Hai Người Chồng

Chương 132: Hết rồi. . . Hết thật rồi. . .



Tô Hiển Nhiên ngồi ăn uống trong tâm trạng cực kì không tốt. Mặc dù yêu thương đứa bé, nhưng việc chấp nhận một đứa bé vừa mới quan hệ vài tiếng đồng hồ liền có đúng thật quá mức không thể nào tưởng tượng được.

Tuy nghĩ như vậy, nhưng nhìn chung thôi lỡ rồi.

Có thì đẻ.

Tô Hiển Nhiên ăn xong hết sức cử động mà dựa hẳn vào người của Đỗ Đức Trí.

Nhậm Thừa Vinh xoa xoa đầu cô, dọn dẹp phòng bếp mới cùng Đỗ Đức Trí đang ôm Tô Hiển Nhiên đi thẳng lên phòng ngủ.

Tô Hiển Nhiên vừa nằm lên nệm liền chui rút trong chăn không ra.

" Hết rồi... hết thật rồi... " Tô Hiển Nhiên méo mó cả khuôn mặt.

Cô muốn hưởng thụ cái cảm giác này thôi nhưng tại sao lại không thể thế này... chưa gì kết thúc rồi.

Nhậm Thừa Vinh nhìn Tô Hiển Nhiên, anh ngồi xuống mép giường xoa xoa đầu của cô khẽ nói.

" Làm sao vậy hả? "

Tô Hiển Nhiên vẫn im lặng, cô có thể nói vì biết bản thân đang mang thai nên không cao hứng sao?

Đỗ Đức Trí không nhanh không chậm kéo chăn đang bị cô nắm chặt ra, anh ôm cô lên ngồi trên đùi, môi câu lên nói.

" Nhiên Nhiên là đang lo lắng chuyện gì sao? "

Tô Hiển Nhiên mím môi, dụi dụi vào hõm vai nũng nịu gọi.

" Trí Trí! "

" Làm sao? " Đỗ Đức Trí cưng chiều xoa xoa đầu của cô, tay còn lại, lại nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cô.

Nhậm Thừa Vinh thì chỉ nhìn cô cười cười không nói gì.

Tô Hiển Nhiên hít hít mùi hương trên cơ thể anh, cảm thấy chính mình không còn quá mất bình tĩnh nữa nói.

" Người ta mang thai thật sao? "

" Nhiên Nhiên không muốn? "

" Không phải! " Tô Hiển Nhiên nói.

" Chứ sao Nhiên Nhiên buồn? "

" Người ta thật sự không có dư nhiều tiền, sau này biết nuôi con làm sao? " Cô còn mỗi gần bốn tỷ gì đó thôi a, nếu tiêu xài quá trớn tiền đâu nuôi bảo bảo, còn có tiền đâu nuôi bảo bảo thành tài đây.

Tô Hiển Nhiên trưng ra một bộ dáng cực kỳ rầu rĩ.

Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhìn bộ dáng này của Tô Hiển Nhiên không khỏi cười thành tiếng nói.

" Không phải lúc nãy Nhiên Nhiên nói, chúng ta sẽ mở một phòng ăn hay một cửa hàng gì đó hay sao? " dừng một chút, Đỗ Đức Trí vỗ nhẹ đầu Tô Hiển Nhiên, thanh âm tràn ngập sủng nịch nói.

" Khi đó chúng ta sẽ có thật nhiều tiền nha. "

" Sẽ thành công nhanh như vậy sao? " với kinh nghiệm là một CEO một tập đoàn lớn của đất nước, lại là một doanh nhân ưu tú nhất nhất của nhất nhất, Tô Hiển Nhiên không thể nào nắm chắc phần thắng được, bởi vì...

Một công ty, và một cửa hàng cũng giống nhau, không chỉ có vốn đầu tư, vốn làm ăn, mặt hàng sản phẩm dồi dào, còn có phải quen biết giao thiệp rộng rãi thì mới đứng vững, bên trái đất, gia đình cô thuộc hào môn gia thế, cô sống từ nhỏ trong nhung lụa, được đào tạo cùng với thiên phú bản thân mới thành tài.

Còn ở tinh cầu Nữ Quyền này, cái gì cũng tiên tiến hơn người nhưng... có một vài thứ không thể không nói rất khó chính là lòng người.

Bất công với đàn ông, có những công việc cần đàn ông làm nhưng lại không thể để đàn ông ra khỏi nhà... có những thứ vốn không cần đến máy móc, nhưng ở đây hoàn toàn nhờ máy móc.

Nữ Quyền... đúng là rất là tuyệt, mới đầu cô còn vui sướng khi có thể chà đạp đám đàn ông cho hả dạ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện