Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ Hạ

Chương 12





Ở đâu đó có một người vẫn luôn quan sát camera thấy cậu vừa ra khỏi, hắn đã cho người lập tức đuổi theo.
Chạy một lúc, cậu dừng lại nghĩ một chút,hơi thở dồn dập mồ hôi đầm đìa.

Chợt ngước lên cậu thấy một chiếc xe quen thuộc đang dừng lại trước mặt.

Cậu lúc này hồn bay phách lạc, không biết nói gì làm gì tiếp theo.

Người cũng cứng đờ , không nhúc nhích.

Ánh mắt nhìn thẳng vào người trước mặt.
"Xem ra anh quá nhẹ tay với em".

Hắn quăng ra câu nói lạnh lùng rồi vác cậu lên xe trở về biệt thự.
Quá nhanh quá mệt cậu ngoài việc để hắn đưa mình trở về thì cũng không thể làm gì khác.

Bên cạnh đó cũng có dự cảm chẳng lành.

Về lại biệt thự, hắn tiếp tục vác cậu lên phòng.

Trói hai tay hai chân cậu lại bên 4 góc giường.

Gỡ thắt lưng ra nhìn cậu
"Anh muốn làm gì?"
"Làm gì? Nếu em đã không nghe lời như vậy?"
Hắn hung hăng xé áo cậu ra, để trần nửa người.

Lấy thắt lưng bằng da của mình liên tục quất xuống người cậu.
"A..anh điên rồi hả? Thả tôi ra."
"Còn dám bỏ trốn nữa không?"
Vừa nói vừa quất xuống người cậu, lực tay càng lúc càng mạnh làm cậu liên tục kêu gào, đau đớn thêm thôi.

Cậu cố cắn răng chịu đựng nhưng nhìn hắn có vẻ như muốn đánh chết cậu, cứ mãi vung tay đánh không ngừng.
Lần này quả thật không chịu đựng nổi, cậu không thể cứ như vậy mà chết ở đây được.

Cậu còn có người nhà còn phải lo.

Nhất định không được có chuyện.
"A..anh...đừng đánh nữa..anh muốn thế nào mới chịu tha cho tôi?" Cậu nghẹn ngào ủy khuất nhìn hắn cầu xin.
Câu nói của cậu khiến hắn tạm dừng tay, dẹp thắt lưng qua một bên.

Đè lên người cậu, ghé qua vành tai cậu thổi thí.

Giọng ôn nhu nói:
"Còn dám bỏ trốn nữa không?"
Cậu im lặng lấy lại sức, cơ thể rã rời vừa đau vừa mệt.
"Hửm?Sao không trả lời, có phải chưa đủ?"
"Không".

Cậu yếu ớt trả lời, mong hắn không tiếp tục hành hạ cậu nữa.

Không cái gì?" Hắn xoay đầu cậu theo hướng mình, buộc cậu phải nhìn vào mặt hắn trả lời.
"Tôi không bỏ trốn nữa".
"Tốt".

Dừng một lúc:
"Hôn tôi".
Cậu không còn sức phản kháng chỉ đành nghe theo lời hắn, hôn lấy đôi môi khô khốc của hắn.

Rất nhanh hắn lấy lại thế chủ động, đưa đầu lưỡi tiến vào khoang miệng, quấn lấy đầu lưỡi cậu mà m*t máy.
Hai người hôn nhau triền miên, đến khi gần như không thở được mới rời môi kéo theo dòng chỉ bạc liên kết giữa hai người.
Cậu hít lấy không khí rồi nhìn hắn mở miệng nói
"Có..có thể cởi trói cho tôi không?"
"Có thể".
Hắn theo lời cởi trói cho cậu, bên cạnh đó cũng nhân tiện cởi luôn phần còn sót lại trên cơ thể cậu và hắn.
"Anh muốn làm gì?"
"Em nói xem".
Hắn tiếp tục hôn môi cậu, chuyển xuống hôn cổ rồi lại dừng lại hai nhũ hoa.

Một bên cắn lấy nó đến chảy máu, một bên dùng tay chơi đùa.

"Ưʍ.." Hành động của hắn như kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ trong người cậu.

Cậu rên lên một tiếng làm hắn càng hưng phấn.
Bỏ qua hai nhũ hoa, hắn đưa tay xoa du͙ƈ vọиɠ bên dưới của cậu.

Sức lực không còn, cậu mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Hắn đưa tay cởi bỏ phần còn sót lại trên người cả hai, ngậm lấy du͙ƈ vọиɠ của cậu mà cắи ʍút̼.

Đây là lần đầu hắn phục vụ dụng vọng của người khác nhưng kĩ thuật khá tốt.
"A..ha..dừng..dừng lại...anh cái tên biếи ŧɦái này....ư!".
"A!.." Cậu hét lên một tiếng, cả người run lên,da mặt nóng bừng.


Lúc này hai ngón tay của hắn đang chơi đùa ở bên trong hậu huyệt của ướt ác của cậu.

"Không được.

Mau lấy ra...lấy nó ra".
Hắn tiếp tục đưa thêm ngón tay vào bên trong.

Cậu la "A" một tiếng, ngón tay di chuyển tới đâu lại giống như có một dòng điện chạy ngang qua rút cạn sức lực của cậu.
Cẫu cố gắng giãy dụa, vùng vẫy: A...Nghiêm Hạo Tường...anh tránh ra...lấy tay của anh ra...ư...a".
Hắn giả vờ không nghe thấy, mặc kệ cậu có kêu gào thế nào.

Cậu cảm thấy cơ thể như không còn của mình nữa, cậu xấu hổ nhục nhã.
Loại kɦoáı ƈảʍ này khiến bản thân cậu mất đi kiểm soát.

Hậu huyệt càng ngứa làm cậu muốn bắn.
"Nghiêm Hạo Tường...tôi...tôi muốn bắn....ahh" .
Sau khi bắn cậu cả người mềm nhũn thở dốc, đầu óc cũng không mấy tỉnh táo.
Không cho cậu thời gian nghỉ ngơi, hắn rút tay ra nhìn hậu huyệt đang chảy ra dâʍ ɖịƈɦ.

Tuy đã khuếch trương nhưng so với ƈôи ŧɦịŧ của hắn vẫn còn nhỏ.

Cậu chưa kịp hồi lại đã bị Nghiêm Hạo Tường cúi đầu hôn xuống.

Liếʍ ʍúŧ lấy đôi môi ngotj ngào của cậu.

Nụ hôn của hắn rất ôn nhu rất dịu dàng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện