hả?”
Nghe nói bộ phim này có liên quan tới tổ quốc những năm 20, lúc đó ông nội nhà mình vừa nghe, kích động giống như khoe ra mọi lúc, vô cùng đắc ý, nhưng anh còn nghe có một người tên Lily diễn, chậc, người ở cùng với Tô Thụy, có mấy ai là tốt.
“Bên kia không có chuyện gì, em ấy sẽ chiếu cố tốt bản thân.” Hiển nhiên anh không muốn nhiều lời, “Giác, chuyện bên này thế nào rồi?”
Trước nghe Sakura nói là xảy ra chút sai sót, cũng không biết bây giờ đã giải quyết chưa.
Nhắc tới cái này, Mặc Giác vỗ vỗ bộ ngực, “Anh, em trai anh là ai chứ, chút chuyện nhỏ này sáng nay đã giải quyết, nhưng mà chuyện này vẫn là chủ ý của Thủy Thủy.”
Quan hệ của hai người, tuy Mặc Dận không nói, nhưng chuyện xảy ra ở nước M trước đã tạo ra khoảng cách giữa hai người, nhưng mà không sai, hiện tại có Mặc Giác, thường thường ở trước mặt hai người nhắc tới chỗ tốt của đối phương, khoảng cách sẽ không là vấn đề nữa.
“Thủy Thủy?” Hỏi lại một câu, kiểu gọi này có phải rất buồn nôn không?
Ai ngờ, Mặc Giác không cảm giác thấy, ngược lại cảm thấy biệt danh như vậy chỉ có thể từ miệng anh nói ra, “Anh, Thủy Thủy chỉ có thể là em gọi, lần này không tính, nếu lần sau còn gọi, em sẽ không tha cho anh.”
Tuy rằng đánh không lại, nhưng vì tình yêu, có thể liều một chút.
Khẽ cười một tiếng, Mặc Dận cảm thấy Mặc Giác yêu rồi giống như bá đạo hơn, nhưng như vậy cũng tốt.
“Anh gọi anh ta là gì?”
Nhíu mày, vấn đề này rất nghiêm túc. Gọi thế nào? Trực tiếp gọi Hồng Thủy? Rất xa lạ, gọi Tâm Thủy? Không được, cho dù anh đưa ra thì anh ấy cũng sẽ không gọi, vậy...
“Gọi em dâu!”
“Khụ khụ...”
Nội tâm mạnh mẽ cỡ nào cũng bị một tiếng em dâu này kéo xuống, nhìn Mặc Giác bộ dáng hưng phấn, giống như thật sự chấp nhận cách gọi như vậy.
“Anh, vậy gọi em dâu, em trai anh anh tuấn uy vũ, có người vợ tốt như vậy làm em dâu anh, đây chính là phúc tám đời, phải đối xử với em dâu như đối xử với em đấy, không được đối chọi gay gắt, còn có...”
“Anh đã biết.” Đỡ trán, anh cực kì nghi ngờ, giữa hai người rốt cuộc là ai trên ai dưới, ai công ai thụ, nhưng không nên nóng nảy, sau này ngày còn dài, rồi sẽ biết.
Bị anh ngắt lời, Mặc Giác cũng không nói thêm nữa.
Trong lúc nhất thời, trong phòng không có âm thanh.
“Giác, nói với người trong nhà thế nào?” Nhìn ra ngoài cửa sổ, tuy bọn họ luôn luôn gạt ra, nhưng sẽ có một ngày, cũng sẽ biết được.
Mặc Giác buồn rầu, vấn đề này anh chưa nghĩ tới, ngay từ đầu Hồng Thủy đều không xác định có thể tiếp tục kéo dài không, hiện tại rất vất vả mới có chút phát triển, nhưng là...
“Anh, anh nói mọi người sẽ chấp nhận sao?”
Mặc gia chưa từng có chuyện này xảy ra, ngoại lệ ở phía anh, không chỉ có như thế, bản thân là quân nhân, khả năng cũng sẽ...
Thở dài một hơi, xoay người đi đến bên cạnh vỗ vỗ vai anh, “Giác, chú phải tin tưởng, chúng ta đều là người thương chú.”
“Với điều này, em chưa từng nghi ngờ.”
Tuy rằng lúc nhỏ sẽ vì bọn họ không thương anh, vì ở trên có một người anh ưu tú, ở dưới có một cô em gái đáng yêu, nhưng mà sau này, anh mới biết được, không phải là không thương, chỉ là đối với con trai, Mặc gia nghiêm khắc hơn chút, nhưng chỉ một chi tiết nhỏ cũng thấy, bọn họ vô cùng yêu thương anh, người nhà, là người Mặc gia vĩnh viễn cũng không can thiệp tới một góc riêng tư nào.
“Cho nên Giác, chỉ cần chú hạnh phúc, chúng ta có cái gì không chấp nhận được.”
Xã hội hiện tại, phát triển nhanh chóng, huống hồ người Mặc gia cũng không cổ hủ, cho nên điều này là lo lắng thừa rồi.
“Vậy sao...”
Cúi đầu trong mắt hiện lên ấm áp, người Mặc gia không sợ ánh mắt người khác, chỉ cần người trong nhà hạnh phúc vui vẻ, liền sẽ không có chuyện gì không thể chấp nhận được.
“Anh, em đã biết, chờ chuyện bên này giải quyết xong, trở về, em liền nói với mọi người.”
“Ừ.”
Ba ngày sau, mọi người tới khu đất cũ.
“Y, nơi này đã tồn tại mấy thập niên, dựa theo yêu cầu của chính phủ, công trình kiến trúc nơi này có giá trị lịch sử là không thể sửa, chỉ là không biết, cậu có ý kiến gì không?”
Không giống với lần gặp mặt trước, thái độ của Make vô cùng tốt, khiến người khác đều vô cùng nghi ngờ, ông ta đổi tính rồi hả?
“Chính phủ đã yêu cầu như vậy, tôi còn có thể có ý kiến gì.”
Bình thản trả lời câu, đối với chuyện khảo sát thị trường này, anh ta luôn luôn coi nhẹ, nếu không phải Arthur nói Make nhất định muốn anh ta đi xem, anh ta sẽ không rời khởi giường ấm áp mà tới đây.
Make cũng không thèm để ý, tâm tình tốt khóe môi nở nụ cười, nhìn Archibald hai người nhìn nhau cười, xem ra ông ta thật sự cho rằng thắng lợi ngay trước mắt rồi...
“Không có gì, trừ bỏ những chỗ không thể sửa, những chỗ khác toàn bộ đều theo bản thiết kế.”
Bọn họ không dùng bản thiết kế hai người Sakura thông qua, nhưng đại bộ phận đều theo ban đầu, có thể nói, phương án hai người vất vả làm được, cuối cùng người được lợi cũng không phải bọn họ, nhưng thế gọi là, chỉ cần có thể đạt được mục đích, toàn bộ đều dễ nói.
“Ài, Y, sao lại đi rồi, mới nhìn thấy chỗ nhỏ thôi, chúng ta xem cái này nữa.”
Ngăn lại bước chân chuẩn bị rời đi, lúc này để anh ta quay về, kế hoạch này sao tiến hành được.
Từ lúc Arthur nhận điện thoại của Make tới giờ, đều rất nghi ngờ, ông ta khác thường như thế, nhất định có kế hoạch gì.
“Không cần cản đường, nhìn cũng nhìn rồi, so với bản thiết kế trước cũng không khác mấy, ông còn muốn chúng tôi xem cái gì nữa?”
Make không nghĩ tới Arthur sẽ trực tiếp hỏi ra, nhưng ông ta cũng có chuẩn bị, cười giải thích: “Arthur, mỗi lĩnh vực có cách làm việc khác nhau, nhưng đều có hiệu quả như nhau, lý luận suông là không được, cậu không tự mình xem hiện trường, sao có thể xác định bản thiết kế là chính xác, theo tôi, bản thiết kế còn có chỗ cần sửa.”
“A? Ông cứ nói.” Nhan Tử Diệp thu chân về, đứng tại chỗ, nghiêng tai lắng nghe.
Make chỉ vào chỗ cách đó không xa, “Nơi này theo bản thiết kế nói là sẽ sửa thành hoa viên tản bộ, nhưng lại xem nhẹ quanh cảnh xung quanh, mọi người xem, đối diện đây là mảnh đất mấy năm trước bị tập đoán Thịnh Đại chụp được, bọn họ cũng sửa lại rất lâu, cứ như vậy, vấn đề của chúng ta liền khá lớn rồi.”
“Nói nhiều như vậy, cuối cùng là ông có ý gì.” Anh ta không quan tâm đối diện mới xây hay xây lâu rồi, ba mẫu đất nhà mình còn chưa sửa xong, đã quản chuyện người khác, Make này rốt cuộc muốn nói vấn đề gì.
“Arthur, cậu đừng vội, vấn đề của chúng ta chính là ánh mặt trời.”
Ánh mặt trời?
Mấy người làm việc có chút sáng tỏ gật đầu, hóa ra là như vậy...
“Gia chủ không hổ là gia chủ, thế mà lại nghĩ ra vấn đề này, tại hạ bội phục.”
“Đúng vậy, vấn đề này thật sự rất nghiêm trọng, chính là ánh mặt trời không đủ, đến lúc đó cho dù sửa xong hết cũng không bán được.”
“Chính là vậy...”
Arthur nhíu mày, hoàn toàn không hiểu lời mấy người này nói.
Make ở phía sau cười tiến lên giải thích: “Kì thực vấn đề này không lớn, chỉ là lúc thiết kế không nghĩ tới vấn đề ánh mặt trời, cứ ví dụ đi, nếu bên trong không có ánh mặt trời, sẽ rất lạnh lẽo, mà hoàn cảnh như vậy lại không thích hợp để người ngồi ở đó, tình hình hiện tại chính là như vậy.”
Cho nên nói, bản thiết kế này cần phải điều chỉnh, càng chứng minh, hôm nay bọn họ đến, không phải tùy tiện đi dạo, nhưng vì sao anh ta cảm thấy Make mang mục đích gì khác, chuyển mắt nhìn Nhan Tử Diệp, không có phản ứng.
“Arthur, đã phát hiện ra vấn đề rồi, chúng ta vẫn nên ở trong này xem tiếp vậy, bằng không còn không biết có vấn đề nào khác không.”
“Vâng ạ.”
“Vậy thì tốt quá, dù sao hạng mục của chúng ta có thể càng làm càng tốt, đến lúc đó kiếm được cũng không ít đâu?” Make rất vui vẻ, lặng lẽ đưa cho Ivan một ánh mắt, rồi đi lên đằng trước, “Chúng ta lại chỗ kia nhìn xem!”
“Được.”
Một ngày trôi qua, bọn họ phát hiện ra không ít vấn đề, toàn bộ đều được sửa lại, chuẩn bị đêm nay sửa lại suốt đêm.
“Đúng rồi, Make, hình như chúng ta chưa xem vật liệu?” Đang lúc chuẩn bị đi, Nhan Tử Diệp đột nhiên nghĩ đến còn có chỗ chưa xem, cũng là chỗ Make không mong muốn để anh ta xem nhất.
Lén lút nhìn Ivan, nhìn anh ta không có phản ứng gì, cảm thấy thả lỏng, nói: “Chúng ta nhanh đi xem đi, đây là chỗ quan trọng nhất, nếu người làm ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đến lúc đó sẽ phiền toái rồi.”
“Xem ra ông tràn đầy tự tin, Arthur, dẫn đường.”
Sâu sắc nhìn Make, chân dài nhấc lên, đi theo sau Arthur.
Make thầm hận một tiếng, xem ra Y đang nghi ngờ rồi, cũng không biết Ivan có làm thỏa đáng hay không.
Mọi người rất nhanh liền đi đến bãi đất chất đầy vật liệu.
“Arthur, anh kiểm tra một chút.”
Có chút mệt mỏi dựa ở bên cạnh bàn đá, chân trời đã nổi lên lửa đỏ trời chiều, vừa mỹ lệ lại chói mắt.
Kiểm tra, liền kiểm tra hơn nửa tiếng, mọi người lúc đầu nhẫn nại chờ đợi liền mất kiên nhẫn.
“Y, còn phải kiểm tra bao lâu?” Nhiều vật liệu như vậy, không phải là kiểm tra chút là được sao, ai ngờ Arthur lại kiểm tra từng chút một, cho dù tốc độ rất nhanh, cũng tới đôi thứ sáu.
“Chậm rãi chờ.”
Arthur cũng sốt ruột, vì anh ta không phát hiện ra chất lượng kém nào, chỉ có thể sốt ruột gia tăng tốc độ, thẳng đến sau đôi thứ mười, bắt đầu kiểm tra qua.
Nửa tiếng sau, sắc mặt có chút mệt mỏi tiêu sái trở về bên cạnh Nhan Tử Diệp, “Không có.”
Make thở nhẹ một hơi, tuy rằng ông ta không biết Ivan làm thế nào khiến cho Arthur không kiểm tra đến, nhưng không thể không nói, cho dù bọn họ nghi ngờ, không tìm thấy chứng cứ chính là không được.
“Tra được cái gì sao? Có cần chúng tôi hỗ trợ không?”
“Không cần, không sai biệt lắm có thể trở về rồi.”
Đứng dậy, tùy ý phủi phủi, giống như hoàn toàn không biết Make âm mưu gì, thế nào liền như thế đó đi.
Lúc cả đám người chỉ còn lại một mình, Make trực tiếp cười lên ha hả.
“Không nghĩ tới anh ta cũng có ngày hôm nay, thật sự là rất hả giận rồi! Ivan, cậu đã lập công lớn, nhưng ta muốn biết cậu để vật liệu....”
Hai người trên sofa đồng thời quay đầu, nhìn Mặc Dận xuất hiện tại cửa, nhưng lại hoàn toàn không phản ứng kịp.
Anh, sao anh lại xuất hiện ở đây?
Mặc Dận nhíu mày, nhìn hai người ôm nhau, nhất là đầu vai trắng nõn của Hồng Thủy đang lộ ra, anh vừa cắt đứt cái gì, anh đương nhiên biết được rồi.
“Giác, thu dọn đồ xong đến nơi này với anh một chút.”
Đến vội vàng khi đi cũng vội vàng, cửa lại đóng lại.
Hai người trên sofa mắt to nhìn mắt nhỏ, vẫn là Hồng Thủy phản ứng kịp, vội vàng đẩy Mặc Giác ra, xấu hổ đem áo mặc lại.
“Mặc, Mặc Dận tìm anh, anh mau đi đi.”
Lắp bắp nói xong một câu, tóc dài trực tiếp che đi bản thân hoảng loạn, nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Mặc Giác đầu tiên là sửng sốt, sau đó là vui sướng, thấy Thủy Thủy như vậy, đây là hoàn toàn không bài xích anh nữa rồi, chỉ là... Nhíu mày, Mặc Dận trở về không đúng lúc gì, hừ hừ, xem xem sau này anh đáp lễ như thế nào.
Mặc Dận trở lại phòng bỏ hành lý xuống, cầm lấy di động suy nghĩ rồi lại buông xuống, cục cưng chắc đã đến tổ kịch rồi, cũng không biết toàn bộ có ổn không, ngược lại nghĩ nghĩ, nếu thực sự tất cả đều tốt, lại sao có thể là người thu hút chuyện xấu chứ...
Đúng lúc này, Mặc Giác sửa sang xong mở cửa đi đến.
“Anh, sao anh về không nói trước một chút?” Vẫn nên oán giận chút.
“Trước có nói cho chú một tiếng rồi, sao không tìm chỗ kín đáo mà làm việc?”
Xấu hổ ho một tiếng, trên thực tế anh không nghĩ chuyện sẽ xảy ra tới như thế, có lẽ là không khí tốt, dù sao cô nam quả nam ở chung một chỗ, nếu không tạo ra chút lửa, thì cũng không thể nào nói nổi rồi.
“Anh, không nói cái này, bên em gái không phải chuẩn bị quay bộ phim mới sao, anh không bồi hả?”
Nghe nói bộ phim này có liên quan tới tổ quốc những năm 20, lúc đó ông nội nhà mình vừa nghe, kích động giống như khoe ra mọi lúc, vô cùng đắc ý, nhưng anh còn nghe có một người tên Lily diễn, chậc, người ở cùng với Tô Thụy, có mấy ai là tốt.
“Bên kia không có chuyện gì, em ấy sẽ chiếu cố tốt bản thân.” Hiển nhiên anh không muốn nhiều lời, “Giác, chuyện bên này thế nào rồi?”
Trước nghe Sakura nói là xảy ra chút sai sót, cũng không biết bây giờ đã giải quyết chưa.
Nhắc tới cái này, Mặc Giác vỗ vỗ bộ ngực, “Anh, em trai anh là ai chứ, chút chuyện nhỏ này sáng nay đã giải quyết, nhưng mà chuyện này vẫn là chủ ý của Thủy Thủy.”
Quan hệ của hai người, tuy Mặc Dận không nói, nhưng chuyện xảy ra ở nước M trước đã tạo ra khoảng cách giữa hai người, nhưng mà không sai, hiện tại có Mặc Giác, thường thường ở trước mặt hai người nhắc tới chỗ tốt của đối phương, khoảng cách sẽ không là vấn đề nữa.
“Thủy Thủy?” Hỏi lại một câu, kiểu gọi này có phải rất buồn nôn không?
Ai ngờ, Mặc Giác không cảm giác thấy, ngược lại cảm thấy biệt danh như vậy chỉ có thể từ miệng anh nói ra, “Anh, Thủy Thủy chỉ có thể là em gọi, lần này không tính, nếu lần sau còn gọi, em sẽ không tha cho anh.”
Tuy rằng đánh không lại, nhưng vì tình yêu, có thể liều một chút.
Khẽ cười một tiếng, Mặc Dận cảm thấy Mặc Giác yêu rồi giống như bá đạo hơn, nhưng như vậy cũng tốt.
“Anh gọi anh ta là gì?”
Nhíu mày, vấn đề này rất nghiêm túc. Gọi thế nào? Trực tiếp gọi Hồng Thủy? Rất xa lạ, gọi Tâm Thủy? Không được, cho dù anh đưa ra thì anh ấy cũng sẽ không gọi, vậy...
“Gọi em dâu!”
“Khụ khụ...”
Nội tâm mạnh mẽ cỡ nào cũng bị một tiếng em dâu này kéo xuống, nhìn Mặc Giác bộ dáng hưng phấn, giống như thật sự chấp nhận cách gọi như vậy.
“Anh, vậy gọi em dâu, em trai anh anh tuấn uy vũ, có người vợ tốt như vậy làm em dâu anh, đây chính là phúc tám đời, phải đối xử với em dâu như đối xử với em đấy, không được đối chọi gay gắt, còn có...”
“Anh đã biết.” Đỡ trán, anh cực kì nghi ngờ, giữa hai người rốt cuộc là ai trên ai dưới, ai công ai thụ, nhưng không nên nóng nảy, sau này ngày còn dài, rồi sẽ biết.
Bị anh ngắt lời, Mặc Giác cũng không nói thêm nữa.
Trong lúc nhất thời, trong phòng không có âm thanh.
“Giác, nói với người trong nhà thế nào?” Nhìn ra ngoài cửa sổ, tuy bọn họ luôn luôn gạt ra, nhưng sẽ có một ngày, cũng sẽ biết được.
Mặc Giác buồn rầu, vấn đề này anh chưa nghĩ tới, ngay từ đầu Hồng Thủy đều không xác định có thể tiếp tục kéo dài không, hiện tại rất vất vả mới có chút phát triển, nhưng là...
“Anh, anh nói mọi người sẽ chấp nhận sao?”
Mặc gia chưa từng có chuyện này xảy ra, ngoại lệ ở phía anh, không chỉ có như thế, bản thân là quân nhân, khả năng cũng sẽ...
Thở dài một hơi, xoay người đi đến bên cạnh vỗ vỗ vai anh, “Giác, chú phải tin tưởng, chúng ta đều là người thương chú.”
“Với điều này, em chưa từng nghi ngờ.”
Tuy rằng lúc nhỏ sẽ vì bọn họ không thương anh, vì ở trên có một người anh ưu tú, ở dưới có một cô em gái đáng yêu, nhưng mà sau này, anh mới biết được, không phải là không thương, chỉ là đối với con trai, Mặc gia nghiêm khắc hơn chút, nhưng chỉ một chi tiết nhỏ cũng thấy, bọn họ vô cùng yêu thương anh, người nhà, là người Mặc gia vĩnh viễn cũng không can thiệp tới một góc riêng tư nào.
“Cho nên Giác, chỉ cần chú hạnh phúc, chúng ta có cái gì không chấp nhận được.”
Xã hội hiện tại, phát triển nhanh chóng, huống hồ người Mặc gia cũng không cổ hủ, cho nên điều này là lo lắng thừa rồi.
“Vậy sao...”
Cúi đầu trong mắt hiện lên ấm áp, người Mặc gia không sợ ánh mắt người khác, chỉ cần người trong nhà hạnh phúc vui vẻ, liền sẽ không có chuyện gì không thể chấp nhận được.
“Anh, em đã biết, chờ chuyện bên này giải quyết xong, trở về, em liền nói với mọi người.”
“Ừ.”
Ba ngày sau, mọi người tới khu đất cũ.
“Y, nơi này đã tồn tại mấy thập niên, dựa theo yêu cầu của chính phủ, công trình kiến trúc nơi này có giá trị lịch sử là không thể sửa, chỉ là không biết, cậu có ý kiến gì không?”
Không giống với lần gặp mặt trước, thái độ của Make vô cùng tốt, khiến người khác đều vô cùng nghi ngờ, ông ta đổi tính rồi hả?
“Chính phủ đã yêu cầu như vậy, tôi còn có thể có ý kiến gì.”
Bình thản trả lời câu, đối với chuyện khảo sát thị trường này, anh ta luôn luôn coi nhẹ, nếu không phải Arthur nói Make nhất định muốn anh ta đi xem, anh ta sẽ không rời khởi giường ấm áp mà tới đây.
Make cũng không thèm để ý, tâm tình tốt khóe môi nở nụ cười, nhìn Archibald hai người nhìn nhau cười, xem ra ông ta thật sự cho rằng thắng lợi ngay trước mắt rồi...
“Không có gì, trừ bỏ những chỗ không thể sửa, những chỗ khác toàn bộ đều theo bản thiết kế.”
Bọn họ không dùng bản thiết kế hai người Sakura thông qua, nhưng đại bộ phận đều theo ban đầu, có thể nói, phương án hai người vất vả làm được, cuối cùng người được lợi cũng không phải bọn họ, nhưng thế gọi là, chỉ cần có thể đạt được mục đích, toàn bộ đều dễ nói.
“Ài, Y, sao lại đi rồi, mới nhìn thấy chỗ nhỏ thôi, chúng ta xem cái này nữa.”
Ngăn lại bước chân chuẩn bị rời đi, lúc này để anh ta quay về, kế hoạch này sao tiến hành được.
Từ lúc Arthur nhận điện thoại của Make tới giờ, đều rất nghi ngờ, ông ta khác thường như thế, nhất định có kế hoạch gì.
“Không cần cản đường, nhìn cũng nhìn rồi, so với bản thiết kế trước cũng không khác mấy, ông còn muốn chúng tôi xem cái gì nữa?”
Make không nghĩ tới Arthur sẽ trực tiếp hỏi ra, nhưng ông ta cũng có chuẩn bị, cười giải thích: “Arthur, mỗi lĩnh vực có cách làm việc khác nhau, nhưng đều có hiệu quả như nhau, lý luận suông là không được, cậu không tự mình xem hiện trường, sao có thể xác định bản thiết kế là chính xác, theo tôi, bản thiết kế còn có chỗ cần sửa.”
“A? Ông cứ nói.” Nhan Tử Diệp thu chân về, đứng tại chỗ, nghiêng tai lắng nghe.
Make chỉ vào chỗ cách đó không xa, “Nơi này theo bản thiết kế nói là sẽ sửa thành hoa viên tản bộ, nhưng lại xem nhẹ quanh cảnh xung quanh, mọi người xem, đối diện đây là mảnh đất mấy năm trước bị tập đoán Thịnh Đại chụp được, bọn họ cũng sửa lại rất lâu, cứ như vậy, vấn đề của chúng ta liền khá lớn rồi.”
“Nói nhiều như vậy, cuối cùng là ông có ý gì.” Anh ta không quan tâm đối diện mới xây hay xây lâu rồi, ba mẫu đất nhà mình còn chưa sửa xong, đã quản chuyện người khác, Make này rốt cuộc muốn nói vấn đề gì.
“Arthur, cậu đừng vội, vấn đề của chúng ta chính là ánh mặt trời.”
Ánh mặt trời?
Mấy người làm việc có chút sáng tỏ gật đầu, hóa ra là như vậy...
“Gia chủ không hổ là gia chủ, thế mà lại nghĩ ra vấn đề này, tại hạ bội phục.”
“Đúng vậy, vấn đề này thật sự rất nghiêm trọng, chính là ánh mặt trời không đủ, đến lúc đó cho dù sửa xong hết cũng không bán được.”
“Chính là vậy...”
Arthur nhíu mày, hoàn toàn không hiểu lời mấy người này nói.
Make ở phía sau cười tiến lên giải thích: “Kì thực vấn đề này không lớn, chỉ là lúc thiết kế không nghĩ tới vấn đề ánh mặt trời, cứ ví dụ đi, nếu bên trong không có ánh mặt trời, sẽ rất lạnh lẽo, mà hoàn cảnh như vậy lại không thích hợp để người ngồi ở đó, tình hình hiện tại chính là như vậy.”
Cho nên nói, bản thiết kế này cần phải điều chỉnh, càng chứng minh, hôm nay bọn họ đến, không phải tùy tiện đi dạo, nhưng vì sao anh ta cảm thấy Make mang mục đích gì khác, chuyển mắt nhìn Nhan Tử Diệp, không có phản ứng.
“Arthur, đã phát hiện ra vấn đề rồi, chúng ta vẫn nên ở trong này xem tiếp vậy, bằng không còn không biết có vấn đề nào khác không.”
“Vâng ạ.”
“Vậy thì tốt quá, dù sao hạng mục của chúng ta có thể càng làm càng tốt, đến lúc đó kiếm được cũng không ít đâu?” Make rất vui vẻ, lặng lẽ đưa cho Ivan một ánh mắt, rồi đi lên đằng trước, “Chúng ta lại chỗ kia nhìn xem!”
“Được.”
Một ngày trôi qua, bọn họ phát hiện ra không ít vấn đề, toàn bộ đều được sửa lại, chuẩn bị đêm nay sửa lại suốt đêm.
“Đúng rồi, Make, hình như chúng ta chưa xem vật liệu?” Đang lúc chuẩn bị đi, Nhan Tử Diệp đột nhiên nghĩ đến còn có chỗ chưa xem, cũng là chỗ Make không mong muốn để anh ta xem nhất.
Lén lút nhìn Ivan, nhìn anh ta không có phản ứng gì, cảm thấy thả lỏng, nói: “Chúng ta nhanh đi xem đi, đây là chỗ quan trọng nhất, nếu người làm ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đến lúc đó sẽ phiền toái rồi.”
“Xem ra ông tràn đầy tự tin, Arthur, dẫn đường.”
Sâu sắc nhìn Make, chân dài nhấc lên, đi theo sau Arthur.
Make thầm hận một tiếng, xem ra Y đang nghi ngờ rồi, cũng không biết Ivan có làm thỏa đáng hay không.
Mọi người rất nhanh liền đi đến bãi đất chất đầy vật liệu.
“Arthur, anh kiểm tra một chút.”
Có chút mệt mỏi dựa ở bên cạnh bàn đá, chân trời đã nổi lên lửa đỏ trời chiều, vừa mỹ lệ lại chói mắt.
Kiểm tra, liền kiểm tra hơn nửa tiếng, mọi người lúc đầu nhẫn nại chờ đợi liền mất kiên nhẫn.
“Y, còn phải kiểm tra bao lâu?” Nhiều vật liệu như vậy, không phải là kiểm tra chút là được sao, ai ngờ Arthur lại kiểm tra từng chút một, cho dù tốc độ rất nhanh, cũng tới đôi thứ sáu.
“Chậm rãi chờ.”
Arthur cũng sốt ruột, vì anh ta không phát hiện ra chất lượng kém nào, chỉ có thể sốt ruột gia tăng tốc độ, thẳng đến sau đôi thứ mười, bắt đầu kiểm tra qua.
Nửa tiếng sau, sắc mặt có chút mệt mỏi tiêu sái trở về bên cạnh Nhan Tử Diệp, “Không có.”
Make thở nhẹ một hơi, tuy rằng ông ta không biết Ivan làm thế nào khiến cho Arthur không kiểm tra đến, nhưng không thể không nói, cho dù bọn họ nghi ngờ, không tìm thấy chứng cứ chính là không được.
“Tra được cái gì sao? Có cần chúng tôi hỗ trợ không?”
“Không cần, không sai biệt lắm có thể trở về rồi.”
Đứng dậy, tùy ý phủi phủi, giống như hoàn toàn không biết Make âm mưu gì, thế nào liền như thế đó đi.
Lúc cả đám người chỉ còn lại một mình, Make trực tiếp cười lên ha hả.
“Không nghĩ tới anh ta cũng có ngày hôm nay, thật sự là rất hả giận rồi! Ivan, cậu đã lập công lớn, nhưng ta muốn biết cậu để vật liệu....”
Bình luận truyện