Dị Giới Chi Quang Não Uy Long
Quyển 5 - Chương 2: Thập cấp học đồ Benson
Đám người Tiếu Ân sau khi ly khai ma pháp tháp, liền đi về hướng ngoài lâm viên. Lúc sắp đi đến ngoài rừng, Tiếu Ân đột nhiên dừng bước.
Ánh mắt hắn dừng lại, nhìn hướng về tòa ma pháp tháp cao nhất giữa năm tòa ma pháp tháp
Ở trong tòa ma pháp tháp này chính là vị nữ ma pháp sư duy nhất, ngũ tinh đại ma pháp sư Tifany
Tiếu Ân kỳ thật rất muốn biết, sư phụ vì sao phải đi tới đế quốc Nặc Khả Đa. Hắn tin tưởng, Tiffany đại ma pháp sư khẳng định sẽ biết một ít nguyên nhân trong đó.
Tuy nhiên, khi hắn đi đến hướng ma pháp tháp của Tiffany, trong lòng bất chợt dâng lên một trận điềm xấu mãnh liệt, đến mức toàn thân hắn nổi hết cả da gà
Tuy rằng không rõ vì sao lại có cảm giác như vậy, nhưng sau khi chần chừ nửa ngày, Tiếu Ân rốt cục buông tha cho ý tưởng này, mang theo đám người Kim vội vàng đường cũ trở về, đi theo hướng thành Bahia
Rời xa phạm vi ma pháp tháp, sau khi xác định đã không còn ai chú ý, đám người Tiếu Ân lập tức phi lên trời.
Lúc bọn họ ở phi hành đã sử dụng thủ đoạn nhỏ do Seth truyền thụ, hấp thụ một mảnh mây đi theo để tránh bại lộ hình dáng. Tuy nhiên sau khi bay gần một ngày, đám người Tiếu Ân liền chậm lại, bởi vì bọn họ đồng thời phát hiện, ở cách đó không xa là hai người một béo một gầy.
- Sư phụ, bọn họ như thế nào đến lại đây?
Kim kinh ngạc thốt lên:
- Chẳng lẽ bọn họ có thể theo dõi được chúng ta sao?
- Không có khả năng.
Carter rất nhanh tiếp lời nói:
- Chúng ta và bọn họ chia tay nhau ở rừng Gobbi thuộc đế quốc Nặc Khả Đa. Mà chúng ta đã đi trong rừng vài ngày, bọn họ không có khả năng tìm được hành tung của chúng ta
Tiếu Ân trầm ngâm một lát, rốt cục nói:
- Carter, ngươi đi xuống hỏi một chút. Bọn họ đến đây làm gì?
- Vâng.
Carter nhẹ nhàng nhảy xuống, lập tức rời khỏi tầng mây bảo hộ, hóa thành một đạo tinh quang bay tới hướng kia hai người.
Ngay cả lúc này đây, hắn chỉ có một mình cũng tuyệt đối tin tưởng rằng có thể tóm gọn hai người này.
Không ngờ, hành tung của hắn vừa mới xuất hiện, hai người kia lập tức lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng và cung kính cúi chào hắn.
Sau một lát, khi Carter quay về hai người kia vẫn ở tại chỗ im lặng chờ đợi giống như là chờ đợi vận mệnh quyết định, giống như kẻ tù tội đang chờ phán quyết, trong ánh mắt lộ ra vẻ khẩn trương.
Carter mang theo vẻ ngạc nhiên trở về từ mặt đất. nói:
- Sư phụ, ta hỏi rõ ràng. Bọn họ quả thật là theo lộ tuyến của chúng ta mà đến.
- Hắc, Carter. Ngươi không phải nói quyết không có khả năng sao.
Mary ha hả cười nhạo nói.
Carter sắc mặt hơi hơi đỏ lên, nói:
- Là ta sai lầm rồi, ta thật không ngờ trên đời này không ngờ còn có cái mũi thần kỳ như vậy.
- Cái mũi?
Kim kinh ngạc hỏi.
- Đúng vậy, gã pháp sư béo gọi là Thi Thụy Đức kia trời sinh có cái mũi có thể ngửi được mùi nguyên tố, chỉ cần bị mũi hắn ngửi qua thì ngươi muốn chạy trốn là không có khả năng.
Carter cười khổ nói:
- Hắn có cái mũi rất linh, chỉ cần thời gian không quá lâu, không bị bảy, tám ma pháp đại hình tấn công, như vậy hắn khẳng định có thể từ trong nguyên tố mà ngửi ra hương vị cần thiết.
Đám người Tiếu Ân đều lộ ra vẻ giật mình, trong miệng ai cũng là chậc chậc lấy làm lạ
Loại bản lĩnh này cũng không thuộc phạm trù ma pháp, nhưng trên thực tế có giá trị sử dụng rất lớn, chỉ có thể nói là thiên phú dị thường, người thường không có khả năng tưởng tượng được.
- Carter, bọn họ rốt cuộc tới làm gì?
Kim trầm giọng hỏi.
- Nga. Bọn họ là tới bái sư.
Carter cười đến cổ quái, dường như với chuyện này cảm thấy không thể tin nổi.
- Bái sư?
Tiếu Ân ung dung cười, nói:
- Bọn họ muốn bái ta làm thầy sao?
- Vâng, bọn họ chính là có ý này.
Carter buồn cười nói:
- Sư phụ, để đệ tử giúp người đuổi đi.
Hắn dùng bàn tay làm động tác hạ xuống thủ thế.
Tiếu Ân trong lòng hơi hơi trầm xuống, vài tên đệ tử này trải qua đấu thú đài và sát lục kết giới song trùng bồi dưỡng, trên người đã có sát khí nồng đậm, người khác không sao, nhưng đối với người tu luyện vong linh hệ pháp thuật như Carter mà nói, chỉ là hai tính mạng nho nhỏ, tự nhiên là sẽ không tha.
- Không thể.
Lai An người vốn từ trước đến nay vẫn trầm mặc ít lời nói.
Tiếu Ân cảm giác cực kỳ được an ủi, hoàn hảo Lai An không có gì thay đổi, biết mạng người đáng quý.
- Lai An, nhưng lưu trữ bọn họ là một tai họa mà.
Carter nhún vai, vẻ mặt vô tội, tuy nhiên hắn vẫn kiên trì với ý kiến của mình
Lai An lắc lắc đầu, nói:
- Bọn họ là người ở đây, khẳng định quen thuộc với nơi này, để bọn họ mang chúng ta đi thành Bahia, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Mắt mọi người đồng thời sáng ngời, nếu không ai dẫn đường, như vậy bọn họ khẳng định là phải theo đường cũ mà quay về, còn phải trải qua rừng Gobbi nhưng nếu là có một người dẫn đường, ít nhất có thể giảm được một nửa thời gian.
Mary vỗ tay một cái, nói:
- Không tồi, Lai An nói đúng.
Carter cố gắng hướng tới Tiếu Ân lộ ra một biểu tình bị thương, nói:
- Sư phụ, vợ chồng bọn họ liên hợp ức hiếp con.
- Phi.
Mary khẽ gắt một tiếng, nhưng cũng không biện giải, Lai An sắc mặt ửng đỏ. Hắn và Mary cùng nhau nhìn lén Tiếu Ân, lại phát hiện Tiếu Ân cũng không có vẻ gì là tức giận, lúc này mới có chút yên tâm.
Trên thực tế, Tiếu Ân giờ phút này trong lòng cũng là có chút kinh ngạc, bình thường xem Mary và Lai An thường đi cùng nhau, nhưng không nghĩ tới là quan hệcủa bọn họ không ngờ đã sâu như vậy
Mỉm cười, Tiếu Ân nói:
- Carter, đi bảo cho bọn họ dẫn đường.
- Vâng, bảo họ dẫn đến đâu?
Carter dò hỏi.
Tiếu Ân trầm ngâm nửa ngày, nói:
- Bọn họ nếu sống ở đây, tự nhiên là hẳn là có chút môn đạo, bảo cho bọn họ cứ đi cùng chúng ta trong khoảng thời gian này đi, chờ khi chúng ta đi, cho bọn hắn một chút thù lao là được.
Carter ứng tiếng, xoay người đi xuống
Tuy rằng kia hai người không tiếc vất vả, khổ sở đuổi theo, và muốn bái làm đồ đệ của Tiếu Ân, nhưng đám người Tiếu Ân không có nửa điểm hảo cảm đối với hai người bọn họ, tự nhiên là không có khả năng đáp ứng bọn họ, tuy vậy lúc này cũng có thể lợi dụng một chút.
Sau một lát, hai người kia liền đi theo Carter đi lên, vẻ mặt lộ vẻ cung kính. Bọn họ đầu tiên hướng về Tiếu Ân cung kính cúi chào, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất bay về một phương hướng khác.
Đám người Tiếu Ân nhìn nhau cười, có người quen dẫn đường đúng là là nhanh hơn.
Quả nhiên, dựa vào hai người này dẫn đường, chỉ ba ngày sau, bọn họ đã đi tới thành Bahia.
Nhìn ma pháp trận ở phương xa chớp động vô số hào quang như trước, rất nhiều ma pháp sư đều ở đây tiến hành truyền tống, trong lòng mọi người có chút buồn bực, không thể tưởng được một vòng lớn từ đầu đến cuối không ngờ lại trở lại nơi này
Bọn họ cũng sẽ không ngu ngốc đến mức trực tiếp phi vào giữa thành, mà chọn một chỗ hạ xuống, mọi người thu liễm hơi thở của bản thân, tất cả đều biến thành bộ dáng thập cấp học đồ
Một béo một gầy kia, hai người nhìn nhau, dáng người bọn họ đột nhiên biến hóa.
Liệt Duy thân hình nhỏ gầy thân mình chấn động đột nhiên phát ra những tiếng xương kêu răng rắc, sau một lát, liền biến thành một tráng hán to lớn, mạnh mẽ.
Mà Thi Thụy Đức cũng là phun ra một luồng không khí thật dài, từ trong cái bụng không khí phun ra, cái bụng vốn tròn vo kia lập tức xẹp xuống. Tuy rằng hắn dáng người vẫn là cao lớn như trước, nhưng không hề chướng mắt như trước nữa.
Đám người Tiếu Ân nhìn thấy vậy, sắc mặt khẽ biến. Bọn họ thật không ngờ, hai kẻ đi theo bên người bọn họ lại có thực lực như thế, không ngờ lại có thể dấu diếm được cả bọn họ.
Ánh mắt linh hoạt, sắc bén di chuyển trên người bọn họ, Tiếu Ân trầm giọng nói:
- Cái này cũng không phải ma pháp.
- Đúng vậy, Tiếu Ân các hạ.
Liệt Duy cung kính nói:
- Đây là một loại thủ đoạn biểu diễn nhỏ, là chúng ta đã học được trước khi học tập ma pháp.
Tiếu Ân cảm thấy hứng thú hỏi:
- Là học được ở nơi nào?
Liệt Duy do dự một chút, rốt cục nói:
- Đoàn xiếc thú.
- Cái gì? Đoàn xiếc thú.
Trong mắt Tiếu Ân lộ vẻ khó hiểu.
Liệt Duy cắn chặt khớp hàm, dường như là có cái gì đó khó nói. Trong mắt hắn lại toát ra một tia thống khổ, bên người hắn, Thi Thụy Đức sắc mặt thoạt nhìn cũng trở nên khó nhìn
Không biết vì sao, Tiếu Ân trong lòng đột nhiên mềm nhũn, hắn chuyển hướng đề tài, nói:
- Các ngươi vì sao lại phải thay đổi hình dáng?
Liệt Duy nổi lên một tia cười khổ, nói:
- Bởi vì chúng ta thân hình vừa rồi thanh danh ở đây cũng không phải tốt lắm cho nên nếu muốn vào thành không chọc người chú ý, cuối cùng là đừng cho người khác nhận ra thì tốt hơn
Tiếu Ân nhớ tới những gì bọn họ đã làm lúc trước, không khỏi trầm mặt xuống, hỏi:
- Các ngươi đến tột cùng đã lừa gạt bao nhiêu người?
Khi hai người kia khúm núm nói không nên lời cái con số cụ thể, Tiếu Ân trong lòng cảm thấy bực bội, hắn hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Đã đi theo ta, nếu ở trong khoảng thời gian này, các ngươi còn muốn gạt người, đừng trách ta không khách khí.
- Vâng.
Hai người kia vui mừng quá đỗi, cùng nhau hô to.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, cũng không biết quyết định của chính mình đến tột cùng là đúng hay sai.
Tuy nhiên ở tòa thành này, muốn vừa không bại lộ thực lực vừa tìm được sư phụ thì cần dùng hai người này là chính xác, chắc chắn là một cánh tay đắc lực.
Lúc vào thành, có hai vị nhị tinh ma pháp sư dẫn dắt, cho nên lai lịch đám người Tiếu Ân căn bản là không ai chú ý. Theo phúc hai nhị tinh ma pháp sư, bọn họ đều bị cho rằng là ma pháp học đồ không được xếp hạng, điểm này cũng chính là hợp ý đám người Tiếu Ân.
Sau khi vào thành, Liệt Duy và Thi Thụy Đức lập tức đi trước.
Theo Thi Thụy Đức dẫn dắt, bọn họ đi vào trong một cái sân xa hoa. Nghe nói đây là một trong các tài sản riêng của hai người bọn họ, tuy nhiên Tiếu Ân phỏng chừng, phần lớn chỉ dùng đã tiền lừa đảo được để mua đi
Không quá lâu sau, Liệt Duy đã trở lại.
Hắn chẳng những đã mang về rượu ngon và thức ăn, mà còn mang đã trở lại một ít tin tức phát sinh gần đây trong thành
Đám người Tiếu Ân đều cảm khái trong lòng, thật là đã tìm đúng người.
- Tiếu Ân các hạ, gần đây nhất ở trong thành Bahia có rất nhiều chuyện thú vị phát sinh.
Liệt Duy vừa hầu hạ đám người Tiếu Ân dùng cơm, vừa hưng trí bừng bừng giới thiệu.
Xem ra sau khi nhận thức qua thực lực của đám người Tiếu Ân, hai người bọn họ đã đem thân mình định vị ở cấp bậc người hầu học đồ
Tiếu Ân uống một ngụm chén rượu màu đỏ tươi như máu, một cảm giác êm ái lạnh lẽo theo thực quản tiến nhập trong bụng, khiến trên hai gò má hắn đều nổi lên một tia ửng đỏ.
Cái miệng nhỏ tước lớp bao trước bánh bột ngô, cẩn thận nhấm nháp: bên ngoài vàng và giòn, bên trong lại mềm mại, hơn nữa còn có vị thơm, cay của hạt tiêu. cho dù là bánh pizza I- ta- li- a ngon nhất thế kỉ hai mươi mốt cũng không thể ngon như thế
Tiếu Ân trong tâm hơi có chút do dự, có nhân tài như vậy theo bên người, đối với chính mình mà nói, quả thật là loại hưởng thụ lớn nhất.
Thực đáng tiếc hai người này không ngờ lại là một kẻ lừa đảo, nếu không chỉ bằng bản lĩnh đặc thù của bọn họ cùng với loại này thông minh, cơ trí, Tiếu Ân còn có chút động tâm.
Carter ngắc ngứ mở miệng, hỏi:
- Có cái gì chuyện thú vị, nói xem.
Tất cả mọi người đều vô cùng vừa lòng đối với món ăn này. Phải biết rằng những người này đi theo bên người Tiếu Ân, trên cơ bản đều là dựa vào lương khô qua ngày, cuộc sống màn trời chiếu đất quá lâu, ngẫu nhiên ăn đến một chút đồ ngon, cũng là có chút cảm khái, cho nên ngay cả thái độ của Carter cũng có một ít thay đổi tinh tế đối với bọn họ.
Liệt Duy theo ánh mắt của mọi người nhìn ra thần sắc vừa lòng, hắn vui sướng nói:
- Carter các hạ, lão thành chủ Bahia thành hai năm trước kia chết vì bệnh, mà hai thế lực lớn trong thành đều không phục lẫn nhau. Trải qua hai năm điều hòa, rốt cục quyết định lấy phương thức ma pháp lôi đài để quyết định cuối cùng để tuyển thành chủ.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hắn chậm rãi ngẩng đầu, hỏi:
- Lão thành chủ gọi là gì?
- Lão thành chủ là Mikhail, là một vị lục tinh đại ma pháp sư đáng để người ta tôn kính
Đám người Kim tuy rằng biết tên của sư phụ Tiếu Ân, nhưng cũng không biết Mikhail là ai. Kim lại hỏi:
- Đại ma pháp sư như thế nào lại làm chức thành chủ nhỉ? Chẳng lẽ hắn không muốn tiếp tục tu luyện hướng về phía trước?
Liệt Duy cười khổ nói:
- Kim các hạ, nơi này một tòa ma pháp thành thị trọng yếu của đế quốc Nặc Khả Đa, từ trước đến nay chức thành chủ đều là do ma pháp sư làm. Tuy nhiên chức này chẳng qua là một hư danh, người thực sự điều khiển hoạt động trong thành đều là đế quốc phái người tự mình xử lý. Cái gọi là thành chủ, chính là một vinh dự cao nhất thôi.
Tiếu Ân chậm rãi gật đầu. Trong tâm hắn đã có chút điểm đoán được đám người sư phụ vì sao phải chạy đến nơi đây
- Liệt Duy, những ai trong thành tham gia giành chức thành chủ
Liệt Duy nghe Tiếu Ân hỏi, thái độ tỏ vẻ cung kính hơn:
- Lực lượng ma pháp mạnh nhất trong thành chính là nhân mã của nhất mạch Lewis và của nhất mạch Stephen đại ma pháp sư. Sau khi Mikhail qua đời, bọn họ liền đều nhắm ngay vị trí thành chủ, thề son sắt phải giành lấy.
Kim lạnh lùng cười, nói:
- Hai người này thật sự là ngu ngốc, đều trở thành đại ma pháp sư, còn muốn tranh một cái vị trí thành chủ, chẳng lẽ sẽ không có thể dùng tâm tư ở việc tu luyện mặt sao.
Liệt Duy ngượng ngùng cười, nói:
- Kim các hạ, bọn họ chính là vì tranh thủ hoàn cảnh tốt tu luyện, cho nên mới sẽ tranh đoạt như thế.
Kim ngẩn ra, hỏi:
- Sao lại như thế?
Liệt Duy chỉ vào một phương hướng, nói:
- Ở trong phủ thành chủ, có một thánh địa tu luyện. Không biết vì sao, bên trong thánh địa, ma pháp nguyên tố dị thường sinh động. Nếu tu luyện trong hoàn cảnh đó, tuyệt đối có thể mang đến hiệu quả to lớn, cho nên bọn họ dù phải là đánh đến vỡ đầu cũng đều muốn cướp đoạt.
Đám người Tiếu Ân lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trách không được những người này sẽ vì một hư danh lại đối chọi gay gắt, hoá ra nguyên nhân chân chính lại là vì một khối phong thuỷ bảo địa.
Tuy nhiên đám người Kim cũng không thấy lạ chút nào, bởi vì bọn họ có hoàng kim kết giới và sát lục kết giới, hai kiện bảo bối nghịch thiên, đương nhiên sẽ không đặt một vùng đất nhỏ có thể đề cao gấp đôi độ sinh động ma pháp nguyên tố ở trong mắt.
Đạo lý này cũng giống như một phú hào gia sản trăm vạn sẽ tuyệt đối sẽ không đánh chủ ý vào mấy chục miếng tiền xu trong chén của một tên khất cái.
Liệt Duy cẩn thận quan sát hành động của đám người Tiếu Ân. Sau khi hắn nói ra bí mật này, đám người Tiếu Ân không ngờ vẫn là một mảnh bình tĩnh như trước, dường như kia khối phong thuỷ bảo địa khiến vô số người đánh nhau vỡ đầu để tranh đoạt đó cũng không hề làm cho bọn họ động tâm
Hắn thậm chí còn có một loại ảo giác, ở trong lòng những người này, khối bảo địa có thể đề cao tốc độ tu luyện kia còn không được bọn hắn quan tâm bằng một ít rượu và thức ăn trước mắt
Lúc này, Liệt Duy đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục không cần nói gì khác đối với tất cả mọi người. Chỉ riêng một phần trí tuệ cùng khí độ này cũng đã khiến hắn ngả mũ bái phục.
Đương nhiên, việc này cũng là quan hệ thực lực. Nếu đám người Tiếu Ân không phải thực lực cao cường, vượt xa Liệt Duy, như vậy chỉ sợ hắn sẽ biểu lộ vẻ khinh miệt trào phúng.
Tiếu Ân thuận miệng hỏi:
- Trận đấu của bọn họ là theo phương thức gì, khi nào cử hành?
- Tiếu Ân các hạ, nghe nói bọn họ đã quyết định ở hai ngày sau cử hành lôi đài, song phương đưa ra mười lăm tên pháp sư chính thức, ở trên lôi đài tiến hành quyết chiến, người thắng làm vua, người thua làm giặc.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, trách không được Maren sư phụ vội vàng, thì ra chỉ có ma pháp sư chính thức có thể giúp được.
Liệt Duy đột nhiên nhíu mày, nói:
- Mấy ngày nay, song phương thỉnh thoảng có người chiến đấu ở quyết đấu tràng, nghe nói là còn có cả thương vong
Động tác Tiếu Ân lập tức lâm vào cứng đờ, trong tâm hắn mơ hồ bốc lên một tia cảm giác không rõ
- Chẳng lẽ bọn họ hiện tại đã bắt đầu tiến hành quyết đấu?
- Đúng vậy, tuy nhiên hiện tại ra tay đều là một ít pháp sư học đồ, ma pháp sư chính thức đều không ra tay. Nếu không ảnh hưởng thật sự là quá lớn.
- Học đồ pháp sư......
Gương mặt Tiếu Ân thoáng nhăn lại, tuy rằng Maren giáo sư và Nepal đều đã là ma pháp sư chính thức, nhưng là đám người Benson lại không phải ma pháp sư chính thức, vẫn là học đồ như trước, không biết trận quyết đấu này có ảnh hưởng đến bọn họ hay không.
Carter nghe được có chút thú vị, giờ phút này lại hưng trí bừng bừng hỏi:
- Song phương thắng bại như thế nào?
Bọn họ đã trải qua loại này cảnh tượng ở đấu thú đài, trong lòng đã sớm vững chắc, tự nhiên sẽ không bị dọa vì một ít máu tanh.
- Vài ngày gần đây, vẫn là người nhất mạch Lewis chiếm cứ thượng phong. Đặc biệt bên trong bọn họ có một pháp sư học đồ, vốn cũng đã là thập cấp đỉnh, hơn nữa lại là một quyển trục sư trời sinh, am hiểu chế tác nhị cấp quyển trục ma pháp, cho nên ở trong trận đấu giữa ma pháp sư bậc thấp, chiếm cứ tiện nghi thật lớn, cho tới nay chưa bị bại lần nào.
Tiếu Ân trong lòng vui vẻ. hỏi:
- Cái vị pháp sư kia chưa bị có thất bại sao?
- Đúng vậy, nghe nói hắn tối nào cũng đều đi quyết đấu tràng nhận khiêu chiến, tính là nhân vật áp trục của nhất mạch bọn họ
- Hảo, tối nay, chúng ta phải đi quyết đấu tràng.
Tiếu Ân không chút do dự nói.
Liệt Duy kinh ngạc há miệng thở dốc, mở to hai mắt nhìn, nhưng cuối cùng vẫn cung kính lên tiếng.
Đám người Kim cũng có chút kỳ quái, bọn họ hiện giờ thực lực thấp nhất cũng là cấp bậc tam tinh, mà Tiếu Ân và Đức Lỗ Phu lại đạt tới đại ma pháp sư cảnh giới
Nhưng Tiếu Ân lại cố tình toát ra vẻ hứng thú đối với trận đấu của pháp sư cấp học đồ, tự nhiên là khiến mọi người có một loại cảm giác không hiểu ra sao cả.
Ánh mắt Carter trở nên sáng lên, bờ môi của hắn hơi hơi giật mình, dường như là đoán được cái gì đó.
Tiếu Ân mỉm cười, cũng không nói gì, chỉ có điều nhẹ nhàng gật đầu đối với Carter, không hổ là đệ tử thông minh nhất của hắn trong lòng nhanh thế đã hiểu rõ.
Vào lúc ban đêm, đám người Tiếu Ân mỗi người đều là đội một chiếc mũ mưa thật to trên đỉnh đầu, bên cạnh mũ có một tầng khăn che mặt mỏng manh, che lấp một nửa diện mạo, theo sau là Liệt Duy cùng Thi Thụy Đức tới quyết đấu tràng ở giữa thành thị.
Thành thị này là một tòa ma pháp thành thị, không chỉ có được hệ thống truyền tống hoàn thiện, hơn nữa còn có được mà ma pháp quyết đấu tràng hùng mạnh
Đương nhiên, ma pháp quyết đấu tràng này nhiều nhất cũng chỉ có thể chứa đựng quyết đấu của ma pháp sư chính thức, nếu là cấp bậc đại ma pháp sư liền trở nên vô dụng
Tuy nhiên, cấp pháp sư học đồ dùng để quyết đấu, quả thật là thích hợp
Tuy rằng hơi thở của đám người Tiếu Ân là cấp học đồ, nhưng là Liệt Duy và Thi Thụy Đức cũng là danh xứng với thực lực nhị tinh ma pháp sư. Hai người bọn họ tuy rằng cũng học Tiếu Ân, dùng mũ mưa che khuất khuôn mặt, nhưng theo bọn họ khí thế hùng mạnh trên người truyền tới lại biểu lộ địa vị ma pháp sư chính thức của bọn họ
Cho nên khi bọn họ đi tới khán đài quyết đấu tràng, lập tức khiến cho một ít người có tâm chú ý. Đương nhiên, tuyệt đại đa số ánh mắt đều là chú ý tới trên người Liệt Duy và Thi Thụy Đức, khiến hai người bọn họ cảm thấy buồn bực.
Ở giữa quyết đấu tràng là một lôi đài hình vuông, mỗi chiều dài đến hai mươi thước.
Tất cả đá phiến trên lôi đài đều là từ tài liệu đặc thù chế thành, lại trải qua ma pháp gia trì, chỉ cần là dưới ngũ cấp ma pháp thì sẽ không tạo thương tổn gì với lôi đài
Đồng thời, ở bên cạnh lôi đài, có rất nhiều lỗ phun. Một khi quyết đấu bắt đầu, có thể từ nơi này phun ra ra vòng ma pháp bảo hộ đủ vững chắc, đồng dạng, không vượt qua ngũ cấp ma pháp, cho dù là có nhiều cũng không có khả năng khiến vòng ma pháp bảo hộ này sụp đổ.
Mà đối với ma pháp học đồ mà nói, căn bản là không có khả năng xuất hiện ma pháp ngũ cấp, cho nên xét ở tính năng an toàn thì tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Cách lôi đài quyết đấu ba thước chính là một loạt chỗ ngồi được sắp xếp sẵn, nếu là toàn bộ ngồi đầy, ít nhất có thể chứa được hơn vạn người
Kiến trúc này là do đế quốc Nặc Khả Đa đặc biệt thiết kế, nếu là giữa ma pháp sư xảy ra tranh chấp, sau khi nộp hai mươi tinh thạch, có thể cử hành công bình quyết đấu ở trong này.
Đương nhiên, ở thời điểm bình thường, nơi này cũng mở ra, đặc biệt khi ma pháp sư muốn cho đệ tử thực chiến, thường thường sẽ thuê nơi này, lợi dụng ưu điểm chính là tính năng phòng hộ ở đây, tiến hành diễn luyện ma pháp cao cấp.
Tuy nhiên ở trong khoảng thời gian này, trên quyết đấu tràng cũng náo nhiệt dị thường, gần như mỗi ngày đều có trận đấu hấp dẫn trình diễn.
Tuy rằng chỗ ngồi trong quyết đấu tràng cũng không có an bài cố định, nhưng ở trong thế giới ma pháp cấp bậc tuyệt đối sâm nghiêm.
Ba hàng này chỗ ngồi đầu tiên bố trí xa hoa vô cùng, mặt trên cũng có trái cây đặc biệt tươi ngon, về phần ba hàng ghế sau, chính là một ít chiếc ghế bình thường, căn bản là không thể đánh đồng cùng phía trước.
Giờ phút này, trên chỗ ngồi đã có rất nhiều người, ba hàng chỗ ngồi phía sau đã khá đông, số người không ngờ không dưới hai trăm.
Nhìn thấy nhiều pháp sư học đồ tề tụ một nơi như vậy, đám người Tiếu Ân trong tâm thầm than, thật không hổ là ma pháp thành thị nổi tiếng, không khí ma pháp tốt hơn nhiều so với công quốc Louis.
Tuy nhiên trong ba hàng ghế đầu lại đã có ba người ngồi
Theo huy chương ma pháp trên người bọn họ, một là nhị tinh ma pháp sư, hai người còn lại cũng là nhất tinh ma pháp sư.
Đám người Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt một cái liền đã nhìn ra, chỗ ngồi phía trước này là chuẩn bị cho ma pháp sư chính thức, về phần học đồ cấp pháp sư sao, căn bản là không có tư cách đi lên.
Liệt Duy và Thi Thụy Đức ngơ ngác nhìn nhau, hai người bọn họ dẫn đường tới rồi nơi này, cũng là một trận khó xử.
Đám người Tiếu Ân áp chế hơi thở ở cấp ma pháp học đồ, tự nhiên là không muốn biểu lộ làm cho người ta biết chân chính thực lực bọn họ. Nhưng cho dù Liệt Duy và Thi Thụy Đức lá gan lớn gấp đôi, cũng là không dám mở miệng làm cho bọn họ ngồi vào mặt sau.
Chỉ có điều đám người Tiếu Ân trầm mặc không lên tiếng đi theo phía sau bọn họ, một bộ dáng chờ đợi bọn họ an bài, thật sự là khiến hai này kẻ pháp sư lừa đảo cảm thấy đầu đau muốn nứt ra
Liệt Duy hít sâu một hơi, nói:
- Chúng ta cùng nhau ngồi phía trước đi.
Dứt lời, hắn dùng một tia ánh mắt xem xét hướng Tiếu Ân, bởi vì khăn che mặt cũng không thật dầy, cho nên hắn mơ hồ thấy được Tiếu Ân khóe miệng mang chút ý cười.
Lập tức, Liệt Duy trong lòng buông lỏng, hắn như trút được gánh nặng dẫn đầu đi tới.
Một hàng tám người, cứ như vậy nghênh ngang ở vị trí thứ nhất ngồi xuống
Phía sau lập tức nổi lên một trận bàn tán khe khẽ
Liệt Duy và Thi Thụy Đức trên người mặc ma pháp bào lại đeo huy chương nhị tinh ma pháp sư, tự nhiên là có tư cách ngồi ở vị trí thứ nhất. Nhưng sáu kẻ đầu đội mũ mưa, trên người lại không có ma pháp huy chương, nhưng cũng đi theo ngồi ở vị trí thứ nhất, tự nhiên đã khiêu khích sự bất mãn của mọi người
Chỉ có điều, thấy được một đầu một đuôi ngồi hai nhị tinh ma pháp sư, cho dù là đầy mình bất mãn, cũng là không dám nói ra miệng.
Ba gã ma pháp sư ban đầu đã ngồi cũng sửng sốt, bọn họ nhìn về phía đám người Tiếu Ân, ánh mắt còn có một tia quái dị.
Ba người này rõ ràng phân làm hai phái
Một vị nhất tinh ma pháp sư một mình ngồi ở xa xa, mặt khác hai vị nhất tinh và nhị tinh ma pháp sư sóng vai ngồi cùng một chỗ, và thấp giọng thương nghị.
Nhưng chỉ bằng hai người bọn họ, bất kể như thế nào cũng không dám trêu chọc hai nhị tinh ma pháp sư.
Đám người Tiếu Ân ra vẻ không biết, bọn họ bình tĩnh ngồi ở trên ghế nhắm mắt dưỡng thần. Mary lấy ra một ít dưa và trái cây bóc vỏ, trước dâng cho Tiếu Ân, theo sau là Kim, Lai An, Đức Lỗ Phu và Carter theo thứ tự chia sẻ, về phần Liệt Duy và Thi Thụy Đức tự nhiên là không có khả năng có đãi ngộ này.
Mà hai người bọn họ cũng không có gì bất mãn. Nói thật, Liệt Duy vài lần muốn thay thế vị trí của Mary, nhưng do dự mãi, thủy chung là không có đảm lượng này.
Trong sân, thanh âm dường như là lớn hơn một chút, Mary không ngờ không thèm để ý hai nhị tinh ma pháp sư, loại biểu hiện này thật sự là vượt ngoài ý liệu mọi người rất xa
Trong lúc nhất thời, tất cả trong lòng mọi người đều thầm đoán đám người Tiếu Ân đích thực có thân phận thật là gì.
Trên thực tế, Tiếu Ân sở dĩ hạn chế hơi thở ở trong cấp học đồ pháp sư, đây chẳng qua là một thói quen mà thôi, cũng không có gì ý nghĩa, về phần mang mặt nạ, lại không muốn xuất đầu lộ diện ở trước mặt nhiều người thôi.
Mà đám người Kim mọi thứ lấy Tiếu Ân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, đối với ham mê của sư phụ tự nhiên cũng là toàn diện kế thừa, cho nên mới sẽ biến thành thần bí như thế.
Tuy nhiên ngay cả là Liệt Duy biết Tiếu Ân có ham mê này, cũng sẽ không kỳ quái. Bởi vì ma pháp sư cấp bậc cao đều có những ham mê thiên kì bách quái. Tiếu Ân biểu hiện nho nhỏ như vậy, đã là phi thường tiếp cận với phạm trù người bình thường. Nếu thật sự biểu hiện như một người bình thường, ngược lại cũng bị người hoài nghi hắn có chân chính là đại ma pháp sư hay không.
Khu vực rộng rãi ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân, lực chú ý của mọi người lập tức dời đi.
Hai mươi người hùng dũng tiến vào, những người này thực lực phần lớn đều ở bát, cửu cấp học đồ, trong đó cũng có ba người đạt tới thập cấp, trong đó một trên nam tử mặt có một vết thương hình con rết, lại là ở thập cấp đỉnh, so với Nepal năm đó càng phải còn hơn tam phân. Mặt khác, hai thập cấp học đồ còn lại rõ ràng kém cỏi rất nhiều, phỏng chừng là vừa mới tiến nhập thập cấp học đồ không lâu, đến năng lượng dao động trên thân mình đều không có hoàn toàn củng cố.
Những sau khi người này tiến vào, ánh mắt lập tức bị đám người Tiếu Ân hấp dẫn.
Quả thật, tám người ngồi xuống vị trí hàng thứ nhất, loại hiện tượng này vô cùng hiếm thấy
Bọn họ lúc ban đầu còn tưởng rằng đây là tám ma pháp sư chính thức, mọi người lập tức thu liễm thanh âm, liền đến hành động đều trở nên rón ra rón rén, nếu không sợ người ta phát hỏa. Tuy rằng không đến mức tại chỗ giết người, nhưng nếu cho ngươi một chút giáo huấn, cũng sẽ không người nào dám xuất đầu vì bọn họ.
Ngay cả là sư phụ của bọn họ, cũng không có khả năng vì vài tên học đồ đi đắc tội tám gã ma pháp sư chính thức.
Tuy nhiên, khi ánh mắt bọn họ dừng lại ở trên người hai tên nhất tinh, nhị tinh ma pháp sư sóng vai mà ngồi kia, lập tức lộ ra vẻ tươi cười, bước nhanh tiến lên thỉnh an vấn an.
Ngưng một lát, mới xem như bình tĩnh xuống dưới. Bọn họ ngồi xuống phía sau hai tên ma pháp sư cách đó không xa, hơn hai mươi người hình thành một vòng tròn nho nhỏ.
- Bọn họ là ai?
Tiếu Ân tùy ý hỏi.
Liệt Duy vội vàng nói:
- Bọn họ chính là phe tranh đoạt thành chủ vị kích liệt nhất, nhất mạch đệ tử của Stephen lan, hai tên ma pháp sư chính thức kia là trưởng bối của bọn họ, ở trong thành Bahia có chút điểm danh khí. "
Tiếu Ân trong lòng lạnh lùng cười, đối với hắn đánh giá cũng là từ chối cho ý kiến, mà trong mắt đám người Kim lại lộ ra vẻ khinh thường, tuy nhiên có khăn che mặt chống đỡ nên không khiến cho người ta nhìn ra
Đối với những người đã trải qua những trận chiến đấu lớn tại thảo nguyên và sân chơi của thần mà nói, chỉ là hai pháp sư phái học viện, không có bao nhiêu kinh nghiệm đánh nhau, căn bản là chưa từng lọt vào trong mắt bọn họ.
Liệt Duy tuy rằng không thể thấy rõ ràng biểu tình của bọn họ, nhưng là mơ hồ cảm thấy mọi người khinh miệt, vừa nghĩ tới sát khí hùng mạnh giống như thần quỷ trên người Carter bọn họ, tim hắn đập lập tức nhanh hơn vài phần. Trong lòng hắn cũng càng phát ra quyết tâm kiên định muốn bái làm đồ đệ của Tiếu Ân.
Sau một lát lại có hơn mười người kết thành đoàn đi vào
Tiếu Ân hơi hơi ngẩng đầu, ánh mắt nhanh nhìn chằm chằm vào một người đi giữa. Ánh mắt hắn hơi hơi đỏ lên, trong lòng dậy sóng mãnh liệt mênh mông.
Đám người Kim cũng là đồng thời mở to hai mắt nhìn. Theo sau, ánh mắt vài người đồng thời tập trung tới Đức Lỗ Phu.
Đức Lỗ Phu sờ sờ cái mũi, đột nhiên kéo kéo Mary, hỏi:
- Muội tử, lão ba lão mẹ còn sống, bọn họ có nói, chúng ta còn có huynh đệ thất lạc nhiều năm hay không?
Mary cũng là vẻ mặt không thể tin nổi, nói:
- Giống như không có.
Carter thấp giọng thì thào nói:
- Ai vậy?
Liệt Duy và Thi Thụy Đức mở to hai mắt nhìn, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Benson, nếu không phải Đức Lỗ Phu đang ở ngay tại bên người bọn họ, bọn họ khẳng định người này chính là Đức Lỗ Phu
Tiếu Ân hít sâu một hơi, thấp giọng nhưng tràn đầy cảm tình nói:
- Hắn chính là Benson.
Bọn người Kim đã nghe qua tên Benson, giờ phút này lập tức là bừng tỉnh đại ngộ, sau đó mỗi người nhìn về phía Đức Lỗ Phu, ánh mắt đều có một tia hiểu rõ.
Trách không được sư phụ cho tới nay đều có vài phần kính trọng đối với Đức Lỗ Phu, vì nhận lấy Đức Lỗ Phu mà thậm chí dẫn theo hai người thấp kém là Mary và Carter.
Hoá ra nguyên nhân chân chính là ở nơi này.
Tiếp theo, Đức Lỗ Phu cũng hiểu được điểm này, hai người huynh muội bọn họ và Carter nhìn về phía Benson, ánh mắt lập tức tràn đầy cảm kích. Đặc biệt Đức Lỗ Phu, trong lòng hắn biết rõ ràng, nếu không phải bởi vì quan hệ với Benson, như vậy giờ phút này, phỏng chừng hắn cũng chỉ là một tiểu học đồ bình thường của thành Hollywood, thành tựu tốt nhất đó là trở thành một vị ma pháp sư hoặc là ma pháp học đồ, người hầu học đồ mà thôi.
Về phần đại ma pháp sư sao......
Đó quả thực chính là mơ mộng hão huyền, si tâm vọng tưởng.
Cho nên, cảm kích sâu nhất đối với Benson, ngược lại chính là hắn, người có bảy, tám phần tương tự với Benson
Ở bên trong những người này, không thể nghi ngờ tu vi của Benson là sâu nhất, mặc dù ở trong mắt đám người Tiếu Ân thì chẳng có gì nổi bật, nhưng là ở giữa ma pháp học đồ bình thường, cũng là một người đứng đầu
Benson bọn họ đầu tiên đi tới trước mặt vị ma pháp sư ngồi một mình một người, hướng về hắn cúi chào thật sâu. Vị kia ma pháp sư nhẹ nhàng vung tay lên. Nhìn bộ dáng không mặn không nhạt của hắn, dường như cũng không có quan hệ quá lớn đối với đám người Benson.
- Người này là ai vậy?
Tiếu Ân lạnh lùng hỏi. Liệt Duy giờ phút này đã mơ hồ đoán được, đám người Tiếu Ân và Benson có quan hệ nhất định.
Không phải hắn nghi thần nghi quỷ, mà là sau khi thấy được Benson, rất khó không liên tưởng hắn và Đức Lỗ Phu đến cùng nơi. Hơn nữa từ sau khi Benson xuất hiện, Tiếu Ân không ngờ có thể một lời kêu ra tên của hắn
- Tiếu Ân pháp sư, người này là một gã pháp sư tự do trong thành Bahia, trong trận chiến tranh đoạt vị trí thành chủ này, dường như là không giúp bên nào cả.
Tiếu Ân hơi hơi gật đầu một cái, nếu không phải đồng môn của sư phụ, hắn cũng liền mất đi hứng thú chú ý
Đám người Benson sau đó thi lễ thật sâu đối với hai tên ma pháp sư chính thức còn lại, tuy rằng song phương trước mắt là đối địch, nhưng họ vẫn không mất đi cấp bậc lễ nghĩa.
Ánh mắt hắn dừng lại, nhìn hướng về tòa ma pháp tháp cao nhất giữa năm tòa ma pháp tháp
Ở trong tòa ma pháp tháp này chính là vị nữ ma pháp sư duy nhất, ngũ tinh đại ma pháp sư Tifany
Tiếu Ân kỳ thật rất muốn biết, sư phụ vì sao phải đi tới đế quốc Nặc Khả Đa. Hắn tin tưởng, Tiffany đại ma pháp sư khẳng định sẽ biết một ít nguyên nhân trong đó.
Tuy nhiên, khi hắn đi đến hướng ma pháp tháp của Tiffany, trong lòng bất chợt dâng lên một trận điềm xấu mãnh liệt, đến mức toàn thân hắn nổi hết cả da gà
Tuy rằng không rõ vì sao lại có cảm giác như vậy, nhưng sau khi chần chừ nửa ngày, Tiếu Ân rốt cục buông tha cho ý tưởng này, mang theo đám người Kim vội vàng đường cũ trở về, đi theo hướng thành Bahia
Rời xa phạm vi ma pháp tháp, sau khi xác định đã không còn ai chú ý, đám người Tiếu Ân lập tức phi lên trời.
Lúc bọn họ ở phi hành đã sử dụng thủ đoạn nhỏ do Seth truyền thụ, hấp thụ một mảnh mây đi theo để tránh bại lộ hình dáng. Tuy nhiên sau khi bay gần một ngày, đám người Tiếu Ân liền chậm lại, bởi vì bọn họ đồng thời phát hiện, ở cách đó không xa là hai người một béo một gầy.
- Sư phụ, bọn họ như thế nào đến lại đây?
Kim kinh ngạc thốt lên:
- Chẳng lẽ bọn họ có thể theo dõi được chúng ta sao?
- Không có khả năng.
Carter rất nhanh tiếp lời nói:
- Chúng ta và bọn họ chia tay nhau ở rừng Gobbi thuộc đế quốc Nặc Khả Đa. Mà chúng ta đã đi trong rừng vài ngày, bọn họ không có khả năng tìm được hành tung của chúng ta
Tiếu Ân trầm ngâm một lát, rốt cục nói:
- Carter, ngươi đi xuống hỏi một chút. Bọn họ đến đây làm gì?
- Vâng.
Carter nhẹ nhàng nhảy xuống, lập tức rời khỏi tầng mây bảo hộ, hóa thành một đạo tinh quang bay tới hướng kia hai người.
Ngay cả lúc này đây, hắn chỉ có một mình cũng tuyệt đối tin tưởng rằng có thể tóm gọn hai người này.
Không ngờ, hành tung của hắn vừa mới xuất hiện, hai người kia lập tức lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng và cung kính cúi chào hắn.
Sau một lát, khi Carter quay về hai người kia vẫn ở tại chỗ im lặng chờ đợi giống như là chờ đợi vận mệnh quyết định, giống như kẻ tù tội đang chờ phán quyết, trong ánh mắt lộ ra vẻ khẩn trương.
Carter mang theo vẻ ngạc nhiên trở về từ mặt đất. nói:
- Sư phụ, ta hỏi rõ ràng. Bọn họ quả thật là theo lộ tuyến của chúng ta mà đến.
- Hắc, Carter. Ngươi không phải nói quyết không có khả năng sao.
Mary ha hả cười nhạo nói.
Carter sắc mặt hơi hơi đỏ lên, nói:
- Là ta sai lầm rồi, ta thật không ngờ trên đời này không ngờ còn có cái mũi thần kỳ như vậy.
- Cái mũi?
Kim kinh ngạc hỏi.
- Đúng vậy, gã pháp sư béo gọi là Thi Thụy Đức kia trời sinh có cái mũi có thể ngửi được mùi nguyên tố, chỉ cần bị mũi hắn ngửi qua thì ngươi muốn chạy trốn là không có khả năng.
Carter cười khổ nói:
- Hắn có cái mũi rất linh, chỉ cần thời gian không quá lâu, không bị bảy, tám ma pháp đại hình tấn công, như vậy hắn khẳng định có thể từ trong nguyên tố mà ngửi ra hương vị cần thiết.
Đám người Tiếu Ân đều lộ ra vẻ giật mình, trong miệng ai cũng là chậc chậc lấy làm lạ
Loại bản lĩnh này cũng không thuộc phạm trù ma pháp, nhưng trên thực tế có giá trị sử dụng rất lớn, chỉ có thể nói là thiên phú dị thường, người thường không có khả năng tưởng tượng được.
- Carter, bọn họ rốt cuộc tới làm gì?
Kim trầm giọng hỏi.
- Nga. Bọn họ là tới bái sư.
Carter cười đến cổ quái, dường như với chuyện này cảm thấy không thể tin nổi.
- Bái sư?
Tiếu Ân ung dung cười, nói:
- Bọn họ muốn bái ta làm thầy sao?
- Vâng, bọn họ chính là có ý này.
Carter buồn cười nói:
- Sư phụ, để đệ tử giúp người đuổi đi.
Hắn dùng bàn tay làm động tác hạ xuống thủ thế.
Tiếu Ân trong lòng hơi hơi trầm xuống, vài tên đệ tử này trải qua đấu thú đài và sát lục kết giới song trùng bồi dưỡng, trên người đã có sát khí nồng đậm, người khác không sao, nhưng đối với người tu luyện vong linh hệ pháp thuật như Carter mà nói, chỉ là hai tính mạng nho nhỏ, tự nhiên là sẽ không tha.
- Không thể.
Lai An người vốn từ trước đến nay vẫn trầm mặc ít lời nói.
Tiếu Ân cảm giác cực kỳ được an ủi, hoàn hảo Lai An không có gì thay đổi, biết mạng người đáng quý.
- Lai An, nhưng lưu trữ bọn họ là một tai họa mà.
Carter nhún vai, vẻ mặt vô tội, tuy nhiên hắn vẫn kiên trì với ý kiến của mình
Lai An lắc lắc đầu, nói:
- Bọn họ là người ở đây, khẳng định quen thuộc với nơi này, để bọn họ mang chúng ta đi thành Bahia, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Mắt mọi người đồng thời sáng ngời, nếu không ai dẫn đường, như vậy bọn họ khẳng định là phải theo đường cũ mà quay về, còn phải trải qua rừng Gobbi nhưng nếu là có một người dẫn đường, ít nhất có thể giảm được một nửa thời gian.
Mary vỗ tay một cái, nói:
- Không tồi, Lai An nói đúng.
Carter cố gắng hướng tới Tiếu Ân lộ ra một biểu tình bị thương, nói:
- Sư phụ, vợ chồng bọn họ liên hợp ức hiếp con.
- Phi.
Mary khẽ gắt một tiếng, nhưng cũng không biện giải, Lai An sắc mặt ửng đỏ. Hắn và Mary cùng nhau nhìn lén Tiếu Ân, lại phát hiện Tiếu Ân cũng không có vẻ gì là tức giận, lúc này mới có chút yên tâm.
Trên thực tế, Tiếu Ân giờ phút này trong lòng cũng là có chút kinh ngạc, bình thường xem Mary và Lai An thường đi cùng nhau, nhưng không nghĩ tới là quan hệcủa bọn họ không ngờ đã sâu như vậy
Mỉm cười, Tiếu Ân nói:
- Carter, đi bảo cho bọn họ dẫn đường.
- Vâng, bảo họ dẫn đến đâu?
Carter dò hỏi.
Tiếu Ân trầm ngâm nửa ngày, nói:
- Bọn họ nếu sống ở đây, tự nhiên là hẳn là có chút môn đạo, bảo cho bọn họ cứ đi cùng chúng ta trong khoảng thời gian này đi, chờ khi chúng ta đi, cho bọn hắn một chút thù lao là được.
Carter ứng tiếng, xoay người đi xuống
Tuy rằng kia hai người không tiếc vất vả, khổ sở đuổi theo, và muốn bái làm đồ đệ của Tiếu Ân, nhưng đám người Tiếu Ân không có nửa điểm hảo cảm đối với hai người bọn họ, tự nhiên là không có khả năng đáp ứng bọn họ, tuy vậy lúc này cũng có thể lợi dụng một chút.
Sau một lát, hai người kia liền đi theo Carter đi lên, vẻ mặt lộ vẻ cung kính. Bọn họ đầu tiên hướng về Tiếu Ân cung kính cúi chào, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất bay về một phương hướng khác.
Đám người Tiếu Ân nhìn nhau cười, có người quen dẫn đường đúng là là nhanh hơn.
Quả nhiên, dựa vào hai người này dẫn đường, chỉ ba ngày sau, bọn họ đã đi tới thành Bahia.
Nhìn ma pháp trận ở phương xa chớp động vô số hào quang như trước, rất nhiều ma pháp sư đều ở đây tiến hành truyền tống, trong lòng mọi người có chút buồn bực, không thể tưởng được một vòng lớn từ đầu đến cuối không ngờ lại trở lại nơi này
Bọn họ cũng sẽ không ngu ngốc đến mức trực tiếp phi vào giữa thành, mà chọn một chỗ hạ xuống, mọi người thu liễm hơi thở của bản thân, tất cả đều biến thành bộ dáng thập cấp học đồ
Một béo một gầy kia, hai người nhìn nhau, dáng người bọn họ đột nhiên biến hóa.
Liệt Duy thân hình nhỏ gầy thân mình chấn động đột nhiên phát ra những tiếng xương kêu răng rắc, sau một lát, liền biến thành một tráng hán to lớn, mạnh mẽ.
Mà Thi Thụy Đức cũng là phun ra một luồng không khí thật dài, từ trong cái bụng không khí phun ra, cái bụng vốn tròn vo kia lập tức xẹp xuống. Tuy rằng hắn dáng người vẫn là cao lớn như trước, nhưng không hề chướng mắt như trước nữa.
Đám người Tiếu Ân nhìn thấy vậy, sắc mặt khẽ biến. Bọn họ thật không ngờ, hai kẻ đi theo bên người bọn họ lại có thực lực như thế, không ngờ lại có thể dấu diếm được cả bọn họ.
Ánh mắt linh hoạt, sắc bén di chuyển trên người bọn họ, Tiếu Ân trầm giọng nói:
- Cái này cũng không phải ma pháp.
- Đúng vậy, Tiếu Ân các hạ.
Liệt Duy cung kính nói:
- Đây là một loại thủ đoạn biểu diễn nhỏ, là chúng ta đã học được trước khi học tập ma pháp.
Tiếu Ân cảm thấy hứng thú hỏi:
- Là học được ở nơi nào?
Liệt Duy do dự một chút, rốt cục nói:
- Đoàn xiếc thú.
- Cái gì? Đoàn xiếc thú.
Trong mắt Tiếu Ân lộ vẻ khó hiểu.
Liệt Duy cắn chặt khớp hàm, dường như là có cái gì đó khó nói. Trong mắt hắn lại toát ra một tia thống khổ, bên người hắn, Thi Thụy Đức sắc mặt thoạt nhìn cũng trở nên khó nhìn
Không biết vì sao, Tiếu Ân trong lòng đột nhiên mềm nhũn, hắn chuyển hướng đề tài, nói:
- Các ngươi vì sao lại phải thay đổi hình dáng?
Liệt Duy nổi lên một tia cười khổ, nói:
- Bởi vì chúng ta thân hình vừa rồi thanh danh ở đây cũng không phải tốt lắm cho nên nếu muốn vào thành không chọc người chú ý, cuối cùng là đừng cho người khác nhận ra thì tốt hơn
Tiếu Ân nhớ tới những gì bọn họ đã làm lúc trước, không khỏi trầm mặt xuống, hỏi:
- Các ngươi đến tột cùng đã lừa gạt bao nhiêu người?
Khi hai người kia khúm núm nói không nên lời cái con số cụ thể, Tiếu Ân trong lòng cảm thấy bực bội, hắn hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Đã đi theo ta, nếu ở trong khoảng thời gian này, các ngươi còn muốn gạt người, đừng trách ta không khách khí.
- Vâng.
Hai người kia vui mừng quá đỗi, cùng nhau hô to.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, cũng không biết quyết định của chính mình đến tột cùng là đúng hay sai.
Tuy nhiên ở tòa thành này, muốn vừa không bại lộ thực lực vừa tìm được sư phụ thì cần dùng hai người này là chính xác, chắc chắn là một cánh tay đắc lực.
Lúc vào thành, có hai vị nhị tinh ma pháp sư dẫn dắt, cho nên lai lịch đám người Tiếu Ân căn bản là không ai chú ý. Theo phúc hai nhị tinh ma pháp sư, bọn họ đều bị cho rằng là ma pháp học đồ không được xếp hạng, điểm này cũng chính là hợp ý đám người Tiếu Ân.
Sau khi vào thành, Liệt Duy và Thi Thụy Đức lập tức đi trước.
Theo Thi Thụy Đức dẫn dắt, bọn họ đi vào trong một cái sân xa hoa. Nghe nói đây là một trong các tài sản riêng của hai người bọn họ, tuy nhiên Tiếu Ân phỏng chừng, phần lớn chỉ dùng đã tiền lừa đảo được để mua đi
Không quá lâu sau, Liệt Duy đã trở lại.
Hắn chẳng những đã mang về rượu ngon và thức ăn, mà còn mang đã trở lại một ít tin tức phát sinh gần đây trong thành
Đám người Tiếu Ân đều cảm khái trong lòng, thật là đã tìm đúng người.
- Tiếu Ân các hạ, gần đây nhất ở trong thành Bahia có rất nhiều chuyện thú vị phát sinh.
Liệt Duy vừa hầu hạ đám người Tiếu Ân dùng cơm, vừa hưng trí bừng bừng giới thiệu.
Xem ra sau khi nhận thức qua thực lực của đám người Tiếu Ân, hai người bọn họ đã đem thân mình định vị ở cấp bậc người hầu học đồ
Tiếu Ân uống một ngụm chén rượu màu đỏ tươi như máu, một cảm giác êm ái lạnh lẽo theo thực quản tiến nhập trong bụng, khiến trên hai gò má hắn đều nổi lên một tia ửng đỏ.
Cái miệng nhỏ tước lớp bao trước bánh bột ngô, cẩn thận nhấm nháp: bên ngoài vàng và giòn, bên trong lại mềm mại, hơn nữa còn có vị thơm, cay của hạt tiêu. cho dù là bánh pizza I- ta- li- a ngon nhất thế kỉ hai mươi mốt cũng không thể ngon như thế
Tiếu Ân trong tâm hơi có chút do dự, có nhân tài như vậy theo bên người, đối với chính mình mà nói, quả thật là loại hưởng thụ lớn nhất.
Thực đáng tiếc hai người này không ngờ lại là một kẻ lừa đảo, nếu không chỉ bằng bản lĩnh đặc thù của bọn họ cùng với loại này thông minh, cơ trí, Tiếu Ân còn có chút động tâm.
Carter ngắc ngứ mở miệng, hỏi:
- Có cái gì chuyện thú vị, nói xem.
Tất cả mọi người đều vô cùng vừa lòng đối với món ăn này. Phải biết rằng những người này đi theo bên người Tiếu Ân, trên cơ bản đều là dựa vào lương khô qua ngày, cuộc sống màn trời chiếu đất quá lâu, ngẫu nhiên ăn đến một chút đồ ngon, cũng là có chút cảm khái, cho nên ngay cả thái độ của Carter cũng có một ít thay đổi tinh tế đối với bọn họ.
Liệt Duy theo ánh mắt của mọi người nhìn ra thần sắc vừa lòng, hắn vui sướng nói:
- Carter các hạ, lão thành chủ Bahia thành hai năm trước kia chết vì bệnh, mà hai thế lực lớn trong thành đều không phục lẫn nhau. Trải qua hai năm điều hòa, rốt cục quyết định lấy phương thức ma pháp lôi đài để quyết định cuối cùng để tuyển thành chủ.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hắn chậm rãi ngẩng đầu, hỏi:
- Lão thành chủ gọi là gì?
- Lão thành chủ là Mikhail, là một vị lục tinh đại ma pháp sư đáng để người ta tôn kính
Đám người Kim tuy rằng biết tên của sư phụ Tiếu Ân, nhưng cũng không biết Mikhail là ai. Kim lại hỏi:
- Đại ma pháp sư như thế nào lại làm chức thành chủ nhỉ? Chẳng lẽ hắn không muốn tiếp tục tu luyện hướng về phía trước?
Liệt Duy cười khổ nói:
- Kim các hạ, nơi này một tòa ma pháp thành thị trọng yếu của đế quốc Nặc Khả Đa, từ trước đến nay chức thành chủ đều là do ma pháp sư làm. Tuy nhiên chức này chẳng qua là một hư danh, người thực sự điều khiển hoạt động trong thành đều là đế quốc phái người tự mình xử lý. Cái gọi là thành chủ, chính là một vinh dự cao nhất thôi.
Tiếu Ân chậm rãi gật đầu. Trong tâm hắn đã có chút điểm đoán được đám người sư phụ vì sao phải chạy đến nơi đây
- Liệt Duy, những ai trong thành tham gia giành chức thành chủ
Liệt Duy nghe Tiếu Ân hỏi, thái độ tỏ vẻ cung kính hơn:
- Lực lượng ma pháp mạnh nhất trong thành chính là nhân mã của nhất mạch Lewis và của nhất mạch Stephen đại ma pháp sư. Sau khi Mikhail qua đời, bọn họ liền đều nhắm ngay vị trí thành chủ, thề son sắt phải giành lấy.
Kim lạnh lùng cười, nói:
- Hai người này thật sự là ngu ngốc, đều trở thành đại ma pháp sư, còn muốn tranh một cái vị trí thành chủ, chẳng lẽ sẽ không có thể dùng tâm tư ở việc tu luyện mặt sao.
Liệt Duy ngượng ngùng cười, nói:
- Kim các hạ, bọn họ chính là vì tranh thủ hoàn cảnh tốt tu luyện, cho nên mới sẽ tranh đoạt như thế.
Kim ngẩn ra, hỏi:
- Sao lại như thế?
Liệt Duy chỉ vào một phương hướng, nói:
- Ở trong phủ thành chủ, có một thánh địa tu luyện. Không biết vì sao, bên trong thánh địa, ma pháp nguyên tố dị thường sinh động. Nếu tu luyện trong hoàn cảnh đó, tuyệt đối có thể mang đến hiệu quả to lớn, cho nên bọn họ dù phải là đánh đến vỡ đầu cũng đều muốn cướp đoạt.
Đám người Tiếu Ân lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trách không được những người này sẽ vì một hư danh lại đối chọi gay gắt, hoá ra nguyên nhân chân chính lại là vì một khối phong thuỷ bảo địa.
Tuy nhiên đám người Kim cũng không thấy lạ chút nào, bởi vì bọn họ có hoàng kim kết giới và sát lục kết giới, hai kiện bảo bối nghịch thiên, đương nhiên sẽ không đặt một vùng đất nhỏ có thể đề cao gấp đôi độ sinh động ma pháp nguyên tố ở trong mắt.
Đạo lý này cũng giống như một phú hào gia sản trăm vạn sẽ tuyệt đối sẽ không đánh chủ ý vào mấy chục miếng tiền xu trong chén của một tên khất cái.
Liệt Duy cẩn thận quan sát hành động của đám người Tiếu Ân. Sau khi hắn nói ra bí mật này, đám người Tiếu Ân không ngờ vẫn là một mảnh bình tĩnh như trước, dường như kia khối phong thuỷ bảo địa khiến vô số người đánh nhau vỡ đầu để tranh đoạt đó cũng không hề làm cho bọn họ động tâm
Hắn thậm chí còn có một loại ảo giác, ở trong lòng những người này, khối bảo địa có thể đề cao tốc độ tu luyện kia còn không được bọn hắn quan tâm bằng một ít rượu và thức ăn trước mắt
Lúc này, Liệt Duy đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục không cần nói gì khác đối với tất cả mọi người. Chỉ riêng một phần trí tuệ cùng khí độ này cũng đã khiến hắn ngả mũ bái phục.
Đương nhiên, việc này cũng là quan hệ thực lực. Nếu đám người Tiếu Ân không phải thực lực cao cường, vượt xa Liệt Duy, như vậy chỉ sợ hắn sẽ biểu lộ vẻ khinh miệt trào phúng.
Tiếu Ân thuận miệng hỏi:
- Trận đấu của bọn họ là theo phương thức gì, khi nào cử hành?
- Tiếu Ân các hạ, nghe nói bọn họ đã quyết định ở hai ngày sau cử hành lôi đài, song phương đưa ra mười lăm tên pháp sư chính thức, ở trên lôi đài tiến hành quyết chiến, người thắng làm vua, người thua làm giặc.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, trách không được Maren sư phụ vội vàng, thì ra chỉ có ma pháp sư chính thức có thể giúp được.
Liệt Duy đột nhiên nhíu mày, nói:
- Mấy ngày nay, song phương thỉnh thoảng có người chiến đấu ở quyết đấu tràng, nghe nói là còn có cả thương vong
Động tác Tiếu Ân lập tức lâm vào cứng đờ, trong tâm hắn mơ hồ bốc lên một tia cảm giác không rõ
- Chẳng lẽ bọn họ hiện tại đã bắt đầu tiến hành quyết đấu?
- Đúng vậy, tuy nhiên hiện tại ra tay đều là một ít pháp sư học đồ, ma pháp sư chính thức đều không ra tay. Nếu không ảnh hưởng thật sự là quá lớn.
- Học đồ pháp sư......
Gương mặt Tiếu Ân thoáng nhăn lại, tuy rằng Maren giáo sư và Nepal đều đã là ma pháp sư chính thức, nhưng là đám người Benson lại không phải ma pháp sư chính thức, vẫn là học đồ như trước, không biết trận quyết đấu này có ảnh hưởng đến bọn họ hay không.
Carter nghe được có chút thú vị, giờ phút này lại hưng trí bừng bừng hỏi:
- Song phương thắng bại như thế nào?
Bọn họ đã trải qua loại này cảnh tượng ở đấu thú đài, trong lòng đã sớm vững chắc, tự nhiên sẽ không bị dọa vì một ít máu tanh.
- Vài ngày gần đây, vẫn là người nhất mạch Lewis chiếm cứ thượng phong. Đặc biệt bên trong bọn họ có một pháp sư học đồ, vốn cũng đã là thập cấp đỉnh, hơn nữa lại là một quyển trục sư trời sinh, am hiểu chế tác nhị cấp quyển trục ma pháp, cho nên ở trong trận đấu giữa ma pháp sư bậc thấp, chiếm cứ tiện nghi thật lớn, cho tới nay chưa bị bại lần nào.
Tiếu Ân trong lòng vui vẻ. hỏi:
- Cái vị pháp sư kia chưa bị có thất bại sao?
- Đúng vậy, nghe nói hắn tối nào cũng đều đi quyết đấu tràng nhận khiêu chiến, tính là nhân vật áp trục của nhất mạch bọn họ
- Hảo, tối nay, chúng ta phải đi quyết đấu tràng.
Tiếu Ân không chút do dự nói.
Liệt Duy kinh ngạc há miệng thở dốc, mở to hai mắt nhìn, nhưng cuối cùng vẫn cung kính lên tiếng.
Đám người Kim cũng có chút kỳ quái, bọn họ hiện giờ thực lực thấp nhất cũng là cấp bậc tam tinh, mà Tiếu Ân và Đức Lỗ Phu lại đạt tới đại ma pháp sư cảnh giới
Nhưng Tiếu Ân lại cố tình toát ra vẻ hứng thú đối với trận đấu của pháp sư cấp học đồ, tự nhiên là khiến mọi người có một loại cảm giác không hiểu ra sao cả.
Ánh mắt Carter trở nên sáng lên, bờ môi của hắn hơi hơi giật mình, dường như là đoán được cái gì đó.
Tiếu Ân mỉm cười, cũng không nói gì, chỉ có điều nhẹ nhàng gật đầu đối với Carter, không hổ là đệ tử thông minh nhất của hắn trong lòng nhanh thế đã hiểu rõ.
Vào lúc ban đêm, đám người Tiếu Ân mỗi người đều là đội một chiếc mũ mưa thật to trên đỉnh đầu, bên cạnh mũ có một tầng khăn che mặt mỏng manh, che lấp một nửa diện mạo, theo sau là Liệt Duy cùng Thi Thụy Đức tới quyết đấu tràng ở giữa thành thị.
Thành thị này là một tòa ma pháp thành thị, không chỉ có được hệ thống truyền tống hoàn thiện, hơn nữa còn có được mà ma pháp quyết đấu tràng hùng mạnh
Đương nhiên, ma pháp quyết đấu tràng này nhiều nhất cũng chỉ có thể chứa đựng quyết đấu của ma pháp sư chính thức, nếu là cấp bậc đại ma pháp sư liền trở nên vô dụng
Tuy nhiên, cấp pháp sư học đồ dùng để quyết đấu, quả thật là thích hợp
Tuy rằng hơi thở của đám người Tiếu Ân là cấp học đồ, nhưng là Liệt Duy và Thi Thụy Đức cũng là danh xứng với thực lực nhị tinh ma pháp sư. Hai người bọn họ tuy rằng cũng học Tiếu Ân, dùng mũ mưa che khuất khuôn mặt, nhưng theo bọn họ khí thế hùng mạnh trên người truyền tới lại biểu lộ địa vị ma pháp sư chính thức của bọn họ
Cho nên khi bọn họ đi tới khán đài quyết đấu tràng, lập tức khiến cho một ít người có tâm chú ý. Đương nhiên, tuyệt đại đa số ánh mắt đều là chú ý tới trên người Liệt Duy và Thi Thụy Đức, khiến hai người bọn họ cảm thấy buồn bực.
Ở giữa quyết đấu tràng là một lôi đài hình vuông, mỗi chiều dài đến hai mươi thước.
Tất cả đá phiến trên lôi đài đều là từ tài liệu đặc thù chế thành, lại trải qua ma pháp gia trì, chỉ cần là dưới ngũ cấp ma pháp thì sẽ không tạo thương tổn gì với lôi đài
Đồng thời, ở bên cạnh lôi đài, có rất nhiều lỗ phun. Một khi quyết đấu bắt đầu, có thể từ nơi này phun ra ra vòng ma pháp bảo hộ đủ vững chắc, đồng dạng, không vượt qua ngũ cấp ma pháp, cho dù là có nhiều cũng không có khả năng khiến vòng ma pháp bảo hộ này sụp đổ.
Mà đối với ma pháp học đồ mà nói, căn bản là không có khả năng xuất hiện ma pháp ngũ cấp, cho nên xét ở tính năng an toàn thì tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Cách lôi đài quyết đấu ba thước chính là một loạt chỗ ngồi được sắp xếp sẵn, nếu là toàn bộ ngồi đầy, ít nhất có thể chứa được hơn vạn người
Kiến trúc này là do đế quốc Nặc Khả Đa đặc biệt thiết kế, nếu là giữa ma pháp sư xảy ra tranh chấp, sau khi nộp hai mươi tinh thạch, có thể cử hành công bình quyết đấu ở trong này.
Đương nhiên, ở thời điểm bình thường, nơi này cũng mở ra, đặc biệt khi ma pháp sư muốn cho đệ tử thực chiến, thường thường sẽ thuê nơi này, lợi dụng ưu điểm chính là tính năng phòng hộ ở đây, tiến hành diễn luyện ma pháp cao cấp.
Tuy nhiên ở trong khoảng thời gian này, trên quyết đấu tràng cũng náo nhiệt dị thường, gần như mỗi ngày đều có trận đấu hấp dẫn trình diễn.
Tuy rằng chỗ ngồi trong quyết đấu tràng cũng không có an bài cố định, nhưng ở trong thế giới ma pháp cấp bậc tuyệt đối sâm nghiêm.
Ba hàng này chỗ ngồi đầu tiên bố trí xa hoa vô cùng, mặt trên cũng có trái cây đặc biệt tươi ngon, về phần ba hàng ghế sau, chính là một ít chiếc ghế bình thường, căn bản là không thể đánh đồng cùng phía trước.
Giờ phút này, trên chỗ ngồi đã có rất nhiều người, ba hàng chỗ ngồi phía sau đã khá đông, số người không ngờ không dưới hai trăm.
Nhìn thấy nhiều pháp sư học đồ tề tụ một nơi như vậy, đám người Tiếu Ân trong tâm thầm than, thật không hổ là ma pháp thành thị nổi tiếng, không khí ma pháp tốt hơn nhiều so với công quốc Louis.
Tuy nhiên trong ba hàng ghế đầu lại đã có ba người ngồi
Theo huy chương ma pháp trên người bọn họ, một là nhị tinh ma pháp sư, hai người còn lại cũng là nhất tinh ma pháp sư.
Đám người Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt một cái liền đã nhìn ra, chỗ ngồi phía trước này là chuẩn bị cho ma pháp sư chính thức, về phần học đồ cấp pháp sư sao, căn bản là không có tư cách đi lên.
Liệt Duy và Thi Thụy Đức ngơ ngác nhìn nhau, hai người bọn họ dẫn đường tới rồi nơi này, cũng là một trận khó xử.
Đám người Tiếu Ân áp chế hơi thở ở cấp ma pháp học đồ, tự nhiên là không muốn biểu lộ làm cho người ta biết chân chính thực lực bọn họ. Nhưng cho dù Liệt Duy và Thi Thụy Đức lá gan lớn gấp đôi, cũng là không dám mở miệng làm cho bọn họ ngồi vào mặt sau.
Chỉ có điều đám người Tiếu Ân trầm mặc không lên tiếng đi theo phía sau bọn họ, một bộ dáng chờ đợi bọn họ an bài, thật sự là khiến hai này kẻ pháp sư lừa đảo cảm thấy đầu đau muốn nứt ra
Liệt Duy hít sâu một hơi, nói:
- Chúng ta cùng nhau ngồi phía trước đi.
Dứt lời, hắn dùng một tia ánh mắt xem xét hướng Tiếu Ân, bởi vì khăn che mặt cũng không thật dầy, cho nên hắn mơ hồ thấy được Tiếu Ân khóe miệng mang chút ý cười.
Lập tức, Liệt Duy trong lòng buông lỏng, hắn như trút được gánh nặng dẫn đầu đi tới.
Một hàng tám người, cứ như vậy nghênh ngang ở vị trí thứ nhất ngồi xuống
Phía sau lập tức nổi lên một trận bàn tán khe khẽ
Liệt Duy và Thi Thụy Đức trên người mặc ma pháp bào lại đeo huy chương nhị tinh ma pháp sư, tự nhiên là có tư cách ngồi ở vị trí thứ nhất. Nhưng sáu kẻ đầu đội mũ mưa, trên người lại không có ma pháp huy chương, nhưng cũng đi theo ngồi ở vị trí thứ nhất, tự nhiên đã khiêu khích sự bất mãn của mọi người
Chỉ có điều, thấy được một đầu một đuôi ngồi hai nhị tinh ma pháp sư, cho dù là đầy mình bất mãn, cũng là không dám nói ra miệng.
Ba gã ma pháp sư ban đầu đã ngồi cũng sửng sốt, bọn họ nhìn về phía đám người Tiếu Ân, ánh mắt còn có một tia quái dị.
Ba người này rõ ràng phân làm hai phái
Một vị nhất tinh ma pháp sư một mình ngồi ở xa xa, mặt khác hai vị nhất tinh và nhị tinh ma pháp sư sóng vai ngồi cùng một chỗ, và thấp giọng thương nghị.
Nhưng chỉ bằng hai người bọn họ, bất kể như thế nào cũng không dám trêu chọc hai nhị tinh ma pháp sư.
Đám người Tiếu Ân ra vẻ không biết, bọn họ bình tĩnh ngồi ở trên ghế nhắm mắt dưỡng thần. Mary lấy ra một ít dưa và trái cây bóc vỏ, trước dâng cho Tiếu Ân, theo sau là Kim, Lai An, Đức Lỗ Phu và Carter theo thứ tự chia sẻ, về phần Liệt Duy và Thi Thụy Đức tự nhiên là không có khả năng có đãi ngộ này.
Mà hai người bọn họ cũng không có gì bất mãn. Nói thật, Liệt Duy vài lần muốn thay thế vị trí của Mary, nhưng do dự mãi, thủy chung là không có đảm lượng này.
Trong sân, thanh âm dường như là lớn hơn một chút, Mary không ngờ không thèm để ý hai nhị tinh ma pháp sư, loại biểu hiện này thật sự là vượt ngoài ý liệu mọi người rất xa
Trong lúc nhất thời, tất cả trong lòng mọi người đều thầm đoán đám người Tiếu Ân đích thực có thân phận thật là gì.
Trên thực tế, Tiếu Ân sở dĩ hạn chế hơi thở ở trong cấp học đồ pháp sư, đây chẳng qua là một thói quen mà thôi, cũng không có gì ý nghĩa, về phần mang mặt nạ, lại không muốn xuất đầu lộ diện ở trước mặt nhiều người thôi.
Mà đám người Kim mọi thứ lấy Tiếu Ân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, đối với ham mê của sư phụ tự nhiên cũng là toàn diện kế thừa, cho nên mới sẽ biến thành thần bí như thế.
Tuy nhiên ngay cả là Liệt Duy biết Tiếu Ân có ham mê này, cũng sẽ không kỳ quái. Bởi vì ma pháp sư cấp bậc cao đều có những ham mê thiên kì bách quái. Tiếu Ân biểu hiện nho nhỏ như vậy, đã là phi thường tiếp cận với phạm trù người bình thường. Nếu thật sự biểu hiện như một người bình thường, ngược lại cũng bị người hoài nghi hắn có chân chính là đại ma pháp sư hay không.
Khu vực rộng rãi ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân, lực chú ý của mọi người lập tức dời đi.
Hai mươi người hùng dũng tiến vào, những người này thực lực phần lớn đều ở bát, cửu cấp học đồ, trong đó cũng có ba người đạt tới thập cấp, trong đó một trên nam tử mặt có một vết thương hình con rết, lại là ở thập cấp đỉnh, so với Nepal năm đó càng phải còn hơn tam phân. Mặt khác, hai thập cấp học đồ còn lại rõ ràng kém cỏi rất nhiều, phỏng chừng là vừa mới tiến nhập thập cấp học đồ không lâu, đến năng lượng dao động trên thân mình đều không có hoàn toàn củng cố.
Những sau khi người này tiến vào, ánh mắt lập tức bị đám người Tiếu Ân hấp dẫn.
Quả thật, tám người ngồi xuống vị trí hàng thứ nhất, loại hiện tượng này vô cùng hiếm thấy
Bọn họ lúc ban đầu còn tưởng rằng đây là tám ma pháp sư chính thức, mọi người lập tức thu liễm thanh âm, liền đến hành động đều trở nên rón ra rón rén, nếu không sợ người ta phát hỏa. Tuy rằng không đến mức tại chỗ giết người, nhưng nếu cho ngươi một chút giáo huấn, cũng sẽ không người nào dám xuất đầu vì bọn họ.
Ngay cả là sư phụ của bọn họ, cũng không có khả năng vì vài tên học đồ đi đắc tội tám gã ma pháp sư chính thức.
Tuy nhiên, khi ánh mắt bọn họ dừng lại ở trên người hai tên nhất tinh, nhị tinh ma pháp sư sóng vai mà ngồi kia, lập tức lộ ra vẻ tươi cười, bước nhanh tiến lên thỉnh an vấn an.
Ngưng một lát, mới xem như bình tĩnh xuống dưới. Bọn họ ngồi xuống phía sau hai tên ma pháp sư cách đó không xa, hơn hai mươi người hình thành một vòng tròn nho nhỏ.
- Bọn họ là ai?
Tiếu Ân tùy ý hỏi.
Liệt Duy vội vàng nói:
- Bọn họ chính là phe tranh đoạt thành chủ vị kích liệt nhất, nhất mạch đệ tử của Stephen lan, hai tên ma pháp sư chính thức kia là trưởng bối của bọn họ, ở trong thành Bahia có chút điểm danh khí. "
Tiếu Ân trong lòng lạnh lùng cười, đối với hắn đánh giá cũng là từ chối cho ý kiến, mà trong mắt đám người Kim lại lộ ra vẻ khinh thường, tuy nhiên có khăn che mặt chống đỡ nên không khiến cho người ta nhìn ra
Đối với những người đã trải qua những trận chiến đấu lớn tại thảo nguyên và sân chơi của thần mà nói, chỉ là hai pháp sư phái học viện, không có bao nhiêu kinh nghiệm đánh nhau, căn bản là chưa từng lọt vào trong mắt bọn họ.
Liệt Duy tuy rằng không thể thấy rõ ràng biểu tình của bọn họ, nhưng là mơ hồ cảm thấy mọi người khinh miệt, vừa nghĩ tới sát khí hùng mạnh giống như thần quỷ trên người Carter bọn họ, tim hắn đập lập tức nhanh hơn vài phần. Trong lòng hắn cũng càng phát ra quyết tâm kiên định muốn bái làm đồ đệ của Tiếu Ân.
Sau một lát lại có hơn mười người kết thành đoàn đi vào
Tiếu Ân hơi hơi ngẩng đầu, ánh mắt nhanh nhìn chằm chằm vào một người đi giữa. Ánh mắt hắn hơi hơi đỏ lên, trong lòng dậy sóng mãnh liệt mênh mông.
Đám người Kim cũng là đồng thời mở to hai mắt nhìn. Theo sau, ánh mắt vài người đồng thời tập trung tới Đức Lỗ Phu.
Đức Lỗ Phu sờ sờ cái mũi, đột nhiên kéo kéo Mary, hỏi:
- Muội tử, lão ba lão mẹ còn sống, bọn họ có nói, chúng ta còn có huynh đệ thất lạc nhiều năm hay không?
Mary cũng là vẻ mặt không thể tin nổi, nói:
- Giống như không có.
Carter thấp giọng thì thào nói:
- Ai vậy?
Liệt Duy và Thi Thụy Đức mở to hai mắt nhìn, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Benson, nếu không phải Đức Lỗ Phu đang ở ngay tại bên người bọn họ, bọn họ khẳng định người này chính là Đức Lỗ Phu
Tiếu Ân hít sâu một hơi, thấp giọng nhưng tràn đầy cảm tình nói:
- Hắn chính là Benson.
Bọn người Kim đã nghe qua tên Benson, giờ phút này lập tức là bừng tỉnh đại ngộ, sau đó mỗi người nhìn về phía Đức Lỗ Phu, ánh mắt đều có một tia hiểu rõ.
Trách không được sư phụ cho tới nay đều có vài phần kính trọng đối với Đức Lỗ Phu, vì nhận lấy Đức Lỗ Phu mà thậm chí dẫn theo hai người thấp kém là Mary và Carter.
Hoá ra nguyên nhân chân chính là ở nơi này.
Tiếp theo, Đức Lỗ Phu cũng hiểu được điểm này, hai người huynh muội bọn họ và Carter nhìn về phía Benson, ánh mắt lập tức tràn đầy cảm kích. Đặc biệt Đức Lỗ Phu, trong lòng hắn biết rõ ràng, nếu không phải bởi vì quan hệ với Benson, như vậy giờ phút này, phỏng chừng hắn cũng chỉ là một tiểu học đồ bình thường của thành Hollywood, thành tựu tốt nhất đó là trở thành một vị ma pháp sư hoặc là ma pháp học đồ, người hầu học đồ mà thôi.
Về phần đại ma pháp sư sao......
Đó quả thực chính là mơ mộng hão huyền, si tâm vọng tưởng.
Cho nên, cảm kích sâu nhất đối với Benson, ngược lại chính là hắn, người có bảy, tám phần tương tự với Benson
Ở bên trong những người này, không thể nghi ngờ tu vi của Benson là sâu nhất, mặc dù ở trong mắt đám người Tiếu Ân thì chẳng có gì nổi bật, nhưng là ở giữa ma pháp học đồ bình thường, cũng là một người đứng đầu
Benson bọn họ đầu tiên đi tới trước mặt vị ma pháp sư ngồi một mình một người, hướng về hắn cúi chào thật sâu. Vị kia ma pháp sư nhẹ nhàng vung tay lên. Nhìn bộ dáng không mặn không nhạt của hắn, dường như cũng không có quan hệ quá lớn đối với đám người Benson.
- Người này là ai vậy?
Tiếu Ân lạnh lùng hỏi. Liệt Duy giờ phút này đã mơ hồ đoán được, đám người Tiếu Ân và Benson có quan hệ nhất định.
Không phải hắn nghi thần nghi quỷ, mà là sau khi thấy được Benson, rất khó không liên tưởng hắn và Đức Lỗ Phu đến cùng nơi. Hơn nữa từ sau khi Benson xuất hiện, Tiếu Ân không ngờ có thể một lời kêu ra tên của hắn
- Tiếu Ân pháp sư, người này là một gã pháp sư tự do trong thành Bahia, trong trận chiến tranh đoạt vị trí thành chủ này, dường như là không giúp bên nào cả.
Tiếu Ân hơi hơi gật đầu một cái, nếu không phải đồng môn của sư phụ, hắn cũng liền mất đi hứng thú chú ý
Đám người Benson sau đó thi lễ thật sâu đối với hai tên ma pháp sư chính thức còn lại, tuy rằng song phương trước mắt là đối địch, nhưng họ vẫn không mất đi cấp bậc lễ nghĩa.
Bình luận truyện