Ma Thiên Ký

Chương 1364: Không Thể Buông Tha



Dịch giả: Duocsybinh

Đụng thiên địch Hoàng Phủ cự Liễu Gia

Né hận thù Kim Long đùa Khổng Tước.

(Duy Trúc)

Hoàng Triều sống chết cùng Đại Sóc

Long Gia vờ vĩnh với Khổng Tường.

(vuongtuphuong)

Liễu Minh nhìn thấy cảnh này, trong nội tâm lúc đầu cũng rùng mình, nhưng lập tức khóe miệng bỗng nhiên nổi lên vẻ tươi cười.

Hắn lúc trước dự đoán quả không sai, Liễu gia cùng Hoàng Phủ thế gia quả nhiên đều đi tới Nội Uyên, mục tiêu đều là Tháp Ma Uyên.

Mà với song phương quan hệ như nước với lửa, xem ra sắp tới sẽ có kịch hay để xem.

Quả nhiên, đoàn người Hoàng Phủ thế gia vốn đang chuẩn bị tiến vào Tháp, giờ phút này nhìn thấy đám người Liễu gia xuất hiện, lập tức bày binh bố trận, dáng vẻ như gặp đại địch.

Hoàng Phủ Ngọc Phách, Hoàng Phủ Khôi Triệu, còn có thiếu phụ áo vàng của Long thị gia tộc, ba gã Thông Huyền đứng đầu đội ngũ.

"Ha ha, thật sự là trùng hợp vô cùng! Hai vị Hoàng Phủ đạo hữu từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, a Long gia Ngân Thiền Trưởng lão cũng ở đây nơi này sao, xem ra hai người các ngươi đã ký kết đồng minh rồi hả." Liễu Tung Dương cười nhạt một tiếng, thần sắc lạnh nhạt nhìn đám người Hoàng Phủ Ngọc Phách ôm quyền nhàn nhạt nói.

Hoàng Phủ Ngọc Phách cùng Hoàng Phủ Khôi Triệu thấy Liễu Tung Dương bộ dáng bình tĩnh, trong mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc.

Giờ phút này Hoàng Phủ nhất tộc tăng thêm Long thị gia tộc, chừng mười một người, mà Liễu gia cũng chỉ có tám người mà thôi, hơn nữa Hoàng Phủ nhất tộc có ba gã Thông Huyền đại năng so với Liễu gia nhiều hơn một người, thực lực nhìn qua có thể nói là Hoàng Phủ thế gia hoàn toàn chiếm thế thượng phong rồi. "Không thể tưởng được Liễu gia các ngươi đến nhanh như vậy. Còn có Khổng Tường Tư, các ngươi Khổng Tường thế gia quả nhiên âm thầm cấu kết cùng Liễu gia?" Hoàng Phủ Khôi Triệu ánh mắt như điện từ trên thân đám người Liễu gia đảo qua, cuối cùng rơi vào trên người lão giả không lông mày, lạnh lùng nói.

"Hoàng Phủ Khôi Triệu Trưởng lão đã hiểu lầm, ta Khổng Tường thế gia không có ý định nhúng tay vào cuộc tranh đấu Hoàng tộc cùng Liễu gia, lần này ta cùng Liễu trưởng lão bất quá là liên thủ tầm bảo mà thôi, quan hệ đồng minh chỉ giới hạn trong Bí Cảnh này mà thôi." Khổng Tường Tư khóe mắt có chút co quắp, lập tức chắp tay thản nhiên đáp.

Hoàng Phủ Khôi Triệu nhướng mày, lập tức cười lạnh hai tiếng, quay đầu nhìn thiếu phụ áo bào màu vàng của Long gia một cái, trong ánh mắt lóe lên một tia dị sắc.

Đôi mi thanh tú thiếu phụ áo bào màu vàng hơi nhíu, tựa hồ thở dài, bất quá thân hình nàng lại khẽ động, xuất hiện ở chỗ đối diện với Khổng Tường Tư, Long gia bốn người còn lại cũng lách mình tiến lên đứng sau lưng thiếu phụ.

Khổng Tường Tư sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía thiếu phụ áo bào màu vàng.

Cùng lúc đó, Hoàng Phủ Khôi Triệu cùng Hoàng Phủ Ngọc Phách tức thì tiến lên trước một bước, trên người tử quang lưu chuyển, tản mát ra Linh áp nhàn nhạt, ánh mắt không nhúc nhích nhìn thẳng Liễu Tung Dương, ba người mơ hồ trở thành thế chân vạc.

Đám Ma Nhân Thiên Tượng cảnh của Hoàng Phủ thế gia cũng lóe lên đứng ngay sau lưng hai người Hoàng Phủ Ngọc Phách, trên người mơ hồ tản ra quang mang kỳ lạ.

Tứ đại gia tộc lúc này chia làm hai phe, ở ngay trước lối vào Tháp song song giằng co, bầu không khí cũng thoáng một phát trở nên ngưng trọng dị thường.

Núp ở phía xa Liễu Minh cùng Âu Dương Minh hai người, tự nhiên đem tình hình trước mặt nhìn không sót một chút. Trên mặt Âu Dương Minh lộ ra vẻ vui mừng.

Bất quá Liễu Minh giờ phút này lại thu lại nét tươi cười, ánh mắt rơi vào trên người Liễu Tung Dương, chân mày hơi nhíu lại.

Chẳng biết tại sao, hắn mơ hồ cảm giác thần sắc Liễu Tung Dương có chút cổ quái, từ khi đến chỗ này con mắt liền hữu ý vô ý hướng chung quanh quan sát không ngừng, tựa hồ là đang tìm kiếm cái gì đó.

"Trước mắt còn chưa tiến vào Ma Uyên Tháp, hai vị Hoàng Phủ Trưởng lão đã không thể chờ đợi được muốn cùng với chúng ta đánh nhau một trận sao, chẳng lẽ không sợ ở chỗ này lãng phí Pháp lực, không công tiện nghi cho những người khác?" Liễu Tung Dương sắc mặt trầm xuống, ngữ khí băng lạnh nói.

Vừa dứt lời, Liễu Tung Dương thân thể có chút chấn động, sâu trong ánh mắt chợt lóe lên vẻ vui mừng.

Chút ít này biến hóa, tự nhiên chạy không khỏi Tử Văn Ma Đồng của Liễu Minh.

Hắn lúc này cũng nhìn theo ánh mắt Liễu Tung Dương, chỉ thấy Liễu Tung Dương vừa rồi ánh mắt nhìn chăm chú vào một chỗ, chính là ở một cái sườn đồi nhỏ bên cạnh lối vào Tháp, chỗ đó nghiêng nghiêng cắm một khối Mộ Bia cực lớn, thoạt nhìn cùng mặt khác phần mộ không có khác gì, bất quá Mộ Bia thoạt nhìn có phần mới hơn những cái khác.

Liễu Minh nhướng mày, trong nội tâm hiện lên một tia nghi hoặc.

Cái phần mộ này có vấn đề gì sao.?

"Hừ! Lần này các thế lực tiến vào Nội Uyên, có thể có thực lực thông qua Cổ Ma Lăng tới chỗ này đấy, chỉ sợ có hai phe chúng ta mà thôi, nếu các ngươi ngoan ngoãn giao ra chìa khóa Ma Uyên, rồi tự động rút lui, ta có thể suy nghĩ tha cho các ngươi một mạng, bằng không ta cũng không ngại để lại nơi này thêm mấy cái phần mộ.” Hoàng Phủ Khôi Triệu lạnh lùng cười một tiếng, nói.

"Tốt, rất tốt!"

Liễu Tung Dương khinh miệt cười một tiếng, trên người lập tức toát ra mảng lớn hắc quang, sau lưng ba gã Thiên Tượng của Liễu gia bên ngoài thân cũng tản mát ra hộ thể hào quang màu đen, một bộ muốn lập tức động thủ.

Mắt thấy cảnh này, Hoàng Phủ Khôi Triệu cùng Hoàng Phủ Ngọc Phách liếc mắt nhìn lẫn nhau, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.

Đến tình huống trước mắt, hai người vốn tưởng rằng đối phương sẽ dùng Dĩnh công chúa uy hiếp, bất quá Liễu gia lại tựa hồ căn bản không có quyết định này.

Chẳng lẽ, Dĩnh công chúa thật sự không có ở trong tay Liễu gia!

"Giết!"

Hoàng Phủ Khôi Triệu rất nhanh dứt bỏ suy nghĩ trong nội tâm, trong miệng hét lớn một tiếng, trên người tử quang đại phóng, một cái trường tiên màu tím từ trong tay hắn hiện ra, cũng run lên vũ động không thôi, bóng roi hiện ra tựa như mưa sa bão táp.

Bên trong bóng roi mờ mịt, thình lình có một ngọn lửa màu tím hừng hực cháy lên nhanh chóng, vô số Hỏa Nha màu tím từ đó bắn ra, trong nháy mắt trong phạm vi mười trượng đã bay chằng chịt cả nghìn đầu Hỏa Nha.

Hoàng Phủ khôi Triệu trong miệng nói lẩm bẩm, một tay phất lên, bóng roi màu tím cùng hơn nghìn đầu hỏa nha đã nhắm vào Liễu Tung Dương đánh tới.

Bên kia, Hoàng Phủ Ngọc Phách trong nội tâm thầm thở dài một tiếng, thần tình trên mặt thoáng hiện lên vẻ cay nghiệt, ngón tay vung lên, mười mấy đạo tiểu kiếm màu lam liên tiếp bắn ra.

Lam quang lóe lên, mười mấy lưỡi tiểu kiếm lập tức phồng lớn lên gấp trăm lần, mặt ngoài hiện ra một tầng lam sắc hỏa diễm, lại tán phát ra từng trận hàn khí lạnh đến thấu xương.

Hai người hợp kích, lam quang cùng hào quang màu tím đồng thời đánh về phía Liễu Tung Dương.

Tại hai vị Thông Huyền Trưởng lão đồng thời xuất thủ, bốn gã Thiên Tượng Ma Nhân của Hoàng Phủ thế gia cũng riêng phần mình tế ra Ma bảo, hóa thành hào quang riêng biệt nhắm về phía đám người Liễu gia bắt đầu công kích.

Sáu người công kích hầu như che kín nửa bầu trời, uy thế nhất thời hết sức kinh người!

Đồng tử Liễu Tung Dương co lại, trên người tuôn ra cuồn cuộn hắc khí, hai tay chà xát một cái, hắc khí nhanh chóng ngưng tụ thành một đám mây đen, đem Liễu Tung Dương cùng ba tên Thiên Tượng cảnh Ma Nhân ở bên cạnh bao bọc vào trong đó.

Mây đen cuồn cuộn dũng động, lập tức bắn ra phía sau hơn mười trượng, nhanh chóng tránh thoát một đòn hợp kích của Hoàng Phủ gia.

Tiếp theo mây đen dường như nước sôi trào, diện tích cũng phồng lớn hơn gấp mấy lần, từ trong mây đen đồng thời truyền ra tiếng thú hống không ngừng, mây đen lại cuồn cuộn cuồn cuộn, từ đó bay ra từng đàn Yêu thú, Yêu cầm toàn thân đen nhánh.

Những thứ Yêu vật này, trong miệng không ngừng gào rú, thanh âm lớn nhỏ không đều, lớn chừng hai ba mươi trượng, con nhỏ nhất thì cũng vài xích, bọn chúng nguyên một đám mặt lộ vẻ hung hăng, không chút sợ hãi lao về phía đám người Hoàng Phủ gia.

Trong nháy mắt, trong mây đen bay ra không biết bao nhiêu là Yêu vật, một mảnh đen ngòm, dường như vô cùng vô tận.

Vô số Yêu vật màu đen cùng Hoàng Phủ thế gia công kích đụng vào nhau, lập tức hắc khí, tử diễm, lam quang đan xen chớp động, tản mát ra từng đoàn từng đoàn âm thanh bạo liệt vang vọng đến tận chân trời.

Hoàng Phủ Ngọc Phách cùng Hoàng Phủ Khôi Triệu nhìn thấy cảnh này, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, những Yêu vật màu đen vậy mà phảng phất giống như thật thể bình thường, hơn nữa mỗi một đầu Yêu vật thực lực cũng không nhỏ, đem toàn bộ công kích của đám người Hoàng Phủ thế gia ngăn chặn lại.

Liễu gia cùng Hoàng Phủ gia bắt đầu động thủ, bên kia Khổng Tường thế gia cùng Long gia cũng không có nhàn rỗi.

Thiếu phụ áo bào màu vàng giờ phút này toàn phát ra kim quang chói mắt, kim quang quấn quanh trên người, bất ngờ ngưng tụ thành một đầu Kim Sắc Cự Long lớn hơn trăm trượng, bay lượn trên đầu thiếu phụ.

Toàn thân Cự Long kim quang lập lòe, dường như dùng vàng đúc thành, phía trên đầu rồng mọc ra một đôi Kim Giác, trên sừng phát ra kim quang chói mắt.

Trong miệng Kim Sắc Cự Long phát ra một tiếng gầm rú trầm thấp, bỗng nhiên từ trong miệng phun ra thành từng mảnh hỏa diễm màu vàng, giống như sao băng nhắm vào Khổng Tường thế gia đánh tới.

Bốn người còn lại của Long gia, ngay khi thiếu phụ triển khai công kích bọn họ cũng đã động thân, trên tay mỗi người xuất hiện một cái cờ nhỏ màu vàng, bốn người đứng thành một cái pháp trận nhỏ hình vuông.

Theo tiếng trầm thấp chú ngữ trong miệng của bốn người, từ trong pháp trận bỗng xuất hiện những mũi tên màu vàng, những mũi tên này lóe lên đã lao tới công kích đám đệ tử của Khổng Tường gia tộc.

Bốn người Khổng Tường thế gia giờ phút này lấy Khổng Tường Tư làm chủ, chẳng biết lúc nào đã bị một tầng Huyết Vân bao phủ ở bên trong, mà Khổng Tường Tư giờ phút này lại khoanh chân ngồi dưới đất, trên người toát ra từng mảng huyết quang óng ánh.

Trên đỉnh đầu của hắn, tức thì xoay quanh một đầu huyết sắc Khổng Tước như một ngọn núi nhỏ.

Lập tức một tiếng thanh minh vang lên, huyết sắc Khổng Tước bổng nhiên đứng thẳng lên, lập tức một cỗ huyết quang chói mắt phát ra cuồng phong cũng theo đó gào thét không thôi, từng đạo vừa thô vừa to huyết sắc lốc xoáy phóng lên trời, đón nhận hỏa diễm màu vàng cùng mũi tên ánh sáng màu vàng đang đánh xuống.

Kim huyết hai màu hào quang ở giữa không trung đụng vào nhau, cũng nhao nhao bạo liệt ra.

Một cỗ khí hậu khác nhau xen lẫn hai loại thuộc tính khác nhau phát ra, hướng bốn phương tám hướng cuồng quyển mà ra!.

Bọn hắn hai phe nhân số tương đối, thực lực cũng không hơn kém nhau bao nhiêu, hơn nữa mục đích hai nhà bọn họ cũng tựa hồ giống nhau, chính là tạm thời cuốn lấy đối phương.

Cho nên hai nhà đấu pháp nhìn như kịch liệt, các loại Pháp lực va chạm, đùng đùng nổ mạnh, nhưng thật ra chỉ là sấm to mưa nhỏ, chẳng qua là đấu pháp tranh tài bình thường.

Hiển nhiên, bất kể là Khổng Tường Tư, hay là thiếu phụ áo bào màu vàng của Long gia, đều không có ý toàn lực ứng phó, song phương hiện ra một mảnh thế lực ngang nhau.

Núp trong bóng tối Liễu Minh nhìn thấy cảnh này, trong nội tâm cười lạnh một tiếng.

Đám người của tứ đại gia tộc quả nhiên mỗi một người đều cực kỳ gian xảo a, mỗi một kích đều là xuất công không xuất lực, bất kể là Khổng Tường Tư hay là thiếu phụ áo vàng của Long gia, đều đang đợi kết quả giữa Hoàng Phủ thế gia cùng Liễu gia bên này.

Phía bên kia, Hoàng Phủ thế gia cùng Liễu gia tranh đấu, giờ phút này tình hình lại bắt đầu phát sinh biến hóa.

Liễu gia dù nhân số ít hơn so với Hoàng Phủ thế gia, nhưng Liễu Tung Dương triệu hồi ra vô số Yêu thú màu đen, đem hai gã Thông Huyền cầm chân lại, nhưng đám ma vật này rất nhanh đã bị giết gần như không còn.

Nhưng vào lúc này, Trên mặt Hoàng Phủ Khôi Triệu nhanh chóng hiện lên một tia đỏ ửng, trong tay pháp quyết thúc giục không ngừng, bóng roi màu tím bên trên chậm rãi tiêu tán đi, những đầu hỏa nha màu tím kia cũng theo đó mà tán loạn.

"Khôi Triệu Trưởng lão, thương thế của ngươi..." khuôn mặt Hoàng Phủ Ngọc Phách biến đổi, thấp giọng kinh hô một tiếng.

"Ta không sao, mau ra tay!" Hoàng Phủ Khôi Triệu ho nhẹ một tiếng, gấp giọng quát.

Hoàng Phủ Ngọc Phách nhẹ gật đầu, trong miệng nói lẩm bẩm, từng đạo pháp quyết đánh ra, mười mấy cây phi kiếm màu lam lập tức hào quang tỏa sáng, ngưng tụ thành một cái kiếm luân cực lớn, thừa dịp đối phương đã kiệt lực, hướng về phía đám mây đen một trảm hạ xuống.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, đám mây đen bất ngờ nứt ra, hiện ra thân ảnh đám người Liễu gia ở bên trong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện