Gâu Gâu Gâu!?
Chương 1: Các huynh đệ xông lên!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: 笑顔Egao
01
Sáng hôm đó, Tô Trừng vừa mở mắt ra đã phát hiện mình đang nằm ngủ trong chăn của nam thần.
Đúng vậy, nam thần Lâm Húc.
Lâm Húc cao 1m85, chân dài, giám đốc ngân hàng, da trắng đẹp trai phong độ, ở căn hộ đối diện phòng Tô Trừng. Mặc dù là hàng xóm nhưng Lâm Húc rất lạnh lùng, vì thế hai người không thường xuyên gặp nhau.
Tên nhan cẩu* không có chí tiến thủ Tô Trừng thầm mến hắn đã lâu rồi, bất quá bản thân cũng chỉ là một tiểu trạch nam gõ chữ kiếm cơm, Tô Trừng không dám mơ tưởng có thể phát sinh chuyện gì với đối phương, chỉ lặng lẽ trồng hoa si mà thôi. Đêm hôm qua Tô Trừng đuổi bản thảo đến ba giờ sáng, sau đó nằm nhoài lên bàn vi tính ngủ thiếp đi, kết quả ngày hôm nay vừa mở mắt… (nhan cẩu: cách mấy bạn nhan khống bên TQ tự gọi mình, như “độc thân cẩu” á)
Lâm Húc vẫn chưa tỉnh, ánh nắng rực rỡ buổi sáng sớm xuyên qua rèm cửa sổ rơi xuống khuôn mặt hắn, hàng lông mi vừa đen vừa dài in lên làn da trắng nõn hai cái bóng nhàn nhạt, nhìn qua vô cùng tuấn tú. Tô Trừng ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt của Lâm Húc gần trong gang tấc, hoài nghi mình đang nằm mơ, chấn kinh đến mức không thể nhúc nhích.
Chẳng lẽ ngày hôm qua mình mộng du rồi ngủ với nam thần?
Đúng lúc này, Lâm Húc mở mắt ra.
Tô Trừng ngừng thở, suýt nữa rít gào thành tiếng.
“Sớm a*.” Lâm Húc lười biếng cười một cái, vươn tay sờ sờ đầu Tô Trừng. (*sớm = chào buổi sáng)
Tô Trừng cuối cùng cũng không kiềm chế được mana trong cơ thể, không chịu thua kém rít gào: “Gâu gâu gâu——!”
Ngọa tào ngọa tào* nam thần đang sờ tui! (ngọa tào: đệt)
Ngọa tào…?
Sau ba giây yên tĩnh.
Tô Trừng một bộ không dám tin mở miệng ra lần nữa: “…Gâu gâu gâu?”
… Chuyện gì thế này?
“Đừng làm ồn, nằm với tao thêm một lúc.” Lâm Húc tóm lấy Tô Trừng nhét vào ổ chăn: “Thật vất vả mới đến chủ nhật.”.
Tô Trừng sợ hãi cực độ cúi đầu nhìn một cái, hai cái chân chó mọc đầy lông quăn màu nâu đập vào mắt…
Tô Trừng tan vỡ ngay tại chỗ: “Gâu gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu!?”
Ngọa tào! Tui sao lại biến thành chó rồi!?
Lâm Húc đè Tô Trừng lại, đưa khuôn mặt đẹp trai khiến Tô Trừng mặt đỏ tim đập vô số lần đến gần, kề sát vào mặt chó của cậu, buồn cười nói: “Mày làm sao thế?”
02
Lần đầu tiên trong đời được tiếp xúc với nam thần trong khoảng cách gần như vậy, Tô Trừng tạm thời vứt hết khiếp sợ ra sau đầu, trên mặt chó nổi lên một trận e thẹn không hợp với hoàn cảnh.
Hai hạt đậu đen bóng thẹn thùng nhìn ra chỗ khác.
Cổ họng phát ra tiếng ư ử như làm nũng.
Mặt cũng đỏ bừng, nhưng vì có lông chó che giấu nên không nhìn thấy.
Lâm Húc nhìn chằm chằm vào Tô Trừng, trầm tư trong chốc lát mới suy đoán: “Chẳng lẽ là phát tình?”
“Gâu… Gâu.”
Nói là động dục… cũng không sao đâu.
Tô Trừng ngượng ngùng hạ thấp đầu chó, ánh mắt không sai một ly vừa vặn rơi vào hạ thân dưới chăn của Lâm Húc.
Lâm Húc ngoại trừ quần lót cái gì cũng không mặc.
Lớp vải màu đen bị vật nào đó làm căng phồng lên, tạo ra hình dáng mê người.
Đầu óc Tô Trừng nổ ầm ầm.
Trời cao đất rộng a a a tui nhìn thấy hết — của nam thần rồi!
Nhưng ngay vào thời khắc lịch sử này, Lâm Húc lại đột nhiên đưa tay gảy gảy tiểu JJ loài cẩu không biết đã có phản ứng từ lúc nào của Tô Trừng, khẳng định nói: ” Xem ra đến lúc đi triệt sản rồi.”
“Gâu gâu gâu!”
Lão tử* không cần bị thiến a a a! (lão tử: ông nội mi, cách xưng hô tục)
Tô Trừng bỗng nhiên ý thức được hoàn cảnh của mình, lập tức tắt ngay mode hoa si, vô cùng hoảng sợ trở mình một cái đứng lên.
Bốn chân chạm đất cảm giác vô cùng quái dị.
Nhưng càng quái dị hơn là cảm giác trứng trứng giữa hai chân trống trơn đang bị gió thổi…
Việc cấp bách bây giờ là thông báo cho nam thần biết mình thực ra là hàng xóm đối diện nhà hắn.
Mặt chó của Tô Trừng lập tức trở nên nghiêm nghị.
Mặc dù mình bây giờ không thể nói chuyện, nhưng chỉ cần có giấy bút là có thể miễn cưỡng viết chữ…
Trong lúc Tô Trừng vẫn còn đang suy tư, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng chó sủa cùng tiếng chạy bộ hỗn độn.
Tô Trừng vừa ngẩng đầu chó lên, lập tức phát hiện một đám Teddy mỗi con một màu lông đang hùng hổ chạy từ phòng khách vào phòng ngủ.
Mà điều đáng sợ chính là, Tô Trừng phát hiện cậu có thể nghe hiểu được tiếng sủa của chúng nó…
Teddy lông đen cầm đầu đang khàn giọng rống lên: “Các huynh đệ xông lên! Rape nó!”
Chó Teddy:
Đây cũng là màu lông của bạn Tô Trừng luôn nha:)) có ai để ý hai bạn trong này cũng là Lâm tiểu công và Tô tiểu thụ không:>
Edit: 笑顔Egao
01
Sáng hôm đó, Tô Trừng vừa mở mắt ra đã phát hiện mình đang nằm ngủ trong chăn của nam thần.
Đúng vậy, nam thần Lâm Húc.
Lâm Húc cao 1m85, chân dài, giám đốc ngân hàng, da trắng đẹp trai phong độ, ở căn hộ đối diện phòng Tô Trừng. Mặc dù là hàng xóm nhưng Lâm Húc rất lạnh lùng, vì thế hai người không thường xuyên gặp nhau.
Tên nhan cẩu* không có chí tiến thủ Tô Trừng thầm mến hắn đã lâu rồi, bất quá bản thân cũng chỉ là một tiểu trạch nam gõ chữ kiếm cơm, Tô Trừng không dám mơ tưởng có thể phát sinh chuyện gì với đối phương, chỉ lặng lẽ trồng hoa si mà thôi. Đêm hôm qua Tô Trừng đuổi bản thảo đến ba giờ sáng, sau đó nằm nhoài lên bàn vi tính ngủ thiếp đi, kết quả ngày hôm nay vừa mở mắt… (nhan cẩu: cách mấy bạn nhan khống bên TQ tự gọi mình, như “độc thân cẩu” á)
Lâm Húc vẫn chưa tỉnh, ánh nắng rực rỡ buổi sáng sớm xuyên qua rèm cửa sổ rơi xuống khuôn mặt hắn, hàng lông mi vừa đen vừa dài in lên làn da trắng nõn hai cái bóng nhàn nhạt, nhìn qua vô cùng tuấn tú. Tô Trừng ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt của Lâm Húc gần trong gang tấc, hoài nghi mình đang nằm mơ, chấn kinh đến mức không thể nhúc nhích.
Chẳng lẽ ngày hôm qua mình mộng du rồi ngủ với nam thần?
Đúng lúc này, Lâm Húc mở mắt ra.
Tô Trừng ngừng thở, suýt nữa rít gào thành tiếng.
“Sớm a*.” Lâm Húc lười biếng cười một cái, vươn tay sờ sờ đầu Tô Trừng. (*sớm = chào buổi sáng)
Tô Trừng cuối cùng cũng không kiềm chế được mana trong cơ thể, không chịu thua kém rít gào: “Gâu gâu gâu——!”
Ngọa tào ngọa tào* nam thần đang sờ tui! (ngọa tào: đệt)
Ngọa tào…?
Sau ba giây yên tĩnh.
Tô Trừng một bộ không dám tin mở miệng ra lần nữa: “…Gâu gâu gâu?”
… Chuyện gì thế này?
“Đừng làm ồn, nằm với tao thêm một lúc.” Lâm Húc tóm lấy Tô Trừng nhét vào ổ chăn: “Thật vất vả mới đến chủ nhật.”.
Tô Trừng sợ hãi cực độ cúi đầu nhìn một cái, hai cái chân chó mọc đầy lông quăn màu nâu đập vào mắt…
Tô Trừng tan vỡ ngay tại chỗ: “Gâu gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu!?”
Ngọa tào! Tui sao lại biến thành chó rồi!?
Lâm Húc đè Tô Trừng lại, đưa khuôn mặt đẹp trai khiến Tô Trừng mặt đỏ tim đập vô số lần đến gần, kề sát vào mặt chó của cậu, buồn cười nói: “Mày làm sao thế?”
02
Lần đầu tiên trong đời được tiếp xúc với nam thần trong khoảng cách gần như vậy, Tô Trừng tạm thời vứt hết khiếp sợ ra sau đầu, trên mặt chó nổi lên một trận e thẹn không hợp với hoàn cảnh.
Hai hạt đậu đen bóng thẹn thùng nhìn ra chỗ khác.
Cổ họng phát ra tiếng ư ử như làm nũng.
Mặt cũng đỏ bừng, nhưng vì có lông chó che giấu nên không nhìn thấy.
Lâm Húc nhìn chằm chằm vào Tô Trừng, trầm tư trong chốc lát mới suy đoán: “Chẳng lẽ là phát tình?”
“Gâu… Gâu.”
Nói là động dục… cũng không sao đâu.
Tô Trừng ngượng ngùng hạ thấp đầu chó, ánh mắt không sai một ly vừa vặn rơi vào hạ thân dưới chăn của Lâm Húc.
Lâm Húc ngoại trừ quần lót cái gì cũng không mặc.
Lớp vải màu đen bị vật nào đó làm căng phồng lên, tạo ra hình dáng mê người.
Đầu óc Tô Trừng nổ ầm ầm.
Trời cao đất rộng a a a tui nhìn thấy hết — của nam thần rồi!
Nhưng ngay vào thời khắc lịch sử này, Lâm Húc lại đột nhiên đưa tay gảy gảy tiểu JJ loài cẩu không biết đã có phản ứng từ lúc nào của Tô Trừng, khẳng định nói: ” Xem ra đến lúc đi triệt sản rồi.”
“Gâu gâu gâu!”
Lão tử* không cần bị thiến a a a! (lão tử: ông nội mi, cách xưng hô tục)
Tô Trừng bỗng nhiên ý thức được hoàn cảnh của mình, lập tức tắt ngay mode hoa si, vô cùng hoảng sợ trở mình một cái đứng lên.
Bốn chân chạm đất cảm giác vô cùng quái dị.
Nhưng càng quái dị hơn là cảm giác trứng trứng giữa hai chân trống trơn đang bị gió thổi…
Việc cấp bách bây giờ là thông báo cho nam thần biết mình thực ra là hàng xóm đối diện nhà hắn.
Mặt chó của Tô Trừng lập tức trở nên nghiêm nghị.
Mặc dù mình bây giờ không thể nói chuyện, nhưng chỉ cần có giấy bút là có thể miễn cưỡng viết chữ…
Trong lúc Tô Trừng vẫn còn đang suy tư, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng chó sủa cùng tiếng chạy bộ hỗn độn.
Tô Trừng vừa ngẩng đầu chó lên, lập tức phát hiện một đám Teddy mỗi con một màu lông đang hùng hổ chạy từ phòng khách vào phòng ngủ.
Mà điều đáng sợ chính là, Tô Trừng phát hiện cậu có thể nghe hiểu được tiếng sủa của chúng nó…
Teddy lông đen cầm đầu đang khàn giọng rống lên: “Các huynh đệ xông lên! Rape nó!”
Chó Teddy:
Đây cũng là màu lông của bạn Tô Trừng luôn nha:)) có ai để ý hai bạn trong này cũng là Lâm tiểu công và Tô tiểu thụ không:>
Bình luận truyện