Luận Kiếm Toàn Cầu
Chương 65: Xẻng La Hán
Translator: Nguyetmai
Bởi vì số lượng người đã giảm mạnh nên vòng thứ ba kết thúc rất nhanh!
Trong khi chiến đấu, tất cả vẫn không thể nhìn thấy tình hình chiến đấu của những người khác, hơn nữa có quy định không được thoát game. Hiểu rất rõ điều này nên Khai Tâm không rời khỏi đấu trường luận võ nữa, hắn nhanh chóng kết thúc ba trận đấu của mình, lấy tư thế toàn thắng để trở thành một trong mười người cuối cùng lọt vào vòng cuối.
Không có gì bất ngờ cả, chín người còn lại là Orochimaru, Ngữ Trà Huynh, Bất Xọa Lưu Manh, Hư Bàn Đại Thần, Phượng Vũ Thải Y, Bạo Long, Nhất Đồng, Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết… Người duy nhất khiến Khai Tâm cảm thấy bất ngờ là đối thủ đầu tiên mà hắn gặp được – cô gái tên Nọa Mễ cũng nằm trong số đó.
Cảm nhận được hai đôi mắt nóng rực của hai người chơi nữ, Khai Tâm hơi lúng túng đưa mắt dời sang hướng khác!
Phượng Vũ Thải Y thì đặt hy vọng đánh bại Orochimaru lên người hắn, người còn lại thì chắc là còn oán hận việc hắn đạp cô nàng xuống võ đài.
Nọa Mễ…
Có thể đi tới đây thì hẳn là thực lực cũng không yếu, nhưng vì sao kiếp trước hắn hoàn toàn không có ấn tượng gì cả?
Khai Tâm âm thầm phiền muộn mãi tới khi hệ thống nhắc nhở quy tắc của vòng thư tư!
Quy tắc của vòng cuối cùng khá đặc biệt: Mười người chơi sẽ được phân ngẫu nhiên đến hai tổ A và B, mỗi người thi đấu của từng tổ sẽ chiến đấu lần lượt bốn trận, người thắng lợi nhiều nhất sẽ trở thành người dẫn đầu tổ, tranh giành vị trí quán quân với người dẫn đầu của tổ còn lại.
Sau khi tuyên bố quy tắc, Khai Tâm lập tức sửng sốt.
Ngay sau đó, hắn bị chuyển đến một trong hai võ đài đó, bên cạnh còn có Ngữ Trà Huynh, Phượng Vũ Thải Y, Bạo Long và Bất Xọa Lưu Manh. Thân thể của hắn không thể nhúc nhích được, như thể bị cái gì đó gắn chặt lại ở mép võ đài. Khai Tâm nhíu mày lại, đôi mắt nhìn sang một võ đài khác cách đó khoảng mười mét, mục tiêu của hắn, cũng chính là Orochimaru đột ngột xuất hiện, nở một nụ cười tà ác khiến người ta chán ghét.
"Trận chiến đầu tiên, người thi đấu Khai Tâm và người thi đấu Ngữ Trà Huynh!"
Lời nhắc của hệ thống vừa vang lên, Khai Tâm cảm thấy lực lượng kìm giữ cơ thể hắn đột nhiên biến mất, hắn rời khỏi hàng ngũ, thân thể trở lại bình thường.
Ngữ Trà Huynh cũng ra khỏi hàng, nhìn Khai Tâm một cái rồi thở dài: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người chiến thắng của tổ A hẳn là Orochimaru. Ta đã chiến đấu với hắn ta một lần và thất bại, nên ta cũng không tham gia vào vụ này nữa. Thải Y nói đúng, bọn ta trông cậy vào huynh đó, huynh phải hoàn thành trọng trách này thôi."
Nói xong, cậu ta lại trở lại hàng ngũ.
Hệ thống tuyên bố: "Người thi đấu Ngữ Trà Huynh của tổ B tự động bỏ quyền, người thi đấu Khai Tâm giành chiến thắng, tiếp tục hợp đội với đối thủ tiếp theo…"
"Hiệp hai, người thi đấu Khai Tâm và người thi đấu Phượng Vũ Thải Y!"
Khai Tâm bất đắc dĩ xòe hai tay ra, trận trước hắn đã bỏ quyền một lần vì tình hữu nghị của kiếp trước rồi, vậy thì lần này… Hắn sẽ không lui bước nữa…
"Phượng Vũ Thải Y chủ động bỏ quyền, người thi đấu Khai Tâm giành chiến thắng, tổng cộng chiến thắng hai hiệp, tự động tiến vào hiệp thứ ba!" Hệ thống tiếp tục tuyên bố.
Hai người khác trong tổ B bị hành động của Ngữ Trà Huynh và Phượng Vũ Thải Y làm cho chẳng hiểu gì cả…
Đến phiên Bất Xọa Lưu Manh lên võ đài, cậu ta không nối gót hai người trước. Mặc dù thực lực và tiếng tăm của Khai Tâm rất vang dội, nhưng cậu ta vẫn hy vọng được tự mình xác minh thực lực của đối phương, nếu có thể, cậu ta cũng muốn phá vỡ câu chuyện truyền kỳ của Khai Tâm.
Hai người đứng đối diện với nhau, ở khu quan sát cuộc chiến gần mép lôi đài, Bạo Long cũng đang xem rất chăm chú.
Khai Tâm không đánh mà thắng được hai trận, những người còn lại muốn lấy được thắng lợi cuối cùng thì nhất định phải chiến thắng hắn!
"Xin chỉ giáo!"
Rầm!
Một cái xẻng bằng đồng xanh dài chừng hơn hai mét nện xuống võ đài! Cả võ đài chấn động, phối hợp với dáng người cao gầy và ánh mắt sắc bén của của Bất Xọa Lưu Manh, trông cậu ta hùng hồn mà đầy khí phách, khiến người ta sinh lòng sợ hãi.
Loại vũ khí dài thô sơ hiếm gặp này có thể chiến ưu thế khi chiến đấu tay đôi, dù là về tâm lý hay là kinh nghiệm chiến đấu. Nhất là với những đối thủ khuyết thiếu kinh nghiệm chiến đấu thì hiệu quả rất rõ rệt.
Nhưng Khai Tâm lại không hề để ý tới, hắn hơi vén tà áo lên, thản nhiên làm hành động mời.
Hắn chưa từng khuyết thiếu kinh nghiệm.
Hơn nữa hắn cũng rất rõ ràng, bản thân Bất Xọa Lưu Manh không phải là một người tự tin. Đến vòng trong rồi nên cậu ta phải dùng võ công và vũ khí hiếm gặp để gia tăng thực lực cũng như phần thắng của mình, nếu không có đầu óc sáng tạo như vậy thì thực lực của cậu ta sẽ kém xa Hư Bàn Đại Thần và Phượng Vũ Thải Y.
Ngoài ra…
Hắn cũng có kinh nghiệm và bí quyết để đối phó với loại vũ khí dài này.
"Trận đấu bắt đầu!"
Ngay khi hệ thống tuyết bố bắt đầu cuộc chiến, tất cả mọi người đều phát hiện ra rằng Khai Tâm không lấy vũ khí ra, như thể định dùng tay không để đương đầu với người có ưu thế tuyệt đối về mặt vũ khí là Bất Xọa Lưu Manh, cả Phượng Vũ Thải Y và Ngữ Trà Huynh đều tỏ vẻ căng thẳng và nghiêm túc.
Nhờ có Hư Bàn Đại Thần, Bất Xọa Lưu Manh biết rằng quyền pháp của Khai Tâm rất lợi hại, vì thế cậu ta không dám khinh thường. Cậu ta hơi nhún người, xẻng thanh đồng lập tức gào thét mà xẹt qua không khí, khí thế rất mãnh liệt!
Ồ!!
"Thì ra là Xẻng La Hán của Thiếu Lâm."
Khai Tâm nhẹ nhàng tránh thoát công kích của chiếc xẻng, vừa định áp sát thì bỗng phát hiện chiêu thức của Lưu Manh thay đổi, xẻng đồng xoay tròn với tốc độ cực nhanh, sau đó lại cấp tốc ập tới, khiến cơ thể đang áp sát của Khai Tâm phải khựng lại, không thể không lùi lại nửa bước để né tránh chiếc xẻng.
Việc Khai Tâm lùi bước như thể cổ vũ cho Lưu Manh, đôi mắt cậu ta sáng lên, xẻng đồng lại được vung lên điên cuồng, ép cho Khai Tâm phải lùi lại không ngừng. Cậu ta cũng không vội vàng, chỉ đảm bảo mình có thể ép lui Khai Tâm mà không cần phải áp sát lại, kín kẽ không chỗ hở, cực kỳ khó giải quyết.
Chỉ mấy bước, Khai Tâm đã bị Lưu Manh ép về phía mép võ đài…
Động tác của Bất Xọa Lưu Manh lại càng thêm mạnh mẽ, không ngừng ép sát và dùng thế công như vũ bão của mình, thế nhưng cậu ta vẫn giữ nguyên sự cẩn thận, chỉ sợ sơ sẩy một chút là sẽ bị Khai Tâm áp sát lại gần giống như Hư Bàn Đại Thần, hoàn toàn mất đi cơ hội phản kích.
Dưới con mắt của người ngoài…
Khai Tâm không dùng vũ khí là một chuyện cực kỳ nguy hiểm. Thế công mãnh liệt của Lưu Manh khiến hắn không thể lại gần được, càng đừng nói đến chuyện ra tay phản kích, không bị thương dưới thế tấn công mãnh liệt đó đã là khó lắm rồi.
"Tên nhóc này!"
Thấy Khai Tâm không ngừng lùi bước, Phượng Vũ Thải Y và Ngữ Trà Huynh không khỏi toát mồ hôi lạnh thay cho hắn.
Phượng Vũ Thải Y thực sự đặt hy vọng báo thù của mình lên người Khai Tâm. Còn Ngữ Trà Huynh, từ trong video chiến đấu của Khai Tâm, cậu ta có thể thấy được thủ pháp của Khai Tâm rất thành thạo, kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú, biết chắc rằng mình không thể chiến thắng được. Vì thế, để giữ lại mặt mũi, cậu ta lựa chọn một phương thức hòa bình là từ bỏ hiệp một. Nhưng nếu Khai Tâm mà thua Lưu Manh thì những gì mà cậu ta đã làm lúc trước sẽ trở nên hết sức buồn cười, thậm chí sau này còn bị Bất Xọa Lưu Manh đàn áp một bậc.
Đây là điều mà bất cứ giá nào cậu ta cũng không muốn nhìn thấy!
Bởi vì số lượng người đã giảm mạnh nên vòng thứ ba kết thúc rất nhanh!
Trong khi chiến đấu, tất cả vẫn không thể nhìn thấy tình hình chiến đấu của những người khác, hơn nữa có quy định không được thoát game. Hiểu rất rõ điều này nên Khai Tâm không rời khỏi đấu trường luận võ nữa, hắn nhanh chóng kết thúc ba trận đấu của mình, lấy tư thế toàn thắng để trở thành một trong mười người cuối cùng lọt vào vòng cuối.
Không có gì bất ngờ cả, chín người còn lại là Orochimaru, Ngữ Trà Huynh, Bất Xọa Lưu Manh, Hư Bàn Đại Thần, Phượng Vũ Thải Y, Bạo Long, Nhất Đồng, Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết… Người duy nhất khiến Khai Tâm cảm thấy bất ngờ là đối thủ đầu tiên mà hắn gặp được – cô gái tên Nọa Mễ cũng nằm trong số đó.
Cảm nhận được hai đôi mắt nóng rực của hai người chơi nữ, Khai Tâm hơi lúng túng đưa mắt dời sang hướng khác!
Phượng Vũ Thải Y thì đặt hy vọng đánh bại Orochimaru lên người hắn, người còn lại thì chắc là còn oán hận việc hắn đạp cô nàng xuống võ đài.
Nọa Mễ…
Có thể đi tới đây thì hẳn là thực lực cũng không yếu, nhưng vì sao kiếp trước hắn hoàn toàn không có ấn tượng gì cả?
Khai Tâm âm thầm phiền muộn mãi tới khi hệ thống nhắc nhở quy tắc của vòng thư tư!
Quy tắc của vòng cuối cùng khá đặc biệt: Mười người chơi sẽ được phân ngẫu nhiên đến hai tổ A và B, mỗi người thi đấu của từng tổ sẽ chiến đấu lần lượt bốn trận, người thắng lợi nhiều nhất sẽ trở thành người dẫn đầu tổ, tranh giành vị trí quán quân với người dẫn đầu của tổ còn lại.
Sau khi tuyên bố quy tắc, Khai Tâm lập tức sửng sốt.
Ngay sau đó, hắn bị chuyển đến một trong hai võ đài đó, bên cạnh còn có Ngữ Trà Huynh, Phượng Vũ Thải Y, Bạo Long và Bất Xọa Lưu Manh. Thân thể của hắn không thể nhúc nhích được, như thể bị cái gì đó gắn chặt lại ở mép võ đài. Khai Tâm nhíu mày lại, đôi mắt nhìn sang một võ đài khác cách đó khoảng mười mét, mục tiêu của hắn, cũng chính là Orochimaru đột ngột xuất hiện, nở một nụ cười tà ác khiến người ta chán ghét.
"Trận chiến đầu tiên, người thi đấu Khai Tâm và người thi đấu Ngữ Trà Huynh!"
Lời nhắc của hệ thống vừa vang lên, Khai Tâm cảm thấy lực lượng kìm giữ cơ thể hắn đột nhiên biến mất, hắn rời khỏi hàng ngũ, thân thể trở lại bình thường.
Ngữ Trà Huynh cũng ra khỏi hàng, nhìn Khai Tâm một cái rồi thở dài: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người chiến thắng của tổ A hẳn là Orochimaru. Ta đã chiến đấu với hắn ta một lần và thất bại, nên ta cũng không tham gia vào vụ này nữa. Thải Y nói đúng, bọn ta trông cậy vào huynh đó, huynh phải hoàn thành trọng trách này thôi."
Nói xong, cậu ta lại trở lại hàng ngũ.
Hệ thống tuyên bố: "Người thi đấu Ngữ Trà Huynh của tổ B tự động bỏ quyền, người thi đấu Khai Tâm giành chiến thắng, tiếp tục hợp đội với đối thủ tiếp theo…"
"Hiệp hai, người thi đấu Khai Tâm và người thi đấu Phượng Vũ Thải Y!"
Khai Tâm bất đắc dĩ xòe hai tay ra, trận trước hắn đã bỏ quyền một lần vì tình hữu nghị của kiếp trước rồi, vậy thì lần này… Hắn sẽ không lui bước nữa…
"Phượng Vũ Thải Y chủ động bỏ quyền, người thi đấu Khai Tâm giành chiến thắng, tổng cộng chiến thắng hai hiệp, tự động tiến vào hiệp thứ ba!" Hệ thống tiếp tục tuyên bố.
Hai người khác trong tổ B bị hành động của Ngữ Trà Huynh và Phượng Vũ Thải Y làm cho chẳng hiểu gì cả…
Đến phiên Bất Xọa Lưu Manh lên võ đài, cậu ta không nối gót hai người trước. Mặc dù thực lực và tiếng tăm của Khai Tâm rất vang dội, nhưng cậu ta vẫn hy vọng được tự mình xác minh thực lực của đối phương, nếu có thể, cậu ta cũng muốn phá vỡ câu chuyện truyền kỳ của Khai Tâm.
Hai người đứng đối diện với nhau, ở khu quan sát cuộc chiến gần mép lôi đài, Bạo Long cũng đang xem rất chăm chú.
Khai Tâm không đánh mà thắng được hai trận, những người còn lại muốn lấy được thắng lợi cuối cùng thì nhất định phải chiến thắng hắn!
"Xin chỉ giáo!"
Rầm!
Một cái xẻng bằng đồng xanh dài chừng hơn hai mét nện xuống võ đài! Cả võ đài chấn động, phối hợp với dáng người cao gầy và ánh mắt sắc bén của của Bất Xọa Lưu Manh, trông cậu ta hùng hồn mà đầy khí phách, khiến người ta sinh lòng sợ hãi.
Loại vũ khí dài thô sơ hiếm gặp này có thể chiến ưu thế khi chiến đấu tay đôi, dù là về tâm lý hay là kinh nghiệm chiến đấu. Nhất là với những đối thủ khuyết thiếu kinh nghiệm chiến đấu thì hiệu quả rất rõ rệt.
Nhưng Khai Tâm lại không hề để ý tới, hắn hơi vén tà áo lên, thản nhiên làm hành động mời.
Hắn chưa từng khuyết thiếu kinh nghiệm.
Hơn nữa hắn cũng rất rõ ràng, bản thân Bất Xọa Lưu Manh không phải là một người tự tin. Đến vòng trong rồi nên cậu ta phải dùng võ công và vũ khí hiếm gặp để gia tăng thực lực cũng như phần thắng của mình, nếu không có đầu óc sáng tạo như vậy thì thực lực của cậu ta sẽ kém xa Hư Bàn Đại Thần và Phượng Vũ Thải Y.
Ngoài ra…
Hắn cũng có kinh nghiệm và bí quyết để đối phó với loại vũ khí dài này.
"Trận đấu bắt đầu!"
Ngay khi hệ thống tuyết bố bắt đầu cuộc chiến, tất cả mọi người đều phát hiện ra rằng Khai Tâm không lấy vũ khí ra, như thể định dùng tay không để đương đầu với người có ưu thế tuyệt đối về mặt vũ khí là Bất Xọa Lưu Manh, cả Phượng Vũ Thải Y và Ngữ Trà Huynh đều tỏ vẻ căng thẳng và nghiêm túc.
Nhờ có Hư Bàn Đại Thần, Bất Xọa Lưu Manh biết rằng quyền pháp của Khai Tâm rất lợi hại, vì thế cậu ta không dám khinh thường. Cậu ta hơi nhún người, xẻng thanh đồng lập tức gào thét mà xẹt qua không khí, khí thế rất mãnh liệt!
Ồ!!
"Thì ra là Xẻng La Hán của Thiếu Lâm."
Khai Tâm nhẹ nhàng tránh thoát công kích của chiếc xẻng, vừa định áp sát thì bỗng phát hiện chiêu thức của Lưu Manh thay đổi, xẻng đồng xoay tròn với tốc độ cực nhanh, sau đó lại cấp tốc ập tới, khiến cơ thể đang áp sát của Khai Tâm phải khựng lại, không thể không lùi lại nửa bước để né tránh chiếc xẻng.
Việc Khai Tâm lùi bước như thể cổ vũ cho Lưu Manh, đôi mắt cậu ta sáng lên, xẻng đồng lại được vung lên điên cuồng, ép cho Khai Tâm phải lùi lại không ngừng. Cậu ta cũng không vội vàng, chỉ đảm bảo mình có thể ép lui Khai Tâm mà không cần phải áp sát lại, kín kẽ không chỗ hở, cực kỳ khó giải quyết.
Chỉ mấy bước, Khai Tâm đã bị Lưu Manh ép về phía mép võ đài…
Động tác của Bất Xọa Lưu Manh lại càng thêm mạnh mẽ, không ngừng ép sát và dùng thế công như vũ bão của mình, thế nhưng cậu ta vẫn giữ nguyên sự cẩn thận, chỉ sợ sơ sẩy một chút là sẽ bị Khai Tâm áp sát lại gần giống như Hư Bàn Đại Thần, hoàn toàn mất đi cơ hội phản kích.
Dưới con mắt của người ngoài…
Khai Tâm không dùng vũ khí là một chuyện cực kỳ nguy hiểm. Thế công mãnh liệt của Lưu Manh khiến hắn không thể lại gần được, càng đừng nói đến chuyện ra tay phản kích, không bị thương dưới thế tấn công mãnh liệt đó đã là khó lắm rồi.
"Tên nhóc này!"
Thấy Khai Tâm không ngừng lùi bước, Phượng Vũ Thải Y và Ngữ Trà Huynh không khỏi toát mồ hôi lạnh thay cho hắn.
Phượng Vũ Thải Y thực sự đặt hy vọng báo thù của mình lên người Khai Tâm. Còn Ngữ Trà Huynh, từ trong video chiến đấu của Khai Tâm, cậu ta có thể thấy được thủ pháp của Khai Tâm rất thành thạo, kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú, biết chắc rằng mình không thể chiến thắng được. Vì thế, để giữ lại mặt mũi, cậu ta lựa chọn một phương thức hòa bình là từ bỏ hiệp một. Nhưng nếu Khai Tâm mà thua Lưu Manh thì những gì mà cậu ta đã làm lúc trước sẽ trở nên hết sức buồn cười, thậm chí sau này còn bị Bất Xọa Lưu Manh đàn áp một bậc.
Đây là điều mà bất cứ giá nào cậu ta cũng không muốn nhìn thấy!
Bình luận truyện