Hồi Ức Sông Nile
Chương 14
Trận Kadesh rất nổi tiếng. Vì đó là trận đánh chiến xa quy mô lớn nhất trong lịch sử phương đông, gần 6000 chiếc và khoảng 70000 người. Một con số chưa từng có trước đó. Lãnh đạo hai phe cũng là hai vị vua tài giỏi của hai đế chế hùng mạnh nhất lúc bấy giờ. Với Ramssese II Ai Cập và Muwatalli II Hittite.
Sau chặn đường dài hành quân, Ramesses II thống lĩnh Amun đến được Kadesh. Pharaon lệnh cho quân lính hạ trại trên bình nguyên tây bắc cạnh sông Orontes. Ngay lập tức, ngài tung quân lính do thám. Vài giờ trôi qua, không một binh sĩ nào trở về. Sự nghi ngờ tràn ngập trong mắt Ramesses. Ngay tức thì, pharaon ra lệnh triệu tập ngay ba quân đoàn còn lại…
Cách đó khoảng 10km, Paser chỉ huy quân đoàn Re băng qua đồng bằng tiến đến vị trí của pharaon… Đúng lúc này, Muwatallish ra lệnh đại quân Hittite rời chỗ ẩn nấp vượt sông phục kích vào sườn phải quân đoàn Re. Một lực lượng chiến xa áp đảo của Muwatallish nhanh chóng xé tan lớp chiến xa bảo vệ của Re. Bị tập kích bất ngờ với số lượng quá chênh lệch Paser vô lực lật ngược tình thế, chỉ có thể cố gắng chống trả kéo dài thời gian. Rất nhiều binh sĩ hoảng hốt tháo chạy về bình nguyên Orontes…
Ivy đang cùng quân đoàn Ne’arin từ cảng Sumur hành quân về phía User, kỵ sĩ do thám của nàng gấp gáp chạy đến truyền tin dữ.
“Báo! Quân đoàn Re đã bị tập kích bất ngờ, ngài Paser đang chống trả quyết liệt!” kỵ binh hối hả nói.
Tin tức Paser gặp nạn như xét đánh trên đầu nàng.
Ivy lúc này hận bản thân vô cùng. Nàng chỉ biết sơ lược về trận Kadesh, biết kết quả trận chiến nhưng chưa một lần tìm hiểu chi tiết cuộc chiến ra sao? Nghe Paser gặp nạn, Ivy trong lòng như lửa đốt, đứng ngồi không yên…
“Còn User?” nàng lẩm bẩm, nhớ đến hắn “Hướng tiếp theo Hittite tấn công sẽ là hắn!” suy luận thật nhanh.
Ivy nghe tim giật thót một cái. Lòng nàng rất lo lắng. Song, nàng buộc mình phải bình tĩnh, để giải quyết vấn đề trước mắt. Đoạn Ivy hỏi tên kỵ binh.
“Lực lượng quân Hittite?”
“Chúng rất đông, gấp khoảng ba lần quân đoàn Re!”
“Chúng ta còn cách bình nguyên Orontes bao xa?”
“Thưa, chưa đầy 10 kilomet!”
Binh lực đối phương ít nhất 15000 người và 2000 chiến xa. Hợp quân User và nàng chưa đến ½ lực lượng Hittite. Thêm nữa, Amun chắc chắn rối loạn. Tình thế càng thêm khó khăn.
“Làm sao đây? Làm sao đây?...” câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu nàng…
Một lúc sau, mắt Ivy chợt lóe sáng.
Xé một miếng vải từ trang phục của mình, Ivy nhanh tay viết lên đó vài ký tự, giao cho kỵ binh do thám, căn dặn
“Đem cái này đến giao cho pharaon, nhanh lên!”
Nàng lập tức phân công binh sĩ chuẩn bị những thứ cần thiết, hướng dẫn họ chế tạo những thứ cần dùng. Việc cuối cùng là giảng giải cho họ kế hoạch của nàng… Theo từng lời của cô gái, sự khâm phục tràn đầy trong mắt những người đàn ông Ne"arin.
Ivy phải chạy đua với thời gian, nàng tính toán chi tiết từng giây từng phút trôi qua. Lòng thầm khấn trời, mong cho kế hoạch nhỏ của nàng sẽ thành công…
***
User lúc này cũng đã nhận được tin Re bị tập kích, Paser bị bắt, Muwatallish đang dẫn đại quân kéo đến tấn công mình. User rất hiểu tình cảnh của mình hiện nay, Pta và Set sẽ không đến kịp đến hỗ trợ cho hắn. Tình thế vô cùng nguy cấp. Hắn có thể bỏ chạy. Song, kiêu ngạo một vì pharaon không cho phép hắn có hành động nhục nhã đó.
Từ khi còn bé, hắn đã ấp ủ tham vọng tái chinh phục những thuộc địa bắc Syria mà ông cha hắn từng có được. Nhưng ngày hôm nay, đối mặt với tuyệt vọng trước mắt, hắn lại không mảy may để ý đến việc đó nữa. Trước bờ vực sống chết hắn mới hiểu rõ… Có lẽ từ ba năm trước… “nàng” mới là thứ quan trọng nhất với hắn… Bóng dáng bé nhỏ luôn lảng vảng trong tâm trí hắn…
Thân ảnh cao lớn ngự trên chiến xa vàng, ánh kim. Đầu đội vương miện chiến tranh, một thân giáp vàng kim rực rỡ. Pharaon toát ra một nét uy phong lẫm liệt như các vị thần linh thiêng của Ai Cập. Đôi mắt phượng viền xanh ngạo nghễ hướng thẳng phía trước… Chờ đợi đại quân Muwatallish…
“Báo!!! Thưa pharaon, hộ vệ của ngài phái thuộc hạ đưa đến một vật” vừa nói kỵ binh do thám vừa lấy ra một mảnh vải cung kính dâng lên pharaon.
“Ivy sao?”
Nhận mảnh vải, User thoáng xúc động. Nhanh chóng mở ra xem.
“Hãy cố gắng cầm cự đến trời tối, ta sẽ đến cứu ngươi”
Theo nội dung trên mảnh vải, đôi mày đế vương dần nhíu chặt.
“Nàng điên rồi!” hắn mất bình tĩnh.
Tâm trạng User rối bời. Trước mắt hắn, hàng loạt binh sĩ dũng mãnh đang hoảng sợ muốn co chân bỏ chạy, thì cô gái bé nhỏ như nàng lại đến đây. 1000 binh sĩ của nàng thì làm được gì quân đội của Hittite…
Song, lòng lại dâng lên cảm xúc kỳ lạ, không biết nên dùng từ gì để hình dung… Là cảm động “không phải!”,… Cảm kích ”càng không phải!”… Hắn không biết, đây là gì? Chỉ cảm thấy có một sự ngọt ngào lan tỏa từ tim, rất ngọt!... Nhớ lại câu nói ba năm trước của nàng: “Thần muốn bảo vệ ngài!”, trong vô thức, hắn nở nụ cười hạnh phúc chưa từng có…
“Ivy của ta…!”, User lẩm bẩm.
Đúng lúc này, ở phía xa xa bình nguyên, đại quân Hittite ồ ạt kéo đến.
Muwatalli II oai vệ trên chiến xa vàng hợp kim bạc, khoác trường bào đỏ rực như máu, dáng người uy vũ khí thế bức người, tay cầm trường kiếm tuốt khỏi vỏ vung lên cao, ra lệnh.
“Bắt sống Ramesses II!. Toàn quân xông lên!”
Quân Hittite khí thế hừng hực, lao về phía quân đoàn Amun.
Khi toàn thể quân đội Ai Cập nao núng trước khí thế đại quân Hittite, thì Ramesses vung gươm gào lên giữa ba quân đang run rẩy.
“Ta sẽ bay vụt đến chúng như một con chim ưng vồ mồi, tàn sát và chém giết tất cả, ta sẽ nhấn chìm chúng vào lòng đất!” *
Trước con mắt của hàng vạn binh sĩ, vị pharaon trẻ là hóa thân thần Horus**. Ngài như phi ưng anh dũng ngạo nghễ tấn công con mồi, khí thế như vũ bão… Quân Ai Cập nhanh chóng lấy lại tinh thần, lao ra chiến trường, quyết trận sinh tử cùng Hittite.
Hai bên giao chiến ác liệt. Ai Cập bị Hittite áp đảo về lực lượng tuy chóng trả quyết liệt, nhưng thế trận vẫn nghiêng về Muwatallish.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trời cũng dần ngã sang một màu đen u tối. Lúc này sức lực quân Ai Cập cũng dần suy kiệt…
Sau chặn đường dài hành quân, Ramesses II thống lĩnh Amun đến được Kadesh. Pharaon lệnh cho quân lính hạ trại trên bình nguyên tây bắc cạnh sông Orontes. Ngay lập tức, ngài tung quân lính do thám. Vài giờ trôi qua, không một binh sĩ nào trở về. Sự nghi ngờ tràn ngập trong mắt Ramesses. Ngay tức thì, pharaon ra lệnh triệu tập ngay ba quân đoàn còn lại…
Cách đó khoảng 10km, Paser chỉ huy quân đoàn Re băng qua đồng bằng tiến đến vị trí của pharaon… Đúng lúc này, Muwatallish ra lệnh đại quân Hittite rời chỗ ẩn nấp vượt sông phục kích vào sườn phải quân đoàn Re. Một lực lượng chiến xa áp đảo của Muwatallish nhanh chóng xé tan lớp chiến xa bảo vệ của Re. Bị tập kích bất ngờ với số lượng quá chênh lệch Paser vô lực lật ngược tình thế, chỉ có thể cố gắng chống trả kéo dài thời gian. Rất nhiều binh sĩ hoảng hốt tháo chạy về bình nguyên Orontes…
Ivy đang cùng quân đoàn Ne’arin từ cảng Sumur hành quân về phía User, kỵ sĩ do thám của nàng gấp gáp chạy đến truyền tin dữ.
“Báo! Quân đoàn Re đã bị tập kích bất ngờ, ngài Paser đang chống trả quyết liệt!” kỵ binh hối hả nói.
Tin tức Paser gặp nạn như xét đánh trên đầu nàng.
Ivy lúc này hận bản thân vô cùng. Nàng chỉ biết sơ lược về trận Kadesh, biết kết quả trận chiến nhưng chưa một lần tìm hiểu chi tiết cuộc chiến ra sao? Nghe Paser gặp nạn, Ivy trong lòng như lửa đốt, đứng ngồi không yên…
“Còn User?” nàng lẩm bẩm, nhớ đến hắn “Hướng tiếp theo Hittite tấn công sẽ là hắn!” suy luận thật nhanh.
Ivy nghe tim giật thót một cái. Lòng nàng rất lo lắng. Song, nàng buộc mình phải bình tĩnh, để giải quyết vấn đề trước mắt. Đoạn Ivy hỏi tên kỵ binh.
“Lực lượng quân Hittite?”
“Chúng rất đông, gấp khoảng ba lần quân đoàn Re!”
“Chúng ta còn cách bình nguyên Orontes bao xa?”
“Thưa, chưa đầy 10 kilomet!”
Binh lực đối phương ít nhất 15000 người và 2000 chiến xa. Hợp quân User và nàng chưa đến ½ lực lượng Hittite. Thêm nữa, Amun chắc chắn rối loạn. Tình thế càng thêm khó khăn.
“Làm sao đây? Làm sao đây?...” câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu nàng…
Một lúc sau, mắt Ivy chợt lóe sáng.
Xé một miếng vải từ trang phục của mình, Ivy nhanh tay viết lên đó vài ký tự, giao cho kỵ binh do thám, căn dặn
“Đem cái này đến giao cho pharaon, nhanh lên!”
Nàng lập tức phân công binh sĩ chuẩn bị những thứ cần thiết, hướng dẫn họ chế tạo những thứ cần dùng. Việc cuối cùng là giảng giải cho họ kế hoạch của nàng… Theo từng lời của cô gái, sự khâm phục tràn đầy trong mắt những người đàn ông Ne"arin.
Ivy phải chạy đua với thời gian, nàng tính toán chi tiết từng giây từng phút trôi qua. Lòng thầm khấn trời, mong cho kế hoạch nhỏ của nàng sẽ thành công…
***
User lúc này cũng đã nhận được tin Re bị tập kích, Paser bị bắt, Muwatallish đang dẫn đại quân kéo đến tấn công mình. User rất hiểu tình cảnh của mình hiện nay, Pta và Set sẽ không đến kịp đến hỗ trợ cho hắn. Tình thế vô cùng nguy cấp. Hắn có thể bỏ chạy. Song, kiêu ngạo một vì pharaon không cho phép hắn có hành động nhục nhã đó.
Từ khi còn bé, hắn đã ấp ủ tham vọng tái chinh phục những thuộc địa bắc Syria mà ông cha hắn từng có được. Nhưng ngày hôm nay, đối mặt với tuyệt vọng trước mắt, hắn lại không mảy may để ý đến việc đó nữa. Trước bờ vực sống chết hắn mới hiểu rõ… Có lẽ từ ba năm trước… “nàng” mới là thứ quan trọng nhất với hắn… Bóng dáng bé nhỏ luôn lảng vảng trong tâm trí hắn…
Thân ảnh cao lớn ngự trên chiến xa vàng, ánh kim. Đầu đội vương miện chiến tranh, một thân giáp vàng kim rực rỡ. Pharaon toát ra một nét uy phong lẫm liệt như các vị thần linh thiêng của Ai Cập. Đôi mắt phượng viền xanh ngạo nghễ hướng thẳng phía trước… Chờ đợi đại quân Muwatallish…
“Báo!!! Thưa pharaon, hộ vệ của ngài phái thuộc hạ đưa đến một vật” vừa nói kỵ binh do thám vừa lấy ra một mảnh vải cung kính dâng lên pharaon.
“Ivy sao?”
Nhận mảnh vải, User thoáng xúc động. Nhanh chóng mở ra xem.
“Hãy cố gắng cầm cự đến trời tối, ta sẽ đến cứu ngươi”
Theo nội dung trên mảnh vải, đôi mày đế vương dần nhíu chặt.
“Nàng điên rồi!” hắn mất bình tĩnh.
Tâm trạng User rối bời. Trước mắt hắn, hàng loạt binh sĩ dũng mãnh đang hoảng sợ muốn co chân bỏ chạy, thì cô gái bé nhỏ như nàng lại đến đây. 1000 binh sĩ của nàng thì làm được gì quân đội của Hittite…
Song, lòng lại dâng lên cảm xúc kỳ lạ, không biết nên dùng từ gì để hình dung… Là cảm động “không phải!”,… Cảm kích ”càng không phải!”… Hắn không biết, đây là gì? Chỉ cảm thấy có một sự ngọt ngào lan tỏa từ tim, rất ngọt!... Nhớ lại câu nói ba năm trước của nàng: “Thần muốn bảo vệ ngài!”, trong vô thức, hắn nở nụ cười hạnh phúc chưa từng có…
“Ivy của ta…!”, User lẩm bẩm.
Đúng lúc này, ở phía xa xa bình nguyên, đại quân Hittite ồ ạt kéo đến.
Muwatalli II oai vệ trên chiến xa vàng hợp kim bạc, khoác trường bào đỏ rực như máu, dáng người uy vũ khí thế bức người, tay cầm trường kiếm tuốt khỏi vỏ vung lên cao, ra lệnh.
“Bắt sống Ramesses II!. Toàn quân xông lên!”
Quân Hittite khí thế hừng hực, lao về phía quân đoàn Amun.
Khi toàn thể quân đội Ai Cập nao núng trước khí thế đại quân Hittite, thì Ramesses vung gươm gào lên giữa ba quân đang run rẩy.
“Ta sẽ bay vụt đến chúng như một con chim ưng vồ mồi, tàn sát và chém giết tất cả, ta sẽ nhấn chìm chúng vào lòng đất!” *
Trước con mắt của hàng vạn binh sĩ, vị pharaon trẻ là hóa thân thần Horus**. Ngài như phi ưng anh dũng ngạo nghễ tấn công con mồi, khí thế như vũ bão… Quân Ai Cập nhanh chóng lấy lại tinh thần, lao ra chiến trường, quyết trận sinh tử cùng Hittite.
Hai bên giao chiến ác liệt. Ai Cập bị Hittite áp đảo về lực lượng tuy chóng trả quyết liệt, nhưng thế trận vẫn nghiêng về Muwatallish.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trời cũng dần ngã sang một màu đen u tối. Lúc này sức lực quân Ai Cập cũng dần suy kiệt…
Bình luận truyện