Dị Thế Chi Thú Nhân Bộ Lạc
Chương 68
Trước tiên đem Cách Lỗ Khắc dấu trong chỗ ở tạm thời của mình, Gia Á hỏi rõ đầu đuôi mọi chuyện.
“Con nói cái gì!” Gia Á nhịn không được nhảy dựng lên, Hải Ân Tư vừa nói gì đó? Nó định giữ Cách Lỗ Khắc ở bên người!
“Hắn là tế ti, con muốn mang thì mang được sao!” Nhân ngư giới rất lâu mới có thể sinh ra một tế ti, cho dù là thần tử cũng không có biện pháp can thiệp vào quy tộc của nhân ngư giới.
“Hơn nữa, không có nước biển hắn ta sống thế nào? Đem hắn về bộ lạc Phỉ Tư Thắc thì tìm đâu ra nước biển cho hắn?” Lại liếc nhìn về phía nhân ngư đỏ rực kia bị Hải Ân Tư gói như gói bánh chưng đặt trên mặt đất, không ngừng giãy dụa, tuy rằng Gia Á quả thực cảm thấy Cách Lỗ Khắc không đáng để đồng tình, người như thế mất đi năng lực là chuyện tốt. Nhưng nếu thực sự đưa hắn về lục địa, Gia Á thực không dám tưởng tượng việc này sẽ náo loạn tới tình trạng gì!
“Con có thể đi tìm hải hồng châu, hoặc là về sau sinh sống ở gần Đông Hải, nhất định sẽ có biện pháp.” Hải Ân Tư bình tĩnh trả lời, đối với cậu mà nói không có việc gì là không làm được.
“Con cũng đừng quá hồ nháo!” Gia Á nhịn không được mắng Hải Ân Tư.
“Đưa hắn trở về đi!” Gia Á nhìn ra đứa con mình rất coi trọng nhân ngư này. Đối với Cách Lỗ Khắc, không chỉ riêng Gia Á, đối với tất cả mọi người mà nói thật sự là không có hảo cảm.
“Không cần.” Hải Ân Tư cố chấp nói.
“Con thật sự muốn vậy?” Gia Á nhìn biểu tình Hải Ân Tư, biết đứa con mình lần này có thể là thật tình.
“Đương nhiên.” Cách Lỗ Khắc đối với cậu mà nói đã gây ấn tượng vô cùng mạnh mẽ, đã thuộc về cậu, vô luận thế nào cũng không thể buông tay.
Gia Á nhíu mày liếc mắt nhìn Cách Lỗ Khắc một cái, người ở phía sau vô cùng hung mãnh nghiến răng luống cuống trên mặt đất. Khóe miệng Gia Á run rẩy, có loại con dâu này thực sự làm người ta có cảm giác muốn khóc.
“Nếu con thật sự muốn mang hắn ta bên người, phải đi đảo nhân ngư thuyết phục tộc trưởng đồng ý, ta không muốn vì chuyện này phải đi giải quyết hậu quả cho con!” Gia Á lo lắng nhất là giới nhân ngư vì mất đi tế ti mà tức giận.
“Không thành vấn đề, bất quá chỉ là một tế ti mà thôi, nếu bọn họ không đáp ứng thì con sẽ không giúp bọn hắn tu sửa kết giới.” Hải Ân Tư tuyệt không lo lắng tế ti còn có thể sinh ra, nhưng thần tử chỉ có một người duy nhất, Hải Tư Tư trong lòng đã tính toán sẵn kế sách.
“Đứa con, ta xem bộ dáng của hắn có vẻ không muốn ở lại bên cạnh con đi.” Tuy là thói quen của thú nhân là coi trọng sẽ trực tiếp trói lại mang về nhà nấu thành cơm, nhưng dù sao đây cũng là nhân ngư, không phải khảm đặc bình thường.
Cách Lỗ Khắc ở một bên vẫn không ngừng lăn qua lăn lại, cổ họng phát ra sóng âm khàn khàn, hung hãn trừng mắt nhìn Hải Ân Tư, thực rõ ràng, hắn ra không tình nguyện chút nào.
“Con sẽ xử lý.” Hải ân Tư vô cùng buống bỉnh nói, cậu biết Cách Lỗ Khắc không thích mình, nhưng không phải có câu lâu ngày sẽ sinh tình cảm sao, về sau sẽ tốt thôi.
Gia Á biết tình tình đứa con, dù có 8 con ngựa cũng không quật nỗi.
“Quên đi, chuyện của con ta cũng lười quản, nhưng nếu con đã coi trọng người này thì phải hảo hảo giáo dục một chút. Nơi này là trên bờ không phải đại dương, tính tình duy ngã độc tôn của hắn không thể xem được.” Gia Á đã bắt đầu hóa thân thành bà mẹ chồng độc ác.
“Yên tâm, người của con đương nhiên con sẽ hảo hảo ‘dạy dỗ’.” Hải ân tư đối với chuyện ‘dạy dỗ’ Cách Lỗ Khắc thực sự cảm thấy rất thú vị.
Sau khi Gia Á rời đi, Hải ân Tư cười tủm tỉm đem Cách Lỗ Khắc từ mặt đất ôm lấy, một phen ném lên giường.
“Xem ra, ta phải làm cho ngươi một cái hang lớn.”
Hải Ân Tư kế thừa năng lực kim của Gia Á, bàn tay xòe ra, bốn phía dần dần tụ tập những hòn đá nhỏ màu bạc giống như nước mưa dần dần tụ tập trên tay Hái Ân Tư thành một quả cầu, lóe ra ánh sáng chói mắt.
Cách Lỗ Khắc nhìn thấy một màn trước mắt, cau mày, người này thực sự rất mạnh. Quả cầu kim loại kia dần dần hình thành một cái khuông rơi xuống mặt đất.
“Bàng Đốn thúc thúc đã đem cả ngôi nhà sửa lại thành hang, nếu ngươi thích, ta cũng có thể giúp ngươi làm một cái.” Hải Ân Tư nói.
Bàng Đốn? Người này thật sự còn sống! Ánh mắt Cách Lỗ Khắc kinh ngạc để lộ tâm sự của hắn, Hải Ân Tư nhìn thấy gật gật đầu.
“Mẹ ta nói, bọn họ hiện tại đang sống cùng nhau, thật sự rất vui vẻ hạnh phúc, ngươi chết tâm đi.” Hải Ân Tư ngáp một cái nói, Cách Lỗ Khắc vì Sophie mới mạo hiểm sinh mệnh để lên bờ, có thể thấy hắn thực sự rất coi trọng Sophie. Hải Ân Tư tuy dùng Sophie để lừa Cách Lỗ Khắc lên bờ, chính là cậu không hề tính toán để Cách Lỗ Khắc và Sophie nối lại tiền duyên.
Cách Lỗ Khắc cúi đầu, thật lâu không hề có phản ứng. Hải Ân Tư đem nước biển dẫn vào hang lớn, ôm Cách Lỗ Khắc bỏ vào trong.
Cách Lỗ Khắc tiếp xúc với nước biển quen thuộc, nhẹ nhàng thở ra một vài bong bóng nước, nằm trong hang kim loại, dị thường im lặng. Trong đầu hắn tưởng tượng ra hình ảnh hạnh phúc của Sophie và Bàng Đốn, đột nhiên sinh ra cảm giác chính mình đang nằm trên đất liền bị mặt trời thiêu đốt, da dẻ nức nẻ đau đớn, hắn hẳn là nên đối xử với Sophie tốt một chút, nếu lúc trước hắn đối tốt với Sophie, có phải mọi việc sẽ không giống như thế này?
“Sao không náo loạn?” Hải ân Tư khó hiểu nhìn Cách Lỗ Khắc, xuyên thấu qua nước biển cậu dễ dàng nhìn thấy biểu tình tràn ngập cô đơn của Cách Lỗ Khắc.
Cách Lỗ Khắc liếc mắt nhìn Hải Ân Tư, sớm hay muộn có ngày hắn sẽ báo thù! Xú tiểu tử này, chờ coi!
“Ngươi chán ghét ta như vậy?” Hải Ân Tư không khỏi bật cười.
Đương nhiên! Cách Lỗ Khắc gật mạnh.
“Ngươi biết vì sao ta lại đối với ngươi như vậy không?” Hải Ân Tư đột nhiên nghiêm túc nhìn Cách Lỗ Khắc nói.
Vì cái gì? Cách Lỗ Khắc khó hiểu.
“Bởi vì ngươi cái gì cũng không hiểu, kỳ thật ngươi cũng có tình cảm, chỉ là không có ai nói cho ngươi biết tình cảm này phải xử lý thế nào. Bởi vì tịch mịch nên ngươi giết người, giữ lại linh hồn bọn họ để bọn họ ở lại bên cạnh ngươi. Buồn cười chính là ngươi còn không biết được khát vọng trong lòng mình, có phải ngươi luôn hi vọng có người ở bên cạnh mình, ta nói đúng không?” Hải Ân Tư cảm thấy Cách Lỗ Khắc đối với Sophie không phải là tình yêu, nói đúng hơn là thân tình hay bằng hữu, là một khát vọng có đồng bạn. Nhưng hắn không biết xử lý thế nào với tình cảm này, bởi vì không có ai nói cho hắn biết. Hắn vừa sinh ra đã là tế ti cường đại, mọi người kính sợ hắn, rời xa hắn, Cách Lỗ Khắc kỳ thực chỉ là một đứa nhỏ tịch mịch không hiểu chuyện.
Cách Lỗ Khắc trong lòng cả kinh, hắn chưa từng có suy nghĩ này! Hải Ân Tư nói bậy bạ gì đó, giết người bởi vì vui, thu thập linh hồn chỉ vì bọn nó xinh đẹp…….Cách Lỗ Khắc không phát hiện ra ý tưởng này buồn cười cỡ nào, xinh đẹp? Đáy biển có vô số sinh vật không phải càng xinh đẹp hơn so với linh hồn sao.
“Trước kia không ai dám làm trái ý ngươi, không ai nói cho ngươi biết cái gì là đúng cái gì là sai. Hiện tại, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Hải Ân Tư muốn dạy Cách Lỗ Khắc thật tốt, theo một phương diện mà nói, Cách Lỗ Khắc có nhiều điểm tương đồng với cậu, lúc còn nhỏ mọi người luôn sợ cậu, không ai chịu làm bằng hữu với cậu, Hải Ân Tư từng có lúc rất cô đơn. Bất đồng chính là bên cạnh Hải Ân Tư có rất nhiều người thân, thời điểm cậu mê mang sẽ chỉ đường cho cậu, nhưng Cách Lỗ Khắc không có.
Nhìn thấy Cách Lỗ Khắc, Hải Ân Tư đột nhiên sinh ra ảo giác, cậu nhìn thấy quá khứ của chính mình.
“Nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ mang ngươi đi gặp Sophie, được không?” Hải Ân Tư dùng mật ngọt, giống như đang dỗ hài tử mà dỗ Cách Lỗ Khắc.
Cách Lỗ Khắc hoài nghi nhìn Hải Ân Tư, tên giảo hoạt này lời nói không đáng tin! Hắn đã mắc mưu một lần, sẽ không có lần thứ hai đâu!
Hừ! Cách Lỗ Khắc không phục ngoảnh đầu qua một bên, biểu tình giống như sẵn sàng hi sinh, càng làm Hải Ân Tư buồn cười.
“Ta cũng không muốn gạt ngươi, dù sao ngươi cũng đang nằm trong tay ta rồi, ta cần gì phải gạt ngươi nữa. Về sau thời gian còn rất dài, ngươi từ từ sẽ hiểu được.” Hải ân Tư tính toán đi nhân ngư đảo một chuyến, giao dịch với tộc trưởng, cậu phải lấy được một viên hải hồng châu, như vậy có thể mang Cách Lỗ Khắc quay về bộ lạc Phỉ Tư Thắc, thật sự là kế hoạch hoàn mỹ a!
Cách Lỗ Khắc không hề hay biết chút gì, cứ như vậy bị Hải Ân Tư tự định đoạt số phận của mình, có nên đồng tình với hắn một chút không a?
“Con nói cái gì!” Gia Á nhịn không được nhảy dựng lên, Hải Ân Tư vừa nói gì đó? Nó định giữ Cách Lỗ Khắc ở bên người!
“Hắn là tế ti, con muốn mang thì mang được sao!” Nhân ngư giới rất lâu mới có thể sinh ra một tế ti, cho dù là thần tử cũng không có biện pháp can thiệp vào quy tộc của nhân ngư giới.
“Hơn nữa, không có nước biển hắn ta sống thế nào? Đem hắn về bộ lạc Phỉ Tư Thắc thì tìm đâu ra nước biển cho hắn?” Lại liếc nhìn về phía nhân ngư đỏ rực kia bị Hải Ân Tư gói như gói bánh chưng đặt trên mặt đất, không ngừng giãy dụa, tuy rằng Gia Á quả thực cảm thấy Cách Lỗ Khắc không đáng để đồng tình, người như thế mất đi năng lực là chuyện tốt. Nhưng nếu thực sự đưa hắn về lục địa, Gia Á thực không dám tưởng tượng việc này sẽ náo loạn tới tình trạng gì!
“Con có thể đi tìm hải hồng châu, hoặc là về sau sinh sống ở gần Đông Hải, nhất định sẽ có biện pháp.” Hải Ân Tư bình tĩnh trả lời, đối với cậu mà nói không có việc gì là không làm được.
“Con cũng đừng quá hồ nháo!” Gia Á nhịn không được mắng Hải Ân Tư.
“Đưa hắn trở về đi!” Gia Á nhìn ra đứa con mình rất coi trọng nhân ngư này. Đối với Cách Lỗ Khắc, không chỉ riêng Gia Á, đối với tất cả mọi người mà nói thật sự là không có hảo cảm.
“Không cần.” Hải Ân Tư cố chấp nói.
“Con thật sự muốn vậy?” Gia Á nhìn biểu tình Hải Ân Tư, biết đứa con mình lần này có thể là thật tình.
“Đương nhiên.” Cách Lỗ Khắc đối với cậu mà nói đã gây ấn tượng vô cùng mạnh mẽ, đã thuộc về cậu, vô luận thế nào cũng không thể buông tay.
Gia Á nhíu mày liếc mắt nhìn Cách Lỗ Khắc một cái, người ở phía sau vô cùng hung mãnh nghiến răng luống cuống trên mặt đất. Khóe miệng Gia Á run rẩy, có loại con dâu này thực sự làm người ta có cảm giác muốn khóc.
“Nếu con thật sự muốn mang hắn ta bên người, phải đi đảo nhân ngư thuyết phục tộc trưởng đồng ý, ta không muốn vì chuyện này phải đi giải quyết hậu quả cho con!” Gia Á lo lắng nhất là giới nhân ngư vì mất đi tế ti mà tức giận.
“Không thành vấn đề, bất quá chỉ là một tế ti mà thôi, nếu bọn họ không đáp ứng thì con sẽ không giúp bọn hắn tu sửa kết giới.” Hải Ân Tư tuyệt không lo lắng tế ti còn có thể sinh ra, nhưng thần tử chỉ có một người duy nhất, Hải Tư Tư trong lòng đã tính toán sẵn kế sách.
“Đứa con, ta xem bộ dáng của hắn có vẻ không muốn ở lại bên cạnh con đi.” Tuy là thói quen của thú nhân là coi trọng sẽ trực tiếp trói lại mang về nhà nấu thành cơm, nhưng dù sao đây cũng là nhân ngư, không phải khảm đặc bình thường.
Cách Lỗ Khắc ở một bên vẫn không ngừng lăn qua lăn lại, cổ họng phát ra sóng âm khàn khàn, hung hãn trừng mắt nhìn Hải Ân Tư, thực rõ ràng, hắn ra không tình nguyện chút nào.
“Con sẽ xử lý.” Hải ân Tư vô cùng buống bỉnh nói, cậu biết Cách Lỗ Khắc không thích mình, nhưng không phải có câu lâu ngày sẽ sinh tình cảm sao, về sau sẽ tốt thôi.
Gia Á biết tình tình đứa con, dù có 8 con ngựa cũng không quật nỗi.
“Quên đi, chuyện của con ta cũng lười quản, nhưng nếu con đã coi trọng người này thì phải hảo hảo giáo dục một chút. Nơi này là trên bờ không phải đại dương, tính tình duy ngã độc tôn của hắn không thể xem được.” Gia Á đã bắt đầu hóa thân thành bà mẹ chồng độc ác.
“Yên tâm, người của con đương nhiên con sẽ hảo hảo ‘dạy dỗ’.” Hải ân tư đối với chuyện ‘dạy dỗ’ Cách Lỗ Khắc thực sự cảm thấy rất thú vị.
Sau khi Gia Á rời đi, Hải ân Tư cười tủm tỉm đem Cách Lỗ Khắc từ mặt đất ôm lấy, một phen ném lên giường.
“Xem ra, ta phải làm cho ngươi một cái hang lớn.”
Hải Ân Tư kế thừa năng lực kim của Gia Á, bàn tay xòe ra, bốn phía dần dần tụ tập những hòn đá nhỏ màu bạc giống như nước mưa dần dần tụ tập trên tay Hái Ân Tư thành một quả cầu, lóe ra ánh sáng chói mắt.
Cách Lỗ Khắc nhìn thấy một màn trước mắt, cau mày, người này thực sự rất mạnh. Quả cầu kim loại kia dần dần hình thành một cái khuông rơi xuống mặt đất.
“Bàng Đốn thúc thúc đã đem cả ngôi nhà sửa lại thành hang, nếu ngươi thích, ta cũng có thể giúp ngươi làm một cái.” Hải Ân Tư nói.
Bàng Đốn? Người này thật sự còn sống! Ánh mắt Cách Lỗ Khắc kinh ngạc để lộ tâm sự của hắn, Hải Ân Tư nhìn thấy gật gật đầu.
“Mẹ ta nói, bọn họ hiện tại đang sống cùng nhau, thật sự rất vui vẻ hạnh phúc, ngươi chết tâm đi.” Hải Ân Tư ngáp một cái nói, Cách Lỗ Khắc vì Sophie mới mạo hiểm sinh mệnh để lên bờ, có thể thấy hắn thực sự rất coi trọng Sophie. Hải Ân Tư tuy dùng Sophie để lừa Cách Lỗ Khắc lên bờ, chính là cậu không hề tính toán để Cách Lỗ Khắc và Sophie nối lại tiền duyên.
Cách Lỗ Khắc cúi đầu, thật lâu không hề có phản ứng. Hải Ân Tư đem nước biển dẫn vào hang lớn, ôm Cách Lỗ Khắc bỏ vào trong.
Cách Lỗ Khắc tiếp xúc với nước biển quen thuộc, nhẹ nhàng thở ra một vài bong bóng nước, nằm trong hang kim loại, dị thường im lặng. Trong đầu hắn tưởng tượng ra hình ảnh hạnh phúc của Sophie và Bàng Đốn, đột nhiên sinh ra cảm giác chính mình đang nằm trên đất liền bị mặt trời thiêu đốt, da dẻ nức nẻ đau đớn, hắn hẳn là nên đối xử với Sophie tốt một chút, nếu lúc trước hắn đối tốt với Sophie, có phải mọi việc sẽ không giống như thế này?
“Sao không náo loạn?” Hải ân Tư khó hiểu nhìn Cách Lỗ Khắc, xuyên thấu qua nước biển cậu dễ dàng nhìn thấy biểu tình tràn ngập cô đơn của Cách Lỗ Khắc.
Cách Lỗ Khắc liếc mắt nhìn Hải Ân Tư, sớm hay muộn có ngày hắn sẽ báo thù! Xú tiểu tử này, chờ coi!
“Ngươi chán ghét ta như vậy?” Hải Ân Tư không khỏi bật cười.
Đương nhiên! Cách Lỗ Khắc gật mạnh.
“Ngươi biết vì sao ta lại đối với ngươi như vậy không?” Hải Ân Tư đột nhiên nghiêm túc nhìn Cách Lỗ Khắc nói.
Vì cái gì? Cách Lỗ Khắc khó hiểu.
“Bởi vì ngươi cái gì cũng không hiểu, kỳ thật ngươi cũng có tình cảm, chỉ là không có ai nói cho ngươi biết tình cảm này phải xử lý thế nào. Bởi vì tịch mịch nên ngươi giết người, giữ lại linh hồn bọn họ để bọn họ ở lại bên cạnh ngươi. Buồn cười chính là ngươi còn không biết được khát vọng trong lòng mình, có phải ngươi luôn hi vọng có người ở bên cạnh mình, ta nói đúng không?” Hải Ân Tư cảm thấy Cách Lỗ Khắc đối với Sophie không phải là tình yêu, nói đúng hơn là thân tình hay bằng hữu, là một khát vọng có đồng bạn. Nhưng hắn không biết xử lý thế nào với tình cảm này, bởi vì không có ai nói cho hắn biết. Hắn vừa sinh ra đã là tế ti cường đại, mọi người kính sợ hắn, rời xa hắn, Cách Lỗ Khắc kỳ thực chỉ là một đứa nhỏ tịch mịch không hiểu chuyện.
Cách Lỗ Khắc trong lòng cả kinh, hắn chưa từng có suy nghĩ này! Hải Ân Tư nói bậy bạ gì đó, giết người bởi vì vui, thu thập linh hồn chỉ vì bọn nó xinh đẹp…….Cách Lỗ Khắc không phát hiện ra ý tưởng này buồn cười cỡ nào, xinh đẹp? Đáy biển có vô số sinh vật không phải càng xinh đẹp hơn so với linh hồn sao.
“Trước kia không ai dám làm trái ý ngươi, không ai nói cho ngươi biết cái gì là đúng cái gì là sai. Hiện tại, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Hải Ân Tư muốn dạy Cách Lỗ Khắc thật tốt, theo một phương diện mà nói, Cách Lỗ Khắc có nhiều điểm tương đồng với cậu, lúc còn nhỏ mọi người luôn sợ cậu, không ai chịu làm bằng hữu với cậu, Hải Ân Tư từng có lúc rất cô đơn. Bất đồng chính là bên cạnh Hải Ân Tư có rất nhiều người thân, thời điểm cậu mê mang sẽ chỉ đường cho cậu, nhưng Cách Lỗ Khắc không có.
Nhìn thấy Cách Lỗ Khắc, Hải Ân Tư đột nhiên sinh ra ảo giác, cậu nhìn thấy quá khứ của chính mình.
“Nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ mang ngươi đi gặp Sophie, được không?” Hải Ân Tư dùng mật ngọt, giống như đang dỗ hài tử mà dỗ Cách Lỗ Khắc.
Cách Lỗ Khắc hoài nghi nhìn Hải Ân Tư, tên giảo hoạt này lời nói không đáng tin! Hắn đã mắc mưu một lần, sẽ không có lần thứ hai đâu!
Hừ! Cách Lỗ Khắc không phục ngoảnh đầu qua một bên, biểu tình giống như sẵn sàng hi sinh, càng làm Hải Ân Tư buồn cười.
“Ta cũng không muốn gạt ngươi, dù sao ngươi cũng đang nằm trong tay ta rồi, ta cần gì phải gạt ngươi nữa. Về sau thời gian còn rất dài, ngươi từ từ sẽ hiểu được.” Hải ân Tư tính toán đi nhân ngư đảo một chuyến, giao dịch với tộc trưởng, cậu phải lấy được một viên hải hồng châu, như vậy có thể mang Cách Lỗ Khắc quay về bộ lạc Phỉ Tư Thắc, thật sự là kế hoạch hoàn mỹ a!
Cách Lỗ Khắc không hề hay biết chút gì, cứ như vậy bị Hải Ân Tư tự định đoạt số phận của mình, có nên đồng tình với hắn một chút không a?
Bình luận truyện