Điểm Thạch Thành Thê
Chương 3
Ta bị hồ ly tinh đuổi xuống núi.
Thực lực của hắn so với ta mạnh hơn nhiều lắm, tạm thời ta không nghĩ ra được biện pháp ứng phó. Trong thoại bản* viết lão tổ tông Tôn Ngộ Không đồng dạng với ta cũng được sinh ra từ bên trong tảng đá có bảy mươi hai phép biến hóa, từng đại nháo thiên cung, ba lần đánh Bạch Cốt Tinh, yêu tinh lớn nhỏ chết dưới gậy Như Ý của người không biết bao nhiêu mà kể, cho nên ta cũng tự cho mình là thiên hạ vô địch, nhưng tại sao trước mặt tên hồ ly xấu xa kia lại bị chèn ép đến không còn mặt mũi như thế?
*Thoại bản: một hình thức tiểu thuyết Bạch thoại phát triển từ thời Tống, chủ yếu kể chuyện lịch sử và đời sống xã hội đương thời, thường dùng làm cốt truyện cho các nghệ nhân sau này.
Cho đến khi ta mang vẻ mặt chán nản trở lại động phủ, lại thấy tên hầu tinh coi cửa trừng lớn mắt nhìn ta, giống như thấy quỷ vậy.
“Nhìn cái gì?!” Ta lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái, thấy ánh mắt của hắn vẫn ngây ngốc như cũ, đang muốn duỗi tay gõ vào trán hắn, kết quả lại nghe thấy hầu tinh kêu to lên!
“Trời ơi, đại vương…… đại vương…… đại vương biến thành nữ nhân rồi!”
Ta: “……”
Ta là Thạch Đầu tinh*, khi tu thành hình người cũng không phân giới tính, hầu tinh rống một tiếng kia, không khác nào trời quang bỗng nhiên có sấm sét, yêu tinh lớn nhỏ ở trên núi đều xông ra, vây kín ta ở bên trong.
*Thạch Đầu tinh: tảng đá tu luyện ngàn năm mà thành tinh. Giống Tôn Ngộ Không vậy.
“A ha ha ha, đại vương, làn da thật trắng nha!”
“Eo thật nhỏ!”
“Ngực thật lớn, mông thật cong……”
Nghe thấy đám yêu tinh đó nói mà mặt ta đen như đáy nồi.
Nâng tay làm pháp thuật, một cái gương xuất hiện ở trước mặt, đợi khi thấy rõ bộ dạng của người ở trong gương, ta không nén nổi bi thương.
Ta đúng là thích mỹ nhân ngực nở mông cong làn da trắng, nhưng ta không nghĩ chính mình sẽ biến thành cái bộ dạng thế này!
Khốn kiếp!
Ta biến thành nữ nhân! Nhớ đến biểu tình lúc ấy của Cô Nguyệt, ta lại khóc không ra nước mắt.
Hắn không phải bị khí thế của ta chấn động, mà là vì hắn nhìn thấy một đĩa đậu côve khô biến thành một đĩa bánh bao lớn nên vô cùng kinh ngạc mới đúng.
Cảm giác đầu tiên của ta là mất mặt, nghĩ đi lại nghĩ lại, bộ dạng của tên hồ ly tinh xấu xí như thế lại làm hại ta xuân tâm nảy mầm biến thành nữ nhân, ta chẳng phải là chịu thiệt lớn sao!
Ông trời ơi, có thể cho ta một cơ hội nữa hay không……
Ta nhất định phải đòi lại chút công bằng.
Hôm đó, ta quyết định đi đến một tòa thành của con người cách núi Tây Sơn không xa, ở bên trong hoa lâu nhìn ngắm mỹ nữ suốt một đêm, thế nhưng tâm tính vẫn lặng như nước, nhìn mỹ nhân thoát y cũng không có nửa điểm rung động. Tâm tính nữ nhân của ta đã định, rốt cuộc không thể xoay chuyển được.
Đại vương của Tây Sơn quần lĩnh, lại là một nữ yêu hàng thật giá thật!
……
Làm nữ nhân thật không tốt, ngực nặng trịch, như nhét hai cái màn thầu lớn. Thời điểm ta múa đao lộng thương, hai viên thịt kia run rẩy, khiến ta ngay cả cân bằng cũng không giữ được.
Làm nữ nhân tuyệt đối không tốt, hiện tại một chút uy nghiêm ta cũng không có, lớn tiếng mắng vài tên yêu tinh, bọn họ cũng chỉ ngây ngô nhìn ta cười.
Cả ngày ta đau đầu, Hắc Hùng tinh* ở Hắc Sơn trại bên cạnh hết lần này đến lần khác sai tiểu yêu đến đưa sính lễ, nói là muốn cưới ta về làm áp trại phu nhân. Ta mang theo người đến đánh Hắc Sơn trại gà bay chó sủa mà vẫn chưa hết giận. Suy nghĩ rất lâu mới kết luận được rằng té ngã ở nơi nào thì phải đứng lên ở nơi đó, hồ ly tinh kia khiến ta gặp kiếp nạn lớn như vậy, ta cũng không thể để cho hắn được thoải mái!
*Hắc Hùng tinh: Gấu đen tu luyện thành tinh.
Ta là Thạch Đầu tinh, mỗi một tảng đá ở Tây Sơn quần lĩnh đều có thể trở thành phân thân của ta khi ta nhắm mắt.
Thi triển pháp thuật này rất hao phí tinh lực, nhưng hiện tại ta quản không được nhiều như vậy.
Hôm nay, ta thi triển pháp thuật, xuyên đến một hòn đá nhỏ để đi gặp tên hồ ly kia.
Hắn ở trên đỉnh núi dùng cây trúc dựng tạm lên một gian nhà đơn sơ, lúc ta đến hắn đang ngồi ở trên ghế trúc đánh đàn, tiếng đàn du dương dễ nghe, mặc dù ta cảm thấy êm tai, nhưng dù sao ta cũng chỉ là một con yêu quái dung tục, nào có phân biệt được ý cảnh gì.
Ngược lại lò lửa nhỏ bên cạnh hắn, trên có đặt một bầu rượu đang được hâm nóng, tản mát ra mùi hương nồng đậm, khiến lòng ta như bị mèo cào, nước miếng đều đã chảy ra.
Ta bị yêu tinh khắp núi trêu chọc cười nhạo, còn tên đầu sỏ gây nên mọi chuyện cư nhiên lại ở trong này đánh đàn uống rượu, cuộc sống có vẻ rất thoải mái. Nghĩ đến đây, ta cảm thấy một bên khuôn mặt của hắn càng dữ tợn không vừa mắt, theo đó liền bấm pháp quyết (pháp quyết: chắc là một cách tạo ra yêu thuật gì đấy), khiến chung quanh hắn nổi lên một luồng gió yêu ma.
Gió rất lớn, thổi đi bếp lò nhỏ, bầu rượu cũng bị đổ xuống đất vỡ tan, rượu vẩy cả ra bên ngoài, chớp mắt đã biến mất không thấy.
Dưới đáy bếp lò có viên đá nhỏ, trong chớp mắt khi bầu rượu đổ xuống ta chuyển thần thức của mình tụ lại trong viên đá đó, lợi dụng pháp thuật đem toàn bộ rượu đổ ra ngoài nuốt vào trong bụng.
Thơm quá, rượu này thật sự là thơm……
Một mặt ta chưa thỏa mãn liếm liếm môi, một mặt vẫn chú ý đến hồ ly kia, muốn nhìn thấy bộ dáng khó thở hổn hển của hắn, lại không nghĩ rằng, hắn chỉ chậm rãi đi đến bên cạnh bếp lửa, dập tắt đi bếp lò bị đánh đổ, sau đó nhặt lên bầu rượu đã vỡ.
Hắn vung tay lên, bầu rượu lập tức khôi phục nguyên trạng. Chỉ tiếc, bên trong đã trống rỗng, không có một giọt rượu.
Ngươi có bản lĩnh biến gương vỡ thành lành thì thế nào, dù sao cũng không lấy rượu ta đã nuốt vào trong bụng ra được, ha ha! Ta đang vô cùng đắc ý, bỗng nhiên cảm giác có gì đó khác thường.
Thật giống như ai đó rót một chậu nước lạnh vào đầu, khiến cả ta người lạnh toát.
Hồ ly kia đã phát hiện ra ta.
Ánh mắt băng lãnh của hắn nhìn chăm chú xuống, ta không thể thu hồi thần thức được nữa, hồn phách lập tức bị trói buộc ở bên trong hòn đá nhỏ kia.
Hắn cất bước đi về phía trước, trực tiếp dùng chân đạp lên trên viên đá.
Hiện tại hồn phách của ta bị nhốt ở bên trong viên đá này, cho nên cảm giác vô cùng rõ ràng, chân của hắn nặng nề chà đạp lên trên người ta.
“Nhắc cái chân thối của người ra!” Ta khó thở vô cùng, rốt cuộc nhịn không được quát lên.
Hắn không những không có dời chân đi, ngược lại mũi chân còn tăng thêm lực, đem ta đạp vào trong bùn đất, hoàn toàn bị bùn đất chôn sống.
“Thạch Đầu tinh?” Hắn cười nhạo một tiếng, “Nghe nói đại vương ở Tây Sơn cũng chính là một Thạch Đầu tinh, chẳng lẽ ngươi chính là……”
“Ta……”
Ta lúc này bị hắn đạp vào trong bùn đất bộ dạng mất mặt vô cùng, làm sao có thể bại lộ thân phận của mình.
“Ta chỉ là kẻ tuần núi được đại vương phái tới, biết điều thì thả ta ra, bằng không ngươi cứ chờ xem!”
Hắn trầm mặc một lúc lâu, sau đó nhấc chân đi, dùng trường kiếm nâng ta lên ném vào trong hồ nước cánh đó không xa, “ùm” một tiếng, bọt nước bắn lên tung tóe.
“Bảo đại vương của ngươi lấy Hoa Sen Tuyết chín cánh trên đỉnh núi tuyết Tây Sơn đến chuộc thân cho ngươi!”
Hoa Sen Tuyết chín cánh là tiên thảo thượng hạng, có thể khiến người chết sống lại, là linh vật hiếm có trên thế gian. Ta cùng với Hoa Sen Tuyết ở trên núi làm bạn đã nhiều năm, ràng buộc sâu đậm, hắn muốn lấy Hoa Sen Tuyết chín cánh để chế thuốc, đúng là nằm mơ!
Ta làm bộ sợ hãi thốt lên: “Ta chỉ là một tên tiểu yêu chức vụ thấp nhất, đại vương sẽ không bao giờ dùng Hoa Sen Tuyết để đổi lấy ta!”
“Vậy ngươi cũng chỉ có thể đợi ở đây……”
Khốn kiếp, thả ta trở về!
Đường đường là Tây Sơn đại vương thế nhưng lại bị nhốt ở bên trong một hòn đá nhỏ, đến tột cùng là ta đã gây ra tội nghiệt gì?!
Thực lực của hắn so với ta mạnh hơn nhiều lắm, tạm thời ta không nghĩ ra được biện pháp ứng phó. Trong thoại bản* viết lão tổ tông Tôn Ngộ Không đồng dạng với ta cũng được sinh ra từ bên trong tảng đá có bảy mươi hai phép biến hóa, từng đại nháo thiên cung, ba lần đánh Bạch Cốt Tinh, yêu tinh lớn nhỏ chết dưới gậy Như Ý của người không biết bao nhiêu mà kể, cho nên ta cũng tự cho mình là thiên hạ vô địch, nhưng tại sao trước mặt tên hồ ly xấu xa kia lại bị chèn ép đến không còn mặt mũi như thế?
*Thoại bản: một hình thức tiểu thuyết Bạch thoại phát triển từ thời Tống, chủ yếu kể chuyện lịch sử và đời sống xã hội đương thời, thường dùng làm cốt truyện cho các nghệ nhân sau này.
Cho đến khi ta mang vẻ mặt chán nản trở lại động phủ, lại thấy tên hầu tinh coi cửa trừng lớn mắt nhìn ta, giống như thấy quỷ vậy.
“Nhìn cái gì?!” Ta lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái, thấy ánh mắt của hắn vẫn ngây ngốc như cũ, đang muốn duỗi tay gõ vào trán hắn, kết quả lại nghe thấy hầu tinh kêu to lên!
“Trời ơi, đại vương…… đại vương…… đại vương biến thành nữ nhân rồi!”
Ta: “……”
Ta là Thạch Đầu tinh*, khi tu thành hình người cũng không phân giới tính, hầu tinh rống một tiếng kia, không khác nào trời quang bỗng nhiên có sấm sét, yêu tinh lớn nhỏ ở trên núi đều xông ra, vây kín ta ở bên trong.
*Thạch Đầu tinh: tảng đá tu luyện ngàn năm mà thành tinh. Giống Tôn Ngộ Không vậy.
“A ha ha ha, đại vương, làn da thật trắng nha!”
“Eo thật nhỏ!”
“Ngực thật lớn, mông thật cong……”
Nghe thấy đám yêu tinh đó nói mà mặt ta đen như đáy nồi.
Nâng tay làm pháp thuật, một cái gương xuất hiện ở trước mặt, đợi khi thấy rõ bộ dạng của người ở trong gương, ta không nén nổi bi thương.
Ta đúng là thích mỹ nhân ngực nở mông cong làn da trắng, nhưng ta không nghĩ chính mình sẽ biến thành cái bộ dạng thế này!
Khốn kiếp!
Ta biến thành nữ nhân! Nhớ đến biểu tình lúc ấy của Cô Nguyệt, ta lại khóc không ra nước mắt.
Hắn không phải bị khí thế của ta chấn động, mà là vì hắn nhìn thấy một đĩa đậu côve khô biến thành một đĩa bánh bao lớn nên vô cùng kinh ngạc mới đúng.
Cảm giác đầu tiên của ta là mất mặt, nghĩ đi lại nghĩ lại, bộ dạng của tên hồ ly tinh xấu xí như thế lại làm hại ta xuân tâm nảy mầm biến thành nữ nhân, ta chẳng phải là chịu thiệt lớn sao!
Ông trời ơi, có thể cho ta một cơ hội nữa hay không……
Ta nhất định phải đòi lại chút công bằng.
Hôm đó, ta quyết định đi đến một tòa thành của con người cách núi Tây Sơn không xa, ở bên trong hoa lâu nhìn ngắm mỹ nữ suốt một đêm, thế nhưng tâm tính vẫn lặng như nước, nhìn mỹ nhân thoát y cũng không có nửa điểm rung động. Tâm tính nữ nhân của ta đã định, rốt cuộc không thể xoay chuyển được.
Đại vương của Tây Sơn quần lĩnh, lại là một nữ yêu hàng thật giá thật!
……
Làm nữ nhân thật không tốt, ngực nặng trịch, như nhét hai cái màn thầu lớn. Thời điểm ta múa đao lộng thương, hai viên thịt kia run rẩy, khiến ta ngay cả cân bằng cũng không giữ được.
Làm nữ nhân tuyệt đối không tốt, hiện tại một chút uy nghiêm ta cũng không có, lớn tiếng mắng vài tên yêu tinh, bọn họ cũng chỉ ngây ngô nhìn ta cười.
Cả ngày ta đau đầu, Hắc Hùng tinh* ở Hắc Sơn trại bên cạnh hết lần này đến lần khác sai tiểu yêu đến đưa sính lễ, nói là muốn cưới ta về làm áp trại phu nhân. Ta mang theo người đến đánh Hắc Sơn trại gà bay chó sủa mà vẫn chưa hết giận. Suy nghĩ rất lâu mới kết luận được rằng té ngã ở nơi nào thì phải đứng lên ở nơi đó, hồ ly tinh kia khiến ta gặp kiếp nạn lớn như vậy, ta cũng không thể để cho hắn được thoải mái!
*Hắc Hùng tinh: Gấu đen tu luyện thành tinh.
Ta là Thạch Đầu tinh, mỗi một tảng đá ở Tây Sơn quần lĩnh đều có thể trở thành phân thân của ta khi ta nhắm mắt.
Thi triển pháp thuật này rất hao phí tinh lực, nhưng hiện tại ta quản không được nhiều như vậy.
Hôm nay, ta thi triển pháp thuật, xuyên đến một hòn đá nhỏ để đi gặp tên hồ ly kia.
Hắn ở trên đỉnh núi dùng cây trúc dựng tạm lên một gian nhà đơn sơ, lúc ta đến hắn đang ngồi ở trên ghế trúc đánh đàn, tiếng đàn du dương dễ nghe, mặc dù ta cảm thấy êm tai, nhưng dù sao ta cũng chỉ là một con yêu quái dung tục, nào có phân biệt được ý cảnh gì.
Ngược lại lò lửa nhỏ bên cạnh hắn, trên có đặt một bầu rượu đang được hâm nóng, tản mát ra mùi hương nồng đậm, khiến lòng ta như bị mèo cào, nước miếng đều đã chảy ra.
Ta bị yêu tinh khắp núi trêu chọc cười nhạo, còn tên đầu sỏ gây nên mọi chuyện cư nhiên lại ở trong này đánh đàn uống rượu, cuộc sống có vẻ rất thoải mái. Nghĩ đến đây, ta cảm thấy một bên khuôn mặt của hắn càng dữ tợn không vừa mắt, theo đó liền bấm pháp quyết (pháp quyết: chắc là một cách tạo ra yêu thuật gì đấy), khiến chung quanh hắn nổi lên một luồng gió yêu ma.
Gió rất lớn, thổi đi bếp lò nhỏ, bầu rượu cũng bị đổ xuống đất vỡ tan, rượu vẩy cả ra bên ngoài, chớp mắt đã biến mất không thấy.
Dưới đáy bếp lò có viên đá nhỏ, trong chớp mắt khi bầu rượu đổ xuống ta chuyển thần thức của mình tụ lại trong viên đá đó, lợi dụng pháp thuật đem toàn bộ rượu đổ ra ngoài nuốt vào trong bụng.
Thơm quá, rượu này thật sự là thơm……
Một mặt ta chưa thỏa mãn liếm liếm môi, một mặt vẫn chú ý đến hồ ly kia, muốn nhìn thấy bộ dáng khó thở hổn hển của hắn, lại không nghĩ rằng, hắn chỉ chậm rãi đi đến bên cạnh bếp lửa, dập tắt đi bếp lò bị đánh đổ, sau đó nhặt lên bầu rượu đã vỡ.
Hắn vung tay lên, bầu rượu lập tức khôi phục nguyên trạng. Chỉ tiếc, bên trong đã trống rỗng, không có một giọt rượu.
Ngươi có bản lĩnh biến gương vỡ thành lành thì thế nào, dù sao cũng không lấy rượu ta đã nuốt vào trong bụng ra được, ha ha! Ta đang vô cùng đắc ý, bỗng nhiên cảm giác có gì đó khác thường.
Thật giống như ai đó rót một chậu nước lạnh vào đầu, khiến cả ta người lạnh toát.
Hồ ly kia đã phát hiện ra ta.
Ánh mắt băng lãnh của hắn nhìn chăm chú xuống, ta không thể thu hồi thần thức được nữa, hồn phách lập tức bị trói buộc ở bên trong hòn đá nhỏ kia.
Hắn cất bước đi về phía trước, trực tiếp dùng chân đạp lên trên viên đá.
Hiện tại hồn phách của ta bị nhốt ở bên trong viên đá này, cho nên cảm giác vô cùng rõ ràng, chân của hắn nặng nề chà đạp lên trên người ta.
“Nhắc cái chân thối của người ra!” Ta khó thở vô cùng, rốt cuộc nhịn không được quát lên.
Hắn không những không có dời chân đi, ngược lại mũi chân còn tăng thêm lực, đem ta đạp vào trong bùn đất, hoàn toàn bị bùn đất chôn sống.
“Thạch Đầu tinh?” Hắn cười nhạo một tiếng, “Nghe nói đại vương ở Tây Sơn cũng chính là một Thạch Đầu tinh, chẳng lẽ ngươi chính là……”
“Ta……”
Ta lúc này bị hắn đạp vào trong bùn đất bộ dạng mất mặt vô cùng, làm sao có thể bại lộ thân phận của mình.
“Ta chỉ là kẻ tuần núi được đại vương phái tới, biết điều thì thả ta ra, bằng không ngươi cứ chờ xem!”
Hắn trầm mặc một lúc lâu, sau đó nhấc chân đi, dùng trường kiếm nâng ta lên ném vào trong hồ nước cánh đó không xa, “ùm” một tiếng, bọt nước bắn lên tung tóe.
“Bảo đại vương của ngươi lấy Hoa Sen Tuyết chín cánh trên đỉnh núi tuyết Tây Sơn đến chuộc thân cho ngươi!”
Hoa Sen Tuyết chín cánh là tiên thảo thượng hạng, có thể khiến người chết sống lại, là linh vật hiếm có trên thế gian. Ta cùng với Hoa Sen Tuyết ở trên núi làm bạn đã nhiều năm, ràng buộc sâu đậm, hắn muốn lấy Hoa Sen Tuyết chín cánh để chế thuốc, đúng là nằm mơ!
Ta làm bộ sợ hãi thốt lên: “Ta chỉ là một tên tiểu yêu chức vụ thấp nhất, đại vương sẽ không bao giờ dùng Hoa Sen Tuyết để đổi lấy ta!”
“Vậy ngươi cũng chỉ có thể đợi ở đây……”
Khốn kiếp, thả ta trở về!
Đường đường là Tây Sơn đại vương thế nhưng lại bị nhốt ở bên trong một hòn đá nhỏ, đến tột cùng là ta đã gây ra tội nghiệt gì?!
Bình luận truyện