Nhất Đẳng Gia Đinh
Chương 27
Tin tức Hứa Phong cự tuyệt làm tam quản gia mà đòi làm tùy tùng cho nhị tiểu thư rất nhanh đã truyền đến tai tất cả gia đinh trong Tiêu phủ. Điều này làm cho những gia đinh năm đó khi dễ Hứa Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi. Dù sao nếu Hứa Phong trở thành quản gia, thì bọn họ sẽ bị Hứa Phong quản chế, ai biết Hứa Phong có thể lợi dụng việc này mà tính sổ chuyện xưa hay không!
Tuy rằng Hứa Phong chưa làm quản gia, nhưng hiện nay cũng có địa vị khá cao. Một đám gia đinh bắt đầu tìm mọi cách lấy lòng Hứa Phong. Ban đầu trong mắt những nha hoàn này chưa bao giờ nhìn Hứa Phong lấy một lần, nhưng bây giờ đồng dạng to gan, tiếp cận hắn. Nhân sinh lý tưởng, động tác nghệ thuật ảo diệu như thế nào cũng trực tiếp nói với Hứa Phong. Hứa Phong lúc này mới chân chính cảm nhận được nữ nhân như hổ! Rõ ràng là một đám nữ lang hung mãnh mà!
Nhìn đám thiếu nữ oanh oanh yến yến vây quanh Hứa Phong, hắn chật vật lắm mới trốn ra khỏi. Hứa Phong nhìn thấy sự nhiệt tình của các nàng mà quần áo mình bị xé rách vài chỗ, đã vậy còn bị hôn trộm một cái, cảm thấy vô cùng ủy khuất, hắn sống tới ngày hôm nay, mới bị người ta hôn trộm a!
Hứa Phong ở hậu viên Tiêu phủ, cẩn thận thò đầu nhìn ra ngoài, hắn sợ một nha hoàn nào đó đột nhiên xuất hiện ôm chầm lấy hắn thì nguy.
" Hạ Phi Huyên! Đại ca của ta ở trà lâu chờ nàng đã lâu, hắn kêu ta tới mời nàng đi! " Ngay tại lúc Hứa Phong đi qua hẻm nhỏ, thanh âm quen thuộc của Lý Vĩ lọt vào tai hắn.
Hứa Phong nhìn về phía trước, chỉ thấy Lý Vĩ đang đứng trước mặt Hạ Phi Huyên, đưa tay ra ngăn cản đường nàng.
Hạ Phi Huyên là một mỹ nữ, nhan sắc không kém Tiêu Y Lâm. Nếu như nói Tiêu Y Lâm là thanh xuân và mỵ hoặc thì Hạ Phi Huyên chính là lãnh diễm cùng tuyệt trần. Hạ Phi Huyên bị Lý Vĩ ngăn lại, ánh mắt thản nhiên cười cười, nhìn bộ ngực cao ngất của nàng, Hàm răng xinh đẹp khẽ cắn chặt môi, biểu lộ ra vẻ quật cường, lại càng tăng thêm vài phần xinh đẹp. Ánh mắt hắn kiềm không được nhìn chằm chằm nàng.
" Ta không đi! " Hạ Phi Huyên tựa hồ đã hạ quyết tâm, buông ra tâm lý đè nặng trong lòng, nhìn Lý Vĩ kiên định nói.
" Đại ca của ta đã chờ nàng lâu rồi, nàng không đi thì không phải đâu. " Lý Vĩ nhìn Hạ Phi Huyên cười hì hì nói. Hạ Phi Huyên luôn luôn trốn tránh bọn hắn, thật vất vả tìm được nàng tự nhiên hắn đâu có dại gì mà bỏ qua được
" Đó là chuyện của các ngươi! Không quan hệ gì với ta! " Hạ Phi Huyên lạnh lùng nói với Lý Vĩ, đối với sự cưỡng bức của hắn nàng cực kỳ bất mãn.
Lý Vĩ cao thấp đánh giá Hạ Phi Huyên một phen, thấy nữ nhân này kiều đồn mượt mà, đường cong uyển chuyển và xinh đẹp. Trong mắt dần hiện ra một tia thèm khát. Chẳng qua khi nhớ tới đây là ý trung nhân của đại ca, ánh mắt liền thu liễm lại một chút.
" Đại ca ta theo đuổi nàng lâu như vậy, tâm tư của hắn nàng không phải không biết. Huống chi, đại ca còn một lần giải vây cho nàng. Có người quấn quít bên nàng, hắn lại thay nàng giải quyết phiền toái. " Lý Vĩ cười nói.
Hạ Phi Huyên liếc mắt nhìn Lý Vĩ, thản nhiên nói: " Hắn không phải giúp ta mà hy vọng không có nam nhân nào tiếp cận ta mà thôi. Cho nên, các ngươi mới quyết tâm hạ sát gia đinh kia."
Lý Vĩ nghe Hạ Phi Huyên nói thế, cũng không phản bác nàng: " Nhưng cũng giải quyết phiền toái cho nàng, đúng không! Huống chi gia đinh kia tâm thuật bất chánh, gϊếŧ đi là tốt hơn. "
Hạ Phi Huyên xem thường nhìn hắn nói:" Ta mặc kệ sự sống chết của hắn, ngươi cùng hắn tranh đấu cũng không liên quan gì tới ta. Ta chỉ mong các ngươi không quấy rầy ta nữa! "
Lý Vĩ nghe nàng nói vậy, không khỏi có chút tức giận. Thầm nghĩ nữ nhân này thật không biết điều, nàng chỉ là một quý tộc túng thiếu mà thôi. Nếu không phải bề ngoài tuyệt thế, hắn thậm chí một chút tâm tư cũng không có. Nhưng nữ nhân này lại ba lần bốn lượt miệt thị hắn.
" Hừ! Nàng hôm nay không muốn đi cũng phải đi. " Lý Vĩ rốt cuộc cũng tức giận. Hắn không phải là Lý Hạc Hiên, cho nên sự tình chuyển biến càng lúc càng ngoài ý muốn của mình, liền dùng vũ lực mà bắt Hạ Phi Uyên nghe theo mình.
Hạ Phi Huyên thấy Lý Vĩ đi về phía mình, cặp mắt xinh đẹp lóe ra tia kinh hoảng, nhìn Lỹ Vĩ quát lên: " Ngươi muốn làm gì? "
" Hắc hắc! Làm gì? Đương nhiên là bắt nàng đi! " Lý Vĩ mang theo nụ cười ti bỉ, tuy rằng thân phân nữ nhân này không xứng với bọn hắn, nhưng dung mạo lại thập phần làm cho người ta không kìm được, hận không thể đem nàng đặt ở dướ thân, hảo hảo một phen.
" Lý Vĩ! Ngươi dám! " Hạ Phi Huyên gầm lên, lông mày dựng lên, mang theo cỗ hương vị lạnh lẽo làm cho người ta kính sợ.
" Nàng biết không? Ta rất thích loại nữ nhân lãnh diễm như nàng! Hừ, đại ca ta đối xử rất tốt với ngươi, nhưng ta thì không nhân từ vậy đâu. Nàng nếu biết điều, thì cùng đi với ta. Nếu không thì đừng trách ta dùng vũ lực. Nàng không biết nàng rất là xinh đẹp, đến lúc đó ta nhịn không được, sẽ không thèm để ý tới đại ca thích nàng, trước tiên đem nàng làm thịt, đó cũng là tội của nàng gây ra. " Lý Vĩ tà tà nhìn Hạ Phi Huyên.
" Lý Vĩ, nếu ngươi dám bước lên một bước, ta sẽ gọi người đó! " Hạ Phi Huyên trừng mắt nhìn Lý Vĩ.
Lý Vĩ cười ha ha nói: " Bản thân ta muốn xem xem, ai dám quản việc của ta chứ! Nàng có kêu rát cổ họng cũng không ai cứu nàng đâu! "
Hứa Phong cảm thấy xấu hổ, thầm nghĩ Lý Vĩ nếu không đi đóng phim làm nhân vật phản diện quả là một tổn thất lớn. " Kêu rát cổ họng cũng không có ai cứu nàng đâu." Quả thực là kinh điển mà. Hắn lại còn nói nhập thần, cực kỳ tinh túy.
" Cầm thú, dừng tay! " Hứa Phong học theo lời thoại trong phim, ở ngay lúc nguy hiểm nhất liền chạy tới Lý Vĩ, quát to. Tuy rằng Hứa Phong rất muốn từ trên trời bay xuống, nhưng nhìn lên phòng ốc nơi nào cũng cao, hắn liền bỏ qua ý định này.
" Là ngươi?! " Lý Vĩ thấy thật sự có người dám can thiệp vào chuyện của hắn, hơn nữa lại là tên gia đinh mà hắn căm hận thấu xương, liền hừ một tiếng nói: " Tiểu tử, ta còn chưa có tìm ngươi, ngươi lại dám can thiệp vào chuyện của ta! "
Hứa Phong nhún nhún vai nói: " Ngươi diễn nhân vật phản diện quá tốt, làm cho ta kìm lòng không được phải làm nhân vật anh hùng thôi. Thật sự có lỗi, ta không phải cố ý quấy rầy ngươi, nhưng ngươi nhớ, lần sau đừng diễn nhập thần như vậy nha! "
" Mẹ nó... " Lý Vĩ tức giận mắng một tiếng, âm thanh dữ tợn: " Cũng tốt! Ta đã muốn sớm thu thập ngươi, hôm nay ta sẽ hành hạ ngươi đến chết. "
" Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi như thế nào! " Hứa Phong nhìn Lý Vĩ cười nói, lúc này hắn cũng không sợ Lý Vĩ.
" Ngươi cho rằng ngươi đánh bại một ngũ phẩm huyền giả là rất giỏi sao? Cho dù ngươi là lục phẩm, thì ta cũng dễ dàng thu thập. " Lý Vĩ xem thường Hứa Phong, tuy rằng hiện tại hắn không còn xem Hứa Phong là một con kiến, nhưng bất quá chỉ là châu chấu mà thôi. Thân là quý tộc, lại đã trải qua huấn luyện của gia tộc, chẳng lẽ một tên lục phẩm gia đinh cũng không đối phó được sao?! Thực lực của hắn là lục phẩm đỉnh phong a.
" Dựa theo lẽ thường, nhân vật phản diện cùng anh hùng đánh nhau, thì anh hùng luôn luôn chiến thắng, đặc biệt là tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân đó. " Hứa Phong nhìn Lý Vĩ cười nói. Hắn vô sỉ đem bản thân mình làm anh hùng cao thượng, còn Lý Vĩ là nhân vật phản diện không chuyện ác nào không làm.
Lý Vĩ hừ một tiếng, cũng không nhiều lời, một quyền trực tiếp đánh tới Hứa Phong. Lý Vĩ xem ra, trước tiên xử lý Hứa Phong cái đã, sau đó trói Hạ Phi Huyên cũng không muộn.
Hứa Phong nhìn thấy một quyền công tới này, liền huy quyền cản phá. Nắm tay hai người giao phong với nhau.
" Binh... "
Lý Vĩ lùi về sau vài bước, Hứa Phong cũng đồng dạng lui về phía sau.
" Quả nhiên là lục phẩm! " Trong lòng Lý Vĩ kinh ngạc không thôi, mặc dù đã sớm đoán ra. Nhưng Hứa Phong trước đây chỉ là một gia đinh quèn, chỉ chớp mắt thực lực của hắn đã ngang bằng Lý Vĩ. Chuyện này không làm cho hắn kinh ngạc sao được.
Một quyền lúc này hắn chưa dùng toàn lực, nhưng lại có thực lực lục phẩm đỉnh phong. Hứa Phong lại có thể cản phá được, thực lực lại tương đương nhau, chứng tỏ tu vi của Hứa Phong đã đạt lục phẩm trung giai.
" Ngươi càng mạnh, ta càng muốn xử lý ngươi. " Lý Vĩ không chút che dấu sát ý của mình, hướng Hứa Phong nói.
" Ha ha! Yên tâm đi! Thắng ngươi cũng không khó! " Hứa Phong thầm nghĩ, với tu vi thất phẩm thì ta đã hơn xa ngươi rồi.
" Ngươi không có cơ hội này đâu! " Lý Vĩ vận công mười thành công lực vào song quyền, hướng về Hứa Phong oanh kích mạnh mẽ. Hứa Phong nhìn quyền kinh ẩn chứa mười thành công lực này, cũng không có né tránh như trong tưởng tượng của Lý Vĩ, mà lại huy quyền cản phá.
" Muốn chết! " Trong mắt Lý Vĩ mang theo tia âm lãnh, khóe miệng khinh thường nhếch lên.
" Binh... "
Một tiếng va chạm không nhỏ, Lý Vĩ bị chấn lui lại sau vài bước. Hứa Phong cũng đồng dạng lui ra phía sau.
" Lục phẩm đỉnh phong? Chuyện này không thể nào! " Lý Vĩ kinh hãi nhìn Hứa Phong, vốn cho rằng thực lực của Hứa Phong chỉ là lục phẩm trung giai mà thôi, nhưng thật không ngờ tu vi của hắn lại bằng với mình, đều là lục phẩm đỉnh phong.
" Chuyện ngươi không thể tưởng tượng được còn rất nhiều! " Hứa Phong không thèm để ý tới Lý Vĩ đang kinh ngạc, một quyền đánh về phía hắn.
" Hừ! Lục phẩm đỉnh phong thì đã sao? Gia đinh chỉ là gia đinh, ngươi có huyền kỹ sao?! " Lý Vĩ tỉnh táo trở lại, lại tiếp tục khinh thường nhìn Hứa Phong. Hắn còn có ưu thế hơn Hứa Phong, dù sao thì huyền kỹ cũng tăng thêm thực lực cho bản thân hắn.
" Tên gia đinh khốn kiếp kia! Hãy xem thử huyền kỹ của ta, Mãng Ngưu Quyền! "
Lý Vĩ hét lớn, một quyền hung mãnh đánh ra. Cùng lúc đó, khí kình xung quanh bị một quyền này của hắn hút lại, ngưng tụ phía trước, mơ hồ hình thành một đầu Mãng Ngưu.
" Đi chết đi! "
Lý Vĩ hét lớn, chiêu huyền kỹ này có thể làm cho thực lực của hắn tăng thêm ba thành, đủ đánh trọng thướng Hứa Phong, đây chính là uy lực của huyền công a!
" Binh... "
Một quyền Mạng Ngưu do huyền kỹ ngưng tụ mà thành đánh thẳng lên cánh tay Hứa Phong. Dưới một quyền này, Hứa Phong bị chấn kình đánh văng ra ngoài, gương mặt phút chốc tái nhợt.
Đau đớn từ cánh tay truyền đến, làm cho ánh mắt của Hứa Phong ngưng trọng. Vừa rồi hắn cũng không có sử dụng lực lượng thất phẩm, nhưng lực lượng cũng là lục phẩm đỉnh phong a. Vậy mà không thể ngăn cản nổi một quyền của Lý Vĩ được. Trong lúc thi triển huyền kỹ, có thể làm cho thực lực của hắn tăng vọt. Nếu như hắn chỉ là lục phẩm đỉnh phong mà nói, thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Vĩ. Đây chính là uy lực của huyền kỹ, có thể đem công lực đề thăng phút chốc.
Đột nhiên Hứa Phong cảm thấy được, bản thân mình không có huyền kỹ. Tuy rằng hiện tại Hứa Phong có thể đối phó được Lý Vĩ, nhưng phải dùng toàn bộ công lực thất phẩm mới được. Lý Vĩ đã như thế, vậy còn Lý Hạc Hiên thì sao đây? Đánh chết Hứa Phong cũng không tin Lý Hạc Hiên không muốn thu thập mình.
Tuy rằng Hứa Phong chưa làm quản gia, nhưng hiện nay cũng có địa vị khá cao. Một đám gia đinh bắt đầu tìm mọi cách lấy lòng Hứa Phong. Ban đầu trong mắt những nha hoàn này chưa bao giờ nhìn Hứa Phong lấy một lần, nhưng bây giờ đồng dạng to gan, tiếp cận hắn. Nhân sinh lý tưởng, động tác nghệ thuật ảo diệu như thế nào cũng trực tiếp nói với Hứa Phong. Hứa Phong lúc này mới chân chính cảm nhận được nữ nhân như hổ! Rõ ràng là một đám nữ lang hung mãnh mà!
Nhìn đám thiếu nữ oanh oanh yến yến vây quanh Hứa Phong, hắn chật vật lắm mới trốn ra khỏi. Hứa Phong nhìn thấy sự nhiệt tình của các nàng mà quần áo mình bị xé rách vài chỗ, đã vậy còn bị hôn trộm một cái, cảm thấy vô cùng ủy khuất, hắn sống tới ngày hôm nay, mới bị người ta hôn trộm a!
Hứa Phong ở hậu viên Tiêu phủ, cẩn thận thò đầu nhìn ra ngoài, hắn sợ một nha hoàn nào đó đột nhiên xuất hiện ôm chầm lấy hắn thì nguy.
" Hạ Phi Huyên! Đại ca của ta ở trà lâu chờ nàng đã lâu, hắn kêu ta tới mời nàng đi! " Ngay tại lúc Hứa Phong đi qua hẻm nhỏ, thanh âm quen thuộc của Lý Vĩ lọt vào tai hắn.
Hứa Phong nhìn về phía trước, chỉ thấy Lý Vĩ đang đứng trước mặt Hạ Phi Huyên, đưa tay ra ngăn cản đường nàng.
Hạ Phi Huyên là một mỹ nữ, nhan sắc không kém Tiêu Y Lâm. Nếu như nói Tiêu Y Lâm là thanh xuân và mỵ hoặc thì Hạ Phi Huyên chính là lãnh diễm cùng tuyệt trần. Hạ Phi Huyên bị Lý Vĩ ngăn lại, ánh mắt thản nhiên cười cười, nhìn bộ ngực cao ngất của nàng, Hàm răng xinh đẹp khẽ cắn chặt môi, biểu lộ ra vẻ quật cường, lại càng tăng thêm vài phần xinh đẹp. Ánh mắt hắn kiềm không được nhìn chằm chằm nàng.
" Ta không đi! " Hạ Phi Huyên tựa hồ đã hạ quyết tâm, buông ra tâm lý đè nặng trong lòng, nhìn Lý Vĩ kiên định nói.
" Đại ca của ta đã chờ nàng lâu rồi, nàng không đi thì không phải đâu. " Lý Vĩ nhìn Hạ Phi Huyên cười hì hì nói. Hạ Phi Huyên luôn luôn trốn tránh bọn hắn, thật vất vả tìm được nàng tự nhiên hắn đâu có dại gì mà bỏ qua được
" Đó là chuyện của các ngươi! Không quan hệ gì với ta! " Hạ Phi Huyên lạnh lùng nói với Lý Vĩ, đối với sự cưỡng bức của hắn nàng cực kỳ bất mãn.
Lý Vĩ cao thấp đánh giá Hạ Phi Huyên một phen, thấy nữ nhân này kiều đồn mượt mà, đường cong uyển chuyển và xinh đẹp. Trong mắt dần hiện ra một tia thèm khát. Chẳng qua khi nhớ tới đây là ý trung nhân của đại ca, ánh mắt liền thu liễm lại một chút.
" Đại ca ta theo đuổi nàng lâu như vậy, tâm tư của hắn nàng không phải không biết. Huống chi, đại ca còn một lần giải vây cho nàng. Có người quấn quít bên nàng, hắn lại thay nàng giải quyết phiền toái. " Lý Vĩ cười nói.
Hạ Phi Huyên liếc mắt nhìn Lý Vĩ, thản nhiên nói: " Hắn không phải giúp ta mà hy vọng không có nam nhân nào tiếp cận ta mà thôi. Cho nên, các ngươi mới quyết tâm hạ sát gia đinh kia."
Lý Vĩ nghe Hạ Phi Huyên nói thế, cũng không phản bác nàng: " Nhưng cũng giải quyết phiền toái cho nàng, đúng không! Huống chi gia đinh kia tâm thuật bất chánh, gϊếŧ đi là tốt hơn. "
Hạ Phi Huyên xem thường nhìn hắn nói:" Ta mặc kệ sự sống chết của hắn, ngươi cùng hắn tranh đấu cũng không liên quan gì tới ta. Ta chỉ mong các ngươi không quấy rầy ta nữa! "
Lý Vĩ nghe nàng nói vậy, không khỏi có chút tức giận. Thầm nghĩ nữ nhân này thật không biết điều, nàng chỉ là một quý tộc túng thiếu mà thôi. Nếu không phải bề ngoài tuyệt thế, hắn thậm chí một chút tâm tư cũng không có. Nhưng nữ nhân này lại ba lần bốn lượt miệt thị hắn.
" Hừ! Nàng hôm nay không muốn đi cũng phải đi. " Lý Vĩ rốt cuộc cũng tức giận. Hắn không phải là Lý Hạc Hiên, cho nên sự tình chuyển biến càng lúc càng ngoài ý muốn của mình, liền dùng vũ lực mà bắt Hạ Phi Uyên nghe theo mình.
Hạ Phi Huyên thấy Lý Vĩ đi về phía mình, cặp mắt xinh đẹp lóe ra tia kinh hoảng, nhìn Lỹ Vĩ quát lên: " Ngươi muốn làm gì? "
" Hắc hắc! Làm gì? Đương nhiên là bắt nàng đi! " Lý Vĩ mang theo nụ cười ti bỉ, tuy rằng thân phân nữ nhân này không xứng với bọn hắn, nhưng dung mạo lại thập phần làm cho người ta không kìm được, hận không thể đem nàng đặt ở dướ thân, hảo hảo một phen.
" Lý Vĩ! Ngươi dám! " Hạ Phi Huyên gầm lên, lông mày dựng lên, mang theo cỗ hương vị lạnh lẽo làm cho người ta kính sợ.
" Nàng biết không? Ta rất thích loại nữ nhân lãnh diễm như nàng! Hừ, đại ca ta đối xử rất tốt với ngươi, nhưng ta thì không nhân từ vậy đâu. Nàng nếu biết điều, thì cùng đi với ta. Nếu không thì đừng trách ta dùng vũ lực. Nàng không biết nàng rất là xinh đẹp, đến lúc đó ta nhịn không được, sẽ không thèm để ý tới đại ca thích nàng, trước tiên đem nàng làm thịt, đó cũng là tội của nàng gây ra. " Lý Vĩ tà tà nhìn Hạ Phi Huyên.
" Lý Vĩ, nếu ngươi dám bước lên một bước, ta sẽ gọi người đó! " Hạ Phi Huyên trừng mắt nhìn Lý Vĩ.
Lý Vĩ cười ha ha nói: " Bản thân ta muốn xem xem, ai dám quản việc của ta chứ! Nàng có kêu rát cổ họng cũng không ai cứu nàng đâu! "
Hứa Phong cảm thấy xấu hổ, thầm nghĩ Lý Vĩ nếu không đi đóng phim làm nhân vật phản diện quả là một tổn thất lớn. " Kêu rát cổ họng cũng không có ai cứu nàng đâu." Quả thực là kinh điển mà. Hắn lại còn nói nhập thần, cực kỳ tinh túy.
" Cầm thú, dừng tay! " Hứa Phong học theo lời thoại trong phim, ở ngay lúc nguy hiểm nhất liền chạy tới Lý Vĩ, quát to. Tuy rằng Hứa Phong rất muốn từ trên trời bay xuống, nhưng nhìn lên phòng ốc nơi nào cũng cao, hắn liền bỏ qua ý định này.
" Là ngươi?! " Lý Vĩ thấy thật sự có người dám can thiệp vào chuyện của hắn, hơn nữa lại là tên gia đinh mà hắn căm hận thấu xương, liền hừ một tiếng nói: " Tiểu tử, ta còn chưa có tìm ngươi, ngươi lại dám can thiệp vào chuyện của ta! "
Hứa Phong nhún nhún vai nói: " Ngươi diễn nhân vật phản diện quá tốt, làm cho ta kìm lòng không được phải làm nhân vật anh hùng thôi. Thật sự có lỗi, ta không phải cố ý quấy rầy ngươi, nhưng ngươi nhớ, lần sau đừng diễn nhập thần như vậy nha! "
" Mẹ nó... " Lý Vĩ tức giận mắng một tiếng, âm thanh dữ tợn: " Cũng tốt! Ta đã muốn sớm thu thập ngươi, hôm nay ta sẽ hành hạ ngươi đến chết. "
" Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi như thế nào! " Hứa Phong nhìn Lý Vĩ cười nói, lúc này hắn cũng không sợ Lý Vĩ.
" Ngươi cho rằng ngươi đánh bại một ngũ phẩm huyền giả là rất giỏi sao? Cho dù ngươi là lục phẩm, thì ta cũng dễ dàng thu thập. " Lý Vĩ xem thường Hứa Phong, tuy rằng hiện tại hắn không còn xem Hứa Phong là một con kiến, nhưng bất quá chỉ là châu chấu mà thôi. Thân là quý tộc, lại đã trải qua huấn luyện của gia tộc, chẳng lẽ một tên lục phẩm gia đinh cũng không đối phó được sao?! Thực lực của hắn là lục phẩm đỉnh phong a.
" Dựa theo lẽ thường, nhân vật phản diện cùng anh hùng đánh nhau, thì anh hùng luôn luôn chiến thắng, đặc biệt là tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân đó. " Hứa Phong nhìn Lý Vĩ cười nói. Hắn vô sỉ đem bản thân mình làm anh hùng cao thượng, còn Lý Vĩ là nhân vật phản diện không chuyện ác nào không làm.
Lý Vĩ hừ một tiếng, cũng không nhiều lời, một quyền trực tiếp đánh tới Hứa Phong. Lý Vĩ xem ra, trước tiên xử lý Hứa Phong cái đã, sau đó trói Hạ Phi Huyên cũng không muộn.
Hứa Phong nhìn thấy một quyền công tới này, liền huy quyền cản phá. Nắm tay hai người giao phong với nhau.
" Binh... "
Lý Vĩ lùi về sau vài bước, Hứa Phong cũng đồng dạng lui về phía sau.
" Quả nhiên là lục phẩm! " Trong lòng Lý Vĩ kinh ngạc không thôi, mặc dù đã sớm đoán ra. Nhưng Hứa Phong trước đây chỉ là một gia đinh quèn, chỉ chớp mắt thực lực của hắn đã ngang bằng Lý Vĩ. Chuyện này không làm cho hắn kinh ngạc sao được.
Một quyền lúc này hắn chưa dùng toàn lực, nhưng lại có thực lực lục phẩm đỉnh phong. Hứa Phong lại có thể cản phá được, thực lực lại tương đương nhau, chứng tỏ tu vi của Hứa Phong đã đạt lục phẩm trung giai.
" Ngươi càng mạnh, ta càng muốn xử lý ngươi. " Lý Vĩ không chút che dấu sát ý của mình, hướng Hứa Phong nói.
" Ha ha! Yên tâm đi! Thắng ngươi cũng không khó! " Hứa Phong thầm nghĩ, với tu vi thất phẩm thì ta đã hơn xa ngươi rồi.
" Ngươi không có cơ hội này đâu! " Lý Vĩ vận công mười thành công lực vào song quyền, hướng về Hứa Phong oanh kích mạnh mẽ. Hứa Phong nhìn quyền kinh ẩn chứa mười thành công lực này, cũng không có né tránh như trong tưởng tượng của Lý Vĩ, mà lại huy quyền cản phá.
" Muốn chết! " Trong mắt Lý Vĩ mang theo tia âm lãnh, khóe miệng khinh thường nhếch lên.
" Binh... "
Một tiếng va chạm không nhỏ, Lý Vĩ bị chấn lui lại sau vài bước. Hứa Phong cũng đồng dạng lui ra phía sau.
" Lục phẩm đỉnh phong? Chuyện này không thể nào! " Lý Vĩ kinh hãi nhìn Hứa Phong, vốn cho rằng thực lực của Hứa Phong chỉ là lục phẩm trung giai mà thôi, nhưng thật không ngờ tu vi của hắn lại bằng với mình, đều là lục phẩm đỉnh phong.
" Chuyện ngươi không thể tưởng tượng được còn rất nhiều! " Hứa Phong không thèm để ý tới Lý Vĩ đang kinh ngạc, một quyền đánh về phía hắn.
" Hừ! Lục phẩm đỉnh phong thì đã sao? Gia đinh chỉ là gia đinh, ngươi có huyền kỹ sao?! " Lý Vĩ tỉnh táo trở lại, lại tiếp tục khinh thường nhìn Hứa Phong. Hắn còn có ưu thế hơn Hứa Phong, dù sao thì huyền kỹ cũng tăng thêm thực lực cho bản thân hắn.
" Tên gia đinh khốn kiếp kia! Hãy xem thử huyền kỹ của ta, Mãng Ngưu Quyền! "
Lý Vĩ hét lớn, một quyền hung mãnh đánh ra. Cùng lúc đó, khí kình xung quanh bị một quyền này của hắn hút lại, ngưng tụ phía trước, mơ hồ hình thành một đầu Mãng Ngưu.
" Đi chết đi! "
Lý Vĩ hét lớn, chiêu huyền kỹ này có thể làm cho thực lực của hắn tăng thêm ba thành, đủ đánh trọng thướng Hứa Phong, đây chính là uy lực của huyền công a!
" Binh... "
Một quyền Mạng Ngưu do huyền kỹ ngưng tụ mà thành đánh thẳng lên cánh tay Hứa Phong. Dưới một quyền này, Hứa Phong bị chấn kình đánh văng ra ngoài, gương mặt phút chốc tái nhợt.
Đau đớn từ cánh tay truyền đến, làm cho ánh mắt của Hứa Phong ngưng trọng. Vừa rồi hắn cũng không có sử dụng lực lượng thất phẩm, nhưng lực lượng cũng là lục phẩm đỉnh phong a. Vậy mà không thể ngăn cản nổi một quyền của Lý Vĩ được. Trong lúc thi triển huyền kỹ, có thể làm cho thực lực của hắn tăng vọt. Nếu như hắn chỉ là lục phẩm đỉnh phong mà nói, thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Vĩ. Đây chính là uy lực của huyền kỹ, có thể đem công lực đề thăng phút chốc.
Đột nhiên Hứa Phong cảm thấy được, bản thân mình không có huyền kỹ. Tuy rằng hiện tại Hứa Phong có thể đối phó được Lý Vĩ, nhưng phải dùng toàn bộ công lực thất phẩm mới được. Lý Vĩ đã như thế, vậy còn Lý Hạc Hiên thì sao đây? Đánh chết Hứa Phong cũng không tin Lý Hạc Hiên không muốn thu thập mình.
Bình luận truyện