Chương 47: Học Tae Kwon Do
Trong lúc hắn đang phiền não hết sức thì Thiệu Quân Lăng mắt trông mong hỏi: “Anh, chừng nào thì, mang em học võ thuật?”
Doãn Sướng ngẩn ra, đây là một trong ba điều qui ước mà hắn đã đồng ý với nó, vì để tiểu gia hỏa không đánh, cắn người nữa nên hắn hứa hẹn sẽ dẫn thằng bé đi học võ thuật chính qui.
Nhưng lúc trước Thiệu Quân Lăng trọ ở trường, một tháng về nhà được mấy ngày, tự nhiên không thể làm được, thời gian dài trôi qua nên Doãn Sướng cũng quên luôn việc này. Hiện tại Thiệu Quân Lăng bắt đầu học ngoại trú, học sinh tiểu học tan học sớm, ngày thường 4-5 giờ là có thể về đến nhà, hơn nữa còn có ngày thứ bảy được nghỉ, thằng bé muốn bớt thời giờ đi võ quán rèn luyện cũng không vấn đề gì lớn.
“Nhóc muốn học thật à?” Doãn Sướng vừa hỏi vừa cầm lấy ipad.
Thiệu Quân Lăng “Ừ” một tiếng, nhìn dáng vẻ rất kiên quyết.
Doãn Sướng cũng hết lòng tuân thủ lời hứa, nghiêm túc lên mạng lục soát mấy lớp võ thuật, có Tae Kwon Do, Karate, Judo, giải thích từng môn cho thằng bé để nó tự chọn.
Thiệu Quân Lăng ngây thơ nghe xong nửa ngày, quay đầu nói với Doãn Sướng: “Em muốn học, anh cái kia.”
Doãn Sướng không hiểu: “Anh cái gì?”
Thiệu Quân Lăng: “Muay Thái.”
Lần trước Doãn Sướng lên chương trình 《đối mặt với thần tượng》 có nhắc qua, đoạn đối thoại ngắn ngủi thôi mà Thiệu Quân Lăng xem đi xem lại mấy lần, khắc ghi trong lòng.
Nhưng Doãn Sướng không nhớ mình đã nói với Thiệu Quân lăng mình học muay thái từ khi nào, không khỏi hoảng hốt.
“Cái kia a……” Hắn sửng sốt hai giây, cũng không có rối rắm những chi tiết này, nói thẳng, “Anh không kiến nghị nhóc học cái đó đâu.”
Thiệu Quân Lăng tuổi còn nhỏ, lại không có kiến thức võ thuật cơ bản, có khả năng mấy võ quán Muay Thái không nhận nó.
Hơn nữa, Muay Thái tương đối chú trọng lực cánh tay, cơ ngực, nếu bây giờ thằng bé tập món này thì về sau hai cánh tay đặc biệt thô tráng, hình thể sẽ rất khó coi.
Doãn Sướng liếc mắt nhìn Thiệu Quân Lăng một cái, tiểu gia hỏa mới mười một tuổi, hơn nửa năm nay, trường học và trong nhà cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng cho nó, đáng lẽ nó nên học lớp ba rồi, nhưng thằng bé hiện tại không cao hơn mấy bạn nhỏ cùng lớp cho lắm, thân thể phát dục thật sự là chậm chạp……
Doãn Sướng nhớ tới thầy dạy Muay Thái từng nói với hắn, trước khi học Muay thái mà có căn bản Tae Kwon Do, sẽ nhanh chóng thành công.
Bởi vì Tae Kwon Do chuyên chú luyện tập từ phần eo trở xuống. Chính hắn mười lăm tuổi mới bắt đầu học đánh muay thái, cũng vì từ nhỏ không có kiến thức cơ bản, cho nên luyện mấy năm còn bị thầy giáo nói giỡn là “Khoa chân múa tay”.
Hơn nữa, ở nước ngoài, nếu tiểu hài tử muốn học võ thuật, Tae Kwon Do cũng là môn võ được rất nhiều gia định lựa chọn. Bởi vì kiến thức cơ bản của nó là duỗi thân, kéo duỗi động tác tứ chi, còn yêu cầu mấy đứa nhỏ chạy nhảy, rất có lợi cho tăng trưởng chiều cao.
Nhớ lại chuyện này, Doãn Sướng liền nói với Thiệu Quân Lăng: “Hay là học Tae Kwon Do đi? Học cái này nói không chừng nhóc sẽ cao hơn……”
Thiệu Quân Lăng: “!!!”
“Học hai năm Tae Kwon Do trước đi, về sau lại……”
Doãn Sướng đang muốn nói học cái này xong thì học cái khác, liền nghe Thiệu Quân Lăng xen lời: “Muốn học!”
Chỉ thấy thằng bé nắm chặt hai nắm tay nho nhỏ, hai mắt sáng ngời: “Học Tae Kwon Do.”
Doãn Sướng: “……”
Tiểu tử này đáp ứng nhanh vậy hả? Hắn còn cho rằng mình còn phải giải thích lâu lắm mới được đó.
Doãn Sướng nói chuyện đưa Thiệu Quân Lăng đi học Tae Kwon Do cho Lục Linh Quyên nghe, để cô tìm võ quán chính quy trong thành phố giúp hắn.
Hiện tại hắn có thân phận đặc thù, rất nhiều chuyện không tiện ra mặt giải quyết.
Mở mục nhắn tin ra thì Doãn Sướng nhận được tin nhắn nhắc nhở, nhớ tới Lục Linh Quyên có nhắc tới thư mời tham gia chương trình thực tế , nhịn không được click mở nhìn nhìn.
Tên gọi của chương trình tạm thời gọi là 《 siêu cấp sinh hoạt 》, là đài Tinh Diệu hưởng ứng chính sách quốc gia mở ra một chương trình thực tế dành cho gia đình.
Chương trình này dự kiến có hai kỳ, chọn một ít khung cảnh nước ngoài, mời anh em con cháu trong gia đình minh tinh tham dự, vừa được du lịch vừa sinh hoạt cùng nhau, đoàn đội sẽ theo sát phía sau quay chụp, quan sát hơn nữa còn có thể đưa ra nhiệm vụ cho bọn nhỏ, sau đó phát lên cho người xem.
Kỳ thật phương thức này rất giống với các chương trình thực tế khác, nói trắng ra là, đây không nhờ nội dung mà nổi tiếng, mà nhờ vào đối tượng khách mời.
Kế hoạch viết rất hay, bọn họ nói không muốn nhằm vào bát quái nhà minh tinh, mà là cho người xem thấy cách sinh hoạt của anh em trong nhà, hơn nữa thông qua chương trình cải thiện mối quan hệ giữa các anh em.
Nhìn đến mấy chữ “Quay chụp 24/24” làm Doãn Sướng nhịn không được nhíu mày.
Lần trước lên TV, Doãn Sướng còn có thể nghiên cứu trước, mời bạn diễn uống trà, tìm hiểu lẫn nhau.
Nhưng quay chương trình thực tế thì không thể dùng phương thức này được.
“Quay chụp 24/24” làm cho Doãn Sướng cảm giác giống như là lột hết quần áo naked cho mọi người xem, không hề che giấu.
Mấu chốt quan trọng nhất chính là, hắn cảm thấy quan hệ giữa mình và Thiệu Quân Lăng…… Không có bao nhiêu thân mật.
Trong tưởng tượng của Doãn Sướng anh chị em phải có mối quan hệ khắn khít, cực kì ăn ý. Nhưng hắn và Thiệu Quân Lăng trở thành anh em còn chưa đến một năm, đừng nói ăn ý, hai người ở cạnh nhau rất ngượng ngùng, xấu hổ không biết làm gì hơn…… Tuy rằng bọn họ rất ít khi nào khắc khẩu đùa giỡn, nhưng đó là bởi vì hắn lúc nào cũng nhường Thiệu Quân Lăng, trời biết hắn có bao nhiêu lần bị tiểu tử này chọc cho tức giận đến xuất huyết bên trong.
Hơn nửa năm qua, Doãn Sướng có cảm giác tính tình của mình bị mài giũa đến sáng bóng luôn.
Đương nhiên, hắn cũng tin tưởng tổ tiết mục có hậu kỳ điêu luyện sắc sảo giống với “Đối mặt với thần tượng”, có thể đem chuyện xấu biến thành chuyện tốt. Mà tính cách của Doãn Sướng lại không thích lừa dối người ta, giống như giữa hắn và Vương Thần vậy đó, quan hệ của hai người bọn họ rất bình thường, nhưng trải qua cắt nối biên tập liền hoàn toàn biến thành hàon toàn đối lập…… Cho đến bây giờ, hắn cũng không đành lòng đi xem lại những phụ đề, nhãn dán nữa.
Doãn Sướng căng da đầu tiếp tục xem tiếp.
Tiết mục tổ mời năm tổ hợp anh em đến từ các gia đình nổi tiếng, tiêu chuẩn lựa chọn là người lớn không quá hai mươi tuổi, con nít thì phải hơn năm tuổi, hơn nữa yêu cầu hình tượng xuất chúng, hoặc là tính cách hòa đồng.
Trước mắt đã có hai tổ xác định tham gia, một tổ là hai cô con gái của đạo diễn trứ danh Tần An, Tần Tĩnh Sơn và Tần Tích Phong.
Nhìn đến tên Tần An, Doãn Sướng nao nao, nhớ tới người này là bạn của ba mình. Hộp gỗ nạm vàng là do ông đưa, đáng lẽ Doãn Sướng còn muốn tự mình cảm ơn ông, nhưng lễ truy điệu của Doãn Đông thì Tần An vừa vặn có việc, không có thể tới tham dự.
Hai người con gái của Tần An một người mười chín tuổi, một người tám tuổi, Doãn Sướng ngắm ảnh chụp, con gái lớn Tần Tĩnh Sơn xinh đẹp xuất chúng nha.
Với tổ hợp kế tiếp đến từ gia đình người dẫn chương trình kiêm diễn viên của đài Tinh Diệu, cô Vương Toàn ……
Hửm!? Còn có Vương Thần và Tiết Tử Vấn nữa nha.
…… Đôi này hình như là cậu cháu đi?
Bất quá, tổ tiết mục cũng chưa xác định mời được cặp đôi này, có điều tuổi tác của hai cậu cháu này rất phù hợp với tiêu chuẩn.
Phía dưới là danh sách khách mới dự tính, Doãn Sướng nhìn thấy tên của mình và Thiệu Quân Lăng đứng đầu bảng, bên dưới còn có một ít con cái của diễn viên, vận động viên, những người này hắn chưa từng nghe qua, cũng không biết các vị khách mời này có biết gì về bọn hắn không……
Doãn Sướng tưởng tượng đến khả năng gặp đủ mọi vấn đề cùng phê bình khi mang theo Thiệu Quân Lăng tham gia chương trình, liền đau đầu không thôi.
Nếu Diêu Mạn Hòe còn chưa thay hắn quyết định chuyện này thì khả năng hắn cự tuyệt tham gia phi thường lớn.
Nghĩ đến đây, Doãn Sướng trực tiếp đóng hồ sơ, không xem tiếp.
***
Hiệu suất làm việc của Lục Linh Quyên rất nhanh, chưa đến nửa ngày đã tìm được hai võ quán chất lượng cao cho Doãn Sướng.
Một nơi ông chủ là người Hàn, một nơi là người Hoa, cả hai đều chính quy, học viên hai võ quán này cũng thường xuyên thi đấu giành giải thưởng ở trong và ngoài nước.
Nhưng hai võ quán này đều có yêu cầu chiêu sinh riêng, nghe nói võ quán Hàn Quốc chia thành hai ban chuyên và không chuyên, ban chuyên nghiệp chỉ nhận môn sinh trong hội quán hoặc là học sinh được đề cử, còn ban nghiệp dư thì học phí quá cao, chỉ có nhà giàu mới có điều kiện cho con mình vào học.
Bên võ quán người Hoa chiêu sinh toàn thành phố, nhưng yêu cầu phải thi tập huấn.
Thời gian là một tháng, học phí hai triệu tư, tổng cộng học mười hai tiết, chỉ luyện kiến thức cơ bản. Trong mười hai tiết huấn luyện, các võ sư sẽ quan sát nghị lực, sức chịu đựng, thể lực và các phương diện tố chất của học viên, nếu phát hiện học viên thiếu nghị lực hoặc có ý định bỏ cuộc thì sẽ trực tiếp khuyên lui, không hoàn trả học phí.
Nhưng nếu có thể thông qua thời gian tập huấn trở thành học viên chính thức thì học phí ngược lại rất vừa túi tiền, chỉ cần đóng 3000 đồng một tháng. Thời gian đi học hay số lần đều không hạn chế, lúc nào rãnh muốn tới thì tới, sẽ có võ sư chuyên nghiệp đánh giá tố chất thân thể để đưa ra huấn luyện phù hợp.
Doãn Sướng có hứng thú với võ quán người Hoa hơn, lại hỏi Lục Linh Quyên không ít chi tiết.
Lục Linh Quyên nói: “Em đừng thấy học phí thấp mà mừng, chị điều tra rồi, cơ hồ 95% bạn nhỏ bị đào thải trong thời gian huấn luyện, học phí đóng vào đều trôi sông đổ biển, trên mạng có không ít người kêu than vào đây như dẫm phải hố sâu á.”
Doãn Sướng hiếu kỳ nói: “Bọn họ căn cứ vào tiêu chuẩn gì để khảo hạch ạ?”
Lục Linh Quyên cười: “Khảo hạch gì chứ, mấy đứa nhỏ nửa đường chịu không nổi liền bỏ ngang, chị nghe nói tháng đầu tiên là huấn luyện ma quỉ đó. Nếu em chỉ muốn để Thiệu Quân Lăng học cho vui thì chị thấy võ quán Hàn Quốc kia cũng không tồi, hội viên học quán rất tốt đó.”
Doãn Sướng nghe xong, ngược lại tương đối lý giải cách làm của võ quán người Hoa kia.
Học võ vốn là không thể đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày. Tuy rằng yêu cầu rất nghiêm khắc, nhưng có thể ở trong thời gian ngắn nhất chọn ra đứa nhỏ có nghị lực chân chính, có hứng thú với võ thuật. Một đám con nít cùng chung chí hướng ở bên nhau mới có thể ảnh hưởng cùng nhau tiến bộ, võ sư huấn luyện cũng nhẹ nhàng hơn.
Doãn Sướng liếc mắt nhìn Thiệu Quân Lăng, cũng rất tò mò tên nhóc này có thể vượt qua một tháng huấn luyện không, ai lợi hại, ai bình thường đến lúc đó mới biết, hắn không thiếu tiền, nhưng nếu có thể thông qua một tháng để biết Thiệu Quân Lăng có hứng thú với võ thuật như thế nào thì hắn cảm thấy là đáng giá.
Quyết định xong, Doãn Sướng trực tiếp nhờ Lục Linh Quyên đi báo danh đóng học phí.
Lục Linh Quyên để lại hòm thư cá nhân của Doãn Sướng để tiện liên lạc, xét duyệt một hồi, hội quán nói đã nhận học phí và hoan nghênh Thiệu Quân Lăng tham gia huấn luyện.
Doãn Sướng thấy khóa học bắt đầu vào thứ hai tuần sau. Ngày thứ hai đó cũng là ngày bắt đầu đi học lại ở Đức Âm, lớp học ở võ quán là tối thứ hai tư sáu vào lúc 6 giờ đến 8 giờ tối, mà lớp tiếng Anh của Thiệu Quân Lăng vào ngày ba năm bảy, vừa vặn cả tuần.
【 chuyện bên lề 】
Thiệu Quân Lăng khai giảng trở về trường học.
La Bằng Đào, Kỷ Hàm, với Ôn Mậu sớm đã chuẩn bị tốt phí bảo kê năm nay, chuẩn bị giao cho lão đại.
Thiệu Quân Lăng: Năm nay không thu phí bảo hộ.
Mọi người: Vì sao!?
Thiệu Quân Lăng: Anh tớ không cho thu.
Mọi người: Không được lão đại! Cầu xin cậu! Nhận lấy đi! Chúng tôi yêu cầu cậu bảo hộ! QAQ
Bình luận truyện