Ngự Sủng Mãnh Phi: Cho Gọi Độc Vương Yêu Nghiệt

Chương 62: Không có chiến tranh



Ninh Khanh Khanh giơ lên ngón trỏ thon thả, lắc qua lắc lại mấy cái, "Ngươi không nên gấp gáp, hiện tại nói ra, sẽ không đạt hiệu quả cao được. Đợi đến khi tiểu hội linh kỹ diễn ra mới là thời cơ tốt nhất a!"

Nhìn nàng có dáng vẻ thần bí như vậy, mặc dù Vân Triệt trong lòng hiếu kỳ, suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu, "Được, ta sẽ chờ thêm chút nữa xem sao."

***

Thanh Khê ở phía tây Kinh thành, nói là khê (suối), thật ra thì giống sông hơn. Dựa vào tên này, có lẽ trước kia chắc hẳn là dòng suối. Bởi vì lượng nước về quá nhiều, sự tác động của lượng mưa cùng với các yếu tố khác dẫn đến sự mở rộng của dòng suối, dần dần biến thành một con sông lớn như hiện nay.

Cảnh vật xung quanh dòng suối rất đẹp, bãi cỏ lớn tươi tốt, xanh ngắt tỏa ra mùi hương tươi mát mới mẻ. Cùng với rừng cây thẳng tắp bên cạnh làm cho khu rừng cỏ này trông giống như ở dưới bóng râm của một chiếc ô thiên nhiên cỡ lớn

Dù là ánh nắng gay gắt của mùa hè đi nữa, cho đến xế chiều, những tia nắng mạnh, dữ dội cách mấy cũng không tạo ra ảnh hưởng nguy hiểm gì ở nơi này.

Xuống xe ngựa, còn chưa đến gần, đã có thể nghe được bên trong truyền đến tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa thích thú. Từ đằng xa có thể thấy được một số người đang bày trí, sắp xếp màu sắc phù hợp cùng với các đồ vật.

Toàn cảnh nơi đây tạo cảm giác giống như tiệc rượu cocktail ngoài trời của phương Tây

Không giống với yến tiệc cung đình, ở đó những chiếc bàn được xếp đặt ngay ngắn, chỉnh tề một cách nhất quán, để cho mọi người ngồi quanh quanh. Còn nơi này chỉ là vài chỗ đặt những chiếc bàn cao, trên mặt bàn bày biện nước trái cây, rượu các loại, hoa quả các thứ, cùng với các món thức ăn. Ở bên cạnh còn bố trí thêm mấy bàn tròn nhỏ, có thể mang thức ăn tới và thưởng thức tại đây.

Suy cho cùng thì yến tiệc do thanh niên tổ chức phong cách tất nhiên có chút khác biệt. Người tới đây, cũng đều là công tử và tiểu thư trẻ tuổi

Ninh Khanh Khanh không quen biết ai, sau khi đi vào liền xông xáo chạy thẳng tới khu vực ăn uống, đánh chén no say.

Dựa vào sự thông minh tài trí của nàng, hai ngày nay tuy rằng không bị nạn đói hành hạ, nhưng là thức ăn dành cho thị vệ đều rất đơn giản, đối với thức ăn ngon nàng vẫn luôn một lòng ao ước nghĩ tới.

Vân Triệt đi vào cùng với nàng, "Muốn ăn sao?"

"Ừ, bên kia có sườn xào chua ngọt, cầm giúp ta một phần lại đây. Còn nữa, tôm hoàng kim đằng kia, cũng cầm một phần." Hai cái tay đã cầm đầy đồ ăn nhưng Ninh Khanh Khanh vẫn cảm thấy không đủ.

Vân Triệt cười lắc đầu, giúp nàng bưng hai phân đồ, đi tới một cái bàn trống phía trên.

Ninh Khanh Khanh dự định khiêm tốn một chút khi đến đây. Nhưng bên cạnh nàng lại là hoàng tử Vân Triệt, như thế này mà muốn khiếm tốn là hoàn toàn không có khả năng.

Hai người vừa mới tiến vào sân, liền có vài ánh mắt sắc nhọn như mũi tên bắn tới đây

Lâm Dong Dong thấy Ninh Khanh Khanh, nét mặt ngay lập tức trở nên khó coi.

Đổng Thấm Nguyệt bên cạnh nàng, thấy Lâm Dong Dong mặt mũi thoáng cái trở nên đáng sợ, nương theo ánh mắt Lâm Dong Dong nhìn tới, trong mắt cũng tràn ngập kinh ngạc, "Dong Dong, ngươi không phải nói nàng ta đi Thất vương phủ làm nha hoàn, vậy sao giờ lại xuất hiện ở chỗ này?"

Lâm Dong Dong tức giận, "Ta làm sao biết!"

Đổng Thấm Nguyệt là con gái của ca ca Lâm phu nhân, so với Lâm Dong Don lớn hơn ba tuổi, cả hai cùng nhau lớn lên từ nhỏ, quan hệ cũng không tệ lắm, đối với nguồn gốc của Ninh Khanh Khanh đã sớm nghe Lâm Dong Dong nói qua, cũng biết nàng vì Ninh Khanh Khanh mà trọng thương.

May mắn là dượng đã đem Thất Sắc Liên cho Lâm Dong Dong để chữa trị vết thương, nếu không phải vậy, Lâm Dong Dong lúc này chắc chắn không thể bình yên vô sự đứng ở đây, điều đó là không có khả năng.

Chờ đến khi thấy Ninh Khanh Khanh cùng người bên cạnh đi vào, ánh mắt Đổng Thấm Nguyệt lóe lên, "Nàng và Triệt hoàng tử đi chung với nhau?"

Lâm Dong Dong nhìn thoáng qua Đổng Thấm Nguyệt, nhận ra rõ ràng, "Biểu tỷ, ngươi nhìn Triệt hoàng tử lại là đi theo phía sau nàng, không những thế còn bưng cả thức ăn. Ta thật tình rất ít khi thấy được Triệt hoàng tử lại đi làm loại việc này."

Mặc dù Vân Triệt là con tin do đế quốc Đằng Vân trao đổi tới, nhưng trước mắt hai nước lúc này thực lực tương đương, cũng không có chiến tranh, địa vị của hắn tại Thiên Thịnh Quốc cũng không thấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện