Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 231: Vòng 2
~ Thiên Long…
Giọng nói nhu mì vang lên, Thiên Long nghe phát biết luôn là ai, vội lao ra bên ngoài, mở trận pháp ra, hai thân ảnh yểu điệu đứng đó, Hư Huyễn cùng Hư Thước Thước, Hư Thước Thước thì rụt rè ôm tay Hư Huyễn cho chắc kèo.
~ vào mau!
Đợi hai cô nàng rụt rè đi vào, Thiên Long gãi đầu ngại ngùng nhìn hơn chục cô mỹ nữ đang chơi trên ghế sô pha, hơi ngại nói:
~ mấy đứa ra ngoài chơi tý, à mà đừng ra ngoài, nguy hiểm, xuống dưới nhà chơi đi!
~ dạ...
Đám Hỏa Linh Nhi Phạm La La, cùng lão bà của nhiều huynh đệ và bạn của đám nữ, Thiên Long sợ nhị nữ hiểu lầm liền nói:
~ các ngươi đừng nghĩ xa, bọn họ là lão bà của đám dưới kia, với ta không có quan hệ!
~ biết rồi…
Hư Huyễn hờn dỗi hời hợt trả lời, vậy mà không đến thăm nàng, cứ để nàng đích thân đến, người ta là thân nữ tử.
~ oa… vị mỹ nữ bên cạnh là muội muội nàng đúng không?
Nhìn tuyệt thế mỹ nữ bên cạnh, Thiên Long choáng váng xây xẩm mặt mày, vị nãi nãi nào mà đẻ được hai cái vưu vật vậy? Có chừa đường sống cho con nhà người ta không?
~ hả? Sao ngươi biết hay vậy?
Hư Huyễn kinh ngạc hỏi lại, cùng thắc mắc với tỉ tỉ Hư Thước Thước cũng nghiêng đầu khó hiểu.
~ có gì mà khó đoán, thường thường thì tỉ tỉ xấu và lùn hơn muội muội một chút, kinh nghiệm đầy mình!
~ ngươi…
~ hí hí…
Kẻ khóc người cười, Hư Huyễn đã chuẩn bị tinh thần bị Thiên Long phũ, nhưng nàng lại không ngờ Thiên Long chơi cú không thể không khóc, Hư Thước Thước che miệng cười ngại ngùng, oa… đúng là trên đời vẫn có người khen ta đẹp hơn tỉ tỉ, có nên khóc thành tiếng không?
Nói vậy thôi, chứ Hư Thước Thước còn lâu mới bằng được Hư Huyễn, cao cũng xấp xỉ nhau thôi, nếu so kỹ thì có thể thấy Hư Huyễn cao hơn, còn đẹp thì đương nhiên nhíc hơn muội muội chứ! Hơn thế Hư Thước Thước còn nhỏ, ba vòng còn chưa đẫy đà như tỉ tỉ.
~ Thiên Long… bế Huyễn nhi!
Hư Huyễn dỗi muốn khóc, sóng mắt rưng rưng, Thiên Long nhìn một cái mà nhũn hết cả lòng, đi lại bế Hư Huyễn vào lòng đi lại ghế sô pha ngồi bẹo má dỗ đủ kiểu!
~ sao bữa nay ngoan vậy, rụt rè e thẹn nữa chứ!
Hư Huyễn rúc trong ngực trần Thiên Long thỏ thẻ:
~ có chút sợ sợ…
~ con bé này…
~ một đôi cẩu lương!
Hư Thước Thước tức giận đùng đùng, nhìn mà đau mắt không thôi, cả tỉ tỉ hư hỏng nữa, như thế quá mất tiện nghi, không thể chấp nhận được. Nhưng Hư Thước Thước vẫn chưa quên được Thiên Long xé xác Lãnh Vũ Phượng, đến mỹ nữ như nàng ta Thiên Long còn tàn độc, nhìn bộ mặt thứ hai này của Thiên Long cô bé vẫn chưa chấp nhận nổi sự thật.
Ôm Hư Huyễn nựng như trứng, Thiên Long chợt hướng Hư Thước Thước mắng:
~ còn không mau gọi tỉ phu, à không được, nghe hơi già, gọi ca ca đi.
~ hơ hơ… nhận vơ ở đâu vậy? đừng có mơ, làm gì có cái đại tiện nghi như vậy dành cho ngươi chớ!
Hư Thước Thước kịch liệt phản đối, điều này không thể xảy ra.
~ a… ta nhớ ra rồi!
~ A A…
Hư Huyễn đang như mèo rúc trong ngực Thiên Long, đột nhiên dựng lông mao lên véo tai Thiên Long nổi đóa:
~ từ lúc ra ngoài tuyệt địa, ngươi bỏ ta đi, hơn nữa, ta lại cứ đinh ninh ngươi chui vào cái nơi nào đó trăng hoa đúng không?
~ cái gì cơ?
Thiên Long vỗ ngực ầm ầm phẫn nộ:
~ ta là ai hả? Ta lại thèm đi dạo với mấy cô ả kỹ viện đó sao? Quên đi, ta lấy nhân phẩm ta ra cam đoan là không có chuyện đó!
Lại vuốt lưng Hư Huyễn, Thiên Long tỏ ra ngoan như cún:
~ nàng có thể đừng xoay nữa được không? Nếu không nó đứt mất!
~ tuy nhân phẩm ngươi thối không còn gì để tả, nhưng ta tin ngươi…. Nam nhân của ta chắc không nói dối ta đâu nhỉ?
~ đúng đúng… nàng nói chí phải, cho ta mười lá gan cũng không dám.
~ hít….
Nhìn tỉ tỉ thường ngày chỉ biết ăn hiếp mình, nay lại ăn hiếp đe dọa một tên ma đầu sát thần nam nữ già trẻ đều giết, Hư Thước Thước chỉ biết tê tê hít khí lạnh.
…
~ hắn là cái đồ tàn ác, hắn là đồ xấu xa… huhu…
Một canh giờ sau Hư Huyễn cùng Hư Thước Thước tạm biệt Thiên Long đi về, thế nhưng Hư Thước Thước khóc sưng hết cả mắt lên, Thiên Long bẹo hai má mũm mĩm của nàng đỏ ửng lên, làm cô bé đau quá khóc sướt mướt.
~ chụt… không sao không sao… má ta cũng bị bẹo nè…
Hôn má muội muội cái, Hư Huyễn cũng khoe hai má đỏ ửng, nhưng mà một người vui một người buồn, nghe tỉ tỉ nói mà muội muội muốn ngất, như thế sao có thể so sánh được. Nam nhân của ai?
~ tỉ tỉ… muội lớn rồi, đừng hôn má muội như con nít vậy được không?
~ ai kêu má ngươi nhiều nọng, bẹo tý hay hôn tý thì sao?
~ không chịu mà… ta cũng đâu có muốn đâu huhu… A… tránh ra, ta không cho… không cho đâu…
Muội muội bị tỉ tỉ cưỡng hôn, riết cũng quen, Hư Thước Thước đang buồn bực thế nên mới nhiễu vậy thôi, sáng ngủ dậy Hư Huyễn mà quên thơm nàng một cái, thì y như rằng ngày đó vị muội muội này dỗi vô hạn luôn.
….
~ hây… kính chào qúy vị, chúng ta sẽ tới một vòng tiếp theo…
Sáng sớm hôm sau, trọng tài cầm míc cho đẹp, vận Cửu Linh Lực hống ầm ầm một thiên địa.
~ thí sinh vào vị trí, luật vòng 2 sẽ là như sau:
~ hôm nay mỗi chiến trường sẽ chiến hai trận. Sau trận đầu còn 5 thí sinh, sẽ bốc thăm chọn ra kẻ may mắn không phải chiến đấu, bốn người còn lại sẽ phải chiến đấu solo một đối một tới khi chỉ còn một người.
~ hôm nay sẽ phải chọn ra 2 người trong 10.
…
~ sẽ rất lâu…
~ đúng vậy…
Khán đài dậy sóng hò hét, xem ra hôm nay cao thủ chết không ít.
~ trận đầu sẽ lấy số cạnh nhau
Trọng tài cất lớn, những người cầm thẻ của mười chiến trường dần đi lên.
Đã đến giờ này ai cũng tỏa một thân Cửu Linh Lực võ đạo, khí chất bất phàm bất cứ ai cũng có tư chất một tay chỉ điểm giang sơn.
Thiên Long rút được thẻ số mười tương đương kẻ địch của Thiên Long sẽ là số chín.
Trên khán đài, mọi người đổ xô về nhìn Thiên Long, trong trận chiến này có Thiên Long gặp một đối thủ cân tài, đó là Phi Vũ, hắn là đệ tử hạch tâm của một trường lão Thiết Giáp Môn, mà hôm qua Thiên Long lại xé xác một tiên nữ của phái đó, thù này không cần nhờ sơn môn nhắc nhở Phi Vũ hắn cũng giết Thiên Long vô điều kiện.
Phi Vũ giơ thẻ số một lên trời, không thể đấu với Thiên Long.
~ Hắc Long ngươi đừng mừng vội. Vận khí của ngươi chưa chắc đã tốt đâu!
Một giọng nói âm lãnh vang lên, Thiên Long liếc về phía sau, một tên khác đang cầm thẻ số 9, sẽ là đối thủ của mình, nhớ lại xem tên này là tên nào, hắn tên Gia Hạ, là đệ tử hạch tâm của phái Thiết Giáp Môn luôn, cái đ- mẹ sao bên trong chiến trường số 10 này toàn người của Thiết Giáp Môn không vậy, có sai sót gì chẳng?
Rất nhanh danh sách những cái tên đã có.
Trận thứ nhất: Ngự Thiên Địch, Phi Vũ.
Trận thứ hai: Ngự Hoang Phỉ, Ngân Tam Nguyệt.
Trận thứ ba: Tạ Hiện Dao, Hồ Hãn Diệp Lực.
Trận thứ tư: Hồ Hải Kiếm, Nam Thuỷ Thất!
Trận thứ năm: Thiên Long và Gia Hạ.
Về phòng thượng lưu, Thiên Long khoanh tay ngồi ngóng trận đầu.
Phi Vũ cầm kiếm ôm vào ngực, nhìn hắn nghiêm trang tỏa ra một khí tức hãi hùng, bản chất của một thanh kiếm thượng cổ lấp lánh thoát ẩn thoắt hiện trong thể xác Phi Vũ, cảm giác như tên này đã đăng phong tạo cực hóa vũ thiên không, nhân kiếm là một.
Đối thủ của hắn là Ngự Thiên Địch, một trong tóp ba đại tứ cường của Chân Không phái, một môn phái trung cấp ẩn cư ở phía nam Tân Cương, cũng là một cự phách không ngán bất cứ một ai cùng niên đại.
Giọng nói nhu mì vang lên, Thiên Long nghe phát biết luôn là ai, vội lao ra bên ngoài, mở trận pháp ra, hai thân ảnh yểu điệu đứng đó, Hư Huyễn cùng Hư Thước Thước, Hư Thước Thước thì rụt rè ôm tay Hư Huyễn cho chắc kèo.
~ vào mau!
Đợi hai cô nàng rụt rè đi vào, Thiên Long gãi đầu ngại ngùng nhìn hơn chục cô mỹ nữ đang chơi trên ghế sô pha, hơi ngại nói:
~ mấy đứa ra ngoài chơi tý, à mà đừng ra ngoài, nguy hiểm, xuống dưới nhà chơi đi!
~ dạ...
Đám Hỏa Linh Nhi Phạm La La, cùng lão bà của nhiều huynh đệ và bạn của đám nữ, Thiên Long sợ nhị nữ hiểu lầm liền nói:
~ các ngươi đừng nghĩ xa, bọn họ là lão bà của đám dưới kia, với ta không có quan hệ!
~ biết rồi…
Hư Huyễn hờn dỗi hời hợt trả lời, vậy mà không đến thăm nàng, cứ để nàng đích thân đến, người ta là thân nữ tử.
~ oa… vị mỹ nữ bên cạnh là muội muội nàng đúng không?
Nhìn tuyệt thế mỹ nữ bên cạnh, Thiên Long choáng váng xây xẩm mặt mày, vị nãi nãi nào mà đẻ được hai cái vưu vật vậy? Có chừa đường sống cho con nhà người ta không?
~ hả? Sao ngươi biết hay vậy?
Hư Huyễn kinh ngạc hỏi lại, cùng thắc mắc với tỉ tỉ Hư Thước Thước cũng nghiêng đầu khó hiểu.
~ có gì mà khó đoán, thường thường thì tỉ tỉ xấu và lùn hơn muội muội một chút, kinh nghiệm đầy mình!
~ ngươi…
~ hí hí…
Kẻ khóc người cười, Hư Huyễn đã chuẩn bị tinh thần bị Thiên Long phũ, nhưng nàng lại không ngờ Thiên Long chơi cú không thể không khóc, Hư Thước Thước che miệng cười ngại ngùng, oa… đúng là trên đời vẫn có người khen ta đẹp hơn tỉ tỉ, có nên khóc thành tiếng không?
Nói vậy thôi, chứ Hư Thước Thước còn lâu mới bằng được Hư Huyễn, cao cũng xấp xỉ nhau thôi, nếu so kỹ thì có thể thấy Hư Huyễn cao hơn, còn đẹp thì đương nhiên nhíc hơn muội muội chứ! Hơn thế Hư Thước Thước còn nhỏ, ba vòng còn chưa đẫy đà như tỉ tỉ.
~ Thiên Long… bế Huyễn nhi!
Hư Huyễn dỗi muốn khóc, sóng mắt rưng rưng, Thiên Long nhìn một cái mà nhũn hết cả lòng, đi lại bế Hư Huyễn vào lòng đi lại ghế sô pha ngồi bẹo má dỗ đủ kiểu!
~ sao bữa nay ngoan vậy, rụt rè e thẹn nữa chứ!
Hư Huyễn rúc trong ngực trần Thiên Long thỏ thẻ:
~ có chút sợ sợ…
~ con bé này…
~ một đôi cẩu lương!
Hư Thước Thước tức giận đùng đùng, nhìn mà đau mắt không thôi, cả tỉ tỉ hư hỏng nữa, như thế quá mất tiện nghi, không thể chấp nhận được. Nhưng Hư Thước Thước vẫn chưa quên được Thiên Long xé xác Lãnh Vũ Phượng, đến mỹ nữ như nàng ta Thiên Long còn tàn độc, nhìn bộ mặt thứ hai này của Thiên Long cô bé vẫn chưa chấp nhận nổi sự thật.
Ôm Hư Huyễn nựng như trứng, Thiên Long chợt hướng Hư Thước Thước mắng:
~ còn không mau gọi tỉ phu, à không được, nghe hơi già, gọi ca ca đi.
~ hơ hơ… nhận vơ ở đâu vậy? đừng có mơ, làm gì có cái đại tiện nghi như vậy dành cho ngươi chớ!
Hư Thước Thước kịch liệt phản đối, điều này không thể xảy ra.
~ a… ta nhớ ra rồi!
~ A A…
Hư Huyễn đang như mèo rúc trong ngực Thiên Long, đột nhiên dựng lông mao lên véo tai Thiên Long nổi đóa:
~ từ lúc ra ngoài tuyệt địa, ngươi bỏ ta đi, hơn nữa, ta lại cứ đinh ninh ngươi chui vào cái nơi nào đó trăng hoa đúng không?
~ cái gì cơ?
Thiên Long vỗ ngực ầm ầm phẫn nộ:
~ ta là ai hả? Ta lại thèm đi dạo với mấy cô ả kỹ viện đó sao? Quên đi, ta lấy nhân phẩm ta ra cam đoan là không có chuyện đó!
Lại vuốt lưng Hư Huyễn, Thiên Long tỏ ra ngoan như cún:
~ nàng có thể đừng xoay nữa được không? Nếu không nó đứt mất!
~ tuy nhân phẩm ngươi thối không còn gì để tả, nhưng ta tin ngươi…. Nam nhân của ta chắc không nói dối ta đâu nhỉ?
~ đúng đúng… nàng nói chí phải, cho ta mười lá gan cũng không dám.
~ hít….
Nhìn tỉ tỉ thường ngày chỉ biết ăn hiếp mình, nay lại ăn hiếp đe dọa một tên ma đầu sát thần nam nữ già trẻ đều giết, Hư Thước Thước chỉ biết tê tê hít khí lạnh.
…
~ hắn là cái đồ tàn ác, hắn là đồ xấu xa… huhu…
Một canh giờ sau Hư Huyễn cùng Hư Thước Thước tạm biệt Thiên Long đi về, thế nhưng Hư Thước Thước khóc sưng hết cả mắt lên, Thiên Long bẹo hai má mũm mĩm của nàng đỏ ửng lên, làm cô bé đau quá khóc sướt mướt.
~ chụt… không sao không sao… má ta cũng bị bẹo nè…
Hôn má muội muội cái, Hư Huyễn cũng khoe hai má đỏ ửng, nhưng mà một người vui một người buồn, nghe tỉ tỉ nói mà muội muội muốn ngất, như thế sao có thể so sánh được. Nam nhân của ai?
~ tỉ tỉ… muội lớn rồi, đừng hôn má muội như con nít vậy được không?
~ ai kêu má ngươi nhiều nọng, bẹo tý hay hôn tý thì sao?
~ không chịu mà… ta cũng đâu có muốn đâu huhu… A… tránh ra, ta không cho… không cho đâu…
Muội muội bị tỉ tỉ cưỡng hôn, riết cũng quen, Hư Thước Thước đang buồn bực thế nên mới nhiễu vậy thôi, sáng ngủ dậy Hư Huyễn mà quên thơm nàng một cái, thì y như rằng ngày đó vị muội muội này dỗi vô hạn luôn.
….
~ hây… kính chào qúy vị, chúng ta sẽ tới một vòng tiếp theo…
Sáng sớm hôm sau, trọng tài cầm míc cho đẹp, vận Cửu Linh Lực hống ầm ầm một thiên địa.
~ thí sinh vào vị trí, luật vòng 2 sẽ là như sau:
~ hôm nay mỗi chiến trường sẽ chiến hai trận. Sau trận đầu còn 5 thí sinh, sẽ bốc thăm chọn ra kẻ may mắn không phải chiến đấu, bốn người còn lại sẽ phải chiến đấu solo một đối một tới khi chỉ còn một người.
~ hôm nay sẽ phải chọn ra 2 người trong 10.
…
~ sẽ rất lâu…
~ đúng vậy…
Khán đài dậy sóng hò hét, xem ra hôm nay cao thủ chết không ít.
~ trận đầu sẽ lấy số cạnh nhau
Trọng tài cất lớn, những người cầm thẻ của mười chiến trường dần đi lên.
Đã đến giờ này ai cũng tỏa một thân Cửu Linh Lực võ đạo, khí chất bất phàm bất cứ ai cũng có tư chất một tay chỉ điểm giang sơn.
Thiên Long rút được thẻ số mười tương đương kẻ địch của Thiên Long sẽ là số chín.
Trên khán đài, mọi người đổ xô về nhìn Thiên Long, trong trận chiến này có Thiên Long gặp một đối thủ cân tài, đó là Phi Vũ, hắn là đệ tử hạch tâm của một trường lão Thiết Giáp Môn, mà hôm qua Thiên Long lại xé xác một tiên nữ của phái đó, thù này không cần nhờ sơn môn nhắc nhở Phi Vũ hắn cũng giết Thiên Long vô điều kiện.
Phi Vũ giơ thẻ số một lên trời, không thể đấu với Thiên Long.
~ Hắc Long ngươi đừng mừng vội. Vận khí của ngươi chưa chắc đã tốt đâu!
Một giọng nói âm lãnh vang lên, Thiên Long liếc về phía sau, một tên khác đang cầm thẻ số 9, sẽ là đối thủ của mình, nhớ lại xem tên này là tên nào, hắn tên Gia Hạ, là đệ tử hạch tâm của phái Thiết Giáp Môn luôn, cái đ- mẹ sao bên trong chiến trường số 10 này toàn người của Thiết Giáp Môn không vậy, có sai sót gì chẳng?
Rất nhanh danh sách những cái tên đã có.
Trận thứ nhất: Ngự Thiên Địch, Phi Vũ.
Trận thứ hai: Ngự Hoang Phỉ, Ngân Tam Nguyệt.
Trận thứ ba: Tạ Hiện Dao, Hồ Hãn Diệp Lực.
Trận thứ tư: Hồ Hải Kiếm, Nam Thuỷ Thất!
Trận thứ năm: Thiên Long và Gia Hạ.
Về phòng thượng lưu, Thiên Long khoanh tay ngồi ngóng trận đầu.
Phi Vũ cầm kiếm ôm vào ngực, nhìn hắn nghiêm trang tỏa ra một khí tức hãi hùng, bản chất của một thanh kiếm thượng cổ lấp lánh thoát ẩn thoắt hiện trong thể xác Phi Vũ, cảm giác như tên này đã đăng phong tạo cực hóa vũ thiên không, nhân kiếm là một.
Đối thủ của hắn là Ngự Thiên Địch, một trong tóp ba đại tứ cường của Chân Không phái, một môn phái trung cấp ẩn cư ở phía nam Tân Cương, cũng là một cự phách không ngán bất cứ một ai cùng niên đại.
Bình luận truyện