Dị Giới Chi Quang Não Uy Long
Quyển 5 - Chương 1: Phản tháp
Một đoàn ánh sáng chói lọi lóe lên trước mắt mọi người.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên chủ trì ma pháp trận nhưng Tiếu Ân vẫn không chút bối rối.
Bản thân ma pháp trận đã có sẵn công năng truyền tống và tuần tra, một khi đưa vào năng lượng không gian hệ thì có thể đủ khiến tinh thần ý thức của hắn cùng ma pháp trận hòa hợp nhất thể
Ở bên trong ma pháp trận, có một điểm phi thường trọng yếu chính là tọa độ điểm truyền tống
Mỗi một ma pháp sư một khi quán nhập ma lực là có thể ở trên tọa độ tra tìm địa điểm mình muốn tới, như vậy chỉ cần có đủ năng lượng tinh thạch là có thể nháy mắt tới nơi
Thế nhưng, đối với ma pháp sư bình thường mà nói, bọn họ chỉ có thể lựa chọn địa điểm truyền tống trong phạm vi một trăm dặm mà năng lượng do Tiếu Ân đưa vào lại có thể tiếp nối truyền tống đến tất cả điểm truyến tống công lập trên toàn đại lục
Tất cả những điểm truyền tống công lập này đều do ma pháp công hội bỏ vốn kiến tạo, bởi vậy cũng có thể tưởng tượng công hội này đến tột cùng có của cải và thế lực lớn cỡ nào
Bất luận ma pháp trận hình thức nào cũng đều có thể tùy thời tiếp nối đến các điểm truyền tống, mà sau khi tiếp nối và thành công truyền tống những ma pháp trận tư nhân này đều lựa chọn cắt đứt quan hệ, ần tiếp theo sử dụng sẽ lại lặp lại quá trình này
Tinh thần lực của Tiêu Ân truy tìm giữa hàng trăm điểm sáng trong ma pháp trận rốt cục cũng tìm được điểm truyền tống công lập của để quốc Nặc Khả Đa
Điểm truyền tống này không ngờ lại nằm ở thành thị cách đế đô của đế quốc Nặc Khải Đa không xa và cách công quốc Louis khá xa
Về phần công công quốc Louis, thực tế mà nói còn chưa đủ tư cách mời ma pháp công hội lập điểm truyền tống công lập tại địa bàn của họ
Do dự một lát, Tiếu Ân cuối cùng cũng quyết định, hay là cứ truyền tống đi.
Tuy rằng nơi đó cách công quốc Louis xa một chút nhưng đối với Tiếu Ân mà nói cũng là cách duy nhất để trở về nhà.
Đương nhiên lúc này hắn cũng đã thử tìm kiếm một chút, ôm hi vọng vạn nhất tìm được truyền tống ma pháp trận do đại ma pháp sư Tiffany bố trí nhưng kết quả tìm kiếm lại khiến hắn thất vọng, ở trong các điểm sáng này dường như đến một ma pháp trận tư nhân cũng chẳng có.
Cũng tức là thuyết rằng những giữa những ma pháp trận này đều thuộc loại ma pháp trận miễn phí do công hội cung cấp ngoài ra không có tư nhân nguyện ý mang ma pháp trận do mình khổ công thiết lập ra làm điểm truyền tống.
Hắn âm thầm thở dài, bắt đầu liên hệ địa điểm cho tốt, bắt đầu tiến hành song phương kết nối ma pháp trận.
Sau một lát, trên người bọn họ được một đoàn hào quang bao phủ, tiến vào một thông đạo hư vô được bao phủ bởi ánh sáng, sau đó liền xuất hiện giữa một ma pháp trận to lớn
Ma pháp trận này lớn hơn rất nhiều so với các ma pháp trận Tiếu Ân đã từng chứng kiến, ước chừng phải bằng một sân bóng lớn, hơn nữa còn phải là sân bóng bao gồm cả khán đài
Điểm mà bọn Tiếu Ân xuất hiện là một góc của ma pháp trận, mà ở các địa phương khác của ma pháp trận, vẫn liên tiếp có hào quang hiện lên, không ngừng có người ra vào.
Liếc mắt nhìn xung quanh một phát, đám người Tiếu Ân mới hiểu được vì sao lại phải kiến tạo ma pháp trận khổng lồ như thế hóa ra lưu lượng khách của nó quả thật không ít
Đám người Kim lần đầu tiên sử dụng ma pháp truyền tống trận, sau khi bọn họ đi ra, tất cả đều tò mò hướng mắt ra bốn phía đánh giá, trong ánh mắt biểu lộ rõ ràng thần sắc hâm mộ
Tiếu Ân trước đây đã có kinh nghiệm truyền tống trận nên lúc này một khi đã tới một ma pháp trận xa lạ liền lập tức di chuyển bước chân hướng tới bên ngoài ma pháp trận
Bọn họ tốc độ rất nhanh nên chỉ một lát đã tới bên ngoài ma pháp trận
Giữa kiến trúc khổng lồ này có bảy lối ra, đám người Tiếu Ân vừa mới đi vào một trong các cửa thì chợt nghe một người kêu lên
- Các người có sáu người, mỗi người một trăm viên tinh thạch, tổng cộng là sáu trăm viên tinh thạch, nhanh lên.
Tiếu Ân ngẩn người ra quay đầu lại nhìn, lập tức nhìn ra diện mạo người vừa nói, đây là một ma sư cấp học đồ đang có vẻ mặt tức giận nhìn bọn họ
Sắc mặt Tiếu Ân không khỏi trầm xuống, một ma pháp học đồ mà cũng dám nói chuyện như thế với hắn, thật sự đáng buồn cười
Tuy rằng lúc này hắn đã ẩn dấu đi đại bộ phận hơi thở nhưng biểu hiện ra bên ngoài tốt xấu gì cũng là một nhất tinh ma pháp sư cơ mà.
Nhưng xem ra ma pháp học đồ này dường như cũng không đưa đặt một ma pháp sư chính thức như hắn ở trong mắt.
Carter tiến lên một bước dài, trong mắt hắn chợt lóe lên thần quang, sát khí trên người như ẩn như hiện nhưng bên trong đôi mắt vẫn lấp lánh tinh quang như trước, lạnh lùng nhìn tên ma pháp sư học đồ kia.
Biến cố bất thình lình xảy ra, tên ma pháp sư học đồ kia thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị sát khí trên người Carter dọa cho khiếp đảm. Một cỗ hàn khí lạnh lẽo từ sâu trong đáy lòng bộc phát lan tràn khắp toàn thân khiến cho thân thể hắn bắt đầu phát run.
Đặc biệt ánh mắt âm u và sâm nghiêm của Carter khiến hắn sợ hãi từ tận đáy lòng
Biến hóa của nơi này lập tức khiến cho một bộ phận người ở đây chú ý nhưng ma pháp trận vẫn vận hành như thường, chỉ có điều đại môn của thông đạo này bị đám người Tiếu Ân ngăn chặn mà thôi
Ánh mắt Tiếu Ân quét một vòng xung quanh, phát hiện có một số người đã bắt đầu chỉ trỏ tuy nhiên những người này đều là ma pháp học đồ mà duy nhất chỉ có hai ma pháp sư chính thức chú ý tới nơi này cũng làm như không thấy, dường như là việc không liên quan đến mình.
Nhưng mà tại thời điểm ánh mắt Tiếu Ân lướt qua một số học đồ đang khe khẽ nói nhỏ cũng lập tức ngậm miệng lại không hề tái thảo luận
- Vì sao phải thu tinh thạch của chúng ta?
Carter lạnh lùng hỏi
- Này, này, đây là…quy định.
Tên học đồ kia trên đầu mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ gặp loại chuyện này
- Quy định?
Carter nghi hoặc quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiếu Ân. Hắn đương nhiên hiểu được Tiếu Ân cũng không muốn dẫn đến ánh mắt chú ý của người khác, nếu là ma pháp học đồ này lạm dụng tư quyền, hắn đương nhiên không ngại giáo huấn một chút nhưng nếu như quả thật là quy định như lời nói, bọn họ tự nhiên không đáng vì sáu trăm tinh thạch mà đắc tội ma pháp công hội
Tiếu Ân trầm ngâm một lát hỏi
- Quy định gì vậy? Sao ta lại không biết?
Khi ánh mắt Carter rời đi, tên học đồ kia rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bất kể là ai bị loại ánh mắt này nhìn chòng chọc trên người cũng không thể cảm thấy dễ chịu
- Ma pháp sư tiên sinh tôn kính.
Tên học đồ kia liếc mắt thấy ma pháp huy chương trước ngực Tiếu Ân nói:
- Công hội quy định phàm là sử dụng ma pháp trận tư nhân truyền tống đến đây đều phải tính theo đầu người mà nộp một khoản tinh thạch nhất định
- Có quy định như vậy sao? Sao ta lại chưa nghe nói bao giờ nhỉ
Mary kinh ngạc hỏi
Quả thật ở đại thảo nguyên phương Bắc, bất kể là đế quốc Lang Nhân hay đế quốc Cát Hãn đều không có quy định này
Tên ma pháp học đồ hiện vẻ tười cười. Lúc này, từ trên người Carter hắn đã nhìn ra những người này không phải dễ chọc nên đành phải cẩn thận sợ người ta bực mình mượn hắn làm làm nơi trút giận
Tiếu Ân do dự một chút quay đầu nhìn lại phía sau.
Ở phía sau bọn họ, một vị nhất tinh ma pháp sư thở dài:
- Không sai, là có quy định này. Đó là bởi vì tất cả truyền tống trận tư nhân của các ma pháp sư cũng không chịu mang ma pháp trận của chính mình cấp cho công hội sử dụng. Bọn họ muốn chiếm giữ tài nguyên của công hội nhưng lại không muốn gánh vác nghĩa vụ và trách nhiệm nên ma pháp công hội mới thiết lập quy định này
Tiếu Ân sắc mặt khẽ biến nói:
- Cấp đi.
Kim lên tiếng, giơ tay lên, lấy ra sáu trăm viên tinh thạch từ trong vòng tay, ném tới trước mặt tên học đồ kia
Ánh mắt mọi người đều sáng lên, bọn họ tự nhiên nhìn ra được Tiếu Ân mới là ma pháp sư đứng đầu trong nhóm người này. Điểm này chỉ cần nhìn thần thái và sự cung kính của mọi người với hắn liền thấy được
Những người còn lại còn tưởng rằng bọn người Kim là học đồ hoặc người hầu của Tiếu Ân nên không thèm để ý
Nhưng Kim tùy ý xuất ra sáu trăm viên tinh thạch hơn nữa còn lộ ra vòng tay không gian lập tức khiến cho một lượng lớn người chú ý
Tiếu Ân cười lạnh trong lòng, bước đi nhanh hơn rời khỏi nơi này.Tên học đồ kia cẩn thận thu tinh thạch lại, trong lòng tuy rằng thầm mắng không ngừng nhưng cũng không dám có một chút biểu hiện ra ngoài. Hắn mơ hồ cảm ứng được tuy rằng trên người đám người Kim không có gì đại biểu cho thân phận ma pháp sư chính thức như huy chương và dấu hiệu nhưng thực lực của bọn họ tuyệt không phải hắn có thể nghĩ đến
Sau khi đám người Tiếu Ân rời đi, trong mắt mấy người đứng sau đều hiện lên một tia sáng, đặc biệt là hai nhị tinh ma pháp sư. Bọn họ trao nhau một cái liếc mắt rồi cũng nhanh chóng li khai nơi này. Tuy nhiên phương hướng bọn họ rời đi cũng không phải con đường đám người Tiếu Ân đã đi.
Tên pháp sư đã chỉ điểm cho Tiếu Ân khẽ lắc đầu. Hắn nhận thức hai nhân vật xú danh rõ ràng vừa rời đi, chỉ tiếc Tiếu Ân cho hắn ấn tượng cũng không phải tốt lắm hơn nữa còn có những điều kiêng kị khác nên cuối cùng cũng buông tha cho ý nghĩ nhắc nhở.
Tiếu Ân bước đi như bay rất nhanh rời xa nơi đây, hắn nhẹ nhàng thở dài, trong lòng đương nhiên hiểu được vì sao Mozart đạo sư đặc biệt tình nguyện phong ấn ma pháp trận mà không muốn cống hiến làm điểm truyền tống trận cho ma pháp công hội.
Ma pháp sư tư nhân và ma pháp công hội bất đồng, bọn họ muốn thành lập một ma pháp truyền tống trận gần như có thể dùng táng gia bại sản để hình dung.
Ai lại nguyện ý tặng bảo bối cần rất nhiều tâm huyết mới hoàn thành cho người khác sử dụng. Điểm này chỉ cần xem ma pháp truyền tống trận tư nhân đều thành lập ở trên tầng đỉnh của ma pháp tháp là có thể hiểu ra tâm tư của họ
Đối với riêng Mozart đạo sư hoặc là Tiffany mà nói, ma pháp trận của họ chính là đồ dùng tư nhân dùng làm đại điểm kết nối không cần liền cắt.
Giống như trên địa cầu, một số người sử dụng máy tính điện tử download bằng torrent hoặc donkey nhưng họ chỉ muốn download trên mạng về mà không muốn làm nguồn cho người khác download, khiến người của ma pháp công hội tức giận không thôi.
Cho nên quan hệ giữa ma pháp sư có được ma pháp trận và ma pháp công hội khẳng định sẽ không thể vô cùng hài hòa
Ma pháp trận này được thành lập ở bên ngoài một thành thị của đế quốc Nặc Khả Đa, ma pháp sư từ trong ma pháp trận đi ra phần lớn đều sẽ đi vào trong thành
Từ xa Tiếu Ân liền thấy trên tường tường thành có vài chữ to thiếp vàng “Bahia” (1)
Tuy rằng đây cũng không phải trụ sở của ma pháp công hội của đế quốc Nặc Khả Đa nhưng cũng là một địa điểm chiếm vị trí phi thường trọng yếu ở trong toàn bộ đế quốc.
Ở phía Tây thành có rất nhiều năng lượng mạnh mẽ dao động. Đám người Tiếu Ân cũng không hề xa lạ đối với trình độ dao động này, điều này thuyết minh ở nơi này có một số lượng ma pháp sư không hề ít, phỏng chừng chính là một ma pháp tháp đàn trọng yếu của đế quốc Nặc Khả Đa.
Đám người Tiếu Ân căn bản không có tính toán dừng lại tại đây mà trực tiếp li khai.
Bọn họ cũng không có lập tức phóng xuất Hắc Toàn Phong ra cũng như không lập tức thi triển Phong Tường Thuật để rời khỏi.
Nơi này dù sao cũng là khu vực trung tâm của xã hội nhân loại, phồn hoa hơn xa so với thảo nguyên phương Bắc, nếu phóng xuất Hắc Toàn Phong ra khẳng định sẽ đem tới tranh cãi không cần thiết.
Sau khi rời xa thành thị được vài dặm, mấy người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều thoáng động ý cười dường như đều phát hiện sự tình gì đó rất vui vẻ.
Carter bước lên trên một bước, đến gần bên người Tiếu Ân dùng thanh âm hưng phấn nói:
- Sư phụ, mặt sau có hai cái đuôi, từ sau khi chúng ta rời thành thị khá xa vẫn đi theo.
Tiếu Ân cũng không quay đầu lại nói:
- Ta đã biết.
- Sư phụ, muốn giải quyết bọn họ thế nào?
Tiếu Ân do dự một chút nói
- Không biết bọn họ có phải đến từ ma pháp công hội không, nếu giết người do ma pháp công hội phái tới, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn.
- Sư phụ, bọn họ đang theo dõi chúng ta đó. Chẳng lẽ chúng ta cứ buông tha như vậy?
Carter bất mãn nói
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng nói:
- Carter, sau khi chúng ta trở thành ngàn năm truyền kì, ngươi cứ như vậy mà tái phát tức giận đi
Carter cung kính nói
- Vâng thưa sư phụ
Nếu đã nghe ra Tiếu Ân không có ý xử lí hai cái đuôi phía sau, những người này lập tức lười nhác đi rất nhiều
Trải qua lịch lãm ở đấu thú đài, hơn nữa tu luyện ở hoàng kim giới và sát lục kết giới đã làm trên người họ tràn đầy sát khí. Gặp người đánh chủ ý lên bản thân mà không thể ra tay, đương nhiên họ cực kì u sầu
Tốc độ của Tiếu Ân bọn họ cũng không phải rất nhanh nhưng chỉ bằng hai chân đi đường đã khiến cho một số ma pháp sư thể chất yếu phải thở hồng hộc
Hai người theo sau vốn là lặng lẽ theo đuôi nên Khinh Linh Thuật cũng không dám vận dụng, sợ bị đám người Tiếu Ân phát giác. Sau khi theo được nửa ngày, bọn họ đã mệt đến muốn rơi rụng xương cốt ra rồi nhưng đám người Tiếu Ân vẫn nhanh bước đi tới như trước, dáng điệu sinh long hoạt hổ giống như không có nửa điểm mệt mỏi.
Rốt cục sau khi đám người Tiếu Ân chân chính rời khỏi thành thị, hai người kia không thể kìm lại được cùng nhau thi triển Tật Phong Thuật bay đi lại gần.
Tiếu Ân khẽ cau mày, trong lòng cũng nảy sinh hoài nghi
Nếu là ma pháp công hội phái người đến theo dõi cũng sẽ không lấy phương thức không kiêng nể như thế này để lộ diện hơn nữa là sau khi bọn họ rời xa thành Bahia
Hai ma pháp sư kia từ trên không trung trực tiếp bay lại gần, hai người bọn họ một người vừa béo vừa cao còn một người vừa gầy lại lùn song song đứng chung một chỗ tạo nên một cảm giác mạnh mẽ tấn công thị giác, làm cho người ta không kìm nổi có một loại ý cười mãnh liệt nhưng là trên người họ lại toát ra một loại hương vị tự tin tràn đầy
Bọn người Tiếu Ân hứng thú nhìn bọn họ, trên mặt cũng không có biểu tình gì kích động
Carter liếc mắt nhìn sư phụ, chỉ thấy Tiếu Ân khẽ gật đầu, hắn lập tức cười ha hả bước lên phía trước nghênh đón
Nếu như dưới tình huống chính thức đại biểu cho Tiếu Ân ra mặt đương nhiên là Kim nhưng gặp loại sự kiện kì dị linh tinh, xưa nay Carter vốn linh tinh cổ quái nhất không thể nghi ngờ mới là lựa chọn tốt nhất
Nhìn trên quần áo hai người, Carter khoa trương nói:
- Nhị tinh ma pháp sư?
Quả thật trên ma pháp bào trên người bọn họ có huy chương đại biểu nhị tinh ma pháp sư
Người gầy hiển nhiên đắc ý cười, nhị tinh ma pháp sư ở bên trong toàn bộ hệ thống ma pháp tuy không phải là mạnh nhất nhưng đối phó với đội ngũ nhất tinh ma pháp sư và học đồ mà nói thì vẫn luôn là một nhân vật cao không thể với tới, huống chi một lần lại xuât hiện hai người hiển nhiên khiến người ta cực độ khiếp sợ
Bọn người Kim đều một mặt không biểu cảm hoặc cúi đầu, bọn họ biết Carter đang giả vờ
- Ta là Liệt Duy, nhị tinh ma pháp sư của đế quốc Nặc Khả Đa, vị này là bằng hữu của ta Thi Thụy Đức.
Người gầy nói không nhanh không chậm.
- Chúng ta muốn biết các ngươi từ đâu tới đây
Carter lộ vẻ khó xử trên mặt, hắn xoa xoa hai tay nói:
- Chúng ta đến từ phương Bắc xa xôi, nghe nói ở đây có một thị trường giao dịch ma pháp rất nổi tiếng nên mơi muốn kiến thức một chút.
- Thị trường giao dịch ma pháp?
Hai người kia nhìn nhau trong mắt đều hiện lên tia nghi hoặc, ở nơi này trừ bỏ ma pháp công hội thì còn có cái gì giao dịch thị trường đâu
- Đúng vậy, nghe nói tại đây có thị trường giao dịch có rất nhiều người mua, có thể thu mua các loại hàng hóa cao cấp cho nên chúng ta mới không tiếc ngàn dặm xa xôi tới đây.
Carter hưng trí bừng bừng, nói đến độ nước miếng văng tung tóe
Hai người kia ánh mắt lập tức lóe sáng. Trên mặt Liệt Duy lộ vẻ mặt bình tĩnh không chút thay đổi nói
- Đúng vậy, nơi đây quả thật có một thị trường giao dịch ma pháp, tuy nhiên muốn đi vào thật không đơn giản, không có mặt hàng tốt thì căn bản không vào được
Carter vươn tay ra để lộ một vòng tay nói
- Mặt hàng trong này của ta đảm bảo có đủ tư cách đi vào
- Ồ, trong này là gì vậy?
Hai người tỏ vẻ như tùy tiện hỏi han
- Ha hả, đây chính là..
Carter đột nhiên ngừng nói, hắn giống như nhớ ra cái gì, hai mắt tỏ vẻ hồ nghi đánh giá hai người
Đôi mắt Tiếu Ân cũng thoáng thay đổi, trong lòng hắn cũng buồn cười không thôi.Tiểu tử này không ngờ lại ăn nói lung tung tuy nhiên lại có thể dọa hai người kia sửng sốt, coi như cũng là có bản lĩnh
Liệt Duy khẽ hừ một tiếng, nói
- Chỉ bằng một học đồ nho nhỏ như ngươi chẳng lẽ ta còn muốn đánh chủ ý lên người ngươi.
Hắn vung tay áo nói
- Quên đi, Thi Thụy Đức, chúng ta đi thôi
Mập mạp giả vờ ra vẻ oán giận xoay người muốn đi.
Liệt Duy lại nói
- Lúc này đây giao dịch ma pháp chính là tổ chức ở rừng Gobbi. Chúng ta phải nhanh qua đó nếu không một khi muộn lại không kịp
Tiếu Ân trong lòng vừa động vội vàng nói:
- Nhị vị biết phương vị của rừng Gobbi sao?
- Đương nhiên.
Chúng ta đi qua nơi đó mấy chục lần rồi đương nhiên rõ ràng
- Thật tốt.
Tiếu Ân vui vẻ cười
Từ ma pháp trận đi ra, hắn liền nghĩ làm cách nào để trở về thành Louis
Vì che dấu hành tung, hắn cũng không tính toán tùy tiện tìm người hỏi, như vậy sẽ lưu lại một điểm manh mối nhưng nếu là rừng Gobbi thì hắn lại nhận thức. Chỉ cần có thể tới nơi đó, hắn liền nắm chắc có thể quay về thành Louis
- Nhị vị là ma pháp sư đã nhậm chức của ma pháp công hội sao?
Tiếu Ân mỉm cười hỏi
Hai người kia đồng thời lắc đầu, tuy rằng trên ngực Tiếu Ân là huy chương nhất tinh ma pháp sư,thấp một bậc so với bọn họ, song ma pháp sư chính thức hơn xa ma pháp học đồ nên thái độ đối đãi của bọn họ với Tiếu Ân cũng tốt hơn nhiều
Tiếu Ân tiếp tục cười, hỏi
- Các ngươi thật sự không phải?
- Đương nhiên không phải.
Thi Thụy Đức cả giận nói
- Chúng ta và ma pháp công hội chưa từng có bất cứ quan hệ nào.
Tiếu Ân nhìn ánh mắt của bọn họ nói
- Đúng vậy, các ngươi nói chính là nói thật, vậy thì xử lí được rồi.
Hắn vung tay lên
- Lai An, Carter cho bọn hắn nhìn điểm màu sắc đi
- Vâng.
Hai âm thanh trong trẻo đồng thời vang lên.
Hai âm thanh trong trẻo đồng thời vang lên.
Hai ma pháp sư một béo một gầy kia đồng thời tức giận bật cười, khiến hai kẻ đến tư cách ma pháp sư chính thức còn không có đi đối phó hai nhị tinh ma pháp sư, đầu người này sẽ không là có bệnh chứ?
Đúng vào lúc ánh mắt bọn họ lộ vẻ khinh thường và tàn nhẫn thì một cỗ uy áp hùng mạnh từ trên người Carter và Lai An phát ra.
Khi đối mặt với tên ma pháp học đồ kia, Carter khống chế vừa đủ khí thế không cho ảnh hưởng đến người khác, mà giờ phút này khi có được mệnh lệnh của Tiếu Ân, hắn không hề cố kị buông hơi thở ra, ẩn nặc thuật lập tức mất đi toàn bộ hiệu lực, hiển lộ ra toàn bộ thực lực ma pháp sư tam tinh của hắn và Lai An.
Đồng thời trên hai người họ còn có một cỗ sát khí trí mạng. Cỗ sát khí này giống như đến từ chính thế giới hắc ám hoặc đến từ minh giới u ám không thể lường được, có thể tạo ra ảnh hưởng cực lớn đối với bất kì kẻ nào.
Sắc mặt ma pháp sư một béo một gầy kia lập tức thay đổi, nụ cười trào phúng kia trở nên cứng ngắc, trong mắt cũng đã phủ đầy vẻ kinh hãi.
Đến tận bây giờ họ mới hiểu được vì sao đối phương không chút che dấu đạo cụ ma pháp trên người mình. Điều này cũng không phải bọn họ quá ngu ngốc mà bởi vì thực lực của bon họ tuyệt đối có thể bảo hộ đạo cụ của mình.
Mà hai người bọn họ mới bị sự thần kì của đạo cụ ma pháp làm cho lóa mắt đem đến xui xẻo.
Tuy rằng trong lòng bọn họ hiểu được nhưng dưới uy áp của đối phương không thể ngờ dục vọng chiến đấu đã trở nên vô cùng nhỏ bé.
Từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trên đầu hai người. Liệt Duy vội vàng bồi cười nói
- Hiểu lầm, hiểu lầm.
- Hiểu lầm.
Carter cười ha hả nói
- Các người sau khi nhìn thấy vòng cổ không gian này lập tức cho rằng có thể cướp được nên mới theo chúng ta. Các người nghĩ có thể lừa được ta sao.
Sắc mặt hai người lộ vẻ sầu thảm. Không thể tưởng tượng được, bọn chúng cẩn thận như vậy nhưng lại bị người ta nhìn thấu từ trước, một điềm xấu lập tức dâng lên từ đáy lòng.
- Các người nếu đã theo ta đến đây là đã tính toán trước nội tình. Nếu là có thể trêu chọc mà người không biết, quỷ không hay thì căn bản là muốn giết người đoạt bảo đúng không?
Carter tiếp tục dùng ngữ điệu độc đáo của hắn để nói
- Không dám, không dám, chúng ta nào dám chứ?
Liệt Duy trên người mồ hôi càng ngày càng nhiều nhưng trước khí thế áp bách của hai sát tinh liền một giọt mồ hôi cũng không dám lau, nếu không một khi khiêu khích gây hiểu lầm, hai cái mạng nhỏ của bọn họ thật sự phải vứt bỏ tại nơi này.
- Hừ, có tà tâm đi làm lại nhát gan không dám thừa nhận.
Mary lãnh đạm nói
- Giáo sư, hai người này không đáng lưu lại, chúng ta giết bọn chúng đi.
Một béo một gầy giật mình, thân rùng mình một cái, tròng mắt bọn họ xoay tròn nhưng không dám nhúc nhích mảy may.
Tiếu Ân thầm nghĩ sao sát khí của các đệ tử mỗi ngày một mạnh a, lúc đầu gặp chúng sát khí đâu có lớn như vậy chứ.
Tuy nhiên hắn biết sở dĩ có kết quả như thế kì thật nhất định quan hệ tới việc bọn họ mỗi ngày sử dụng sát lục kết giới, đương nhiên kích thích của đấu thú đài cũng là một nhân tố tác động.
Khẽ lắc đầu, Tiếu Ân nói
- Bọn họ còn chưa động thủ, nếu lúc này hai ngươi có thể mau chóng đưa bọn ta đến rừng Gobbi thì lần này bỏ qua cho các ngươi
Hai người kia đồng thời thở phào nhẹ nhõm, lập tức đồng ý
Tiếu Ân vung tay lên, hai người bọn họ sao còn dám chần chừ lập tức phi tới phương xa
Khi thi triển Phong Tường Thuật, bọn họ mới biết hóa ra những người phía sau đều là ma pháp sư chính thức cấp bậc cao thủ. Nhiều ma pháp sư chính thức như vậy không ngờ lại đồng thời xuất hiện ở rừng Gobbi, chẳng lẽ nơi này lại xuất hiện thứ gì tốt
Tuy nhiên lúc này bất kể bọn họ có suy nghĩ miên man gì đều không dám có một tia thả lỏng, lấy tốc độ nhanh nhất hướng về phía trước
- Sư phụ, vì sao ngài lại phải thả bọn họ.
Đức Lỗ Phu đi theo một bên Tiếu Ân cất tiếng hỏi
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, từ trên hai người này, hắn lại nghĩ tới kẻ lừa gạt Ryder, muốn lừa người cuối cùng lại bị mất toàn bộ tài sản. Không biết vì sao rất nhiều trí nhớ như vậy nảy sinh trong lòng khiến tâm hắn nảy sinh ấm áp, không muốn vì giết chóc mà phá hư tâm tình lúc này
Dù sao hiện tại đối với hắn mà nói, hai nhị tinh ma pháp sư căn bản không có uy hiếp gì đối với bọn họ
Thấy Tiếu Ân không nói lời nào, Đức Lỗ Phu dù trong lòng thắc mắc cũng không dám hỏi lại
Phía bên kia, hai người một béo một gầy thi triển toàn bộ sức lực, thi triển ra tốc độ nhanh nhất, nhưng cho dù như thế, đám người Tiếu Ân vẫn như trước không nhanh không chậm đuổi theo phía sau, đến một chút biểu tình có gắng hết sức cũng không có
Thực lực như vậy lập tức làm cho bọn họ hoàn toàn từ bỏ ý niệm bỏ chạy trong đầu, ngoan ngoãn đưa bọn họ đến khu đất bên ngoài rừng Gobbi
- Các vị ma pháp sư tôn kính, đấy chính là rừng Gobbi
Pháp sư gầy Liệt Duy nói với vẻ mặt đau khổ
Trong lòng hai người bọn họ đều không yên, tuy rằng đường đã đưa nhưng tương lai cũng không phải ở trong tay bọn họ. Hơn nữa, qua hai ngày đồng hành, bọn họ đã hoàn toàn buông tha cho ý niệm chống cự và chạy trốn trong đầu, chỉ hi vọng những người này nói chuyện giữ lời
Tiếu Ân đánh giá một chút rừng rậm kéo dài vô tận trước mặt, trong lòng nghìn vạn lần cảm khái
Hướng tới hai tên nhị tinh ma pháp sư kia, Tiếu Ân vung tay lên, nói:
- Các ngươi có thể đi rồi, về sau ít làm việc bỉ ổi đi, nếu không sớm muộn gì cũng gặp báo ứng
Hai người kia vui mừng quá đỗi, pháp sư béo xoay người bước đi, pháp sư gầy cũng là do dự một chút nói
- Ma pháp sư tiên sinh tôn kính, ta đúng là phi thường quen thuộc với nơi này, nếu ngài muốn tìm địa phương nào, có lẽ ta có thể dẫn đường
Pháp sư béo đi vài bước rồi li khai mặt đất nhưng khi nghe xong lời nói của pháp sư gầy, tạm dừng trên không trung một chút rốt cục xoay người trở về, liều mạng nháy mắt ra hiệu cho Liệt Duy.
Liệt Duy căn bản là không động đậy, hắn lắc lắc đầu nói
- Thi Thụy Đức, ta đã sống đủ kiếp sống lừa gạt người khác rồi, vị pháp sư đại nhân này nói đúng, làm như thế này sớm muộn cũng gập báo ứng
Khuôn mặt người mập mạp gọi là Thi Thụy Đức đình chỉ co rúm, trong mắt hắn hiện vẻ do dự
Liệt Duy mạnh mẽ nói
- Thi Thụy Đúc, ta đã quyết định
Mập mạp thở dài một tiếng ủ rũ đứng bên người Liệt Duy. Nhìn dáng vẻ của hắn căn bản dường như người gầy Liệt Duy kia sai đâu thì hắn sẽ đánh đó.
Tiếu Ân buồn cười, nói
- Liệt Duy pháp sư, hảo ý của ngươi chúng ta tâm lĩnh nhưng chúng ta căn bản không cần người dẫn đường
Liệt Duy săc mặt hơi đổi, môi hăn rung rung vài cái rốt cuộc không nói gì
Tiếu Ân xoay người, trực tiếp phi vào bên trong rừng rậm Gobbi
Hiện giờ thực lực Tiếu Ân hơn xa ngày xưa, tuy rằng không dám xâm nhập vào sâu trong rừng nhưng ma thú ngũ cấp và dưới ngũ cấp đã không được bọn họ đặt vào trong mắt. Nếu bọn họ nguyện ý, nơi này quả là một nơi săn bắn tốt lắm
Tuy vậy Tiếu Ân cũng không có hứng thú cho lắm với nơi này. Hắn đã sớm phái ruồi máy tiến hành dò xét ở trên cao, không bao lâu đã có kết quả chính xác.
Khi Tiếu Ân hạ chân xuống đất, bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất theo giữ rừng rậm đi ra ngoài. Bọn họ hoàn oàn không cần che dấu hơi thở của bản thân, đặc biệt khi phi hành qua khu vực của ma thú thấp cấp, không ngờ không có bất kì con ma thú nào đến quấy rầy bọn họ
Đương nhiên Tiếu Ân cũng sẽ không cố ý hướng vào sâu bên trong rừng rậm để phi hành, hắn chẳng qua là đi qua mảnh đất bên cạnh mà thôi. Sau một ngày, Tiếu Ân rốt cuộc thấy địa phương mà mình phi thường quen thuộc
Đó là một cây đại thụ bên bìa rừng, ở trên cây có vài chỗ bị người ta cứng rắn bẻ gãy, kết thành một cái tổ thật lớn. Có lẽ do tác động của thời gian, dấu vết mặt trên do con người làm ra đã biến mất nhưng Tiếu Ân liếc mắt đã nhận ra nơi này năm xưa là sau khi Benson thay hắn trúng một tiễn, Tiếu Ân dùng để an trí cho Benson.
Thở dài một hơi thật sâu, Tiếu Ân vẻ mặt phức tạp nhìn ánh mắt ngơ ngác của Đức Lỗ Phu. Nam tử này và Benson cực kì giống nhau làm cho giờ phút này đây gần như trùng hợp với hình ảnh của Benson trong trí nhớ của hắn
Đám người Đức Lỗ Phu ngơ ngác nhìn nhau, chỉ cảm thấy cái nhìn của sư phụ mang theo ý vị sâu sắc, khẳng định bao hàm một ý mà bọn họ không thể lí giải
Nhưng cái này đến tột cùng là đại biểu cho cái gì căn bản là không ai có thể đoán ra
- Các ngươi biết đây là địa phương gì không?
Tiếu Ân đột ngột hỏi
Mọi người nhìn nhau lắc đầu. Bọn họ lần đầu tiên đi qua nơi này, chẳng qua nghe hai người béo gầy nói nơi này dường như gọi là thiên đường của ma thú
Tiếu Ân mỉm cười hoài niệm
- Cho tới nay ta chưa nói lai lịch chính thức cho các ngươi, mà hiện tại đã đến lúc
Tiếu Ân chậm rãi nói ra lai lịch của chính mình, trừ việc liên quan đến Nhất Hào thì hắn đều nói ra không hề giấu diếm, bao gồm gia thế của hắn như thế nào, bái nhập môn hạ Maren và cuối cùng xa xứ như thế nào đều nhất nhất nói ra, không hề giữ lại
Đám người Kim nghe được liền như say như dại, đặc biệt khi biết sư phụ Tiếu Ân kì thật cũng không phải ma đạo sĩ mạnh mẽ thì càng đối khâm phục hắn nhiều hơn.
Một đệ tử của ma pháp sư bình thường không ngờ chỉ bằng sự cố gắng của chính mình, ngắn ngủi hơn một năm đã trở thành một đại ma pháp sư
Tuy rằng trong đó có đủ loại trùng hợp nhưng những gì hắn trải qua đã đủ cho bất kì kẻ nào tâm phục khẩu phục.
- Sư phụ, ngài hiện tại trở về là muốn gặp Maren đại nhân sao.
Kim đại biểu cho mọi người hỏi
- Đúng vậy, ma pháp ấn ký (dấu ấn ma pháp) trên người ta đã biến mất khi ở trên đấu thú đài.
Tiếu Ân giải thích
- Cho nên ta muốn về xem sư phụ bọn họ có khỏe không
- Sư phụ, ngài yên tâm, Maren đại nhân khẳng định đều mạnh khỏe và đang chờ ngài trở về
Maryanne an ủi
Ở giữa thế giới ma pháp sư, chỉ có ngưới tự thân dạy dỗ mình mới có thể gọi là sư phụ, về phần bằng hữu sư phụ, thậm chí là sư trưởng linh tinh đều một mực lấy đại nhân hoặc các hạ tương ứng
Đương nhiên nếu là ma pháp sư đã sớm xuất sư, thành lập ma pháp tháp cũng có thể thay đổi gọi đại nhân hoặc các hạ
Lấy thực lực của đám người Kim đã sớm có thể xuất sư nhưng đi theo bên người Tiếu Ân, tốc độ tiến giai của bọn họ cũng vượt xa mong muốn, đừng nói các đồ vật khác, chỉ riêng hoàng kim kết giới và sát lục kết giới đã đủ cho bọn họ đi theo Tiếu Ân không hề oán hận một câu
Về phần ma pháp tháp sao…
Mỗi người có sinh mạng bất đồng vốn không cùng có mục tiêu theo đuổi
Nếu nói ngay từ đầu, đám người Kim chỉ hi vọng làm ma pháp sư chính thức đã quá tốt nhưng từ khi bước vào lạc viên của thần (sân chơi của thần), bọn họ đã đem mục tiêu là đạt tới ma đạo sĩ
Sau khi từ đấu thú đài đi ra, bọn họ lần nữa nâng cao mục tiêu, có xu thế không đạt tới ngàn năm truyền kì thì không bỏ qua.
Về phần sau này ra sao, đợi sau khi bọn họ đạt thành mục tiêu sẽ lại có ý tưởng mới
Đó chính là lòng người, tham lam tựa như xà nuốt tượng (rắn nuốt voi) mới là lý lẽ của lòng người
Cho nên giờ phút này cho dù Tiếu Ân đuổi bọn họ ra thành lập ma pháp tháp cũng không có người nguyện ý rời đi
Tiếu Ân khẽ gật đầu, tuy những lời an ủi của mấy người Mary cũng chỉ là đoán nhưng đã khiến tâm hắn bình tĩnh hơn rất nhiều
Cuối cùng sau khi nhìn thoáng qua nơi này, Tiếu Ân đi đầu bay khỏi rừng Gobbi tiến thẳng về hướng công quốc Louis.
Nhưng mà bọn họ cũng không biết rằng, sau khi bọn họ rời khỏi nơi đây, hai người một béo một gầy lại xuất hiện ở nơi này.
Tốc độ của bọn họ đương nhiên không thể so với bọn Tiếu Ân, hơn nữa lại là tại rừng rậm nguy hiểm này, nhưng sau hai ngày, không ngờ bọn họ có thể tìm được phương vị của đám người Tiếu Ân. Nếu chuyện này khiến cho đám người Tiếu Ân biết được nhất định sẽ nhìn bọn họ với ánh mắt khác xưa
- Liệt Duy, ngươi xác định đi theo bọn họ có thể có lợi chứ?
Thi Thụy Đức thở hổn hển nói
- Đúng vậy, chúng ta là huynh đệ nhiều năm như vậy, ta đã lừa gạt ngươi khi nào đâu.
Liệt Duy bình tĩnh nói
Thi Thụy Đức nhẹ giọng nói thầm
- Ngươi thường lừa ta chạy vòng quanh chứ đâu
Liệt Duy oán hận trừng mắt lên nói
- Ít nói nhảm, tìm người nhanh lên cho ta.
Mũi mập mạp co rúm lại, Thi Thụy Đức chỉ hướng đám người Tiếu Ân rời đi nói
- Liệt Duy, ngươi xác định bọn họ sẽ không giết chúng ta?
- Nếu muốn giết, bọn họ đã sớm giết.
Liệt Duy thản nhiên nói:
- Thi Thụy Đức, nếu chúng ta còn muốn tiến lên một bước, những người này chính là hy vọng duy nhất
Thi Thụy Đức bối rối, hồ nghi hỏi
- Liệt Duy, chẳng lẽ trong nhóm người bọn họ có đại ma pháp sư?
- Khẳng định là có.
Liệt Duy không chút nghĩ ngợi nói:
- Có thể tự mình dạy ra ma pháp sư chính thức hẳn tự thân lực lượng của hắn phải ở trên đại ma pháp sư
Thi Thụy Đức suy nghĩ nửa ngày, thật sự không thể gắn cái mặt Tiếu Ân và đại ma pháp sư với nhau
Liệt Duy hướng ánh mắt về phương xa, trong mắt hiện lên một tia lửa nóng
- Mấy người bọn họ đều có niên kỉ rất nhỏ lại đều là ma pháp sư chính thức, sư phụ bọn họ nhất định rất giỏi. Nếu có thể được hắn chỉ điểm, có lẽ chúng ta thực sự có thể trở thành đại ma pháp sư
Trong mắt mập mạp cũng hiện lên một tia hi vọng, tuy nhiên so với ánh mắt nóng rực của đồng bạn thì có vẻ không hề tin tưởng
- Liệt Duy, vì sao hắn sẽ chỉ điểm cho chúng ta?
Thi Thụy Đức do dự một chút rồi nói
- Chúng ta cùng hắn không thân cũng chẳng quen, lại lừa gạt hắn một lần.
Liệt Duy định liệu trước cười nói
- Chỉ cần chúng ta giao ra của cải bao năm lừa được, hắn nhất định sẽ động tâm
- Tài bảo?
Mập mạp kêu thảm một tiếng, dường như có người dùng đao cắt một miếng thịt trên thân hình béo tốt của hắn
Liệt Duy hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngu ngốc, đây có lẽ là con đường duy nhất khiến chúng ta trở thành đại ma pháp sư. Chúng ta nhất định có thể lừa được càng nhiều tiền hơn nữa, còn có thể để ý đến chút tiền nhỏ ấy sao?
Thi Thụy Đức nhe răng trợn mắt vẻ mặt cầu xin, bộ dáng muốn phản đối nhưng lại không dám
Liệt Duy không kiên nhẫn, bay lên, nói
- Tốt lắm, có lẽ người ta chướng mắt với bảo tàng của ngươi nhưng lại có hứng thú đối với cái mũi cẩu của ngươi đấy, nhanh lên cho ta.
Thi Thụy Đức gắt gao theo sát lên, biểu tình trên mặt thủy chung không hề khôi phục
Tiếu Ân mang theo năm người Kim rất nhanh bay tới công quốc Louis
Trước kia Nepal mang theo Tiếu Ân và Benson bay ngày bay đêm bay trở về mất chừng năm ngày, mà lúc này đây đám người Tiếu Ân tốc độ cực nhanh trong vòng một ngày đã thuận lợi trở về công quốc
Đây là chênh lệch thực lực giữa ma pháp học đồ và ma pháp sư, ngay cả là nắm giữ ma pháp đồng dạng nhưng trong quá trình thi triển uy lực lớn nhỏ cũng khác nhau
Hạ xuống một địa phương yên tĩnh, Tiếu Ân đi dọc theo con đường quen thuộc, chậm rãi tiến tới hướng ma pháp lâm viên
Giờ này hắn đã cất đi huy chương nhất tinh ma pháp sư, đồng thời hạ cường độ ma lực xuống thập cấp học đồ.
Lúc trước khi rời khỏi ma pháp tháp, hắn đã mười lăm tuổi, có trình độ ngũ cấp học đồ, hiện giờ đã qua gần tám năm
Hiện giờ nghĩ đến gần như chính là giấc mộng Nam Kha, nếu không phải hắn lớn lên và có thực lực đại ma pháp sư, thực sự rất khó tin vào những điều thần kì trải qua trong vài năm đó
Khi đoàn người bọn họ xuất hiện ở ma pháp lâm viên không khỏi có người chỉ trỏ khe khẽ bàn luận
Những người này đều là có một chút thiên phú ma pháp, tuy rằng không đủ để ma pháp sư trực tiếp thu làm nhập môn đệ tử nhưng lại có cơ hội trở thành người hầu học đồ. Một khi thành người hầu học đồ của ai đó là có thể tiếp xúc với với phương pháp tu luyện cao cấp cũng chính là có cơ hội trở thành ma pháp sư chính thức
Giữa hoàn cảnh khó khăn này, hi vọng kia quả thật rất xa vời nhưng mà trong lòng bọn họ chung quy vẫn tràn đầy sinh khí cùng vui sướng. Mặc dù có thành công còn không thể biết có thể hay không nhưng ít ra vẫn không có bị hoàn cảnh ảm đạm khiến cho tuyệt vọng
Tiếu Ân cảm khái nhìn bọn họ. Nếu không có ma pháp sư Maren, hắn khẳng định sẽ trở thành một người trong những người này, chỉ có điều không biết hắn ở hoàn cảnh đó kiên trì được bao lâu thôi
Bước chân không ngừng rốt cục cũng tới được phía trước ma pháp tháp của sư phụ Maren.
Bỗng nhiên trong lúc đó một cỗ tình cảm không hiểu chế ngự cơ thể hắn, máu trên người giống như sôi sục, tâm tình kích động giống như đang phiêu bạt giữa biển rộng đột nhiên phát hiện một con thuyền cứu hộ làm hắn không thể ngừng kích động
Mười lăm tuổi xa xứ tám năm cực khổ, ở giờ khắc này dường như hết thảy đều đáng giá
Tay hắn chậm rãi phóng tới trước cửa ma pháp tháp, nơi này hết thảy đều do ma pháp khống chế, đến đại môn cũng không ngoại lệ. Lúc tay hắn nắm tới cửa, cảm giác quen thuộc lại lần nữa trở về
Lực lượng tinh thần chậm rãi tràn ra xâm nhập vào bên trong cửa, miệng hắn hiện lên một tia mỉm cười, dựa theo kinh nghiệm của hắn có thể dễ dàng mở cánh cửa ma pháp này
Nhưng mà kết quả cũng không như dự kiến, ma pháp môn vẫn gắt gao đóng chặt như trước, cũng không bị ảnh hưởng bởi lực lượng tinh thần của Tiếu Ân một chút nào.
Trên mặt Tiếu Ân lập tức hiện một biểu tình xấu hổ, quay đầu nhìn xung quanh, đám người Kim đều lộ vẻ khó hiểu
Tuy rằng giờ phút này Tiếu Ân có ít nhất mười cách để cưỡng ép mở ra ma pháp môn nho nhỏ này nhưng hắn không dám làm vậy, bởi vì hắn về nhà bái kiến sư phụ chứ không phải tới cửa đá quán
Hắn có thể khẳng định nếu mình sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ mở ra ma pháp đạo môn thì chờ đợi hắn chắc chắn là sự quở trách tràn đầy phẫn nộ của sư phụ
Ho nhẹ một tiếng, Tiếu Ân không ngờ phát hiện một ít ma pháp học đồ tại phiến ma pháp lâm viên này đã hướng sự chú ý tới đây
Dưới tình huống như vậy, Tiếu Ân tự nhiên không có khả năng bỏ dở giữa chừng nếu không thể diện của hắn sẽ không còn gì
Lực lượng tinh thần lại lần nữa tràn ra, tuy nhiên lúc này và lần trước bất đồng. Lần trước là chiếu theo phương pháp mở cửa trong quá khứ mở ra còn lần này là theo phương pháp thăm dò
Lấy thực lực trước mắt của Tiếu Ân mà nói, bất kể ma pháp sư Maren trang bị dạng ma pháp đạo môn khó khăn nào đều không có khả năng ngăn hắn mở ra
Chỉ cần không phải lấy phương thức ngang ngược xông vào thì phỏng chừng Maren sư phụ sẽ không quở trách đi.
Tiếu Ân nghĩ trong lòng, động tác cũng không chậm tý nào, chỉ chốc lát sau hắn cũng đã mang thăm dò toàn bộ ma pháp môn một lần, nhưng sau khi hắn làm xong hết thảy cũng không kìm nổi mắt trợn trắng gần như kích động đến muốn mắng chửi người
Ma pháp môn này đến tột cùng có chuyện gì chứ?
Bên trong cũng không có ma pháp cơ quan gì, ma lực trung tâm cũng chính là theo mẫu lấy từ giữa ma pháp nhưng bất đồng duy nhất chính là ma pháp môn này chính là ma pháp phong kín
Nói cách khác, trừ khi ngăn toàn bộ nguồn sinh lực của ma pháp tháp nếu không thì không có khả năng mở ra cánh cửa này.
Khuôn mặt Tiếu Ân lập tức mơ hồ xuất hiện hắc tuyến. Đối mặt cánh cửa như vậy, ngay cả hắn cũng hoàn toàn bất lực, trừ phi phóng thích toàn bộ năng lực của đại ma pháp sư, nếu không hắn không có khả năng mở được cánh cửa này
- Vị pháp sư tiên sinh phía dưới, xin hỏi ngài đang làm gì vậy?
Một đạo âm thanh quen thuộc từ trên không trung truyền xuống
Tiếu Ân lui ra sau một bước, ngẩng đầu vừa thấy chỉ thấy trên tầng hai của ma pháp tháp có một cánh cửa sổ mở, một cái đầu duỗi ra hướng về hắn hỏi
Sau khi thấy được khuôn mặt người này, tâm Tiếu Ân không khỏi rung lên, một cỗ nhiệt lưu chợt chảy vào trong lòng. Người đang mở miệng nói chuyện đúng là Dany, người hầu học đồ của sư phụ Maren.
Lần đầu tiên hắn đi theo kị sĩ Scott đi vào ma pháp tháp chính là do Dany tiếp đón, và lần này hắn trở về người thứ nhất hắn chào hỏi lại cũng là Dany
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân cưỡng ép đè cảm giác cuồn cuộn trong lòng xuống
- Dany, là ta đây.
Tiếu Ân tận lực bình tĩnh nói, hắn sợ một khi lớn tiếng kêu to sẽ không kìm nổi hiển lộ ra tâm tình đang kịch liệt chấn động.
Dany nao nao, hắn nghi hoặc nhìn vị nam tử cao gầy phía dưới, khuôn mặt hăn mơ hồ có chút quen thuộc, nhưng thanh âm này quả thật chưa từng nghe qua
Nhìn thấy vẻ mặt mơ hồ của Dany, Tiếu Ân ngẩng đầu lên, cất cao giọng nói:
- Dany, ta chẳng qua mới chỉ li khai tám năm, ngươi liền không nhớ rõ sao?
Trong mắt Dany hiện lên một đạo hào quang ngạc nhiên cùng vui sướng:
- Tiếu Ân? Ngươi là Tiếu Ân?
- Đương nhiên là ta.
Tiếu Ân vui mừng nói, xem ra hắn cùng không quên mất mình.
- Tốt, Tiếu Ân, ngươi rốt cuộc đã trở lại.
Dany vui mừng quá đỗi, kêu lên
- Ngươi chờ một chút, ta kéo ngươi đi lên
- Kéo?
Tiếu Ân ngẩn ra, thấy từ lầu hai cửa sổ gần nhất bay ra một bóng đen, bóng đen bay thẳng tắp đến trước mặt hắn
Tiếu Ân trợn mắt, cứng lưỡi nhìn vật tròn tròn mềm mại trên tay, giống như một sợi dây thừng, sắc mặt trở nên dị thường cổ quái
- Tiếu Ân các hạ, ngài nắm chặt đây, ta kéo ngài lên.
Dany hét lớn
Tiếu Ân cảm thấy vô số ánh mắt từ bốn phía bắn tới, hắn đỏ mặt lên, quay đầu nhìn xung quanh chỉ thấy đám người Kim đang nín cười, một đám khuôn mặt co giật, muốn cười mà không dám cười
- Không cần
Tiếu Ân hít sâu một hơi
- Ta tự mình đi lên
Dứt lời hắn vươn tay kéo lên giống như vượn”Vù vù vù”, liền chạy thẳng lên. Trong nháy mắt, hắn đã bước lên cửa sổ lầu hai và tiến vào trong đó.
- Tiếu Ân pháp sư, ngài thật sự rất giỏi.
Đôi mắt Dany lập tức trợn tròn nhìn Tiếu Ân với vẻ khó tin
Quả thật vừa rồi động tác của hắn cực nhanh, hành động ngắn gọn dứt khoát, cho dù là võ sĩ lợi hại nhất trên thế giới tiến đến cũng chỉ đến thế mà thôi
Tiếu Ân lộ biểu tình dở khóc dở cười, kì thật vừa rồi hắn cũng không sử dụng Phong Tường Thuật chẳng qua là dùng Khinh Linh Thuật mà thôi
Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Tiếu Ân oán hận nói
- Kim, các người lên đây ngay cho ta.
Lúc này đây, vẻ mặt tươi cười trên mặt đám người Kim đều cứng lại, bọn họ nhìn dây thừng thẳng tắp buông xuống, có tâm muốn thi triển Phong Tường Thuật nhưng nghĩ đến bản thân sư phụ phải đi…không, trèo lên, bọn họ cũng khôn g dám cậy mạnh
Kim nắm chặt dây thừng trong lòng vạn phần khó hiểu, có lẽ đây là một loại nghi thức của quê hương sư phụ
Ma pháp sư tiến vào ma pháp tháp khôn g đi qua cửa cũng không phi hành mà đi bằng dây thừng!Đây quả là một nghi thức cổ quái…
Tiếu Ân đánh giá hoàn cảnh của ma pháp tháp, tuy rằng đã có tám năm không trở lại nhưng mọi thứ và cách bài trí vẫn quen thuộc như trước
Chờ sau khi đám người Kim nhất nhất dọc theo dây thừng đi lên, Dany hướng về mọi người lộ vẻ tươi cười, nói
- Tiếu Ân pháp sư, mời đi theo ta.
Dứt lời, hắn đi dọc theo thang lầu hướng về phía trước. Tiếu Ân nao nao, trong lòng lại hiện ra tình cảnh lần đầu tiên đến ma pháp tháp, khi đó Dany cũng mang theo hắn hướng về phía trước đi tới như lần này.
Rốt cục Dany đến trước cửa phòng trước kia của Tiếu Ân thì ngừng lại, hắn giơ tay đẩy cửa phòng, nói:
- Tiếu Ân pháp sư, hoan nghênh trở về.
Tiếu Ân nhìn qua khung cửa, trong lòng dâng lên một cảm giác chua xót, dịu dàng mà lại rầu rĩ, tâm giống như lửa, mắt đỏ ngầu, đến hô hấp cũng không khống chế được mà trở nên dồn dập
Bài trí trong phòng vẫn như trước, vẫn không chút thay đổi
Kia là chiếc giường trúc quen thuộc, bàn gỗ mà hắn thường bày thả vật phẩm, tám năm thời gian không ngờ không thay đổi một chút nào
Một cảnh tượng vốn nhạt nhòa trong trí nhớ bỗng chốc trở nên rõ ràng, Maren sư phụ chỉ dẫn từng li từng tý cho hắn, hắn ở trong này trả giá bằng cố gằng và mồ hôi, cùng Benson đùa giỡn, trao đổi những tâm đắc trong tu luyện
Tất cả những điều đó đều ở trước mắt hắn, giống như cưỡi ngựa xem hoa, từng chút hiện ra rõ ràng
- Tiếu Ân pháp sư, Tiếu Ân pháp sư,..
Âm thanh kêu gọi nhẹ nhàng kéo thần trí Tiếu Ân lại. Thân thể Tiếu Ân khẽ run lên. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ nghe Dany nói:
- Maren đại nhân chính miệng phân phó qua không nên thay đổi bài trí trong phòng này chính là để chờ ngài trở về, hơn nữa Benson pháp sư những năm gần đây cứ cách ba, năm tháng đều tới đây ở, quét tước một chút. Tám năm, ngài rốt cục đã trở lại
Giọng điệu hắn mang theo vô hạn thổn thức, trên mặt lại mang theo một tia mỉm cười đầy thỏa mãn
Tiếu Ân hít sâu một hơi, tĩnh tâm lại nhìn xem Dany mày hơi giãn ra, nói:
- Dany, ngươi cũng tiến bộ
Trên mặt Dany hiện lên vẻ kiêu ngạo, nói
- Hai năm sau khi ngài rời khỏi, nhờ đại nhân ban ân truyền thụ ta phương pháp tu luyện cao cấp, sáu năm qua ta đã tu luyện đến đỉnh cấp chín. Đại nhân nói trước khi ta tròn năm mươi tuổi có năm thành cơ hội có thể trở thành ma pháp sư chính thức
Phía sau Tiếu Ân đám người Kim cung kính thúc thủ đứng, sau khi nghe được những lời này, trong tâm họ không khỏi cảm khái, ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân tràn đầy sùng kính cùng cảm kích
Đặc biệt Kim và Lai An, hai người bọn họ đầu nhập làm môn hại của Tiếu Ân là lúc đã gần bốn mươi tuổi. Lúc đó bọn họ nghĩ đến cả đời may mắn lắm thì đạt tới nhất tinh ma pháp sư, có lẽ cũng là ông trời mở mắt, thần linh phù hộ giúp bọn họ đạt được thành tựu lớn nhất trong cuộc đời
Nhưng không thể nghĩ tới chính là bọn họ bây giờ đều là tam tinh ma pháp sư, hơn nữa đều bị vây trong trạng thái đỉnh, lúc nào cũng có thể đột phá
Mà hết thảy những điều này đều là công lao của Tiếu Ân, cho nên khi bọn họ thấy Dany cũng là lúc cảm xúc này càng dâng lên mãnh liệt
Tiếu Ân trầm ngâm một lát, đột nhiên cười nói:
- Dany, ngươi yên tâm đi, sau này nhất định chúng ta sẽ trở thành đồng môn
Sắc mặt Dany hiện lên một tia ấm áp cùng cảm kích, cười nói
- Tiếu Ân pháp sư, cám ơn lời nói tốt lành của ngài
Nếu người hầu học đồ có thể trở thành ma pháp sư chính thức, như vậy bọn họ tự nhiên sẽ trở thành đệ tử của ma pháp sư mình hầu hạ
Giống như Maren và David Kirby, bọn họ vốn là người hầu học đồ của lục tinh đại ma pháp sư Mikhail, nhưng chính vì sự cố gắng của bọn họ đồng thời đi kèm một chút cơ duyên nhất định cho nên mới có thể trở thành ma pháp sư chính thức. Mà khi bọn họ thuận lợi tiến giai cũng là lúc bọn họ trở thành đệ tử chính thức của Mikhail
Tiếu Ân nói như vậy chính là cầu chúc Dany ngày sau thuận lợi tiến giai, tự nhiên sẽ đạt được sự cảm kích của hắn
- Dany, ai tới?
Một âm thanh xa lạ từ trên lầu truyền tới
Tiếu Ân nao nao, hắn ngẩng đầu lên vừa thấy một thiếu niên khoảng hơn mười tuổi từ trên thang lầu nhìn theo hướng này
Bộ dạng thiếu niên này khoảng mười lăm mười sáu tuổi, có vẻ tuấn tú, thực lực của hắn tuy không mạnh nhưng cũng đạt tiêu chuẩn lục cấp học đồ
Tại tuổi này đạt tới lục cấp học đồ có khả năng rất lớn có thể thuận lợi tiến giai thành ma pháp sư chính thức
- Tiếu Ân pháp sư, vị này chính là Brent pháp sư, là Maren đại nhân mới thu nhận làm đệ tử năm kia.
Dany mỉm cười giới thiệu
- Brent pháp sư, vị này chính là sư huynh đã ra ngoài của ngài, Tiếu Ân pháp sư
Tiếu Ân nhìn bộ dạng mười lăm, mười sáu tuổi của Brent đồng thời cũng nhớ tới chính mình tám năm trước
Nếu không có bất ngờ ở rừng Gobbi thì lúc này chắc hắn cũng như Brent, từng bước sống cuộc sống ổn định ở trong ma pháp tháp
Tuy nhiên nếu không đến đại thảo nguyên phương Bắc, như vậy giờ phút này hắn nhiều nhất cũng chỉ là một ma pháp sư nhất tinh bình thường, làm sao có thể trở thành đại ma pháp sư và trải qua cuộc sống nhiều màu sắc, nhiều nguy hiểm như thế
- Tiếu Ân pháp sư?
Khuôn mặt non nớt của của Brent lộ vẻ ngạc nhiên, hắn lộ vẻ cung kính thật sâu, nói
- Tiếu Ân pháp sư, xin chào, ta rốt cục cũng nhìn thấy ngài
- Ngươi rất muốn nhìn thấy ta sao?
Tiếu Ân tủm tỉm cười hỏi
- Ừ.
Brent gật đầu thật mạnh, nói
- Sư phụ từng nhiều lần nói ngài là đệ tử kiệt xuất nhất của bọn họ mà Nepal và Benson nhị vị pháp sư cũng đều nhớ ngài mãi không quên. Nếu bọn họ biết hiện tại ngài trở về khẳng định sẽ cực kì cao hứng
Tiếu Ân hướng ánh mắt tới xung quanh, hắn thoáng nhíu mày
- Su phụ bọn họ đâu? Vì sao không ở trong ma pháp tháp?
Dany nao nao nói:
- Tiếu Ân, ngươi không biết sao?
- Biết cái gì?
Tiếu Ân không hiểu tại sao hỏi
Dany do dự một chút, lại hỏi:
- Ngươi thế nào lại biết pháp sư không ở trong ma pháp tháp?
Tiếu Ân lộ ra một nét tươi cười thần bí, hắn vừa rồi sử dụng tinh thần ý thức ở trong ma pháp tháp tìm tòi một chút phát hiện trừ ở lầu hai này có một đệ tử cấp học đồ trên lầu không ngờ không có bất kì ai
Đừng nói là Maren sư phụ cho dù là Benson, Nepal thậm chí đến ba đệ tử khác cũng đều không có mặt
Chỉ có những điều này hắn không có ý nói ra
Thấy được trên mặt Tiếu Ân có một nét cười khó hiểu, Dany trong lòng ngẩn ra lập tức cười khổ nói:
- Tiếu Ân pháp sư, Maren đại nhân mang theo ngũ đại đệ tử đã đi tới đế quốc Nặc Khả Đa rồi
- Nặc Khả Đa?
Trong mắt Tiếu Ân chợt ngời bạo phát một đạo tinh quang khiến người ta không dám nhìn thẳng
Dany và Brent đồng thời cúi đầu. Trong lòng bọn họ kinh hoàng, phi thường kì quái.Vì sao trong ánh mắt Tiếu Ân vừa xuất hiện ánh sáng khiến bọn họ có cảm giác đối mặt với Maren đại nhân, hơn nữa cảm giác còn mãnh liệt hơn vài phần
- Vâng, Maren các hạ nhận được lời mời của đồng môn, sau khi suy nghĩ hai ngày rốt cuộc cùng với David Kirby đại nhân đang đi tới đế quốc Nặc Khả Đa.
Dany ngoan ngoãn nói
Ánh mắt Tiếu Ân dừng lại trên người Brent, thiếu niên non nớt này lập tức nói:
- Sư phụ mang tất cả các đệ tử trên bát cấp đi chỉ bỏ một mình ta ở lại
Nghe được giọng điệu hắn mơ hồ có chút bất mãn, Tiếu Ân không khỏi buồn cười
Đúng là tuổi thiếu niên muốn hướng xung quanh chứng tỏ bản thân mình đây mà
Sư phụ không ngờ lại lưu một mình hắn ở lại trong ma pháp tháp đương nhiên sẽ khiến hắn hờn dỗi
- Brent, ngươi hiện tại cũng mới chỉ là lục cấp học đồ phải không.
- Đúng.
Brent sắc mặt hơi đỏ lên nói
- Lúc ta bằng tuổi ngươi mới chỉ là ngũ cấp học đồ thôi.
Tiếu Ân dùng ánh mắt cổ vũ nói:
- Cố gắng lên, chỉ cần ngươi sớm trở thành ma pháp sư chính thức thì thiên hạ to lớn còn không phải mặc cho ngươi ngao du sao?
Brent chần chừ một chút, nặng nề gật đầu nói:
- Ta nhất định sẽ trở thành ma pháp sư chính thức
Đám người Kim đều lộ một ý cười mơ hồ trên mặt. Ma pháp sư chính thức à, bọn họ cũng từng lập chí như thế, chẳng qua sau khi đạt được mục tiêu này, ánh mắt bọn họ liền mở mang rất nhiều, có được phương hướng cố gắng mới
- Dany, Nepal bọn họ thành tựu như thế nào?
Tiếu Ân quay lại hỏi.
Dany cung kính nói:
- Nepal pháp sư đã ở hai năm trước thuận lợi thăng tiến thành ma pháp sư chính thức, Benson pháp sư cũng đang ở thập cấp đỉnh, trong tương lai hai, ba năm hẳn là có hi vọng thành công tiến giai. Về phần Don
Tuy rằng đây là lần đầu tiên chủ trì ma pháp trận nhưng Tiếu Ân vẫn không chút bối rối.
Bản thân ma pháp trận đã có sẵn công năng truyền tống và tuần tra, một khi đưa vào năng lượng không gian hệ thì có thể đủ khiến tinh thần ý thức của hắn cùng ma pháp trận hòa hợp nhất thể
Ở bên trong ma pháp trận, có một điểm phi thường trọng yếu chính là tọa độ điểm truyền tống
Mỗi một ma pháp sư một khi quán nhập ma lực là có thể ở trên tọa độ tra tìm địa điểm mình muốn tới, như vậy chỉ cần có đủ năng lượng tinh thạch là có thể nháy mắt tới nơi
Thế nhưng, đối với ma pháp sư bình thường mà nói, bọn họ chỉ có thể lựa chọn địa điểm truyền tống trong phạm vi một trăm dặm mà năng lượng do Tiếu Ân đưa vào lại có thể tiếp nối truyền tống đến tất cả điểm truyến tống công lập trên toàn đại lục
Tất cả những điểm truyền tống công lập này đều do ma pháp công hội bỏ vốn kiến tạo, bởi vậy cũng có thể tưởng tượng công hội này đến tột cùng có của cải và thế lực lớn cỡ nào
Bất luận ma pháp trận hình thức nào cũng đều có thể tùy thời tiếp nối đến các điểm truyền tống, mà sau khi tiếp nối và thành công truyền tống những ma pháp trận tư nhân này đều lựa chọn cắt đứt quan hệ, ần tiếp theo sử dụng sẽ lại lặp lại quá trình này
Tinh thần lực của Tiêu Ân truy tìm giữa hàng trăm điểm sáng trong ma pháp trận rốt cục cũng tìm được điểm truyền tống công lập của để quốc Nặc Khả Đa
Điểm truyền tống này không ngờ lại nằm ở thành thị cách đế đô của đế quốc Nặc Khải Đa không xa và cách công quốc Louis khá xa
Về phần công công quốc Louis, thực tế mà nói còn chưa đủ tư cách mời ma pháp công hội lập điểm truyền tống công lập tại địa bàn của họ
Do dự một lát, Tiếu Ân cuối cùng cũng quyết định, hay là cứ truyền tống đi.
Tuy rằng nơi đó cách công quốc Louis xa một chút nhưng đối với Tiếu Ân mà nói cũng là cách duy nhất để trở về nhà.
Đương nhiên lúc này hắn cũng đã thử tìm kiếm một chút, ôm hi vọng vạn nhất tìm được truyền tống ma pháp trận do đại ma pháp sư Tiffany bố trí nhưng kết quả tìm kiếm lại khiến hắn thất vọng, ở trong các điểm sáng này dường như đến một ma pháp trận tư nhân cũng chẳng có.
Cũng tức là thuyết rằng những giữa những ma pháp trận này đều thuộc loại ma pháp trận miễn phí do công hội cung cấp ngoài ra không có tư nhân nguyện ý mang ma pháp trận do mình khổ công thiết lập ra làm điểm truyền tống.
Hắn âm thầm thở dài, bắt đầu liên hệ địa điểm cho tốt, bắt đầu tiến hành song phương kết nối ma pháp trận.
Sau một lát, trên người bọn họ được một đoàn hào quang bao phủ, tiến vào một thông đạo hư vô được bao phủ bởi ánh sáng, sau đó liền xuất hiện giữa một ma pháp trận to lớn
Ma pháp trận này lớn hơn rất nhiều so với các ma pháp trận Tiếu Ân đã từng chứng kiến, ước chừng phải bằng một sân bóng lớn, hơn nữa còn phải là sân bóng bao gồm cả khán đài
Điểm mà bọn Tiếu Ân xuất hiện là một góc của ma pháp trận, mà ở các địa phương khác của ma pháp trận, vẫn liên tiếp có hào quang hiện lên, không ngừng có người ra vào.
Liếc mắt nhìn xung quanh một phát, đám người Tiếu Ân mới hiểu được vì sao lại phải kiến tạo ma pháp trận khổng lồ như thế hóa ra lưu lượng khách của nó quả thật không ít
Đám người Kim lần đầu tiên sử dụng ma pháp truyền tống trận, sau khi bọn họ đi ra, tất cả đều tò mò hướng mắt ra bốn phía đánh giá, trong ánh mắt biểu lộ rõ ràng thần sắc hâm mộ
Tiếu Ân trước đây đã có kinh nghiệm truyền tống trận nên lúc này một khi đã tới một ma pháp trận xa lạ liền lập tức di chuyển bước chân hướng tới bên ngoài ma pháp trận
Bọn họ tốc độ rất nhanh nên chỉ một lát đã tới bên ngoài ma pháp trận
Giữa kiến trúc khổng lồ này có bảy lối ra, đám người Tiếu Ân vừa mới đi vào một trong các cửa thì chợt nghe một người kêu lên
- Các người có sáu người, mỗi người một trăm viên tinh thạch, tổng cộng là sáu trăm viên tinh thạch, nhanh lên.
Tiếu Ân ngẩn người ra quay đầu lại nhìn, lập tức nhìn ra diện mạo người vừa nói, đây là một ma sư cấp học đồ đang có vẻ mặt tức giận nhìn bọn họ
Sắc mặt Tiếu Ân không khỏi trầm xuống, một ma pháp học đồ mà cũng dám nói chuyện như thế với hắn, thật sự đáng buồn cười
Tuy rằng lúc này hắn đã ẩn dấu đi đại bộ phận hơi thở nhưng biểu hiện ra bên ngoài tốt xấu gì cũng là một nhất tinh ma pháp sư cơ mà.
Nhưng xem ra ma pháp học đồ này dường như cũng không đưa đặt một ma pháp sư chính thức như hắn ở trong mắt.
Carter tiến lên một bước dài, trong mắt hắn chợt lóe lên thần quang, sát khí trên người như ẩn như hiện nhưng bên trong đôi mắt vẫn lấp lánh tinh quang như trước, lạnh lùng nhìn tên ma pháp sư học đồ kia.
Biến cố bất thình lình xảy ra, tên ma pháp sư học đồ kia thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị sát khí trên người Carter dọa cho khiếp đảm. Một cỗ hàn khí lạnh lẽo từ sâu trong đáy lòng bộc phát lan tràn khắp toàn thân khiến cho thân thể hắn bắt đầu phát run.
Đặc biệt ánh mắt âm u và sâm nghiêm của Carter khiến hắn sợ hãi từ tận đáy lòng
Biến hóa của nơi này lập tức khiến cho một bộ phận người ở đây chú ý nhưng ma pháp trận vẫn vận hành như thường, chỉ có điều đại môn của thông đạo này bị đám người Tiếu Ân ngăn chặn mà thôi
Ánh mắt Tiếu Ân quét một vòng xung quanh, phát hiện có một số người đã bắt đầu chỉ trỏ tuy nhiên những người này đều là ma pháp học đồ mà duy nhất chỉ có hai ma pháp sư chính thức chú ý tới nơi này cũng làm như không thấy, dường như là việc không liên quan đến mình.
Nhưng mà tại thời điểm ánh mắt Tiếu Ân lướt qua một số học đồ đang khe khẽ nói nhỏ cũng lập tức ngậm miệng lại không hề tái thảo luận
- Vì sao phải thu tinh thạch của chúng ta?
Carter lạnh lùng hỏi
- Này, này, đây là…quy định.
Tên học đồ kia trên đầu mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ gặp loại chuyện này
- Quy định?
Carter nghi hoặc quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiếu Ân. Hắn đương nhiên hiểu được Tiếu Ân cũng không muốn dẫn đến ánh mắt chú ý của người khác, nếu là ma pháp học đồ này lạm dụng tư quyền, hắn đương nhiên không ngại giáo huấn một chút nhưng nếu như quả thật là quy định như lời nói, bọn họ tự nhiên không đáng vì sáu trăm tinh thạch mà đắc tội ma pháp công hội
Tiếu Ân trầm ngâm một lát hỏi
- Quy định gì vậy? Sao ta lại không biết?
Khi ánh mắt Carter rời đi, tên học đồ kia rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bất kể là ai bị loại ánh mắt này nhìn chòng chọc trên người cũng không thể cảm thấy dễ chịu
- Ma pháp sư tiên sinh tôn kính.
Tên học đồ kia liếc mắt thấy ma pháp huy chương trước ngực Tiếu Ân nói:
- Công hội quy định phàm là sử dụng ma pháp trận tư nhân truyền tống đến đây đều phải tính theo đầu người mà nộp một khoản tinh thạch nhất định
- Có quy định như vậy sao? Sao ta lại chưa nghe nói bao giờ nhỉ
Mary kinh ngạc hỏi
Quả thật ở đại thảo nguyên phương Bắc, bất kể là đế quốc Lang Nhân hay đế quốc Cát Hãn đều không có quy định này
Tên ma pháp học đồ hiện vẻ tười cười. Lúc này, từ trên người Carter hắn đã nhìn ra những người này không phải dễ chọc nên đành phải cẩn thận sợ người ta bực mình mượn hắn làm làm nơi trút giận
Tiếu Ân do dự một chút quay đầu nhìn lại phía sau.
Ở phía sau bọn họ, một vị nhất tinh ma pháp sư thở dài:
- Không sai, là có quy định này. Đó là bởi vì tất cả truyền tống trận tư nhân của các ma pháp sư cũng không chịu mang ma pháp trận của chính mình cấp cho công hội sử dụng. Bọn họ muốn chiếm giữ tài nguyên của công hội nhưng lại không muốn gánh vác nghĩa vụ và trách nhiệm nên ma pháp công hội mới thiết lập quy định này
Tiếu Ân sắc mặt khẽ biến nói:
- Cấp đi.
Kim lên tiếng, giơ tay lên, lấy ra sáu trăm viên tinh thạch từ trong vòng tay, ném tới trước mặt tên học đồ kia
Ánh mắt mọi người đều sáng lên, bọn họ tự nhiên nhìn ra được Tiếu Ân mới là ma pháp sư đứng đầu trong nhóm người này. Điểm này chỉ cần nhìn thần thái và sự cung kính của mọi người với hắn liền thấy được
Những người còn lại còn tưởng rằng bọn người Kim là học đồ hoặc người hầu của Tiếu Ân nên không thèm để ý
Nhưng Kim tùy ý xuất ra sáu trăm viên tinh thạch hơn nữa còn lộ ra vòng tay không gian lập tức khiến cho một lượng lớn người chú ý
Tiếu Ân cười lạnh trong lòng, bước đi nhanh hơn rời khỏi nơi này.Tên học đồ kia cẩn thận thu tinh thạch lại, trong lòng tuy rằng thầm mắng không ngừng nhưng cũng không dám có một chút biểu hiện ra ngoài. Hắn mơ hồ cảm ứng được tuy rằng trên người đám người Kim không có gì đại biểu cho thân phận ma pháp sư chính thức như huy chương và dấu hiệu nhưng thực lực của bọn họ tuyệt không phải hắn có thể nghĩ đến
Sau khi đám người Tiếu Ân rời đi, trong mắt mấy người đứng sau đều hiện lên một tia sáng, đặc biệt là hai nhị tinh ma pháp sư. Bọn họ trao nhau một cái liếc mắt rồi cũng nhanh chóng li khai nơi này. Tuy nhiên phương hướng bọn họ rời đi cũng không phải con đường đám người Tiếu Ân đã đi.
Tên pháp sư đã chỉ điểm cho Tiếu Ân khẽ lắc đầu. Hắn nhận thức hai nhân vật xú danh rõ ràng vừa rời đi, chỉ tiếc Tiếu Ân cho hắn ấn tượng cũng không phải tốt lắm hơn nữa còn có những điều kiêng kị khác nên cuối cùng cũng buông tha cho ý nghĩ nhắc nhở.
Tiếu Ân bước đi như bay rất nhanh rời xa nơi đây, hắn nhẹ nhàng thở dài, trong lòng đương nhiên hiểu được vì sao Mozart đạo sư đặc biệt tình nguyện phong ấn ma pháp trận mà không muốn cống hiến làm điểm truyền tống trận cho ma pháp công hội.
Ma pháp sư tư nhân và ma pháp công hội bất đồng, bọn họ muốn thành lập một ma pháp truyền tống trận gần như có thể dùng táng gia bại sản để hình dung.
Ai lại nguyện ý tặng bảo bối cần rất nhiều tâm huyết mới hoàn thành cho người khác sử dụng. Điểm này chỉ cần xem ma pháp truyền tống trận tư nhân đều thành lập ở trên tầng đỉnh của ma pháp tháp là có thể hiểu ra tâm tư của họ
Đối với riêng Mozart đạo sư hoặc là Tiffany mà nói, ma pháp trận của họ chính là đồ dùng tư nhân dùng làm đại điểm kết nối không cần liền cắt.
Giống như trên địa cầu, một số người sử dụng máy tính điện tử download bằng torrent hoặc donkey nhưng họ chỉ muốn download trên mạng về mà không muốn làm nguồn cho người khác download, khiến người của ma pháp công hội tức giận không thôi.
Cho nên quan hệ giữa ma pháp sư có được ma pháp trận và ma pháp công hội khẳng định sẽ không thể vô cùng hài hòa
Ma pháp trận này được thành lập ở bên ngoài một thành thị của đế quốc Nặc Khả Đa, ma pháp sư từ trong ma pháp trận đi ra phần lớn đều sẽ đi vào trong thành
Từ xa Tiếu Ân liền thấy trên tường tường thành có vài chữ to thiếp vàng “Bahia” (1)
Tuy rằng đây cũng không phải trụ sở của ma pháp công hội của đế quốc Nặc Khả Đa nhưng cũng là một địa điểm chiếm vị trí phi thường trọng yếu ở trong toàn bộ đế quốc.
Ở phía Tây thành có rất nhiều năng lượng mạnh mẽ dao động. Đám người Tiếu Ân cũng không hề xa lạ đối với trình độ dao động này, điều này thuyết minh ở nơi này có một số lượng ma pháp sư không hề ít, phỏng chừng chính là một ma pháp tháp đàn trọng yếu của đế quốc Nặc Khả Đa.
Đám người Tiếu Ân căn bản không có tính toán dừng lại tại đây mà trực tiếp li khai.
Bọn họ cũng không có lập tức phóng xuất Hắc Toàn Phong ra cũng như không lập tức thi triển Phong Tường Thuật để rời khỏi.
Nơi này dù sao cũng là khu vực trung tâm của xã hội nhân loại, phồn hoa hơn xa so với thảo nguyên phương Bắc, nếu phóng xuất Hắc Toàn Phong ra khẳng định sẽ đem tới tranh cãi không cần thiết.
Sau khi rời xa thành thị được vài dặm, mấy người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều thoáng động ý cười dường như đều phát hiện sự tình gì đó rất vui vẻ.
Carter bước lên trên một bước, đến gần bên người Tiếu Ân dùng thanh âm hưng phấn nói:
- Sư phụ, mặt sau có hai cái đuôi, từ sau khi chúng ta rời thành thị khá xa vẫn đi theo.
Tiếu Ân cũng không quay đầu lại nói:
- Ta đã biết.
- Sư phụ, muốn giải quyết bọn họ thế nào?
Tiếu Ân do dự một chút nói
- Không biết bọn họ có phải đến từ ma pháp công hội không, nếu giết người do ma pháp công hội phái tới, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn.
- Sư phụ, bọn họ đang theo dõi chúng ta đó. Chẳng lẽ chúng ta cứ buông tha như vậy?
Carter bất mãn nói
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng nói:
- Carter, sau khi chúng ta trở thành ngàn năm truyền kì, ngươi cứ như vậy mà tái phát tức giận đi
Carter cung kính nói
- Vâng thưa sư phụ
Nếu đã nghe ra Tiếu Ân không có ý xử lí hai cái đuôi phía sau, những người này lập tức lười nhác đi rất nhiều
Trải qua lịch lãm ở đấu thú đài, hơn nữa tu luyện ở hoàng kim giới và sát lục kết giới đã làm trên người họ tràn đầy sát khí. Gặp người đánh chủ ý lên bản thân mà không thể ra tay, đương nhiên họ cực kì u sầu
Tốc độ của Tiếu Ân bọn họ cũng không phải rất nhanh nhưng chỉ bằng hai chân đi đường đã khiến cho một số ma pháp sư thể chất yếu phải thở hồng hộc
Hai người theo sau vốn là lặng lẽ theo đuôi nên Khinh Linh Thuật cũng không dám vận dụng, sợ bị đám người Tiếu Ân phát giác. Sau khi theo được nửa ngày, bọn họ đã mệt đến muốn rơi rụng xương cốt ra rồi nhưng đám người Tiếu Ân vẫn nhanh bước đi tới như trước, dáng điệu sinh long hoạt hổ giống như không có nửa điểm mệt mỏi.
Rốt cục sau khi đám người Tiếu Ân chân chính rời khỏi thành thị, hai người kia không thể kìm lại được cùng nhau thi triển Tật Phong Thuật bay đi lại gần.
Tiếu Ân khẽ cau mày, trong lòng cũng nảy sinh hoài nghi
Nếu là ma pháp công hội phái người đến theo dõi cũng sẽ không lấy phương thức không kiêng nể như thế này để lộ diện hơn nữa là sau khi bọn họ rời xa thành Bahia
Hai ma pháp sư kia từ trên không trung trực tiếp bay lại gần, hai người bọn họ một người vừa béo vừa cao còn một người vừa gầy lại lùn song song đứng chung một chỗ tạo nên một cảm giác mạnh mẽ tấn công thị giác, làm cho người ta không kìm nổi có một loại ý cười mãnh liệt nhưng là trên người họ lại toát ra một loại hương vị tự tin tràn đầy
Bọn người Tiếu Ân hứng thú nhìn bọn họ, trên mặt cũng không có biểu tình gì kích động
Carter liếc mắt nhìn sư phụ, chỉ thấy Tiếu Ân khẽ gật đầu, hắn lập tức cười ha hả bước lên phía trước nghênh đón
Nếu như dưới tình huống chính thức đại biểu cho Tiếu Ân ra mặt đương nhiên là Kim nhưng gặp loại sự kiện kì dị linh tinh, xưa nay Carter vốn linh tinh cổ quái nhất không thể nghi ngờ mới là lựa chọn tốt nhất
Nhìn trên quần áo hai người, Carter khoa trương nói:
- Nhị tinh ma pháp sư?
Quả thật trên ma pháp bào trên người bọn họ có huy chương đại biểu nhị tinh ma pháp sư
Người gầy hiển nhiên đắc ý cười, nhị tinh ma pháp sư ở bên trong toàn bộ hệ thống ma pháp tuy không phải là mạnh nhất nhưng đối phó với đội ngũ nhất tinh ma pháp sư và học đồ mà nói thì vẫn luôn là một nhân vật cao không thể với tới, huống chi một lần lại xuât hiện hai người hiển nhiên khiến người ta cực độ khiếp sợ
Bọn người Kim đều một mặt không biểu cảm hoặc cúi đầu, bọn họ biết Carter đang giả vờ
- Ta là Liệt Duy, nhị tinh ma pháp sư của đế quốc Nặc Khả Đa, vị này là bằng hữu của ta Thi Thụy Đức.
Người gầy nói không nhanh không chậm.
- Chúng ta muốn biết các ngươi từ đâu tới đây
Carter lộ vẻ khó xử trên mặt, hắn xoa xoa hai tay nói:
- Chúng ta đến từ phương Bắc xa xôi, nghe nói ở đây có một thị trường giao dịch ma pháp rất nổi tiếng nên mơi muốn kiến thức một chút.
- Thị trường giao dịch ma pháp?
Hai người kia nhìn nhau trong mắt đều hiện lên tia nghi hoặc, ở nơi này trừ bỏ ma pháp công hội thì còn có cái gì giao dịch thị trường đâu
- Đúng vậy, nghe nói tại đây có thị trường giao dịch có rất nhiều người mua, có thể thu mua các loại hàng hóa cao cấp cho nên chúng ta mới không tiếc ngàn dặm xa xôi tới đây.
Carter hưng trí bừng bừng, nói đến độ nước miếng văng tung tóe
Hai người kia ánh mắt lập tức lóe sáng. Trên mặt Liệt Duy lộ vẻ mặt bình tĩnh không chút thay đổi nói
- Đúng vậy, nơi đây quả thật có một thị trường giao dịch ma pháp, tuy nhiên muốn đi vào thật không đơn giản, không có mặt hàng tốt thì căn bản không vào được
Carter vươn tay ra để lộ một vòng tay nói
- Mặt hàng trong này của ta đảm bảo có đủ tư cách đi vào
- Ồ, trong này là gì vậy?
Hai người tỏ vẻ như tùy tiện hỏi han
- Ha hả, đây chính là..
Carter đột nhiên ngừng nói, hắn giống như nhớ ra cái gì, hai mắt tỏ vẻ hồ nghi đánh giá hai người
Đôi mắt Tiếu Ân cũng thoáng thay đổi, trong lòng hắn cũng buồn cười không thôi.Tiểu tử này không ngờ lại ăn nói lung tung tuy nhiên lại có thể dọa hai người kia sửng sốt, coi như cũng là có bản lĩnh
Liệt Duy khẽ hừ một tiếng, nói
- Chỉ bằng một học đồ nho nhỏ như ngươi chẳng lẽ ta còn muốn đánh chủ ý lên người ngươi.
Hắn vung tay áo nói
- Quên đi, Thi Thụy Đức, chúng ta đi thôi
Mập mạp giả vờ ra vẻ oán giận xoay người muốn đi.
Liệt Duy lại nói
- Lúc này đây giao dịch ma pháp chính là tổ chức ở rừng Gobbi. Chúng ta phải nhanh qua đó nếu không một khi muộn lại không kịp
Tiếu Ân trong lòng vừa động vội vàng nói:
- Nhị vị biết phương vị của rừng Gobbi sao?
- Đương nhiên.
Chúng ta đi qua nơi đó mấy chục lần rồi đương nhiên rõ ràng
- Thật tốt.
Tiếu Ân vui vẻ cười
Từ ma pháp trận đi ra, hắn liền nghĩ làm cách nào để trở về thành Louis
Vì che dấu hành tung, hắn cũng không tính toán tùy tiện tìm người hỏi, như vậy sẽ lưu lại một điểm manh mối nhưng nếu là rừng Gobbi thì hắn lại nhận thức. Chỉ cần có thể tới nơi đó, hắn liền nắm chắc có thể quay về thành Louis
- Nhị vị là ma pháp sư đã nhậm chức của ma pháp công hội sao?
Tiếu Ân mỉm cười hỏi
Hai người kia đồng thời lắc đầu, tuy rằng trên ngực Tiếu Ân là huy chương nhất tinh ma pháp sư,thấp một bậc so với bọn họ, song ma pháp sư chính thức hơn xa ma pháp học đồ nên thái độ đối đãi của bọn họ với Tiếu Ân cũng tốt hơn nhiều
Tiếu Ân tiếp tục cười, hỏi
- Các ngươi thật sự không phải?
- Đương nhiên không phải.
Thi Thụy Đức cả giận nói
- Chúng ta và ma pháp công hội chưa từng có bất cứ quan hệ nào.
Tiếu Ân nhìn ánh mắt của bọn họ nói
- Đúng vậy, các ngươi nói chính là nói thật, vậy thì xử lí được rồi.
Hắn vung tay lên
- Lai An, Carter cho bọn hắn nhìn điểm màu sắc đi
- Vâng.
Hai âm thanh trong trẻo đồng thời vang lên.
Hai âm thanh trong trẻo đồng thời vang lên.
Hai ma pháp sư một béo một gầy kia đồng thời tức giận bật cười, khiến hai kẻ đến tư cách ma pháp sư chính thức còn không có đi đối phó hai nhị tinh ma pháp sư, đầu người này sẽ không là có bệnh chứ?
Đúng vào lúc ánh mắt bọn họ lộ vẻ khinh thường và tàn nhẫn thì một cỗ uy áp hùng mạnh từ trên người Carter và Lai An phát ra.
Khi đối mặt với tên ma pháp học đồ kia, Carter khống chế vừa đủ khí thế không cho ảnh hưởng đến người khác, mà giờ phút này khi có được mệnh lệnh của Tiếu Ân, hắn không hề cố kị buông hơi thở ra, ẩn nặc thuật lập tức mất đi toàn bộ hiệu lực, hiển lộ ra toàn bộ thực lực ma pháp sư tam tinh của hắn và Lai An.
Đồng thời trên hai người họ còn có một cỗ sát khí trí mạng. Cỗ sát khí này giống như đến từ chính thế giới hắc ám hoặc đến từ minh giới u ám không thể lường được, có thể tạo ra ảnh hưởng cực lớn đối với bất kì kẻ nào.
Sắc mặt ma pháp sư một béo một gầy kia lập tức thay đổi, nụ cười trào phúng kia trở nên cứng ngắc, trong mắt cũng đã phủ đầy vẻ kinh hãi.
Đến tận bây giờ họ mới hiểu được vì sao đối phương không chút che dấu đạo cụ ma pháp trên người mình. Điều này cũng không phải bọn họ quá ngu ngốc mà bởi vì thực lực của bon họ tuyệt đối có thể bảo hộ đạo cụ của mình.
Mà hai người bọn họ mới bị sự thần kì của đạo cụ ma pháp làm cho lóa mắt đem đến xui xẻo.
Tuy rằng trong lòng bọn họ hiểu được nhưng dưới uy áp của đối phương không thể ngờ dục vọng chiến đấu đã trở nên vô cùng nhỏ bé.
Từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trên đầu hai người. Liệt Duy vội vàng bồi cười nói
- Hiểu lầm, hiểu lầm.
- Hiểu lầm.
Carter cười ha hả nói
- Các người sau khi nhìn thấy vòng cổ không gian này lập tức cho rằng có thể cướp được nên mới theo chúng ta. Các người nghĩ có thể lừa được ta sao.
Sắc mặt hai người lộ vẻ sầu thảm. Không thể tưởng tượng được, bọn chúng cẩn thận như vậy nhưng lại bị người ta nhìn thấu từ trước, một điềm xấu lập tức dâng lên từ đáy lòng.
- Các người nếu đã theo ta đến đây là đã tính toán trước nội tình. Nếu là có thể trêu chọc mà người không biết, quỷ không hay thì căn bản là muốn giết người đoạt bảo đúng không?
Carter tiếp tục dùng ngữ điệu độc đáo của hắn để nói
- Không dám, không dám, chúng ta nào dám chứ?
Liệt Duy trên người mồ hôi càng ngày càng nhiều nhưng trước khí thế áp bách của hai sát tinh liền một giọt mồ hôi cũng không dám lau, nếu không một khi khiêu khích gây hiểu lầm, hai cái mạng nhỏ của bọn họ thật sự phải vứt bỏ tại nơi này.
- Hừ, có tà tâm đi làm lại nhát gan không dám thừa nhận.
Mary lãnh đạm nói
- Giáo sư, hai người này không đáng lưu lại, chúng ta giết bọn chúng đi.
Một béo một gầy giật mình, thân rùng mình một cái, tròng mắt bọn họ xoay tròn nhưng không dám nhúc nhích mảy may.
Tiếu Ân thầm nghĩ sao sát khí của các đệ tử mỗi ngày một mạnh a, lúc đầu gặp chúng sát khí đâu có lớn như vậy chứ.
Tuy nhiên hắn biết sở dĩ có kết quả như thế kì thật nhất định quan hệ tới việc bọn họ mỗi ngày sử dụng sát lục kết giới, đương nhiên kích thích của đấu thú đài cũng là một nhân tố tác động.
Khẽ lắc đầu, Tiếu Ân nói
- Bọn họ còn chưa động thủ, nếu lúc này hai ngươi có thể mau chóng đưa bọn ta đến rừng Gobbi thì lần này bỏ qua cho các ngươi
Hai người kia đồng thời thở phào nhẹ nhõm, lập tức đồng ý
Tiếu Ân vung tay lên, hai người bọn họ sao còn dám chần chừ lập tức phi tới phương xa
Khi thi triển Phong Tường Thuật, bọn họ mới biết hóa ra những người phía sau đều là ma pháp sư chính thức cấp bậc cao thủ. Nhiều ma pháp sư chính thức như vậy không ngờ lại đồng thời xuất hiện ở rừng Gobbi, chẳng lẽ nơi này lại xuất hiện thứ gì tốt
Tuy nhiên lúc này bất kể bọn họ có suy nghĩ miên man gì đều không dám có một tia thả lỏng, lấy tốc độ nhanh nhất hướng về phía trước
- Sư phụ, vì sao ngài lại phải thả bọn họ.
Đức Lỗ Phu đi theo một bên Tiếu Ân cất tiếng hỏi
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, từ trên hai người này, hắn lại nghĩ tới kẻ lừa gạt Ryder, muốn lừa người cuối cùng lại bị mất toàn bộ tài sản. Không biết vì sao rất nhiều trí nhớ như vậy nảy sinh trong lòng khiến tâm hắn nảy sinh ấm áp, không muốn vì giết chóc mà phá hư tâm tình lúc này
Dù sao hiện tại đối với hắn mà nói, hai nhị tinh ma pháp sư căn bản không có uy hiếp gì đối với bọn họ
Thấy Tiếu Ân không nói lời nào, Đức Lỗ Phu dù trong lòng thắc mắc cũng không dám hỏi lại
Phía bên kia, hai người một béo một gầy thi triển toàn bộ sức lực, thi triển ra tốc độ nhanh nhất, nhưng cho dù như thế, đám người Tiếu Ân vẫn như trước không nhanh không chậm đuổi theo phía sau, đến một chút biểu tình có gắng hết sức cũng không có
Thực lực như vậy lập tức làm cho bọn họ hoàn toàn từ bỏ ý niệm bỏ chạy trong đầu, ngoan ngoãn đưa bọn họ đến khu đất bên ngoài rừng Gobbi
- Các vị ma pháp sư tôn kính, đấy chính là rừng Gobbi
Pháp sư gầy Liệt Duy nói với vẻ mặt đau khổ
Trong lòng hai người bọn họ đều không yên, tuy rằng đường đã đưa nhưng tương lai cũng không phải ở trong tay bọn họ. Hơn nữa, qua hai ngày đồng hành, bọn họ đã hoàn toàn buông tha cho ý niệm chống cự và chạy trốn trong đầu, chỉ hi vọng những người này nói chuyện giữ lời
Tiếu Ân đánh giá một chút rừng rậm kéo dài vô tận trước mặt, trong lòng nghìn vạn lần cảm khái
Hướng tới hai tên nhị tinh ma pháp sư kia, Tiếu Ân vung tay lên, nói:
- Các ngươi có thể đi rồi, về sau ít làm việc bỉ ổi đi, nếu không sớm muộn gì cũng gặp báo ứng
Hai người kia vui mừng quá đỗi, pháp sư béo xoay người bước đi, pháp sư gầy cũng là do dự một chút nói
- Ma pháp sư tiên sinh tôn kính, ta đúng là phi thường quen thuộc với nơi này, nếu ngài muốn tìm địa phương nào, có lẽ ta có thể dẫn đường
Pháp sư béo đi vài bước rồi li khai mặt đất nhưng khi nghe xong lời nói của pháp sư gầy, tạm dừng trên không trung một chút rốt cục xoay người trở về, liều mạng nháy mắt ra hiệu cho Liệt Duy.
Liệt Duy căn bản là không động đậy, hắn lắc lắc đầu nói
- Thi Thụy Đức, ta đã sống đủ kiếp sống lừa gạt người khác rồi, vị pháp sư đại nhân này nói đúng, làm như thế này sớm muộn cũng gập báo ứng
Khuôn mặt người mập mạp gọi là Thi Thụy Đức đình chỉ co rúm, trong mắt hắn hiện vẻ do dự
Liệt Duy mạnh mẽ nói
- Thi Thụy Đúc, ta đã quyết định
Mập mạp thở dài một tiếng ủ rũ đứng bên người Liệt Duy. Nhìn dáng vẻ của hắn căn bản dường như người gầy Liệt Duy kia sai đâu thì hắn sẽ đánh đó.
Tiếu Ân buồn cười, nói
- Liệt Duy pháp sư, hảo ý của ngươi chúng ta tâm lĩnh nhưng chúng ta căn bản không cần người dẫn đường
Liệt Duy săc mặt hơi đổi, môi hăn rung rung vài cái rốt cuộc không nói gì
Tiếu Ân xoay người, trực tiếp phi vào bên trong rừng rậm Gobbi
Hiện giờ thực lực Tiếu Ân hơn xa ngày xưa, tuy rằng không dám xâm nhập vào sâu trong rừng nhưng ma thú ngũ cấp và dưới ngũ cấp đã không được bọn họ đặt vào trong mắt. Nếu bọn họ nguyện ý, nơi này quả là một nơi săn bắn tốt lắm
Tuy vậy Tiếu Ân cũng không có hứng thú cho lắm với nơi này. Hắn đã sớm phái ruồi máy tiến hành dò xét ở trên cao, không bao lâu đã có kết quả chính xác.
Khi Tiếu Ân hạ chân xuống đất, bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất theo giữ rừng rậm đi ra ngoài. Bọn họ hoàn oàn không cần che dấu hơi thở của bản thân, đặc biệt khi phi hành qua khu vực của ma thú thấp cấp, không ngờ không có bất kì con ma thú nào đến quấy rầy bọn họ
Đương nhiên Tiếu Ân cũng sẽ không cố ý hướng vào sâu bên trong rừng rậm để phi hành, hắn chẳng qua là đi qua mảnh đất bên cạnh mà thôi. Sau một ngày, Tiếu Ân rốt cuộc thấy địa phương mà mình phi thường quen thuộc
Đó là một cây đại thụ bên bìa rừng, ở trên cây có vài chỗ bị người ta cứng rắn bẻ gãy, kết thành một cái tổ thật lớn. Có lẽ do tác động của thời gian, dấu vết mặt trên do con người làm ra đã biến mất nhưng Tiếu Ân liếc mắt đã nhận ra nơi này năm xưa là sau khi Benson thay hắn trúng một tiễn, Tiếu Ân dùng để an trí cho Benson.
Thở dài một hơi thật sâu, Tiếu Ân vẻ mặt phức tạp nhìn ánh mắt ngơ ngác của Đức Lỗ Phu. Nam tử này và Benson cực kì giống nhau làm cho giờ phút này đây gần như trùng hợp với hình ảnh của Benson trong trí nhớ của hắn
Đám người Đức Lỗ Phu ngơ ngác nhìn nhau, chỉ cảm thấy cái nhìn của sư phụ mang theo ý vị sâu sắc, khẳng định bao hàm một ý mà bọn họ không thể lí giải
Nhưng cái này đến tột cùng là đại biểu cho cái gì căn bản là không ai có thể đoán ra
- Các ngươi biết đây là địa phương gì không?
Tiếu Ân đột ngột hỏi
Mọi người nhìn nhau lắc đầu. Bọn họ lần đầu tiên đi qua nơi này, chẳng qua nghe hai người béo gầy nói nơi này dường như gọi là thiên đường của ma thú
Tiếu Ân mỉm cười hoài niệm
- Cho tới nay ta chưa nói lai lịch chính thức cho các ngươi, mà hiện tại đã đến lúc
Tiếu Ân chậm rãi nói ra lai lịch của chính mình, trừ việc liên quan đến Nhất Hào thì hắn đều nói ra không hề giấu diếm, bao gồm gia thế của hắn như thế nào, bái nhập môn hạ Maren và cuối cùng xa xứ như thế nào đều nhất nhất nói ra, không hề giữ lại
Đám người Kim nghe được liền như say như dại, đặc biệt khi biết sư phụ Tiếu Ân kì thật cũng không phải ma đạo sĩ mạnh mẽ thì càng đối khâm phục hắn nhiều hơn.
Một đệ tử của ma pháp sư bình thường không ngờ chỉ bằng sự cố gắng của chính mình, ngắn ngủi hơn một năm đã trở thành một đại ma pháp sư
Tuy rằng trong đó có đủ loại trùng hợp nhưng những gì hắn trải qua đã đủ cho bất kì kẻ nào tâm phục khẩu phục.
- Sư phụ, ngài hiện tại trở về là muốn gặp Maren đại nhân sao.
Kim đại biểu cho mọi người hỏi
- Đúng vậy, ma pháp ấn ký (dấu ấn ma pháp) trên người ta đã biến mất khi ở trên đấu thú đài.
Tiếu Ân giải thích
- Cho nên ta muốn về xem sư phụ bọn họ có khỏe không
- Sư phụ, ngài yên tâm, Maren đại nhân khẳng định đều mạnh khỏe và đang chờ ngài trở về
Maryanne an ủi
Ở giữa thế giới ma pháp sư, chỉ có ngưới tự thân dạy dỗ mình mới có thể gọi là sư phụ, về phần bằng hữu sư phụ, thậm chí là sư trưởng linh tinh đều một mực lấy đại nhân hoặc các hạ tương ứng
Đương nhiên nếu là ma pháp sư đã sớm xuất sư, thành lập ma pháp tháp cũng có thể thay đổi gọi đại nhân hoặc các hạ
Lấy thực lực của đám người Kim đã sớm có thể xuất sư nhưng đi theo bên người Tiếu Ân, tốc độ tiến giai của bọn họ cũng vượt xa mong muốn, đừng nói các đồ vật khác, chỉ riêng hoàng kim kết giới và sát lục kết giới đã đủ cho bọn họ đi theo Tiếu Ân không hề oán hận một câu
Về phần ma pháp tháp sao…
Mỗi người có sinh mạng bất đồng vốn không cùng có mục tiêu theo đuổi
Nếu nói ngay từ đầu, đám người Kim chỉ hi vọng làm ma pháp sư chính thức đã quá tốt nhưng từ khi bước vào lạc viên của thần (sân chơi của thần), bọn họ đã đem mục tiêu là đạt tới ma đạo sĩ
Sau khi từ đấu thú đài đi ra, bọn họ lần nữa nâng cao mục tiêu, có xu thế không đạt tới ngàn năm truyền kì thì không bỏ qua.
Về phần sau này ra sao, đợi sau khi bọn họ đạt thành mục tiêu sẽ lại có ý tưởng mới
Đó chính là lòng người, tham lam tựa như xà nuốt tượng (rắn nuốt voi) mới là lý lẽ của lòng người
Cho nên giờ phút này cho dù Tiếu Ân đuổi bọn họ ra thành lập ma pháp tháp cũng không có người nguyện ý rời đi
Tiếu Ân khẽ gật đầu, tuy những lời an ủi của mấy người Mary cũng chỉ là đoán nhưng đã khiến tâm hắn bình tĩnh hơn rất nhiều
Cuối cùng sau khi nhìn thoáng qua nơi này, Tiếu Ân đi đầu bay khỏi rừng Gobbi tiến thẳng về hướng công quốc Louis.
Nhưng mà bọn họ cũng không biết rằng, sau khi bọn họ rời khỏi nơi đây, hai người một béo một gầy lại xuất hiện ở nơi này.
Tốc độ của bọn họ đương nhiên không thể so với bọn Tiếu Ân, hơn nữa lại là tại rừng rậm nguy hiểm này, nhưng sau hai ngày, không ngờ bọn họ có thể tìm được phương vị của đám người Tiếu Ân. Nếu chuyện này khiến cho đám người Tiếu Ân biết được nhất định sẽ nhìn bọn họ với ánh mắt khác xưa
- Liệt Duy, ngươi xác định đi theo bọn họ có thể có lợi chứ?
Thi Thụy Đức thở hổn hển nói
- Đúng vậy, chúng ta là huynh đệ nhiều năm như vậy, ta đã lừa gạt ngươi khi nào đâu.
Liệt Duy bình tĩnh nói
Thi Thụy Đức nhẹ giọng nói thầm
- Ngươi thường lừa ta chạy vòng quanh chứ đâu
Liệt Duy oán hận trừng mắt lên nói
- Ít nói nhảm, tìm người nhanh lên cho ta.
Mũi mập mạp co rúm lại, Thi Thụy Đức chỉ hướng đám người Tiếu Ân rời đi nói
- Liệt Duy, ngươi xác định bọn họ sẽ không giết chúng ta?
- Nếu muốn giết, bọn họ đã sớm giết.
Liệt Duy thản nhiên nói:
- Thi Thụy Đức, nếu chúng ta còn muốn tiến lên một bước, những người này chính là hy vọng duy nhất
Thi Thụy Đức bối rối, hồ nghi hỏi
- Liệt Duy, chẳng lẽ trong nhóm người bọn họ có đại ma pháp sư?
- Khẳng định là có.
Liệt Duy không chút nghĩ ngợi nói:
- Có thể tự mình dạy ra ma pháp sư chính thức hẳn tự thân lực lượng của hắn phải ở trên đại ma pháp sư
Thi Thụy Đức suy nghĩ nửa ngày, thật sự không thể gắn cái mặt Tiếu Ân và đại ma pháp sư với nhau
Liệt Duy hướng ánh mắt về phương xa, trong mắt hiện lên một tia lửa nóng
- Mấy người bọn họ đều có niên kỉ rất nhỏ lại đều là ma pháp sư chính thức, sư phụ bọn họ nhất định rất giỏi. Nếu có thể được hắn chỉ điểm, có lẽ chúng ta thực sự có thể trở thành đại ma pháp sư
Trong mắt mập mạp cũng hiện lên một tia hi vọng, tuy nhiên so với ánh mắt nóng rực của đồng bạn thì có vẻ không hề tin tưởng
- Liệt Duy, vì sao hắn sẽ chỉ điểm cho chúng ta?
Thi Thụy Đức do dự một chút rồi nói
- Chúng ta cùng hắn không thân cũng chẳng quen, lại lừa gạt hắn một lần.
Liệt Duy định liệu trước cười nói
- Chỉ cần chúng ta giao ra của cải bao năm lừa được, hắn nhất định sẽ động tâm
- Tài bảo?
Mập mạp kêu thảm một tiếng, dường như có người dùng đao cắt một miếng thịt trên thân hình béo tốt của hắn
Liệt Duy hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngu ngốc, đây có lẽ là con đường duy nhất khiến chúng ta trở thành đại ma pháp sư. Chúng ta nhất định có thể lừa được càng nhiều tiền hơn nữa, còn có thể để ý đến chút tiền nhỏ ấy sao?
Thi Thụy Đức nhe răng trợn mắt vẻ mặt cầu xin, bộ dáng muốn phản đối nhưng lại không dám
Liệt Duy không kiên nhẫn, bay lên, nói
- Tốt lắm, có lẽ người ta chướng mắt với bảo tàng của ngươi nhưng lại có hứng thú đối với cái mũi cẩu của ngươi đấy, nhanh lên cho ta.
Thi Thụy Đức gắt gao theo sát lên, biểu tình trên mặt thủy chung không hề khôi phục
Tiếu Ân mang theo năm người Kim rất nhanh bay tới công quốc Louis
Trước kia Nepal mang theo Tiếu Ân và Benson bay ngày bay đêm bay trở về mất chừng năm ngày, mà lúc này đây đám người Tiếu Ân tốc độ cực nhanh trong vòng một ngày đã thuận lợi trở về công quốc
Đây là chênh lệch thực lực giữa ma pháp học đồ và ma pháp sư, ngay cả là nắm giữ ma pháp đồng dạng nhưng trong quá trình thi triển uy lực lớn nhỏ cũng khác nhau
Hạ xuống một địa phương yên tĩnh, Tiếu Ân đi dọc theo con đường quen thuộc, chậm rãi tiến tới hướng ma pháp lâm viên
Giờ này hắn đã cất đi huy chương nhất tinh ma pháp sư, đồng thời hạ cường độ ma lực xuống thập cấp học đồ.
Lúc trước khi rời khỏi ma pháp tháp, hắn đã mười lăm tuổi, có trình độ ngũ cấp học đồ, hiện giờ đã qua gần tám năm
Hiện giờ nghĩ đến gần như chính là giấc mộng Nam Kha, nếu không phải hắn lớn lên và có thực lực đại ma pháp sư, thực sự rất khó tin vào những điều thần kì trải qua trong vài năm đó
Khi đoàn người bọn họ xuất hiện ở ma pháp lâm viên không khỏi có người chỉ trỏ khe khẽ bàn luận
Những người này đều là có một chút thiên phú ma pháp, tuy rằng không đủ để ma pháp sư trực tiếp thu làm nhập môn đệ tử nhưng lại có cơ hội trở thành người hầu học đồ. Một khi thành người hầu học đồ của ai đó là có thể tiếp xúc với với phương pháp tu luyện cao cấp cũng chính là có cơ hội trở thành ma pháp sư chính thức
Giữa hoàn cảnh khó khăn này, hi vọng kia quả thật rất xa vời nhưng mà trong lòng bọn họ chung quy vẫn tràn đầy sinh khí cùng vui sướng. Mặc dù có thành công còn không thể biết có thể hay không nhưng ít ra vẫn không có bị hoàn cảnh ảm đạm khiến cho tuyệt vọng
Tiếu Ân cảm khái nhìn bọn họ. Nếu không có ma pháp sư Maren, hắn khẳng định sẽ trở thành một người trong những người này, chỉ có điều không biết hắn ở hoàn cảnh đó kiên trì được bao lâu thôi
Bước chân không ngừng rốt cục cũng tới được phía trước ma pháp tháp của sư phụ Maren.
Bỗng nhiên trong lúc đó một cỗ tình cảm không hiểu chế ngự cơ thể hắn, máu trên người giống như sôi sục, tâm tình kích động giống như đang phiêu bạt giữa biển rộng đột nhiên phát hiện một con thuyền cứu hộ làm hắn không thể ngừng kích động
Mười lăm tuổi xa xứ tám năm cực khổ, ở giờ khắc này dường như hết thảy đều đáng giá
Tay hắn chậm rãi phóng tới trước cửa ma pháp tháp, nơi này hết thảy đều do ma pháp khống chế, đến đại môn cũng không ngoại lệ. Lúc tay hắn nắm tới cửa, cảm giác quen thuộc lại lần nữa trở về
Lực lượng tinh thần chậm rãi tràn ra xâm nhập vào bên trong cửa, miệng hắn hiện lên một tia mỉm cười, dựa theo kinh nghiệm của hắn có thể dễ dàng mở cánh cửa ma pháp này
Nhưng mà kết quả cũng không như dự kiến, ma pháp môn vẫn gắt gao đóng chặt như trước, cũng không bị ảnh hưởng bởi lực lượng tinh thần của Tiếu Ân một chút nào.
Trên mặt Tiếu Ân lập tức hiện một biểu tình xấu hổ, quay đầu nhìn xung quanh, đám người Kim đều lộ vẻ khó hiểu
Tuy rằng giờ phút này Tiếu Ân có ít nhất mười cách để cưỡng ép mở ra ma pháp môn nho nhỏ này nhưng hắn không dám làm vậy, bởi vì hắn về nhà bái kiến sư phụ chứ không phải tới cửa đá quán
Hắn có thể khẳng định nếu mình sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ mở ra ma pháp đạo môn thì chờ đợi hắn chắc chắn là sự quở trách tràn đầy phẫn nộ của sư phụ
Ho nhẹ một tiếng, Tiếu Ân không ngờ phát hiện một ít ma pháp học đồ tại phiến ma pháp lâm viên này đã hướng sự chú ý tới đây
Dưới tình huống như vậy, Tiếu Ân tự nhiên không có khả năng bỏ dở giữa chừng nếu không thể diện của hắn sẽ không còn gì
Lực lượng tinh thần lại lần nữa tràn ra, tuy nhiên lúc này và lần trước bất đồng. Lần trước là chiếu theo phương pháp mở cửa trong quá khứ mở ra còn lần này là theo phương pháp thăm dò
Lấy thực lực trước mắt của Tiếu Ân mà nói, bất kể ma pháp sư Maren trang bị dạng ma pháp đạo môn khó khăn nào đều không có khả năng ngăn hắn mở ra
Chỉ cần không phải lấy phương thức ngang ngược xông vào thì phỏng chừng Maren sư phụ sẽ không quở trách đi.
Tiếu Ân nghĩ trong lòng, động tác cũng không chậm tý nào, chỉ chốc lát sau hắn cũng đã mang thăm dò toàn bộ ma pháp môn một lần, nhưng sau khi hắn làm xong hết thảy cũng không kìm nổi mắt trợn trắng gần như kích động đến muốn mắng chửi người
Ma pháp môn này đến tột cùng có chuyện gì chứ?
Bên trong cũng không có ma pháp cơ quan gì, ma lực trung tâm cũng chính là theo mẫu lấy từ giữa ma pháp nhưng bất đồng duy nhất chính là ma pháp môn này chính là ma pháp phong kín
Nói cách khác, trừ khi ngăn toàn bộ nguồn sinh lực của ma pháp tháp nếu không thì không có khả năng mở ra cánh cửa này.
Khuôn mặt Tiếu Ân lập tức mơ hồ xuất hiện hắc tuyến. Đối mặt cánh cửa như vậy, ngay cả hắn cũng hoàn toàn bất lực, trừ phi phóng thích toàn bộ năng lực của đại ma pháp sư, nếu không hắn không có khả năng mở được cánh cửa này
- Vị pháp sư tiên sinh phía dưới, xin hỏi ngài đang làm gì vậy?
Một đạo âm thanh quen thuộc từ trên không trung truyền xuống
Tiếu Ân lui ra sau một bước, ngẩng đầu vừa thấy chỉ thấy trên tầng hai của ma pháp tháp có một cánh cửa sổ mở, một cái đầu duỗi ra hướng về hắn hỏi
Sau khi thấy được khuôn mặt người này, tâm Tiếu Ân không khỏi rung lên, một cỗ nhiệt lưu chợt chảy vào trong lòng. Người đang mở miệng nói chuyện đúng là Dany, người hầu học đồ của sư phụ Maren.
Lần đầu tiên hắn đi theo kị sĩ Scott đi vào ma pháp tháp chính là do Dany tiếp đón, và lần này hắn trở về người thứ nhất hắn chào hỏi lại cũng là Dany
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân cưỡng ép đè cảm giác cuồn cuộn trong lòng xuống
- Dany, là ta đây.
Tiếu Ân tận lực bình tĩnh nói, hắn sợ một khi lớn tiếng kêu to sẽ không kìm nổi hiển lộ ra tâm tình đang kịch liệt chấn động.
Dany nao nao, hắn nghi hoặc nhìn vị nam tử cao gầy phía dưới, khuôn mặt hăn mơ hồ có chút quen thuộc, nhưng thanh âm này quả thật chưa từng nghe qua
Nhìn thấy vẻ mặt mơ hồ của Dany, Tiếu Ân ngẩng đầu lên, cất cao giọng nói:
- Dany, ta chẳng qua mới chỉ li khai tám năm, ngươi liền không nhớ rõ sao?
Trong mắt Dany hiện lên một đạo hào quang ngạc nhiên cùng vui sướng:
- Tiếu Ân? Ngươi là Tiếu Ân?
- Đương nhiên là ta.
Tiếu Ân vui mừng nói, xem ra hắn cùng không quên mất mình.
- Tốt, Tiếu Ân, ngươi rốt cuộc đã trở lại.
Dany vui mừng quá đỗi, kêu lên
- Ngươi chờ một chút, ta kéo ngươi đi lên
- Kéo?
Tiếu Ân ngẩn ra, thấy từ lầu hai cửa sổ gần nhất bay ra một bóng đen, bóng đen bay thẳng tắp đến trước mặt hắn
Tiếu Ân trợn mắt, cứng lưỡi nhìn vật tròn tròn mềm mại trên tay, giống như một sợi dây thừng, sắc mặt trở nên dị thường cổ quái
- Tiếu Ân các hạ, ngài nắm chặt đây, ta kéo ngài lên.
Dany hét lớn
Tiếu Ân cảm thấy vô số ánh mắt từ bốn phía bắn tới, hắn đỏ mặt lên, quay đầu nhìn xung quanh chỉ thấy đám người Kim đang nín cười, một đám khuôn mặt co giật, muốn cười mà không dám cười
- Không cần
Tiếu Ân hít sâu một hơi
- Ta tự mình đi lên
Dứt lời hắn vươn tay kéo lên giống như vượn”Vù vù vù”, liền chạy thẳng lên. Trong nháy mắt, hắn đã bước lên cửa sổ lầu hai và tiến vào trong đó.
- Tiếu Ân pháp sư, ngài thật sự rất giỏi.
Đôi mắt Dany lập tức trợn tròn nhìn Tiếu Ân với vẻ khó tin
Quả thật vừa rồi động tác của hắn cực nhanh, hành động ngắn gọn dứt khoát, cho dù là võ sĩ lợi hại nhất trên thế giới tiến đến cũng chỉ đến thế mà thôi
Tiếu Ân lộ biểu tình dở khóc dở cười, kì thật vừa rồi hắn cũng không sử dụng Phong Tường Thuật chẳng qua là dùng Khinh Linh Thuật mà thôi
Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Tiếu Ân oán hận nói
- Kim, các người lên đây ngay cho ta.
Lúc này đây, vẻ mặt tươi cười trên mặt đám người Kim đều cứng lại, bọn họ nhìn dây thừng thẳng tắp buông xuống, có tâm muốn thi triển Phong Tường Thuật nhưng nghĩ đến bản thân sư phụ phải đi…không, trèo lên, bọn họ cũng khôn g dám cậy mạnh
Kim nắm chặt dây thừng trong lòng vạn phần khó hiểu, có lẽ đây là một loại nghi thức của quê hương sư phụ
Ma pháp sư tiến vào ma pháp tháp khôn g đi qua cửa cũng không phi hành mà đi bằng dây thừng!Đây quả là một nghi thức cổ quái…
Tiếu Ân đánh giá hoàn cảnh của ma pháp tháp, tuy rằng đã có tám năm không trở lại nhưng mọi thứ và cách bài trí vẫn quen thuộc như trước
Chờ sau khi đám người Kim nhất nhất dọc theo dây thừng đi lên, Dany hướng về mọi người lộ vẻ tươi cười, nói
- Tiếu Ân pháp sư, mời đi theo ta.
Dứt lời, hắn đi dọc theo thang lầu hướng về phía trước. Tiếu Ân nao nao, trong lòng lại hiện ra tình cảnh lần đầu tiên đến ma pháp tháp, khi đó Dany cũng mang theo hắn hướng về phía trước đi tới như lần này.
Rốt cục Dany đến trước cửa phòng trước kia của Tiếu Ân thì ngừng lại, hắn giơ tay đẩy cửa phòng, nói:
- Tiếu Ân pháp sư, hoan nghênh trở về.
Tiếu Ân nhìn qua khung cửa, trong lòng dâng lên một cảm giác chua xót, dịu dàng mà lại rầu rĩ, tâm giống như lửa, mắt đỏ ngầu, đến hô hấp cũng không khống chế được mà trở nên dồn dập
Bài trí trong phòng vẫn như trước, vẫn không chút thay đổi
Kia là chiếc giường trúc quen thuộc, bàn gỗ mà hắn thường bày thả vật phẩm, tám năm thời gian không ngờ không thay đổi một chút nào
Một cảnh tượng vốn nhạt nhòa trong trí nhớ bỗng chốc trở nên rõ ràng, Maren sư phụ chỉ dẫn từng li từng tý cho hắn, hắn ở trong này trả giá bằng cố gằng và mồ hôi, cùng Benson đùa giỡn, trao đổi những tâm đắc trong tu luyện
Tất cả những điều đó đều ở trước mắt hắn, giống như cưỡi ngựa xem hoa, từng chút hiện ra rõ ràng
- Tiếu Ân pháp sư, Tiếu Ân pháp sư,..
Âm thanh kêu gọi nhẹ nhàng kéo thần trí Tiếu Ân lại. Thân thể Tiếu Ân khẽ run lên. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ nghe Dany nói:
- Maren đại nhân chính miệng phân phó qua không nên thay đổi bài trí trong phòng này chính là để chờ ngài trở về, hơn nữa Benson pháp sư những năm gần đây cứ cách ba, năm tháng đều tới đây ở, quét tước một chút. Tám năm, ngài rốt cục đã trở lại
Giọng điệu hắn mang theo vô hạn thổn thức, trên mặt lại mang theo một tia mỉm cười đầy thỏa mãn
Tiếu Ân hít sâu một hơi, tĩnh tâm lại nhìn xem Dany mày hơi giãn ra, nói:
- Dany, ngươi cũng tiến bộ
Trên mặt Dany hiện lên vẻ kiêu ngạo, nói
- Hai năm sau khi ngài rời khỏi, nhờ đại nhân ban ân truyền thụ ta phương pháp tu luyện cao cấp, sáu năm qua ta đã tu luyện đến đỉnh cấp chín. Đại nhân nói trước khi ta tròn năm mươi tuổi có năm thành cơ hội có thể trở thành ma pháp sư chính thức
Phía sau Tiếu Ân đám người Kim cung kính thúc thủ đứng, sau khi nghe được những lời này, trong tâm họ không khỏi cảm khái, ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân tràn đầy sùng kính cùng cảm kích
Đặc biệt Kim và Lai An, hai người bọn họ đầu nhập làm môn hại của Tiếu Ân là lúc đã gần bốn mươi tuổi. Lúc đó bọn họ nghĩ đến cả đời may mắn lắm thì đạt tới nhất tinh ma pháp sư, có lẽ cũng là ông trời mở mắt, thần linh phù hộ giúp bọn họ đạt được thành tựu lớn nhất trong cuộc đời
Nhưng không thể nghĩ tới chính là bọn họ bây giờ đều là tam tinh ma pháp sư, hơn nữa đều bị vây trong trạng thái đỉnh, lúc nào cũng có thể đột phá
Mà hết thảy những điều này đều là công lao của Tiếu Ân, cho nên khi bọn họ thấy Dany cũng là lúc cảm xúc này càng dâng lên mãnh liệt
Tiếu Ân trầm ngâm một lát, đột nhiên cười nói:
- Dany, ngươi yên tâm đi, sau này nhất định chúng ta sẽ trở thành đồng môn
Sắc mặt Dany hiện lên một tia ấm áp cùng cảm kích, cười nói
- Tiếu Ân pháp sư, cám ơn lời nói tốt lành của ngài
Nếu người hầu học đồ có thể trở thành ma pháp sư chính thức, như vậy bọn họ tự nhiên sẽ trở thành đệ tử của ma pháp sư mình hầu hạ
Giống như Maren và David Kirby, bọn họ vốn là người hầu học đồ của lục tinh đại ma pháp sư Mikhail, nhưng chính vì sự cố gắng của bọn họ đồng thời đi kèm một chút cơ duyên nhất định cho nên mới có thể trở thành ma pháp sư chính thức. Mà khi bọn họ thuận lợi tiến giai cũng là lúc bọn họ trở thành đệ tử chính thức của Mikhail
Tiếu Ân nói như vậy chính là cầu chúc Dany ngày sau thuận lợi tiến giai, tự nhiên sẽ đạt được sự cảm kích của hắn
- Dany, ai tới?
Một âm thanh xa lạ từ trên lầu truyền tới
Tiếu Ân nao nao, hắn ngẩng đầu lên vừa thấy một thiếu niên khoảng hơn mười tuổi từ trên thang lầu nhìn theo hướng này
Bộ dạng thiếu niên này khoảng mười lăm mười sáu tuổi, có vẻ tuấn tú, thực lực của hắn tuy không mạnh nhưng cũng đạt tiêu chuẩn lục cấp học đồ
Tại tuổi này đạt tới lục cấp học đồ có khả năng rất lớn có thể thuận lợi tiến giai thành ma pháp sư chính thức
- Tiếu Ân pháp sư, vị này chính là Brent pháp sư, là Maren đại nhân mới thu nhận làm đệ tử năm kia.
Dany mỉm cười giới thiệu
- Brent pháp sư, vị này chính là sư huynh đã ra ngoài của ngài, Tiếu Ân pháp sư
Tiếu Ân nhìn bộ dạng mười lăm, mười sáu tuổi của Brent đồng thời cũng nhớ tới chính mình tám năm trước
Nếu không có bất ngờ ở rừng Gobbi thì lúc này chắc hắn cũng như Brent, từng bước sống cuộc sống ổn định ở trong ma pháp tháp
Tuy nhiên nếu không đến đại thảo nguyên phương Bắc, như vậy giờ phút này hắn nhiều nhất cũng chỉ là một ma pháp sư nhất tinh bình thường, làm sao có thể trở thành đại ma pháp sư và trải qua cuộc sống nhiều màu sắc, nhiều nguy hiểm như thế
- Tiếu Ân pháp sư?
Khuôn mặt non nớt của của Brent lộ vẻ ngạc nhiên, hắn lộ vẻ cung kính thật sâu, nói
- Tiếu Ân pháp sư, xin chào, ta rốt cục cũng nhìn thấy ngài
- Ngươi rất muốn nhìn thấy ta sao?
Tiếu Ân tủm tỉm cười hỏi
- Ừ.
Brent gật đầu thật mạnh, nói
- Sư phụ từng nhiều lần nói ngài là đệ tử kiệt xuất nhất của bọn họ mà Nepal và Benson nhị vị pháp sư cũng đều nhớ ngài mãi không quên. Nếu bọn họ biết hiện tại ngài trở về khẳng định sẽ cực kì cao hứng
Tiếu Ân hướng ánh mắt tới xung quanh, hắn thoáng nhíu mày
- Su phụ bọn họ đâu? Vì sao không ở trong ma pháp tháp?
Dany nao nao nói:
- Tiếu Ân, ngươi không biết sao?
- Biết cái gì?
Tiếu Ân không hiểu tại sao hỏi
Dany do dự một chút, lại hỏi:
- Ngươi thế nào lại biết pháp sư không ở trong ma pháp tháp?
Tiếu Ân lộ ra một nét tươi cười thần bí, hắn vừa rồi sử dụng tinh thần ý thức ở trong ma pháp tháp tìm tòi một chút phát hiện trừ ở lầu hai này có một đệ tử cấp học đồ trên lầu không ngờ không có bất kì ai
Đừng nói là Maren sư phụ cho dù là Benson, Nepal thậm chí đến ba đệ tử khác cũng đều không có mặt
Chỉ có những điều này hắn không có ý nói ra
Thấy được trên mặt Tiếu Ân có một nét cười khó hiểu, Dany trong lòng ngẩn ra lập tức cười khổ nói:
- Tiếu Ân pháp sư, Maren đại nhân mang theo ngũ đại đệ tử đã đi tới đế quốc Nặc Khả Đa rồi
- Nặc Khả Đa?
Trong mắt Tiếu Ân chợt ngời bạo phát một đạo tinh quang khiến người ta không dám nhìn thẳng
Dany và Brent đồng thời cúi đầu. Trong lòng bọn họ kinh hoàng, phi thường kì quái.Vì sao trong ánh mắt Tiếu Ân vừa xuất hiện ánh sáng khiến bọn họ có cảm giác đối mặt với Maren đại nhân, hơn nữa cảm giác còn mãnh liệt hơn vài phần
- Vâng, Maren các hạ nhận được lời mời của đồng môn, sau khi suy nghĩ hai ngày rốt cuộc cùng với David Kirby đại nhân đang đi tới đế quốc Nặc Khả Đa.
Dany ngoan ngoãn nói
Ánh mắt Tiếu Ân dừng lại trên người Brent, thiếu niên non nớt này lập tức nói:
- Sư phụ mang tất cả các đệ tử trên bát cấp đi chỉ bỏ một mình ta ở lại
Nghe được giọng điệu hắn mơ hồ có chút bất mãn, Tiếu Ân không khỏi buồn cười
Đúng là tuổi thiếu niên muốn hướng xung quanh chứng tỏ bản thân mình đây mà
Sư phụ không ngờ lại lưu một mình hắn ở lại trong ma pháp tháp đương nhiên sẽ khiến hắn hờn dỗi
- Brent, ngươi hiện tại cũng mới chỉ là lục cấp học đồ phải không.
- Đúng.
Brent sắc mặt hơi đỏ lên nói
- Lúc ta bằng tuổi ngươi mới chỉ là ngũ cấp học đồ thôi.
Tiếu Ân dùng ánh mắt cổ vũ nói:
- Cố gắng lên, chỉ cần ngươi sớm trở thành ma pháp sư chính thức thì thiên hạ to lớn còn không phải mặc cho ngươi ngao du sao?
Brent chần chừ một chút, nặng nề gật đầu nói:
- Ta nhất định sẽ trở thành ma pháp sư chính thức
Đám người Kim đều lộ một ý cười mơ hồ trên mặt. Ma pháp sư chính thức à, bọn họ cũng từng lập chí như thế, chẳng qua sau khi đạt được mục tiêu này, ánh mắt bọn họ liền mở mang rất nhiều, có được phương hướng cố gắng mới
- Dany, Nepal bọn họ thành tựu như thế nào?
Tiếu Ân quay lại hỏi.
Dany cung kính nói:
- Nepal pháp sư đã ở hai năm trước thuận lợi thăng tiến thành ma pháp sư chính thức, Benson pháp sư cũng đang ở thập cấp đỉnh, trong tương lai hai, ba năm hẳn là có hi vọng thành công tiến giai. Về phần Don
Bình luận truyện