Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 62: Hóng chuyện bất thành TT
Sau đó… sau đó Mẫu Đơn bị người lôi đi, chính xác hơn là cảnh nghe lén bị Bỉ Ngạn bắt gặp, sau đó vì bảo vệ tâm hồn trẻ thơ của con bé mà phải rời đi nơi thị phi
Bên trong sấm rền mưa lớn, bên ngoài ngóng trông nhưng không được hóng hớt, thống khổ quá mà!
Sau đó tầm một tiếng, Mẫu Đơn nghe thấy tiếng cửa phòng khám bệnh mở ra, thiếu niên kia thần thái sáng lạng bước ra ngoài, còn tri kỉ khép cửa lại Cậu ta bắt gặp được ánh nhìn của nàng thì mỉm cười, bên trong lộ ra một loại tự tin cùng đĩnh đạc lần đầu xuất hiện
“Rắc!” Lye cắn một miếng táo trên tay, nhìn vạt áo của Lam Tu bước ra khỏi Mẫu Đơn Các, sau đó cảm thán một tiếng “Quả nhiên nam nhân chính là những sinh vật khó nắm bắt nhất nha Một bộ dáng đạo mạo nghiêm túc, cừu trắng non nớt bị người lừa, cuối cùng vẫn là một con sói! Phi!”
Tiểu Kỳ một bên chỉnh lại dây đàn, sau đó nhìn về phía cánh cửa phòng đóng chặt của phòng khám bệnh, đôi mày nhíu lại có chút âu lo
“Sao vậy? Nếu như em lo lắng thì cứ vào xem thử đi Mặc dù ta nghĩ là họ Cẩm không biết xấu hổ kia sẽ không xảy ra chuyện gì đâu” Mẫu Đơn chống cằm cười
“Ừm… Cô ấy không phải như thế” Tiểu Kỳ rối rắm cắn cắn môi “Em nghĩ có lẽ người nên vào là Mẫu Đơn tỷ”
“Ta?” Mẫu Đơn bật cười “Ta thì có gì mà phải xen vào chuyện của cô ta Đến chuyện cô ta tới từ đâu ta còn không biết
Tất cả những gì tới từ hệ thống, Mẫu Đơn một chút cũng đều không biết!
“Người duy nhất mà Cẩm tỷ tỷ có thể chia sẻ chính là tỷ Còn em, chỉ là một người xa lạ với tỷ ấy mà thôi” Tiểu Kỳ lặng lẽ nhìn cây đàn trên tay, đuôi mắt cup xuống, không hề để lộ chút cảm xúc gì
Mẫu Đơn nghĩ tới khẩu khí tức giận và bất ngờ của Cẩm Nhuệ ban nãy, trong lòng cũng cảm thấy có chút ngứa ngáy
Lỡ như… cô ta thực sự xảy ra chuyện gì…
===
Like comment ném phiếu phiéu cho Cá nha các baby >< cần thêm ít phiếu nữa để lên top, cá sẽ có thêm tí money QAQ
Cho nên mấy hôm nay mới cổ động đề cử hơi nhiều
Bên trong sấm rền mưa lớn, bên ngoài ngóng trông nhưng không được hóng hớt, thống khổ quá mà!
Sau đó tầm một tiếng, Mẫu Đơn nghe thấy tiếng cửa phòng khám bệnh mở ra, thiếu niên kia thần thái sáng lạng bước ra ngoài, còn tri kỉ khép cửa lại Cậu ta bắt gặp được ánh nhìn của nàng thì mỉm cười, bên trong lộ ra một loại tự tin cùng đĩnh đạc lần đầu xuất hiện
“Rắc!” Lye cắn một miếng táo trên tay, nhìn vạt áo của Lam Tu bước ra khỏi Mẫu Đơn Các, sau đó cảm thán một tiếng “Quả nhiên nam nhân chính là những sinh vật khó nắm bắt nhất nha Một bộ dáng đạo mạo nghiêm túc, cừu trắng non nớt bị người lừa, cuối cùng vẫn là một con sói! Phi!”
Tiểu Kỳ một bên chỉnh lại dây đàn, sau đó nhìn về phía cánh cửa phòng đóng chặt của phòng khám bệnh, đôi mày nhíu lại có chút âu lo
“Sao vậy? Nếu như em lo lắng thì cứ vào xem thử đi Mặc dù ta nghĩ là họ Cẩm không biết xấu hổ kia sẽ không xảy ra chuyện gì đâu” Mẫu Đơn chống cằm cười
“Ừm… Cô ấy không phải như thế” Tiểu Kỳ rối rắm cắn cắn môi “Em nghĩ có lẽ người nên vào là Mẫu Đơn tỷ”
“Ta?” Mẫu Đơn bật cười “Ta thì có gì mà phải xen vào chuyện của cô ta Đến chuyện cô ta tới từ đâu ta còn không biết
Tất cả những gì tới từ hệ thống, Mẫu Đơn một chút cũng đều không biết!
“Người duy nhất mà Cẩm tỷ tỷ có thể chia sẻ chính là tỷ Còn em, chỉ là một người xa lạ với tỷ ấy mà thôi” Tiểu Kỳ lặng lẽ nhìn cây đàn trên tay, đuôi mắt cup xuống, không hề để lộ chút cảm xúc gì
Mẫu Đơn nghĩ tới khẩu khí tức giận và bất ngờ của Cẩm Nhuệ ban nãy, trong lòng cũng cảm thấy có chút ngứa ngáy
Lỡ như… cô ta thực sự xảy ra chuyện gì…
===
Like comment ném phiếu phiéu cho Cá nha các baby >< cần thêm ít phiếu nữa để lên top, cá sẽ có thêm tí money QAQ
Cho nên mấy hôm nay mới cổ động đề cử hơi nhiều
Bình luận truyện