Chương 22
Vài ngày sau, Hắc Kim cùng Adweina cử hành hôn lễ trước mặt các thành viên của Báo tộc, còn Trovey thì tránh ở sâu trong sơn động bịt chặt lỗ tai, khóc cả đêm.
Một tháng sau, truyền ra tin vui Adweina mang thai, Cassius cực kỳ mừng rỡ, đặc biệt tặng rất nhiều lễ vật cho vợ chồng Hắc Kim, nhưng chỉ ba ngày sau khi tin đó được thông báo, Hắc Kim đã rời khỏi sơn cốc của Báo tộc. Không ai biết nó đi đâu, cũng không thấy nó mang theo gì cả, nhưng Trovey biết, nó vẫn cầm giữ tín vật đính ước mà mình đã tặng nó, chính là chuỗi ngọc kia.
Đang mang thai, Adweina điên cuồng tìm kiếm Hắc Kim khắp nơi, nhưng một chút tin tức cũng không có, Hắc Kim tựa như chưa từng tồn tại, cứ thế mà biến mất trong sơn cốc.
***
Trong hang động của Cassius, Trovey ánh mắt dại ra nằm trong lòng trượng phu, mặc cho Cassius một lần lại một lần mềm nhẹ liếm láp làn da mình, từ cổ cho đến bả vai, song đồng lại ngơ ngẩn nhìn về đường chân trời xa xa phía ngoài động.
Trạng thái của Trovey khiến Cassius cảm thấy bất an, cuộn mình nằm xuống, tựa đầu đặt lên đùi cậu, Cassius chậm rãi nói: “Trovey… Em có muốn nghe chuyện về Hắc Kim không?”
Lời nói của Cassius hiển nhiên làm Trovey phản ứng, cậu không nói gì, chỉ là lấy tay vuốt ve lớp lông trên lưng hắn, ám chỉ ý nguyện của mình.
“Báo tộc vốn có năm tiểu tộc khác nhau hợp thành, do lời nguyền của ma nữ, những tộc nhân ở các chủng tộc khác đều dần dần bị tuyệt diệt, cuối cùng chỉ còn lại có Hắc tộc cùng Nhã Di tộc bọn ta còn gắng gượng chèo chống, cha của Hắc Kim —— Hắc Da Ma là di huyết giống đực duy nhất còn sót lại của Hắc tộc, vì để có thể chờ đợi đến ngày nguyên huyết phục sinh, chúng ta nhất thiết phải có ít nhất hai huyết mạch báo đực thuộc chủng tộc hoàn toàn bất đồng, cho nên cha nó cũng gánh vác trách nhiệm nối dõi cực kỳ quan trọng. Khi đó, trong Hắc tộc chỉ còn hai di huyết giống cái, vốn các nàng sẽ trở thành vợ của Hắc Da Ma, nhưng hắn lại đi yêu một cô gái loài người. Khi đó ta còn rất nhỏ, chỉ nhớ rõ người đàn bà kia rất đẹp, rất dịu dàng, luôn mỉm cười ngồi ở cửa động, nhìn theo Hắc Da Ma đi tuần tra lãnh thổ.
Cha ta cùng các thành viên khác trong Hắc tộc đều mãnh liệt phản đối Hắc Da Ma cưới người đàn bà kia, bởi vì hồi trước bọn ta lấy nữ tử loài người, chẳng những không thể dựng dục được nguyên huyết, thậm chí ngay cả di huyết đều không sinh được, nhưng Hắc Da Ma vẫn kiên quyết ở bên người đàn bà đó, hơn nữa không chịu cưới hai con cái kia làm vợ. Cha ta và các tộc nhân không còn biết làm thế nào, bởi vì khi đó Hắc Da Ma là thủ lĩnh của toàn bộ Báo tộc…”
Trovey lẳng lặng nghe Cassius kể, thanh âm kia tựa như đang mang theo cậu đi xuyên qua thời gian, tái hiện lại cảnh tượng đã xảy ra nhiều năm về trước…
“… Người phụ nữ đó vẫn mãi chưa mang thai, điều này làm cho các thành viên Báo tộc vô cùng phiền não, nhưng lại khiến hai con cái di huyết trong Hắc tộc nổi lên hy vọng, chúng nó giựt giây mấy tộc nhân phản đối Hắc Da Ma làm thủ lĩnh, thừa dịp lúc Hắc Da Ma đi vắng, tới ức hiếp người đàn bà kia… Sau đó, cha ta thay thế Hắc Da Ma trở thành thủ lĩnh Báo tộc, mà đúng lúc đó, nữ nhân kia mang thai… Có thành viên thấy vui mừng, có thành viện lại phẫn nộ, nhiều thành viên còn lại thì ôm tâm tình xem kịch vui mà chờ đứa nhỏ ra đời. Năm đó ta chỉ có ba tuổi, vẫn là một con báo chưa thành niên, không hiểu được nhiều ân oán như vậy, chỉ là rất thích nhìn khuôn mặt tươi cười của người đàn bà dịu dàng đó… Cho nên trong toàn bộ Báo tộc, ngoài Hắc Da Ma ra, người mà bà ấy tin cậy nhất chính là ta.
Phải nói thêm, thời gian mang thai của Báo tộc là bốn tháng, so với loài báo bình thường lâu hơn một chút, nhưng người đàn bà kia lại phải qua mười tháng sau mới sinh hạ Hắc Kim. Chờ khi nhìn đến nữ nhân kia đẻ ra chỉ là một con báo nhỏ, mà không phải giống quái vật nào đó, mọi người liền mừng rỡ như điên, đều tưởng nguyên huyết của Bác tộc cứ như vậy khôi phục rồi.”
“Nhưng… nhưng Hắc Kim vẫn là di huyết a…” Trovey khó hiểu hỏi.
“Việc phân biệt nguyên huyết và di huyết cần phải có thời gian, nếu báo con sau ba tháng có thể tự động biến hóa thành hình người, thì chắc chắn là nguyên huyết Báo tộc. Đáng tiếc nữ nhân kia không đợi được đến ngày đó, khi Hắc Kim mới được hơn một tháng tuổi, hai con cái di huyết của Hắc tộc kia thừa dịp Hắc Da Ma đi vắng, đã cắn chết bà.”
“!” Trovey kinh hãi che miệng lại, không thốt lên được thanh âm gì.
Cassius nhìn về phương xa tiếp tục nói: “Chờ khi ta thấy được, bà ấy chỉ còn sót lại một hơi thở, ta vẫn nhớ rõ bộ dáng bà ấy lúc đem Hắc Kim mới tròn một tháng đặt ở trước mặt ta, khóc thỉnh cầu ta bảo hộ đứa nhỏ thay mình… Không kịp đợi Hắc Da Ma nghe tin vội vã trở về, bà ấy liền tắt thở.”
Sự yên tĩnh nặng nề lan tràn trong sơn động, Trovey không biết nên nói cái gì cho phải.
“Cha ta vốn định chờ qua một thời gian ngắn sẽ đi khuyên bảo Hắc Da Ma cưới vợ khác, chỉ là không thể ngờ ngày hôm sau Hắc Da Ma liền nhảy vực tuẫn tình. Vì thực hiện lời hứa, ta đã thu dưỡng Hắc Kim… cho đến hiện tại.”
Cassius nhìn về phía Trovey, nhấn từng chữ nói: “Ta không muốn phải nhìn đến bi kịch tái diễn, ta không muốn lại có người chết trước mặt ta nữa! Em hiểu không?”
“Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Là chúng ta rất ích kỷ…” Ôm chặt lấy cổ Cassius, Trovey có thể cảm nhận được đằng sau vỏ ngoài kiên cường của vị vương giả này là nỗi đau đớn không ngừng run rẩy.
“Ta rất thương Hắc Kim, ta hy vọng nó được hạnh phúc… Nó là đứa con mà ta thương yêu nhất, thế nhưng, ta cũng là thủ lĩnh Báo tộc, ta không thể để cho toàn tộc tuyệt diệt trên tay ta!” Chậm rãi nhìn thoáng qua nhân loại trong lòng, Cassius mệt mỏi nói: “Adweina đã mang thai rồi, vốn ta định chờ Adweina sinh con xong liền cho hai người xa chạy cao bay, nhưng lại… Nếu… Nếu Hắc Kim trở về, em liền theo nó cùng nhau rời khỏi đây đi…”
Trovey bị lời nói của Cassius rung động thật sâu, thì ra… thì ra… hắn vẫn hy vọng có thể thành toàn cho mọi người, đáng tiếc hết thảy những điều này có phải đã biết được quá muộn rồi không…
Thời gian trôi như thoi đưa, một ngày lại một ngày ngày qua đi, Adweina đã sinh ra một giống đực di huyết xinh đẹp, đám vợ của Cassius cũng mang đến cho Nhã Di tộc thêm hai tiểu công chúa. Trovey vẫn như cũ ở trong sơn động của Cassius, nhìn Cassius anh danh quả quyết lãnh đạo Báo tộc hướng về tân sinh.
Bình luận truyện