Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 339
Hàn Phi chợt hỏi:
- Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, nếu đối phương đã tập hợp lại vậy nàng có thể phát động bão tố trên biển công kích hoặc quấy rầy chúng không?
- Vậy thì nói không chừng chúng ta sẽ có cơ hội lao qua .
Sức chiến đấu của cá nhân Pháp Sư không bằng Võ Sĩ nhưng bọn họ nhờ vào lực lượng thiên địa có lẽ hình thành các loại pháp thuật kỳ diệu, Võ Sĩ không thể bằng được. Nếu áo Lý Lỵ An là đại Pháp Sư phong hệ thì chế tọa giông tố nằm trong phạm vi khả năng của nàng.
- Ngươi nghĩ ta là Pháp Sư thần cấp sao?
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư liếc Hàn Phi, khóe môi cong lên nụ cười mỉa mai:
- Đúng vậy. Ta có thể chế tạo bão tố nhưng muốn tấn công hàng trăm chiếc chiến thuyền . . . Võ Sĩ các hạ, người xem trọng ta quá.
Thái độ gì vậy! Hàn Phi có khí độ, tu dưỡng như vậy mà suýt nổi giận vì cái kiểu nhìn thất học của Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.
- Không được thì thôi, nói nhiều làm gì?
Thấy hai người có xu hướng cãi lộn, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni toát mồ hôi lạnh. Đại địch sắp đến nơi mà nội bộ không đoàn kết chính là tối kỵ, nhưng gã không dám đắc tội Hàn Phi, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni vội giảng hòa nói:
- Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, Hàn Phi các hạ là quý khách của chúng ta, hắn không quen thuộc tình huống trên biển cho nên . . .
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đang nhắc nhở Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, Hàn Phi chỉ tình cờ ra tay giúp đỡ, không phải thuộc hạ của thương hội.
Tuy Áo Lý Lỵ An Pháp Sư kiêu ngạo, lạnh lùng nhưng biết rõ nặng nhẹ, hơi khom người hướng Hàn Phi coi như xin lỗi.
- Xin lỗi, ta rút lại lời nói.
- Ta cũng rất hy vọng có thể đánh lui hải tặc nhưng đành bất lực, trừ phi . . .
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni vội hỏi:
- Trừ phi cái gì?
Lòng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni dâng lên hy vọng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mỉm cười nói:
- Trừ phi ta có được tật phong chi thư trong truyền thuyết, pháp thuật thánh vật phong hệ, như vậy thì ta không thể phá hủy những thuyền hải tặc nhưng ít nhất có thể nhiễu loạn sắp xếp của chúng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư liếc Hàn Phi.
Ánh mắt này như đang nói: Được thôi, ngươi lấy ra Tật Phong chi thư thì ta chiều.
- Tật Phong chi thư?
Hàn Phi hừ lạnh một tiếng:
- Vừa lúc trong tay ta có một quyển, cho nàng mượn dùng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mỉm cười hỏi:
- Võ Sĩ các hạ nói có thật không?
Đây là lần đầu tiên Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lộ nụ cười trước mặt mọi người, như mùa đông tan băng, mai lạnh nở rộ, có phong tình quyến rũ đặc biệt. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành nhìn muốn rớt tòng mắt.
Tuy Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mỉm cười nhưng dù là giọng điệu hay ánh mắt đều tỏ rõ không tin lời Hàn Phi nói, cho rằng hắn chỉ khoác lác.
Nhưng nụ cười đông cứng trên mặt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư. Chỉ thấy Hàn Phi giơ tay phải vung trước mặt, một quyển sách bìa màu xanh nhạt, khá dày xuất hiện, trên bìa có bốn chữ to màu vàng bắt mắt.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư bật thốt lên:
- Tật Phong chi thư!
Thanh âm lạnh lùng hơi rung động.
Kinh ngạc, chấn kinh, mừng như điên, không dám tin và hơi lúng túng, xấu hổ. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư nằm mơ cũng không ngờ Hàn Phi tùy tay cầm ra phong hệ thánh vật trong truyền thuyết. Trong phút chốc lòng Áo Lý Lỵ An Pháp Sư rung động vô vàn, nỗi lòng bình tĩnh đã gợn sóng.
Đối với một Pháp Sư thì khát vọng có được nhất không phải là thượng cổ thần khí không thể với tới mà là nguyên tố chi thư hệ của mình. Nguyên tố chi thư có tổng cộng mười cuốn, mấy trăm năm trước đã thất lạc, nhưng nghe nói trong thư phòng hoàng thất mấy đế quốc còn tồn tại.
Trong truyền thừa Pháp Sư thì nguyên tố chi thư luôn bị người lặp đi lặp lại, bởi vì có được nguyên tố chi thư chẳng những có thể nắm giữ tinh túy thượng cổ pháp thuật, tài nghệ thất truyền mà càng có thể dựa vào nguyên tố chi thư phóng thích ra pháp thuật vượt cấp, là chí bảo tất cả Pháp Sư tha thiết ước mơ.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư không thể tin thứ trong truyền thuyết hiện ra trước mắt mình, nàng không nghi ngờ quyẻn sách này thật hay giả. Không nói tới bốn chữ cổ huyền ảo trên bìa sách, quyển sách phát ra lực lượng khiến Áo Lý Lỵ An Pháp Sư thấy kinh sợ, sản sinh cộng minh với pháp lực phong hệ trong người nàng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư run giọng hỏi:
- Đây chính là tật phong chi thư sao?
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư vươn tay muốn sờ Tật Phong chi thư bềnh bồng trên không trung nhưng mới giơ lên đã hạ xuống, có vẻ khiếp sợ.
Thấy mỹ nữ lạnh như băng giờ bối rối như thế, lòng Hàn Phi sảng khoái.
Hàn Phi lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên, nếu không tin thì nàng có thể cầm xem, chỉ cho nàng mượn thôi.
Quyển Tật Phong chi thư này là Vu Yêu Dạ Xuất Vân tặng cho Hàn Phi trước khi chết, còn có một quyển liệt hỏa chi thư, quang minh chi thư, thêm vào hắc ám chi thư, có thể nói trong tay Hàn Phi có bốn quyển nguyên tố chi thư.
Trong đó đưa quang minh chi thư cho Dạ Võ Đế, hắc ám chi thư đưa cho Hàn Hâm Nhi. Hàn Phi giữ lại Tật Phong chi thư, liệt hỏa chi thư. Hàn Phi định tặng Tật Phong chi thư cho Đằng Thủy Tú, vì đối phương là Pháp Sư phong hệ. Nhưng trong thời gian ở Thánh Kinh Đằng Thủy Tú luôn bế quan xông cấp nên Hàn Phi không có thời gian tặng, giờ vừa lúc sử dụng.
Thứ có quý giá hơn nếu không có tác dụng gì thì Hàn Phi sẽ không để trong lòng, hắn rất lạnh nhạt với vật ngoài thân. Bởi vậy Hàn Phi rất sảng khoái đưa ra chí bảo người khác chú trọng để vượt qua khó khăn hiện nay.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành đứng một bên tuy không hiểu Tật Phong chi thư có ý nghĩa gì với Pháp Sư nhưng thấy bộ dạng của Áo Lý Lỵ An Pháp Sư liền biết quyển sách quý giá. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành đặc biệt cảm kích Hàn Phi rộng rãi.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư hít sâu, bình tĩnh lại. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư phức tạp nhìn Hàn Phi, cầm lấy Tật Phong chi thư.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư cẩn thận vuốt bìa sách, cảm nhận bên trong ẩn chứa lực lượng khổng lồ. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư nhẹ nhàng giở ra trang thứ nhất, ánh mắt bị hấp dẫn không thể dời đi.
Nữ Pháp Sư nhìn chăm chú trang sách, thì thào:
- Những cái này là pháp thuật đã thất truyền . . .
Khóe mắt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lóng lánh giọt lệ.
Hàn Phi nhìn vẻ mặt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư chăm chú, say mê, thấy đồng cảm. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư trừ thiên phú vốn có ra, nhờ có sự truy cầu vô thượng pháp đạo mới có thành tựu hôm nay. Nhìn từ vài mặt thì nữ Pháp Sư thiên tài này có chút giống với Hàn Phi.
- Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, nếu đối phương đã tập hợp lại vậy nàng có thể phát động bão tố trên biển công kích hoặc quấy rầy chúng không?
- Vậy thì nói không chừng chúng ta sẽ có cơ hội lao qua .
Sức chiến đấu của cá nhân Pháp Sư không bằng Võ Sĩ nhưng bọn họ nhờ vào lực lượng thiên địa có lẽ hình thành các loại pháp thuật kỳ diệu, Võ Sĩ không thể bằng được. Nếu áo Lý Lỵ An là đại Pháp Sư phong hệ thì chế tọa giông tố nằm trong phạm vi khả năng của nàng.
- Ngươi nghĩ ta là Pháp Sư thần cấp sao?
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư liếc Hàn Phi, khóe môi cong lên nụ cười mỉa mai:
- Đúng vậy. Ta có thể chế tạo bão tố nhưng muốn tấn công hàng trăm chiếc chiến thuyền . . . Võ Sĩ các hạ, người xem trọng ta quá.
Thái độ gì vậy! Hàn Phi có khí độ, tu dưỡng như vậy mà suýt nổi giận vì cái kiểu nhìn thất học của Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.
- Không được thì thôi, nói nhiều làm gì?
Thấy hai người có xu hướng cãi lộn, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni toát mồ hôi lạnh. Đại địch sắp đến nơi mà nội bộ không đoàn kết chính là tối kỵ, nhưng gã không dám đắc tội Hàn Phi, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni vội giảng hòa nói:
- Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, Hàn Phi các hạ là quý khách của chúng ta, hắn không quen thuộc tình huống trên biển cho nên . . .
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đang nhắc nhở Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, Hàn Phi chỉ tình cờ ra tay giúp đỡ, không phải thuộc hạ của thương hội.
Tuy Áo Lý Lỵ An Pháp Sư kiêu ngạo, lạnh lùng nhưng biết rõ nặng nhẹ, hơi khom người hướng Hàn Phi coi như xin lỗi.
- Xin lỗi, ta rút lại lời nói.
- Ta cũng rất hy vọng có thể đánh lui hải tặc nhưng đành bất lực, trừ phi . . .
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni vội hỏi:
- Trừ phi cái gì?
Lòng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni dâng lên hy vọng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mỉm cười nói:
- Trừ phi ta có được tật phong chi thư trong truyền thuyết, pháp thuật thánh vật phong hệ, như vậy thì ta không thể phá hủy những thuyền hải tặc nhưng ít nhất có thể nhiễu loạn sắp xếp của chúng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư liếc Hàn Phi.
Ánh mắt này như đang nói: Được thôi, ngươi lấy ra Tật Phong chi thư thì ta chiều.
- Tật Phong chi thư?
Hàn Phi hừ lạnh một tiếng:
- Vừa lúc trong tay ta có một quyển, cho nàng mượn dùng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mỉm cười hỏi:
- Võ Sĩ các hạ nói có thật không?
Đây là lần đầu tiên Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lộ nụ cười trước mặt mọi người, như mùa đông tan băng, mai lạnh nở rộ, có phong tình quyến rũ đặc biệt. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành nhìn muốn rớt tòng mắt.
Tuy Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mỉm cười nhưng dù là giọng điệu hay ánh mắt đều tỏ rõ không tin lời Hàn Phi nói, cho rằng hắn chỉ khoác lác.
Nhưng nụ cười đông cứng trên mặt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư. Chỉ thấy Hàn Phi giơ tay phải vung trước mặt, một quyển sách bìa màu xanh nhạt, khá dày xuất hiện, trên bìa có bốn chữ to màu vàng bắt mắt.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư bật thốt lên:
- Tật Phong chi thư!
Thanh âm lạnh lùng hơi rung động.
Kinh ngạc, chấn kinh, mừng như điên, không dám tin và hơi lúng túng, xấu hổ. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư nằm mơ cũng không ngờ Hàn Phi tùy tay cầm ra phong hệ thánh vật trong truyền thuyết. Trong phút chốc lòng Áo Lý Lỵ An Pháp Sư rung động vô vàn, nỗi lòng bình tĩnh đã gợn sóng.
Đối với một Pháp Sư thì khát vọng có được nhất không phải là thượng cổ thần khí không thể với tới mà là nguyên tố chi thư hệ của mình. Nguyên tố chi thư có tổng cộng mười cuốn, mấy trăm năm trước đã thất lạc, nhưng nghe nói trong thư phòng hoàng thất mấy đế quốc còn tồn tại.
Trong truyền thừa Pháp Sư thì nguyên tố chi thư luôn bị người lặp đi lặp lại, bởi vì có được nguyên tố chi thư chẳng những có thể nắm giữ tinh túy thượng cổ pháp thuật, tài nghệ thất truyền mà càng có thể dựa vào nguyên tố chi thư phóng thích ra pháp thuật vượt cấp, là chí bảo tất cả Pháp Sư tha thiết ước mơ.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư không thể tin thứ trong truyền thuyết hiện ra trước mắt mình, nàng không nghi ngờ quyẻn sách này thật hay giả. Không nói tới bốn chữ cổ huyền ảo trên bìa sách, quyển sách phát ra lực lượng khiến Áo Lý Lỵ An Pháp Sư thấy kinh sợ, sản sinh cộng minh với pháp lực phong hệ trong người nàng.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư run giọng hỏi:
- Đây chính là tật phong chi thư sao?
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư vươn tay muốn sờ Tật Phong chi thư bềnh bồng trên không trung nhưng mới giơ lên đã hạ xuống, có vẻ khiếp sợ.
Thấy mỹ nữ lạnh như băng giờ bối rối như thế, lòng Hàn Phi sảng khoái.
Hàn Phi lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên, nếu không tin thì nàng có thể cầm xem, chỉ cho nàng mượn thôi.
Quyển Tật Phong chi thư này là Vu Yêu Dạ Xuất Vân tặng cho Hàn Phi trước khi chết, còn có một quyển liệt hỏa chi thư, quang minh chi thư, thêm vào hắc ám chi thư, có thể nói trong tay Hàn Phi có bốn quyển nguyên tố chi thư.
Trong đó đưa quang minh chi thư cho Dạ Võ Đế, hắc ám chi thư đưa cho Hàn Hâm Nhi. Hàn Phi giữ lại Tật Phong chi thư, liệt hỏa chi thư. Hàn Phi định tặng Tật Phong chi thư cho Đằng Thủy Tú, vì đối phương là Pháp Sư phong hệ. Nhưng trong thời gian ở Thánh Kinh Đằng Thủy Tú luôn bế quan xông cấp nên Hàn Phi không có thời gian tặng, giờ vừa lúc sử dụng.
Thứ có quý giá hơn nếu không có tác dụng gì thì Hàn Phi sẽ không để trong lòng, hắn rất lạnh nhạt với vật ngoài thân. Bởi vậy Hàn Phi rất sảng khoái đưa ra chí bảo người khác chú trọng để vượt qua khó khăn hiện nay.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành đứng một bên tuy không hiểu Tật Phong chi thư có ý nghĩa gì với Pháp Sư nhưng thấy bộ dạng của Áo Lý Lỵ An Pháp Sư liền biết quyển sách quý giá. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành đặc biệt cảm kích Hàn Phi rộng rãi.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư hít sâu, bình tĩnh lại. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư phức tạp nhìn Hàn Phi, cầm lấy Tật Phong chi thư.
Áo Lý Lỵ An Pháp Sư cẩn thận vuốt bìa sách, cảm nhận bên trong ẩn chứa lực lượng khổng lồ. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư nhẹ nhàng giở ra trang thứ nhất, ánh mắt bị hấp dẫn không thể dời đi.
Nữ Pháp Sư nhìn chăm chú trang sách, thì thào:
- Những cái này là pháp thuật đã thất truyền . . .
Khóe mắt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lóng lánh giọt lệ.
Hàn Phi nhìn vẻ mặt Áo Lý Lỵ An Pháp Sư chăm chú, say mê, thấy đồng cảm. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư trừ thiên phú vốn có ra, nhờ có sự truy cầu vô thượng pháp đạo mới có thành tựu hôm nay. Nhìn từ vài mặt thì nữ Pháp Sư thiên tài này có chút giống với Hàn Phi.
Bình luận truyện