Danh Môn Ác Nữ

Chương 99: Thả dây dài câu cá lớn (Thượng 3)



Editor: Puck - Diễn đàn

Cẩm Sắt nghe được Vân Thù nói như vậy, trên khuôn mặt nàng không nhịn được mà lộ ra ý cười, bật cười một tiếng nói: “Miệng lưỡi tiểu thư càng ngày càng trôi chảy, Cẩm Sắt nào dám ghét bỏ tiểu thư, chỉ cầu tiểu thư vĩnh viễn không chê là được.” Cẩm Sắt nói xong, trên khuôn mặt nàng càng thêm nặng nề mấy phần, nàng nhìn Vân Thù nói, “Chỉ cần tiểu thư không ngại, đời này của Cẩm Sắt cũng chỉ muốn ra sức hầu hạ tiểu thư, tuyệt đối không rời bỏ tiểu thư.”

Vẻ mặt Cẩm Sắt hết sức thành kính, phụ mẫu huynh đệ của nàng đều dưới tay tiểu thư nhà mình mưu một tiền đồ, cho dù chỉ là chuyện làm ruộng, nhưng đó là lĩnh tiền công, cũng tốt hơn hàng năm mướn đất nhà chủ trả lương thực đến cuối cùng vẫn không có cách nào nuôi sống được già trẻ một nhà, cuối cùng chỉ còn có thể rơi xuống kết quả bán nhi bán nữ. Bây giờ toàn gia bọn họ trông đất cho Vân Thù, có tiền công tới tay lại vẫn có thể mướn đất đai, lâu dài vừa tới như vậy nhất định có thể sông tốt.

Vân Thù nghe Cẩm Sắt nói như vậy, nàng lộ ra nụ cười nói: “Nếu nói ra khỏi miệng như vậy, vậy tỷ liền cố sức ghi tạc vào trong lòng đi, chỉ cần tỷ có khả năng làm, ta cũng sẽ cố hết sức để cho mọi người tốt hơn, lúc trước dạy tỷ chút kỹ xảo hóa trang kia, tỷ biết làm rồi đi?”

Nàng muốn không phải là kỹ năng miệng gì đó, mà muốn kỹ năng thật sự, hiện giờ bên người nàng tương đối có thể áp dụng chính là mấy nha hoàn này, trong mấy nha hoàn này Vân Thù coi trọng nhất chính là Cẩm Sắt, tính tình nàng ấy trầm ổn, khi gặp chuyện cũng sẽ không kích động, xác thực xem ra như một nhân tài, duy nhất không tốt chính là biết chữ không nhiều lắm. Điểm này Vân Thù cũng không có cách nào nói gì, dù sao nha hoàn có thể biết chữ cũng coi như thiếu.

Cẩm Sắt gật đầu một cái, “Tuy sơ qua còn có vài phần chưa đủ như tiểu thư, nhưng mấy ngày nay có luyện tập, chăm chỉ nhiều hơn một chút nữa tất nhiên có thể quen lại thuần thục một chút. Tiểu thư định buôn bán son phấn bột nước này?”

Vân Thù gật đầu một cái, “Trên đời này không có tiền nào dễ kiếm hơn tiền của nữ nhân.” Nữ nhân cho dù là người nghèo hay người có tiền thì trời sinh đều có tâm tình yêu cái đẹp, tâm tính như vậy về phần quần áo đồ trang sức son phấn thậm chí dáng người đều có ý niệm muốn hướng tới tiến trình hoàn mỹ hóa, cho nên cửa tiệm có liên quan tới nữ nhân nhất định phải kinh doanh lên, đây không sợ tiền không tới, ta để cho tỷ học kỹ xảo trang điểm này, đến lúc đó tỷ cũng có thể ở trong tiệm làm thợ trang điểm cho các khách hàng muốn trang điểm tại chỗ, cho tỷ trấn giữ trong tiệm, cũng có thể có tác dụng giám sát chưởng quầy, còn nữa nếu tỷ làm tốt, bản tiểu thư chắc chắn không bạc đãi tỷ, đồ vật bên trong tiệm bán được tốt, tỷ còn có thể lấy được phần trăm hoa hồng, cũng có thể tích lũy cho mình chút đồ cưới, chuyện như vậy cớ sao không làm chứ!” dieendaanleequuydonn

Cẩm Sắt vốn nghe cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ, nàng cảm thấy chỉ cần có thể đến giúp tiểu thư nhà mình chính là chuyện hết sức may mắn, tất nhiên không cầu xa vời có thể lấy đến chuyện trích phần trăm hoa hồng, nhưng khi nghe được cuối cùng Vân Thù đề cập đến chuyện tích lũy đồ cưới kia, Cẩm Sắt cảm thấy gương mặt nhỏ của mình cũng đã đỏ hết, tiểu thư của nàng bây giờ thật sự cái gì cũng không để ý đến rồi, lời như thế nào giống như lời một cô nương gia có thể nói ra ngoài, nếu để cho người khác nghe được lui về sau nàng có muốn gặp người hay không…

Mặt mũi Cẩm Sắt đỏ lên, chân dẫm dẫm định đi chỗ khác, định đi thu dọn đồ, không bao giờ để ý đến tiểu thư động một chút chỉ biết lấy người khác ra trêu ghẹo nữa.

Vân Thù thấy Cẩm Sắt ngượng ngùng định rời đi, nụ cười trên mặt nàng càng sâu, giống như cố ý bổ sung thêm một câu với Cẩm Sắt: “Lời này tỷ cũng có thể nói với Y Lan Y Phương còn có Thủy Châu, tiểu thư ta nói lời giữ lời, chuyện ta đáp ứng với tỷ cũng có tác dụng với người khác, đến lúc đó nói không chừng còn có lúc khác cần dùng tới các tỷ ấy, kiếm được dù ít dù nhiều chút tiền riêng cũng có thể coi như là một chuyện tốt chứ sao!”

Nghe được Vân Thù bổ sung thêm một câu này, sắc mặt Cẩm Sắt càng thêm đỏ ửng, bước chân phía dưới chân càng thêm vội vàng, một chút cũng không dám ngừng lại, chỉ sợ sau khi bị tiểu thư nhà mình bắt được chân càng nói thêm những lời làm cho người ta ngượng ngùng.

Vân Thù nhìn dáng vẻ gần như chạy trối chết của Cẩm Sắt, nàng cũng không nhịn được bật cười, chỉ cảm thấy Cẩm Sắt nha đầu này thật sự quá dễ lừa gạt rồi, mới vừa rồi ở trong lòng vẫn còn thầm khen tỷ ấy là một người có bản lĩnh, nhưng còn không đợi nàng nói lời khen này ra khỏi miệng, ngược lại da mặt mỏng thành dáng vẻ như vậy.

Bỏ qua chuyện Vân Thù đùa giỡn Cẩm Sắt mấy nha hoàn xem như cực kỳ trung thành này, Vạn Thục Tuệ vào cửa chính Liễu gia ngược lại cũng không tính là chuyện đặc biệt hiếm, nha hoàn bà mang theo bên người chính là hai người Y Lan và Y Phương, Y Lan cẩn thận, Y Phương cũng là nữ tử có vài phần mưu kế nhỏ, vốn Chương ma ma cũng định đi theo Vạn Thục Tuệ vào cửa Liễu gia, nhưng Chương ma ma dù sao tuổi cũng không còn ít, hai ngày trước khi bận việc hơi vẹo thắt lưng, sau khi nghỉ ngơi hai ngày cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng không nên quá mức mệt nhọc, cho nên Vạn Thục Tuệ cũng không quá cưỡng cầu Chương ma ma nhất định phải đi theo cùng mình, hơn nữa hôm nay bà qua cửa, ngày mai cũng sẽ có người đến đón họ, cho nên Vạn Thục Tuệ cũng có thể coi  như rất yên tâm. die~nd a4nle^q u21ydo^n

Còn nữa, Vạn Thục Tuệ cũng cảm giác mẫu thân mình suy cho cùng vẫn hướng về huynh trưởng, hôm nay khi mình vừa ra khỏi cửa sau đó náo loạn ầm ĩ lên trong lòng bà cũng có phần gấp gáp, có Chương ma ma nhìn, Vạn Thục Tuệ cũng cảm thấy có vài phần yên tâm.

Sau khi Vạn Thục Tuệ được nâng vào cửa cũng chính là được sắp xếp trong tân phòng, trước khi Liễu Bác Ích ra cửa còn rất tỉ mỉ dùng hỉ xứng vén khăn hỉ trên đầu Vạn Thục Tuệ ra, cũng tiện cho bà tự do tự tại ở trong tân phòng.

Đồ dùng cỡ lớn cũng đã sắp xếp ở trong tân p hòng, người toàn phúc vốn hơi không hiểu đồ dùng trong nhà nhìn dáng vẻ có phần kỳ quái này, bà cũng không phải là lần đầu tiên trải giường cho người ta, chỉ có điều đa số đều nhìn thấy dài ngắn như vậy, nếu không phải vào một ngày trước Vân Thù đặc biệt tìm người toàn phúc này, nói cho rõ ràng bài trí đồ dùng trong nhà này như thế nào, thậm chí còn vẽ bức vẽ dạy bà nên sắp xếp ra làm sao, chỉ sợ hôm nay bà đã ồn ào ra một chuyện cười.

Đợi đến khi trải giường, người toàn phúc tuy rằng cảm thấy đồ hơi cổ quái, nhưng sau khi trải xong lúc này mới cảm thấy thật xinh đẹp, nhất là đệm giường này.

Phía dưới đệm giường nhà người bình thường đều là ván giường, cứng đến phải trải lên từng lớp chăn đệm lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút, nếu không thật lòng cảm thấy có vài phần cực kỳ cấn, nhưng hôm nay lúc bà trải giường này, chỗ đầu giường cực mềm, khi dựa vào cũng cảm thấy rất thoải mái, mà phía dưới xem như là ván giường kia chẳng những có thể nhấc lên, càng thêm khi đè xuống liền mềm mại rất thoải mái, còn có phần co dãn. Khi chăn hỉ hồi môn của tân nương trải lên, chỉ nhìn đã khiến cho người ta muốn lên lăn hai vòng rồi. die nda nle equ ydo nn

Người toàn phúc này dưới tình huống được tiền thưởng hơn nữa tò mò hoặc thật lòng cảm thấy hâm mộ truyền ra trên dưới thiên hạ cho mọi người biết của hồi môn của tân nương Liễu gia thoải mái như vậy, những thứ đồ cưới này dân chúng Ung đô cũng đều nhìn thấy, cho rằng cũng cảm thấy có vài phần kỳ quái, dù sao cũng là đồ bình thường không thấy được đương nhiên khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng, hơn nữa người toàn phúc này tự mình đến trải giường chính miệng nói lời nói thoải mái vô cùng như vậy, lúc này người ta tìm khắp các cửa tiệm đồ dùng gia đình trong Ung đô làm như thế nào cũng không tìm được đồ dùng gia đình có cấu tạo giống như vậy, trong lòng càng thêm ngứa ngáy khó nhịn, nghĩ tới nếu có cơ hội có thể đụng vào trên dưới một cái là tốt rồi, mà người không nhìn thấy thì cả ngày hỏi thăm rốt cuộc là đồ dùng gia đình như thế nào.

Còn các phu nhân và các quý nữ tham gia tiệc mừng này động tâm tư với những món đồ cưới của Vạn Thục Tuệ, tạo hình của những món trang sức này quá mức khác biệt, mà các đại thần thì lưu phần tâm tư với đồ sứ xinh đẹp đến mức cực điểm và các chế phẩm từ ngọc lưu ly, sau khi hỏi thăm  một vòng cả Ung đô cũng không tìm được những tay nghề giỏi có thể làm ra giống như đúc thậm chí có thể đến gần những món đồ này, có vài người cũng làm nghề buôn bán đồ sứ sau khi nghe thẳng thừng nói một câu, muốn làm ra dáng vẻ giống như đúc ngược lại không có bao nhiêu vấn đề, cũng ít nhiều có thể suy đoán ra những thứ đa dạng này đều là vẽ lên, nhưng dưới tình huống yêu cầu màu sắc xinh đẹp rõ nét như thế cũng không phải chuyện đơn giản gì, có vài thứ đẹp đẽ chính là một kỹ xảo hoặc có thể là một độc truyền, nếu không có kỹ thuật như vậy, chỉ dính chút màu sắc thật sự nung chế tạo ra cũng không thành công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện