Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Chương 467: Vẫn cầm tay cô






Phóng viên chụp ảnh cũng là ưu việt, không biết chụp lén từ góc độ nào, “Lựa chọn tính xem nhẹ” Cố Thanh Thanh nhân vật chính chân chính của sự kiện, chỉ cắt ra chị em nhà họ Từ và Trần Văn Tiệp, sau đó cố ý dùng vòng đỏ đánh dấu!Tin tức vừa truyền ra, công ty quản lý Từ Tử Bội nổ tung! Gần đây tai tiếng của cô và Lãnh Tư Thành ồn ào náo động tăng cao, tuy rằng công ty quản lý của cô đẫ làm sáng tỏ quan hệ hai người, nhưng sự tình phát triển lại là -- không chỉ có không ai tin tưởng cô là “Trong sạch vô tội”, ngược lại còn bắt đầu dẫn đường mắng cô là “Tiểu tam”. Cố tình Trần Văn Tiệp lại là nghệ sĩ ký hợp đồng dưới cờ của Lãnh Tư Thành, nếu là cô phát thông cáo, không liên hệ Lãnh Tư Thành là khẳng định không được.Này cũng liền thôi, nghe nói những người ngắm bắn Lãnh thị lại đang mượn cơ hội ngo ngoe rục rịch, tựa hồ muốn làm xấu thanh danh Lãnh Tư Thành và Từ Tử Bội, để làm giá cổ phiếu Lãnh thị xuất hiện dao động!Lúc Lãnh Tư Thành từ biệt thự Tây Sơn tới mới hơn năm giờ sáng sớm, tới nơi này lại chữa bệnh, hiện tại cũng sắp bảy giờ rưỡi. Trợ lý Trình nhận được tin tức liền chạy tới, hội báo với anh trước tiên.Cố Thanh Thanh không để ý đến bọn họ nói chuyện, mà là quay đầu, đưa lưng về phía Lãnh Tư Thành, mặt hướng song cửa sổ. Tùy tiện thế nào đi, anh đi hay ở, là ly hôn hay là tiếp tục, cô đều lười đến quản.“Lãnh tổng, ngài xem……”Đôi mắt Lãnh Tư Thành không nâng, cũng không quay đầu lại, nói thẳng một chữ: “Lăn!”Từ Tử Bội xem là cái gì, có thể có chuyện quan trọng hơn Cố Thanh Thanh sao?Nếu trợ lý Trình lại không có nhãn lực thấy như vậy, anh nhất định đuổi anh ta!“Nhưng Lãnh tổng, nếu vẫn không xử lý sớm một chút, chỉ sợ giá cổ phiếu lần này lại sẽ chết thực thảm a……”Lãnh Tư Thành chợt ngữ khí nhàn nhạt nói: “Hiện tại chú là đang tìm chết.”Trợ lý Trình cả kinh, nếu Lãnh Tư Thành tức giận còn tốt, cố tình là loại ngữ điệu không mặn không nhạt này, đã nói lên, anh đang bên bờ bạo nộ!Anh lập tức thức thời lui xuống: “Tôi đã biết, tôi sẽ thông báo tập thể hội đồng quản trị xử lý.”Lãnh Tư Thành cũng không thèm để ý đến anh ta, đến gật đầu đều lười đến trả lời, đôi mắt, vẫn luôn nhìn về phía Cố Thanh Thanh.Cửa vừa đóng, trong phòng lại chỉ còn lại có hai người bọn họ, Cố Thanh Thanh nhìn ngoài cửa sổ, anh đang nhìn bóng dáng cô, không ai nói chuyện, tựa hồ có một cổ gợn sóng không hiểu, dần dần tỏa khắp ở trong phòng.Một lúc sau, Lãnh Tư Thành chợt đứng lên, dần dần duỗi người đi về phía cô. Tuy rằng Cố Thanh Thanh không quay đầu lại, nhưng cô vẫn đang chú ý nhất cử nhất động của Lãnh Tư Thành, anh đứng lên, vừa tới gần, tựa như có một loại cảm giác nguy cơ nhạy bén khi con thỏ đối mặt với thiên địch, tuy rằng cô vẫn bất động không quay đầu lại như cũ, nhưng cả người lại như là con nhím, cơ thịt toàn thân đều căng thẳng.Thân thể anh chậm rãi ép xuống, ngón tay, dần dần tới gần, tới gần, ba mươi centimet, hai mươi centimet, mười centimet, năm centimet, gần đến, cô đều có thể cảm giác được uy áp cjuar anh vờn quanh sau lưng cô, anh muốn làm cái gì? Muốn đánh cô, hay là…… xoay thân thể của cô lại, chất vấn cô?Đang ở lúc cô khẩn trương, ngón tay Lãnh Tư Thành, lại mềm nhẹ dừng ở bên tai cô, nhẹ nhàng vén tốt sợi tóc có chút loạn của cô.Sau khi ngón tay anh vén xong tóc mai của cô, cũng không có nhanh chóng rời đi, bụng ngón tay, như là tần suất cùng lực đạo khi còn nhỏ mẹ hát nhạc thiếu nhi cho con cái dỗ cô ngủ, mềm nhẹ, lúc lên lúc xuống vuốt tóc cô.Không biết vì sao, anh làm chuyện khác, thân mật hơn nữa cũng không có bao nhiêu dao động. Nhưng mà, chỉ là vô cùng đơn giản giúp cô vén tóc một chút, cô lại có một loại xúc động muốn rơi lệ!Người đàn ông này có độc. Dù anh là khí phách hay ngạo mạn, là lãnh khốc hay là tàn nhẫn, chỉ cần anh ở trong lúc lơ đãng, hơi hơi lộ ra một chút ôn nhu, giống như là thạch tín bôi mật, sẽ dễ dàng tan rã tất cả phòng tuyến tâm lý của con người, làm bạn không tự chủ được sa vào ở trong thế giới của anh, cho dù biết quay đầu lại, là liếc mắt một cái nhìn không tới đường về tối đen.Lãnh Tư Thành nhẹ nhàng vuốt thuận tóc mai của cô từ trên xuống dưới, thuận một trận, tay hơi hơi dừng lại. Trong lòng Cố Thanh Thanh lại là khẩn trương lên, còn tưởng rằng anh lại muốn làm gì, kết quả, Lãnh Tư Thành thật là hơi dựa về phía trước, liền đứng đứng lên, ngón tay giơ lên -- mục tiêu là bình treo ngược của cô.Cố Thanh Thanh dừng lại, chỉ nhìn thấy Lãnh Tư Thành từ phía sau cô duỗi tay qua trên đỉnh đầu, bắt lấy bình treo ngược, “Không còn bao nhiêu thuốc, anh thông báo bác sĩ tới đổi.”Trái tim bị nhấc lên cao cao của cô, lại ở nháy mắt rơi xuống trở về, tâm tình lại như là phiêu đãng ở giữa không trung, nửa vời, như nghẹn ở cổ họng.Ngón tay Lãnh Tư Thành ấn chuông giường, bác sĩ thực mau liền đi tới, kiểm tra một chút, “Cố tiểu thư sốt cao đã lui, chỉ là còn sẽ liên tục sốt nhẹ một đoạn thời gian, còn cần ở nằm viện quan sát một chút. Lúc sau chúng tôi không kiến nghị Cố tiểu thư tiếp tục tiêm loại thuốc có chất kháng sinh, tốt nhất là uống thuốc trung y điều trị một chút.”







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện