Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 254: Phỉ thúy ba màu (2)



Ra phỉ thúy rồi kìa! 

Ngay khi mọi người nhìn thấy một áng màu kỳ lạ bên trong tảng đá trắng bóng thì lập tức ồ lên. 

Những người vốn không đứng vây xem mở đá cũng tụ lại xem thử. 

Nhìn người ta mở đá ra được phỉ thúy thế này cũng là một loại phúc khí rất tốt, phải đến hưởng sái một chút mới phải. 

Huống hồ gì, nhìn thấy một khối phỉ thúy xinh đẹp được lấy ra từ trong một hòn đá thế này cũng là một loại hưởng thụ. 

Bên cạnh có người giúp đỡ xối nước trong lên chỗ mặt cắt có màu. 

Nước trong giội qua, màu sắc trên mặt cắt kia lại càng xinh đẹp và nổi bật hơn, trong suốt bóng loáng, quan trọng nhất chính là nó có tận ba màu đỏ xanh tím, hơn nữa còn là loại lên nước trong veo. 

- Phúc lộc thọ! 

Có người kêu to, ánh mắt của mọi người nhìn mặt cắt kia trở nên nóng rực. 

Phúc lộc thọ à? 

Dương Tử Mi không hiểu đây là ý gì cho lắm. 

Hoàng Hùng Viễn đứng bên cạnh bèn giải thích cho cô hiểu. 

Trong truyền thống văn hoá Trung Quốc có khái niệm phúc, lộc, thọ. Nếu như cùng một khối phỉ thúy mà có được ba màu xanh, đỏ, tím thì đó được gọi là phỉ thúy phúc lộc thọ. 

Bởi vì phỉ thúy phúc lộc thọ này có ba màu, cho nên thuộc về phạm trù phỉ thúy ba màu, thế nên cũng có thể gọi nó là phỉ thúy phúc lộc thọ ba màu. 

Theo văn hóa thay đổi, mấy tổ hợp như đỏ vàng xanh và vàng xanh tím cũng được tính vào phạm trù phỉ thúy phúc lộc thọ ba màu, trong đó chỉ có phỉ thúy phúc lộc thọ có ba màu đỏ xanh tím là tốt nhất. 

Khối phỉ thúy này đúng là tổ hợp ba màu đỏ xanh tím tốt nhất, hơn nữa còn là loại lên nước nữa, giá trị của nó quả thật... 

Ông chú trung niên nọ trông thấy mặt cắt kia mở ra được phỉ thúy phúc lộc thọ ba màu thì vẻ mặt tái mét, tim như bị người ta khoét mất một phần, ánh mắt nhìn về phía Dương Tử Mi hằn lên đầy tơ máu, giống như đang nhìn thấy kẻ thù giết cha cướp vợ của mình vậy. 

Ông lập tức cầu nguyện thầm ở trong lòng, kháo bì lục, nhất định là kháo bì lục, mình đã bỏ lỡ mất thì tuyệt đối không thể để cho con nhóc này nhặt được món hời. 

Cái gọi là kháo bì lục này, trong phỉ thúy còn được gọi là xuyến bì lục hoặc cao dược lục, là một loại hình thức của màu xanh trong đá thô phỉ thúy, bởi vì màu xanh đó nằm ở lớp vỏ ngoài của phỉ thúy cho nên mới được gọi như thế. Đó cũng là loại phỉ thúy mang đủ loại nguy hiểm trong đá thô phỉ thúy. Cho nên mấy người buôn châu báu đá quý mới truyền tai nhau rằng: "Thà mua một sợi nhỏ, không mua một khối lớn." 

Màu xanh này nguy hiểm nhất ở chỗ: Bởi vì loại màu xanh biếc này sẽ tập trung toàn bộ “diện tích" của nó ở lớp ngoài cùng của phỉ thúy, có sức hấp dẫn rất lớn, do đó khiến cho người ta sinh ra ảo giác giống như nó có nhiều màu hoặc màu đẹp. Độ dày của màu xanh này là mấu chốt quan trọng nhất, nếu như không nắm chắc về độ dày của màu xanh thì tốt nhất là đừng nên mua. 

Tuy rằng biết rõ chỉ mới lộ ra một mặt cắt như thế vẫn có nguy cơ trúng phải kháo bì lục, nhưng vẫn có người bắt đầu ra giá muốn mua. 

- Ba trăm vạn! 

Một vị thương nhân buôn châu báu kêu lên. 

- Ba trăm năm mươi vạn! 

Một vị khác bắt đầu đấu giá. 

- Bốn trăm vạn! 

- Năm trăm vạn! 

- Sáu trăm vạn! 

Mộ Dung Vân Thanh thân là người kinh doanh mua bán ngọc khí, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua phỉ thúy phúc lộc thọ ba màu cực phẩm hiếm có nhất này, cho nên anh ta cũng bắt đầu tham gia đấu giá. 

Những người khác thấy giá đã bị đẩy lên tới sáu trăm vạn thì không dám tranh nữa. 

Dù sao thì bây giờ cũng chỉ mới ra có một lát cắt mà thôi, có nguy cơ trúng phải kháo bì lục lắm. 

Nếu bỏ hơn sáu trăm vạn để mua một khối kháo bì lục chẳng đáng một xu thì chắc là sẽ tức ói máu ra mất. 

Tuy rằng Dương Tử Mi thiếu tiền thật, nhưng cô tuyệt đối sẽ không bán khối phỉ thúy phúc lộc thọ ba màu này. 

Phúc lộc thọ, chẳng phải đây là quà mừng đại thọ thích hợp nhất để tặng cho bà nội sao? 

Cho nên không thể lấy tiền bạc ra so sánh được. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện