Hồi Ức Sông Nile
Chương 13
Những ngày sau đó, triều đình Ai Cập bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ của pharaon.
Ivy cứ nghĩ sẽ được chứng kiến một hôn lễ linh đình nhất hoàng gia Ai Cập. Nhưng User đã làm nàng thất vọng hoàn toàn, hắn ra lệnh hủy bỏ tất cả nghi thức rườm rà… Chỉ có lễ sắc phong đơn giản cho Henutmire. Thế là hắn nắm một nửa hạ Ai Cập chỉ bằng một văn kiện…
Ivy bất bình thay nàng ta, nhưng không dám lên tiếng với hắn. Nàng đem ấm ức giải tỏa với Paser, bằng một câu mà hắn nghĩ cả mấy ngày cũng không ra.
“User hắn đúng là nhà đại tư bản! Làm ăn không bao giờ lỗ vốn à nha!”
***
Thời gian thấm thoát đã qua một tháng, chuyện gì đến sẽ đến.
Tháng ba năm 1301 TCN, Ramesses II ra lệnh các đơn vị quân tinh nhuệ của Ai Cập cấp tốc hành quân, tập hợp về thành phố Pi-Ramesses chuẩn bị cho chiến dịch tiến vào Levant.
Sau bao nhiêu lời năn nỉ, bao nhiêu lần van xin thậm chí là “nằm ăn vạ”. Ivy cũng được User dẫn theo đến chiến trường với cam kết “chỉ được xem, không được gây sự”.
User ưu ái cho phép nàng cùng hắn ngồi trên chiến thuyền xuôi trên sông Nile thần thánh đến phía đông biên giới. Hơn nữa tháng đối mặt với tình trạng… Say sóng, ngất lên ngã xuống mấy chục lần, không ăn uống được gì, nàng cũng đến được điểm tập hợp của đại quân Ai Cập. Ivy thề không bao giờ “dám” nhận sự ưu ái đặc biệt này của User thêm lần nào nữa. Thà nàng chịu sự nóng rát của sa mạc, đi chặng đường dài cùng Paser còn tốt hơn cảnh ruột gan nhào lộn cùng sóng biển nhấp nhô.
Mùa xuân, đầu tháng tư cùng năm, Pi-Ramesses trở thành nơi tập kết của một trong những lực lượng quân đội hùng hậu nhất lúc bấy giờ. Gồm khoảng 20000 người và 2000 chiến xa. Theo chiến lược thiên tài của pharaon, các đơn vị được phân bố chia thành bốn đạo quân chính, có tên lần lượt là Amun, Re, Pta và Set. Những ngày sau đó, các cuộc họp quan trọng triển khai chiến lược tác chiến của chiến dịch Levant liên tục diễn ra.
Cuối tháng tư, đại quân Ai Cập hành quân dọc theo bờ biển đến Gaza. Tại đây pharaon phân chia quân đôi của mình thành hai hướng.
Hướng chủ lực gồm ba quân đoàn Amun- do Ramesses
II chỉ huy, Re -do Vizier Paser chỉ huy, Pta- do hoàng thân Pareherwenemef chỉ huy. Quân đoàn Amun dẫn đầu, hai đạo quân còn lại bố trí phía sau cách nhau khoảng 10,5 kilômet. Thẳng hướng thung lũng Bekaa tiến đến Kadesh.
Hướng quân còn lại là quân đoàn Set do Kheemweset
(Karen) lãnh đạo được pharaon giao nhiệm vụ “phô trương thực lực” hành quân dọc theo phía bắc Gaza, nhằm duy trì sự trung thành của các thành bang Phenecia.
Ivy không muốn theo User chạy lên làm quân tiên phong dẫn đầu, vì nàng… Sợ chết oan. Nàng xin User cho mình đi cùng Paser, nhưng hắn “thà chết không đồng ý”. Cuối cùng sau khi nghĩ kỹ, User quyết định cho nàng theo Karen. Thứ nhất vì an toàn của nàng. Thứ hai hắn biết Karen tuyệt đối không có ý gì với nàng… Chỉ cần không nguy hiểm tính mạng, lại được xem trận chiến “nổi tiếng cổ kim” thì Ivy sẽ vui vẻ đồng ý thôi!
Những ngày tiếp theo Ivy thật sự hối hận vì quyết định của mình. Đi cùng tên mặt lạnh Karen suốt ngày hắn như cục đất nung hình người. Mỗi ngày, hắn nói với nàng không quá mười câu, mỗi câu không bao giờ quá mười từ, chẳng hạn như.
“Đến giờ dùng bữa!”
“Uống nước không?”
“Nghĩ ngơi thôi!” …
Câu nói dài nhất đến lúc này, có lẽ là...
“Pharaon căn dặn ta phải chăm sóc ngươi!”
Ivy buồn chán thở dài, thầm kêu trời.
“Không được, cứ như thế này nàng sẽ chết vì chán trước khi được chứng kiến trận đánh lịch sử mất thôi!”
Đang mãi suy nghĩ… Phía xa, một binh sĩ truyền tin cưỡi ngựa như bay đến. Sau khi hành lễ, binh sĩ đưa cho hắn một bức thư bằng đất nung, rồi rời đi ngay sau đó. Karen lập tức mở thư, đọc nội dung…
Ivy không nén nổi tò mò hỏi.
“Có chuyện gì vậy?”
“Pharaon ra lệnh chúng ta tấn công Amurru!” Karen trả lời trong lúc hủy đi văn tự.
Ivy hiểu ngay, User hắn muốn làm chủ ngã đường đến Kedesh thông qua đồng bằng Eleutheros ở Amurru.
Amurru là một tiểu quốc nhỏ, chư hầu của Hittite. Không có nhiều binh lực, mà giờ phút này quân đội của Hittite còn ở rất xa, việc chiếm lấy Amurru khá dễ dàng.
Chỉ trong vài ngày, dưới sự chỉ huy của Karen quân đội Ai Cập đã khống chế thành công Amurru. Vua Bentashina đầu hàng, công nhận Ai Cập là bá chủ của đồng bằng Eleutheros.
Karen nhận mật lệnh thứ hai của pharaon, lập tức mang Set trở về, theo sau ba quân đoàn còn lại. Vấn đề đặt ra lúc này, Amurru vừa mới chinh phục, chưa ổn định. Họ không thể cứ thế rời đi.
Sau khi bàn tính, Karen quyết định chia Set thành hai lực lượng, hắn chọn 1000 binh sĩ non yếu để lại cho Ivy. Karen dẫn phần lớn binh lính tinh anh, đuổi theo quân đoàn Pta.
Phần Ivy, nàng không có ý kiến với quyết định của hắn. Vì nàng muốn ở lại với ba lý do. Thứ nhất, đề phòng vua Bentashina trở mặt. Thứ hai tuyến đường từ Amurru đến Kadesh hiện tại rất an toàn, mọi tin tức xảy ra ở đồng bằng Eleutheros đã được phong tỏa cẩn thận. Thứ ba, nàng muốn có một lực lượng riêng của mình, tự do hoạt động, không muốn tiếp tục đi cùng “cục đất” Karen.
Bằng khả năng nắm bắt vấn đề nhanh, Ivy liền bắt tay vào việc ổn định Amurru. Tại đây, bằng sự chân thành nhưng không kém phần điêu ngoa. Nàng thành công “thu phục” vua Bentashina trở thành bạn tốt của mình. Suốt một tháng dài, 1000 binh sĩ non trẻ dưới huấn luyện đặc biệt của Ivy cùng sự hỗ trợ của Bentashina, họ trở thành những binh lính tinh nhuệ ưu việt chưa từng có. Nàng đặc tên cho họ là “quân đoàn Ne’arin” (nghĩa là non trẻ)*. Sau đó, Ivy từ biệt Bentashina băng qua đồng bằng Eleutheros tiến về Kadesh.
Tin tức chiến dịch Levant nhanh chóng đến Haiti. Hoàng đế Muwatalli II không thể ngồi yên nhìn Ai Cập bành trướng trên thuộc địa của đế chế Hittite. Rất rõ ràng chiến dịch của Ramesses II được xem như nổ lực của người Ai cập thiết lập lại vị trí của mình ở bắc Syria.
Để đập tan tham vọng của Ramesses II. Muwatalli II cùng 18 đồng minh và những nước chư hầu tập hợp một đại quân lớn chưa từng thấy. Khoảng 50000 người và 3700 chiến xa… Đến bờ sông Oronter, mai phục phía đông thành Kadesh chờ quân Ai Cập xuất hiện…
Cuộc chiến sắp bắt đầu…
Ivy cứ nghĩ sẽ được chứng kiến một hôn lễ linh đình nhất hoàng gia Ai Cập. Nhưng User đã làm nàng thất vọng hoàn toàn, hắn ra lệnh hủy bỏ tất cả nghi thức rườm rà… Chỉ có lễ sắc phong đơn giản cho Henutmire. Thế là hắn nắm một nửa hạ Ai Cập chỉ bằng một văn kiện…
Ivy bất bình thay nàng ta, nhưng không dám lên tiếng với hắn. Nàng đem ấm ức giải tỏa với Paser, bằng một câu mà hắn nghĩ cả mấy ngày cũng không ra.
“User hắn đúng là nhà đại tư bản! Làm ăn không bao giờ lỗ vốn à nha!”
***
Thời gian thấm thoát đã qua một tháng, chuyện gì đến sẽ đến.
Tháng ba năm 1301 TCN, Ramesses II ra lệnh các đơn vị quân tinh nhuệ của Ai Cập cấp tốc hành quân, tập hợp về thành phố Pi-Ramesses chuẩn bị cho chiến dịch tiến vào Levant.
Sau bao nhiêu lời năn nỉ, bao nhiêu lần van xin thậm chí là “nằm ăn vạ”. Ivy cũng được User dẫn theo đến chiến trường với cam kết “chỉ được xem, không được gây sự”.
User ưu ái cho phép nàng cùng hắn ngồi trên chiến thuyền xuôi trên sông Nile thần thánh đến phía đông biên giới. Hơn nữa tháng đối mặt với tình trạng… Say sóng, ngất lên ngã xuống mấy chục lần, không ăn uống được gì, nàng cũng đến được điểm tập hợp của đại quân Ai Cập. Ivy thề không bao giờ “dám” nhận sự ưu ái đặc biệt này của User thêm lần nào nữa. Thà nàng chịu sự nóng rát của sa mạc, đi chặng đường dài cùng Paser còn tốt hơn cảnh ruột gan nhào lộn cùng sóng biển nhấp nhô.
Mùa xuân, đầu tháng tư cùng năm, Pi-Ramesses trở thành nơi tập kết của một trong những lực lượng quân đội hùng hậu nhất lúc bấy giờ. Gồm khoảng 20000 người và 2000 chiến xa. Theo chiến lược thiên tài của pharaon, các đơn vị được phân bố chia thành bốn đạo quân chính, có tên lần lượt là Amun, Re, Pta và Set. Những ngày sau đó, các cuộc họp quan trọng triển khai chiến lược tác chiến của chiến dịch Levant liên tục diễn ra.
Cuối tháng tư, đại quân Ai Cập hành quân dọc theo bờ biển đến Gaza. Tại đây pharaon phân chia quân đôi của mình thành hai hướng.
Hướng chủ lực gồm ba quân đoàn Amun- do Ramesses
II chỉ huy, Re -do Vizier Paser chỉ huy, Pta- do hoàng thân Pareherwenemef chỉ huy. Quân đoàn Amun dẫn đầu, hai đạo quân còn lại bố trí phía sau cách nhau khoảng 10,5 kilômet. Thẳng hướng thung lũng Bekaa tiến đến Kadesh.
Hướng quân còn lại là quân đoàn Set do Kheemweset
(Karen) lãnh đạo được pharaon giao nhiệm vụ “phô trương thực lực” hành quân dọc theo phía bắc Gaza, nhằm duy trì sự trung thành của các thành bang Phenecia.
Ivy không muốn theo User chạy lên làm quân tiên phong dẫn đầu, vì nàng… Sợ chết oan. Nàng xin User cho mình đi cùng Paser, nhưng hắn “thà chết không đồng ý”. Cuối cùng sau khi nghĩ kỹ, User quyết định cho nàng theo Karen. Thứ nhất vì an toàn của nàng. Thứ hai hắn biết Karen tuyệt đối không có ý gì với nàng… Chỉ cần không nguy hiểm tính mạng, lại được xem trận chiến “nổi tiếng cổ kim” thì Ivy sẽ vui vẻ đồng ý thôi!
Những ngày tiếp theo Ivy thật sự hối hận vì quyết định của mình. Đi cùng tên mặt lạnh Karen suốt ngày hắn như cục đất nung hình người. Mỗi ngày, hắn nói với nàng không quá mười câu, mỗi câu không bao giờ quá mười từ, chẳng hạn như.
“Đến giờ dùng bữa!”
“Uống nước không?”
“Nghĩ ngơi thôi!” …
Câu nói dài nhất đến lúc này, có lẽ là...
“Pharaon căn dặn ta phải chăm sóc ngươi!”
Ivy buồn chán thở dài, thầm kêu trời.
“Không được, cứ như thế này nàng sẽ chết vì chán trước khi được chứng kiến trận đánh lịch sử mất thôi!”
Đang mãi suy nghĩ… Phía xa, một binh sĩ truyền tin cưỡi ngựa như bay đến. Sau khi hành lễ, binh sĩ đưa cho hắn một bức thư bằng đất nung, rồi rời đi ngay sau đó. Karen lập tức mở thư, đọc nội dung…
Ivy không nén nổi tò mò hỏi.
“Có chuyện gì vậy?”
“Pharaon ra lệnh chúng ta tấn công Amurru!” Karen trả lời trong lúc hủy đi văn tự.
Ivy hiểu ngay, User hắn muốn làm chủ ngã đường đến Kedesh thông qua đồng bằng Eleutheros ở Amurru.
Amurru là một tiểu quốc nhỏ, chư hầu của Hittite. Không có nhiều binh lực, mà giờ phút này quân đội của Hittite còn ở rất xa, việc chiếm lấy Amurru khá dễ dàng.
Chỉ trong vài ngày, dưới sự chỉ huy của Karen quân đội Ai Cập đã khống chế thành công Amurru. Vua Bentashina đầu hàng, công nhận Ai Cập là bá chủ của đồng bằng Eleutheros.
Karen nhận mật lệnh thứ hai của pharaon, lập tức mang Set trở về, theo sau ba quân đoàn còn lại. Vấn đề đặt ra lúc này, Amurru vừa mới chinh phục, chưa ổn định. Họ không thể cứ thế rời đi.
Sau khi bàn tính, Karen quyết định chia Set thành hai lực lượng, hắn chọn 1000 binh sĩ non yếu để lại cho Ivy. Karen dẫn phần lớn binh lính tinh anh, đuổi theo quân đoàn Pta.
Phần Ivy, nàng không có ý kiến với quyết định của hắn. Vì nàng muốn ở lại với ba lý do. Thứ nhất, đề phòng vua Bentashina trở mặt. Thứ hai tuyến đường từ Amurru đến Kadesh hiện tại rất an toàn, mọi tin tức xảy ra ở đồng bằng Eleutheros đã được phong tỏa cẩn thận. Thứ ba, nàng muốn có một lực lượng riêng của mình, tự do hoạt động, không muốn tiếp tục đi cùng “cục đất” Karen.
Bằng khả năng nắm bắt vấn đề nhanh, Ivy liền bắt tay vào việc ổn định Amurru. Tại đây, bằng sự chân thành nhưng không kém phần điêu ngoa. Nàng thành công “thu phục” vua Bentashina trở thành bạn tốt của mình. Suốt một tháng dài, 1000 binh sĩ non trẻ dưới huấn luyện đặc biệt của Ivy cùng sự hỗ trợ của Bentashina, họ trở thành những binh lính tinh nhuệ ưu việt chưa từng có. Nàng đặc tên cho họ là “quân đoàn Ne’arin” (nghĩa là non trẻ)*. Sau đó, Ivy từ biệt Bentashina băng qua đồng bằng Eleutheros tiến về Kadesh.
Tin tức chiến dịch Levant nhanh chóng đến Haiti. Hoàng đế Muwatalli II không thể ngồi yên nhìn Ai Cập bành trướng trên thuộc địa của đế chế Hittite. Rất rõ ràng chiến dịch của Ramesses II được xem như nổ lực của người Ai cập thiết lập lại vị trí của mình ở bắc Syria.
Để đập tan tham vọng của Ramesses II. Muwatalli II cùng 18 đồng minh và những nước chư hầu tập hợp một đại quân lớn chưa từng thấy. Khoảng 50000 người và 3700 chiến xa… Đến bờ sông Oronter, mai phục phía đông thành Kadesh chờ quân Ai Cập xuất hiện…
Cuộc chiến sắp bắt đầu…
Bình luận truyện