Dụ Tội

Chương 120



Thân xe lay động rất nhỏ.

Hạ Vân Phong không phát ra tiếng, Hoằng Dạ cũng thực im lặng. Hoằng Dạ hôn Hạ Vân Phong hai cái, phát hiện ánh mắt Hạ Vân Phong thủy chung nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, hắn liền ly khai đôi môi Hạ Vân Phong.

“Chuyên tâm.” Hoằng Dạ nhắc nhở y.

Tầm mắt Hạ Vân Phong bị kéo lại, nhìn thấy Hoằng Dạ lại lần nữa hôn lại đây. Y bán híp hai tròng mắt không có cự tuyệt Hoằng Dạ hôn, hai người hôn trong chốc lát, chợt nge thấy ngoài xe có âm thanh đối thoại thật nhỏ.

Hạ Xa một bên ái muội thân ngâm, một bên thở phì phò hỏi: “Ngươi ở nơi nào học, thật là lợi hại.” Hạ Xa thở phì phò, hai tay gắt gao ôm lưng Ngao Dương.

Ngao Dương cũng không suyễn chút nào, nhỏ giọng đáp lại một câu: “Ở nơi này của ngươi học.” Từ trong giọng nói bình tĩnh của hắn nghe không ra cảm xúc hắn……

Hạ Xa hai tay ôm Ngao Dương, toàn bộ quần áo đều chảy rơi xuống mặt đất, nội y khêu gợi bằng ren bị Ngao Dương nhu đến loạn thất bát tao, Ngao Dương rũ mắt làm cho người ta thấy không rõ vẻ mặt giờ phút này của hắn. (==)

Hạ Vân Phong bán híp hai tròng mắt, lười biếng tựa vào trên ghế, đôi môi Hoằng Dạ đè nặng môi y……

Hoằng Dạ nhẹ nhàng hàm chứa đầu lưỡi Hạ Vân Phong, vuốt ve bên hông của Hạ Vân Phong. Làn da cuả Hạ Vân Phong cảm xúc rất tốt, mềm dẻo như vậy, mượt mà như vậy, xúc cảm no đủ như vậy.

Hai người nhẹ nhàng mà nằm ở cạnh nhau, Hoẳng Dạ lúc đầu ôn hòa giờ dần dần có chút dùng sức. Hạ Vân Phong buồn ngủ tùy ý hắn hôn, y cảm giác được Hoằng Dạ cởiáo của y y cũng không phản đối. Y vẫn chỉ duy trì tư thái lười biếng nằm ở trên sô pha, lười biếng cảm thụ sự ôn nhu phục vụ lúc này của Hoằng Dạ.

Hai tay Hoằng Dạ ở trên người y loạn động, Hạ Vân Phong bị hôn đến cả người như nhũn ra, hôn kĩ của Hoằng Dạ rất cao siêu, luôn có thể làm cho y cảm nhận được ướt át ấm áp.

Hoằng Dạ hôn y nửa ngày mới buông ra, nhìn đôi môi bị hôn đến đỏ tươi ướt át kia của Hạ Vân Phong, nhìn thấy Hạ Vân Phong vẻ mặt lười nhác nhìn chăm chú vào hắn, hắn dán tại bên môi Hạ Vân Phong, nhẹ nhàng mà hôn khóe môi Hạ Vân Phong……

“Nhi tử người kéo rất dài.” Hoằng Dạ nhẹ giọng nói xong cười lên, hắn nhìn hai người ngoài cửa sổ liếc mắt một cái.

Nhưng sau đó.

Hoằng Dạ lại cúi đầu nhìn lại Hạ Vân Phong đang muốn ngủ: “Hắn không làm xong, chúng ta cũng khoan hãy đi ra ngoài.” Ngón tay hắn vuốt môi Hạ Vân Phong, ôm sát Hạ Vân Phong.

“ Uh.” Hạ Vân Phong hưởng ứng hắn.

Hoằng Dạ cúi đầu tiến đến cần cổ Hạ Vân Phong ngửi hơi thở Hạ Vân Phong: “Mùi thuốc lá thản nhiên, thơm quá.” Còn mang theo hương vị thành thục của nam nhân, rất mị lực……

Hạ Vân Phong giật giật tỏ vẻ: “Ngươi có thuốc lá không?” Y muốn hút thuốc rồi.

Nhìn chính nhi tử mình ôm nữ nhân đã muốn thực ly kỳ rồi, y muốn tìm chút việc làm dời đi lực chú ý. Hoằng Dạ cũng không có hứng thú xem hiện trường người khác biểu diễn, hắn từ tòa phía sau xốc lên tìm ra xì gà hai ngày trước Nhiên nghị viên đưa cho hắn.

“Chỉ có xì gà, có thể chứ?”

Hạ Vân Phong lười biếng trả lời Hoằng Dạ: “Có thể.”

Hoằng Dạ rút ra một điếu xì gà thực thô, đưa tới bên môi Hạ Vân Phong: “Ngậm lấy.”

“Hảo thô.” Hạ Vân Phong chậm rãi mở môi ra, động tác thong thả ngậm lấy xì gà, nhưng xì gà quá thô, y ngậm không quen, y vươn tay thong thả kẹp lấy xì gà……

Hoằng Dạ thay y châm xì gà.

Hạ Vân Phong hai tròng mắt trầm định rũ mắt, chậm rãi rút mấy hơi. Vị thuốc lá quả thật không tồi, mà lúc này, tiếng rên rỉ bên ngoài cũng càng phát ra ái muội, âm thanh thoải mái mềm nhũn kia không ngừng bồi hồi……

Chỉ tới lúc Hạ Vân Phong hút xong thuốc, Ngao Dương mới quyết tuyệt hoàn toàn.

Hạ Xa thay Ngao Dương lau khô vết bẩn trên người mới chậm rãi mặc quần áo, Hạ Vân Phong nghe được Hạ Xa nói ở trường quay không có tiện cho lắm, như thế này mà bị phóng viên chụp đến liền không xong, cho nên làm cho Ngao Dương trước đi ra ngoài, hai người lần này một trước một sau chậm rãi tiêu sái đi ra.

Hạ Vân Phong cùng Hoằng Dạ cũng mới xuống xe đi theo bọn họ phía sau, chậm rì rì đến đoàn phim thăm quan. Bộ phim này kỳ thật Hạ Vân Phong có tham gia đầu tư, nhưng bình thường y rất ít đến đoàn phim. Đương nhiên khi đi vào đoàn phim thì đãi ngộ cũng có vẻ đặc thù.

Người của đoàn phim nhìn thấy Hạ Vân Phong đến, lập tức có người phục vụ Hạ Vân Phong. Họ nhanh chóng chuẩn bị ghế dựa, Hoằng Dạ liền cùng Hạ Vân Phong ngồi xem quay diễn.

Mà Ngao Dương nhìn thấy Hạ Vân Phong đến phim trường liền ngoan ngoãn lại đây ngồi ở bên người Hạ Vân Phong. Ngao Dương vừa rồi ôm nữ nhân, hiện tại ngay cả khí cũng không suyễn một chút, nhưng y vẫn lo lắng nhi tử mệt liền cho người cầm đồ uống đưa tới Ngao Dương uống.

“Ba, thật tốt……” Ngao Dương ôm Hạ Vân Phong, cả người đều chôn ở trong lòng Hạ Vân Phong.Thời điểm hắn uống nước, một ít nước lạnh chảy xuống quần áo của Hạ Vân Phong….

“Tê……” Hạ Vân Phong miệng phát ra tiếng rất nhỏ.

Ngao Dương lập tức thật cẩn thận lấy tay thay Hạ Vân Phong chà lau, nhưng lại nhìn thấy chỗ có ánh sáng màu nhạt nhẽo trước ngực của Hạ Vân Phong mơ hồ lộ ra một chút nhuận hồng……

“Ba, cái này là sao?” Ngao Dương vươn ngón tay, nhẹ nhàng mà đẩy ra quần áo Hạ Vân Phong, chỉ vào địa phương lộ ra ánh sáng màu mơ hồ lộ ra nhuận hồng trước ngực kia của Hạ Vân Phong……

“Đây là ở bên ngoài, không được tùy tiện đẩy quần áo ba ra.” Hạ Vân Phong một bên bất động thanh sắc nhìn chằm chằm Ngao Dương, một bên động tác thong thả kéo lại quần áo mình.

Ngao Dương rũ mắt, tựa hồ có chút bị thương……

Nhưng Hạ Vân Phong lại lười biếng nói với hắn, y không có việc gì, Chẳng qua do thời tiết nóng lên, thân thể nóng lên, màu sắc trên ngực so với bình thường cũng nhuận hồng hơn, kỳ thật đó là dấu hôn Hoằng Dạ để lại……

Ngao Dương vẫn là nhìn Hạ Vân Phong.

Tựa hồ còn muốn đáp án càng xác thực……

Hoằng Dạ lại ở phía sau, nở nụ cười: “Kỳ thật là ngực ba ngươi đau, trước đó ta dùng miệng thay ba ngươi làm giảm đau.” Hắn nói xong, liền lấy nước đá trợ lý đưa tới, uống mấy hớp.

Bởi vì có thời điểm nói chuyện phiếm, Hạ Vân Phong nói cho Hoằng Dạ chuyện “giảm đau” này, cho nên Hoằng Dạ mới nói dối đến dễ dàng như thế, bình tĩnh như thế.

Hạ Vân Phong chỉ nhìn Hoằng Dạ, cũng không có phản bác lời Hoằng Dạ, tựa hồ cảm thấy cách nói này, còn có thể, dù sao không có nửa điểm ý tứ lừa gạt Ngao Dương……

Hoằng Dạ uống xong đem nước đưa cho Hạ Vân Phong, nhìn thấy Hạ Vân Phong uống, Hoằng Dạ cao hứng, nhưng Ngao Dương cũng không vui.

Không được bao lâu thì có trợ lý đến gọi Hoằng Dạ đi nhận điện thoại, nói là ở nước ngoài gọi tới. Hoằng Dạ nói với Hạ Vân Phong rồi đi nghe điện thoại.

Hạ Vân Phong phát hiện Ngao Dương mất hứng, y động tác thong thả vỗ vỗ mặt Ngao Dương: “Như thế nào đột nhiên mất hứng rồi?” Y vừa hỏi xong, liền cảm giác được Ngao Dương đem nước đá dán tại trước ngực Hạ Vân Phong.

“Ba, nếu nóng con giúp ba hạ nhiệt độ……” Ngao Dương nhìn Hạ Vân Phong, thong thả trừng mắt nhìn, đáy mắt hắn có chút bị thương, tựa hồ thực để ý Hoằng Dạ vì Hạ Vân Phong giảm đau.

Hạ Vân Phong chậm rãi hút không khí: “Hiện tại không nóng nữa.” hiện tại thực lạnh……

Nhưng khi Ngao Dương dời cái chai đi, lại làm cho càng thêm nóng, Hạ Vân Phong không quá thoải mái cử động thân thể. Y nghĩ lấy tay kéo lại quần áo, nhưng Ngao Dương lại liếc y một cái, cúi đầu……

Hé miệng……

Ngậm địa phương bị đông đến lạnh của Hạ Vân Phong……

“Ta cũng muốn giúp ba giảm đau……” Ngao Dương nói chuyện rất nhỏ, rầu rĩ, bởi vì Ngao Dương đang hàm chứa địa phương trước ngực bị Hoằng Dạ hôn đến nhuận hồng kia của Hạ Vân Phong cho nên Ngao Dương nói chuyện trở nên rất hàm hồ.

Lúc này.

Hạ Vân Phong cảm giác được đầu lưỡi nóng ướt bát lộng y, Ngao Dương nhẹ nhàng mà duyệt hôn địa phương có ánh sáng màu nhuận hồng kia của y, kia xúc cảm nóng bỏng rất nhanh liền bao trùm cảm giác lạnh lẽo……

Ngô.

Ngón tay Hạ Vân Phong sáp nhập lùa vào trong tóc Ngao Dương, trong xoang mũi y nhẹ nhàng mà hừ một tiếng. Nghe được tiếng hừ nhẹ không thể ức chế của Hạ Vân Phong, Ngao Dương nhưng không có buông ra.

Ngược lại thật cẩn thận ôm chặt Hạ Vân Phong, càng thêm dùng sức hút hấp……

Hạ Vân Phong thong thả “Ân” vài tiếng, nghe ra giống như y bị hấp thật sự thoải mái, nhưng y vẫn là nhẹ nhàng mà nhu nhu đầu Ngao Dương, bảo Ngao Dương không cần làm tiếp.

Đây là bên ngoài.

Bên cạnh còn có một đống người đang ở quay phim.

Loại hành động này của Ngao Dương làm cho Hạ Vân Phong có chút thực khó xử, Hạ Vân Phong tự dùng cánh tay ngăn trở Ngao Dương, người ngoài thoạt nhìn, thật giống như Ngao Dương tựa vào ngực Hạ Vân Phong, đang cùng Hạ Vân Phong nói chuyện.

Nhưng chỉ có đương sự mới biết được, kỳ thật là đang làm cái gì……

Hạ Vân Phong lại không thể mắng Ngao Dương, ai bảo Hoằng Dạ vừa rồi nói giảm đau, y đành phải nhu nhu đầu Ngao Dương, nói cho Ngao Dương: “Đã muốn không đau nữa, mau nhả ra.”

Giọng nói của y thực thong thả, thực nhẹ nhàng nhưng lại uy lực như trước……

Ngao Dương rất nhanh liền buông lỏng ra y: “Ba, hảo hồng……” Ngón tay hắn chỉ chỉ địa phương bị hôn đến đỏ bừng kia, lại rất cẩn thận thay Hạ Vân Phong đóng cúc áo.

Hạ Vân Phong bị hắn hôn đến ngực run lên, y rất nhanh liền cảm giác được hơi thở nóng bỏng của Ngao Dương ở bên môi y. Hạ Vân Phong chỉ nhìn hắn, y không biết nhi tử muốn làm cái gì……

Ánh mắt Ngao Dương dừng ở trên môi y, nhỏ giọng nói: “Ba, miệng ta có chút đau……”

Hạ Vân Phong sững sờ.

Nhưng Ngao Dương rất cẩn thận lại gần đi qua, hôn một cái lên môi Hạ Vân Phong. Hạ Vân Phong chỉ nhìn hắn, y cảm thấy Ngao Dương rất thích hôn nhẹ, nhưng trước đó Ngao Dương mút hắn.

Kia thật sự là……

Bất quá.

Xem ở dưới tình huống chỉ số thông minh của Ngao Dương không cao, Hạ Vân Phong không có truy cứu. Y thực sủng nhi tử, đương nhiên loại việc nhỏ này y cũng không có để ở trong lòng, Ngao Dương bò lên người y nói chuyện.

Cũng không biết hắn cùng Hạ Vân Phong nói gì đó, Hạ Vân Phong đang cười.

Mà lúc này.

Hạ Xa vừa thay xong quần áo, đã muốn quay xong phân cảnh hôm nay, biết Hạ Vân Phong đến trường quay liền lập tức chạy đến chỗ hắn……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện