Lộ Nam Hướng Bắc I

Chương 24



Long Cửu Mạch bị quy là đồng tính luyến ái.

Cái loại oan uổng từ đâu đổ xuống lưng nhưng gã không tháo ra nổi.

Có điều Long Cửu Mạch cũng không phải loại ăn chay, mắt thấy tin đồn không thể dẹp được thì đơn giản cho nó thêm mồi lửa. Nói Long Cửu Mạch là đồng tính? Mà lại không tìm thấy thiếu niên trong tấm ảnh được, vậy thì mượn nhân vật trong hiện thực góp vào là được! Vì vậy, tin đồn phiên bản mới được lưu truyền trong trường, tiền Chủ tịch Hội học sinh Long Cửu Mạch và học sinh năm nhất nổi bật Thành Hướng Bắc là một đôi?

Cái gì? Một đôi? Có thật không?

Cut, đây chính là bạn nào đó lớp bên cạnh nói cho tôi đó, cậu biết bạn đó là ai không? Em của cậu ta học nhất trung! Tận mắt thấy hai người đó tay trong tay đi dạo phố!

Thât à thật à? Nam sinh bây giờ thật đáng kinh ngạc, thế hệ sau còn hơn thế hệ trước!

Ai u, tin của các cậu lạc hậu quá rồi! Nghỉ đông, hai người đều ra mặt phụ huynh rồi!

Này này! Làm sao cậu biết?

Con gái của chị gái của cô tôi sống gần nhà Thành Hướng Bắc nói chứ sao…

Tin đồn càng rang càng nổ, rang đến mức đương sự cũng phải ngất xỉu. Bởi vậy gió đã hướng từ “Long Thành luyến” đến chuyện tình đồng tính cổ đại Trung Hoa, cho đến lịch sử Châu Âu, đến chuyện Trương Quốc Vinh tự sát…

Long Cửu Mạch nhìn đám học sinh rảnh rỗi không có gì làm tụ tập bàn tán sôi nổi mà không nhịn được nở nụ cười.

Mẹ nó, ông đây không dễ chịu thì đừng thằng nào thoát được. Đồng tính luyến ái đúng không? Ok, tất cả mọi người đều đồng tính nha!

Quả là có những người mỗi ngày trôi qua đều vô cùng khó khăn.

Người kia không cần nghi ngờ chính là Lộ Đại Tiên. Người mình thích mỗi ngày bị đám học sinh gán ghép với kẻ khác, thậm chí còn cược Thành Hướng Bắc với Long Cửu Mạch thì ai đè đươch ai! Fuck! Xem Lộ Nam đây chết rồi à! Thế mà cũng cá nhau được à! Long Cửu Mạch mà đè được Thành Hướng Bắc sao? Khụ Khụ Khụ trò đùa quốc tế à! Bị đè cũng là Lộ Nam cậu đây! Làm gì đến phiên Long Cửu Muội xấu tính kia sao?!

Cậu càng nghĩ càng phiền muộn, càng nghĩ càng tủi thân, nhưng cậu lại chẳng có cách nào, thậm chí lúc đám học sinh bàn tán sôi nổi cũng phải góp miệng vào câu, hòa nhập với tập thể là chuyện vô cùng quan trọng, nhất định phải học được khẩu thị tâm phi. Mỗi lần phía sau líu ríu bàn luận Thành Hướng Bắc là thần thánh phương nào cậu muốn đấm tường. Cậu níu lấy vân thiều hỏi, rốt cuộc chuyện này là gì vậy chứ! Sao cả tường lại đồn Thành Hướng Bắc va Long Cửu Mạch là một đôi được? Lẽ nào chưa từng có kẻ nào đi điều tra sự thật à?

Vân Thiều cười xấu hổ, an ủi cậu nói vài ngày nữa sẽ tốt lên thôi, Lộ Nam nhịn không nổi, mượn cớ đau đầu về ký túc xá ngủ. vân thiều nhíu mày, ôm bài tập lên, nói tìm giáo viên hỏi bài rồi lẻn đi. Mấy phút sau phòng làm việc vốn yên tĩnh của thầy giáo Trầm ngập tràn âm thanh trách móc_____

Không phải anh nói chuyện này cứ tin tưởng anh sao? Nhìn bạn em bị anh làm hại đi!

Ai là bạn em vậy? À tên khoai tây đó hả?….Ối! Đừng tức giận đừng tức giận, anh sẽ không bảo giờ gọi nó là khoai tây nữa. Cục cưng em ngồi xuống đi, đứng lêu mệt đó!

Anh tạm thời tóm tắt cho em! Sao mọi chuyện lại đi đến bước này chứ?

Đến bước này cũng không có gì không tốt! Em thấy hắn dám nói đồng tính đáng ghê tởm thì anh cho hắn ghê tởm một trận! Có lẽ đến lúc tốt nghiệp hắn cũng không xóa được dnah hiệu này đâu! Thật là tốt!

Nhưng….hắn kéo theo người trong lòng của bạn em…

Cục cưng, em chỉ thích anh là được rồi! Những người khác quan tâm làm gì!

Anh là đồ ích kỉ! Đại sắc lang! Ưm…

Scandal tình ái của cựu Chủ tịch Long chậm rãi lắng xuống.

Chỉ có điều vẫn có kẻ quyết tâm tọc mạch, những thông tin mới lại được xuất hiện, đợi đến sau khai giảng mới bùng nổ!

Thành Hướng Bắc cũng là đương sự trong tin đồn lần này, về tin đồn hắn và Long Cửu Mạch là một đôi, học sinh trong trường nhất trung cũng bàn tán không ngớt, chỉ có điều Thành Hướng Bắc luôn cười trừ, người duy nhất khiến hắn quan tâm là Lộ Nam thôi. Chu Phác luôn luôn cung cấp thông tin mới nhất của Lộ Nam, hắn nghe được sắc mặt Lộ Nam ngày càng âm u, thì tâm trạng càng lúc càng thoải mái. Có phản ứng chính là tin tốt!

Lứa chu mục tốt nghiệp cũng là lúc chính thức bắt đầu kì nghỉ hè. Hắn chạy lên chạy xuống cầu thang nhà Lộ Nam mấy lần mới cười toe toét kéo tay Lộ Nam. Kết quả tâm trạng Lộ Nam không tốt, có câu đáp câu không, còn hy vọng Thành Hướng Bắc phát hiện tâm trạng cậu không tốt, an ủi vài câu. Kết quả không biết Thành Lão Hổ uống nhầm thuốc gì cú bô bô kể chuyện phiếm, lời Lộ Nam muốn nghe nhất thì hắn không nói, cuối cùng Lộ Nam tức giận đá cho hắn một cú rồi đi lên nhà.

Thành Hướng Bắc nhìn dấu giày in trên quần mình, cười hề hề như thằng ngốc.

Cha Thành hỏi hắn cười cái thì thế, Thành Hướng Bắc vội vàng khoát tay, mặt đỏ chạy lên tầng. Cha Thành khó hiểu hỏi: “Làm lao công cũng vui vẻ vậy à!”

Người đứng đầu Long gia đang ngồi trong phòng khách, dựng hết tai lên nghe ngóng, hỏi: “Làm việc gì mệt nhọc à?”

Cha Thành lấy lại tinh thần, nói mỗi đứa trẻ nhà họ Thành từ nhỏ đến lớn đều vào các nhà máy để làm việc. Long Thiên Cương nghe xong, ngực ngứa ngáy!Nhìn vào Thành gia, hai thiếu gia đều biết tiến lùi, biết chịu trách nhiệm. Té ra là do có huấn luyện từ nhỏ, Long gia luôn luôn thích bắt chước cũng muốn học theo.

Long Thiên Cương nói ra suy nghĩ của mình, cha thành có chút do dự, giảng giải với ông ta: con nhà tôi da thịt dày béo giày vò thế nào cũng không thành vấn đề nhưng quý công tử…

Long Thiên Cương vừa nghe lời này đã hiểu rõ, vội vàng bày tỏ không sao hết, có vấn đề gì Long gia chịu trách nhiệm! Nếu không bây giờ ông ta viết giấy cam đoan cũng được! Cha Thành không lay chuyển được ông ta, chỉ đành miễn cưỡng đồng ý.

Cứ như vậy hành trình làm công của Thành Hướng Bắc có thêm ba người bạn đồng hành.

Long Tam giang, Long tứ hải, Long Cửu Mạch, ba vị công tử Long gia, gây đến bao nhiêu phiền toái cho Thành Hướng Bắc.

Thành Hướng Bắc đã sớm biết trong nhà Long gia đấu đá nhau gay gắt, thì đúng rồi trong nhà có đến bốn bà vợ, không đấu tranh làm sao có thể thượng vị! Tuy trong lòng hắn không muốn đồng hành cùng người nhà họ Long nhưng vẫn phải giữ vững tinh thân, nở nụ cười tươi trên mặt, mặc cho ba vị công tử Long gia dùng ánh mắt chém giết nhau, dùng ngôn ngữ dìm chết nhau, hắn không thèm nhìn, một câu cũng không nói.

Long Cửu Mạch hoàn toàn có thể giải thích được hành vi đứng khoanh tay nhìn của hắn, cái nhà như nước bùn này, có đầu óc thì phải nhanh mà tránh ra. Lỡ may, ba vị công tử không thèm mở miệng mà thăng cấp dùng tứ chi nói chuyện, nhà máy không biết loạn đến mức nào.

Thành Hướng Bắc len lén lau mồ hôi lạnh, mang theo ba vị khách quý vào nhà máy.

Không giống ba vị công tử Long gia, năm ngoái Thành Hướng Bắc đã lăn lộn ở đây cho nên có kinh nghiệm làm việc. Vốn cha Thành muốn vứt hắn sang nơi khác nhưng vì an toàn của người họ Long nên đành tới chỗ cũ này, ít nhất cũng coi là quen thuộc với Thành Hướng Bắc. Bốn người ở cùng một chỗ, ăn uống như nhau, còn ngủ cùng một giường, làm việc để sống.

Ngày đầu tiên, Long Tam Long Tứ oán hận một chút, tuy rằng bọn họ là con ngoài giá thú, nhưng dầu gì cũng lớn lên tỏng nhung lụa, chưa từng phải chịu qua khổ sở thế này. Nhưng cái tên Tiểu Cửu đáng ghét kia cũng ở đây nên phải nuốt hận về, bọn họ nghĩ không thể thua gã được, dù sao cũng phải cạnh tranh ở bất cứ đâu. Trong lòng long cửu cũng thầm than khổ, tuy rằng công việc không cần động não, nhưng đó là chuyện làm nhiều mới quen được

Hiện tại trượng Nhị hòa thượng sờ bất

ý nghĩ, muốn lười biếng mưu lợi? Hảo, từ từ thôi ba!

Thành Hướng Bắc đối mặt với tình huống này, ngoài cười thầm trong bụng vẫn chỉ cười thầm trong bụng. Anh em Long gia đấu đá ngày càng gay gắt, đêm khuya Long Tam nói mớ giọng điệu cũng như muốn giết người. Hắn không khỏi thở dài, rốt cuộc hoàn cảnh gia đình thế nào mới đẩy những thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi đến mức này chứ? Quá nham hiểm, quá già dặn. May mà công việc yêu cầu dùng thể lực hoàn toàn cho nên đã tiêu hao không ít tinh lực của bọn họ. Trong tuần đầu tiên, cơ bắp mấy người đó vẫn trong tình trạng đau nhức, Long Tứ ân cần hỏi thăm mười chín đời tổ tông Tổ trưởng.

Có điều bọn họ cũng chỉ có thể kiên trì, cái tuổi thiếu niên này, tuy rằng có khát vọng điên cuồng, tuy rằng tự phụ nhưng cũng có một loại tinh thần mang tên không chịu thua. Ba người Long gia, tuy luôn đấu đá nhau, nhìn nhau không vừa mắt song cũng không nguyện ý thua bởi một người ngoài, nhất là người ngoài mang tên Thành Hướng Bắc – kẻ được cha chúng tôn thờ sừng bái. Bốn người, tuy không nói nhưng vẫn âm thầm cạnh tranh nhau, luôn duy trì bốn chân cân đối vững vàng. Không nhận thua, không chịu thua, đó chính là tính cách của những người trẻ tuổi.

Đến lúc được thả ra, bọn họ có chút không nờ đi.Song để thể hiện mình rất thoải mái, đám thiếu niên nhấc hành lý bước ra khỏi cổng, giọng cũng phải giả như vui vẻ lắm, dùng nụ cười sảng khoái để che giấu tâm tình khi chia tay. Long Tam Long Tứ đi phía trước, Thành Hướng Bắc và Long Cửu Mạch chậm rãi theo sau. Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã cùng nhau đồng cam cộng khổ, sinh ra một loại tình cảm rất diệu kì, có đan xen soi mói, có nhiều hoài nghi, có chút khen ngợi, cộng thêm một chút thông cảm, nhưng thực sự chỉ có một chút thôi, tuyệt đối khôn có hơn.

Lộ Nam đứng ở trước cổng chờ Thành Hướng Bắc đi ra. Còn mấy ngày nữa là kết thúc kì nghỉ hè, cậu ở nhà đứng ngồi không yên, song vẫn đợi được đến lúc cha Thành báo tin thả Lão Hổ về, cậu mới chạy đến Thành gia avf đi cùng chú Lý đến đây.

Từ phía xa mới thấy bóng hai người, Lộ Nam không nhận ra bọn họ là ai.

Theo sát phía sau xuất hiện hình dáng Thành Hướng Bắc, Lộ Nam vui đến mức nhảy dựng lên, dùng hết sức vẫy tay nhưng không đợi cậu cười xong, sắc mặt ngay lập tức cứng lại, vì sao cái tên long cửu muội đáng ghét kia lại ở cùng một chỗ với Thành Hướng Bắc? Cậu thoáng nghĩ đến lời đồn đại trong trường, tay nắm chặt song sắt ở cửa, một câu cũng không nói.

Thành Hướng Bắc cũng thấy Lộ Nam đang đứng chờ ngoài cổng, mắt sáng bừng lên, bước chân cũng nhanh hơn. Long Cửu Mạch nhìn hắn vui vẻ tung tăng, hừ lạnh một cái, thật không biết Thành Hướng Bắc lớn lên thế nào, đến một tên đầu khoai tây như Lộ Nam hắn cũng để ý được. Trong lòng gã nghĩ là vậy, nhưng trên mặt lại biểu hiện không, thậm chí con mở miệng nói: “Lộ Đại Tiên chờ cậu sao, còn không mau chạy đi!”

Bước chân Thành Hướng Bắc chậm dài, thu lại tâm trạng vui vẻ sung sướng, cười như không cười nhìn Long Cửu Mạch,

“Làm sao vậy? ” Long Cửu Mạch có chút bứt rứt.

“Không có gì… ” Thành Hướng Bắc mỉm cười, chậm rãi nói: “Cùng lắm chỉ là một người bạn thôi mà, làm sao có thể so với anh em đồng cam cộng khổ được chứ!” Hắn nói xong còn khoác tay lên vai Long Cửu Mạch, thậm chí lúc đối phương bước về phía trước còn trượt tay xuống dưới một tí.

Mặt Long Cửu Mạch đỏ lên, hai ngón tay cũng chẳng dùng nhiều lực mà lại khiến lưng gã không tự chủ được run rẩy, một luồng cảm xúc tê dại chạy từ thẳng từ lưng lên não, để che giấu sự bất ổn của mình, gã siết chặt hành lý chạy đuổi theo hai người đi phía trước: “Anh.”

Thành Hướng Bắc nhìn bóng lưng hoảng hốt trước mặt, không rõ vì sao lại cười cười. Hắn không chạy mà vẫn đi chầm chầm, cho đến khi đi đến trước mặt Lộ Nam mặt không đỏ tim không nhảy, Lộ Nam nhìn bộ dạng không gợn sóng của hắn, tim vô cùng hoảng loạn, rốt cuộc là sao đây? Chỉ mới một kì nghỉ hè mà Thành Hướng Bắc như biến thành một người xa lạ vậy?

Hoảng loạn của cậu hoàn toàn vẽ lên mặt, anh em họ Long đang chuẩn bị lên xe cũng nhìn thấy cậu, Long Tam Long Tứ không biết cậu là ai cho nên chỉ chào tạm biệt Thành Hướng Bắc rồi bò lên xe, chỉ có Long Cửu Mạch thấy dáng vẻ chực khóc của Lộ Nam, chẳng hiểu sao trong ngực nảy lên cảm giác vui vẻ khác thường, khóe miệng gã câu lên một nụ cười rồi cũng ngồi lên xe.

Thành Hướng Bắc vẫn lạnh nhạt gật đầu cho đến khi xe Long gia khuất bóng, hắn khẳng định rằng bọn họ đã cút hết rồi sắc mặt mới thay đổi! Ánh mắt hắn sáng lên, trên mặt ngập tràn tinh thần, không đợi Lộ Nam kịp phản ứng, tay dài chân dài đã quấn hết lên người Lộ Nam, đầu to chôn hõm vai cậu, vừa cọ cọ vừa dùng giọng đáng thương oán trách: “Nam Nam, thời gian dài như vậy mà cậu không đến thăm tớ, thật tàn nhẫn! Nam Nam, tớ thật là đáng thương, mỗi ngày đều nhớ đến cậu…”

Trước khi Long Cửu Mạch lên xe Lộ Nam vẫn mang dáng vẻ buồn bã ỉu xìu, cậu nghĩ Lão Hổ đã thay đổi rồi, còn thay đổi trong một kì nghỉ hè ngắn ngủi, tim thật đau, cậu nhìn Thành Hướng Bắc mìm cười chào tạm biệt logn cửu mạch mà suýt khóc lên. Nhưng không đợi nước mắt cậu rơi xuống đã bị sự nhiệt tình của một con chó lớn bao vây.

Thành Hướng Bắc nhõng nhẽo với cậu, oái, là làm nũng à? Lộ Nam dùng những tế bào não cuối cùng để suy nghĩ, cậu vẫn chưa thích ứng kịp với sự thay đổi này, sự lạnh nhạt của Thành Hướng Bắc khiến cậu rất đau long, nhưng làm sao cậu đối mặt được với cái tên đang vẫy đuôi lia lịa trước mặt này đây? Ai có thể nói cho cậu biết đây là tình huống gì không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện