Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 833: Coi như ngươi có nghĩa khí
Tức là lúc trước Đinh Hạo thúc giục lực lượng thanh kiếm rỉ sét không phải là lực lượng thật sự của nó?
Có lẽ uy lực đóng băng trăm dặm một kiếm này cũng chỉ là một phần lực lượng thanh kiếm rỉ sét?
Trong khoảnh khắc này nhiều suy nghĩ bay qua trong đầu Đinh Hạo.
Chớp mắt Đinh Hạo cảm thấy đau đớn vô cùng tận như thủy triều ập đến, cơ thể bị vô số dao nhỏ vô hình cắt nát. Trước mắt Đinh Hạo tối đen, người mềm nhũn té xuống.
Đinh Hạo không có cả sức nhúc nhích một ngón tay.
Cổ họng Đinh Hạo ngứa, chất lỏng đỏ phun ra.
Đinh Hạo nghe tiếng kêu hoảng hốt của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt:
- Meo!!!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến ra cơ thể khổng lồ như núi đón lấy Đinh Hạo nằm trên lưng, lao hướng nam với tốc độ nhanh nhất.
Giây phút cuối trước khi hôn mê, Đinh Hạo mơ hồ thấy hình ảnh kỳ lạ.
Thiên Xu đại gia xấu xa bay nhanh như ngựa hoang thoát cười tới gần Tất Phương trên bầu trời chưa đến trăm thước chợt huơ cái nồi to, ánh sáng năm màu như thủy triều tuôn ra. Lúc trước thiên cương thần thú Tất Phương đại sát tứ phương, đánh chết hai yêu thánh giờ như con gà rừng bình thường không kịp vùng vẫy đã bị hút vào trong nồi.
- Quả nhiên là bảo bối...
Đinh Hạo hôn mê.
Cái nồi đen thật là vô cùng đáng sợ, có thể hút cả Tất Phương.
* * *
Không biết qua bao lâu, đau nhức thấu xương bao phủ Đinh Hạo.
Đinh Hạo kêu rên một tiếng, thân thể dần có cảm giác.
Đinh Hạo cảm giác trên mặt mềm, ướt.
Đinh Hạo bản năng mở to mắt, thấy cái lưỡi hồng cẩn thận liếm mặt mình, là lưỡi của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt. Mèo mập căng thẳng đứng bên gối Đinh Hạo, thè lưỡi hồng liếm hắn, đôi mắt bảo thạch đen tràn đầy quan tâm.
Đinh Hạo rất cảm động.
Dù sao Đinh Hạo nuôi mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lâu như vậy, tuy bình tường nó không đáng tin, lòng tham không đáy, nhưng khi hắn bị thương thì nó rất quan tâm hắn.
Meo, ngươi tỉnh rồi?
Thấy Đinh Hạo mở to mắt, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt như bị người đạp đuôi nhảy lên cao mấy thương, kinh kêu. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trốn sang một bên.
Một thanh âm trêu cợt vang lên:
- Tiểu tử, nếu ngươi còn hôn mê thì máu trên người sẽ bị con mèo mập liếm khô.
Máu?
Liếm khô?
Đinh Hạo nghi hoặc hai tay chống mặt đất chậm rãi ngồi dậy.
Tầm mắt Đinh Hạo vẫn mơ hồ, cảm giác đau đớn rõ ràng. Đinh Hạo mơ hồ thấy trên người nứt ra từng khe hở, rậm rạp cực kỳ đáng sợ, da dẻ nứt nẻ như con sông khô cạn. Mơ hồ có vết máu chảy ra từ khe nứt.
Mu bàn tay, cánh tay, bộ ngực, lưng bụng, cổ, trên mặt...
Đinh Hạo phát hiện toàn thân đều nứt nẻ, hơi nhúc nhích một chút là đau đến nhe răng nhếch miệng.
Máu tràn ra từ khe nứt da thịt Đinh Hạo.
Thiên Xu đại gia xấu xa nghiêm túc nói:
- Không nói nữa. Tiểu tử thật thú vị, ta kêu ngươi chặn kẻ địch phương bắc ai ngờ chơi lớn đến thế, rất có nghĩa khí. Vì ngăn cản những truy binh, ngươi không tiếc hao hết nguyên khí suýt nổ tan xác chết.
Đinh Hạo nghe Thiên Xu đại gia xấu xa nói xong mới hiểu.
Chắc là Đinh Hạo hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét nhưng không nhớ đã tăng cảnh giới làm thanh kiếm rỉ sét biến dị, hút sạch huyền khí trong hạ đan điền ở bụng, lực lượng sức sống trong cơ thể cũng bị hút đi. Điều này daãn đến cơ thể Đinh Hạo như khối bùn mất nước, nứt nẻ như giẻ rách.
Hết sức nguy hiểm.
Đinh Hạo không ngờ tăng lên Võ Vương cảnh sẽ làm thanh kiếm rỉ sét biến đổi thế này, quá bất ngờ. Tuy uy lực thanh kiếm rỉ sét tăng gấp mấy lần nhưng hậu quả quá nghiêm trọng, Đinh Hạo suýt mất mạng.
Lúc trước Đinh Hạo thúc giục thanh kiếm rỉ sét tuy cũng sẽ bị hút khô lực lượng nhưng không đáng sợ thế này.
Đinh Hạo chậm rãi lấy một gốc huyền sâm vạn năm ra khỏi trữ vật giới chỉ, nhai nuốt nó như ăn cải trắng. Lực lượng sức sống hùng hồn ùa vào cơ thể, Đinh Hạo cố nén đau nhức khoanh chân lại, vận công chữa thương.
Hạt giống huyền khí ở hạ đan điền ở bụng Đinh Hạo chỉ to cỡ hạt cơm, hắn thúc giục hạt giống huyền khí chậm rãi phát ra từng tia lực lượng huyền khí tiến vào đường huyền khí, phối hợp lực lượng huyền sâm vạn năm tu sữa vết thương trong ngoài cơ thể.
Hai lực lượng như cơn mưa khô hạn thấm nhuần cơ thể Đinh Hạo.
Qua một canh giờ, vết máu nứt nẻ trên người Đinh Hạo dần khép lại, hoàn toàn biến mất.
Nhưng sắc mặt Đinh Hạo vẫn trắng bệnh hoạn như mới bệnh nặng tỉnh dậy.
Lần này Đinh Hạo thúc giục thanh kiếm rỉ sét thật sự là bị thương tổn đến căn nguyên, không dễ dàng hồi phục, dù có thần dược, linh đan cũng cần một thời gian mới từ từ khép lại.
Sau này Đinh Hạo có sử dụng thanh kiếm rỉ sét phải cẩn thận hơn.
Đinh Hạo suy đoán ngay cả thúc giục ma đao cũng phải cẩn trọng. Lúc trước trong đường cổ tây du, ma đao có vị trí ngang ngửa cùng thanh kiếm rỉ sét, nếu Đinh Hạo vào Võ Vương cảnh thúc giục thanh kiếm rỉ sét sinh ra biến dị thì thúc giục lực lượng chí tôn trong ma đao chắc cũng sẽ như thế.
- Bây giờ chúng ta đang ở đâu?
Đinh Hạo chậm rãi đứng lên hoạt động cơ thể, bốn phía vẫn là rừng rậm xanh vô tận, cổ mọc chộc trời. Sắc trời tối đen, có tiếng các loại cự thú gầm rống văng vẳng.
Thiên Xu đại gia xấu xa cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên còn trong Mai Cốt sâm lâm.
- Meo, ngươi không sao thì tốt quá.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lo âu nhe răng cười nói:
- Ta lo muốn chết.
- Nếu ta không tỉnh lại thì máu bị mèo mập nhà ngươi hút sạch!
Mặt Đinh Hạo sa sầm, mệt hắn mới tỉnh lại còn bị cảm động, cho rằng mèo mập liếm mặt là lo hắn, ai ngờ hàng này đang ăn máu của hắn.
- Cái này không thể trách ta.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt uất ức nói:
- Ngươi chảy nhiều máu như vậy nếu không làm sạch, người đầy vết máu không phù hợp thân phận thiên tài tuyệt thế của ngươi. Hơn nữa ngươi ăn nhiều thiên địa địa bảo trong chiến trường bách thánh, cơ thể chứa năng lượng vô cùng, máu của ngươi là bảo dược siêu bố. Để máu chảy hết thì đúng là phí của trời, không thể tha thứ.
- Lãng phí cái đầu ngươi!
Đinh Hạo phục mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, rất giống với Vương Tuyệt Phong xấu xa!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cười tủm tỉm nói:
- Đừng tức giận, ta liếm nhiều máu của ngươi nên bây giờ trong cơ thể của ta có máu thịt của ngươi.
Đinh Hạo:
-...
Đinh Hạo chợt nhớ chuyện quan trọng nhất:
- Phải rồi, bắt được con Tất Phương chưa?
- Đương nhiên? Coi ai ra tay mà không bắt được?
Thiên Xu đại gia xấu xa nhe răng vàng, tao bao chỉ cái nồi đen trước mặt:
- Đang nấu trong nồi, chờ chút nữa có thể ăn thịt Tất Phương.
Đinh Hạo nhớ đến hình ảnh trông thấy trước khi xỉu.
Tất Phương là mãnh thú xếp hàng gần với đầu trong thượng cổ thiên cương tam thập thần thú, hung uy vô cùng, chớp mắt giết đẳng cấp yêu thánh vậy mà bị lão nhân gầy gò xấu xa thu vào trong nồi, quá khoa trương.
Có lẽ uy lực đóng băng trăm dặm một kiếm này cũng chỉ là một phần lực lượng thanh kiếm rỉ sét?
Trong khoảnh khắc này nhiều suy nghĩ bay qua trong đầu Đinh Hạo.
Chớp mắt Đinh Hạo cảm thấy đau đớn vô cùng tận như thủy triều ập đến, cơ thể bị vô số dao nhỏ vô hình cắt nát. Trước mắt Đinh Hạo tối đen, người mềm nhũn té xuống.
Đinh Hạo không có cả sức nhúc nhích một ngón tay.
Cổ họng Đinh Hạo ngứa, chất lỏng đỏ phun ra.
Đinh Hạo nghe tiếng kêu hoảng hốt của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt:
- Meo!!!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến ra cơ thể khổng lồ như núi đón lấy Đinh Hạo nằm trên lưng, lao hướng nam với tốc độ nhanh nhất.
Giây phút cuối trước khi hôn mê, Đinh Hạo mơ hồ thấy hình ảnh kỳ lạ.
Thiên Xu đại gia xấu xa bay nhanh như ngựa hoang thoát cười tới gần Tất Phương trên bầu trời chưa đến trăm thước chợt huơ cái nồi to, ánh sáng năm màu như thủy triều tuôn ra. Lúc trước thiên cương thần thú Tất Phương đại sát tứ phương, đánh chết hai yêu thánh giờ như con gà rừng bình thường không kịp vùng vẫy đã bị hút vào trong nồi.
- Quả nhiên là bảo bối...
Đinh Hạo hôn mê.
Cái nồi đen thật là vô cùng đáng sợ, có thể hút cả Tất Phương.
* * *
Không biết qua bao lâu, đau nhức thấu xương bao phủ Đinh Hạo.
Đinh Hạo kêu rên một tiếng, thân thể dần có cảm giác.
Đinh Hạo cảm giác trên mặt mềm, ướt.
Đinh Hạo bản năng mở to mắt, thấy cái lưỡi hồng cẩn thận liếm mặt mình, là lưỡi của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt. Mèo mập căng thẳng đứng bên gối Đinh Hạo, thè lưỡi hồng liếm hắn, đôi mắt bảo thạch đen tràn đầy quan tâm.
Đinh Hạo rất cảm động.
Dù sao Đinh Hạo nuôi mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lâu như vậy, tuy bình tường nó không đáng tin, lòng tham không đáy, nhưng khi hắn bị thương thì nó rất quan tâm hắn.
Meo, ngươi tỉnh rồi?
Thấy Đinh Hạo mở to mắt, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt như bị người đạp đuôi nhảy lên cao mấy thương, kinh kêu. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trốn sang một bên.
Một thanh âm trêu cợt vang lên:
- Tiểu tử, nếu ngươi còn hôn mê thì máu trên người sẽ bị con mèo mập liếm khô.
Máu?
Liếm khô?
Đinh Hạo nghi hoặc hai tay chống mặt đất chậm rãi ngồi dậy.
Tầm mắt Đinh Hạo vẫn mơ hồ, cảm giác đau đớn rõ ràng. Đinh Hạo mơ hồ thấy trên người nứt ra từng khe hở, rậm rạp cực kỳ đáng sợ, da dẻ nứt nẻ như con sông khô cạn. Mơ hồ có vết máu chảy ra từ khe nứt.
Mu bàn tay, cánh tay, bộ ngực, lưng bụng, cổ, trên mặt...
Đinh Hạo phát hiện toàn thân đều nứt nẻ, hơi nhúc nhích một chút là đau đến nhe răng nhếch miệng.
Máu tràn ra từ khe nứt da thịt Đinh Hạo.
Thiên Xu đại gia xấu xa nghiêm túc nói:
- Không nói nữa. Tiểu tử thật thú vị, ta kêu ngươi chặn kẻ địch phương bắc ai ngờ chơi lớn đến thế, rất có nghĩa khí. Vì ngăn cản những truy binh, ngươi không tiếc hao hết nguyên khí suýt nổ tan xác chết.
Đinh Hạo nghe Thiên Xu đại gia xấu xa nói xong mới hiểu.
Chắc là Đinh Hạo hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét nhưng không nhớ đã tăng cảnh giới làm thanh kiếm rỉ sét biến dị, hút sạch huyền khí trong hạ đan điền ở bụng, lực lượng sức sống trong cơ thể cũng bị hút đi. Điều này daãn đến cơ thể Đinh Hạo như khối bùn mất nước, nứt nẻ như giẻ rách.
Hết sức nguy hiểm.
Đinh Hạo không ngờ tăng lên Võ Vương cảnh sẽ làm thanh kiếm rỉ sét biến đổi thế này, quá bất ngờ. Tuy uy lực thanh kiếm rỉ sét tăng gấp mấy lần nhưng hậu quả quá nghiêm trọng, Đinh Hạo suýt mất mạng.
Lúc trước Đinh Hạo thúc giục thanh kiếm rỉ sét tuy cũng sẽ bị hút khô lực lượng nhưng không đáng sợ thế này.
Đinh Hạo chậm rãi lấy một gốc huyền sâm vạn năm ra khỏi trữ vật giới chỉ, nhai nuốt nó như ăn cải trắng. Lực lượng sức sống hùng hồn ùa vào cơ thể, Đinh Hạo cố nén đau nhức khoanh chân lại, vận công chữa thương.
Hạt giống huyền khí ở hạ đan điền ở bụng Đinh Hạo chỉ to cỡ hạt cơm, hắn thúc giục hạt giống huyền khí chậm rãi phát ra từng tia lực lượng huyền khí tiến vào đường huyền khí, phối hợp lực lượng huyền sâm vạn năm tu sữa vết thương trong ngoài cơ thể.
Hai lực lượng như cơn mưa khô hạn thấm nhuần cơ thể Đinh Hạo.
Qua một canh giờ, vết máu nứt nẻ trên người Đinh Hạo dần khép lại, hoàn toàn biến mất.
Nhưng sắc mặt Đinh Hạo vẫn trắng bệnh hoạn như mới bệnh nặng tỉnh dậy.
Lần này Đinh Hạo thúc giục thanh kiếm rỉ sét thật sự là bị thương tổn đến căn nguyên, không dễ dàng hồi phục, dù có thần dược, linh đan cũng cần một thời gian mới từ từ khép lại.
Sau này Đinh Hạo có sử dụng thanh kiếm rỉ sét phải cẩn thận hơn.
Đinh Hạo suy đoán ngay cả thúc giục ma đao cũng phải cẩn trọng. Lúc trước trong đường cổ tây du, ma đao có vị trí ngang ngửa cùng thanh kiếm rỉ sét, nếu Đinh Hạo vào Võ Vương cảnh thúc giục thanh kiếm rỉ sét sinh ra biến dị thì thúc giục lực lượng chí tôn trong ma đao chắc cũng sẽ như thế.
- Bây giờ chúng ta đang ở đâu?
Đinh Hạo chậm rãi đứng lên hoạt động cơ thể, bốn phía vẫn là rừng rậm xanh vô tận, cổ mọc chộc trời. Sắc trời tối đen, có tiếng các loại cự thú gầm rống văng vẳng.
Thiên Xu đại gia xấu xa cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên còn trong Mai Cốt sâm lâm.
- Meo, ngươi không sao thì tốt quá.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lo âu nhe răng cười nói:
- Ta lo muốn chết.
- Nếu ta không tỉnh lại thì máu bị mèo mập nhà ngươi hút sạch!
Mặt Đinh Hạo sa sầm, mệt hắn mới tỉnh lại còn bị cảm động, cho rằng mèo mập liếm mặt là lo hắn, ai ngờ hàng này đang ăn máu của hắn.
- Cái này không thể trách ta.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt uất ức nói:
- Ngươi chảy nhiều máu như vậy nếu không làm sạch, người đầy vết máu không phù hợp thân phận thiên tài tuyệt thế của ngươi. Hơn nữa ngươi ăn nhiều thiên địa địa bảo trong chiến trường bách thánh, cơ thể chứa năng lượng vô cùng, máu của ngươi là bảo dược siêu bố. Để máu chảy hết thì đúng là phí của trời, không thể tha thứ.
- Lãng phí cái đầu ngươi!
Đinh Hạo phục mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, rất giống với Vương Tuyệt Phong xấu xa!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cười tủm tỉm nói:
- Đừng tức giận, ta liếm nhiều máu của ngươi nên bây giờ trong cơ thể của ta có máu thịt của ngươi.
Đinh Hạo:
-...
Đinh Hạo chợt nhớ chuyện quan trọng nhất:
- Phải rồi, bắt được con Tất Phương chưa?
- Đương nhiên? Coi ai ra tay mà không bắt được?
Thiên Xu đại gia xấu xa nhe răng vàng, tao bao chỉ cái nồi đen trước mặt:
- Đang nấu trong nồi, chờ chút nữa có thể ăn thịt Tất Phương.
Đinh Hạo nhớ đến hình ảnh trông thấy trước khi xỉu.
Tất Phương là mãnh thú xếp hàng gần với đầu trong thượng cổ thiên cương tam thập thần thú, hung uy vô cùng, chớp mắt giết đẳng cấp yêu thánh vậy mà bị lão nhân gầy gò xấu xa thu vào trong nồi, quá khoa trương.
Bình luận truyện