[Đồng Nhân] Truyện Ngắn Của Cái Minh Và Đồng Bọn
Chương 4: Về báo ân (thù) – Về Dương Châu
Nhìn thấy sư muội nhà mình đến đưa thuốc đưa vàng còn tặng hắn một ánh mắt xem thường, Quách Phương kích động muốn khóc, không dễ dàng a, bản thân mình thế mà không chết trong tay ân (sát) nhân cứu mạng, rất đáng ăn mừng đúng không!
Sau hai ngày dưỡng thương tốt đẹp, Quách Phương bắt đầu kế hoạch báo ân (thù) đại kế! Đúng là theo ân nhân vài ngày thì Quách Phương hoàn toàn hiểu được, thì ra ân nhân không phải nhằm vào mình “giúp đỡ”, mà là thấy người gặp nạn liền đi tới “giúp đỡ”!
Nhưng khổ nỗi nhiệt tình + ngu ngốc = phá hoại chứ không giúp được gì cho lắm………..
Thấy ân nhân nhiệt tình giúp đỡ mà còn bị mắng, trong lòng Quách Phương dần hình thành tư tưởng, từ “Thù này không báo không phải tiểu nhân” bay vọt thành “Tên ngốc này bản thân mình lo chưa xong còn quản người khác”
Nhưng cũng vì tính tình Lục Dao không để ý gì cho lắm nên thành công hốt được người đầu tiên quan tâm y kể từ khi đến Trung Nguyên.
Thật sự là đáng mừng!
“Mau mau mau, Lý tướng quân cùng Diệp tiểu thư bắt đầu rồi!”
“Đây đã là lần thứ bao nhiêu?”
“Haizzz, ngươi nói xem lần này Lý tướng quân có thể cướp được mỹ nhân về không?”
“Ta cảm thấy khó có thể lắm, ngươi thử nghĩ bao nhiêu lần muốn bắt tiểu thiếu gia mà đã thấy tỷ tỷ của y đứng ở đó sẵn rồi”
“Nhưng nghe đồn hôm nay Diệp tiểu thư nói chỉ cần đánh bại được cô ấy, Lý tướng quân có thể ôm tiểu thiếu gia về nhà!”
“Phải không đó, tiểu thiếu gia đồng ý không?”
“Không biết a, chúng ta mau đi xem đi!”
“Được, đi thôi”
************************
Lục Dao nhìn mấy người kia chạy đi, khó hiểu: “Bọn họ đi đâu vậy?”
Quách Phương sờ sờ cằm: “Ờ, nói chung là đi xem chó dữ cướp cô dâu!”
“Chó dữ cướp cô dâu? Chó dữ là ám chỉ Lý tướng quân kia sao? Vì sao muốn cướp?”
Quách Phương miệng ngậm cọng cỏ lầm bầm đáp: “Lý Nhị Cẩu từ lâu đã muốn rước Diệp Tiểu Tiện về nhà, nhưng mà Diệp Tiểu Ngư thì không muốn buông đệ đệ, Diệp Tiểu Tiện cũng không đồng ý………..”
“Không đồng ý?”
“Ừm, thật ra Diệp Tiểu Tiện ngạo kiều mà thôi, nói không chịu cũng là tình thú của vợ chồng son …………….. Ế? Người đâu rồi???”
************************
Lục Dao – phạm tội hành hiệp trượng nghĩa cướp người hỏi: “Này, tiểu thiếu gia chúng ta đi đâu nha?”
Nhu nhược (chủ mưu) người bị cướp – Diệp Tiểu Kiếm chớp chớp mắt đáp: “Đi, Tây Vực tiểu ca, ta dắt ngươi đi ăn ha!”
Đồng phạm cướp người – Quách Phương: “…………………..” Lý Nhị Cẩu sẽ không phát điên đi?!
Sau hai ngày dưỡng thương tốt đẹp, Quách Phương bắt đầu kế hoạch báo ân (thù) đại kế! Đúng là theo ân nhân vài ngày thì Quách Phương hoàn toàn hiểu được, thì ra ân nhân không phải nhằm vào mình “giúp đỡ”, mà là thấy người gặp nạn liền đi tới “giúp đỡ”!
Nhưng khổ nỗi nhiệt tình + ngu ngốc = phá hoại chứ không giúp được gì cho lắm………..
Thấy ân nhân nhiệt tình giúp đỡ mà còn bị mắng, trong lòng Quách Phương dần hình thành tư tưởng, từ “Thù này không báo không phải tiểu nhân” bay vọt thành “Tên ngốc này bản thân mình lo chưa xong còn quản người khác”
Nhưng cũng vì tính tình Lục Dao không để ý gì cho lắm nên thành công hốt được người đầu tiên quan tâm y kể từ khi đến Trung Nguyên.
Thật sự là đáng mừng!
“Mau mau mau, Lý tướng quân cùng Diệp tiểu thư bắt đầu rồi!”
“Đây đã là lần thứ bao nhiêu?”
“Haizzz, ngươi nói xem lần này Lý tướng quân có thể cướp được mỹ nhân về không?”
“Ta cảm thấy khó có thể lắm, ngươi thử nghĩ bao nhiêu lần muốn bắt tiểu thiếu gia mà đã thấy tỷ tỷ của y đứng ở đó sẵn rồi”
“Nhưng nghe đồn hôm nay Diệp tiểu thư nói chỉ cần đánh bại được cô ấy, Lý tướng quân có thể ôm tiểu thiếu gia về nhà!”
“Phải không đó, tiểu thiếu gia đồng ý không?”
“Không biết a, chúng ta mau đi xem đi!”
“Được, đi thôi”
************************
Lục Dao nhìn mấy người kia chạy đi, khó hiểu: “Bọn họ đi đâu vậy?”
Quách Phương sờ sờ cằm: “Ờ, nói chung là đi xem chó dữ cướp cô dâu!”
“Chó dữ cướp cô dâu? Chó dữ là ám chỉ Lý tướng quân kia sao? Vì sao muốn cướp?”
Quách Phương miệng ngậm cọng cỏ lầm bầm đáp: “Lý Nhị Cẩu từ lâu đã muốn rước Diệp Tiểu Tiện về nhà, nhưng mà Diệp Tiểu Ngư thì không muốn buông đệ đệ, Diệp Tiểu Tiện cũng không đồng ý………..”
“Không đồng ý?”
“Ừm, thật ra Diệp Tiểu Tiện ngạo kiều mà thôi, nói không chịu cũng là tình thú của vợ chồng son …………….. Ế? Người đâu rồi???”
************************
Lục Dao – phạm tội hành hiệp trượng nghĩa cướp người hỏi: “Này, tiểu thiếu gia chúng ta đi đâu nha?”
Nhu nhược (chủ mưu) người bị cướp – Diệp Tiểu Kiếm chớp chớp mắt đáp: “Đi, Tây Vực tiểu ca, ta dắt ngươi đi ăn ha!”
Đồng phạm cướp người – Quách Phương: “…………………..” Lý Nhị Cẩu sẽ không phát điên đi?!
Bình luận truyện