Nhất Đẳng Gia Đinh
Chương 28
" Hắc hắc! " Lý Vĩ thấy mình thi triển Mãng Ngưu Quyền đẩy lui được Hứa Phong, trong mắt liền mang theo ý cười dữ tợn: " Ta bẻ gãy cánh tay này của ngươi! "
Nói xong, Lý Vĩ lại thi triển Mãng Ngưu Quyền, đánh vào hư không vài quyền, lực lượng dồn lên theo bên trái Hứa Phong mà xuất thủ, khí thế sắc bén. Làm cho Hứa Phong sắc mặt ngưng trọng, thân hình nhanh chóng tránh sang một bên.
Một quyền đánh vào hư không, lại có tiếng xé gió phát ra, điều này làm cho đáy lòng Hứa Phong đối với sự lợi hại của huyền kỹ càng thêm một tầng hiểu biết.
" Xem ngươi trốn chỗ nào? " Lý Vĩ lại tiếp tục tấn công, quyền thế mạnh mẽ, hướng về Hứa Phong oanh kích tới. Quyền thế kinh hoàng, ẩn chứa sự hung tàn như muốn đánh nát Hứa Phong ra vậy.
" Ta nếu như muốn trốn! Thì ngươi cũng không làm gì được ta! " Hứa Phong cười to một tiếng, thân mình lắc nhẹ, một quyền của Lý Vĩ đánh vào hư không. Nhãn lực của Hứa Phong rất cường hãn, đã sớm nhìn rõ thế công của Lý Vĩ, hơn nữa thực lực của Hứa Phong mạnh hơn Lý Vĩ một phẩm cấp, né tránh quyền này của hắn cũng không tốn chút công sức nào.
Huống chi, coi như không tránh khỏi, thì Hứa Phong cũng không sợ Lý Vĩ, với thực lực thất phẩm, chung quy không phải là loại lục phẩm đỉnh phong như hắn có thể chiến thắng.
"Hừ! " Hứa Phong hừ một tiếng, thấy một quyền xảo diệu ẩn chứa công lực cực mạnh của Lý Vĩ lại đánh tới, trong lòng cười lạnh một tiếng. Liền vận công lực lên cánh tay, hướng tới Lý Vĩ mà oanh kích tới.
" Binh.... "
Hứa Phong bị chấn kình lui lại vài bước, Lý Vĩ đồng dạng cũng thế, lảo đảo lui lại, sắc mặt tái nhợt.
" Huyền kỹ của ngưoi sao?" Lý Vĩ thấy Hứa Phong có thể cản phá hắn, còn tưởng rằng là thi triển cái gì huyền kỹ. Nhưng khi nhìn thấy Hứa Phong mang theo tia khinh thường, một quyền này của hắn lại còn mạnh hơn Mãng Ngưu quyền của mình.
Hứa Phong cũng có chút kinh ngạc, tuy rằng hắn không có sử dụng không có sử dụng toàn bộ thực lực thất phẩm, nhưng cũng vận công tám thành. Tám thành công lực mới cản phá nổi một quyền của Lý Vĩ, có thể hiểu được Mãng Ngưu Quyền làm cho công lực của Lý Vĩ đại tiến.
" Huyền kỹ phối hợp với huyền công, quả nhiên mạnh mẽ. "
Trong lòng Hứa Phong thầm nói, lấy thực lực thất phẩm của hắn, nguyên bản muốn thu thập một người lục phẩm cũng không khó. Nhưng vì Lý Vĩ có huyền kỹ, nên thu thập hắn cần phải bỏ ra một chút sức lực không nhỏ.
" Mãng Ngưu Quyền của ngươi cũng không là cái thá gì! " Tuy rằng Hứa Phong kinh ngạc huyền kỹ của Lý Vĩ lợi hại, nhưng trên mặt không lộ ra chút biểu tình nào cả. Nếu Lý Vĩ cho là hắn thi triển chính là huyền kỹ, thì coi như Lý Vĩ đã sai lầm rất lớn, như vậy thì lại tốt cho Hứa Phong hắn.
" Hừ! " Lý Vĩ hừ một tiếng, cực kỳ không cam lòng. Xem ra, lần giao thủ vừa rồi, hắn vọng tưởng muốn thu thập Hứa Phong là một chuyện không thể được. Vừa nghĩ tới người từng là một con kiến, bây giờ lại có thực lực chống đối lại hắn. Lý Vĩ liền căm hận nghiến răng, nghĩ thầm lúc trước nếu liều mạng mặc cho Tiêu Lâm căm ghét mình, thì mình cũng phải đem tên gia đinh này gϊếŧ đi. Nếu làm như vậy, bây giờ đã không trở thành rắc rối to như hôm nay.
" Chết tiệt! Rốt cuộc là hắn làm như thế nào mà trong khoảng thời gian ngắn, từ một tên phế nhân lại có công lực ngang bằng với ta chứ?" Lý Vĩ thấp giọng mắng một tiếng, ánh mắt chuyển hướng về phía Hạ Phi Huyên, sau đó hít sâu một hơi
" Tiểu tạp chủng! Ngươi chờ đấy, chúng ta cá cược trong vòng một tháng, giờ chỉ mới có nửa tháng mà thôi. Ta sẽ hảo hảo đùa chết ngươi, ngươi đừng tưởng bản thân có vài phần thực lực, liền cho mình là giỏi lắm. " Lý Vĩ lỗ mãng nói.
" Rất vui phụng bồi! " Hứa Phong nhìn Lý Vĩ, nhún vai nói.
" Hừ! " Lý Vĩ không cam lòng nhìn Hạ Phi Huyên một cái, sau đó xoay người rời đi.
Hứa Phong thấy Lý Vĩ xoay người rời đi, hắn cũng không có đuổi theo. Đối với Hứa Phong mà nói, Lý Vĩ không đáng để vào mắt.
Ngược lại, Hạ Phi Huyên lại run động trước một màn này, nàng không thể tưởng tượng Lý Vĩ luôn vênh váo tự đắc kia lại bị một tên gia đinh nho nhỏ đánh lui, cho tới bây giờ nàng mới tận mắt nhìn thấy. Hạ Phi Huyên nhìn thiếu niên gầy yếu trước mặt, không thể không bội phục hắn. Hắn có thể bức lui Lý Vĩ, hơn nữa thân phận vô cùng thấp, đúng là chỉ có duy nhất một người như hắn mà thôi.
Hứa Phong thấy Hạ Phi Huyên dò xét mình, hắn nhún nhún vai nhìn Hạ Phi Huyên nhắc nhở:" Ác bá đã bị đuổi đi! Hiện tại chính là thế giới của anh hùng và mỹ nữ. Theo như tình tiết cổ xưa, nàng có phải đang muốn hướng ta cảm tạ, sau đó lấy thân báo đáp?! "
" Hạ lưu! " Hạ Phi Huyên tức giận nhìn Hứa Phong, hiện tại tên gia đinh này không có một chút phong cách gia đinh nào, ngay cả nàng mà hắn cũng dám nói giỡn.
" Này! Tiểu cô nương! Ta vừa mới cứu nàng, sao này lại đối đãi với anh hùng như vậy sao? " Hứa Phong bất mãn nói với Hạ Phi Huyên.
Hạ Phi Huyên hừ một tiếng: " Ngươi cũng không khá hơn bao nhiêu, bất quá cũng là ác bá mà thôi!"
" Mẹ ơi... " Hứa Phong cảm thấy ngày hôm nay hắn cực kỳ ủy khuất, hắn là một người thiện lương như vậy, được xưng là tiểu lang quân có một không hai, làm sao lại cùng cấp bậc với loại ác bá kia.
" Tiểu cô nương à! Cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không được nói lung tung. Ngươi nói ta là ác bá, thì ta sẽ làm ác bá cho nàng xem! " Hứa Phong hung tợn nhìn Hạ Phi Huyên, dùng dáng vẻ lưu manh, cười tà tà nhìn dáng người điện nước đầy đủ kia nói: " Sau khi ta làm ác bá, thì ta sẽ dùng vũ lực bắt nàng! "
" Ngươi dám! " Hạ Phi Huyên lạnh lùng nhìn hắn.
" Hắc hắc! Ta có gì mà không dám chứ? Trêu chọc hoàng hoa khuê nữ, ở rặng cây xanh dùng vũ lực cưỡng bức nữ nhân, tất cả đều là giấc mộng của ta. " Hứa Phong tới gần Hạ Phi Huyên, tựa hồ hắn định làm gì đó.
Thấy hành động của Hứa Phong như thế, trong lòng Hạ Phi Huyên quýnh lên, không chút nghĩ ngợi, một cước nhanh chóng đá vào người Hứa Phong.
Hứa Phong thật không ngờ Hạ Phi Huyên nói động thủ liền động thủ, hắn căn bản không kịp né tránh. Khoảng cách lại quá gần, nên bị một cước của nàng đá trúng bắp đùi, đau đớn kịch liệt khiến cho Hứa Phong hít phải một hơi khí lạnh. Sau khi Hạ Phi Huyên đá trúng hắn, liền lạnh lùng nói: " Xem ngươi còn dám đùa giỡn nữa không! Lưu manh! "
Nói xong câu này, Hạ Phi Huyên liền quay đầu bỏ chạy.
Hứa Phong cũng không để ý đến Hạ Phi Huyên, đem quần dài vén lên. Nơi bị Hạ Phi Huyên đá trúng giờ đã ri rỉ máu.
Hứa Phong lập tức thi triển Tịnh Huyền thuật, nhìn Hạ Phi Huyên đã chạy đi mất, thầm nói: " Cô nàng này xuất cước thật ngoan độc mà. "
Bất quá nhớ tới Hạ Phi Huyên không có động cước với Lý Vĩ, còn với hắn thì ngược lại động thủ. Hứa Phong không khỏi cười khổ một tiếng, nghĩ thầm: Mình chính là vô lại sao? Dám đá mình sao không đá Lý Vĩ chứ?!
" Tốt bụng cũng là một sai lầm! " Hứa Phong lắc đầu, đem ông quần buông xuống. Trong lòng thầm nhận xét Hạ Phi Huyên này cũng thật mạnh mẽ! Xem ra sau này nên ít trêu chọc nàng một chút!
......
Làm tùy tùng của nhị tiểu thư, Hứa Phong cực kỳ nhẹ nhàng, hắn cũng không có việc gì làm thì đi nhàn tản đây đó. Dĩ nhiên, không có ai gan lớn mà đi kiếm chuyện với hắn.
Rất nhanh, thời gian tươi đẹp của Hứa Phong liền bị nhị tiểu thư tước đoạt, lý do là phải cùng nàng đi ra ngoài phố.
Đối với yêu cầu này, Hứa Phong không có cách nào cự tuyệt, chỉ đành phải đi theo Tiêu Y Lâm đi ra ngoài Tiêu phủ. Mà theo như Tiêu Y Lâm nói, Hứa Phong cũng biết Tiêu Y Lâm muốn đi đâu, nàng muốn đi đến chỗ trà lâu của Lý Hạc Hiên!
" Nhị tiểu thư! Chúng ta đi đến đó làm gì? " Hứa Phong nghi hoặc nhìn Tiêu Y Lâm hỏi, trong ký ức của hắn, Tiêu Y Lâm cũng không thích đám người Lý Hạc Hiên. Thông thường địa phương nào có bọn họ, là nàng cũng không thèm đến.
" Trà lâu lần này xuất hiện huyền kỹ hạ phẩm! Ngươi vừa tiến vào ngũ phẩm, hẳn là chưa có huyền kỹ, còn trong tay của ta cũng không có người thích hợp để dùng nó. Vừa đúng lúc đi xem có thể hay không lấy được bộ huyền kỹ này cho ngươi. " Tiêu Y Lâm nhìn Hứa Phong nói.
" Huyền cấp hạ phẩm?" Hứa Phong kinh ngạc nhìn Tiêu Y Lâm, thật bất ngờ với tin tức của Tiêu Y Lâm mang tới. Giống như lời nàng nói, hiện tại hắn thiếu một thứ chính là huyền kỹ. Đặc biệt là sau khi cùng Lý Vĩ giao thủ, lại càng phát hiện huyền kỹ mạnh mẽ cỡ nào. Nhưng mà, hắn không tìm được biện pháp nào để có được một bộ huyền kỹ, lại không ngờ là Tiêu Y Lâm mang tới tin vui cho hắn.
Đặc biệt bộ huyền kỹ này là huyền cấp hạ phẩm, nó làm cho Hứa Phong cực kỳ hưng phấn.
Huyền kỹ chia làm bốn cấp bậc: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mỗi cấp lại chi làm ba phẩm: Thượng, trung, hạ. Giống như Mãng Ngưu Quyền của Lý Vĩ chỉ có thể xem là hoàng cấp hạ phẩm mà thôi. Hay nói khác đi, huyền kỹ xuất hiện ở trà lâu còn mạnh hơn mấy lần so với Lý Vĩ. Chuyện này làm Hứa Phong hưng phấn không thôi, nếu có được bộ huyền kỹ này, thì Lý Vĩ không đáng là đối thủ của hắn rồi.
Nhìn gương mặt thanh xuân xinh đẹp của Tiêu Y Lâm, trong lòng Hứa Phong lại có hảo cảm thêm vài phầm. Không thể nghi ngờ, Tiêu Y Lâm còn nhớ tới hắn, hơn nữa nàng cũng không thích cùng Lý Hạc Hiên sống chung một chỗ.
" Chúng ta đi xem thử có thể đoạt được hay không, tóm lại cứ thử xem sao! " Tiêu Y Lâm nhìn Hứa Phong nói.
Lúc này Hứa Phong mới kịp phản ứng, thầm nghĩ một bộ huyền kỹ huyền cấp hạ phẩm, ở trấn nhỏ này cực kỳ trân quý. Nhất định sẽ hấp dẫn nhiều người, sợ rằng bọn người Lý Hạc Hiên cũng nhúng tay vào.
Hứa Phong hít sâu một hơi, hắn đang thiếu huyền kỹ, nên cũng không từ bỏ cơ hội này: " Nhị tiểu thư, chúng ta đi xem nào! "
Tiêu Y Lâm gật đầu, nhìn Hứa Phong nói: " Ngươi yên tâm, có ta ở đây thì Lý Hạc Hiên cũng không dám khi dễ ngươi đâu. "
Nói xong, Lý Vĩ lại thi triển Mãng Ngưu Quyền, đánh vào hư không vài quyền, lực lượng dồn lên theo bên trái Hứa Phong mà xuất thủ, khí thế sắc bén. Làm cho Hứa Phong sắc mặt ngưng trọng, thân hình nhanh chóng tránh sang một bên.
Một quyền đánh vào hư không, lại có tiếng xé gió phát ra, điều này làm cho đáy lòng Hứa Phong đối với sự lợi hại của huyền kỹ càng thêm một tầng hiểu biết.
" Xem ngươi trốn chỗ nào? " Lý Vĩ lại tiếp tục tấn công, quyền thế mạnh mẽ, hướng về Hứa Phong oanh kích tới. Quyền thế kinh hoàng, ẩn chứa sự hung tàn như muốn đánh nát Hứa Phong ra vậy.
" Ta nếu như muốn trốn! Thì ngươi cũng không làm gì được ta! " Hứa Phong cười to một tiếng, thân mình lắc nhẹ, một quyền của Lý Vĩ đánh vào hư không. Nhãn lực của Hứa Phong rất cường hãn, đã sớm nhìn rõ thế công của Lý Vĩ, hơn nữa thực lực của Hứa Phong mạnh hơn Lý Vĩ một phẩm cấp, né tránh quyền này của hắn cũng không tốn chút công sức nào.
Huống chi, coi như không tránh khỏi, thì Hứa Phong cũng không sợ Lý Vĩ, với thực lực thất phẩm, chung quy không phải là loại lục phẩm đỉnh phong như hắn có thể chiến thắng.
"Hừ! " Hứa Phong hừ một tiếng, thấy một quyền xảo diệu ẩn chứa công lực cực mạnh của Lý Vĩ lại đánh tới, trong lòng cười lạnh một tiếng. Liền vận công lực lên cánh tay, hướng tới Lý Vĩ mà oanh kích tới.
" Binh.... "
Hứa Phong bị chấn kình lui lại vài bước, Lý Vĩ đồng dạng cũng thế, lảo đảo lui lại, sắc mặt tái nhợt.
" Huyền kỹ của ngưoi sao?" Lý Vĩ thấy Hứa Phong có thể cản phá hắn, còn tưởng rằng là thi triển cái gì huyền kỹ. Nhưng khi nhìn thấy Hứa Phong mang theo tia khinh thường, một quyền này của hắn lại còn mạnh hơn Mãng Ngưu quyền của mình.
Hứa Phong cũng có chút kinh ngạc, tuy rằng hắn không có sử dụng không có sử dụng toàn bộ thực lực thất phẩm, nhưng cũng vận công tám thành. Tám thành công lực mới cản phá nổi một quyền của Lý Vĩ, có thể hiểu được Mãng Ngưu Quyền làm cho công lực của Lý Vĩ đại tiến.
" Huyền kỹ phối hợp với huyền công, quả nhiên mạnh mẽ. "
Trong lòng Hứa Phong thầm nói, lấy thực lực thất phẩm của hắn, nguyên bản muốn thu thập một người lục phẩm cũng không khó. Nhưng vì Lý Vĩ có huyền kỹ, nên thu thập hắn cần phải bỏ ra một chút sức lực không nhỏ.
" Mãng Ngưu Quyền của ngươi cũng không là cái thá gì! " Tuy rằng Hứa Phong kinh ngạc huyền kỹ của Lý Vĩ lợi hại, nhưng trên mặt không lộ ra chút biểu tình nào cả. Nếu Lý Vĩ cho là hắn thi triển chính là huyền kỹ, thì coi như Lý Vĩ đã sai lầm rất lớn, như vậy thì lại tốt cho Hứa Phong hắn.
" Hừ! " Lý Vĩ hừ một tiếng, cực kỳ không cam lòng. Xem ra, lần giao thủ vừa rồi, hắn vọng tưởng muốn thu thập Hứa Phong là một chuyện không thể được. Vừa nghĩ tới người từng là một con kiến, bây giờ lại có thực lực chống đối lại hắn. Lý Vĩ liền căm hận nghiến răng, nghĩ thầm lúc trước nếu liều mạng mặc cho Tiêu Lâm căm ghét mình, thì mình cũng phải đem tên gia đinh này gϊếŧ đi. Nếu làm như vậy, bây giờ đã không trở thành rắc rối to như hôm nay.
" Chết tiệt! Rốt cuộc là hắn làm như thế nào mà trong khoảng thời gian ngắn, từ một tên phế nhân lại có công lực ngang bằng với ta chứ?" Lý Vĩ thấp giọng mắng một tiếng, ánh mắt chuyển hướng về phía Hạ Phi Huyên, sau đó hít sâu một hơi
" Tiểu tạp chủng! Ngươi chờ đấy, chúng ta cá cược trong vòng một tháng, giờ chỉ mới có nửa tháng mà thôi. Ta sẽ hảo hảo đùa chết ngươi, ngươi đừng tưởng bản thân có vài phần thực lực, liền cho mình là giỏi lắm. " Lý Vĩ lỗ mãng nói.
" Rất vui phụng bồi! " Hứa Phong nhìn Lý Vĩ, nhún vai nói.
" Hừ! " Lý Vĩ không cam lòng nhìn Hạ Phi Huyên một cái, sau đó xoay người rời đi.
Hứa Phong thấy Lý Vĩ xoay người rời đi, hắn cũng không có đuổi theo. Đối với Hứa Phong mà nói, Lý Vĩ không đáng để vào mắt.
Ngược lại, Hạ Phi Huyên lại run động trước một màn này, nàng không thể tưởng tượng Lý Vĩ luôn vênh váo tự đắc kia lại bị một tên gia đinh nho nhỏ đánh lui, cho tới bây giờ nàng mới tận mắt nhìn thấy. Hạ Phi Huyên nhìn thiếu niên gầy yếu trước mặt, không thể không bội phục hắn. Hắn có thể bức lui Lý Vĩ, hơn nữa thân phận vô cùng thấp, đúng là chỉ có duy nhất một người như hắn mà thôi.
Hứa Phong thấy Hạ Phi Huyên dò xét mình, hắn nhún nhún vai nhìn Hạ Phi Huyên nhắc nhở:" Ác bá đã bị đuổi đi! Hiện tại chính là thế giới của anh hùng và mỹ nữ. Theo như tình tiết cổ xưa, nàng có phải đang muốn hướng ta cảm tạ, sau đó lấy thân báo đáp?! "
" Hạ lưu! " Hạ Phi Huyên tức giận nhìn Hứa Phong, hiện tại tên gia đinh này không có một chút phong cách gia đinh nào, ngay cả nàng mà hắn cũng dám nói giỡn.
" Này! Tiểu cô nương! Ta vừa mới cứu nàng, sao này lại đối đãi với anh hùng như vậy sao? " Hứa Phong bất mãn nói với Hạ Phi Huyên.
Hạ Phi Huyên hừ một tiếng: " Ngươi cũng không khá hơn bao nhiêu, bất quá cũng là ác bá mà thôi!"
" Mẹ ơi... " Hứa Phong cảm thấy ngày hôm nay hắn cực kỳ ủy khuất, hắn là một người thiện lương như vậy, được xưng là tiểu lang quân có một không hai, làm sao lại cùng cấp bậc với loại ác bá kia.
" Tiểu cô nương à! Cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không được nói lung tung. Ngươi nói ta là ác bá, thì ta sẽ làm ác bá cho nàng xem! " Hứa Phong hung tợn nhìn Hạ Phi Huyên, dùng dáng vẻ lưu manh, cười tà tà nhìn dáng người điện nước đầy đủ kia nói: " Sau khi ta làm ác bá, thì ta sẽ dùng vũ lực bắt nàng! "
" Ngươi dám! " Hạ Phi Huyên lạnh lùng nhìn hắn.
" Hắc hắc! Ta có gì mà không dám chứ? Trêu chọc hoàng hoa khuê nữ, ở rặng cây xanh dùng vũ lực cưỡng bức nữ nhân, tất cả đều là giấc mộng của ta. " Hứa Phong tới gần Hạ Phi Huyên, tựa hồ hắn định làm gì đó.
Thấy hành động của Hứa Phong như thế, trong lòng Hạ Phi Huyên quýnh lên, không chút nghĩ ngợi, một cước nhanh chóng đá vào người Hứa Phong.
Hứa Phong thật không ngờ Hạ Phi Huyên nói động thủ liền động thủ, hắn căn bản không kịp né tránh. Khoảng cách lại quá gần, nên bị một cước của nàng đá trúng bắp đùi, đau đớn kịch liệt khiến cho Hứa Phong hít phải một hơi khí lạnh. Sau khi Hạ Phi Huyên đá trúng hắn, liền lạnh lùng nói: " Xem ngươi còn dám đùa giỡn nữa không! Lưu manh! "
Nói xong câu này, Hạ Phi Huyên liền quay đầu bỏ chạy.
Hứa Phong cũng không để ý đến Hạ Phi Huyên, đem quần dài vén lên. Nơi bị Hạ Phi Huyên đá trúng giờ đã ri rỉ máu.
Hứa Phong lập tức thi triển Tịnh Huyền thuật, nhìn Hạ Phi Huyên đã chạy đi mất, thầm nói: " Cô nàng này xuất cước thật ngoan độc mà. "
Bất quá nhớ tới Hạ Phi Huyên không có động cước với Lý Vĩ, còn với hắn thì ngược lại động thủ. Hứa Phong không khỏi cười khổ một tiếng, nghĩ thầm: Mình chính là vô lại sao? Dám đá mình sao không đá Lý Vĩ chứ?!
" Tốt bụng cũng là một sai lầm! " Hứa Phong lắc đầu, đem ông quần buông xuống. Trong lòng thầm nhận xét Hạ Phi Huyên này cũng thật mạnh mẽ! Xem ra sau này nên ít trêu chọc nàng một chút!
......
Làm tùy tùng của nhị tiểu thư, Hứa Phong cực kỳ nhẹ nhàng, hắn cũng không có việc gì làm thì đi nhàn tản đây đó. Dĩ nhiên, không có ai gan lớn mà đi kiếm chuyện với hắn.
Rất nhanh, thời gian tươi đẹp của Hứa Phong liền bị nhị tiểu thư tước đoạt, lý do là phải cùng nàng đi ra ngoài phố.
Đối với yêu cầu này, Hứa Phong không có cách nào cự tuyệt, chỉ đành phải đi theo Tiêu Y Lâm đi ra ngoài Tiêu phủ. Mà theo như Tiêu Y Lâm nói, Hứa Phong cũng biết Tiêu Y Lâm muốn đi đâu, nàng muốn đi đến chỗ trà lâu của Lý Hạc Hiên!
" Nhị tiểu thư! Chúng ta đi đến đó làm gì? " Hứa Phong nghi hoặc nhìn Tiêu Y Lâm hỏi, trong ký ức của hắn, Tiêu Y Lâm cũng không thích đám người Lý Hạc Hiên. Thông thường địa phương nào có bọn họ, là nàng cũng không thèm đến.
" Trà lâu lần này xuất hiện huyền kỹ hạ phẩm! Ngươi vừa tiến vào ngũ phẩm, hẳn là chưa có huyền kỹ, còn trong tay của ta cũng không có người thích hợp để dùng nó. Vừa đúng lúc đi xem có thể hay không lấy được bộ huyền kỹ này cho ngươi. " Tiêu Y Lâm nhìn Hứa Phong nói.
" Huyền cấp hạ phẩm?" Hứa Phong kinh ngạc nhìn Tiêu Y Lâm, thật bất ngờ với tin tức của Tiêu Y Lâm mang tới. Giống như lời nàng nói, hiện tại hắn thiếu một thứ chính là huyền kỹ. Đặc biệt là sau khi cùng Lý Vĩ giao thủ, lại càng phát hiện huyền kỹ mạnh mẽ cỡ nào. Nhưng mà, hắn không tìm được biện pháp nào để có được một bộ huyền kỹ, lại không ngờ là Tiêu Y Lâm mang tới tin vui cho hắn.
Đặc biệt bộ huyền kỹ này là huyền cấp hạ phẩm, nó làm cho Hứa Phong cực kỳ hưng phấn.
Huyền kỹ chia làm bốn cấp bậc: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mỗi cấp lại chi làm ba phẩm: Thượng, trung, hạ. Giống như Mãng Ngưu Quyền của Lý Vĩ chỉ có thể xem là hoàng cấp hạ phẩm mà thôi. Hay nói khác đi, huyền kỹ xuất hiện ở trà lâu còn mạnh hơn mấy lần so với Lý Vĩ. Chuyện này làm Hứa Phong hưng phấn không thôi, nếu có được bộ huyền kỹ này, thì Lý Vĩ không đáng là đối thủ của hắn rồi.
Nhìn gương mặt thanh xuân xinh đẹp của Tiêu Y Lâm, trong lòng Hứa Phong lại có hảo cảm thêm vài phầm. Không thể nghi ngờ, Tiêu Y Lâm còn nhớ tới hắn, hơn nữa nàng cũng không thích cùng Lý Hạc Hiên sống chung một chỗ.
" Chúng ta đi xem thử có thể đoạt được hay không, tóm lại cứ thử xem sao! " Tiêu Y Lâm nhìn Hứa Phong nói.
Lúc này Hứa Phong mới kịp phản ứng, thầm nghĩ một bộ huyền kỹ huyền cấp hạ phẩm, ở trấn nhỏ này cực kỳ trân quý. Nhất định sẽ hấp dẫn nhiều người, sợ rằng bọn người Lý Hạc Hiên cũng nhúng tay vào.
Hứa Phong hít sâu một hơi, hắn đang thiếu huyền kỹ, nên cũng không từ bỏ cơ hội này: " Nhị tiểu thư, chúng ta đi xem nào! "
Tiêu Y Lâm gật đầu, nhìn Hứa Phong nói: " Ngươi yên tâm, có ta ở đây thì Lý Hạc Hiên cũng không dám khi dễ ngươi đâu. "
Bình luận truyện