Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1214: Má ơi,Trư Bát Giới?



- Chẳng lẽ mấy năm nay quan hệ giữa U Minh Quỷ tông, Bích Lạc tiên tông không hòa thuận?

Chính lúc này...

Tạ Giải Ngữ hôn mê khẽ rên:

- A...

Tạ Giải Ngữ nhíu chặt mày, hít thở dồn dập.

Đinh Hạo hoảng hốt.

- Nguy rồi, lực lượng hắc ám từ U Minh Quỷ tông ảnh hưởng lực lượng triều tịch thiên địa bên này, ảnh hưởng Giải Ngữ hồi phục vết thương.

* * *

- Quay đầu lại đi.

Thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông thản nhiên nói:

- Quỷ vật không thể thấy ánh mặt trời, cần gì đi con đường này. Ta biết ngươi cần lực lượng cường đại, nhưng muốn lấy sức mạnh không chỉ có một con đường...

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông lạnh lùng quát:

- Câm miệng!

Khói đen đầy trời sôi trào mơ hồ biến ra mặt người to lớn dữ tợn, thiên địa bị lực lượng hắc ám xâm thực, không khí đông lại.

- Chết đi!

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông giơ cao hai tay, miệng ngâm xướng khẩu quyết.

Hơi thở vô hình phát ra từ cơ thể truyền nhân của U Minh Quỷ tông. Khói đen đầy trời sôi trào dữ dội hơn, gấp gáp đè xuống đất. Chúng nó như thực chất đè sụp nhà dân trong vòng trăm thước, áp lực đáng sợ chớp mắt đè từng pho tượng đá hoang phế thành bột phấn.

Nhưng lúc này có dị biến.

Vù vù vù vù vù!

Một luồng kiếm quang rực rỡ bắn lên cao.

Khói đen đầy trời sôi trào bị cắt đứt một khe hở, ánh trăng tinh khiết chiếu xuống.

Một người mặc áo đen chậm rãi ra khỏi nhà tranh, tay cầm thanh trường kiếm thất luyện, mắt như tia chớp rạch hắc ám lướt qua hai người. Thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông, truyền nhân của U Minh Quỷ tông tim đập chân run.

Giọng người áo đen khàn khàn, sát khí thấu xương, môi phun một chữ:

- Cút!

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông, thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông giật nảy mình.

Còn có người khác?

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông, thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông tự hào bản thân là đứng đầu trong thế hệ trẻ, dù là những thiên tài Thần Đình phương đông cũng không lọt vào mắt hai người. Cường giả thần cảnh xâm nhập vào trăm thước cũng sẽ bị truyền nhân của U Minh Quỷ tông, thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông phát hiện ngay lập tức. Thế nhưng người áo đen xuất hiện như hồn ma, thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông, truyền nhân của U Minh Quỷ tông không hề hay biết.

Lúc này thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông, truyền nhân của U Minh Quỷ tông ngạc nhiên chú ý thấy khói đen đè xuống làm phòng ốc tảng đá xung quanh thành bột phấn, chỉ có sân bọn họ đứng, nhất là nhà tranh sắp sập vẫn hoàn hảo như cũ, một cọng cỏ mỏng cũng không lung lay chút nào.

Có minh văn trận pháp!

Thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông, truyền nhân của U Minh Quỷ tông ngộ ra.

Gian nhà tranh được minh văn trận pháp bảo vệ, còn là minh văn trận pháp vô cùng cao minh. Thần thức của truyền nhân của U Minh Quỷ tông, thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông không hề phát hiện minh văn trận pháp đó, qua lâu như vậy àm hai người không hề chú ý thấy.

Thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông, truyền nhân của U Minh Quỷ tông nhìn hướng người áo đen.

Tiếc rằng bộ đồ đen như mực hoàn mỹ che toàn thân người đó, không tìm được chút đặc điểm nào. Chỉ có đôi mắt phát ra ánh sáng vàng như hai thanh thần kiếm bắn ra kiếm quang.

Thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông trước tiên mở miệng hỏi:

- Các hạ là ai?

Người áo đen nói:

- Các ngươi không cần biết thân phận của ta. Chủ nhân nhà ta nghỉ ngơi tại đây, các ngươi muốn chết hay sống thì chọn nơi khác giải quyết, đừng quấy rầy chủ nhân.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông không lên tiếng, mắt chớp lóe.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông không nhìn thấu thực lực của người áo đen nhưng chắc chắn rằng không yếu hơn gã, thậm chí làm gã thấy cực kỳ nguy hiểm.

Trong hoàn cảnh điên cuồng vi diệu quỷ quyệt thế này rất nhiều lão quái vật ẩn thế đều lộ mặt, hở chút là trêu vào tồn tại khủng bố. Truyền nhân của U Minh Quỷ tông tự hỏi lòng không sợ bất cứ ai nhưng gã không muốn trêu vào kẻ thù không cần thiết.

Thêm nữa người áo đen chỉ là người hầu đã có khí thế cường đại như vậy, chủ nhân của người áo đen chắc càng kinh khủng hơn.

Nghĩ đến đây truyền nhân của U Minh Quỷ tông hừ lạnh một tiếng, biến thành luồng sáng đen mất hút trong hư không phía xa.

Thanh niên áo trắng như tuyết truyền nhân Bích Lạc tiên tông thấy truyền nhân của U Minh Quỷ tông rời đi thì cơ thể nhạt dần như bong bóng tan trong trời đêm.

Sân nhà tranh trở về bình tĩnh.

Dưới ánh trăng, khăn đen che mặt biến mất lộ ra khuôn mặt tuấn tú tiêu sái.

Không phải Đinh Hạo thì là ai?

Ý niệm Đinh Hạo khống chế áo đen chậm rãi hóa thành chất lỏng ngưng tụ thành chất lỏng kim loại màu xanh, chính là Tân Nguyệt chiến y.

Đinh Hạo nhíu mày nói:

- Tại sao truyền nhân của Bích Lạc tiên tông cho ta cảm giác là lạ dường như đã gặp ở đâu.

Trực giác thần thức Võ Thánh cảnh cho Đinh Hạo cảm giác rất kỳ lạ.

Hai tuyền nhân U Minh Quỷ tông, Bích Lạc tiên tông chắc chắn có chuyện gì đó, nếu không phải lo chiến đấu quấy nhiễu Tạ Giải Ngữ đang hồi phục thì hắn đã bắt giữ truyền nhân của U Minh Quỷ tông hỏi rõ thân phận thật sự.

Đinh Hạo tin tưởng có thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá cộng thêm Tân Nguyệt chiến y tuyệt đối có thể đánh bại truyền nhân của U Minh Quỷ tông.

- Vết thương của Giải Ngữ quan trọng hơn, bỏ qua cơ hội này về sau vẫn sẽ gặp lại hắn.

Đinh Hạo xoay người đi hướng nhà tranh.

Đinh Hạo mới đi được hai bước thì chân mày nhíu chặt.

- Sao lại có người đến nữa?

Trong khoảnh khắc Tân Nguyệt chiến y lại biến thành áo đen phủ lên người Đinh Hạo, hắn bước ra một bước vào minh văn trận pháp, bóng người biến mất.

Chớp mắt...

Vù vù vù vù vù!

Một người đáp xuống sân.

Người đó lầm bầm:

- Lực lượng vừa rồi bùng nổ tại đây... Chậm một bước, bọn họ đã đi rồi.

Người đó nhìn lướt bốn phía thấy phòng tốc, tượng đá trong vòng trăm thước bị san bằng thì càng khẳng định suy đoán.

Người đó chậm rãi đi tới:

- A? Thú vị, gian phòng không sụp đổ.

Dưới ánh trăng phản chiếu mái tóc dài màu bạc lạnh lẽo như băng tuyết, mỗi sợi tóc lóe ánh bạc, gương mặt góc cạnh, đôi mắt tím quái dị. Ngoại hình nhân loại nhưng cho người cảm giác gần với thần ma.

Tóc bạc mắt tím!

Đinh Hạo núp trong minh văn trận pháp run lên suýt kêu ra tiếng.

Đinh Hạo biết người này, có thể nói là vô cùng hiểu rõ.

Là Phùng Ninh!

Phùng Ninh là đệ tử huyết mạch của Vấn Kiếm tông, bí ẩn, cường đại nhất, ngang ngửa với Tạ Giải Ngữ. Phùng Ninh từng được cao tầng Vấn Kiếm tông xem là hy vọng phục hưng tông môn. Khi lần đầu tiên Đinh Hạo gặp chưởng môn Lý Kiếm Ý lạc đường vào khu luyện công của đệ tử huyết mạch, gặp gỡ Phùng Ninh.

Sau này Phùng Ninh nằm trong nhân tuyển Vấn Kiếm tông vào chiến trường bách thánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện