Dị Giới Ký
Chương 16: Tin Tức Tốt Của Cơ Diễm
-“ Lấy cái tên Anna mà thề rằng, xà nhân tộc sẽ mãi là bằng hữu của Tiêu Tà vĩnh viễn không phản bội.”-Nữ vương Medusa lớn giọng lập nên lời thề với Vô Tà-“Thế này ta có thể yên tâm nhắm mắt, tới thế giới bên kia báo tin mừng cho các nữ vương chết vì số mệnh của xà nhân tộc rồi.”
-“ Ai nói, ngài sẽ chết sớm?”-Vô Tà cười nói, một bàn tay đặt lên tay Anna-“ Không biết ngài đã nghe qua Thiên Cơ Đoán chưa?”
Trong ba ngày chờ đợi câu trả lời của Uyển Nhi hắn đã yêu cầu Cơ Diễm dạy cho hắn cấm thuật này, mà đối với hắn mà nói thì chẳng co thể gọi là cấm thuật được, vì việc đoán trước thiên cơ, nói đơn giản là bói sẽ tiêu hao thọ mệnh coi như cái giá, mà thọ mệnh của Vô Tà lại là vô hạn nên coi như mất một hay mất vạn cũng như nhau mà thôi. Ngoài ra trong cấm thuật này có thuật đổi 5 năm tuổi thọ của người thực hiện cho người khác 1 năm tuổi thọ. Thọ mệnh điên cuồng chảy sang người Anna, nàng muốn ngăn lại tên nữ tế của nàng cũng không được nữa rồi, vì một khi bắt đầu bí pháp cả hai đều không thể cử động đến khi dừng lại, một Đấu Sư có bao nhiêu tuổi thọ để cho nàng cơ chứ thật quá lỗ mãng mà...
Nhưng càng về sau, nàng càng không thể tin được, số thọ mệnh của nàng tăng lên nhanh chóng, 10 năm, 20 năm,... 100 năm, rồi dần dần bằng luôn cả số tuổi thọ nàng mất đi trong thời gian hiến tế không những thế tuổi thọ còn tiếp tục, dáng vẻ nàng thay đổi từ một bà lão tóc trắng như cước thành một mỹ phụ nhìn qua khoảng 30 tuổi, cảm nhận được số thọ mệnh đã sung túc Vô Tà liền dừng lại bí pháo mà buông tay ra.
-“ Đây là lý do cần giữ bí mật của ta.”-Vô Tà lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Anna-“ Ngài thấy đấy nếu để lộ ra thì ta chắc chắn đời này sẽ không yên ổn sống.”
-“ Ta hiểu rồi.”-Anna vung tay một cái trên người xuất hiện một bộ quần áo mới thay cho bộ đã cũ rách nàng mặc lúc trước.
-“ Chúng ta quay về, ta muốn mở tiệc ăn mừng. Mà các ngươi tổ chức tiệc cưới chưa?”
-“ Thật ra ta và Thanh Nhi, Uyển Nhi chưa phải nghĩa phu thê mà mới chỉ là liên kết qua nghi thức trao tên mà thôi.”-Vô Tà lắc đầu nói.
-“ Vậy hài tử của ta giờ có tên là Thanh Nhi hay Uyển Nhi?”-Anna thấy Vô Tà nhắc đến hai cái tên nên không rõ.
-“ Cả hai, nàng thuộc bề trường hợp song hồn nhất thể. Mà úc trước nàng có thế không?”-Vô Tà muốn xác nhận lại trường hợp của hai người Thanh Nhi và Uyển Nhi.
-“ Không. Nàng bị ai đoạt xá?”
-“ Ngài cứ bình tĩnh đi, chúng ta vừa đi vừa giải thích đôi chút về trường hợp của Thanh Nhi và Uyển Nhi luôn.”
-“ Được, chúng ta vừa đi vừa nói.”
...
Đoạn đường trở lại phía trên mặt đất, Vô Tà chậm rãi giải thích lại với Anna như lúc hắn giải thích với Cơ Diễm. Lịch duyệt của nàng thua xa Cơ Diễm nên kinh ngạc không dứt vả lại chuyện khó tin này lại phát sinh trên chính người con gái. Còn Uyển Nhi không biết do ngại hay sao mà không hề xuất hiện mặc cho Thanh Nhi cố ý lui lại quyền kiểm soát cơ thể cho nàng.
-“Người đừng cố gọi nàng ra nữa, nàng chắc ngại nên không ra đâu.”-Vô Tà lên tiếng nói.
-“Đừng xưng hô xa cách như thế, cứ gọi ta bá mẫu được rồi.”-Anna xua tay nói-“Mà chắc chỉ đoạn thời gian thôi, hay cháu gọi ta nhạc mẫu luôn cho nhanh.”
-“Mẫu thân!”-Thanh Nhi đỏ mặt.
-“Cháu cũng muốn vậy lắm chứ, nhưng bá mẫu thấy đấy thực lực cháu thua xa nàng. Nàng không vui tiện tay đánh một chưởng là cái mạng nhỏ này cũng thăng luôn.”-Vô Tà vội nói, không cần nói tới Uyển Nhi, một mình cô nàng Thanh Nhi hay ngại ngùng cũng đủ hắn ăn cả ‘củ’ rồi. Củ gì hả? Củ ‘hành’ chứ củ gì ở đây cơ chứ.
-“Tiểu Tà đã nói vậy thì đành phải đợi thêm một thời gian nữa vậy.”-Anna gật gật đầu.
-“Giờ bá mẫu tính làm gì lúc này?”-Vô Tà lên tiếng hỏi.
-“Ta nếu quay lại chắc lại lên làm nữ vương thay cho Thanh Nhi và Uyển Nhi.”-Anna hiền lành xoa đầu Thanh Nhi-“Lúc nhỏ chẳng phải con muốn đi khắp xung quanh đại lục sao? Đây là cơ hội của con đó.”
-“Thật sao? Mẫu thân ở tộc sẽ không sao chứ?”-Thanh Nhi vui vẻ bám lấy tay Anna.
-“Ta thực lực còn mạnh hơn cả con đó.”-Anna nhéo nhẹ má Thanh Nhi một cái khiến mặt nàng biến dạng-“Nhưng con không được đi một mình.”
Rồi Anna quay sang phía Vô Tà-“Tiểu Tà làm phiền con dẫn theo Thanh Nhi đi cùng.”
-“Con không đồng ý.”-Ngay lập tức Uyển Nhi lấy quyền kiểm soát cơ thể mà lớn tiếng từ chối.
-“Không đồng ý vậy chỉ có thể ở lại tiếp tục làm nữ vương. Con chọn cách nào đây?”-Anna không nhân nhượng nói.
-“Con...con...con...”-Uyển Nhi đầy phân vân không biết làm thế nào được, ánh mắt hình viên đạn lườm về phía Vô Tà, hắn đành trả lại nàng ánh nhìn đầy vô tội.
-“Con đồng ý.”
-“Tốt, mà nếu con giữa đường bỏ rơi Tiểu Tà thì ta bắt con lại đưa về làm nữ vương đó.”-Anna đoán trước suy tính của Uyển Nhi giữa đường sẽ tách ra đi một mình. Để cẩn thận hơn Anna đưa Vô Tà một viên cầu nhập thẳng vào người hắn.
-“Mẫu thân!”-Uyển Nhi đầy không cam lòng.
-“Viên cầu này khiến nàng không thể cách xa cháu hơn 1 dặm được, đây là thứ lúc trước ngăn nàng trốn đi chơi xa của ta.”-Anna cười cười giải thích với Vô Tà.
-“Mà bá mẫu làm vậy có phần... kinh nghiệm lịch duyệt của cháu mới có một năm mà thôi.”
-“Đứa ngốc này. Lửa gần rơm lâu ngày sẽ cháy, cho con bé cạnh cháu mấy năm chẳng phải cháu thuận tiện ôm nó lên giường sao.”-Anna tiếc rèn sắt không thành thép mà truyền âm cho Vô Tà.
-“Dạ, cháu hiểu rồi, chắc chắn sẽ không làm bá mẫu phải thất vọng.”-Vô Tà nắm chặt nắm tay đầy quyết tâm nói.
...
...
...
-“Tuyết muội, Tuyết muội có tin tức tốt cho muội đây.”-Lúc trở về Cơ Diễm lao ngay về phòng Vô Tà.
-“Diễm tỷ có tin tức gì mà vội vã vậy? Cứ bình tĩnh đi đã.”-Dao Tuyết đầy từ tốn nói, Vô Tà cũng dỏng tai lên nghe ngóng.
-“Hừ, để ta nói ra xem muội còn từ tốn được không?”-Cơ Diễm hừ mũi một tiếng-“Ta lúc trở về đây có cảm nhận được khí tức của Bích Xà Tam Hoa Đồng.”
-“A, cái gì? Tỷ mau nói ta, nàng ở đâu?”-Dao Tuyết giật mình lao thẳng đến chỗ Cơ Diễm truy hỏi đầy gấp gáp.
-“Có chuyện gì mà em gấp gáp vậy?”-Vô Tà chưa từng nghe qua cái gì gọi là Bích Xà Tam Hoa Đồng cả.
-“Một loại thiên phú của dòng máu xà nhân vương.”-Dao Tuyết nghe Vô Tà lên tiếng liền hơi chút bình tĩnh lại-“Sức mạnh của cặp mắt khắc chế mọi loài liên quan đến xà, ngay cả thượng cổ Long Xà, Ba Xà,... đều bị nó khắc chế một đầu.”
-“Bá đạo vậy sao?”-Vô Tà nghe mà giật mình một cái, quá bá đạo còn gì.
-“Nhưng sao lại ở vị trí của nhân loại? Nàng bị bắt làm nô lệ?”-Dao Tuyết có nghe qua tình hình thời điểm mối quan hệ giữa xà nhân và nhân loại lúc này nên vạn phần lo lắng.
-“Ta có thám thính qua, nàng là nửa xà nhân nửa nhân loại, sinh ra đã bị hắt hủi rồi. Hiện tại nàng ở đội lính đánh thuê Mạc Thiết, được hai đoàn trưởng ở đó không có vì nàng là nửa xà nhân mà ghét bỏ mà thu nhận.”-Cơ Diễm đơn giản nói về tình hình-“Cô bé đó chưa từng tu luyện qua và tuổi tác cũng không lớn, một mầm mống tốt để thu làm đệ tử.”
-“Chúng ta tới mang nàng về đây.”-Dao Tuyết hấp tấp nói-“Tà ca thấy sao?”
-“Mạc Thiết dong binh đoàn là hai người quen của ta, ta cũng muốn gặp lại họ một chút.”-Vô Tà cười nói.
-“Hèn gì em thấy trong dong binh đoàn đó có khí tức quen thuộc. Thì ra là cùng dòng máu Tiêu gia.”-Cơ Diễm lúc này mới bừng tỉnh.
-“Vậy chúng ta đi nhanh, để lâu phát sinh chuyện gì đó thì lại khó khăn.”-Dao Tuyết muốn lập tức tới đó luôn.
-“Tuyết nhi a, nàng cứ bình tĩnh lại đi, ở đây chúng ta có dược đế, nếu có chuyện gì nàng cũng chữa cho quan tâm làm gì nhiều.”-Vô Tà bình thản nói-“Đi nói với Thanh Nhi, Uyển Nhi và Anna bá mẫu một tiếng rồi lên đường.”
-“Anh đặt tên cho họ rồi sao? Thế thu họ làm cái lão bà chưa?”
-“Uyển Nhi, ừm linh hồn lạnh lùng ấy, chưa có tỏ ý kiến nên khó khăn đôi chút, còn Thanh Nhi có vẻ cũng gật đầu rồi.”-Vô Tà gật gù nói, vừa đi hắn vừa nói qua những chuyện đã xảy ra lúc Cơ Diễm không có ở đây cho nàng nghe.
-“Anh thật là ẩu tả.”-Cơ Diễm lên tiếng trách cứ khi nghe tới đoạn Vô Tà dùng Thiên Cơ Đoán chuyển thọ mệnh qua người nữ vương Medusa.
-“Ẩu cái gì cơ chứ? Nói nhỏ với hai em, thọ mệnh của anh là vĩnh cửu.”-Vô Tà nói thật nhỏ như thể tiếng muỗi.
-“Vạn cổ chí kím người người cầu đại đạo mong trường sinh thế mà anh lại trường sinh, nếu để đại lục này biết ắt sẽ điên cuồng truy sát anh mong học được Trường Sinh thuật của anh.”-Cơ Diễm cảm thán nói.
-“Nên em có mấy cái bí pháp tổn thất tuổi thọ để tăng thực lực thì đưa anh để lấy làm quân bài bảo mạng.”-Vô Tà cười cười nói, lúc này đây hắn mới chợt nhớ đến vấn đề này.
-“Anh không nói sớm để em đưa.”-Cơ Diễm lên tiếng trách một luồn thông tin đưa vào đầu Vô Tà, hàng chục bộ cấm thuật từ Địa cấp đổ lên truyền thẳng vào đầu Vô Tà.
-“Ta cũng mới nghĩ ra thôi. Giờ có thêm hàng chục kỹ năng bảo mệnh, hành tẩu ngang dọc dưới Đấu Linh vô địch rồi.”-Vô Tà lòng dâng lên cảm giác tự tin cực kỳ.
-“Nếu có ai nghe anh nói chắc cười chết luôn quá, một thanh niên Tam Tinh Đấu Sư lại có thể mở miệng nói lời ngông cuồng như thế.”-Dao Tuyết che miệng cười nói.
-“Mà anh cảm thấy lúc này xúc áp thấy càng lúc khó khăn, có phần không kìm được muốn đột phá đến nơi rồi?”
-“ Ai nói, ngài sẽ chết sớm?”-Vô Tà cười nói, một bàn tay đặt lên tay Anna-“ Không biết ngài đã nghe qua Thiên Cơ Đoán chưa?”
Trong ba ngày chờ đợi câu trả lời của Uyển Nhi hắn đã yêu cầu Cơ Diễm dạy cho hắn cấm thuật này, mà đối với hắn mà nói thì chẳng co thể gọi là cấm thuật được, vì việc đoán trước thiên cơ, nói đơn giản là bói sẽ tiêu hao thọ mệnh coi như cái giá, mà thọ mệnh của Vô Tà lại là vô hạn nên coi như mất một hay mất vạn cũng như nhau mà thôi. Ngoài ra trong cấm thuật này có thuật đổi 5 năm tuổi thọ của người thực hiện cho người khác 1 năm tuổi thọ. Thọ mệnh điên cuồng chảy sang người Anna, nàng muốn ngăn lại tên nữ tế của nàng cũng không được nữa rồi, vì một khi bắt đầu bí pháp cả hai đều không thể cử động đến khi dừng lại, một Đấu Sư có bao nhiêu tuổi thọ để cho nàng cơ chứ thật quá lỗ mãng mà...
Nhưng càng về sau, nàng càng không thể tin được, số thọ mệnh của nàng tăng lên nhanh chóng, 10 năm, 20 năm,... 100 năm, rồi dần dần bằng luôn cả số tuổi thọ nàng mất đi trong thời gian hiến tế không những thế tuổi thọ còn tiếp tục, dáng vẻ nàng thay đổi từ một bà lão tóc trắng như cước thành một mỹ phụ nhìn qua khoảng 30 tuổi, cảm nhận được số thọ mệnh đã sung túc Vô Tà liền dừng lại bí pháo mà buông tay ra.
-“ Đây là lý do cần giữ bí mật của ta.”-Vô Tà lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Anna-“ Ngài thấy đấy nếu để lộ ra thì ta chắc chắn đời này sẽ không yên ổn sống.”
-“ Ta hiểu rồi.”-Anna vung tay một cái trên người xuất hiện một bộ quần áo mới thay cho bộ đã cũ rách nàng mặc lúc trước.
-“ Chúng ta quay về, ta muốn mở tiệc ăn mừng. Mà các ngươi tổ chức tiệc cưới chưa?”
-“ Thật ra ta và Thanh Nhi, Uyển Nhi chưa phải nghĩa phu thê mà mới chỉ là liên kết qua nghi thức trao tên mà thôi.”-Vô Tà lắc đầu nói.
-“ Vậy hài tử của ta giờ có tên là Thanh Nhi hay Uyển Nhi?”-Anna thấy Vô Tà nhắc đến hai cái tên nên không rõ.
-“ Cả hai, nàng thuộc bề trường hợp song hồn nhất thể. Mà úc trước nàng có thế không?”-Vô Tà muốn xác nhận lại trường hợp của hai người Thanh Nhi và Uyển Nhi.
-“ Không. Nàng bị ai đoạt xá?”
-“ Ngài cứ bình tĩnh đi, chúng ta vừa đi vừa giải thích đôi chút về trường hợp của Thanh Nhi và Uyển Nhi luôn.”
-“ Được, chúng ta vừa đi vừa nói.”
...
Đoạn đường trở lại phía trên mặt đất, Vô Tà chậm rãi giải thích lại với Anna như lúc hắn giải thích với Cơ Diễm. Lịch duyệt của nàng thua xa Cơ Diễm nên kinh ngạc không dứt vả lại chuyện khó tin này lại phát sinh trên chính người con gái. Còn Uyển Nhi không biết do ngại hay sao mà không hề xuất hiện mặc cho Thanh Nhi cố ý lui lại quyền kiểm soát cơ thể cho nàng.
-“Người đừng cố gọi nàng ra nữa, nàng chắc ngại nên không ra đâu.”-Vô Tà lên tiếng nói.
-“Đừng xưng hô xa cách như thế, cứ gọi ta bá mẫu được rồi.”-Anna xua tay nói-“Mà chắc chỉ đoạn thời gian thôi, hay cháu gọi ta nhạc mẫu luôn cho nhanh.”
-“Mẫu thân!”-Thanh Nhi đỏ mặt.
-“Cháu cũng muốn vậy lắm chứ, nhưng bá mẫu thấy đấy thực lực cháu thua xa nàng. Nàng không vui tiện tay đánh một chưởng là cái mạng nhỏ này cũng thăng luôn.”-Vô Tà vội nói, không cần nói tới Uyển Nhi, một mình cô nàng Thanh Nhi hay ngại ngùng cũng đủ hắn ăn cả ‘củ’ rồi. Củ gì hả? Củ ‘hành’ chứ củ gì ở đây cơ chứ.
-“Tiểu Tà đã nói vậy thì đành phải đợi thêm một thời gian nữa vậy.”-Anna gật gật đầu.
-“Giờ bá mẫu tính làm gì lúc này?”-Vô Tà lên tiếng hỏi.
-“Ta nếu quay lại chắc lại lên làm nữ vương thay cho Thanh Nhi và Uyển Nhi.”-Anna hiền lành xoa đầu Thanh Nhi-“Lúc nhỏ chẳng phải con muốn đi khắp xung quanh đại lục sao? Đây là cơ hội của con đó.”
-“Thật sao? Mẫu thân ở tộc sẽ không sao chứ?”-Thanh Nhi vui vẻ bám lấy tay Anna.
-“Ta thực lực còn mạnh hơn cả con đó.”-Anna nhéo nhẹ má Thanh Nhi một cái khiến mặt nàng biến dạng-“Nhưng con không được đi một mình.”
Rồi Anna quay sang phía Vô Tà-“Tiểu Tà làm phiền con dẫn theo Thanh Nhi đi cùng.”
-“Con không đồng ý.”-Ngay lập tức Uyển Nhi lấy quyền kiểm soát cơ thể mà lớn tiếng từ chối.
-“Không đồng ý vậy chỉ có thể ở lại tiếp tục làm nữ vương. Con chọn cách nào đây?”-Anna không nhân nhượng nói.
-“Con...con...con...”-Uyển Nhi đầy phân vân không biết làm thế nào được, ánh mắt hình viên đạn lườm về phía Vô Tà, hắn đành trả lại nàng ánh nhìn đầy vô tội.
-“Con đồng ý.”
-“Tốt, mà nếu con giữa đường bỏ rơi Tiểu Tà thì ta bắt con lại đưa về làm nữ vương đó.”-Anna đoán trước suy tính của Uyển Nhi giữa đường sẽ tách ra đi một mình. Để cẩn thận hơn Anna đưa Vô Tà một viên cầu nhập thẳng vào người hắn.
-“Mẫu thân!”-Uyển Nhi đầy không cam lòng.
-“Viên cầu này khiến nàng không thể cách xa cháu hơn 1 dặm được, đây là thứ lúc trước ngăn nàng trốn đi chơi xa của ta.”-Anna cười cười giải thích với Vô Tà.
-“Mà bá mẫu làm vậy có phần... kinh nghiệm lịch duyệt của cháu mới có một năm mà thôi.”
-“Đứa ngốc này. Lửa gần rơm lâu ngày sẽ cháy, cho con bé cạnh cháu mấy năm chẳng phải cháu thuận tiện ôm nó lên giường sao.”-Anna tiếc rèn sắt không thành thép mà truyền âm cho Vô Tà.
-“Dạ, cháu hiểu rồi, chắc chắn sẽ không làm bá mẫu phải thất vọng.”-Vô Tà nắm chặt nắm tay đầy quyết tâm nói.
...
...
...
-“Tuyết muội, Tuyết muội có tin tức tốt cho muội đây.”-Lúc trở về Cơ Diễm lao ngay về phòng Vô Tà.
-“Diễm tỷ có tin tức gì mà vội vã vậy? Cứ bình tĩnh đi đã.”-Dao Tuyết đầy từ tốn nói, Vô Tà cũng dỏng tai lên nghe ngóng.
-“Hừ, để ta nói ra xem muội còn từ tốn được không?”-Cơ Diễm hừ mũi một tiếng-“Ta lúc trở về đây có cảm nhận được khí tức của Bích Xà Tam Hoa Đồng.”
-“A, cái gì? Tỷ mau nói ta, nàng ở đâu?”-Dao Tuyết giật mình lao thẳng đến chỗ Cơ Diễm truy hỏi đầy gấp gáp.
-“Có chuyện gì mà em gấp gáp vậy?”-Vô Tà chưa từng nghe qua cái gì gọi là Bích Xà Tam Hoa Đồng cả.
-“Một loại thiên phú của dòng máu xà nhân vương.”-Dao Tuyết nghe Vô Tà lên tiếng liền hơi chút bình tĩnh lại-“Sức mạnh của cặp mắt khắc chế mọi loài liên quan đến xà, ngay cả thượng cổ Long Xà, Ba Xà,... đều bị nó khắc chế một đầu.”
-“Bá đạo vậy sao?”-Vô Tà nghe mà giật mình một cái, quá bá đạo còn gì.
-“Nhưng sao lại ở vị trí của nhân loại? Nàng bị bắt làm nô lệ?”-Dao Tuyết có nghe qua tình hình thời điểm mối quan hệ giữa xà nhân và nhân loại lúc này nên vạn phần lo lắng.
-“Ta có thám thính qua, nàng là nửa xà nhân nửa nhân loại, sinh ra đã bị hắt hủi rồi. Hiện tại nàng ở đội lính đánh thuê Mạc Thiết, được hai đoàn trưởng ở đó không có vì nàng là nửa xà nhân mà ghét bỏ mà thu nhận.”-Cơ Diễm đơn giản nói về tình hình-“Cô bé đó chưa từng tu luyện qua và tuổi tác cũng không lớn, một mầm mống tốt để thu làm đệ tử.”
-“Chúng ta tới mang nàng về đây.”-Dao Tuyết hấp tấp nói-“Tà ca thấy sao?”
-“Mạc Thiết dong binh đoàn là hai người quen của ta, ta cũng muốn gặp lại họ một chút.”-Vô Tà cười nói.
-“Hèn gì em thấy trong dong binh đoàn đó có khí tức quen thuộc. Thì ra là cùng dòng máu Tiêu gia.”-Cơ Diễm lúc này mới bừng tỉnh.
-“Vậy chúng ta đi nhanh, để lâu phát sinh chuyện gì đó thì lại khó khăn.”-Dao Tuyết muốn lập tức tới đó luôn.
-“Tuyết nhi a, nàng cứ bình tĩnh lại đi, ở đây chúng ta có dược đế, nếu có chuyện gì nàng cũng chữa cho quan tâm làm gì nhiều.”-Vô Tà bình thản nói-“Đi nói với Thanh Nhi, Uyển Nhi và Anna bá mẫu một tiếng rồi lên đường.”
-“Anh đặt tên cho họ rồi sao? Thế thu họ làm cái lão bà chưa?”
-“Uyển Nhi, ừm linh hồn lạnh lùng ấy, chưa có tỏ ý kiến nên khó khăn đôi chút, còn Thanh Nhi có vẻ cũng gật đầu rồi.”-Vô Tà gật gù nói, vừa đi hắn vừa nói qua những chuyện đã xảy ra lúc Cơ Diễm không có ở đây cho nàng nghe.
-“Anh thật là ẩu tả.”-Cơ Diễm lên tiếng trách cứ khi nghe tới đoạn Vô Tà dùng Thiên Cơ Đoán chuyển thọ mệnh qua người nữ vương Medusa.
-“Ẩu cái gì cơ chứ? Nói nhỏ với hai em, thọ mệnh của anh là vĩnh cửu.”-Vô Tà nói thật nhỏ như thể tiếng muỗi.
-“Vạn cổ chí kím người người cầu đại đạo mong trường sinh thế mà anh lại trường sinh, nếu để đại lục này biết ắt sẽ điên cuồng truy sát anh mong học được Trường Sinh thuật của anh.”-Cơ Diễm cảm thán nói.
-“Nên em có mấy cái bí pháp tổn thất tuổi thọ để tăng thực lực thì đưa anh để lấy làm quân bài bảo mạng.”-Vô Tà cười cười nói, lúc này đây hắn mới chợt nhớ đến vấn đề này.
-“Anh không nói sớm để em đưa.”-Cơ Diễm lên tiếng trách một luồn thông tin đưa vào đầu Vô Tà, hàng chục bộ cấm thuật từ Địa cấp đổ lên truyền thẳng vào đầu Vô Tà.
-“Ta cũng mới nghĩ ra thôi. Giờ có thêm hàng chục kỹ năng bảo mệnh, hành tẩu ngang dọc dưới Đấu Linh vô địch rồi.”-Vô Tà lòng dâng lên cảm giác tự tin cực kỳ.
-“Nếu có ai nghe anh nói chắc cười chết luôn quá, một thanh niên Tam Tinh Đấu Sư lại có thể mở miệng nói lời ngông cuồng như thế.”-Dao Tuyết che miệng cười nói.
-“Mà anh cảm thấy lúc này xúc áp thấy càng lúc khó khăn, có phần không kìm được muốn đột phá đến nơi rồi?”
Bình luận truyện