Ngọt Khắc Vào Tim
Chương 15
Lời Bạch Lộ vừa nói, Trì Yên liếc nhìn phần tin tức được đăng trên trang nhất Weibo.
Chỉ vừa mới đăng tải, vậy mà trong vòng mấy phút ngắn ngủn, lượt bình luận cùng truy cập đã tăng đến chóng mặt.
Trì Yên nghe nói nữ minh tinh này, xưa nay vẫn luôn giữ hình tượng ngọc nữ thanh thuần, từng đóng một hai bộ phim đình đám, trong giới giải trí là một tiểu hoa đán hô mưa gọi gió.
Chính vì vậy, bị lộ ra một màn dèm pha thế này, sự chú ý của dư luận so với những minh tinh bình thường cao hơn gấp mấy lần.
Mà, phần bình luận bên dưới hiện tại cũng chia ra làm hai phe đối lập, một bên bênh vực, một bên không ngừng lên án, thành ra, cuộc chiến kéo dài không dứt.
Antifan khí thế tăng cao, muốn liều mạng đào hết toàn bộ scandal của nữ minh tinh thay bạn trai như thay áo kia lên.
Trì Yên nhớ rõ lúc trước nữ minh tinh này từng qua lại với Lục Chi Nhiên, tin tức truyền ra, fan hai bên thiếu chút nữa đánh nhau.
Cô lướt đến hot search, quả nhiên cái tên Lục Chi Nhiên cũng xuất hiện.
Đúng là người sợ nổi danh heo sợ mập.
Cô, một nữ nghệ sĩ tuyến mười tám, lúc trước còn lo lắng bị fan Lục Chi Nhiên vùi dập, kết quả thì bọn họ căn bản chẳng xem cô là gì.
Đến hôm nay, đổi thành người khác lại không giống nhau.
Trì Yên cắn cắn ống hút trà sữa, khi nói chuyện mang theo giọng mũi hơi nặng, "Cái loại scandal này bị bung ra ấy mà, sau này chắc không thể xoay người đâu nhỉ?"
"Còn không phải sao, đầu năm nay nữ tinh không dễ tẩy trắng như nam tinh đâu." Bạch Lộ nói tiếp, "Có khi, nam minh tinh đã kết hôn kia chỉ cần lên xin lỗi nhận sai một chút, qua mấy tháng là lại nên đống phim sẽ tiêos tục đóng phim, nên quay quảng cáo sẽ tiếp tục quay quảng cáo ấy chứ."
Đây dường như đã là bệnh chung của xã hội rồi.
Sự nhẫn nhịn và bao dung của các fans đối với nam nữ minh tinh là không giống nhau.
Trì Yên "Ân" một tiếng, sau đó lại nghe Bạch Lộ mở miệng, lần này là về cô--
"Trước kia tớ cũng lo cậu bị hắc, cậu cũng biết trước kia Khương Dịch quen quá nhiều bạn gái, nhỡ đâu một ngày nào đó chuyện của hai người bị tuồn ra, đến lúc đó mới lại làm rõ chuyện với đống bạn gái kia thì khẳng định sẽ có người nói cậu dựa hơi đàn ông; nhưng nếu không làm rõ thì lại nói cậu là kẻ chen chân vào hạnh phúc của người khác_____"
Ngón tay Bạch Lộ chỉ chỉ vào màn hình di động của cô, "Thì sẽ giống như hôm nay vậy đó."
Cô làm phóng viên được hai năm rồi, chuyện lớn lớn bé bé như vậy đã gặp qua không ít, viết quá nhiều tin tức, cũng biết các dân mang không sợ quá náo nhiệt, thậm chí còn có khối người có tiêu chuẩn kép nữa chứ.
Bạch Lộ: "Nhưng may là cũng làm sáng tỏ rồi "
Khóe môi Trì Yên không tự giác cong một chút, đáy mắt sáng ngời, gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Bạch Lộ lại lần nữa chụp lên bả vai cô, nghe giọng điệu có vẻ cực kì vui mừng: "Yên Nhi a, tuy rằng các các cậu có thể là sinh hoạt không hài hòa, nhưng tớ cảm thấy Khương tổng vẫn là rất suy nghĩ cho cậu đấy!"
Rốt cuộc chuyện không cần giải thích thì anh vẫn lên tiếng giải thích đấy thôi.
Tuy rằng không phải là đích thân anh nói ra.
Bạch Lộ ấn mạnh lên bả vai cô: "Loại đàn ông tốt như vậy hiện tại hiếm lắm đấy! "
Trì Yên bị cô bạn nặng nề vỗ một cái, môi hơi cắn lại, ống hút suýt nữa bị cô cắn bẹt
Cô rũ rũ mắt nhìn, rõ ràng vẫn chưa uống được mấy ngụm trà sữa, lại cảm thấy cả miệng đều như tậm qua mật, ngọt ngào vô cùng.
·
Quay xong cảnh cuối cùng đã đến hơn 7h tối luôn.
Sau khi Bạch Lộ đi về, Trì Yên ở lại tiệm trà sữa gần hai giờ đồng hồ, mới nhận được điện thoại của một nữ diễn viên cùng đoàn phim, nói công việc kết thúc rồi, gọi cô đi ăn mừng.
Trì Yên đối với trường hợp này không có quá nhiều hứng thú, nhưng nên đi thì vẫn phải đi thôi, dù sao sống trong cái vòng lớn này, không thể đắc tội với ai được.
Địa điểm ăn mừng là một KTV xa hoa ở trung tâm thành phố, Trì Yên gọi cho nữ diễn viên vừa gọi cho cô.
Nữ diễn viên kia tên Tống Vũ, cũng vừa tiến vào giới giải trí không lâu, là một cô nàng nói nhiều tiêu chuẩn.
Có thể là do nghẹn một bụng không có chỗ, hơn nữa bên cạnh chỉ có Trì Yên, một người nói khá ít, đã trực tiếp làm cho Tống Vũ nói dọc theo suốt đường đi, so với toàn bộ thời gian bọn cô đóng phim còn muốn nhiều hơn nữa ấy.
Trì Yên không phải kiểu nói nhiều, nhưng cũng phối hợp đáp lại cô nàng vài câu.
Cũng không khác bữa tiệc lần trước là mấy, chỉ khác nhau mỗi nơi tổ chức mà thôi, có khi hôm nay người đến còn nhiều hơn nữa ấy chứ
Trì Yên ngồi ở trong góc khuất, nhàm chán đếm đầu người, tính cả cô, cũng phải đến gần 30 rồi.
Phía đông là diễn viên chính, đạo diễn và phó đạo diễn, phía tây là chỗ từ nam số 4 trở nên, mà phía bắc gần nhất là chỗ các nhà đầu tư.
Mà Trì Yên với Tống Vũ cùng mấy nữ diễn viên không quan trọng lắm thì ngồi bên cửa nam, đối diện với mấy nhà đầu tư, vừa nhấc mắt là có thể nhìn thấy.
Lục Cận Thanh cùng Khương Dịch không ngờ cũng đều ở đây.
Trong phòng bao ăn uống linh đình, ánh đèn chiếu rọi, càng làm không khí thêm xa xỉ mê hoặc.
Hai người kia chẳng nói chẳng rằng gì nhưng lại cực kì nổi bật.
Xung quanh hình như có người hút thuốc, theo gió điều hòa tỏa ra sặc vào mũi, Trì Yên nhíu mày, nhăn mũi, hơi ngột thở.
Tống Vũ bên cạnh nói cái gì, Trì Yên cũng chả nghe lọt, cứ vào tai trái lại ra tai phải, nửa ngày cũng chả nghe ra cái gì.
Ánh mắt cô không khống chế được mà nhìn về phía đối diện.
Lần thứ tư liếc qua lại bị Tống Vũ thấy.
Trong phòng mở nhạc đệm, còn có người đang hát câu có câu không, sợ cô không nghe thấy, Tống Vũ còn cố tình nâng giọng lên: "Yên Yên, chị đang nhìn Lục tổng hay cái vị người bên cạnh anh ta thế?"
Tống Vũ hình như không biết Khương Dịch.
Trì Yên vội thu mắt lại, nghiêng nghiêng đâu nhìn cô nàng, làm bộ không nghe thấy, vẻ mặt mờ mịt: "Em nói cái gì? Chị không nghe thấy."
"Em biết chị nghe thấy mà," Tống Vũ cười nhạt, "Em đoán chị chắc chắn đang nhìn cái vị ngồi cạnh anh ta rồi."
Trì Yên giơ tay chạm chạm má phải, cũng không lại phủ nhận, "Vậy còn em?"
Vừa rồi cũng chả phải mình cô liếc qua bên đó.
Tống Vũ: "Đương nhiên cũng là anh ta."
Trì Yên nhướng mày.
Tống Vũ: "Chị xem Lục tổng đi, vừa thấy chính là túng dục quá độ, so sánh ra, em vẫn thích cái loại thanh tâm quả dục kia hơn."
"Thanh tâm quả dục trên giường á?"
"Chị đi đi--"
Lời Tống Vũ vẫn chưa hết, nhạc đệm trong phòng đột nhiên dừng lại, tiếng mọi người, hoặc đang nói chuyện, hoặc đang chạm cốc không hẹn mà cùng tĩnh lại.
Nhạc đệm là bị người ta ấn tạm dừng, Trì Yên nhìn lên chỗ sân khấu ca hát, lại thấy nam phụ số 2 đang cầm microphone đứng đó, vẻ mặt co quắp bất an.
Trì Yên nhớ rõ có từng cùng anh ta diễn chung, khuôn mặt này nhìn rất quen mắt, cô vẫn phải mất nửa phút mới nhớ ra.
Trên màn hình chiếu tên ca khúc tiếp theo, là một bản tình ca.
Tống Vũ nhìn cô huých nhẹ, "Yên Yên, vừa nãy em thấy anh ta cứ hướng về phía bên này suốt,..... Bài hát này có phải tặng chị không?"
Giống như là ứng nghiệm suy đoán này của Tống Vũ, cô nàng vừa nói xong, Trì Yên đã nghe thấy giọng người kia thông qua microphone phóng đại lên thêm vài lần truyền tới, rõ ràng là uống không ít rượu, lúc nói chuyện giọng còn hơi líu lại: "Bài hát này xin tặng cho cô gái đóng cùng tôi."
Anh ta không nói rõ là ai, nhưng ánh mắt lại dính lên người Trì Yên.
Tống Vũ: "Đang tỏ tình sao?"
Nam số 2: "Anh nhớ rõ có một cảnh quay ôm em nói thoại, còn chưa chạm vào người em đã thấy em đỏ mặt rồi, em chắc chắn không biết, lần ấy anh cố tình làm lỗi để đạo diễn bắt diễn lại nhiều lần, sau đó đạo diễn tạp rất nhiều lần, sau đó tranh thủ cảnh quay để ôm em thêm mấy lần......"
Đạo diễn: "......"
Trì Yên: "......"
Cái miệng quạ đen của Tống Vũ!
Trì Yên phản ứng, theo bản năng bất tri bất giác nhìn về phía Khương Dịch.
Anh vẫn ngồi tựa lưng vào sô pha như trước, hai chân vắt chéo, ánh sáng bên ấy hơi mờ mờ, lại cố tình hắt lên người anh, dù anh không nói lời nào nhưng cảm giác tồn tại vẫn rất mạnh mẽ.
Chắc là Khương Dịch cũng uống nhiều rượu rồi, trên mặt không có biểu hiện gì nhưng mắt anh lại sáng hơn bình thường.
Nam số 2 chân tình tiếp tục nói, Trì Yên nghe được lại cực kì bực bội, cô cảm giác được toàn bộ người trong phòng đều đang nhìn về phía cô.
Mấy chục tầm mắt nóng rát dừng trên người cô, đều hận không thể nhìn chằm chằm chọc thủng mấy lỗ trên người cô.
Trì Yên nhấc chân đá đá Tống Vũ dưới bàn, "Chị say rồi......"
Tống Vũ phản ứng cũng nhanh, lúc Trì Yên nhíu mắt che miệng, cô nàng liền lập tức nhanh tay lẹ mắt đỡ cô, đánh gãy lời người nọ đang nói: "Yên Yên uống hơi nhiều, hiện tại dạ dày không thoải mái lắm, em đưa chị ấy đi toilet cho tỉnh táo một chút trước nhé........."
Đây là cách làm sáng suốt nhất mà cô có thể nghĩ ra.
Vừa hạ bậc thang cho người kia, cũng không cần giữ lại cục diện rối rắm cho anh ta sau khi tỉnh táo lại.
Nếu không phải uống say, người nọ khẳng định cũng sẽ không xúc động mà thổ lộ với cô đâu.
Cái vòng luẩn quẩn là cái dạng gì, anh ta vào sớm hơn Trì Yên mấy năm, chắc chắn hiểu càng rõ.
Cửa phòng bị đóng lại, Trì Yên lập tức bò xuống từ trên người Tống Vũ, cô vẫn chưa hết sợ hại, "Chị vào toilet trước...."
Lời nói còn chưa nói xong, cửa phòng lại mở ra lần nữa.
Trì Yên còn tưởng nam số 2 đuổi tới, không nói tiếp, vừa định gục đầu vào người Tống Vũ lần nữa lại bị người nào đó ôm lấy bả vai kéo cô vào trong lòng.
"Anh anh anh......"
Tống Vũ kinh ngạc, đưa tay run run rẩy rẩy chỉ, nói không được một câu hoàn chỉnh.
Ở khoảng cách gần, người này lại càng đẹp hơn nhiều, tim Tống Vũ đập thình thịch, vừa bỏ ra mất nửa phút để nghĩ ngợi, người đàn ông kia đã đưa ngón trỏ đặt lên môi.
Khuôn mặt lạnh lùng nhưng lại ẩn chưa mấy phần dịu dàng.
Nhìn như là đang cảnh cáo cô.
Tống Vũ lập tức cũng không dám "anh" nữa.
Trì Yên thở nhẹ một hơi, tay cô bắt lấy tay áo Khương Dịch, đứng thẳng một chút mới trấn an cô nàng kia: "Tiểu Vũ, em vào trước đi, chị vẫn tốt."
"Vậy chị nhanh lên......"
Mất vài giây, Tống Vũ nuốt câu "Có việc thì gọi em" lại, lưu luyến đi vào phòng.
Hành lang lập tức an tĩnh lại.
Trì Yên muốn giả say lại không biết tiếp tục làm sao nữa, cô nhìn chằm chằm vào cúc áo trên cổ tay Khương Dịch vài giây, mới vừa ngẩng đầu Khương Dịch đã đẩy cửa một phòng gàn đó, sau đó túm cổ tay cô kéo vào.
Vừa hay lại là phòng trống, bên trong chỉ có một màn hình, sau khi cửa bị đóng lại, toàn bộ căn chóng nhanh chóng tối đen.
Trên người Khương Dịch quả nhiên có mùi rượu, không tính là quá nồng, nhưng là cũng có thể biết uống không hề ít.
Trì Yên đã bị anh đè trên vách từng cạnh cửa, vách tường lạnh lẽo, cho dù cách hai lớp quần áo, cái lạnh vẫn truyền vào sau lưng cô.
Khương Dịch hình như cũng nhìn ra sự không thoải mái của cô, trên tay buông lỏng, giây tiếp theo, Trì Yên vừa mới đi tiến lên một chút, lại nghe thấy anh hỏi: "Lúc hắn ta ôm em, em còn mặt đỏ?"
Trì Yên không chút do dự: "Không có."
Lúc ấy trong đầu óc cô đều là suy nghĩ làm sao quay cảnh đó nhanh nhất, làm quái gì có tâm tư mà đỏ mặt chứ.
Đến lúc người nọ ôm cô, cả người cô đều thấy choáng váng, trừ việc bị anh ta ông đến hơi khó thở thì chả có cảm giác gì cả.
Trì Yên cũng không biết mình đã làm gì khiến cho anh ta hiểu lầm, làm anh ta nói ra những lời này.
Khương Dịch không đáp.
Hô hấp của anh không nặng, nhưng lại rất nóng, hơi thở có mùi thuốc lá và mùi rượu trộn lại, ở trong phạm vi quanh Trì Yên khẽ bay nhảy.
Nhìn trong bóng tối một thời gian dài, Trì Yên dần dần có thể miễn cưỡng phân biệt được khuôn mặt anh.
Người này có đôi mắt thật sự rất đẹp, cho dù không nhìn rõ hình dáng, cũng có thể nhìn ra sóng nước lăn tăn nơi đáy mắt, giống như gợn trên mặt hồ, theo cơn gió nhẹ nhàng đong đưa.
Lúc này không có gió, Trì Yên cũng vẫn thấy được sóng nước lấp lánh bên trong.
Trì Yên nhìn chằm chằm vào mắt anh, thấy anh không nói gì, lại lặp lại một lần: "Thật sự không có."
"Đến anh ta là ai, em còn phải mất nửa phút mới nhớ ra được cơ."
Khương Dịch: "Nửa phút?"
Lời anh nói rất chậm, chậm đến mỗi chữ đều vô cùng rõ ràng, Trì Yên bị nghẹn nước miếng, cổ tay cô vẫn bị Khương Dịch nắm chặt, lòng bàn tay anh so với gió điều hòa thổi đến còn ấm áp hơn nhiều.
Trì Yên có chút nóng, lại có chút khát nước, thậm chí cô có thể cảm nhận được nhiệt độ trên tai và mặt đều đang tăng không ngừng, một lúc sau cũng không tài nào hạ xuống được.
"Hai người ôm mấy lần?"
"...... Bảy lần."
Cảnh diễn kiểu này, Trì Yên luôn nhớ rất rõ.
"Nhớ rõ như thế?"
Trì Yên cảm thấy mình cũng say rồi, cho nên lúc nói chuyện cũng có chút vất vá đầu óc: "Em còn nhớ rõ anh hôn em mấy lần đấy......"
Khóe môi Khương Dịch nhẹ nhàng câu lên, giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn nửa phần: "Mấy lần?"
Phản ứng của Trì Yên lại chậm chạp, lúc này cô mới phản ứng lại, khóe mắt cô nhẹ nhàng nảy lên một cái, có ý đồ muốn chuyển chủ đề: "Khương Dịch, trên người anh nóng như vậy, có phải là phát sốt rồi không?"
Chỉ vừa mới đăng tải, vậy mà trong vòng mấy phút ngắn ngủn, lượt bình luận cùng truy cập đã tăng đến chóng mặt.
Trì Yên nghe nói nữ minh tinh này, xưa nay vẫn luôn giữ hình tượng ngọc nữ thanh thuần, từng đóng một hai bộ phim đình đám, trong giới giải trí là một tiểu hoa đán hô mưa gọi gió.
Chính vì vậy, bị lộ ra một màn dèm pha thế này, sự chú ý của dư luận so với những minh tinh bình thường cao hơn gấp mấy lần.
Mà, phần bình luận bên dưới hiện tại cũng chia ra làm hai phe đối lập, một bên bênh vực, một bên không ngừng lên án, thành ra, cuộc chiến kéo dài không dứt.
Antifan khí thế tăng cao, muốn liều mạng đào hết toàn bộ scandal của nữ minh tinh thay bạn trai như thay áo kia lên.
Trì Yên nhớ rõ lúc trước nữ minh tinh này từng qua lại với Lục Chi Nhiên, tin tức truyền ra, fan hai bên thiếu chút nữa đánh nhau.
Cô lướt đến hot search, quả nhiên cái tên Lục Chi Nhiên cũng xuất hiện.
Đúng là người sợ nổi danh heo sợ mập.
Cô, một nữ nghệ sĩ tuyến mười tám, lúc trước còn lo lắng bị fan Lục Chi Nhiên vùi dập, kết quả thì bọn họ căn bản chẳng xem cô là gì.
Đến hôm nay, đổi thành người khác lại không giống nhau.
Trì Yên cắn cắn ống hút trà sữa, khi nói chuyện mang theo giọng mũi hơi nặng, "Cái loại scandal này bị bung ra ấy mà, sau này chắc không thể xoay người đâu nhỉ?"
"Còn không phải sao, đầu năm nay nữ tinh không dễ tẩy trắng như nam tinh đâu." Bạch Lộ nói tiếp, "Có khi, nam minh tinh đã kết hôn kia chỉ cần lên xin lỗi nhận sai một chút, qua mấy tháng là lại nên đống phim sẽ tiêos tục đóng phim, nên quay quảng cáo sẽ tiếp tục quay quảng cáo ấy chứ."
Đây dường như đã là bệnh chung của xã hội rồi.
Sự nhẫn nhịn và bao dung của các fans đối với nam nữ minh tinh là không giống nhau.
Trì Yên "Ân" một tiếng, sau đó lại nghe Bạch Lộ mở miệng, lần này là về cô--
"Trước kia tớ cũng lo cậu bị hắc, cậu cũng biết trước kia Khương Dịch quen quá nhiều bạn gái, nhỡ đâu một ngày nào đó chuyện của hai người bị tuồn ra, đến lúc đó mới lại làm rõ chuyện với đống bạn gái kia thì khẳng định sẽ có người nói cậu dựa hơi đàn ông; nhưng nếu không làm rõ thì lại nói cậu là kẻ chen chân vào hạnh phúc của người khác_____"
Ngón tay Bạch Lộ chỉ chỉ vào màn hình di động của cô, "Thì sẽ giống như hôm nay vậy đó."
Cô làm phóng viên được hai năm rồi, chuyện lớn lớn bé bé như vậy đã gặp qua không ít, viết quá nhiều tin tức, cũng biết các dân mang không sợ quá náo nhiệt, thậm chí còn có khối người có tiêu chuẩn kép nữa chứ.
Bạch Lộ: "Nhưng may là cũng làm sáng tỏ rồi "
Khóe môi Trì Yên không tự giác cong một chút, đáy mắt sáng ngời, gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Bạch Lộ lại lần nữa chụp lên bả vai cô, nghe giọng điệu có vẻ cực kì vui mừng: "Yên Nhi a, tuy rằng các các cậu có thể là sinh hoạt không hài hòa, nhưng tớ cảm thấy Khương tổng vẫn là rất suy nghĩ cho cậu đấy!"
Rốt cuộc chuyện không cần giải thích thì anh vẫn lên tiếng giải thích đấy thôi.
Tuy rằng không phải là đích thân anh nói ra.
Bạch Lộ ấn mạnh lên bả vai cô: "Loại đàn ông tốt như vậy hiện tại hiếm lắm đấy! "
Trì Yên bị cô bạn nặng nề vỗ một cái, môi hơi cắn lại, ống hút suýt nữa bị cô cắn bẹt
Cô rũ rũ mắt nhìn, rõ ràng vẫn chưa uống được mấy ngụm trà sữa, lại cảm thấy cả miệng đều như tậm qua mật, ngọt ngào vô cùng.
·
Quay xong cảnh cuối cùng đã đến hơn 7h tối luôn.
Sau khi Bạch Lộ đi về, Trì Yên ở lại tiệm trà sữa gần hai giờ đồng hồ, mới nhận được điện thoại của một nữ diễn viên cùng đoàn phim, nói công việc kết thúc rồi, gọi cô đi ăn mừng.
Trì Yên đối với trường hợp này không có quá nhiều hứng thú, nhưng nên đi thì vẫn phải đi thôi, dù sao sống trong cái vòng lớn này, không thể đắc tội với ai được.
Địa điểm ăn mừng là một KTV xa hoa ở trung tâm thành phố, Trì Yên gọi cho nữ diễn viên vừa gọi cho cô.
Nữ diễn viên kia tên Tống Vũ, cũng vừa tiến vào giới giải trí không lâu, là một cô nàng nói nhiều tiêu chuẩn.
Có thể là do nghẹn một bụng không có chỗ, hơn nữa bên cạnh chỉ có Trì Yên, một người nói khá ít, đã trực tiếp làm cho Tống Vũ nói dọc theo suốt đường đi, so với toàn bộ thời gian bọn cô đóng phim còn muốn nhiều hơn nữa ấy.
Trì Yên không phải kiểu nói nhiều, nhưng cũng phối hợp đáp lại cô nàng vài câu.
Cũng không khác bữa tiệc lần trước là mấy, chỉ khác nhau mỗi nơi tổ chức mà thôi, có khi hôm nay người đến còn nhiều hơn nữa ấy chứ
Trì Yên ngồi ở trong góc khuất, nhàm chán đếm đầu người, tính cả cô, cũng phải đến gần 30 rồi.
Phía đông là diễn viên chính, đạo diễn và phó đạo diễn, phía tây là chỗ từ nam số 4 trở nên, mà phía bắc gần nhất là chỗ các nhà đầu tư.
Mà Trì Yên với Tống Vũ cùng mấy nữ diễn viên không quan trọng lắm thì ngồi bên cửa nam, đối diện với mấy nhà đầu tư, vừa nhấc mắt là có thể nhìn thấy.
Lục Cận Thanh cùng Khương Dịch không ngờ cũng đều ở đây.
Trong phòng bao ăn uống linh đình, ánh đèn chiếu rọi, càng làm không khí thêm xa xỉ mê hoặc.
Hai người kia chẳng nói chẳng rằng gì nhưng lại cực kì nổi bật.
Xung quanh hình như có người hút thuốc, theo gió điều hòa tỏa ra sặc vào mũi, Trì Yên nhíu mày, nhăn mũi, hơi ngột thở.
Tống Vũ bên cạnh nói cái gì, Trì Yên cũng chả nghe lọt, cứ vào tai trái lại ra tai phải, nửa ngày cũng chả nghe ra cái gì.
Ánh mắt cô không khống chế được mà nhìn về phía đối diện.
Lần thứ tư liếc qua lại bị Tống Vũ thấy.
Trong phòng mở nhạc đệm, còn có người đang hát câu có câu không, sợ cô không nghe thấy, Tống Vũ còn cố tình nâng giọng lên: "Yên Yên, chị đang nhìn Lục tổng hay cái vị người bên cạnh anh ta thế?"
Tống Vũ hình như không biết Khương Dịch.
Trì Yên vội thu mắt lại, nghiêng nghiêng đâu nhìn cô nàng, làm bộ không nghe thấy, vẻ mặt mờ mịt: "Em nói cái gì? Chị không nghe thấy."
"Em biết chị nghe thấy mà," Tống Vũ cười nhạt, "Em đoán chị chắc chắn đang nhìn cái vị ngồi cạnh anh ta rồi."
Trì Yên giơ tay chạm chạm má phải, cũng không lại phủ nhận, "Vậy còn em?"
Vừa rồi cũng chả phải mình cô liếc qua bên đó.
Tống Vũ: "Đương nhiên cũng là anh ta."
Trì Yên nhướng mày.
Tống Vũ: "Chị xem Lục tổng đi, vừa thấy chính là túng dục quá độ, so sánh ra, em vẫn thích cái loại thanh tâm quả dục kia hơn."
"Thanh tâm quả dục trên giường á?"
"Chị đi đi--"
Lời Tống Vũ vẫn chưa hết, nhạc đệm trong phòng đột nhiên dừng lại, tiếng mọi người, hoặc đang nói chuyện, hoặc đang chạm cốc không hẹn mà cùng tĩnh lại.
Nhạc đệm là bị người ta ấn tạm dừng, Trì Yên nhìn lên chỗ sân khấu ca hát, lại thấy nam phụ số 2 đang cầm microphone đứng đó, vẻ mặt co quắp bất an.
Trì Yên nhớ rõ có từng cùng anh ta diễn chung, khuôn mặt này nhìn rất quen mắt, cô vẫn phải mất nửa phút mới nhớ ra.
Trên màn hình chiếu tên ca khúc tiếp theo, là một bản tình ca.
Tống Vũ nhìn cô huých nhẹ, "Yên Yên, vừa nãy em thấy anh ta cứ hướng về phía bên này suốt,..... Bài hát này có phải tặng chị không?"
Giống như là ứng nghiệm suy đoán này của Tống Vũ, cô nàng vừa nói xong, Trì Yên đã nghe thấy giọng người kia thông qua microphone phóng đại lên thêm vài lần truyền tới, rõ ràng là uống không ít rượu, lúc nói chuyện giọng còn hơi líu lại: "Bài hát này xin tặng cho cô gái đóng cùng tôi."
Anh ta không nói rõ là ai, nhưng ánh mắt lại dính lên người Trì Yên.
Tống Vũ: "Đang tỏ tình sao?"
Nam số 2: "Anh nhớ rõ có một cảnh quay ôm em nói thoại, còn chưa chạm vào người em đã thấy em đỏ mặt rồi, em chắc chắn không biết, lần ấy anh cố tình làm lỗi để đạo diễn bắt diễn lại nhiều lần, sau đó đạo diễn tạp rất nhiều lần, sau đó tranh thủ cảnh quay để ôm em thêm mấy lần......"
Đạo diễn: "......"
Trì Yên: "......"
Cái miệng quạ đen của Tống Vũ!
Trì Yên phản ứng, theo bản năng bất tri bất giác nhìn về phía Khương Dịch.
Anh vẫn ngồi tựa lưng vào sô pha như trước, hai chân vắt chéo, ánh sáng bên ấy hơi mờ mờ, lại cố tình hắt lên người anh, dù anh không nói lời nào nhưng cảm giác tồn tại vẫn rất mạnh mẽ.
Chắc là Khương Dịch cũng uống nhiều rượu rồi, trên mặt không có biểu hiện gì nhưng mắt anh lại sáng hơn bình thường.
Nam số 2 chân tình tiếp tục nói, Trì Yên nghe được lại cực kì bực bội, cô cảm giác được toàn bộ người trong phòng đều đang nhìn về phía cô.
Mấy chục tầm mắt nóng rát dừng trên người cô, đều hận không thể nhìn chằm chằm chọc thủng mấy lỗ trên người cô.
Trì Yên nhấc chân đá đá Tống Vũ dưới bàn, "Chị say rồi......"
Tống Vũ phản ứng cũng nhanh, lúc Trì Yên nhíu mắt che miệng, cô nàng liền lập tức nhanh tay lẹ mắt đỡ cô, đánh gãy lời người nọ đang nói: "Yên Yên uống hơi nhiều, hiện tại dạ dày không thoải mái lắm, em đưa chị ấy đi toilet cho tỉnh táo một chút trước nhé........."
Đây là cách làm sáng suốt nhất mà cô có thể nghĩ ra.
Vừa hạ bậc thang cho người kia, cũng không cần giữ lại cục diện rối rắm cho anh ta sau khi tỉnh táo lại.
Nếu không phải uống say, người nọ khẳng định cũng sẽ không xúc động mà thổ lộ với cô đâu.
Cái vòng luẩn quẩn là cái dạng gì, anh ta vào sớm hơn Trì Yên mấy năm, chắc chắn hiểu càng rõ.
Cửa phòng bị đóng lại, Trì Yên lập tức bò xuống từ trên người Tống Vũ, cô vẫn chưa hết sợ hại, "Chị vào toilet trước...."
Lời nói còn chưa nói xong, cửa phòng lại mở ra lần nữa.
Trì Yên còn tưởng nam số 2 đuổi tới, không nói tiếp, vừa định gục đầu vào người Tống Vũ lần nữa lại bị người nào đó ôm lấy bả vai kéo cô vào trong lòng.
"Anh anh anh......"
Tống Vũ kinh ngạc, đưa tay run run rẩy rẩy chỉ, nói không được một câu hoàn chỉnh.
Ở khoảng cách gần, người này lại càng đẹp hơn nhiều, tim Tống Vũ đập thình thịch, vừa bỏ ra mất nửa phút để nghĩ ngợi, người đàn ông kia đã đưa ngón trỏ đặt lên môi.
Khuôn mặt lạnh lùng nhưng lại ẩn chưa mấy phần dịu dàng.
Nhìn như là đang cảnh cáo cô.
Tống Vũ lập tức cũng không dám "anh" nữa.
Trì Yên thở nhẹ một hơi, tay cô bắt lấy tay áo Khương Dịch, đứng thẳng một chút mới trấn an cô nàng kia: "Tiểu Vũ, em vào trước đi, chị vẫn tốt."
"Vậy chị nhanh lên......"
Mất vài giây, Tống Vũ nuốt câu "Có việc thì gọi em" lại, lưu luyến đi vào phòng.
Hành lang lập tức an tĩnh lại.
Trì Yên muốn giả say lại không biết tiếp tục làm sao nữa, cô nhìn chằm chằm vào cúc áo trên cổ tay Khương Dịch vài giây, mới vừa ngẩng đầu Khương Dịch đã đẩy cửa một phòng gàn đó, sau đó túm cổ tay cô kéo vào.
Vừa hay lại là phòng trống, bên trong chỉ có một màn hình, sau khi cửa bị đóng lại, toàn bộ căn chóng nhanh chóng tối đen.
Trên người Khương Dịch quả nhiên có mùi rượu, không tính là quá nồng, nhưng là cũng có thể biết uống không hề ít.
Trì Yên đã bị anh đè trên vách từng cạnh cửa, vách tường lạnh lẽo, cho dù cách hai lớp quần áo, cái lạnh vẫn truyền vào sau lưng cô.
Khương Dịch hình như cũng nhìn ra sự không thoải mái của cô, trên tay buông lỏng, giây tiếp theo, Trì Yên vừa mới đi tiến lên một chút, lại nghe thấy anh hỏi: "Lúc hắn ta ôm em, em còn mặt đỏ?"
Trì Yên không chút do dự: "Không có."
Lúc ấy trong đầu óc cô đều là suy nghĩ làm sao quay cảnh đó nhanh nhất, làm quái gì có tâm tư mà đỏ mặt chứ.
Đến lúc người nọ ôm cô, cả người cô đều thấy choáng váng, trừ việc bị anh ta ông đến hơi khó thở thì chả có cảm giác gì cả.
Trì Yên cũng không biết mình đã làm gì khiến cho anh ta hiểu lầm, làm anh ta nói ra những lời này.
Khương Dịch không đáp.
Hô hấp của anh không nặng, nhưng lại rất nóng, hơi thở có mùi thuốc lá và mùi rượu trộn lại, ở trong phạm vi quanh Trì Yên khẽ bay nhảy.
Nhìn trong bóng tối một thời gian dài, Trì Yên dần dần có thể miễn cưỡng phân biệt được khuôn mặt anh.
Người này có đôi mắt thật sự rất đẹp, cho dù không nhìn rõ hình dáng, cũng có thể nhìn ra sóng nước lăn tăn nơi đáy mắt, giống như gợn trên mặt hồ, theo cơn gió nhẹ nhàng đong đưa.
Lúc này không có gió, Trì Yên cũng vẫn thấy được sóng nước lấp lánh bên trong.
Trì Yên nhìn chằm chằm vào mắt anh, thấy anh không nói gì, lại lặp lại một lần: "Thật sự không có."
"Đến anh ta là ai, em còn phải mất nửa phút mới nhớ ra được cơ."
Khương Dịch: "Nửa phút?"
Lời anh nói rất chậm, chậm đến mỗi chữ đều vô cùng rõ ràng, Trì Yên bị nghẹn nước miếng, cổ tay cô vẫn bị Khương Dịch nắm chặt, lòng bàn tay anh so với gió điều hòa thổi đến còn ấm áp hơn nhiều.
Trì Yên có chút nóng, lại có chút khát nước, thậm chí cô có thể cảm nhận được nhiệt độ trên tai và mặt đều đang tăng không ngừng, một lúc sau cũng không tài nào hạ xuống được.
"Hai người ôm mấy lần?"
"...... Bảy lần."
Cảnh diễn kiểu này, Trì Yên luôn nhớ rất rõ.
"Nhớ rõ như thế?"
Trì Yên cảm thấy mình cũng say rồi, cho nên lúc nói chuyện cũng có chút vất vá đầu óc: "Em còn nhớ rõ anh hôn em mấy lần đấy......"
Khóe môi Khương Dịch nhẹ nhàng câu lên, giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn nửa phần: "Mấy lần?"
Phản ứng của Trì Yên lại chậm chạp, lúc này cô mới phản ứng lại, khóe mắt cô nhẹ nhàng nảy lên một cái, có ý đồ muốn chuyển chủ đề: "Khương Dịch, trên người anh nóng như vậy, có phải là phát sốt rồi không?"
Bình luận truyện