Nữ Phụ Phản Công!! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta!
Chương 10: Cuộc chiến bắt đầu (phần 1)
Khi Minh Dạ Nguyệt đi xa tầm mắt, cô cố vùng vẫy khỏi hai tên chết tiệt (Dụ Nguyên và Mai Mai) để đuổi theo hắn nhưng sức cô không đủ, nếu cô đuổi kịp chắc chắn cô sẽ cho tên Minh Dạ Nguyệt kia một đường ngọt sớt!
- Hắt xì!
Minh Dạ Nguyệt nhíu mày, thuộc hạ đang lái xe liền quay ra hỏi:
- Các chủ, ngài có phải bị cảm rồi không?
- Ta không biết, nhưng ta cảm thấy lạnh sống lưng, ngươi mở điều hòa vừa thôi!
Anh xoa xoa cánh tay nổi da gà, rồi sờ lên dấu X liền nhíu mày.... Cô gái này đánh dấu X vào ngực anh là có ý gì? Đánh dấu chủ quyền? Rồi nụ cười anh bắt đầu lan rộng ra một cách yêu nghiệt thư thái đắp khăn lạnh vào vết thương.
Ở nơi nào đó và mỗ nữ nào đó đã bình tĩnh lại liền trợn mắt với Hàn Mai Mai:
- Buông ra!
Hàn Mai Mai liền buông tay cô ra Dụ Nguyên không muốn bị cô vồ lấy ăn thịt lên cũng tự động buông ra, cô bước đi một cách cục cằn, Mai Mai khẽ huých nhẹ vào tay Dụ Nguyên nói thầm:
- Nguyên ca, cô gái này dữ như hổ ý, nhìn Mai Mai như sắp ăn thịt làm Mai Mai muốn dựng hết tóc gáy lên.
Dụ Nguyên vẫn im lặng nhìn bóng cô bước đi, mỉm cười ôn nhu...
San Nhi, có ngày em sẽ quay lại nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương, chắc chắn anh sẽ dành cả đời này để em hướng ánh mắt yêu thương về anh... Vì anh đã bỏ rơi em một đời rồi.... Anh không thể tiếp tục nhìn em bị người con trai khác dành mất....! Không thể!
.
.
- Đồ chết bằm Minh Dạ Nguyệt, mi nghĩ mi là nam chủ ta không dám giết mi hả????
Cô vừa đi vừa gào lên làm người xung quanh nhìn cô.... Có một anh chàng đi qua bị cô hét làm giật mình liền ném một câu:
- Đẹp như vậy mà bị khùng, tiếc quá.
Cô chính là không quan tâm liền bước đi vừa chửi bới vừa gào lên, cô đi vào tập đoàn của Tích Thị gây chú ý bao ánh mắt nhìn...
Một cô gái vô cùng xinh đẹp mặc chiếc váy 2 dây chiếc váy ôm phần eo còn lại hoàn toàn tung bay ngắn hơn đùi cô một chút lộ đường thẳng của đôi chân trắng đẹp hoàn mỹ, bộ ngực cúp D làm một phần áo trồi lên, chiếc váy vô cùng dễ thương nhưng cô mặc vào liền trông vô cùng quyến rũ!
Cô lúc này không quan tâm ai nhìn cô hay không liền lên thang máy lên thẳng tầng cao nhất để về phòng chủ tịch, vốn cô đến đây học hỏi kinh nghiệm một tuần sau bắt đầu làm thử mà toàn đi chơi a~
- Ư... Không... Vũ... Đừng làm thế... Em... Ư, sâu.... Sâu quá.... Ư...
Cô tiếp tục đi qua phòng phó chủ tịch và tiếp tục nghe thấy tiếng rên, cô chính là sắc nữ, dù có bị gì nhưng có thịt xem miễn phí cô chưa bao giờ dám chê a~ lại còn vẫn không đóng cửa mà vẫn để hờ nữa, quà của thượng đế ban tặng làm sao cô có thể bỏ phí a~~~ Ánh mắt cô liền sáng như 2 cái đèn pha, ngó qua cánh cửa liền xa xầm mặt mày...
Nữ chủ của chúng ta chính thức bị đè lên bàn của nam chủ mà bị vận động kịch liệt! Cô hơi cắn môi.... Nếu Dạ Minh nhìn thấy thì nó ra sao nhỉ? Anh ta sẽ giết chết các chủ của mình chứ?
Cô liền tặc lưỡi tiếp tục xem, bỗng có ai vỗ vai cô:
- Yên!
Tiếp tục vỗ:
-Này để bà yên! Bà đang xem phim jav miễn phĩ! - Cô bực dọc nói
Ai đó liền tiếp tục vỗ vai cô:
- Mày chết với bà rồi con ạ!
Cô liền xắn tay áo quay lại nhìn liền hét lên:
-Óa Dạ Minh!
Và... Rầm!
Lần thứ 2 cô tiếp tục ngã.... Số cô khổ quá a~ Cô khóc dòng, Dạ Minh đi tìm cô khắp công ty định lên phòng chủ tịch xem lại liền thấy cô đang ngó cái gì đó...
Vân Thiên Vũ phản ứng cực kì nhanh liền lấy áo khoác che đi cơ thể của Minh Đang Linh, San San cũng bật dậy nhìn... Mĩ nữ vừa nãy anh mặc kệ giờ thì đến nữ nhìn thấy cơ thể người mình yêu cũng không muốn mà vội che đi cơ thể cô... Đúng là tính chiếm hữu cao a~
Minh Đang Linh lúc này cũng sực tỉnh thấy Dạ Minh liền xanh mặt đẩy Vân Thiên Vũ ra đứng sang 1 bên ánh mắt lo sợ nhìn Dạ Minh, Dạ Minh chẳng mấy quan tâm thấy San San ngã liền đỡ cô dậy xem:
- San San? Không sao chứ???
Cô xoa xoa mông liền cười lấy lệ a~....
- Minh... Minh ca....
Tiếng nghe ngọt ngào mà động lòng làm cho cả cô lẫn Dạ Minh đều ngước lên nhìn Minh Đang Linh, Dạ Minh không mấy quan tâm nhìn về phía Vân Thiên Vũ rồi nhìn Minh Đang Linh, anh liền hiểu ra cô đang xem cái gì quay ra trợn mắt với cô, cô liền rụt đầu nhìn anh cười trừ...
Thôi toi cô rồi... Nam chủ Dạ Minh nổi giận rồi... Cô không lẽ bị đem cho cá ăn sớm vậy sao a~!!!!
Vân Thiên Vũ ánh mắt vẫn như vậy nhưng có chút lãnh huyết khi Minh Đang Linh cứ nhìn Dạ Minh, liền trực tiếp kéo Minh Đang Linh vào lòng cười đắc ý nói với Dạ Minh:
-Ngươi vào phá đám chuyện tốt của ta sao Dạ Minh?
Dạ Minh nhìn hai người thân mật liền bỏ qua, bế San San lên rồi cúi đầu nói vô cùng có chừng mực của cấp dưới nói với cấp trên:
- Làm phiền phó chủ tịch rồi!
Rồi quay người bước đi không hề có chút chần chừ làm cho Vân Thiên Vũ và Minh Đang Linh ngơ ngẩn... Một lát sau tiếng khóc nức nở của Minh Đang Linh vọng sang cả phòng chủ tịch mà San San với Dạ Minh đang ngồi, rồi bắt đầu có tiếng hỗn độn, tiếng giày cao gót chạy và tiếng giày của đàn ông đuổi theo...
Cô thật sự rất muốn xem cảnh đó! Cô liên tục ngó ra ngoài xem 2 người họ như nào còn Dạ Minh thì vô cùng khó chịu!
Tại sao cô lại để ý gã các chủ kia? Hắn chẳng phải có Minh Đang Linh rồi sao? Cô si tình đến mức xem người ta làm chuyện đó? (anh bị ảo đấy à Dạ Minh? *mỗ tác giả nào đó phun nước)
Mọi thứ liền im lặng như cũ, anh vẫn im lặng ngồi bàn làm việc trông coi tập đoàn giúp ba của cô khi ba của cô đi vắng, cô cũng im lặng ngồi cạnh anh đọc mấy tập dự án dày cộp nhưng mắt cô đảo liên tục, chẳng hề quan tâm anh. Anh liền bực bội muốn cốc cho cô một trận thử xem có phải cô bị gì không?
Rõ ràng diện mạo của anh vẫn vậy bình thường ngồi gần nhau cô sẽ đòi hôn anh ngay lập tức, và bị anh đẩy mặt ra, nhưng giờ chính là đến cái liếc mắt cũng không buồn liếc mắt nhìn anh! Anh chính là bực bội không thôi!!!
Còn cô não bò nào đúng với danh hiệu não bò, IQ cao mà EQ cực thấp (EQ là về độ nhạy tình cảm) , cô dễ nhận biết khuôn mặt người có biểu cam gì nhưng chính cô không biết trái tim người đó có gì, cô chỉ cảm thấy ngồi cạnh Dạ Minh này cũng không đến mức tệ, vì hắn cứu giúp cô thoát khỏi bị ném cho cá ăn của nam chủ Vân Thiên Vũ a~
Nếu anh nghe được câu này chắc chắn sẽ không dịu dàng mà ném cô qua cửa sổ vì chuyện cỏn con đó cô mới chịu ngồi cạnh hắn sao?
Con đường truy thê của anh còn dài lắm a~
- Hắt xì!
Minh Dạ Nguyệt nhíu mày, thuộc hạ đang lái xe liền quay ra hỏi:
- Các chủ, ngài có phải bị cảm rồi không?
- Ta không biết, nhưng ta cảm thấy lạnh sống lưng, ngươi mở điều hòa vừa thôi!
Anh xoa xoa cánh tay nổi da gà, rồi sờ lên dấu X liền nhíu mày.... Cô gái này đánh dấu X vào ngực anh là có ý gì? Đánh dấu chủ quyền? Rồi nụ cười anh bắt đầu lan rộng ra một cách yêu nghiệt thư thái đắp khăn lạnh vào vết thương.
Ở nơi nào đó và mỗ nữ nào đó đã bình tĩnh lại liền trợn mắt với Hàn Mai Mai:
- Buông ra!
Hàn Mai Mai liền buông tay cô ra Dụ Nguyên không muốn bị cô vồ lấy ăn thịt lên cũng tự động buông ra, cô bước đi một cách cục cằn, Mai Mai khẽ huých nhẹ vào tay Dụ Nguyên nói thầm:
- Nguyên ca, cô gái này dữ như hổ ý, nhìn Mai Mai như sắp ăn thịt làm Mai Mai muốn dựng hết tóc gáy lên.
Dụ Nguyên vẫn im lặng nhìn bóng cô bước đi, mỉm cười ôn nhu...
San Nhi, có ngày em sẽ quay lại nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương, chắc chắn anh sẽ dành cả đời này để em hướng ánh mắt yêu thương về anh... Vì anh đã bỏ rơi em một đời rồi.... Anh không thể tiếp tục nhìn em bị người con trai khác dành mất....! Không thể!
.
.
- Đồ chết bằm Minh Dạ Nguyệt, mi nghĩ mi là nam chủ ta không dám giết mi hả????
Cô vừa đi vừa gào lên làm người xung quanh nhìn cô.... Có một anh chàng đi qua bị cô hét làm giật mình liền ném một câu:
- Đẹp như vậy mà bị khùng, tiếc quá.
Cô chính là không quan tâm liền bước đi vừa chửi bới vừa gào lên, cô đi vào tập đoàn của Tích Thị gây chú ý bao ánh mắt nhìn...
Một cô gái vô cùng xinh đẹp mặc chiếc váy 2 dây chiếc váy ôm phần eo còn lại hoàn toàn tung bay ngắn hơn đùi cô một chút lộ đường thẳng của đôi chân trắng đẹp hoàn mỹ, bộ ngực cúp D làm một phần áo trồi lên, chiếc váy vô cùng dễ thương nhưng cô mặc vào liền trông vô cùng quyến rũ!
Cô lúc này không quan tâm ai nhìn cô hay không liền lên thang máy lên thẳng tầng cao nhất để về phòng chủ tịch, vốn cô đến đây học hỏi kinh nghiệm một tuần sau bắt đầu làm thử mà toàn đi chơi a~
- Ư... Không... Vũ... Đừng làm thế... Em... Ư, sâu.... Sâu quá.... Ư...
Cô tiếp tục đi qua phòng phó chủ tịch và tiếp tục nghe thấy tiếng rên, cô chính là sắc nữ, dù có bị gì nhưng có thịt xem miễn phí cô chưa bao giờ dám chê a~ lại còn vẫn không đóng cửa mà vẫn để hờ nữa, quà của thượng đế ban tặng làm sao cô có thể bỏ phí a~~~ Ánh mắt cô liền sáng như 2 cái đèn pha, ngó qua cánh cửa liền xa xầm mặt mày...
Nữ chủ của chúng ta chính thức bị đè lên bàn của nam chủ mà bị vận động kịch liệt! Cô hơi cắn môi.... Nếu Dạ Minh nhìn thấy thì nó ra sao nhỉ? Anh ta sẽ giết chết các chủ của mình chứ?
Cô liền tặc lưỡi tiếp tục xem, bỗng có ai vỗ vai cô:
- Yên!
Tiếp tục vỗ:
-Này để bà yên! Bà đang xem phim jav miễn phĩ! - Cô bực dọc nói
Ai đó liền tiếp tục vỗ vai cô:
- Mày chết với bà rồi con ạ!
Cô liền xắn tay áo quay lại nhìn liền hét lên:
-Óa Dạ Minh!
Và... Rầm!
Lần thứ 2 cô tiếp tục ngã.... Số cô khổ quá a~ Cô khóc dòng, Dạ Minh đi tìm cô khắp công ty định lên phòng chủ tịch xem lại liền thấy cô đang ngó cái gì đó...
Vân Thiên Vũ phản ứng cực kì nhanh liền lấy áo khoác che đi cơ thể của Minh Đang Linh, San San cũng bật dậy nhìn... Mĩ nữ vừa nãy anh mặc kệ giờ thì đến nữ nhìn thấy cơ thể người mình yêu cũng không muốn mà vội che đi cơ thể cô... Đúng là tính chiếm hữu cao a~
Minh Đang Linh lúc này cũng sực tỉnh thấy Dạ Minh liền xanh mặt đẩy Vân Thiên Vũ ra đứng sang 1 bên ánh mắt lo sợ nhìn Dạ Minh, Dạ Minh chẳng mấy quan tâm thấy San San ngã liền đỡ cô dậy xem:
- San San? Không sao chứ???
Cô xoa xoa mông liền cười lấy lệ a~....
- Minh... Minh ca....
Tiếng nghe ngọt ngào mà động lòng làm cho cả cô lẫn Dạ Minh đều ngước lên nhìn Minh Đang Linh, Dạ Minh không mấy quan tâm nhìn về phía Vân Thiên Vũ rồi nhìn Minh Đang Linh, anh liền hiểu ra cô đang xem cái gì quay ra trợn mắt với cô, cô liền rụt đầu nhìn anh cười trừ...
Thôi toi cô rồi... Nam chủ Dạ Minh nổi giận rồi... Cô không lẽ bị đem cho cá ăn sớm vậy sao a~!!!!
Vân Thiên Vũ ánh mắt vẫn như vậy nhưng có chút lãnh huyết khi Minh Đang Linh cứ nhìn Dạ Minh, liền trực tiếp kéo Minh Đang Linh vào lòng cười đắc ý nói với Dạ Minh:
-Ngươi vào phá đám chuyện tốt của ta sao Dạ Minh?
Dạ Minh nhìn hai người thân mật liền bỏ qua, bế San San lên rồi cúi đầu nói vô cùng có chừng mực của cấp dưới nói với cấp trên:
- Làm phiền phó chủ tịch rồi!
Rồi quay người bước đi không hề có chút chần chừ làm cho Vân Thiên Vũ và Minh Đang Linh ngơ ngẩn... Một lát sau tiếng khóc nức nở của Minh Đang Linh vọng sang cả phòng chủ tịch mà San San với Dạ Minh đang ngồi, rồi bắt đầu có tiếng hỗn độn, tiếng giày cao gót chạy và tiếng giày của đàn ông đuổi theo...
Cô thật sự rất muốn xem cảnh đó! Cô liên tục ngó ra ngoài xem 2 người họ như nào còn Dạ Minh thì vô cùng khó chịu!
Tại sao cô lại để ý gã các chủ kia? Hắn chẳng phải có Minh Đang Linh rồi sao? Cô si tình đến mức xem người ta làm chuyện đó? (anh bị ảo đấy à Dạ Minh? *mỗ tác giả nào đó phun nước)
Mọi thứ liền im lặng như cũ, anh vẫn im lặng ngồi bàn làm việc trông coi tập đoàn giúp ba của cô khi ba của cô đi vắng, cô cũng im lặng ngồi cạnh anh đọc mấy tập dự án dày cộp nhưng mắt cô đảo liên tục, chẳng hề quan tâm anh. Anh liền bực bội muốn cốc cho cô một trận thử xem có phải cô bị gì không?
Rõ ràng diện mạo của anh vẫn vậy bình thường ngồi gần nhau cô sẽ đòi hôn anh ngay lập tức, và bị anh đẩy mặt ra, nhưng giờ chính là đến cái liếc mắt cũng không buồn liếc mắt nhìn anh! Anh chính là bực bội không thôi!!!
Còn cô não bò nào đúng với danh hiệu não bò, IQ cao mà EQ cực thấp (EQ là về độ nhạy tình cảm) , cô dễ nhận biết khuôn mặt người có biểu cam gì nhưng chính cô không biết trái tim người đó có gì, cô chỉ cảm thấy ngồi cạnh Dạ Minh này cũng không đến mức tệ, vì hắn cứu giúp cô thoát khỏi bị ném cho cá ăn của nam chủ Vân Thiên Vũ a~
Nếu anh nghe được câu này chắc chắn sẽ không dịu dàng mà ném cô qua cửa sổ vì chuyện cỏn con đó cô mới chịu ngồi cạnh hắn sao?
Con đường truy thê của anh còn dài lắm a~
Bình luận truyện