Hậu Tinh Thần Biến

Chương 490: Đệ tam Giới Vương



Giờ phút này, Hồng Quân rõ ràng cảm giác được một cỗ tử khí khổng lồ với tốc độ không thể tưởng tượng nổi tiến tới gần nơi này, cỗ tử khí cực kì đậm đặc so với mọi lần cùng với đại quân Tử thần giới đối chiến thì lần này dày đặc hơn vạn phần, phảng phất trong nháy mắt tại đây cả hư không đều như là biến thành một mộ địa khiến lòng người phát run

Thiên ma Thần Quân ánh mắt một liễm dừng ở xa xa vô tận vũ trụ, sắc mặt cũng trở nên kì quái, trầm giọng nói:

" Bọn họ rốt cục tới!"

Địa ma Thần Quân nhíu nhíu mày, nói:

" Là ai vậy, ngươi đã thật lâu không có khẩn trương như vậy "

Thiên ma Thần Quân cười lạnh:

" Đợi lát nữa ngươi sẽ biết!"

Tử khí ngày càng nặng cơ hồ có thể dùng mắt thường thấy rõ từng đám hắc khí đang lưu động trong hư không. Tôn Ngộ Không ám trầm một hơi, kinh dị nói:

" Thật kì quái, ta cho tới bây giờ cũng chưa có cảm nhận được một tử khí mãnh liệt như vậy, thậm chí so với Thống lĩnh Tử thần giới còn dày đặc hơn "

Huống Thiên Minh nhướng mày:

" Xem ra lại có một tên khách không mời "

Lúc này, trong hư không đột nhiên truyền đến vài tiếng cười lạnh:

" Hắc hắc hắc, bọn tiểu bối cút ngay cho ta!"

" Cẩn thận!"

Tiếng cười lạnh chưa dứt Hồng Quân đã rống lên, một đạo quang hoa sáng ngọc phóng lên cao trong nháy mắt bao phủ bốn người. Ngay tức khắc tử khí tụ lại, từng đạo quang manh xanh biếc biến ảo không ngừng, hư không rung chuyển lãnh liệt, một đồ án thâm thuý không hề có quy luật xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người

Hồng Quân sắc mặt hơi tái đi, Hồng Quân giới trong tay hắn mặc dù có thể miễn cưỡng ngăn cản lực lượng cỗ tử khí này nhưng vẫn như trước không có cách nào hoàn toàn thoát ra để phản công, hơn nữa mọi người còn có thể cảm giác được đầy không phải là tử khí kia công kích mà trong đó uẩn tàng năng lượng cường đại

Tại cỗ tử khí vặn loạn không thể tưởng tượng nổi này, Thiên Địa ma Thần Quân đều đã thối lui, hiển nhiên cũng có uý kị, thậm chí ngay cả Hồng Quân giới của Hồng Quân cũng không thể ổn định chỉ một lát đã bị bức lui tới phạm vi ngoài trăm thước

" Người nào, ra đây cho Tôn gia gia!" Tôn Ngộ Không trong lòng vốn đã đè nén sự tức giận, nay lại thấy có người cuồng vọng như vậy sớm đã tức không thể át, hét lớn

Lúc này, quang mang xanh biếc phủ xuống khắp nơi như một tấm thảm tựa hồ bị một loại lực lượng điều khiển đột nhiên ngưng tụ lại hình thành một lớp ánh sáng dày cực kì sáng rõ. Qua không lâu, ánh sáng này biến mất song hiện ra trước mặt mọi người là một trung niên nhân với bộ râu màu trắng đen

Hắn mặc một thân bố bào rách nát, mái tóc rối bời dị thường, trên sống mũi có một vết sẹo sâu đến tận xương, hai mắt thâm thuý mà con ngươi lại trống rỗng, lạnh lùng quan sát mọi người

" Hắn không phải người Tử thần giới … tại sao có thể có tử khí nồng nặc như vậy?" Cổ Bàn hơi kinh ngạc hỏi

Tôn Ngộ Không nghiến răng lắc lắc đầu, nét mặt cực kì tức giận nhưng cũng có thể nói là cực kì kiềm chế, nói:

" Ngươi sai rồi, hắn là người Tử thần giới, chỉ cần bọn họ có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn đến cảnh giới ngoài Hoàn Hư sơ kì có thể lợi dụng Hỗn Độn vật chất một lần nữa ngưng luyện một thân thể hư ảo, các ngươi không phát hiện ư, da của hắn …"

Cổ Bàn sắc mặt biến đổi cẩn thận nhìn lại quả nhiên phát hiện ẩn ẩn bên trong lớp y phục, lớp da thịt của trung niên nhâm không ngừng tản ra những chẫm nhỏ li ti Hỗn Độn vật chất, nhưng cũng bởi vô cùng nhỏ cho nên vừa rồi mới không phát hiện

" Ha ha ha ha!" yết hầu trung niên nhân đột nhiên phát ra những tiếng cười cuồng vọng, nhìn bốn người Hồng Quân, cười lạnh nói:

" Các ngươi là cái gì Thống lĩnh Tru thần giới? Thật là nực cười, cừ nhiên còn chưa có tới Hoàn Hư trung kì, nếu không phải Tử thần đại nhân hạ cấm lệnh các ngươi sớm đã tan thây trong tay ta!"

Tâm trạng Hồng Quân trầm xuống, có thể nhận thấy được một cỗ tử khí còn dày đặc hơn hoàn toàn bao phủ lấy trung niên nhân này, nếu không tiến hành phản công hắn không thể nào nhìn ra người này rốt cục thực lực cỡ nào, nhưng Hồng Quân cũng ẩn ẩn cảm giác được tu vi của trung niên nhân này tuyệt đối là trên mình

Lúc này, Thiên ma Thần Quân đột nhiên cười lạnh một tiếng:

" Đã lâu không gặp, đệ tam Giới Vương!"

Trung niên nhân đôi mắt hơi khép lại, cực kì khinh miệt nhìn thoáng qua Thiên ma Thần Quân:

" Hoá ra là Thiên Địa ma quân. Hừ! Loạn thần ấm đầu ư, cự nhiên phái hai phế vật các ngươi tới đoạt bảo, lục đại Đế tôn chẳng lẽ chết cả rồi sao!"

" Hỗn lão! cả gan vũ nhục Loạn thần đại nhân, rõ ràng muốn chết!" Địa ma Thần Quân tê hống một tiếng, vũ khí trong tay đã giơ lên trước ngực chuẩn bị phát tác

Thiên ma Thần Quân đưa bàn tay trắng nõn đặt lên vai hắn, một cỗ lực lượng áp chế hùng hậu nhất thời truyền khắp toàn thân Địa ma Thần Quân, chỉ tức khắc hắn thậm chí ngay cả động đậy ngón tay cũng trở thành việc khó khăn

" Không được manh động, ngươi không phải đối thủ của hắn!" Thiên ma Thần Quân nhìn đệ tam giới vương, nói:

" Tử thần có thể phái ra một nhân vật đặc biệt như Giới Vương có thể nói Chí Tôn linh bảo này hắn rất muốn có. Bất quá đệ tam Giới Vương, ngươi cũng không nên quá tự tin về khả năng của mình, đại chiến đoạt bảo này ai thắng ai bại bây giờ còn khó có thể kết luận!"

Đệ tam giới Vương dường như ý thức được điều gì, lãnh đạm nói:

" Thiên ma Thần Quân, ngươi rốt cục là muốn nói gì?"

Thiên ma Thần Quân ha ha cuồng tiếu vài tiếng:

" Chẳng lẽ ngươi còn không nhận ra sao, tại trăm ngàn dặm ngoài kia có một lão bằng hữu đã lâu không gặp ngươi, hắn sẽ nhanh tới đây mà chúng ta tất nhiên chỉ là mở đường cho lão nhân gia mà thôi "

Đệ tam giới Vương thần sắc đại biến, trong ánh mắt toát ra thần sắc hoảng sợ:

" Binh … binh vương Long Chiến!"

Tựa hồ Đệ tam giới Vương từng cùng với binh vương Long Chiến từng giao thủ, lúc này khí thế cuồng vọng của hắn cũng đã hoàn toàn biến mất, bàn tay nắm chặt chính là một loại trạng thái đề phòng

" Binh vương Long Chiến … như vậy thật sự không xong!" lúc này, sắc mặt Tôn Ngộ Không cũng hiện ra vẻ lo lắng dường như gặp phải chuyện rất phức tạp

Hồng Quân nhíu mày:

" Đệ tam giới Vương sao lại như vậy, binh vương Long Chiến là ai?"

Tôn Ngộ Không giải thích:

" Trong Loạn thần giới tồn tại Tứ đại binh vương, bọn họ là những người duy nhất ngoài Loạn thần có thể nắm quyền Loạn thần giới và người trong hai đại tinh hệ, thực lực có thể nói cao thâm khó lường, hơn một ngàn năm qua ta cũng chỉ nghe nói cho tới bây giờ cũng chưa từng giao thủ. Mà binh vương Long Chiến chính là một trong Tam đại binh vương, không chỉ bản thân có tu vi Hoàn Hư hậu kì mà khả năng chế tạo linh bảo sợ rằng cũng là … lợi hại nhất trong cả nguyên thuỷ vũ trụ … thậm chí có thể nói thực lực của hắn là hoàn toàn hơn hẳn đệ tam Giới Vương!"

Nói đến đây, Huống Thiên Minh không khỏi nuốt nước bọt:

" Không có nghĩ linh bảo xuất thế cự nhiên lại kinh động tới mấy tên gia hoả đã lâu không có xuất thế, như vậy thật sự không ổn "

Hồng Quân tâm trạng trầm xuống, suy tư nói:

" Có thể kinh động tới binh vương, vậy linh bảo xuất thế lần này tuyệt đối không đơn giản, xem ra đúng như lời tên Thống lĩnh kia chính là bản thân nó có thể phá vỡ ngăn cách giữa tam giới "

Cổ Bàn khẽ gật đầu:

" Nếu thật sự là như vậy cho dù là trên phương diện binh lực hay thực lực chúng ta đều là thế yếu, biện pháp duy nhất lúc này chính là tiên phát chế nhân ( đánh trước phục người), đến lúc binh vương Long Chiến cùng với đại binh lực hai giới tới nơi này toàn quân chúng ta nhất định sẽ tơi vào tuyệt địa "

Ba người cùng gật đầu, có thể nói lúc này đây đã không còn lựa chọn khác

Đệ tam giới Vương sắc mặt trở nên khó coi, hiển nhiên bản thân hắn cực kì uý kị binh vương Long Chiến, thầm nghĩ:

" Bất quá chỉ là một Chí Tôn linh bảo lại có thể dẫn động binh vương Long Chiến tự mình đến đây, chẳng lẽ trong này còn ẩn chứa huyền cơ, chính là không nên … động thủ trước … hừ, đợi đến khi Giới Vương còn lại tới còn có hơn một trăm vạn quân chủ lực Tử thần giới, Bổn vương không tin không thể đoạt được!"

Giờ phút này, Thiên Địa ma Thần Quân cũng không có động tĩnh gì, bọn họ hiển nhiên cũng đợi binh vương Long Chiến đến đây, ánh mắt mọi người đều dừng lại tại hắc động thật lớn trong vũ trụ, phạm vi động khẩu không ngừng nới rộng, trông có vẻ vô cùng thâm thuý u ám, có thể mơ hồ thấy được Hỗn Độn vật chất mãnh liệt quay cuồng trong đó

" Lên!"

Trong lúc ba phương đang giằng có, Hồng Quân đột nhiên hét lớn, Huống Thiên Minh và Tôn Ngộ Không huyễn hoá thành hai đạo cực quang hướng tới hắc động vọt đi

Thiên Địa ma Thần Quân sắc mặt khẽ biến nhưng đều không ra tay ngăn cản, vẫn bất động như trước, chỉ là trong ánh mắt toát ra vài phần kinh ngạc. Có điều Đệ tam giới Vương hiển nhiên đã không thể kiềm chế, thấy Tru thần giới nhân cơ hội … đoạt bảo, liền giận dữ thét:

" Không biết thân phận, quay lại cho ta!"

Nói xong trong tay hắn đột nhiên xuất ra một quang hoa màu xanh biếc huyễn hoá thành một liêm đao bảy thước, đao phong sắc bén thấu phát ra tử khí vô cùng

Tất cả đều diễn ra rất nhanh như điện quang hoả thạch, lúc Đệ tam giới Vương chuận bị đuổi theo một sát na, Hồng Quân liền lợi dụng trạng thái phách thể gia trì đưa tốc độ tăng lên cực hạn, thân ảnh chợt loé lên đã xuất hiện trước mặt hắn, lạnh lùng nói:

" Đối thủ của ngươi là ta!"

" Hừ, muốn chết!"

Đệ tam giới Vương hoàn toàn không để Hồng Quân vào mắt, vung ta chém ta một đao, đao khí sắc ben rất nhanh trong khoảng cách ngắn dường như đạt tốc độ thuấn di. Hồng Quân trong lòng cả kinh, phách thể trạng thái điên cuồng tăng lên, xem như đã là tốc độ giai đoạn thứ tư nhưng vẫn bị cỗ đao khí này đánh trúng

Đao khí dưới tay Đệ tam giới vương điều khiển chợt bộc phát, ngàn vạn đao phong rất nhỏ khó phát hiện nhanh chóng bắn tới phía Hồng Quân

Đệ tam Giới Vương nét mặt mang theo nụ cười dữ tợn, ngoại từ binh vương Long Chiến không ai tại đây có thể sống sót sau một đao toàn lực của hắn. Song, lúc này thân ảnh Hồng Quân đã biến mất

Thiên Địa ma Quân đối với điều này cũng có cảm giác khiếp sợ, ánh mắt dừng ở phía hắc động phát hiện có bốn cái bóng rất nhanh tiếp cận trung ương hắc động tại nguyên thuỷ không gian

Đệ tam giới Vương thấy như vậy giống như có ngọn lửa từ trong đáy lòng thiêu đốt, tức giận hét:

" Đứng lại cho ta!"

Giờ phút này, Hồng Quân rõ ràng cảm giác được một cỗ tử khí khổng lồ với tốc độ không thể tưởng tượng nổi tiến tới gần nơi này, cỗ tử khí cực kì đậm đặc so với mọi lần cùng với đại quân Tử thần giới đối chiến thì lần này dày đặc hơn vạn phần, phảng phất trong nháy mắt tại đây cả hư không đều như là biến thành một mộ địa khiến lòng người phát run

Thiên ma Thần Quân ánh mắt một liễm dừng ở xa xa vô tận vũ trụ, sắc mặt cũng trở nên kì quái, trầm giọng nói:

" Bọn họ rốt cục tới!"

Địa ma Thần Quân nhíu nhíu mày, nói:

" Là ai vậy, ngươi đã thật lâu không có khẩn trương như vậy "

Thiên ma Thần Quân cười lạnh:

" Đợi lát nữa ngươi sẽ biết!"

Tử khí ngày càng nặng cơ hồ có thể dùng mắt thường thấy rõ từng đám hắc khí đang lưu động trong hư không. Tôn Ngộ Không ám trầm một hơi, kinh dị nói:

" Thật kì quái, ta cho tới bây giờ cũng chưa có cảm nhận được một tử khí mãnh liệt như vậy, thậm chí so với Thống lĩnh Tử thần giới còn dày đặc hơn "

Huống Thiên Minh nhướng mày:

" Xem ra lại có một tên khách không mời "

Lúc này, trong hư không đột nhiên truyền đến vài tiếng cười lạnh:

" Hắc hắc hắc, bọn tiểu bối cút ngay cho ta!"

" Cẩn thận!"

Tiếng cười lạnh chưa dứt Hồng Quân đã rống lên, một đạo quang hoa sáng ngọc phóng lên cao trong nháy mắt bao phủ bốn người. Ngay tức khắc tử khí tụ lại, từng đạo quang manh xanh biếc biến ảo không ngừng, hư không rung chuyển lãnh liệt, một đồ án thâm thuý không hề có quy luật xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người

Hồng Quân sắc mặt hơi tái đi, Hồng Quân giới trong tay hắn mặc dù có thể miễn cưỡng ngăn cản lực lượng cỗ tử khí này nhưng vẫn như trước không có cách nào hoàn toàn thoát ra để phản công, hơn nữa mọi người còn có thể cảm giác được đầy không phải là tử khí kia công kích mà trong đó uẩn tàng năng lượng cường đại

Tại cỗ tử khí vặn loạn không thể tưởng tượng nổi này, Thiên Địa ma Thần Quân đều đã thối lui, hiển nhiên cũng có uý kị, thậm chí ngay cả Hồng Quân giới của Hồng Quân cũng không thể ổn định chỉ một lát đã bị bức lui tới phạm vi ngoài trăm thước

" Người nào, ra đây cho Tôn gia gia!" Tôn Ngộ Không trong lòng vốn đã đè nén sự tức giận, nay lại thấy có người cuồng vọng như vậy sớm đã tức không thể át, hét lớn

Lúc này, quang mang xanh biếc phủ xuống khắp nơi như một tấm thảm tựa hồ bị một loại lực lượng điều khiển đột nhiên ngưng tụ lại hình thành một lớp ánh sáng dày cực kì sáng rõ. Qua không lâu, ánh sáng này biến mất song hiện ra trước mặt mọi người là một trung niên nhân với bộ râu màu trắng đen

Hắn mặc một thân bố bào rách nát, mái tóc rối bời dị thường, trên sống mũi có một vết sẹo sâu đến tận xương, hai mắt thâm thuý mà con ngươi lại trống rỗng, lạnh lùng quan sát mọi người

" Hắn không phải người Tử thần giới … tại sao có thể có tử khí nồng nặc như vậy?" Cổ Bàn hơi kinh ngạc hỏi

Tôn Ngộ Không nghiến răng lắc lắc đầu, nét mặt cực kì tức giận nhưng cũng có thể nói là cực kì kiềm chế, nói:

" Ngươi sai rồi, hắn là người Tử thần giới, chỉ cần bọn họ có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn đến cảnh giới ngoài Hoàn Hư sơ kì có thể lợi dụng Hỗn Độn vật chất một lần nữa ngưng luyện một thân thể hư ảo, các ngươi không phát hiện ư, da của hắn …"

Cổ Bàn sắc mặt biến đổi cẩn thận nhìn lại quả nhiên phát hiện ẩn ẩn bên trong lớp y phục, lớp da thịt của trung niên nhâm không ngừng tản ra những chẫm nhỏ li ti Hỗn Độn vật chất, nhưng cũng bởi vô cùng nhỏ cho nên vừa rồi mới không phát hiện

" Ha ha ha ha!" yết hầu trung niên nhân đột nhiên phát ra những tiếng cười cuồng vọng, nhìn bốn người Hồng Quân, cười lạnh nói:

" Các ngươi là cái gì Thống lĩnh Tru thần giới? Thật là nực cười, cừ nhiên còn chưa có tới Hoàn Hư trung kì, nếu không phải Tử thần đại nhân hạ cấm lệnh các ngươi sớm đã tan thây trong tay ta!"

Tâm trạng Hồng Quân trầm xuống, có thể nhận thấy được một cỗ tử khí còn dày đặc hơn hoàn toàn bao phủ lấy trung niên nhân này, nếu không tiến hành phản công hắn không thể nào nhìn ra người này rốt cục thực lực cỡ nào, nhưng Hồng Quân cũng ẩn ẩn cảm giác được tu vi của trung niên nhân này tuyệt đối là trên mình

Lúc này, Thiên ma Thần Quân đột nhiên cười lạnh một tiếng:

" Đã lâu không gặp, đệ tam Giới Vương!"

Trung niên nhân đôi mắt hơi khép lại, cực kì khinh miệt nhìn thoáng qua Thiên ma Thần Quân:

" Hoá ra là Thiên Địa ma quân. Hừ! Loạn thần ấm đầu ư, cự nhiên phái hai phế vật các ngươi tới đoạt bảo, lục đại Đế tôn chẳng lẽ chết cả rồi sao!"

" Hỗn lão! cả gan vũ nhục Loạn thần đại nhân, rõ ràng muốn chết!" Địa ma Thần Quân tê hống một tiếng, vũ khí trong tay đã giơ lên trước ngực chuẩn bị phát tác

Thiên ma Thần Quân đưa bàn tay trắng nõn đặt lên vai hắn, một cỗ lực lượng áp chế hùng hậu nhất thời truyền khắp toàn thân Địa ma Thần Quân, chỉ tức khắc hắn thậm chí ngay cả động đậy ngón tay cũng trở thành việc khó khăn

" Không được manh động, ngươi không phải đối thủ của hắn!" Thiên ma Thần Quân nhìn đệ tam giới vương, nói:

" Tử thần có thể phái ra một nhân vật đặc biệt như Giới Vương có thể nói Chí Tôn linh bảo này hắn rất muốn có. Bất quá đệ tam Giới Vương, ngươi cũng không nên quá tự tin về khả năng của mình, đại chiến đoạt bảo này ai thắng ai bại bây giờ còn khó có thể kết luận!"

Đệ tam giới Vương dường như ý thức được điều gì, lãnh đạm nói:

" Thiên ma Thần Quân, ngươi rốt cục là muốn nói gì?"

Thiên ma Thần Quân ha ha cuồng tiếu vài tiếng:

" Chẳng lẽ ngươi còn không nhận ra sao, tại trăm ngàn dặm ngoài kia có một lão bằng hữu đã lâu không gặp ngươi, hắn sẽ nhanh tới đây mà chúng ta tất nhiên chỉ là mở đường cho lão nhân gia mà thôi "

Đệ tam giới Vương thần sắc đại biến, trong ánh mắt toát ra thần sắc hoảng sợ:

" Binh … binh vương Long Chiến!"

Tựa hồ Đệ tam giới Vương từng cùng với binh vương Long Chiến từng giao thủ, lúc này khí thế cuồng vọng của hắn cũng đã hoàn toàn biến mất, bàn tay nắm chặt chính là một loại trạng thái đề phòng

" Binh vương Long Chiến … như vậy thật sự không xong!" lúc này, sắc mặt Tôn Ngộ Không cũng hiện ra vẻ lo lắng dường như gặp phải chuyện rất phức tạp

Hồng Quân nhíu mày:

" Đệ tam giới Vương sao lại như vậy, binh vương Long Chiến là ai?"

Tôn Ngộ Không giải thích:

" Trong Loạn thần giới tồn tại Tứ đại binh vương, bọn họ là những người duy nhất ngoài Loạn thần có thể nắm quyền Loạn thần giới và người trong hai đại tinh hệ, thực lực có thể nói cao thâm khó lường, hơn một ngàn năm qua ta cũng chỉ nghe nói cho tới bây giờ cũng chưa từng giao thủ. Mà binh vương Long Chiến chính là một trong Tam đại binh vương, không chỉ bản thân có tu vi Hoàn Hư hậu kì mà khả năng chế tạo linh bảo sợ rằng cũng là … lợi hại nhất trong cả nguyên thuỷ vũ trụ … thậm chí có thể nói thực lực của hắn là hoàn toàn hơn hẳn đệ tam Giới Vương!"

Nói đến đây, Huống Thiên Minh không khỏi nuốt nước bọt:

" Không có nghĩ linh bảo xuất thế cự nhiên lại kinh động tới mấy tên gia hoả đã lâu không có xuất thế, như vậy thật sự không ổn "

Hồng Quân tâm trạng trầm xuống, suy tư nói:

" Có thể kinh động tới binh vương, vậy linh bảo xuất thế lần này tuyệt đối không đơn giản, xem ra đúng như lời tên Thống lĩnh kia chính là bản thân nó có thể phá vỡ ngăn cách giữa tam giới "

Cổ Bàn khẽ gật đầu:

" Nếu thật sự là như vậy cho dù là trên phương diện binh lực hay thực lực chúng ta đều là thế yếu, biện pháp duy nhất lúc này chính là tiên phát chế nhân ( đánh trước phục người), đến lúc binh vương Long Chiến cùng với đại binh lực hai giới tới nơi này toàn quân chúng ta nhất định sẽ tơi vào tuyệt địa "

Ba người cùng gật đầu, có thể nói lúc này đây đã không còn lựa chọn khác

Đệ tam giới Vương sắc mặt trở nên khó coi, hiển nhiên bản thân hắn cực kì uý kị binh vương Long Chiến, thầm nghĩ:

" Bất quá chỉ là một Chí Tôn linh bảo lại có thể dẫn động binh vương Long Chiến tự mình đến đây, chẳng lẽ trong này còn ẩn chứa huyền cơ, chính là không nên … động thủ trước … hừ, đợi đến khi Giới Vương còn lại tới còn có hơn một trăm vạn quân chủ lực Tử thần giới, Bổn vương không tin không thể đoạt được!"

Giờ phút này, Thiên Địa ma Thần Quân cũng không có động tĩnh gì, bọn họ hiển nhiên cũng đợi binh vương Long Chiến đến đây, ánh mắt mọi người đều dừng lại tại hắc động thật lớn trong vũ trụ, phạm vi động khẩu không ngừng nới rộng, trông có vẻ vô cùng thâm thuý u ám, có thể mơ hồ thấy được Hỗn Độn vật chất mãnh liệt quay cuồng trong đó

" Lên!"

Trong lúc ba phương đang giằng có, Hồng Quân đột nhiên hét lớn, Huống Thiên Minh và Tôn Ngộ Không huyễn hoá thành hai đạo cực quang hướng tới hắc động vọt đi

Thiên Địa ma Thần Quân sắc mặt khẽ biến nhưng đều không ra tay ngăn cản, vẫn bất động như trước, chỉ là trong ánh mắt toát ra vài phần kinh ngạc. Có điều Đệ tam giới Vương hiển nhiên đã không thể kiềm chế, thấy Tru thần giới nhân cơ hội … đoạt bảo, liền giận dữ thét:

" Không biết thân phận, quay lại cho ta!"

Nói xong trong tay hắn đột nhiên xuất ra một quang hoa màu xanh biếc huyễn hoá thành một liêm đao bảy thước, đao phong sắc bén thấu phát ra tử khí vô cùng

Tất cả đều diễn ra rất nhanh như điện quang hoả thạch, lúc Đệ tam giới Vương chuận bị đuổi theo một sát na, Hồng Quân liền lợi dụng trạng thái phách thể gia trì đưa tốc độ tăng lên cực hạn, thân ảnh chợt loé lên đã xuất hiện trước mặt hắn, lạnh lùng nói:

" Đối thủ của ngươi là ta!"

" Hừ, muốn chết!"

Đệ tam giới Vương hoàn toàn không để Hồng Quân vào mắt, vung ta chém ta một đao, đao khí sắc ben rất nhanh trong khoảng cách ngắn dường như đạt tốc độ thuấn di. Hồng Quân trong lòng cả kinh, phách thể trạng thái điên cuồng tăng lên, xem như đã là tốc độ giai đoạn thứ tư nhưng vẫn bị cỗ đao khí này đánh trúng

Đao khí dưới tay Đệ tam giới vương điều khiển chợt bộc phát, ngàn vạn đao phong rất nhỏ khó phát hiện nhanh chóng bắn tới phía Hồng Quân

Đệ tam Giới Vương nét mặt mang theo nụ cười dữ tợn, ngoại từ binh vương Long Chiến không ai tại đây có thể sống sót sau một đao toàn lực của hắn. Song, lúc này thân ảnh Hồng Quân đã biến mất

Thiên Địa ma Quân đối với điều này cũng có cảm giác khiếp sợ, ánh mắt dừng ở phía hắc động phát hiện có bốn cái bóng rất nhanh tiếp cận trung ương hắc động tại nguyên thuỷ không gian

Đệ tam giới Vương thấy như vậy giống như có ngọn lửa từ trong đáy lòng thiêu đốt, tức giận hét:

" Đứng lại cho ta!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện