Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà
Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Bách Lý Hàn Tôn lười biếng dựa vào thành ghế, ánh mắt lạnh lùng như vương giả tôn quý, nhàn nhạt quan sát Cố Tuyết Y trước mặt, “Tôi làm bất cứ chuyện gì đều không cần lý do!” Anh chỉ cần lấy được thứ anh thích là được! LQĐ
“Anh muốn dạng phụ nữ nào lại không có, cần gì muốn tôi làm người phụ nữ của anh, hơn nữa những người phụ nữ khác cũng xuất sắc hơn tôi rất nhiều, còn tôi vừa không có bối cảnh lại không có dung mạo làm người ta chết mê chết mệt, còn nếu như nói tôi có chỗ nào khiến anh cảm thấy đặc biết thì nói để tôi sửa.” Cố Tuyết Y lạnh nhạt nhìn Bách Lý Hàn Tôn, giọng nói trong trẻo lạnh lùng giống như áng mây trắng lướt nhẹ qua, không thể đoán được trong lòng cô đang nghĩ gì.
Bách Lý Hàn Tôn thấy bộ dạng thờ ơ của cô, hình như không có cảm xúc gì, hoặc như là chẳng có chuyện gì quan trọng với cô, phảng phất như cô đang nấp sâu trong hang động đen tối.
“Hay là nói anh cảm thấy thú vị? Anh muốn tìm người cùng chơi đùa với anh?” Cố Tuyết Y không dấu vết nhếch miệng châm chọc, con ngươi lạnh lẽo nhìn anh.
Những điều này là chuyện từ trước tới giờ mấy tên đàn ông có tiền thích diễn, cho rằng có tiền thì cảm thấy vạn năng, mặc lòng mình chà đạp lòng tự trọng của người khác.
Cánh mũi kiêu căng thở ra làn hơi lạnh, đôi mắt đen kịt dừng trên người Cố Tuyết Y, giống như muốn soi thấu nội tâm cô, “Em cảm thấy tôi cần những thứ này?”
Bách Lý Hàn Tôn anh, người thừa kế của đại gia tộc Bách Lý, thời gian còn quan trọng hơn tất cả những thứ khác, chơi trò chơi không phải là hứng thú của anh.
Cố Tuyết Y lạnh nhạt trả lại anh một câu, “Tôi không phải anh!” Cô biết anh ta đang nghĩ gì, cô không thể bị ép buộc xuống nước.
Đôi mắt đen kịt của Bách Lý Hàn Tôn nhìn cô, giọng lạnh lùng mê hoặc nói, “Tôi sẽ cho em thời gian suy nghĩ, thời gian….”
Ánh mắt lạnh của Cố Tuyết Y như dao găm sắc bén liếc qua Bách Lý Hàn Tôn, mặc dù anh trong mắt người khác là vương giả cao cao tại thượng, nhưng trong mắt cô chỉ là một người bình thường, cho nên cô càng không sợ mình đắc tội, giọng lạnh lùng cắt ngang lời anh, nói: “Anh cảm thấy anh có cho tôi thời gian suy nghĩ sao?” Người này vốn là đang ép cô, đến lúc này đáp án của cô nhất định là phải làm người phụ nữ của anh ta, nếu không anh ta nhất định sẽ kiếm chuyện với gia đình Tiêu Nhã Mạn.
Bách Lý Hàn Tôn tràn đầy ý cười, dưới đáy mắt lộ ra vẻ lạnh lẽo, đây là lần đầu tiên có người dám cắt ngang lời anh.
Cảm xúc bá đạo bẩm sinh từ bình thường đột nhiên phá kén chui ra, có xu thế muốn đánh bại cô gái trước mắt này.
Khuôn mặt tuấn tú kiêu căng cao quý như quý tộc châu Âu, cằm cương cứng, giọng trầm thấp nói, “Em cảm thấy tôi không cho em thời gian suy nghĩ, vậy bây giờ em trả lời tôi hả? Câu trả lời khiến tôi không hài lòng vậy thì hành động sau đó không phải em nói là có thể dừng lại được.”
Vừa rồi thái độ của anh đã nhún nhường, là thái độ lạnh nhạt và khinh thường từ đầu tới cuối của cô chọc giận anh, giống như anh là thứ gì đó dơ bẩn, cô ước gì có thể lập tức tránh xa được bao nhiêu thì tránh.
Điều này khiến lòng tự trọng trời sinh chí cao vô thượng của anh bị tổn thương.
“Được! Tôi làm người phụ nữ của anh, như vậy lòng tự trọng của anh sẽ không bị đả kích!” Cố Tuyết Y châm chọc nói.
Người cao cao tại thượng sao có thể bị đả kích? Cô biết nếu càng lúc càng tỏ ra khiêu chiến thì sẽ càng kích thích loại người như anh ta muốn chinh phục.
Vậy đươc rồi! Vì để gia đình Tiêu Nhã Mạn không xảy ra chuyện, cô cũng chẳng ngại gì giả vờ ra vẻ dịu dàng ngoan ngoãn đến lúc khiến anh ta chán ngán, vừa vặn cô không cần đi xem mắt nữa, hai chuyện này có thể bù trừ cho nhau.
Vẻ mặt Bách Lý Hàn Tôn tuấn tú kiêu căng như Thần mặt trời Apollp, đôi mắt đen kịt như biển sâu, nhưng lộ ra vẻ lạnh lẽo khiến người ta lạnh thấu xương, hai bàn tay dưới bàn cuộn chặt, trên mu bàn tay có gân xanh nổi cuồn cuộn.
“Nhưng nếu anh muốn tôi làm người phụ nữ của anh, tôi đây cũng có điều kiện của tôi.” Cố Tuyết Y không nhận thua, “Tôi sẽ không làm bất cứ chuyện gì có hại cho thân thể tôi cùng với anh, sẽ không có mặt cùng anh ở bất cứ chỗ nào, nếu như không có chuyện quan trọng thì chúng ta không giữ liên lạc, vì tôi bộn bề nhiều việc!” Từ trên ghế đứng dậy, “Bây giờ tôi còn có việc, tôi đi trước!”
Lúc này Cố Tuyết Y đi qua người anh, Bách Lý Hàn Tôn không kéo tay cô lại, cản đường cô đi, điều này đối với cô mà nói là chuyện tốt, tối thiểu anh ta đã thỏa hiệp với lời cô nói.
Cố Tuyết Y đi ra khỏi nhà hàng Tây, dưới ngọn đèn lu mờ, không gian vô cùng tĩnh mịch, đèn treo thủy tinh có cảm giác như mộng ảo.
Quản gia Phó một thân tây trang bảo thủ cung kính đi tới gần cạnh Bách Lý Hàn Tôn.
Nghe tiếng bước chân của quản gia Phó, đôi mắt thâm thúy của Bách Lý Hàn Tôn chợt lóe lên, giọng trầm thấp lạnh lẽo, “Tư liệu về mười năm trước của cô ấy có thể từ từ điều tra, mấy ngày nữa sắp xếp thời gian cho tôi, tôi muốn gặp Giang Hiểu Cầm.”
“Vâng!” Quản gia Phó cúi mặt cung kính đáp lại Bách Lý Hàn Tôn
Ông biết trong lòng thiếu chủ có một nút thắt, từ trước giờ không ai có thể chạm vào, chỉ là không biết đến lúc nào thì mới có thể cởi bỏ.
Bách Lý Hàn Tôn nhìn ly rượu cô uống, không khỏi mất hồn.
Cố Tuyết Y không xinh đẹp như những người phụ nữ khác nhưng lại có bộ dạng chẳng quan tâm tới điều gì, hờ hững như không tồn tại, khiến người ta dễ dàng bỏ qua, nhưng đôi mắt cô sáng long lanh như trời xanh, cho người ta cảm giác vô cùng đặc biệt, sau đó sẽ không tự chủ nhìn mắt cô thêm mấy lần, tiếp đó sẽ phát hiện khí thế thanh cao tao nhã.
Đặc biệt như thuốc phiện làm người ta không thể kiềm chế nổi.
Nhưng vì sao cô……….
************************
Về tới nhà, Cố Tuyết Y thay dép trước cửa, Giang Hiểu Cầm khoan thai xinh đẹp tuổi xế chiều ngồi trong phòng khách, nghe tiếng đóng cửa liền đứng dậy đi ra.
Con mắt hàm chứa nụ cười rơi vào trên mặt Cố Tuyết Y, “Con đã về!” Kéo tay Tuyết Y, tự mình đi tới sofa ngồi xuống, “Sao rồi? Hôm nay con xem mắt thành công không?”
Bà ngồi trong nhà mà không thấy yên tâm, nhiều lần nhìn đồng hồ, cuối cùng thật sự ngồi không yên nên cầm túi xách đi tới chỗ Cố Tuyết Y, ngay cả chuyện cưới hỏi của con gái mình là Nhã Mạn bà cũng gác qua một bên.
Trước tiên Cố Tuyết Y thả túi xách xuống, con mắt dừng trên người Giang Hiểu Cầm, trong đôi mắt phẳng lặng như hồ nước, dưới ánh mặt trời sóng gợn lăn tăn.
“Làm sao vạy? Vì sao nhìn mẹ như thế?” Giang Hiểu Cầm nhấp nháy mắt, trong mắt xuất hiện sương mờ, như đang hoang mang hoặc là mờ mịt.
“Tại sao mẹ nuôi người lại biết Bách Lý Hàn Tôn?”
“À! Đây là một người bạn tốt của mẹ nuôi giới thiệu, nói cậu ta còn chưa có bạn gái, bảo mẹ giới thiệu giúp, cho nên mẹ liền nghĩ đến con.” Trên mặt Giang Hiểu Cầm vui vẻ, “Bách Lý là gia tộc lớn, gia thế lâu đời tài lực hùng hậu, tài lực nhà ta không bằng một phần mười nhà Bách Lý, nếu con gả vào nhà Bách Lý thì mẹ cũng yên lòng!”
Hết chương 11
Bách Lý Hàn Tôn lười biếng dựa vào thành ghế, ánh mắt lạnh lùng như vương giả tôn quý, nhàn nhạt quan sát Cố Tuyết Y trước mặt, “Tôi làm bất cứ chuyện gì đều không cần lý do!” Anh chỉ cần lấy được thứ anh thích là được! LQĐ
“Anh muốn dạng phụ nữ nào lại không có, cần gì muốn tôi làm người phụ nữ của anh, hơn nữa những người phụ nữ khác cũng xuất sắc hơn tôi rất nhiều, còn tôi vừa không có bối cảnh lại không có dung mạo làm người ta chết mê chết mệt, còn nếu như nói tôi có chỗ nào khiến anh cảm thấy đặc biết thì nói để tôi sửa.” Cố Tuyết Y lạnh nhạt nhìn Bách Lý Hàn Tôn, giọng nói trong trẻo lạnh lùng giống như áng mây trắng lướt nhẹ qua, không thể đoán được trong lòng cô đang nghĩ gì.
Bách Lý Hàn Tôn thấy bộ dạng thờ ơ của cô, hình như không có cảm xúc gì, hoặc như là chẳng có chuyện gì quan trọng với cô, phảng phất như cô đang nấp sâu trong hang động đen tối.
“Hay là nói anh cảm thấy thú vị? Anh muốn tìm người cùng chơi đùa với anh?” Cố Tuyết Y không dấu vết nhếch miệng châm chọc, con ngươi lạnh lẽo nhìn anh.
Những điều này là chuyện từ trước tới giờ mấy tên đàn ông có tiền thích diễn, cho rằng có tiền thì cảm thấy vạn năng, mặc lòng mình chà đạp lòng tự trọng của người khác.
Cánh mũi kiêu căng thở ra làn hơi lạnh, đôi mắt đen kịt dừng trên người Cố Tuyết Y, giống như muốn soi thấu nội tâm cô, “Em cảm thấy tôi cần những thứ này?”
Bách Lý Hàn Tôn anh, người thừa kế của đại gia tộc Bách Lý, thời gian còn quan trọng hơn tất cả những thứ khác, chơi trò chơi không phải là hứng thú của anh.
Cố Tuyết Y lạnh nhạt trả lại anh một câu, “Tôi không phải anh!” Cô biết anh ta đang nghĩ gì, cô không thể bị ép buộc xuống nước.
Đôi mắt đen kịt của Bách Lý Hàn Tôn nhìn cô, giọng lạnh lùng mê hoặc nói, “Tôi sẽ cho em thời gian suy nghĩ, thời gian….”
Ánh mắt lạnh của Cố Tuyết Y như dao găm sắc bén liếc qua Bách Lý Hàn Tôn, mặc dù anh trong mắt người khác là vương giả cao cao tại thượng, nhưng trong mắt cô chỉ là một người bình thường, cho nên cô càng không sợ mình đắc tội, giọng lạnh lùng cắt ngang lời anh, nói: “Anh cảm thấy anh có cho tôi thời gian suy nghĩ sao?” Người này vốn là đang ép cô, đến lúc này đáp án của cô nhất định là phải làm người phụ nữ của anh ta, nếu không anh ta nhất định sẽ kiếm chuyện với gia đình Tiêu Nhã Mạn.
Bách Lý Hàn Tôn tràn đầy ý cười, dưới đáy mắt lộ ra vẻ lạnh lẽo, đây là lần đầu tiên có người dám cắt ngang lời anh.
Cảm xúc bá đạo bẩm sinh từ bình thường đột nhiên phá kén chui ra, có xu thế muốn đánh bại cô gái trước mắt này.
Khuôn mặt tuấn tú kiêu căng cao quý như quý tộc châu Âu, cằm cương cứng, giọng trầm thấp nói, “Em cảm thấy tôi không cho em thời gian suy nghĩ, vậy bây giờ em trả lời tôi hả? Câu trả lời khiến tôi không hài lòng vậy thì hành động sau đó không phải em nói là có thể dừng lại được.”
Vừa rồi thái độ của anh đã nhún nhường, là thái độ lạnh nhạt và khinh thường từ đầu tới cuối của cô chọc giận anh, giống như anh là thứ gì đó dơ bẩn, cô ước gì có thể lập tức tránh xa được bao nhiêu thì tránh.
Điều này khiến lòng tự trọng trời sinh chí cao vô thượng của anh bị tổn thương.
“Được! Tôi làm người phụ nữ của anh, như vậy lòng tự trọng của anh sẽ không bị đả kích!” Cố Tuyết Y châm chọc nói.
Người cao cao tại thượng sao có thể bị đả kích? Cô biết nếu càng lúc càng tỏ ra khiêu chiến thì sẽ càng kích thích loại người như anh ta muốn chinh phục.
Vậy đươc rồi! Vì để gia đình Tiêu Nhã Mạn không xảy ra chuyện, cô cũng chẳng ngại gì giả vờ ra vẻ dịu dàng ngoan ngoãn đến lúc khiến anh ta chán ngán, vừa vặn cô không cần đi xem mắt nữa, hai chuyện này có thể bù trừ cho nhau.
Vẻ mặt Bách Lý Hàn Tôn tuấn tú kiêu căng như Thần mặt trời Apollp, đôi mắt đen kịt như biển sâu, nhưng lộ ra vẻ lạnh lẽo khiến người ta lạnh thấu xương, hai bàn tay dưới bàn cuộn chặt, trên mu bàn tay có gân xanh nổi cuồn cuộn.
“Nhưng nếu anh muốn tôi làm người phụ nữ của anh, tôi đây cũng có điều kiện của tôi.” Cố Tuyết Y không nhận thua, “Tôi sẽ không làm bất cứ chuyện gì có hại cho thân thể tôi cùng với anh, sẽ không có mặt cùng anh ở bất cứ chỗ nào, nếu như không có chuyện quan trọng thì chúng ta không giữ liên lạc, vì tôi bộn bề nhiều việc!” Từ trên ghế đứng dậy, “Bây giờ tôi còn có việc, tôi đi trước!”
Lúc này Cố Tuyết Y đi qua người anh, Bách Lý Hàn Tôn không kéo tay cô lại, cản đường cô đi, điều này đối với cô mà nói là chuyện tốt, tối thiểu anh ta đã thỏa hiệp với lời cô nói.
Cố Tuyết Y đi ra khỏi nhà hàng Tây, dưới ngọn đèn lu mờ, không gian vô cùng tĩnh mịch, đèn treo thủy tinh có cảm giác như mộng ảo.
Quản gia Phó một thân tây trang bảo thủ cung kính đi tới gần cạnh Bách Lý Hàn Tôn.
Nghe tiếng bước chân của quản gia Phó, đôi mắt thâm thúy của Bách Lý Hàn Tôn chợt lóe lên, giọng trầm thấp lạnh lẽo, “Tư liệu về mười năm trước của cô ấy có thể từ từ điều tra, mấy ngày nữa sắp xếp thời gian cho tôi, tôi muốn gặp Giang Hiểu Cầm.”
“Vâng!” Quản gia Phó cúi mặt cung kính đáp lại Bách Lý Hàn Tôn
Ông biết trong lòng thiếu chủ có một nút thắt, từ trước giờ không ai có thể chạm vào, chỉ là không biết đến lúc nào thì mới có thể cởi bỏ.
Bách Lý Hàn Tôn nhìn ly rượu cô uống, không khỏi mất hồn.
Cố Tuyết Y không xinh đẹp như những người phụ nữ khác nhưng lại có bộ dạng chẳng quan tâm tới điều gì, hờ hững như không tồn tại, khiến người ta dễ dàng bỏ qua, nhưng đôi mắt cô sáng long lanh như trời xanh, cho người ta cảm giác vô cùng đặc biệt, sau đó sẽ không tự chủ nhìn mắt cô thêm mấy lần, tiếp đó sẽ phát hiện khí thế thanh cao tao nhã.
Đặc biệt như thuốc phiện làm người ta không thể kiềm chế nổi.
Nhưng vì sao cô……….
************************
Về tới nhà, Cố Tuyết Y thay dép trước cửa, Giang Hiểu Cầm khoan thai xinh đẹp tuổi xế chiều ngồi trong phòng khách, nghe tiếng đóng cửa liền đứng dậy đi ra.
Con mắt hàm chứa nụ cười rơi vào trên mặt Cố Tuyết Y, “Con đã về!” Kéo tay Tuyết Y, tự mình đi tới sofa ngồi xuống, “Sao rồi? Hôm nay con xem mắt thành công không?”
Bà ngồi trong nhà mà không thấy yên tâm, nhiều lần nhìn đồng hồ, cuối cùng thật sự ngồi không yên nên cầm túi xách đi tới chỗ Cố Tuyết Y, ngay cả chuyện cưới hỏi của con gái mình là Nhã Mạn bà cũng gác qua một bên.
Trước tiên Cố Tuyết Y thả túi xách xuống, con mắt dừng trên người Giang Hiểu Cầm, trong đôi mắt phẳng lặng như hồ nước, dưới ánh mặt trời sóng gợn lăn tăn.
“Làm sao vạy? Vì sao nhìn mẹ như thế?” Giang Hiểu Cầm nhấp nháy mắt, trong mắt xuất hiện sương mờ, như đang hoang mang hoặc là mờ mịt.
“Tại sao mẹ nuôi người lại biết Bách Lý Hàn Tôn?”
“À! Đây là một người bạn tốt của mẹ nuôi giới thiệu, nói cậu ta còn chưa có bạn gái, bảo mẹ giới thiệu giúp, cho nên mẹ liền nghĩ đến con.” Trên mặt Giang Hiểu Cầm vui vẻ, “Bách Lý là gia tộc lớn, gia thế lâu đời tài lực hùng hậu, tài lực nhà ta không bằng một phần mười nhà Bách Lý, nếu con gả vào nhà Bách Lý thì mẹ cũng yên lòng!”
Hết chương 11
Bình luận truyện