Đừng Làm Nũng Với Anh

Chương 37: An Bài Tốt



Lục Lộc dừng một chút, không nói chuyện, xoay người, tiếp tục đi về phía trước, sắc mặt như trước lạnh như băng.

“Lục Lộc.” Hoàn Nhĩ hô một tiếng.

Lục Lộc bước chân tiếp tục.

Hoàn Nhĩ giậm chân một cái, lại kêu, nói: “L, cậu đứng lại!”

Đối với lời của cô, cậu tựa hồ là mắt điếc tai ngơ, chỉ là làm vẻ cố đi về phía trước, bước chân còn càng lúc càng nhanh.

Hoàn Nhĩ chỉ có thể chạy theo.

Vừa vặn đến phía sau Lục Lộc, khi muốn vượt qua cậu, Lục Lộc lại đột nhiên dừng bước.

Hoàn Nhĩ nhất thời không phanh kịp, đột nhiên chững lại, đâm vào lưng cậu.

Đem cái trán của cô làm đau một trận.

Hoàn Nhĩ cảm giác bản thân có hỏa nhãn kim tinh.

Cô đưa tay xoa xoa cái trán, chỉ cảm thấy thật sự rất đau, lúc đó trong lòng bốc hỏa, cũng có chút tức giận, nhìn Lục Lộc đến gần.

Vì thế cô trợn tròn mắt ngẩng đầu.

Một câu chất vấn lời nói chưa nói ra miệng, môi liền dán lên một mảnh ấm áp, hình ảnh cậu trong mắt Hoàn Nhĩ liền phóng đại, cô kinh ngạc mở to hai mắt.

Một hồi lâu cũng chưa phản ứng lại.

Môi của cậu cũng chỉ lưu lại một chút.

Sau đó liền ngẩng đầu lên.

Trên mặt lạnh như băng đã bớt đi, trong mắt toàn là ý cười, nhìn gò má Hoàn Nhĩ có chút phiếm hồng, ngay cả khóe miệng cậu đều giương lên.

“Nhanh chút, cần phải trở về rồi.”

Lục Lộc đưa tay, nắm tay Hoàn Nhĩ.

Hoàn Nhĩ còn đang sững sờ, đã bị Lục Lộc kéo đi phía trước, đi mấy bước mới phản ứng lại, khóe môi liền không tự chủ lộ ra cười ý.

Đáy mắt cũng chỉ toàn ý cười.

Ngày biểu diễn kết thúc, ngày thứ hai liền muốn khởi hành trở về.

Hoàn Nhĩ vẫn cùng Lục Lộc ngồi một chiếc xe.

Trên đường trở về rất bình tĩnh, hai người là một đường đã ngủ, không phát sinh cái gì.

Xe dừng ở công ty.

Là muốn về công ty đưa tin trước.

Hoàn Nhĩ xuống xe trước, hướng tới Lục Lộc vẫy vẫy tay, cười nói: “Mình đi trước đây.”

Ở trong công ty, còn cần tránh tị hiềm.

Bản thân Hoàn Nhĩ cũng biết, có chút áp lực, cô tạm thời chưa dám công khai.

Đại sảnh công ty, có mấy cái áp phích.

Là nhóm nhạc nữ mới.

Ba ngày sau, chính là thời gian nhóm nhạc mới chính thức xuất đạo, đến ngày ấy công ty sẽ tổ chức bữa tiệc, đồng thời, phát hành trước MV.

Tham gia hoạt động trở về, nhìn mấy cái áp phích to lớn kia trên đại sảnh công ty, cô không khỏi sững sờ một chút, nhìn nhiều vài lần.

Thật sự hâm mộ.

Bọn họ làm thực tập sinh nhiều năm như vậy, trả giá nhiều vất vả cùng nỗ lực như vậy, đến cuối cùng, đều chỉ là vì có thể xuất đạo.

Có thể giống các tiền bối, đem ảnh của bản thân, dán tại đại sảnh công ty.

Mà lúc này đây, lại không biết còn muốn lại chờ bao lâu.

Hoặc là nói, có thể đợi được hay không.

Hoàn Nhĩ ngẩng đầu nhìn qua, lúc thấy tấm áp phích kia, cũng sửng sốt một chút.

Lập tức liền cúi đầu.

Mím môi, cười khẽ.

Kỳ thực, cô cũng thật hâm mộ.

Nhưng mà, lại hâm mộ cũng vô dụng, thứ không thuộc về cô, lại nghĩ như thế nào cũng không đến tay.

Dù sao, chị Thư Tâm chẳng phải đợi bảy năm đó sao.

Cô cũng có thể chờ.

Đợi đến khi bản thân chân chính cường đại đứng lên, đợi đến khi bản thân có cũng đủ thực lực bất bại, cho đến lúc đó, nhất định sẽ có cơ hội.

“Thư Tâm bộ dạng thật là đẹp.”

Hoàn Nhĩ đang chuẩn bị rời đi, AE từ phía sau đi lên, ngẩng đầu nhìn Thư Tâm qua áp phích, không khỏi cảm thán một câu.

“Còn không phải sao, người ta dựa vào một khuôn mặt, chưa xuất đạo đã nổi trước, chúng ta làm sao có thể so sánh được.” Vân Đóa cười lạnh nói một câu.

Trong lời nói, không biết ngoài trào phúng, còn có cái gì.

Chẳng qua cô ta nói cũng là sự thật.

Ảnh của sớm đã bạo trên mạng Thư Tâm, cũng chỉ là mấy tấm ảnh tự chụp, nhưng chỉ bằng những ảnh này, liền đem đến một trận phong ba.

Bộ dạng rất xinh đẹp.

Khuôn mặt kia, thật sự tinh xảo, hoàn toàn không nhìn ra nửa phần lỗi.

“Gọi là Nhan Thần cũng có thể!”

Đây là cư dân mạng đánh giá cho cô ấy.

“Bộ dạng đẹp mắt, cũng là bản lĩnh.” Hoàn Nhĩ quay đầu, đột nhiên liền lạnh giọng nói một câu, lườm Vân Đóa một cái, sau đó nhìn về phía Thư Tâm trên áp phích.

Ngữ khí sắc bén, không hề nhân nhượng.

Một bộ dáng hoàn toàn bao che.

Hoàn Nhĩ luôn luôn hiền lành, chưa bao giờ có lời nói quá khích gì cả. ---Đọc full tại truyenbathu.vn---

Này phỏng chừng là vì chuyện lần trước, trong lòng đối vớiVân Đóa mang khúc mắc, hơn nữa cô ta nói chị Thư Tâm, đầu óc nhất thời nóng lên, liền nói ra.

Nói xong, nhấc chân rời đi.

Lúc này sắc mặt Vân Đóa cũng liền thay đổi.

Tuy rằng có thể vào thành thực tập sinh công ty Tân Đoàn, phải có thực lực cùng nhan sắc cũng không sai, nhan sắc thậm chí còn chiếm phần lớn.

Mà Vân Đóa ca hát tốt, hát là chủ yếu, lúc trước có thể vào công ty, hơn phân nửa cũng là bởi vì cổ họng này của cô ta.

Phương diện dung mạo tự nhiên cũng là tốt, chỉ cũng là so ra kém các thực tập sinh khác, đặc biệt là những người như Thư Tâm.

Thư Tâm như vậy, sợ là vài thập niên khó gặp.

Bất kể là ai ở trước mặt cô, đều sẽ cảm thấy tự hổ thẹn đi.

Vân Đóa nhìn bóng lưng Lâm Hoàn Nhĩ, hung hăng cắn răng, không khỏi liền nhớ tới lúc trước cô ta nghe thấy Tôn lão sư cùng người trong công ty nói chuyện.

Thư Tâm dựa vào mặt, Lâm Hoàn Nhĩ dựa vào vận khí, một đám đều so với cô ta tốt hơn.

Cô ta thì dựa vào cái gì.

“Vân Đóa, cậu ――” AE nghiêng đầu, vốn là muốn cùng cô ta nói gì đó, nhưng là Vân Đóa hiển nhiên tức giận, trực tiếp xoay người đi luôn.

Thực tập sinh đi hoạt động trở về cũng đã ở đại sảnh tụ tập.

Trừ Lục Lộc cùng Quý Mạt.

Tôn lão sư mang đội đơn giản hướng Chu lão sư nói một chút tình huống mấy ngày nay, còn nhỏ giọng bên tai nói vài câu.

Thời điểm nói chuyện, ánh mắt vô tình đảo qua Lâm Hoàn Nhĩ.

Sau đó liền rời khỏi.

Chu lão sư gật gật đầu.

“Các em lần này biểu hiện cũng không tồi, video clip tôi cũng xem qua, tốt lắm.”

Chu lão sư đối với mọi người ôn hòa, luôn luôn như thế, lấy ra vài người khen một phen, liền một lần nữa phân phối phòng luyện tập.

Tiến hành điều chỉnh rất nhỏ.

Hoàn Nhĩ vốn nghĩ rằng sẽ danh sách điều chỉnh sẽ có tên của cô, nhưng là ngoài ý muốn, không có. ---Đọc full tại truyenbathu.vn---

Ngay khi cô muốn mở miệng hỏi, Chu lão sư hướng cô vẫy vẫy tay.

“Lâm Hoàn Nhĩ, em theo tôi đi lại.”

Chu lão sư mang cô đến trong văn phòng, cúi đầu lật qua lật lại tư liệu, nói: “Em cùng Thư Tâm Nhược Thủy chung một phòng luyện tập đi.”

“Dạ?” Hoàn Nhĩ cả kinh.

Này không đúng nha….

Các chị lập tức liền xuất đạo, nhưng cô không như vậy, nếu chung một phòng luyện tập, sẽ không quá thuận tiện.

“Nhưng mà các chị ấy luyện tập, không giống với với em.”

Các chị ấy hiện đang tiến hành là luyện tập ca khúc mới, chuẩn bị cho lưu diễn.

“Có cái gì không giống chứ.”

Chu lão sư tùy ý ném lại một câu, tiếp theo nói: “Em cùng các em ấy  cùng nhau tập, dù sao đều giống nhau, đều là luyện tập, còn có các bài học của các em ấy, em cũng tham gia đi.”

Hoàn Nhĩ càng thêm nghi hoặc.

Cho tới bây giờ cô còn chưa nghe nói có tiền lệ như vậy, cho thực tập sinh và người sắp xuất đạo cùng nhau luyện tập, nói như thế nào cũng rất không hợp lí.

Chu lão sư sửa sang gì đó trên tay, ngẩng đầu, thần sắc nghiêm túc nhìn Hoàn Nhĩ nói: “Hoàn Nhĩ, học tập thật tốt, cô tin tưởng em có thể.”

Cô vẫn luôn xem trọng Lâm Hoàn Nhĩ.

Tuy rằng cô không có dung mạo như Thư Tâm, không có thực lực như Nhược Thủy, nhưng cô có nhân cách và mị lực của chính mình, có tinh thần của chính mình.

Đây là sức hút riêng của cô không ai có thể có, hơn nữa còn vô cùng nổi trội.

Đối với một nghệ sĩ đủ tiêu chuẩn nghệ nhân mà nói, những cái riêng đó của Lâm Hoàn Nhĩ, càng quan trọng hơn.

Hoàn Nhĩ mím môi.

Cô kiểm tra thất bại, không thể qua, chỉ có thể chờ lần tiếp theo, lúc đó, cô đều sẽ biết. ---Đọc full tại truyenbathu.vn---

Nhưng là vì sao, hiện tại mọi việc trước mặt cô, lại không giống nhau.

Thình lình xảy ra hot search, đẩy cô lên tầm mắt công chúng, xảy ra việc phòng luyện tập, cùng người xuất đạo cùng nhau luyện tập, còn có thái độ kỳ quái của giáo viên.

Hoàn Nhĩ ẩn ẩn cảm thấy, công ty muốn làm cái gì.

Nhưng cô đoán không được.

“Có đôi khi, làm tốt chuyện của bản thân là được.” Chu lão sư vỗ vỗ vai Hoàn Nhĩ, cười nói: “Cố lên.”

Mỉm cười một chút.

Lập tức cô lộ ra một cái thật tươi, liên tục gật đầu, đáp: “Vâng, em sẽ.”

Đúng, cô hiện tại không cần thiết nghĩ nhiều như vậy.

Làm tốt việc của bản thân là được.

“Vậy lão sư, em đi về luyện tập trước đây ạ.” Hoàn Nhĩ nhất thời cảm giác tâm tình của bản thân tốt lên không ít, sương mù trước mắt tự tan, sáng tỏ rất nhiều.

Cô nói xong, hướng Chu lão sư cúi mình chào, liền xoay người đi ra ngoài, đo về phía phòng luyện tập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện