Ép Khô Nam Phụ

Quyển 3 - Chương 16: Cổ đại (16) tiếp tục ưm ưm a a [h+]



Editor: Dương Gia Uy Vũ

Mộc Dung không dám tưởng tượng, vậy mà côn th*t của mình lại trực tiếp phá vỡ miệng tử cung của tiểu thư, thâm nhập đến nơi sinh dục ấm áp nhất của nữ thể. Khoái cảm mất hồn được bao bọc lấy càng không cần phải nói, nghe thấy cô vừa quyến rũ vừa an ủi hắn, cố nén dục vọng muốn đưa đẩy, Mộc Dung có chút lo lắng hỏi cô.

“Tiểu thư… Có đau hay không?”

Mộc Khanh Khanh hơi phẫn hận cắn hắn một cái, cô bất quá chỉ lo lắng sẽ hại thân, giờ lại bị hắn nói giống như mình vừa bị phá thân lần nữa vậy, huống chi chuyện không nên làm cũng đã làm rồi, nếu lại không thể cung giao sảng khoái một lần này, mới thật sự là đáng tiếc.

“Không đau, một chút cũng không đau.” Mộc Khanh Khanh mềm mại cười, gương mặt trẻ con còn có chút non nớt bị câu hồn mị hoặc che lấp, “Chỉ là ta ngứa quá, ngươi động đi, Mộc Dung ——”

Giọng nữ chưa làm nũng xong lại đột nhiên im bặt, Mộc Khanh Khanh mất hết sức lực nói không nên lời. Bị thân gậy đột nhiên bắt đầu nhảy lên ác ý nghiền nát, miệng tử cung nhạy cảm yếu ớt bị đâm đến mềm nhũn.

Mộc Dung nghe xong lời cô nói, chỉ hận không thể đâm xuyên qua hoa huy*t của cô, thời thời khắc khắc dùng côn th*t của mình đâm sâu tiến vào miệng tử cung, dục hỏa đốt người khiến hắn lập tức sử dụng hết sức lực gần như cả đời, đổi góc độ quyết tâm tra tấn tiểu huyệt cô.

Nhiều lần thâm nhập xoay cắm vào miệng tử cung, các loại góc độ xảo quyệt mê người, mỗi một lần đều nặng nề va chạm, khiến tiểu huyệt đã hơi đỏ hồng của Mộc Khanh Khanh bị thao đến cao trào không ngừng, lượng lớn xuân thủy trong huyệt cũng bị động tác đưa đẩy của côn th*t mang ra lại đưa vào, chất lỏng tình dục dâm mị khiến nơi kết hợp của hai người trở nên chật vật không chịu nổi.

Mộc Dung rên rỉ ra âm thanh dâm mị, côn th*t chìm đắm trong dịu dàng lại thọc vào rút ra mạnh mẽ hơn trăm lần, khoái cảm cuồn cuộn không ngừng dần tích lũy nhiều thêm, lại một lần xâm nhập, dưới sự thao lộng không ngừng của hắn rốt cuộc miệng tử cung cũng trở nên có chút mềm xốp, mị thịt trong huyệt của cô theo bản năng mút vào, khoái cảm phun trào, tinh quan mở rộng ra, quy đầu cực lớn run rẩy trước hoa tâm cô, từng luồng bạch trọc nóng bỏng đều bắn vào vách trong của tử cung cô, côn th*t còn chưa rút ra rót sạch sẽ hết tinh dịch, một giọt cũng không tràn ra ngoài.

Từng nụ hôn của Mộc Dung rơi trên khuôn mặt mướt mồ hôi nhiễm đỏ tươi của cô, đóa hoa nhỏ được hắn chăm sóc giờ đã ngây ngô vũ mị, kiều thái như vậy, dừng ở trong mắt Mộc Dung lại là kích phát dục hỏa đang cuồn cuộn trong lòng.. Định ám chỉ đưa đẩy côn th*t đang thoáng khôi phục vào mấy cái, thấy cô cam chịu không nói, mị thịt còn mấp máy liếm hôn thân gậy hắn, Mộc Dung cũng bắt đầu phóng túng chính mình, du tẩu dâm loạn trên thân thể trần trụi của cô.

“Ưm —— lại muốn rồi…?” Mộc Khanh Khanh là đang hỏi hắn, rõ ràng là một câu nghi vấn, nhưng bởi vì thanh tuyến mảnh mai vô lực của cô lại bị hắn đương nhiên lý giải thành câu trần thuật.

“Mộc Dung… Sẽ thỏa mãn tiểu thư…” Thấy cô hơi hơi há mồm muốn nói, Mộc Dung sợ cô lại nói ra những lời càn rỡ mê người đó nữa, một cái hôn sâu khiến cô thần hồn điên đảo, quên mất chính mình muốn mở miệng giải thích.

côn th*t vừa mới chọc mở hoa tâm vẫn không thấy thỏa mãn, ghét bỏ tư thế hiện giờ của hai người vẫn vào chưa đủ sâu, vì thế Mộc Dung một tay ôm Mộc Khanh Khanh ra khỏi mặt bàn, nâng hai chân cô quàng lên thân thể tinh tráng của mình, nâng mông cô lên, dùng tư thế đứng thẳng bắt đầu một vòng giao hoan mới.

Thân thể Mộc Khanh Khanh bởi vì trọng lực mà trì xuống phía dưới, chống đỡ thân thể cô không phải là hai bàn tay to đang vuốt ve mông thịt của cô, mà là cứng rắn đang không ngừng trằn trọc nghiền áp vách tường trong tiểu huyệt. Khoái cảm bị côn th*t nghiền nát không ngừng dâng lên, thậm chí Mộc Khanh Khanh còn ác ý đoán rằng liệu mệnh căn của hắn có bị cô ép gãy luôn hay không?

May mà, côn th*t của Mộc Dung vẫn luôn gắng gượng thô tráng hung hãn như gậy sắt, mỗi một lần đều thẳng tắp phá vỡ mị thịt co dãn rất tốt của cô từ dưới lên trên, trong tiểu huyệt của cô lúc tràn đầy lúc hư không, lúc khuây khoả mất hồn chinh phục Mộc Khanh Khanh đến đỉnh điểm, như một chiếc lá nho nhỏ thuận theo cơn sóng lớn phiêu đãng dập dờn, sung sướng theo hắn, khó nhận theo hắn, điên cuồng theo hắn, tất cả đều theo hắn…

Mộc Dung ngẫu nhiên đi lại vài bước, côn th*t thô to chôn sâu trong huyệt cũng đều sẽ theo động tác cất bước của hắn mà rung chuyển nghiền nát, hơn nữa bởi vì cô khẩn trương mà tiểu huyệt càng thêm chặt chẽ ấm áp, côn th*t hắn đã bị kẹp đến hơi đau, nhưng thân gậy kia bị quấn quanh gắt gao, khiến cho cảm giác đau này cũng gần như hóa thành khoái cảm điên cuồng.

“Tiểu thư… Nàng kẹp Mộc Dung thoải mái quá, sung sướng quá! Ha a! Ta sắp bị tiểu huyệt của nàng tra tấn đến điên rồi!” Tiểu huyệt của cô mang đến cảm xúc mỹ diệu làm cho Mộc Dung thời khắc đều phải canh chừng tinh quan của chính mình, lo sợ sẽ không thể hưởng thụ thời khắc thủy nhũ giao hợp mỹ diệu này lâu hơn nữa.

Mộc Khanh Khanh cũng bị tình dục tra tấn đến điên đảo, khoái cảm quá mức khiến hai hàng lông mày của cô nhíu lại, tựa như sảng khoái lại tựa như thống khổ nhẹ híp hai mắt, một đôi cánh tay lỏng lẻo ôm lấy cổ Mộc Dung.

Cùng với thân thể cao to của Mộc Dung hình thành đối lập rõ ràng, thân thể mềm mềm nho nhỏ theo động tác đưa đẩy trên dưới mà phập phập phồng phồng, môi anh đào hé mở, tiếng rên rỉ vỡ vụng tràn ra khỏi miệng chỉ còn lại những từ ngữ đơn giản nhất.

“Mộc Dung… Ưm a… Sướng, sướng quá… Ngươi thao ta sâu… Sâu quá… Ha a vừa cứng vừa nóng… Lại, lại muốn tới rồi a ha ——”

Cảm nhận được côn th*t của mình bị mị thịt ướt át ấm áp gắt gao xoắn lấy, Mộc Dung hung hăng cắn răng hít không khí, cương cứng thân thể tử thủ tinh quan, vứt bỏ nghị lực tinh thần cực lớn nhanh chóng rút côn th*t của mình ra.

Còn không đợi đến lúc Mộc Khanh Khanh vì cao trào điên cuồng mà kịp phản ứng lại, Mộc Dung đã trực tiếp ôm lấy thân thể vẫn đang nằm trong lòng ngực hắn xoay lại, dùng tư thế xi tiểu trẻ con, một lần nữa cắm vào trong nhục huyệt còn đang run rẩy vì cao trào.

Tiểu huyệt đang cao trào sao có thể chịu được sự thâm nhập hoa tâm hung tàn của hắn, thân thể Mộc Khanh Khanh cứng đờ trong chớp mắt, rồi sau đó liền bắt đầu giãy giụa, muốn thoát hung khí như hổ rình mồi trong cơ thể cô.

Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, còn cọ tới cọ lui quyến rũ hắn, ngay sau đó Mộc Dung liền điên cuồng đâm thọc vào trong tiểu huyệt mềm xốp ướt át kia.

“Sâu quá… Ư a Mộc Dung… Ngươi thao, thao sâu quá ha a…”

Tư thế này so với hai lần trước lại càng thêm sâu, Mộc Dung hơi dùng sức hướng về phía trước liền có thể chọc vào hoa tâm cô, đổi lấy khoái cảm đỉnh quy đầu đỉnh bị mút vào liếm hôn mất hồn…

Trong lúc ý loạn tình mê, một tay nhỏ của cô bị hắn lôi kéo sờ vào bụng nhỏ, dưới làn da bóng loáng như ngọc là một khối nóng rực nhô lên cực kỳ rõ ràng.

Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ vẫn còn mơ mơ màng màng của cô, Mộc Dung thành tâm nhắc nhở nói: “Đây là ta…”

Mộc Khanh Khanh trợn tròn hai mắt, xúc cảm dưới lòng bàn tay trực tiếp thiêu cháy hồng thấu gương mặt cô, theo bản năng muốn ấn khối nhô lên kia xuống, một tiếng rên rỉ trầm thấp phát ra khiến cô đột nhiên kịp phản ứng lại, vội vàng muốn bỏ tay mình ra, lại bị hắn nửa đường ngăn lại.

“Tiểu thư đừng có đầu không có đuôi.” Lời nói tràn ngập ám chỉ, không đợi Mộc Khanh Khanh sắp xếp tốt ngôn ngữ, Mộc Dung đã bắt đầu vội vàng hung ác đưa đẩy.

Cô thật sự sắp bị hắn chơi hỏng rồi, tiết tấu ba cạn một sâu làm tay cô cũng bỏng khi mạnh khi nhẹ, “Không được… A a… Mộc Dung… Đừng, đừng… Buông ra… ha a…”

“Tiểu thư yên tâm, Mộc Dung… Sẽ không buông, sẽ không buông đâu…” Hắn xuyên tạc lời cô nói, truyền đạt ra lời âu yếm sâu nhất của hắn.

Lúc này đây Mộc Khanh Khanh cao trào cực nhanh, nhưng không giống với dĩ vãng, khoái cảm đạt tới đỉnh điểm hiện tại dường như còn nhiều hơn… Trướng quá… Đầy quá… Muốn…

Khi cảm giác được mị thịt bắt đầu co rút lại, Mộc Dung dự định cùng cô lên đến đỉnh cao, nhưng nhìn thấy vẻ mặt vốn nên ngoan ngoãn hưởng thụ của tiểu cô nương lại trở nên kinh nghi thất thố, sau đó lại bắt đầu giãy giụa kịch liệt, Mộc Dung thật sự dừng không được động tác của mình, tuy hơi hoang mang, nhưng eo hông vẫn nhanh chóng đâm thọc mạnh mẽ như cũ, cắn răng hỏi: “Làm sao vậy?”

Cảm giác no đủ quen thuộc phía dưới bụng nhỏ khiến Mộc Khanh Khanh kinh hoảng thất thố, sợ chính mình sẽ không nhịn được liền… Nhưng Mộc Dung lại không thuận theo, vẫn không buông tha mà kích thích hoa tâm của cô, lực đạo nặng nề rất nhiều lần đều khiến cô suýt chút nữa giải phóng, nếu còn bị thao thêm vài cái như vậy nữa, nhất định sẽ hỏng mất…

“Mau, mau thả ta ra, ta… Ta muốn… Đi tiểu ——”

Vứt bỏ mặt mũi nói những lời này với Mộc Dung đã là cực hạn của Mộc Khanh Khanh, vốn tưởng rằng côn th*t sẽ ngừng đâm thọc, nhưng không ngờ hắn lại càng mãnh liệt va chạm vào hoa tâm cô, tay đặt trên bụng nhỏ cũng bị hắn dùng sức ấn xuống phía dưới…

“A…”

“Ư…”

Mộc Khanh Khanh thở phì phò, đôi mắt đã sớm ngay trước khi cao trào tiến đến một khắc liền gắt gao nhắm lại, cô hoàn toàn không dám mở mắt ra, sợ sẽ phải thấy ——

“Tiểu thư mệt lắm sao?” Mộc Dung tinh tế liếm hôn phần cổ vừa mới bắt đầu vẫn luôn căng chặt của cô, dịu dàng săn sóc, “Mộc Dung giúp người dọn dẹp sạch sẽ, ngủ đi…” Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu. Mộc Khanh Khanh nhắm hai mắt trốn tránh sự thật nên không nhìn thấy, lúc này tầm mắt Mộc Dung lóe lên u ám đáng sợ, đang gắt gao nhìn chằm chằm tiểu huyệt bị cô cố tình bỏ qua cũng không muốn nhìn thẳng, so với lần hoan ái trước, lại tăng một loại chất lỏng màu vàng nhạt…

Kịch liệt đêm nay quả thật làm thân thể Mộc Khanh Khanh vô cùng mệt mỏi, lại bị hắn cố tình nửa thôi miên, trong lúc bất tri bất giác, thân thể cứng đờ của Mộc Khanh Khanh dần dần nhẹ nhàng thả lỏng, hai mắt cố tình nhắm chặt cũng đã điều chỉnh được trạng thái thoải mái.

Có phải cô đã quên mất hai chuyện rất quan trọng rồi hay không…

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện